Chương 311: Nguy hiểm cùng an toàn
Ái Hồi Gia
15/01/2014
- Hai tuyến đường đều có lợi và hại, thế nào mới tốt đây?
Dương An nhíu chặt mày, trong lòng phân vân.
Thời gian không nhiều, không còn dư để mãi do dự, hắn cũng phải có quyết định.
- Tôi quyết định mạo hiểm đi trên mặt đất!
Dương An quyết đoán nói.
- Thời gian có hiệu lực của Hỗn Độn dược tề chỉ còn khoảng 2 giờ, nếu đi dưới thủy đạo lại không biết tình huống thiên lao bên kia rồi còn tìm cách trốn thoát thì sợ là không đủ. Trên mặt đất nhanh hơn nhiều, thêm Hỗn Độn dược tề hiệu quả rất mạnh, trừ những tồn tại siêu cấp hoặc người chơi có kỹ năng đặc thù thì sẽ không sợ bị phát hiện.
Đã tin tưởng Dương An, mọi người đều không phản bác, có điều lựa chọn con đường nguy hiểm trên mặt đất khiến mấy người đều rất hồi hộp.
Ám Luân thấy thế liền an ủi:
- Kỳ thật mọi người cũng không cần khẩn trương như thế. Mặt đất cũng không nguy hiểm như trong tưởng tượng đâu. Vừa rồi tiểu Ngả cố ý để đám hộ vệ loan tin Vưu Thản bị ám sát là vì muốn gây hỗn loạn, tin rằng giờ Hắc Phong thành đã rối như tơ vò. Chúng ta chỉ cần nắm chắc thời gian cùng bình tĩnh ứng phó thì không lo bị phát hiện.
Những người khác nghe Ám Luân phân tích như vậy cũng bình tĩnh lại, bắt đầu thương lượng đối sách gồm tới thiên lao thế nào, đi vào tìm mục tiêu ra sao, chạy trốn kiểu gì…
Hiện giờ quanh phủ tử tước của Vưu Thản là một biển người. Đây đều là người chơi nhận nhiệm vụ đuổi giết thích khách liên minh Quang Minh tìm tới. Mà trong một hẻm nhỏ cách phủ tử tước hai con ngõ, một con “mắt nhỏ” đã ẩn hình bay ra từ lỗ thoát nước trên mặt đất.
- Bên ngoài không có ai, mọi người nhanh chân nào!
Dương An một mặt khống chế Lý Nhĩ Tư chi nhãn giám thị bên ngoài, một mặt chỉ huy hành động.
Dựa vào bản đồ, Ám Luân đã nhanh chóng tìm được lối ra gần phủ tử tước.
Phá Nha hóa thành một làn khói đen bay qua cái lỗ trên nắp cống bay ra ngoài, sau đó ẩn thân nhấc chiếc nắp lên mở lối rồi tiến ra đầu hẻm phụ trách canh gác. Tiếp theo từng đội viên nhanh chóng qua lối đó mà lên mặt đất, người cuối cùng đặt miệng cống lại như cũ, tránh lưu dấu vết.
Lên tới mặt đất, tất cả mọi người tháo mặt nạ xuống, chỉ kéo mũ sau áo choàng lên che bớt nét mặt, ẩn tư liệu thuộc tính, để tránh việc khẩn trương lộ ra sơ hở. Mà tháo mặt nạ xuống là bởi vì chỉ có người chơi liên minh Quang Minh mới thịnh hành việc đeo mặt nạ, nguyên nhân cũng là tạo hình ngưu bức của 'Thần điêu đại hiệp' Dương An làm xuất hiện làn sóng thời trang ăn theo.
Toàn bộ đội viên hít sâu một hơi, áp chế căng thẳng, sau đó theo Ám Luân dẫn đường mà xuất phát về thiên lao hướng tây bắc.
Lúc này đội hình đã biến hóa, Ám Luân cùng Phá Nha ở phía trước, Pháp Lỗ Địch và Mạnh Tử Lăng ở giữa, cuối cùng là Dương An cùng Quang Phong.
Tiểu đội sáu người cũng không co rụt, ngẩng đầu ưỡn ngực, trấn định tự nhiên tiêu sái ra khỏi hẻm nhỏ.
Mới vừa ra ngoài, họ vừa lúc gặp một đội ngũ hơn mười người.
- Ha ha, mấy vị huynh đệ này thật cẩn thận, cả cái hẻm nhỏ thế kia cũng lục soát. Không biết mọi người có phát hiện gì không?
Dẫn đầu đội ngũ là một gã Thú Nhân chiến sĩ cười hỏi. Xem ra bọn hắn cũng đã tiếp nhận nhiệm vụ đuổi bắt thích khách.
Ám Luân thân đầy kinh nghiệm lập tức kịp phản ứng, giả vờ bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Không thấy gì cả, có điều bọn tôi vừa mới nhận được tin hướng nam phủ tử tước đã phát hiện hành tung thích khách, hình như là tiểu đội mười tên đạo tặc, thực lực tương đối mạnh mẽ.
- Tiểu đội mười gã đạo tặc?
Thú Nhân chiến sĩ nhíu nhíu mày, sắc mặt trở nên ngưng trọng:
- Quả thật chỉ có đạo tặc mới có năng lực thần không biết quỷ không hay lẻn vào Hắc Phong thành tiến hành ám sát, hơn nữa còn là đạo tặc thực lực tương đối mạnh mẽ, xem ra dù có tìm được cũng khó mà đối phó đây!
- Bọn tôi cũng là góp vui thôi!
Ám Luân lại nói:
- Đúng rồi, bọn tôi còn nhận được tin rằng tiểu đội đạo tặc này hình như là nhận nhiệm vụ ám sát liên hoàn. Mục tiêu kế tiếp của bọn hắn hình như là một bá tước ở phía đông nam, còn bá tước cụ thể nào thì không biết.
- Còn có tin này sao!
Thú Nhân chiến sĩ ngay lập tức cả kinh:
- Không được, chúng ta phải lập tức chạy qua xem sao. Đa tạ huynh đệ đã nói cho tin tức độc nhất vô nhị này.
- Ha ha, cũng không có gì, bọn tôi thực lực không đủ, cũng chỉ muốn xem náo nhiệt thôi.
Ám Luân cười nói.
- Vậy đa tạ huynh đệ, chúng ta sau này còn gặp lại!
Thú Nhân chiến sĩ liền ôm quyền, lập tức mang theo thủ hạ chạy về hướng đông nam.
- Ha ha, gã kia ngốc thật, tin tức bí mật nhường này lại tùy tiện nói cho người khác biến.
Đi được khá xa, Thú Nhân chiến sĩ cười đắc ý nói:
- Lần này chúng ta sẽ có thể nhanh hơn người khác một bước, dẫn đầu tìm được thích khách.
Kỳ thật, Thú Nhân chiến sĩ không biết hắn mới chân chính là thằng ngốc. Ám Luân sở dĩ nói cho hắn cái tin tức “độc nhất vô nhị” kia chẳng qua là muốn quấy cho Hắc Phong thành thêm loạn, đẩy chú ý của tất cả về hướng đông nam cùng tây nam, để tiểu đội 6 người hành động đằng này càng thêm an toàn.
Một đường qua nhiều con phố, gặp không ít đội ngũ đuổi bắt thích khách, Ám Luân đều “có lòng” nói cho bọn hắn tin tức độc nhất vô nhị kia, khiến cái tin ngày càng lan rộng.
Thông thường mà nói lẻn vào đại bản doanh quân địch thì càng bí mật càng tốt, thế nhưng Ám Luân lại làm ngược lại, chọn đường lớn nhiều người mà đi, đây chính là kiểu nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, sẽ không ai nghĩ thích khách toàn thành đang lùng sục lại dám nghênh ngang trên đường cái.
Đương nhiên, Ám Luân vẫn tránh xa những nơi có thể có siêu cấp cường giả tồn tại, như mạo hiểm giả công hội, phủ đệ của quan viên, thậm chí là NPC tuần tra trên đường.
Tuy rằng Ám Luân gan lớn, nhưng hắn cũng là hiểu cần đúng mực, lúc cần mạo hiểm thì mạo hiểm, lúc cần cẩn thận phải cần thận.
Các con đường trong Hắc Phong thành cũng đủ màu đủ vẻ, đủ loại quầy hàng giao dịch, nhưng mọi người cũng không có tâm tư đi tham quan.
- Ơ!
Dương An đi cuối cùng phụ trách quan sát tình hình xung quanh đột nhiên phát hiện một thân ảnh khá quen thuộc đang đi tới.
- Loạn Thế Cuồng Long, tự nhiên lại gặp ở đây, mà chắc hắn không nhận ra mình được.
Người nọ chính là Loạn Thế Cuồng Long đã giao thủ cùng Dương An ở tầng năm Thần Chi Thí Luyện Tràng. Không ngờ lại gặp “người quen”, có điều Hắc Phong thành là đệ nhất đại thành bên liên minh Hắc Ám, Loạn Thế Cuồng Long xuất hiện ở đây cũng là bình thường.
Dương An vẻ mặt trấn định, rất nhanh thu hồi ánh mắt, thực tự nhiên bước theo đội ngũ.
Loạn Thế Cuồng Long giống như cũng đã phát hiện Dương An mới nhìn hắn, cũng nhìn lại, nhưng quả thực không thể nhận ra Dương An đã biến thành bộ dáng Vong Linh tộc.
Suốt một đường an toàn, không bị người nào phát hiện, sáu người thuận lợi tới vị trí tận cùng phía tây bắc trong Hắc Phong thành.
Dương An nhíu chặt mày, trong lòng phân vân.
Thời gian không nhiều, không còn dư để mãi do dự, hắn cũng phải có quyết định.
- Tôi quyết định mạo hiểm đi trên mặt đất!
Dương An quyết đoán nói.
- Thời gian có hiệu lực của Hỗn Độn dược tề chỉ còn khoảng 2 giờ, nếu đi dưới thủy đạo lại không biết tình huống thiên lao bên kia rồi còn tìm cách trốn thoát thì sợ là không đủ. Trên mặt đất nhanh hơn nhiều, thêm Hỗn Độn dược tề hiệu quả rất mạnh, trừ những tồn tại siêu cấp hoặc người chơi có kỹ năng đặc thù thì sẽ không sợ bị phát hiện.
Đã tin tưởng Dương An, mọi người đều không phản bác, có điều lựa chọn con đường nguy hiểm trên mặt đất khiến mấy người đều rất hồi hộp.
Ám Luân thấy thế liền an ủi:
- Kỳ thật mọi người cũng không cần khẩn trương như thế. Mặt đất cũng không nguy hiểm như trong tưởng tượng đâu. Vừa rồi tiểu Ngả cố ý để đám hộ vệ loan tin Vưu Thản bị ám sát là vì muốn gây hỗn loạn, tin rằng giờ Hắc Phong thành đã rối như tơ vò. Chúng ta chỉ cần nắm chắc thời gian cùng bình tĩnh ứng phó thì không lo bị phát hiện.
Những người khác nghe Ám Luân phân tích như vậy cũng bình tĩnh lại, bắt đầu thương lượng đối sách gồm tới thiên lao thế nào, đi vào tìm mục tiêu ra sao, chạy trốn kiểu gì…
Hiện giờ quanh phủ tử tước của Vưu Thản là một biển người. Đây đều là người chơi nhận nhiệm vụ đuổi giết thích khách liên minh Quang Minh tìm tới. Mà trong một hẻm nhỏ cách phủ tử tước hai con ngõ, một con “mắt nhỏ” đã ẩn hình bay ra từ lỗ thoát nước trên mặt đất.
- Bên ngoài không có ai, mọi người nhanh chân nào!
Dương An một mặt khống chế Lý Nhĩ Tư chi nhãn giám thị bên ngoài, một mặt chỉ huy hành động.
Dựa vào bản đồ, Ám Luân đã nhanh chóng tìm được lối ra gần phủ tử tước.
Phá Nha hóa thành một làn khói đen bay qua cái lỗ trên nắp cống bay ra ngoài, sau đó ẩn thân nhấc chiếc nắp lên mở lối rồi tiến ra đầu hẻm phụ trách canh gác. Tiếp theo từng đội viên nhanh chóng qua lối đó mà lên mặt đất, người cuối cùng đặt miệng cống lại như cũ, tránh lưu dấu vết.
Lên tới mặt đất, tất cả mọi người tháo mặt nạ xuống, chỉ kéo mũ sau áo choàng lên che bớt nét mặt, ẩn tư liệu thuộc tính, để tránh việc khẩn trương lộ ra sơ hở. Mà tháo mặt nạ xuống là bởi vì chỉ có người chơi liên minh Quang Minh mới thịnh hành việc đeo mặt nạ, nguyên nhân cũng là tạo hình ngưu bức của 'Thần điêu đại hiệp' Dương An làm xuất hiện làn sóng thời trang ăn theo.
Toàn bộ đội viên hít sâu một hơi, áp chế căng thẳng, sau đó theo Ám Luân dẫn đường mà xuất phát về thiên lao hướng tây bắc.
Lúc này đội hình đã biến hóa, Ám Luân cùng Phá Nha ở phía trước, Pháp Lỗ Địch và Mạnh Tử Lăng ở giữa, cuối cùng là Dương An cùng Quang Phong.
Tiểu đội sáu người cũng không co rụt, ngẩng đầu ưỡn ngực, trấn định tự nhiên tiêu sái ra khỏi hẻm nhỏ.
Mới vừa ra ngoài, họ vừa lúc gặp một đội ngũ hơn mười người.
- Ha ha, mấy vị huynh đệ này thật cẩn thận, cả cái hẻm nhỏ thế kia cũng lục soát. Không biết mọi người có phát hiện gì không?
Dẫn đầu đội ngũ là một gã Thú Nhân chiến sĩ cười hỏi. Xem ra bọn hắn cũng đã tiếp nhận nhiệm vụ đuổi bắt thích khách.
Ám Luân thân đầy kinh nghiệm lập tức kịp phản ứng, giả vờ bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Không thấy gì cả, có điều bọn tôi vừa mới nhận được tin hướng nam phủ tử tước đã phát hiện hành tung thích khách, hình như là tiểu đội mười tên đạo tặc, thực lực tương đối mạnh mẽ.
- Tiểu đội mười gã đạo tặc?
Thú Nhân chiến sĩ nhíu nhíu mày, sắc mặt trở nên ngưng trọng:
- Quả thật chỉ có đạo tặc mới có năng lực thần không biết quỷ không hay lẻn vào Hắc Phong thành tiến hành ám sát, hơn nữa còn là đạo tặc thực lực tương đối mạnh mẽ, xem ra dù có tìm được cũng khó mà đối phó đây!
- Bọn tôi cũng là góp vui thôi!
Ám Luân lại nói:
- Đúng rồi, bọn tôi còn nhận được tin rằng tiểu đội đạo tặc này hình như là nhận nhiệm vụ ám sát liên hoàn. Mục tiêu kế tiếp của bọn hắn hình như là một bá tước ở phía đông nam, còn bá tước cụ thể nào thì không biết.
- Còn có tin này sao!
Thú Nhân chiến sĩ ngay lập tức cả kinh:
- Không được, chúng ta phải lập tức chạy qua xem sao. Đa tạ huynh đệ đã nói cho tin tức độc nhất vô nhị này.
- Ha ha, cũng không có gì, bọn tôi thực lực không đủ, cũng chỉ muốn xem náo nhiệt thôi.
Ám Luân cười nói.
- Vậy đa tạ huynh đệ, chúng ta sau này còn gặp lại!
Thú Nhân chiến sĩ liền ôm quyền, lập tức mang theo thủ hạ chạy về hướng đông nam.
- Ha ha, gã kia ngốc thật, tin tức bí mật nhường này lại tùy tiện nói cho người khác biến.
Đi được khá xa, Thú Nhân chiến sĩ cười đắc ý nói:
- Lần này chúng ta sẽ có thể nhanh hơn người khác một bước, dẫn đầu tìm được thích khách.
Kỳ thật, Thú Nhân chiến sĩ không biết hắn mới chân chính là thằng ngốc. Ám Luân sở dĩ nói cho hắn cái tin tức “độc nhất vô nhị” kia chẳng qua là muốn quấy cho Hắc Phong thành thêm loạn, đẩy chú ý của tất cả về hướng đông nam cùng tây nam, để tiểu đội 6 người hành động đằng này càng thêm an toàn.
Một đường qua nhiều con phố, gặp không ít đội ngũ đuổi bắt thích khách, Ám Luân đều “có lòng” nói cho bọn hắn tin tức độc nhất vô nhị kia, khiến cái tin ngày càng lan rộng.
Thông thường mà nói lẻn vào đại bản doanh quân địch thì càng bí mật càng tốt, thế nhưng Ám Luân lại làm ngược lại, chọn đường lớn nhiều người mà đi, đây chính là kiểu nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, sẽ không ai nghĩ thích khách toàn thành đang lùng sục lại dám nghênh ngang trên đường cái.
Đương nhiên, Ám Luân vẫn tránh xa những nơi có thể có siêu cấp cường giả tồn tại, như mạo hiểm giả công hội, phủ đệ của quan viên, thậm chí là NPC tuần tra trên đường.
Tuy rằng Ám Luân gan lớn, nhưng hắn cũng là hiểu cần đúng mực, lúc cần mạo hiểm thì mạo hiểm, lúc cần cẩn thận phải cần thận.
Các con đường trong Hắc Phong thành cũng đủ màu đủ vẻ, đủ loại quầy hàng giao dịch, nhưng mọi người cũng không có tâm tư đi tham quan.
- Ơ!
Dương An đi cuối cùng phụ trách quan sát tình hình xung quanh đột nhiên phát hiện một thân ảnh khá quen thuộc đang đi tới.
- Loạn Thế Cuồng Long, tự nhiên lại gặp ở đây, mà chắc hắn không nhận ra mình được.
Người nọ chính là Loạn Thế Cuồng Long đã giao thủ cùng Dương An ở tầng năm Thần Chi Thí Luyện Tràng. Không ngờ lại gặp “người quen”, có điều Hắc Phong thành là đệ nhất đại thành bên liên minh Hắc Ám, Loạn Thế Cuồng Long xuất hiện ở đây cũng là bình thường.
Dương An vẻ mặt trấn định, rất nhanh thu hồi ánh mắt, thực tự nhiên bước theo đội ngũ.
Loạn Thế Cuồng Long giống như cũng đã phát hiện Dương An mới nhìn hắn, cũng nhìn lại, nhưng quả thực không thể nhận ra Dương An đã biến thành bộ dáng Vong Linh tộc.
Suốt một đường an toàn, không bị người nào phát hiện, sáu người thuận lợi tới vị trí tận cùng phía tây bắc trong Hắc Phong thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.