Chương 57: Chìa khóa vạn năng cấp truyền thuyết
Ái Hồi Gia
03/09/2013
- Sao tên Cáp Cát này lại biết được chức nghiệp ẩn tàng của mình nhỉ?
Dương An kinh hãi nhìn Địa Tinh nhỏ gầy trước mặt.
Nguyệt Ảnh xạ thủ là chức nghiệp hành tẩu ở trong đêm tối, năng lực che dấu thuộc tính cực cao, Dương An vẫn nghĩ chỉ cần không chủ động hiển lộ ra thuộc tính thì người khác sẽ không biết được, trừ phi là cường giả thần cấp trong truyền thuyết hoặc là cao hơn mới có thể nhìn thấu.
- Chẳng lẽ tên Cáp Cát Địa Tinh này là tồn tại trong truyền thuyết?
Dương An thầm suy đoán thân phận của Cáp Cát.
Mặc dù có chút vô lễ nhưng Dương An nhịn không được thi triển kĩ năng “Nguyệt độc’ nhìn Cáp Cát một cái, nhưng kỹ năng Nguyệt Độc cấp 7 cũng chỉ nhìn ra được dữ liệu cơ bản nhất của Địa Tinh Cáp Cát này.
Cáp Cát thấy được biểu hiện của Dương An liền biết được suy nghĩ của hắn, cười nói:
- Nguyệt Ảnh cung tiễn thủ đại nhân không cần hoảng sợ, ta biết được thân phận của ngài cũng là nhờ vào ‘Tinh Thần chi kính’ được tổ tiên để lại mà thôi! Đây là vật phẩm đặc thù cấp sử thi có một ít tác dụng đặc biết, còn ta thì cũng chỉ là một Địa Tinh bình thường thôi.
- Vất phẩm cấp sử thi?
Dương An không khỏi kinh hãi.
Cấp sử thi còn cao hơn cấp truyền thuyết một bậc, mỗi một kiện vật phẩm đều là tồn tại nghịch thiên, hiện giờ còn chưa xuất hiện trong game, hỏi sao mà Dương An không khiếp sợ, hơn nữa vật phẩm còn tùy ý đặt ở trên kệ, không biết Cáp Cát này có phải là một Địa tinh bình thường không, hay là Địa tinh tộc chính là biến thái như vậy nữa.
Bất quá Dương An mau chóng lấy lại bình tĩnh, những đồ này chắc hẳn chỉ hạn chế cho NPC sử dụng chứ không lưu thông ra thị trường game, tuy nhiên có một vài tình huống đặc biệt, có lẽ là hoàn thành một vài nhiệm vụ độ khó cao thì nhận được cũng không chừng.
Địa Tinh Cáp Cát lại giải thích, nguyên lai là trong cuộc chiến phản loạn, sư phụ của Dương An, cũng tức là thần tiễn thủ Vũ Nguyệt cùng Hắc Ám nguyên tố thao khống sư đã cứu được một bộ lạc Địa Tinh thoát khỏi cảnh diệt tộc, và đưa họ chạy nạn về phía nam của lục địa, từ đó về sau Nguyệt Ảnh xạ thủ Vũ Nguyệt cùng Hắc Ám nguyên tố thao khống sư Phù Tạp Lâm trở thành ân nhân được ghi vào trong lịch sử của nhất mạch Địa Tinh này.
Cáp Cát tuy rằng đã rất già, xấp xỉ một ngàn tuổi, nhưng mà không có mặt trong cuộc chiến đó, hắn biết việc đó chỉ qua sử văn trong tộc nên khi biết được Dương An là Nguyệt Ảnh xạ thủ đời sau thì lập tức trở nên cung kính.
- Thì ra là công đức của sư phụ, để cho đệ tử này cũng được thơm lây.
Dương An vui vẻ trong lòng.
Cáp Cát lập tức kéo Dương An ngồi xuống rồi phất tay, ý bảo tên học đồ kia rời đi.
Bị Địa Tinh Cáp Cát cao chưa tới eo minh lôi kéo, Dương An thấy kì kì nhưng mà thấy hắn nhiệt tình như thế thì cũng không nghĩ nhiều làm gì.
- Đúng rồi, Cáp Cát tiên sinh, ngài đi mạo hiểm giả công hội treo thưởng nhiệm vụ, có phải gặp khó khăn gì chăng.
Dương An hỏi.
- Ài… Không thể tưởng tượng được vạn năm trước Nguyệt Ảnh xạ thủ đại nhân cứu nhất mạch chúng ta, bây giờ thì tới hậu nhân của ngài giúp ta thoát khốn, việc này đúng là duyên phận a, cũng chính là phúc phận của chúng ta.
Cáp Cát độ nhiên cảm khái nói.
- Ngài đã là đệ tử của Nguyệt Ảnh xạ thủ đại nhân thì thực lực không cần hoài nghi.
Dương An cười khổ, Địa Tinh Cáp Cát này có điểm mù quáng.
- Sự việc là thế này…
Cáp Cát tiếp tục nói,
- Tháng trước ta có một giấc mộng rất kì quái, mơ thấy linh hồn tổ tiên chúng ta bị một con quái vật tà ác cấm cố mấy ngàn năm, khiến cho linh hồn không thể chuyển sang kiếp khác, mà quái vật kia đã chết nhưng mà cấm chế vẫn còn, tổ tiên ta liền báo mộng cho ta nghĩ biện pháp để cứu ngài ra.
- Bộ tộc Địa Tinh cũng có “Báo mộng”, đây không phải chỉ xuất hiện trong thần thoại Trung Quốc thôi sao!
Dương An không khỏi cười khổ.
Cáp Cát lại nói:
- Mới đầu ta cũng không để ý, chỉ nghĩ là một giấc mộng bình thường thôi, nhưng mà mấy ngày tiếp theo ngày nào cũng xuất hiện giấc mộng đó và càng ngày càng rõ ràng, ta bắt đầu hoài nghi nên đi tra xét các quyển sách xưa, trong đó có đề cập là ngàn vạn năm trước tộc ta có bí pháp linh hồn đã thất truyền, vì thế ta liền tin là có thật.
- Mà sau trận đại chiến, bộ tộc của chúng ta mặc dù được hai vị cứu tinh giúp chạy nạn phía nam đại lục, nhưng trải qua hàng vạn năm, nhất mạch Địa Tinh cũng chỉ còn ta cùng mấy tộc nhân phân tán khác, cơ bản là không có năng lực đi cứu vị tổ tiên kia, vì thế mới đi mạo hiểm giả công hội treo thưởng nhiệm vụ này.
- Thì ra là vậy, Cáp Cát tiên sinh yên tâm đi, ta nhất định sẽ cố hết sức giúp ngài.
Dương An cười nói.
- Ha ha cảm tạ ngài, Nguyệt Ảnh xạ thủ đại nhân.
Cáp Cát nhiệt tình cảm ơn.
Sau đó Cáp Cát lại lấy ra hai kiện đồ vật đưa cho Dương An nói:
- Đây là tấm bản đồ mà ta dựa theo lời của tổ tiên báo mộng cộng với một ít bản đồ cổ xưa mà vẽ nên, mặt trên có ghi lại địa điểm đại khái mà linh hồn tổ tiên ta bị cấm cố.
- Còn có một chiếc chìa khoá làm từ ma pháp này, là do ta nghiên cứu suốt nửa tháng mới tạo ra được, cũng chỉ có chìa khoá này mới mở được cấm cố kia.
Dương An nhận hai vật phẩm rồi nhìn bản đồ một cái, sau đó ánh mắt liền dừng tại cái chìa khoá tạo bằng ma pháp kia. Chiếc chìa khoá này thật đặc biệt, hình lục giác đều, phần chuôi thì khắc trận pháp luyện kim chi chít, tràn ngập năng lượng thần bí.
Chìa khoá ma pháp vạn năng Cáp Khắc Long: vật phẩm nhiệm vụ, có thể mở toàn bộ khóa cấp truyền thuyết trở xuống, số lần sử dụng 3/3.
- Lại một món đồ cấp truyền thuyết, chẳng lẽ Địa Tinh tộc biến thái tới vậy.
Dương An nghĩ thầm, sau đó liền thu hai vật phẩm vào hành trang.
Thông thường các vật phẩm cấp truyền thuyết đều đã trải qua một đoạn lịch sử nào đó, như vậy mới được xưng là truyền thuyết.
- Chiếc chìa khóa cấp truyền thuyết này là do cha ta thiết kế, bởi vấn đề thơi gian nên vẫn chưa hoàn thành, sau khi đại nhân hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ thực hiện thao tác cuối cùng, rồi chiếc chìa khoá này sẽ là của đại nhân.
Cáp Cát cười nói.
- Chiếc chìa khóa cấp truyền thuyết này lại là phần thưởng nhiệm vụ!
Dương An cười to trong lòng.
Tuy chỉ là một cái chìa khoá ma pháp nhưng giá trị của nó tuyệt đối có thể so với trang bị cấp truyền thuyết khác, đặc biệt đối với các đạo tặc hay đi tầm bảo mà nói chính là cực phẩm trong cực phẩm, ở bên ngoài, đa số các bảo rương cao cấp đều bị khoá, nếu mà có chuôi chìa khoá vạn năng này thì không sợ không có kỹ năng bẽ khoá hoặc là cấp bậc bẻ khoá không đủ.
Bây giờ cái chìa khoá ma pháp này vẫn là vật phẩm nhiệm vụ, chưa được hoàn chỉnh, chỉ có thể sử dụng được ba lần, bất quá sau khi Dương An hoàn thành được nhiệm vụ này, chắc chắn có thể sử dụng cái chìa khoá này vô hạn.
- Không nên vui vẻ sớm như vậy, phần thưởng là vật phẩm cấp truyền thuyết thì nhiệm vụ nhất định không đơn giản.
Rất nhanh Dương An liền tỉnh táo trở lại.
Tạm biêt Địa Tinh Cáp Cát, Dương An liền ra khỏi Cơ Giới Tiểu Ốc, dựa vào bản đồ mà đi ra ngoài Hắc Thạch trấn.
Dương An kinh hãi nhìn Địa Tinh nhỏ gầy trước mặt.
Nguyệt Ảnh xạ thủ là chức nghiệp hành tẩu ở trong đêm tối, năng lực che dấu thuộc tính cực cao, Dương An vẫn nghĩ chỉ cần không chủ động hiển lộ ra thuộc tính thì người khác sẽ không biết được, trừ phi là cường giả thần cấp trong truyền thuyết hoặc là cao hơn mới có thể nhìn thấu.
- Chẳng lẽ tên Cáp Cát Địa Tinh này là tồn tại trong truyền thuyết?
Dương An thầm suy đoán thân phận của Cáp Cát.
Mặc dù có chút vô lễ nhưng Dương An nhịn không được thi triển kĩ năng “Nguyệt độc’ nhìn Cáp Cát một cái, nhưng kỹ năng Nguyệt Độc cấp 7 cũng chỉ nhìn ra được dữ liệu cơ bản nhất của Địa Tinh Cáp Cát này.
Cáp Cát thấy được biểu hiện của Dương An liền biết được suy nghĩ của hắn, cười nói:
- Nguyệt Ảnh cung tiễn thủ đại nhân không cần hoảng sợ, ta biết được thân phận của ngài cũng là nhờ vào ‘Tinh Thần chi kính’ được tổ tiên để lại mà thôi! Đây là vật phẩm đặc thù cấp sử thi có một ít tác dụng đặc biết, còn ta thì cũng chỉ là một Địa Tinh bình thường thôi.
- Vất phẩm cấp sử thi?
Dương An không khỏi kinh hãi.
Cấp sử thi còn cao hơn cấp truyền thuyết một bậc, mỗi một kiện vật phẩm đều là tồn tại nghịch thiên, hiện giờ còn chưa xuất hiện trong game, hỏi sao mà Dương An không khiếp sợ, hơn nữa vật phẩm còn tùy ý đặt ở trên kệ, không biết Cáp Cát này có phải là một Địa tinh bình thường không, hay là Địa tinh tộc chính là biến thái như vậy nữa.
Bất quá Dương An mau chóng lấy lại bình tĩnh, những đồ này chắc hẳn chỉ hạn chế cho NPC sử dụng chứ không lưu thông ra thị trường game, tuy nhiên có một vài tình huống đặc biệt, có lẽ là hoàn thành một vài nhiệm vụ độ khó cao thì nhận được cũng không chừng.
Địa Tinh Cáp Cát lại giải thích, nguyên lai là trong cuộc chiến phản loạn, sư phụ của Dương An, cũng tức là thần tiễn thủ Vũ Nguyệt cùng Hắc Ám nguyên tố thao khống sư đã cứu được một bộ lạc Địa Tinh thoát khỏi cảnh diệt tộc, và đưa họ chạy nạn về phía nam của lục địa, từ đó về sau Nguyệt Ảnh xạ thủ Vũ Nguyệt cùng Hắc Ám nguyên tố thao khống sư Phù Tạp Lâm trở thành ân nhân được ghi vào trong lịch sử của nhất mạch Địa Tinh này.
Cáp Cát tuy rằng đã rất già, xấp xỉ một ngàn tuổi, nhưng mà không có mặt trong cuộc chiến đó, hắn biết việc đó chỉ qua sử văn trong tộc nên khi biết được Dương An là Nguyệt Ảnh xạ thủ đời sau thì lập tức trở nên cung kính.
- Thì ra là công đức của sư phụ, để cho đệ tử này cũng được thơm lây.
Dương An vui vẻ trong lòng.
Cáp Cát lập tức kéo Dương An ngồi xuống rồi phất tay, ý bảo tên học đồ kia rời đi.
Bị Địa Tinh Cáp Cát cao chưa tới eo minh lôi kéo, Dương An thấy kì kì nhưng mà thấy hắn nhiệt tình như thế thì cũng không nghĩ nhiều làm gì.
- Đúng rồi, Cáp Cát tiên sinh, ngài đi mạo hiểm giả công hội treo thưởng nhiệm vụ, có phải gặp khó khăn gì chăng.
Dương An hỏi.
- Ài… Không thể tưởng tượng được vạn năm trước Nguyệt Ảnh xạ thủ đại nhân cứu nhất mạch chúng ta, bây giờ thì tới hậu nhân của ngài giúp ta thoát khốn, việc này đúng là duyên phận a, cũng chính là phúc phận của chúng ta.
Cáp Cát độ nhiên cảm khái nói.
- Ngài đã là đệ tử của Nguyệt Ảnh xạ thủ đại nhân thì thực lực không cần hoài nghi.
Dương An cười khổ, Địa Tinh Cáp Cát này có điểm mù quáng.
- Sự việc là thế này…
Cáp Cát tiếp tục nói,
- Tháng trước ta có một giấc mộng rất kì quái, mơ thấy linh hồn tổ tiên chúng ta bị một con quái vật tà ác cấm cố mấy ngàn năm, khiến cho linh hồn không thể chuyển sang kiếp khác, mà quái vật kia đã chết nhưng mà cấm chế vẫn còn, tổ tiên ta liền báo mộng cho ta nghĩ biện pháp để cứu ngài ra.
- Bộ tộc Địa Tinh cũng có “Báo mộng”, đây không phải chỉ xuất hiện trong thần thoại Trung Quốc thôi sao!
Dương An không khỏi cười khổ.
Cáp Cát lại nói:
- Mới đầu ta cũng không để ý, chỉ nghĩ là một giấc mộng bình thường thôi, nhưng mà mấy ngày tiếp theo ngày nào cũng xuất hiện giấc mộng đó và càng ngày càng rõ ràng, ta bắt đầu hoài nghi nên đi tra xét các quyển sách xưa, trong đó có đề cập là ngàn vạn năm trước tộc ta có bí pháp linh hồn đã thất truyền, vì thế ta liền tin là có thật.
- Mà sau trận đại chiến, bộ tộc của chúng ta mặc dù được hai vị cứu tinh giúp chạy nạn phía nam đại lục, nhưng trải qua hàng vạn năm, nhất mạch Địa Tinh cũng chỉ còn ta cùng mấy tộc nhân phân tán khác, cơ bản là không có năng lực đi cứu vị tổ tiên kia, vì thế mới đi mạo hiểm giả công hội treo thưởng nhiệm vụ này.
- Thì ra là vậy, Cáp Cát tiên sinh yên tâm đi, ta nhất định sẽ cố hết sức giúp ngài.
Dương An cười nói.
- Ha ha cảm tạ ngài, Nguyệt Ảnh xạ thủ đại nhân.
Cáp Cát nhiệt tình cảm ơn.
Sau đó Cáp Cát lại lấy ra hai kiện đồ vật đưa cho Dương An nói:
- Đây là tấm bản đồ mà ta dựa theo lời của tổ tiên báo mộng cộng với một ít bản đồ cổ xưa mà vẽ nên, mặt trên có ghi lại địa điểm đại khái mà linh hồn tổ tiên ta bị cấm cố.
- Còn có một chiếc chìa khoá làm từ ma pháp này, là do ta nghiên cứu suốt nửa tháng mới tạo ra được, cũng chỉ có chìa khoá này mới mở được cấm cố kia.
Dương An nhận hai vật phẩm rồi nhìn bản đồ một cái, sau đó ánh mắt liền dừng tại cái chìa khoá tạo bằng ma pháp kia. Chiếc chìa khoá này thật đặc biệt, hình lục giác đều, phần chuôi thì khắc trận pháp luyện kim chi chít, tràn ngập năng lượng thần bí.
Chìa khoá ma pháp vạn năng Cáp Khắc Long: vật phẩm nhiệm vụ, có thể mở toàn bộ khóa cấp truyền thuyết trở xuống, số lần sử dụng 3/3.
- Lại một món đồ cấp truyền thuyết, chẳng lẽ Địa Tinh tộc biến thái tới vậy.
Dương An nghĩ thầm, sau đó liền thu hai vật phẩm vào hành trang.
Thông thường các vật phẩm cấp truyền thuyết đều đã trải qua một đoạn lịch sử nào đó, như vậy mới được xưng là truyền thuyết.
- Chiếc chìa khóa cấp truyền thuyết này là do cha ta thiết kế, bởi vấn đề thơi gian nên vẫn chưa hoàn thành, sau khi đại nhân hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ thực hiện thao tác cuối cùng, rồi chiếc chìa khoá này sẽ là của đại nhân.
Cáp Cát cười nói.
- Chiếc chìa khóa cấp truyền thuyết này lại là phần thưởng nhiệm vụ!
Dương An cười to trong lòng.
Tuy chỉ là một cái chìa khoá ma pháp nhưng giá trị của nó tuyệt đối có thể so với trang bị cấp truyền thuyết khác, đặc biệt đối với các đạo tặc hay đi tầm bảo mà nói chính là cực phẩm trong cực phẩm, ở bên ngoài, đa số các bảo rương cao cấp đều bị khoá, nếu mà có chuôi chìa khoá vạn năng này thì không sợ không có kỹ năng bẽ khoá hoặc là cấp bậc bẻ khoá không đủ.
Bây giờ cái chìa khoá ma pháp này vẫn là vật phẩm nhiệm vụ, chưa được hoàn chỉnh, chỉ có thể sử dụng được ba lần, bất quá sau khi Dương An hoàn thành được nhiệm vụ này, chắc chắn có thể sử dụng cái chìa khoá này vô hạn.
- Không nên vui vẻ sớm như vậy, phần thưởng là vật phẩm cấp truyền thuyết thì nhiệm vụ nhất định không đơn giản.
Rất nhanh Dương An liền tỉnh táo trở lại.
Tạm biêt Địa Tinh Cáp Cát, Dương An liền ra khỏi Cơ Giới Tiểu Ốc, dựa vào bản đồ mà đi ra ngoài Hắc Thạch trấn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.