Chương 11: Lần Đầu Ra Tay
Thủy Tinh Não Đại
23/06/2021
Lâm Tinh Hải không phản đối, thậm chí biểu cảm trên mặt vẫn bình tĩnh như cũ.
Điều này khiến Liễu Diệu Diệu khá ngạc nhiên, trong ấn tượng của cô, hắn cũng không phải là người dễ nói chuyện như vậy.
Lâm Tinh Hải không tỏ thái độ gì, mấy cô gái thống nhất ý kiến rất nhanh.
Sau đó, chính là chờ đợi trong sự nóng nảy, tất cả mọi người có thể nghe được, tiếng ồn ào càng lúc càng lớn, càng ngày càng gần, âm thanh bên ngoài còn có thêm âm thanh cãi nhau và đấm đá nhau, rất rõ ràng, vẫn có người muốn phản kháng.
Nhưng những người này chắc chắn đã mất công phản kháng, bởi vì tiếng ồn ào đã đến trước cửa phòng bọn họ.
Rầm. Rầm. Rầm.
Cửa phòng bị đạp vang dội, cửa phòng cũ nát đang rung lên mạnh mẽ, chốt cửa cũng kêu cót két, khiến cho người ta cảm giác rằng nó sắp bị đạp gãy.
Cảnh này, khiến cho lông mày của Lâm Tinh Hải nhăn lại ngay lập tức, chẳng qua hắn vẫn không nói gì.
Trầm Y Mỹ đang đứng gần cửa phòng nhất, mở chốt cửa ra, người bên ngoài lập tức đạp cửa bước vào.
5 thanh niên nhuộm tóc xanh đỏ, trên cánh tay đều có hình xăm lưỡi búa, hùng hùng hổ hổ đi đến:
-Muốn chết sao? Mở cửa chậm như vậy, không biết chúng ta...
Âm thanh mắng chửi của tên cầm đầu dần nhỏ xuống, ánh mắt đảo qua từng người trong đám Liễu Diệu Diệu, ánh mắt dần trở nên nóng như lửa, hiện rõ vẻ tham lam.
Không chỉ là hắn, mấy tên côn đồ vào sau cũng vậy, mắt cũng như vậy, mỹ nữ ở khu tầng dưới quả thật rất hiếm có.
Đặc biệt là Liễu Diệu Diệu cùng Vương Dao, kể cả ngoại hình hay khí chất đều là loại tuyệt hảo, một người khác thì có dáng người bốc lửa, bất kỳ người nào cũng có thể khiến những tên côn đồ này không thể rời mắt.
-Khụ.
Tên côn đồ cầm đầu đánh giá một lúc, mới lấy lại tinh thần, hắn ho nhẹ một tiếng, bày ra dáng vẻ hào hoa phong nhã, nói:
-Các vị mỹ nữ, tôi tới thu phí bảo hộ, mỗi người 5 điểm tích lũy.
-Cái gì. Mỗi người 5 điểm tích lũy? Không phải 3 điểm sao?
Liễu Diệu Diệu nói, sắc mặt cũng trở nên khó coi.
Cô đã có cảm giác không ổn.
Tên côn đồ cầm đầu cười cười:
-Người bình thường là 3 điểm tích lũy, nhưng mấy người là mỹ nữ, muốn bảo hộ mấy người cũng phải tốn công hơn, phí bảo hộ thu nhiều hơn một chút, việc này không hề quá đáng.
-Đương nhiên, nếu như các cô cảm thấy tình hình kinh tế căng thẳng, tạm thời không bỏ ra nổi nhiều điểm tích lũy như vậy, thật ra cũng có thể trả bằng cách khác.
Khi nói câu này, cặp mắt của hắn liên tục đảo qua đảo lại người Liễu Diệu Diệu, ý của hắn thì không cần nói cũng biết.
Mấy tên côn đồ còn lại, trên mặt cũng đang lộ ra nụ cười dâm tà.
Lần này sắc mặt của đám người Liễu Diệu Diệu đã thay đổi hoàn toàn, việc này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
Chuyện này phát triển đến mức độ này rồi, Lâm Tinh Hải biết không ra tay không được, hắn tiến lên đứng phía trước mấy cô gái.
Sau khi tiến lên trước, hắn đã sử dụng kỹ năng dò xét với tên cầm đầu.
Tên: Vương Đại Mao
Thể chất: 15 điểm
Sức mạnh: 19 điểm
Tốc độ: 11 điểm
Tốc độ tối ưu hóa gen: 19%
Nhìn thấy thuộc tính của đối phương, trong lòng Lâm Tinh Hải đã chắc chắn, hắn hoàn toàn có thể đánh thắng tên này.
-Mỗi người 5 điểm tích lũy, đúng không?
Lâm Tinh Hải dò hỏi lại, ánh mắt hiện lên vẻ băng lãnh.
Lúc này, năm tên côn đồ mới phát hiện ra, bên trong căn phòng ký túc xá này còn có một người đàn ông, ngay lập tức, bên trong ánh mắt của bọn chúng lộ rõ sự ghen ghét.
Loại phúc lợi này, chắc chắn rằng bất kì người đàn ông nào nhìn thấy đều sẽ ghen tị.
-Xin lỗi, bây giờ tăng giá, mỗi người 10 điểm tích lũy.
Tên côn đồ cầm đầu cười chế giễu.
-Được rồi. Mỗi người 10 điểm tích lũy, đưa cho tôi đồ vật kia đi.
Lâm Tinh Hải xòe bàn tay ra.
Từ lúc nhìn thấy ánh mắt không ngừng đảo quanh các cô gái của mấy tên côn đồ này, hắn đã biết chuyện này sẽ không xong rồi.
Đương nhiên, nếu như bây giờ hắn lấy huy hiệu binh đoàn ra, chắc chắn những tên côn đồ này sẽ rút lui.
Nhưng việc này khiến hắn cảm thấy rất khó chịu.
Rõ ràng hắn có hậu trường vững chãi hơn đối phương, thực lực mạnh hơn đối phương, tất cả đều rõ ràng trước mặt, nếu như chỉ làm cho đối phương rút lui, vậy thì hắn phải tự xin lỗi tài năng của bản thân.
Huống chi, hắn thiếu tiền. Mấy tên côn đồ này thu nhiều phí bảo hộ như vậy, hắn nhìn mà thèm.
-Khụ. Tôi đang làm vì chính nghĩa.
Lâm Tinh Hải tìm cho mình một lí do chính đáng.
Mà đám người Vương Đại Mai, nghe thấy Lâm Tinh Hải nói như thế, ánh mắt nhìn về phía hắn như nhìn kẻ ngu.
Cho dù là Liễu Diệu Diệu, cũng không nghĩ rằng Lâm Tinh Hải có thể đánh thắng mấy người trước mặt.
Ngoại trừ lời miêu tả của Trầm Y Mỹ, những thanh niên tóc xanh đỏ vàng này có thể một quyền quật ngã người đàn ông một trăm cân bên ngoài, các cô cũng đã hiểu được sức mạnh của gen tối ưu hóa trong tờ giấy Cát Nguyên đưa.
-Lâm Tinh Hải.
Liễu Diệu Diệu vội vàng hô một tiếng.
-Yên tâm, không có gì đáng ngại.
Lâm Tinh Hải mỉm cười, vẻ mặt vô cùng nhẹ nhõm, dường như hắn không hề nghĩ mấy tên côn đồ này có sức uy hiếp gì.
Nhưng mày cản trở chuyện của tao.
Mắt Vương Đại Mao lóe lên, sau đó vung một đấm về phía Lâm Tinh Hải.
Làm sao bọn chúng có thể một tên “heo trắng” mới tới mà dám kiêu ngạo như vậy với chúng.
-Thật chậm.
Lâm Tinh Hải chỉ vừa né người, đã có thể né được một đấm này có Vương Đại Mao.
Lấy điểm tốc độ đã lên đến 26 của hắn, nắm đấm của đối phương đương nhiên không thể đụng đến hắn.
-Cái gì.
Một đấm không trúng, đồng tử của Vương Đại Mao co rút lại.
Nhưng mà còn không đợi hắn ta phản ứng, Lâm Tinh Hải đã phản kích, cũng là một đấm, nhưng Vương Đại Mao không thể né được, lồng ngực rắn chắc chịu một quyền.
Bụp.
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, Vương Đại Mao cảm giác bộ ngực của mình, giống như là bị chùy sắt đâm vào, cơ thể liên tiếp lui về phía sau, đến khi đụng ngã một tên côn đồ đi cũng mới có thể dừng lại.
Điều này khiến Liễu Diệu Diệu khá ngạc nhiên, trong ấn tượng của cô, hắn cũng không phải là người dễ nói chuyện như vậy.
Lâm Tinh Hải không tỏ thái độ gì, mấy cô gái thống nhất ý kiến rất nhanh.
Sau đó, chính là chờ đợi trong sự nóng nảy, tất cả mọi người có thể nghe được, tiếng ồn ào càng lúc càng lớn, càng ngày càng gần, âm thanh bên ngoài còn có thêm âm thanh cãi nhau và đấm đá nhau, rất rõ ràng, vẫn có người muốn phản kháng.
Nhưng những người này chắc chắn đã mất công phản kháng, bởi vì tiếng ồn ào đã đến trước cửa phòng bọn họ.
Rầm. Rầm. Rầm.
Cửa phòng bị đạp vang dội, cửa phòng cũ nát đang rung lên mạnh mẽ, chốt cửa cũng kêu cót két, khiến cho người ta cảm giác rằng nó sắp bị đạp gãy.
Cảnh này, khiến cho lông mày của Lâm Tinh Hải nhăn lại ngay lập tức, chẳng qua hắn vẫn không nói gì.
Trầm Y Mỹ đang đứng gần cửa phòng nhất, mở chốt cửa ra, người bên ngoài lập tức đạp cửa bước vào.
5 thanh niên nhuộm tóc xanh đỏ, trên cánh tay đều có hình xăm lưỡi búa, hùng hùng hổ hổ đi đến:
-Muốn chết sao? Mở cửa chậm như vậy, không biết chúng ta...
Âm thanh mắng chửi của tên cầm đầu dần nhỏ xuống, ánh mắt đảo qua từng người trong đám Liễu Diệu Diệu, ánh mắt dần trở nên nóng như lửa, hiện rõ vẻ tham lam.
Không chỉ là hắn, mấy tên côn đồ vào sau cũng vậy, mắt cũng như vậy, mỹ nữ ở khu tầng dưới quả thật rất hiếm có.
Đặc biệt là Liễu Diệu Diệu cùng Vương Dao, kể cả ngoại hình hay khí chất đều là loại tuyệt hảo, một người khác thì có dáng người bốc lửa, bất kỳ người nào cũng có thể khiến những tên côn đồ này không thể rời mắt.
-Khụ.
Tên côn đồ cầm đầu đánh giá một lúc, mới lấy lại tinh thần, hắn ho nhẹ một tiếng, bày ra dáng vẻ hào hoa phong nhã, nói:
-Các vị mỹ nữ, tôi tới thu phí bảo hộ, mỗi người 5 điểm tích lũy.
-Cái gì. Mỗi người 5 điểm tích lũy? Không phải 3 điểm sao?
Liễu Diệu Diệu nói, sắc mặt cũng trở nên khó coi.
Cô đã có cảm giác không ổn.
Tên côn đồ cầm đầu cười cười:
-Người bình thường là 3 điểm tích lũy, nhưng mấy người là mỹ nữ, muốn bảo hộ mấy người cũng phải tốn công hơn, phí bảo hộ thu nhiều hơn một chút, việc này không hề quá đáng.
-Đương nhiên, nếu như các cô cảm thấy tình hình kinh tế căng thẳng, tạm thời không bỏ ra nổi nhiều điểm tích lũy như vậy, thật ra cũng có thể trả bằng cách khác.
Khi nói câu này, cặp mắt của hắn liên tục đảo qua đảo lại người Liễu Diệu Diệu, ý của hắn thì không cần nói cũng biết.
Mấy tên côn đồ còn lại, trên mặt cũng đang lộ ra nụ cười dâm tà.
Lần này sắc mặt của đám người Liễu Diệu Diệu đã thay đổi hoàn toàn, việc này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
Chuyện này phát triển đến mức độ này rồi, Lâm Tinh Hải biết không ra tay không được, hắn tiến lên đứng phía trước mấy cô gái.
Sau khi tiến lên trước, hắn đã sử dụng kỹ năng dò xét với tên cầm đầu.
Tên: Vương Đại Mao
Thể chất: 15 điểm
Sức mạnh: 19 điểm
Tốc độ: 11 điểm
Tốc độ tối ưu hóa gen: 19%
Nhìn thấy thuộc tính của đối phương, trong lòng Lâm Tinh Hải đã chắc chắn, hắn hoàn toàn có thể đánh thắng tên này.
-Mỗi người 5 điểm tích lũy, đúng không?
Lâm Tinh Hải dò hỏi lại, ánh mắt hiện lên vẻ băng lãnh.
Lúc này, năm tên côn đồ mới phát hiện ra, bên trong căn phòng ký túc xá này còn có một người đàn ông, ngay lập tức, bên trong ánh mắt của bọn chúng lộ rõ sự ghen ghét.
Loại phúc lợi này, chắc chắn rằng bất kì người đàn ông nào nhìn thấy đều sẽ ghen tị.
-Xin lỗi, bây giờ tăng giá, mỗi người 10 điểm tích lũy.
Tên côn đồ cầm đầu cười chế giễu.
-Được rồi. Mỗi người 10 điểm tích lũy, đưa cho tôi đồ vật kia đi.
Lâm Tinh Hải xòe bàn tay ra.
Từ lúc nhìn thấy ánh mắt không ngừng đảo quanh các cô gái của mấy tên côn đồ này, hắn đã biết chuyện này sẽ không xong rồi.
Đương nhiên, nếu như bây giờ hắn lấy huy hiệu binh đoàn ra, chắc chắn những tên côn đồ này sẽ rút lui.
Nhưng việc này khiến hắn cảm thấy rất khó chịu.
Rõ ràng hắn có hậu trường vững chãi hơn đối phương, thực lực mạnh hơn đối phương, tất cả đều rõ ràng trước mặt, nếu như chỉ làm cho đối phương rút lui, vậy thì hắn phải tự xin lỗi tài năng của bản thân.
Huống chi, hắn thiếu tiền. Mấy tên côn đồ này thu nhiều phí bảo hộ như vậy, hắn nhìn mà thèm.
-Khụ. Tôi đang làm vì chính nghĩa.
Lâm Tinh Hải tìm cho mình một lí do chính đáng.
Mà đám người Vương Đại Mai, nghe thấy Lâm Tinh Hải nói như thế, ánh mắt nhìn về phía hắn như nhìn kẻ ngu.
Cho dù là Liễu Diệu Diệu, cũng không nghĩ rằng Lâm Tinh Hải có thể đánh thắng mấy người trước mặt.
Ngoại trừ lời miêu tả của Trầm Y Mỹ, những thanh niên tóc xanh đỏ vàng này có thể một quyền quật ngã người đàn ông một trăm cân bên ngoài, các cô cũng đã hiểu được sức mạnh của gen tối ưu hóa trong tờ giấy Cát Nguyên đưa.
-Lâm Tinh Hải.
Liễu Diệu Diệu vội vàng hô một tiếng.
-Yên tâm, không có gì đáng ngại.
Lâm Tinh Hải mỉm cười, vẻ mặt vô cùng nhẹ nhõm, dường như hắn không hề nghĩ mấy tên côn đồ này có sức uy hiếp gì.
Nhưng mày cản trở chuyện của tao.
Mắt Vương Đại Mao lóe lên, sau đó vung một đấm về phía Lâm Tinh Hải.
Làm sao bọn chúng có thể một tên “heo trắng” mới tới mà dám kiêu ngạo như vậy với chúng.
-Thật chậm.
Lâm Tinh Hải chỉ vừa né người, đã có thể né được một đấm này có Vương Đại Mao.
Lấy điểm tốc độ đã lên đến 26 của hắn, nắm đấm của đối phương đương nhiên không thể đụng đến hắn.
-Cái gì.
Một đấm không trúng, đồng tử của Vương Đại Mao co rút lại.
Nhưng mà còn không đợi hắn ta phản ứng, Lâm Tinh Hải đã phản kích, cũng là một đấm, nhưng Vương Đại Mao không thể né được, lồng ngực rắn chắc chịu một quyền.
Bụp.
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, Vương Đại Mao cảm giác bộ ngực của mình, giống như là bị chùy sắt đâm vào, cơ thể liên tiếp lui về phía sau, đến khi đụng ngã một tên côn đồ đi cũng mới có thể dừng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.