Chương 213: Hứa hẹn
Ái Hồi Gia
19/10/2013
Hệ thống sủng vật mở ra, người chơi có thể thông qua ấp nở trứng sủng
vật đạt được sủng vật, đương nhiên sủng vật cũng có con mạnh con yếu.
Dưới tình huống bình thường, trong thời gian nhất định người chơi chỉ có thể lựa chọn khóa một trứng sủng vật, lúc đó mới có thể ấp nở, mà một khi đã lựa chọn khóa sủng vật thì sẽ không thể thay đổi, phải một tuần sau mới có thể lựa chọn khóa trứng sủng vật thứ hai, lại tiếp tục lần nữa đào tạo luyện cấp cho nó, lãng phí rất nhiều, cho nên hầu hết mọi người đều phải cẩn thận khi lựa chọn sủng vật đầu tiên.
Dương An cất kỹ trứng sủng vật cùng 'Mắt nhỏ' rồi lập tức đi tiếp về phía trước, mà lúc này chỗ vách đá 'Hoá thạch' kia cũng bắt đầu sụp đổ.
Thông đạo ngầm này đúng là cửa ra, có điều cửa ra cũng bị một tầng vách đá che lại, chỉ có mấy con dơi không tính công kích là có thể theo những lỗ thủng bằng nắm tay trên vách đá để ra vào.
Dương An cũng không đặt ngăn cản này trong mắt, lui ra phía sau vài bước, nâng tay tung 'Liệt Diễm Phá Cốt Tiễn'.
"Oanh ~" một tiếng, vách đá dày không đến mười phân kia tức thì bị nổ tung thành một cái động lớn. Chờ đợi cooldown kỹ năng qua đi, Dương An lại tiếp tục bắn 'Liệt Diễm Phá Cốt Tiễn', cửa ra hoàn toàn nổ tung, đủ cho một người tự do qua lại.
Bước chân ra khỏi cửa động, ánh sáng mặt trời tràn vào trong mắt, Dương An chân chính cảm nhận được cái gì gọi là hi vọng: vĩnh viễn không buông bỏ hi vọng sẽ đến.
- Rốt cục có thể đi ra ngoài!
Dương An kích động thở phào một hơi.
Bên ngoài này đã cách hố trời ban đầu rất xa, cửa ra vào lại nằm trên lưng chừng ngọn núi, nếu không phải hắn may mắn tìm được đường thì quá khó để phát hiện nơi bí mật này.
- Giờ phải mau xuống núi rồi tìm cửa vào tầng bốn thôi.
Dương An thấy sắc trời đã hơi ảm đạm, thời gian ban ngày chắc không còn nhiều lắm.
Trên bầu trời tuy rằng vẫn là hình ảnh Nhật Nguyệt song huy (mặt trăng mặt trời cùng chiếu), nhưng thời gian thì vẫn theo tự nhiên, trong Thần Chi Thí Luyện Tràng cũng phân chia rõ ngày đêm.
Dương An quan sát xung quanh, thấy bên dưới nơi hắn đang đứng khoảng 20 mét có một thềm đá bằng phẳng, từ nơi đó có vẻ như có đường thông xuống bên dưới.
- Hai mươi mét hơi xa, nhưng chắc vẫn được!
Dương An lập tức quyết định.
Tật Phong Gia Tốc!
Dương An thi triển Tật Phong Gia Tốc, thân hình nhẹ đi, lùi về sau hai bước lấy đà sau đó không do dự mà chạy thẳng xuống vách đá.
Trải qua vài lần sử dụng Dương An cũng lần mò được một ít kỹ xảo của Vượt Nóc Băng Tường. Nếu như là từ dưới phóng lên thì vì sức hút Trái Đất nên chỉ có thể bám tới chín mét, còn nếu từ trên xuống thì hiệu quả tốt hơn nhiều lắm.
(Cái Vượt Nóc Băng Tường này giống như kiểu Bích Hổ Công ấy nhỉ o_0)
Tựa như liều mạng, Dương An từ lưng chừng núi vọt mạnh xuống dưới, mà khi hắn cảm giác được thân thể sắp mất đi cân bằng liền lập tức bổ nhào về phía trước, mục tiêu thềm đá bằng phẳng bên dưới, rồi co gối lộn một vòng như mèo làm giảm lực rơi, sau đó vững vàng hạ xuống đất.
- Yahuuuu! Thực kích thích mà!
Dương An toàn thân hưng phấn như vừa chơi xong một trò mạo hiểm.
Như cũ thả ra 'Mắt nhỏ' đi trước dò đường, Dương An theo lối mòn xuống núi.
Nơi này vẫn là Thần Chi Thí Luyện Tràng tầng thứ ba, có điều không phải khu vực sa mạc hạp cốc lúc ban đầu mới đến, mà là một chỗ rừng núi dày đặc.
Cửa truyền tống nơi này cũng chỉ có hai cái, phân biệt hai đầu Nam Bắc. Dương An xuống núi xong tất nhiên là lựa chọn cửa vào phương Nam gần hắn nhất.
Dương An không có chần chờ lập tức xuất phát, một khi Lý Nhĩ Tư chi nhãn phát hiện nguy hiểm liền tránh đi, tuy rằng sau nguy hiểm thường sẽ là bảo vật trân quý, nhưng hắn còn chưa ấm đầu.
Còn có hơn một giờ nữa trời sẽ tối, Dương An tính toán tốt nhất trước tối trời phải tiến vào tầng bốn, sau đó lợi dụng ưu thế ban đêm của mình thử tiến tới tiếp tầng năm, tránh đi người chơi khác mà im lặng thu lấy vật Vũ Nguyệt lưu lại.
Trên đường Dương An gặp qua rất nhiều người chơi cùng liên minh, nhưng đều tránh xa để ngăn ngừa phiền phức. Nhưng một khi gặp người chơi phe Hắc Ám, nếu dễ xơi Dương An sẽ không buông tha, trong Thần Chi Thí Luyện Tràng vinh dự kích sát được thưởng gấp đôi, hắn đương nhiên không muốn bỏ qua cơ hội thu trị số vinh dự.
Cộng toàn bộ trị số ban đầu, Dương An hiện giờ có hơn 70 điểm trị số vinh dự.
Nếu gặp hai bên giao thủ, có khả năng giúp đỡ hắn cũng không ngần ngại.
Dương An lấy tốc độ cao nhất trải qua hơn một giờ rốt cục tiếp cận điểm truyền tống thông tầng bốn ở phía Nam.
Trải qua vài lần giáo huấn, Dương An biết điểm truyền tống cũng phi thường nguy hiểm, dù điểm truyền tống nơi này đã có người đi qua trước xử lý, nhưng hắn vẫn không nóng vội xông tới mà núp ở gần đó quan sát.
- Hơ, vừa khéo gặp ‘người quen’!
Dương An nhíu mày, ánh mắt như mèo thấy chuột:
- Ở nơi này gặp ta coi như ngươi xui xẻo!
Dương An hài hước cười, 'người quen' kia không phải ai xa lạ, chính là cừu gia của hắn, 'Long thiếu gia'!
Long thiếu gia một thân pháp bào băng khống màu lam đang mang theo mấy tiểu đệ đi tới điểm truyền tống. Có điều làm cho Dương An cảm thấy kỳ quái là Long thiếu gia luôn ngang ngược càn rỡ lại có cúi đầu khom lưng với một người chơi bên cạnh. Người chơi kia một thân áo giáp kim loại màu tím, sau lưng một thanh đại kiếm cũng màu tím, hẳn là một Lôi Đình kiếm sĩ.
- Lôi Đình kiếm sĩ này tới cùng thần thánh phương nào, có thể khiến Long thiếu gia như chó vẫy đuôi thế này?
Dương An rất là kinh ngạc, nhưng cũng không có tiếp tục quan sát kỹ Lôi Đình kiếm sĩ kia, bởi Dương An cảm giác được hơi thở cường giả trên người hắn.
- Người này tuyệt không đơn giản!
Mặc dù có một gã 'Cường nhân' ở bên, nhưng cũng không có trở ngại Dương An thực hiện hứa hẹn, thấy Long thiếu gia một lần liền giết hắn một lần!
Dương An mở ra công năng ẩn toàn bộ thuộc tính, sau đó tìm một đại thụ cao lớn um tùm cách đó hơn 150 mét mà ẩn núp. Sau khi trang bị Kỳ Tập Hộ Thối thì leo cây là quá dễ dàng, không còn cần nhờ mũi tên làm bậc nhảy.
Dương An trên tàng cây lẳng lặng chuẩn bị, đợi mục tiêu vào vị trí dự định.
Long thiếu gia cũng không biết đang có 'Tay súng bắn tỉa' ngắm hắn, thoải mái đi sau Lôi Đình kiếm sĩ từ từ bước tới cửa truyền tống.
- Bye bye!
Dương An đắc ý cười, ngay một khắc trước khi Long thiếu gia tiến vào cửa truyền tống thì một mũi tên nhanh như thiểm điện, vô thanh vô sắc bắn ra!
"Phanh ~ "
Ngay cả ma pháp thuẫn cũng không mở, Long thiếu gia còn chưa có biết chuyện gì phát sinh, chỉ còn một bước nữa là vào truyền tống, nhưng nháy mắt này, một mũi tên sắc bén đã phá vỡ đầu của hắn, tiếp theo còn nổ tung. Đến chết hắn cũng không minh bạch chuyện gì xảy ra, chỉ có hệ thống thông báo tình huống tử vong quái dị.
Thi thể không đầu đổ ụp trên mặt đất, một bước vào truyền tống thật gần mà lại quá xa xôi.
Dưới tình huống bình thường, trong thời gian nhất định người chơi chỉ có thể lựa chọn khóa một trứng sủng vật, lúc đó mới có thể ấp nở, mà một khi đã lựa chọn khóa sủng vật thì sẽ không thể thay đổi, phải một tuần sau mới có thể lựa chọn khóa trứng sủng vật thứ hai, lại tiếp tục lần nữa đào tạo luyện cấp cho nó, lãng phí rất nhiều, cho nên hầu hết mọi người đều phải cẩn thận khi lựa chọn sủng vật đầu tiên.
Dương An cất kỹ trứng sủng vật cùng 'Mắt nhỏ' rồi lập tức đi tiếp về phía trước, mà lúc này chỗ vách đá 'Hoá thạch' kia cũng bắt đầu sụp đổ.
Thông đạo ngầm này đúng là cửa ra, có điều cửa ra cũng bị một tầng vách đá che lại, chỉ có mấy con dơi không tính công kích là có thể theo những lỗ thủng bằng nắm tay trên vách đá để ra vào.
Dương An cũng không đặt ngăn cản này trong mắt, lui ra phía sau vài bước, nâng tay tung 'Liệt Diễm Phá Cốt Tiễn'.
"Oanh ~" một tiếng, vách đá dày không đến mười phân kia tức thì bị nổ tung thành một cái động lớn. Chờ đợi cooldown kỹ năng qua đi, Dương An lại tiếp tục bắn 'Liệt Diễm Phá Cốt Tiễn', cửa ra hoàn toàn nổ tung, đủ cho một người tự do qua lại.
Bước chân ra khỏi cửa động, ánh sáng mặt trời tràn vào trong mắt, Dương An chân chính cảm nhận được cái gì gọi là hi vọng: vĩnh viễn không buông bỏ hi vọng sẽ đến.
- Rốt cục có thể đi ra ngoài!
Dương An kích động thở phào một hơi.
Bên ngoài này đã cách hố trời ban đầu rất xa, cửa ra vào lại nằm trên lưng chừng ngọn núi, nếu không phải hắn may mắn tìm được đường thì quá khó để phát hiện nơi bí mật này.
- Giờ phải mau xuống núi rồi tìm cửa vào tầng bốn thôi.
Dương An thấy sắc trời đã hơi ảm đạm, thời gian ban ngày chắc không còn nhiều lắm.
Trên bầu trời tuy rằng vẫn là hình ảnh Nhật Nguyệt song huy (mặt trăng mặt trời cùng chiếu), nhưng thời gian thì vẫn theo tự nhiên, trong Thần Chi Thí Luyện Tràng cũng phân chia rõ ngày đêm.
Dương An quan sát xung quanh, thấy bên dưới nơi hắn đang đứng khoảng 20 mét có một thềm đá bằng phẳng, từ nơi đó có vẻ như có đường thông xuống bên dưới.
- Hai mươi mét hơi xa, nhưng chắc vẫn được!
Dương An lập tức quyết định.
Tật Phong Gia Tốc!
Dương An thi triển Tật Phong Gia Tốc, thân hình nhẹ đi, lùi về sau hai bước lấy đà sau đó không do dự mà chạy thẳng xuống vách đá.
Trải qua vài lần sử dụng Dương An cũng lần mò được một ít kỹ xảo của Vượt Nóc Băng Tường. Nếu như là từ dưới phóng lên thì vì sức hút Trái Đất nên chỉ có thể bám tới chín mét, còn nếu từ trên xuống thì hiệu quả tốt hơn nhiều lắm.
(Cái Vượt Nóc Băng Tường này giống như kiểu Bích Hổ Công ấy nhỉ o_0)
Tựa như liều mạng, Dương An từ lưng chừng núi vọt mạnh xuống dưới, mà khi hắn cảm giác được thân thể sắp mất đi cân bằng liền lập tức bổ nhào về phía trước, mục tiêu thềm đá bằng phẳng bên dưới, rồi co gối lộn một vòng như mèo làm giảm lực rơi, sau đó vững vàng hạ xuống đất.
- Yahuuuu! Thực kích thích mà!
Dương An toàn thân hưng phấn như vừa chơi xong một trò mạo hiểm.
Như cũ thả ra 'Mắt nhỏ' đi trước dò đường, Dương An theo lối mòn xuống núi.
Nơi này vẫn là Thần Chi Thí Luyện Tràng tầng thứ ba, có điều không phải khu vực sa mạc hạp cốc lúc ban đầu mới đến, mà là một chỗ rừng núi dày đặc.
Cửa truyền tống nơi này cũng chỉ có hai cái, phân biệt hai đầu Nam Bắc. Dương An xuống núi xong tất nhiên là lựa chọn cửa vào phương Nam gần hắn nhất.
Dương An không có chần chờ lập tức xuất phát, một khi Lý Nhĩ Tư chi nhãn phát hiện nguy hiểm liền tránh đi, tuy rằng sau nguy hiểm thường sẽ là bảo vật trân quý, nhưng hắn còn chưa ấm đầu.
Còn có hơn một giờ nữa trời sẽ tối, Dương An tính toán tốt nhất trước tối trời phải tiến vào tầng bốn, sau đó lợi dụng ưu thế ban đêm của mình thử tiến tới tiếp tầng năm, tránh đi người chơi khác mà im lặng thu lấy vật Vũ Nguyệt lưu lại.
Trên đường Dương An gặp qua rất nhiều người chơi cùng liên minh, nhưng đều tránh xa để ngăn ngừa phiền phức. Nhưng một khi gặp người chơi phe Hắc Ám, nếu dễ xơi Dương An sẽ không buông tha, trong Thần Chi Thí Luyện Tràng vinh dự kích sát được thưởng gấp đôi, hắn đương nhiên không muốn bỏ qua cơ hội thu trị số vinh dự.
Cộng toàn bộ trị số ban đầu, Dương An hiện giờ có hơn 70 điểm trị số vinh dự.
Nếu gặp hai bên giao thủ, có khả năng giúp đỡ hắn cũng không ngần ngại.
Dương An lấy tốc độ cao nhất trải qua hơn một giờ rốt cục tiếp cận điểm truyền tống thông tầng bốn ở phía Nam.
Trải qua vài lần giáo huấn, Dương An biết điểm truyền tống cũng phi thường nguy hiểm, dù điểm truyền tống nơi này đã có người đi qua trước xử lý, nhưng hắn vẫn không nóng vội xông tới mà núp ở gần đó quan sát.
- Hơ, vừa khéo gặp ‘người quen’!
Dương An nhíu mày, ánh mắt như mèo thấy chuột:
- Ở nơi này gặp ta coi như ngươi xui xẻo!
Dương An hài hước cười, 'người quen' kia không phải ai xa lạ, chính là cừu gia của hắn, 'Long thiếu gia'!
Long thiếu gia một thân pháp bào băng khống màu lam đang mang theo mấy tiểu đệ đi tới điểm truyền tống. Có điều làm cho Dương An cảm thấy kỳ quái là Long thiếu gia luôn ngang ngược càn rỡ lại có cúi đầu khom lưng với một người chơi bên cạnh. Người chơi kia một thân áo giáp kim loại màu tím, sau lưng một thanh đại kiếm cũng màu tím, hẳn là một Lôi Đình kiếm sĩ.
- Lôi Đình kiếm sĩ này tới cùng thần thánh phương nào, có thể khiến Long thiếu gia như chó vẫy đuôi thế này?
Dương An rất là kinh ngạc, nhưng cũng không có tiếp tục quan sát kỹ Lôi Đình kiếm sĩ kia, bởi Dương An cảm giác được hơi thở cường giả trên người hắn.
- Người này tuyệt không đơn giản!
Mặc dù có một gã 'Cường nhân' ở bên, nhưng cũng không có trở ngại Dương An thực hiện hứa hẹn, thấy Long thiếu gia một lần liền giết hắn một lần!
Dương An mở ra công năng ẩn toàn bộ thuộc tính, sau đó tìm một đại thụ cao lớn um tùm cách đó hơn 150 mét mà ẩn núp. Sau khi trang bị Kỳ Tập Hộ Thối thì leo cây là quá dễ dàng, không còn cần nhờ mũi tên làm bậc nhảy.
Dương An trên tàng cây lẳng lặng chuẩn bị, đợi mục tiêu vào vị trí dự định.
Long thiếu gia cũng không biết đang có 'Tay súng bắn tỉa' ngắm hắn, thoải mái đi sau Lôi Đình kiếm sĩ từ từ bước tới cửa truyền tống.
- Bye bye!
Dương An đắc ý cười, ngay một khắc trước khi Long thiếu gia tiến vào cửa truyền tống thì một mũi tên nhanh như thiểm điện, vô thanh vô sắc bắn ra!
"Phanh ~ "
Ngay cả ma pháp thuẫn cũng không mở, Long thiếu gia còn chưa có biết chuyện gì phát sinh, chỉ còn một bước nữa là vào truyền tống, nhưng nháy mắt này, một mũi tên sắc bén đã phá vỡ đầu của hắn, tiếp theo còn nổ tung. Đến chết hắn cũng không minh bạch chuyện gì xảy ra, chỉ có hệ thống thông báo tình huống tử vong quái dị.
Thi thể không đầu đổ ụp trên mặt đất, một bước vào truyền tống thật gần mà lại quá xa xôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.