Chương 287: Khảo nghiệm khi vào thành
Ái Hồi Gia
25/12/2013
Dương An nhẹ nhàng leo xuống lưng 'Linh Thức', cẩn thận đi tới gần khu
vực Đồ Tháp La tiểu thành. Mặc dù gọi là tiểu thành, nhưng những bức
tường thành ở đây cũng dài tới mấy nghìn mét, không nhìn thấy điểm dừng.
- Theo bản đồ thì chiếc rương ở trung tâm tòa thành này.
Dương An đi tới trước cửa thành nhưng nó đã đóng chặt.
Hắn thử dùng sức mở cửa nhưng thất bại.
- Linh Thức, Va Chạm!
Dương An liền ra lệnh cho Linh Thức Trường Nha Sư chuyển sang trạng thái Liệt Diễm phát động kỹ năng Va Chạm với cửa thành. Lực lượng của Linh Thức Trường Nha Sư lớn hơn hắn nhiều nên có khả năng thành công. Nhưng sau khi Va Chạm trúng cửa thành, ngoại trừ một tiếng động thật lớn thì chẳng có gì xảy ra cả.
- Chắc cửa thành đã khóa từ bên trong, loại cửa được đặc chế chống công kích chiến tranh này quả không dễ dàng phá hủy.
Dương An buộc phải tìm cách khác để vào thành.
- Nếu không thể đi vào từ mặt đất, vậy thì thử từ không trung đi!
Dương An lại leo lên lưng Linh Thức, chỉ huy nó bay lên không trung.
Dưới sự điều khiển của Dương An, Linh Thức Trường Nha Sư đạp không đi lên, bay lượn tự do trên bầu trời.
Tường thành của Đồ Tháp La Thành cao khoảng trăm mét, lấy tốc độ của Linh Thức thì chỉ mất hai ba giây là có thể bay qua.
Nhưng khi Linh Thức vừa mới bay lên, chưa kịp bay qua tường thành, những cự thú bay lượn trên đỉnh tòa thành lập tức bị kinh động, một con trong đó từ hơn bốn trăm mét trên bầu trời lao xuống phía kẻ xâm nhập.
Kịch Độc Xà Dăng: tinh anh cấp 67.
- Nguy to, là tinh anh 6x, không ngờ xa như vậy cũng kinh động đến quái vật.
Dương An lo lắng, lập tức chỉ huy Linh Thức quay đầu bay vào xuống chỗ khuất dưới góc cửa thành mà trốn tránh.
Hiện tại không thể so với thời điểm có được lực lượng dẫn đạo của Tây Ân, một con tinh anh 6x loại phi hành như vậy là tồn tại nguy hiểm trí mạng.
May mắn là khi Dương An bay xuống cửa thành, Kịch Độc Xà Dăng liền xoay người bay trở lại không trung.
- Mấy con quái này không phải canh người bay vào thành phố chứ…
Dương An không tin liền thử lại lần nữa, kết quả là khiến là một con lại lao xuống, hắn cũng thử công kích khống chế mấy con quái này ai ngờ khi bị công kích nó lại kéo thêm cả họ hàng tổ tông xuống để hỏi thăm Dương An.
- Không thể bay vào thành lại thêm của thành đóng chặt, làm thế nào đây…..
Dương An có vẻ đau đầu với vấn đề này. Trên bản đồ có ghi Đồ Tháp La Thành có hai cửa thành ra vào nhưng đoán chắc là bên kia cũng đóng chặt như bên này thôi.
- Arhhhh~, làm sao để vào được thành đây?
Dương An hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, thả lỏng tâm thần mới có thể nghĩ ra được cách.
Lơ đãng nhìn lên những con Kịch Độc Xà Dăng đang bay vòng vòng trên không trung, Dương An bỗng nhiên phát hiện chính giữa khu vực chúng nó bay lượn đông nhất chợt lóe lên một điểm u quang màu vàng.
- Ủa! Gì thế nhỉ?
Dương An ngay lập tức chỉnh mặt nạ thay đổi tiêu cự (cự ly nhìn, như ống nhòm), phát hiện ra một viên thủy tinh 6 cạnh màu vàng đang tỏa ra ánh sáng le lói.
- Trong lòng vừa động, Dương An cảm thấy viên thủy tinh này có lẽ là điểm quan trọng, lập tức thi triển Ưng Nhãn Nguyệt Độc.
Thủy Tinh Động Lực Phòng Thủ Thành: cung cấp năng lượng cho cơ quan điều khiển cửa thành, sau khi đánh vỡ có thể mở cửa thành trong mười giây, sau mười giây thủy tinh tự động hồi phục.
- Hóa ra là thế, khó trách sư phụ nói nhiệm vụ tiến giai lần này khảo nghiệm chủ yếu là trụ cột của cung tiễn thủ, muốn qua cửa này cần có tầm bắn xa và độ chính xác cao.
Dương An tỉnh ngộ, cuối cùng cũng phát hiện ra điểm mấu chốt.
- Viên thủy tinh có độ cao tầm bốn trăm mét, không cần thi triển Ám Nguyệt Phá cũng đủ bắn tới nơi, quan trọng là một phát trúng mục tiêu.
Dương An cau mày nhìn lên không trung.
Viên thủy tinh được mười con Kịch Độc Xà Dăng bay xung quanh, hầu như nó bị che khuất bỏi thân thể to lớn của Kịch Độc Xà Đăng, chỉ thi thoảng xuất hiện trong một khoảng thời gian rất ngắn. Đây chính là điểm mấu chốt, mà bắn không qua khe hở này sẽ gặp công kích của mười em quái tinh anh Kịch Độc Xà Dăng.
Cẩn thận quan sát hơn mười phút, Dương An cũng nắm được quy luật vận động của bầy Kịch Độc Xà Dăng.
Tay trái nâng Trương Bá Luân Phi Điểu Trường Cung lên, tay phải rút một mũi tên đặt lên thân cung, Dương An kéo căng dây cung chờ thời cơ.
5 ... 4 ... 3 ...
Nhìn đám quái vật bay lòng vòng trên trời, Dương An khẽ đếm.
2 ... 1 ...
Số ‘1’ vừa nói xong thì một mũi Liệt Diễm Phá Cốt Tiễn cũng được bắn ra.
"Sưu ~ "
Mũi tên bay vụt lên không trung! Trong nháy mắt khi mũi tên được bắn ra, Dương An có cảm giác là mũi tên nhất định sẽ trúng đích. Đây là trực giác trải qua thời gian dài gọt giũa mà có, giống như một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp, khi sút bóng sẽ có cảm giác bóng có vào cầu môn hay không.
Không quan tâm xem sau khi thủy tinh động lực bị phá hư, Kịch Độc Xà Dăng có lao xuống hay không, Dương An liền ngay lập tức lao về phía cửa thành.
"Oành ~ "
Đúng như dự đoán, mũi tên trúng mục tiêu, thủy tinh động lực bị phá nát.
"Răng rắc ~", thanh âm của cơ quan khi chuyển động vang lên, cửa thành chậm rãi mở ra hai bên. Dương An thu hồi Linh Thức, không chờ cửa thành mở hết đã lắc mình chạy vọt vào trong.
Sau khi thủy tinh động lực bị vỡ, hơn mười con Kịch Độc Xà Dăng bảo vệ thủy tinh liền điên cuồng lao xuống dưới. Nếu Dương An còn đứng tại chỗ e rằng sẽ bị chúng nó ‘hấp diêm’ đến chết, quái tinh anh 6x khi phát điên lên thì… May là hắn đã dự tính trước nên nhanh chân chuồn mất, mà đám quái kia cũng bị quy tắc nào đó hạn chế nên không thể tiến vào trong Đồ Tháp La Thành.
Mười giây sau, cửa thành đóng lại, Dương An lại triệu hồi Linh Thức ra, lại cho Lý Nhĩ Tư chi nhãn đi trước dò đường.
Đồ Tháp La Thành có thể nói là một tòa phế tích, bên trong trống không, không có một dân cư nào sinh sống cả, trong đêm tối lại càng thêm vẻ âm u tĩnh mịch, mặt đường phủ đầy tro bụi, cũng không biết là đã bị bỏ hoang bao nhiêu năm rồi.
Kiến trúc trong thành còn được bảo trì nguyên vẹn, phong cách kiến trúc cổ xưa có chút hơi giống của Bạch Vân thành bây giờ, chỉ là vẫn có nét khác biệt rõ rệt.
Chẳng biết tại sao Dương An lại liên tưởng đến kiểu kiến trúc của phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn tầng hai kia, hai cái có vẻ khá giống nhau.
- Nơi đây chắc chắn đã từng có người sinh sống, còn cực kỳ phát triển và thịnh vượn. Không biết tại sao lại trở thành hoang phê như vậy nhỉ?
Dương An vừa quan sát xung quanh vừa đi về phía trung tâm tòa thành.
"Xẹt ~ "
Bỗng nhiên một luồng năng lượng màu hồng phóng tới, dạng như tia laze công kích Dương An.
- Có quái vật!
Dương An nhanh chóng phản ứng, Nguyệt Ảnh Chi Vũ được mở ra chặn đứng đòn bắn lén, thân ảnh lập tức né sang một bên.
- Theo bản đồ thì chiếc rương ở trung tâm tòa thành này.
Dương An đi tới trước cửa thành nhưng nó đã đóng chặt.
Hắn thử dùng sức mở cửa nhưng thất bại.
- Linh Thức, Va Chạm!
Dương An liền ra lệnh cho Linh Thức Trường Nha Sư chuyển sang trạng thái Liệt Diễm phát động kỹ năng Va Chạm với cửa thành. Lực lượng của Linh Thức Trường Nha Sư lớn hơn hắn nhiều nên có khả năng thành công. Nhưng sau khi Va Chạm trúng cửa thành, ngoại trừ một tiếng động thật lớn thì chẳng có gì xảy ra cả.
- Chắc cửa thành đã khóa từ bên trong, loại cửa được đặc chế chống công kích chiến tranh này quả không dễ dàng phá hủy.
Dương An buộc phải tìm cách khác để vào thành.
- Nếu không thể đi vào từ mặt đất, vậy thì thử từ không trung đi!
Dương An lại leo lên lưng Linh Thức, chỉ huy nó bay lên không trung.
Dưới sự điều khiển của Dương An, Linh Thức Trường Nha Sư đạp không đi lên, bay lượn tự do trên bầu trời.
Tường thành của Đồ Tháp La Thành cao khoảng trăm mét, lấy tốc độ của Linh Thức thì chỉ mất hai ba giây là có thể bay qua.
Nhưng khi Linh Thức vừa mới bay lên, chưa kịp bay qua tường thành, những cự thú bay lượn trên đỉnh tòa thành lập tức bị kinh động, một con trong đó từ hơn bốn trăm mét trên bầu trời lao xuống phía kẻ xâm nhập.
Kịch Độc Xà Dăng: tinh anh cấp 67.
- Nguy to, là tinh anh 6x, không ngờ xa như vậy cũng kinh động đến quái vật.
Dương An lo lắng, lập tức chỉ huy Linh Thức quay đầu bay vào xuống chỗ khuất dưới góc cửa thành mà trốn tránh.
Hiện tại không thể so với thời điểm có được lực lượng dẫn đạo của Tây Ân, một con tinh anh 6x loại phi hành như vậy là tồn tại nguy hiểm trí mạng.
May mắn là khi Dương An bay xuống cửa thành, Kịch Độc Xà Dăng liền xoay người bay trở lại không trung.
- Mấy con quái này không phải canh người bay vào thành phố chứ…
Dương An không tin liền thử lại lần nữa, kết quả là khiến là một con lại lao xuống, hắn cũng thử công kích khống chế mấy con quái này ai ngờ khi bị công kích nó lại kéo thêm cả họ hàng tổ tông xuống để hỏi thăm Dương An.
- Không thể bay vào thành lại thêm của thành đóng chặt, làm thế nào đây…..
Dương An có vẻ đau đầu với vấn đề này. Trên bản đồ có ghi Đồ Tháp La Thành có hai cửa thành ra vào nhưng đoán chắc là bên kia cũng đóng chặt như bên này thôi.
- Arhhhh~, làm sao để vào được thành đây?
Dương An hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, thả lỏng tâm thần mới có thể nghĩ ra được cách.
Lơ đãng nhìn lên những con Kịch Độc Xà Dăng đang bay vòng vòng trên không trung, Dương An bỗng nhiên phát hiện chính giữa khu vực chúng nó bay lượn đông nhất chợt lóe lên một điểm u quang màu vàng.
- Ủa! Gì thế nhỉ?
Dương An ngay lập tức chỉnh mặt nạ thay đổi tiêu cự (cự ly nhìn, như ống nhòm), phát hiện ra một viên thủy tinh 6 cạnh màu vàng đang tỏa ra ánh sáng le lói.
- Trong lòng vừa động, Dương An cảm thấy viên thủy tinh này có lẽ là điểm quan trọng, lập tức thi triển Ưng Nhãn Nguyệt Độc.
Thủy Tinh Động Lực Phòng Thủ Thành: cung cấp năng lượng cho cơ quan điều khiển cửa thành, sau khi đánh vỡ có thể mở cửa thành trong mười giây, sau mười giây thủy tinh tự động hồi phục.
- Hóa ra là thế, khó trách sư phụ nói nhiệm vụ tiến giai lần này khảo nghiệm chủ yếu là trụ cột của cung tiễn thủ, muốn qua cửa này cần có tầm bắn xa và độ chính xác cao.
Dương An tỉnh ngộ, cuối cùng cũng phát hiện ra điểm mấu chốt.
- Viên thủy tinh có độ cao tầm bốn trăm mét, không cần thi triển Ám Nguyệt Phá cũng đủ bắn tới nơi, quan trọng là một phát trúng mục tiêu.
Dương An cau mày nhìn lên không trung.
Viên thủy tinh được mười con Kịch Độc Xà Dăng bay xung quanh, hầu như nó bị che khuất bỏi thân thể to lớn của Kịch Độc Xà Đăng, chỉ thi thoảng xuất hiện trong một khoảng thời gian rất ngắn. Đây chính là điểm mấu chốt, mà bắn không qua khe hở này sẽ gặp công kích của mười em quái tinh anh Kịch Độc Xà Dăng.
Cẩn thận quan sát hơn mười phút, Dương An cũng nắm được quy luật vận động của bầy Kịch Độc Xà Dăng.
Tay trái nâng Trương Bá Luân Phi Điểu Trường Cung lên, tay phải rút một mũi tên đặt lên thân cung, Dương An kéo căng dây cung chờ thời cơ.
5 ... 4 ... 3 ...
Nhìn đám quái vật bay lòng vòng trên trời, Dương An khẽ đếm.
2 ... 1 ...
Số ‘1’ vừa nói xong thì một mũi Liệt Diễm Phá Cốt Tiễn cũng được bắn ra.
"Sưu ~ "
Mũi tên bay vụt lên không trung! Trong nháy mắt khi mũi tên được bắn ra, Dương An có cảm giác là mũi tên nhất định sẽ trúng đích. Đây là trực giác trải qua thời gian dài gọt giũa mà có, giống như một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp, khi sút bóng sẽ có cảm giác bóng có vào cầu môn hay không.
Không quan tâm xem sau khi thủy tinh động lực bị phá hư, Kịch Độc Xà Dăng có lao xuống hay không, Dương An liền ngay lập tức lao về phía cửa thành.
"Oành ~ "
Đúng như dự đoán, mũi tên trúng mục tiêu, thủy tinh động lực bị phá nát.
"Răng rắc ~", thanh âm của cơ quan khi chuyển động vang lên, cửa thành chậm rãi mở ra hai bên. Dương An thu hồi Linh Thức, không chờ cửa thành mở hết đã lắc mình chạy vọt vào trong.
Sau khi thủy tinh động lực bị vỡ, hơn mười con Kịch Độc Xà Dăng bảo vệ thủy tinh liền điên cuồng lao xuống dưới. Nếu Dương An còn đứng tại chỗ e rằng sẽ bị chúng nó ‘hấp diêm’ đến chết, quái tinh anh 6x khi phát điên lên thì… May là hắn đã dự tính trước nên nhanh chân chuồn mất, mà đám quái kia cũng bị quy tắc nào đó hạn chế nên không thể tiến vào trong Đồ Tháp La Thành.
Mười giây sau, cửa thành đóng lại, Dương An lại triệu hồi Linh Thức ra, lại cho Lý Nhĩ Tư chi nhãn đi trước dò đường.
Đồ Tháp La Thành có thể nói là một tòa phế tích, bên trong trống không, không có một dân cư nào sinh sống cả, trong đêm tối lại càng thêm vẻ âm u tĩnh mịch, mặt đường phủ đầy tro bụi, cũng không biết là đã bị bỏ hoang bao nhiêu năm rồi.
Kiến trúc trong thành còn được bảo trì nguyên vẹn, phong cách kiến trúc cổ xưa có chút hơi giống của Bạch Vân thành bây giờ, chỉ là vẫn có nét khác biệt rõ rệt.
Chẳng biết tại sao Dương An lại liên tưởng đến kiểu kiến trúc của phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn tầng hai kia, hai cái có vẻ khá giống nhau.
- Nơi đây chắc chắn đã từng có người sinh sống, còn cực kỳ phát triển và thịnh vượn. Không biết tại sao lại trở thành hoang phê như vậy nhỉ?
Dương An vừa quan sát xung quanh vừa đi về phía trung tâm tòa thành.
"Xẹt ~ "
Bỗng nhiên một luồng năng lượng màu hồng phóng tới, dạng như tia laze công kích Dương An.
- Có quái vật!
Dương An nhanh chóng phản ứng, Nguyệt Ảnh Chi Vũ được mở ra chặn đứng đòn bắn lén, thân ảnh lập tức né sang một bên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.