Chương 133: Tử Thần sơ hiện (Thượng)
Ái Hồi Gia
03/09/2013
Khải Linh đại sâm lâm, cổ thụ che trời, phân bố chằng chịt, chỉ le lói
vài tia sáng mặt trời xuyên qua kẻ lá, cho dù là ban ngày trong rừng rậm cũng âm u, tĩnh mịch. Hơn nữa, trong rừng rậm lại không có đường lối rõ ràng, người chơi đi lại trong đó là cực kì gian nan.
Lúc này, một cung tiễn thủ nhân loại, toàn thân ẩn trong chiếc áo choàng đen, lại như cá gặp nước, xuyên qua đám cây cối hỗn loạn trong Khải Linh đại sâm lâm, tốc độ vô cùng nhanh, thân ảnh linh động, phiêu dật tự nhiên, dường như sâm lâm là chỗ vui chơi trời sinh của hắn.
Người này đúng là Dương An!
Biết rõ chuyện tình khẩn cấp, Dương An không dám chậm trễ chút nào, dưới sự che dấu của rừng rậm, Tật Phong Gia Tốc cùng Nguyệt Ảnh Chi Vũ luân phiên khởi động, khi thì thanh quang lượn lờ, giống như cơn gió, khi thì tản mát ra ánh trăng vàng nhàn nhạt mà nhu hòa, thân ảnh biến ảo, linh động huyễn lệ, tốc độ vô cùng nhanh.
Dương An toàn lực đẩy tốc độ lên cao nhất, ước chừng vài phút đồng hồ là có thể đến nơi.
Đồng thời, trong lúc chạy đi, Dương An luôn bảo trì liên lạc cùng Vũ Dương, để biết rõ tình huống bên kia, may mắn là bọn người “Thiếu Gia bang” cũng không hành động thiếu suy nghĩ, Dương An hẳn có thể đuổi đến kịp.
Kỳ thực Dương An bọn hắn không biết rằng đám người Thiếu Gia bang đến bây giờ cũng không có động thủ, thứ nhất muốn để Thiên Hành bọn họ đánh Boss còn ít máu, bọn hắn mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất mà ít tổn thất nhất. Thứ hai là trên người bọn hắn không có “'trị số vinh dự”, sợ khi giết người sẽ bị hồng danh.Ở địa phương long xà hỗn tạp như Bạch Vân thành, thành viên hạng hai trong một gia tộc hạng hai như bọn hắn cũng không khác gì người chơi bình thường, một khi bị hồng danh liền gặp phiền toái, cho nên bọn hắn muốn bức nhóm Thiên Hành ra tay trước, khi đó bọn hắn sẽ có cơ hội phản kích, hơn nữa trang bị trên người đám Thiên Hành đều là thượng phẩm, dưới tình huống phản kích, tỷ lệ rớt trang bị khi chết cũng lớn hơn.
Thông thường mà nói, sau khi thăng cấp 4x, người chơi đều có thể tiến vào “Chiến trường Chính Tà” liệp sát người chơi đối địch, đạt được trị số vinh dự. Đương nhiên, đây là đối với người chơi có thực lực nhất định, nếu thực lực không đủ, mà tiến vào Chiến trường Chính Tà, chỉ bị đồ sát mà thôi.
Vốn trong đám người Thiếu Gia bang, cũng có mấy người có trị số vinh dự, có điều thường xuyên giết người cướp của, nên trị số vinh dự của bọn hắn đã sớm dùng hết, còn những người khác, hoặc thực lự không đủ, hoặc vừa mới thăng cấp 4x, đủ loại nguyên nhân, bọn hắn cũng không có cái “giấy phép giết người” này.
- Dựa theo tọa độ mới nhất Vũ Dương cung cấp, chỉ còn không tới 100 mét.
Sau khi rời thành được 15 phút, Dương An rốt cục đuổi đến gần tọa độ, bởi vì các loại cây cối trong Khải Linh sâm lâm phân bố hỗn loạn, tầm mắt bị ngăn trở, cho dù cách nhau 100 mét cũng chưa chắc có thể nhìn thấy.
Biết rõ cách đó không xa ở phía trước, Dương An lập tức ngừng lại, không vội vã đến gần. Dương An biết rõ tình huống bây giờ, đối phương có gần hai mươi người, nhân số chiếm ưu thế, một cung tiễn thủ 3x như hắn xông vào, cũng không tạo thành tác dụng gì, chi bằng âm thầm ẩn nấp, sau đó thừa cơ bắn lén, như vậy sẽ thu được hiệu quả không tưởng được, giống như một tay súng bắn tỉa, cho địch nhân một kích trí mạng cực kỳ bất ngờ.
(Dịch: móc lốp đây mà…=D )
Sau khi đã có kế hoạch sơ bộ, Dương An mở Lý Nhĩ Tư chi nhãn, điều tra hiện trường tỉ mỉ, sau đó mới có thể đưa ra phương án cuối cùng, đồng thời cũng có thể xác định vị trí bắn tỉa tốt nhất.
Chỉ một chốc lát, Lý Nhĩ Tư chi nhãn liền truyền hình ảnh hiện trường, tình huống nhóm Thiên Hành cũng thu vào “Mắt”. Chỉ thấy Thiên Hành và Vũ Dương đang đối nghịch cùng đối phương, mà cách phía sau bọn họ không xa, ba người chơi đang luân phiên thi triển kỹ năng khống chế một con sói. Mà phía trước Thiên Hành chừng mười mét, có hơn mười người chơi chức nghiệp bất đồng như hổ rình mồi, bọn hắn chính là thành viên Thiếu Gia bang.
- Hả, Báo công tử! Không thể ngờ ngươi cũng ở đây.
Đột nhiên, 'Mắt nhỏ' đảo qua một gương mặt quen thuộc.
Chứng kiến Báo công tử, hai tay Dương An không khỏi gắt gao nắm chặt, trong mắt sát ý càng tăng lên.
Ngày đó trong đám người đuổi giết Dương An, hung mãnh nhất chính là tên Báo công tử này, cái này gọi là cừu nhân gặp mặt thì đỏ mắt, Dương An liền đem tên Báo công tử vào vị trí thứ nhất trong danh sách tất sát.
- Báo công tử… Vậy trước hết thu chút lợi tức đi.
Khóe miệng mỉm cười, Dương An lộ ra sát ý âm u, lập tức mang vào Hổ Vương diện giáp, đặc thù hiệu quả của Nguyệt Ảnh xạ thủ hoàn toàn triển khai, hết thảy thuộc tính hoàn toàn ẩn đi, cuối cũng khởi động kỹ năng “Tiềm ảnh”, thân ảnh nhất thời tiếu thất trong không khí.
Sau khi ẩn thân, Dương An cẩn thận đi đến chỗ sau đám người Thiếu gia bang hơn 60m, nơi này dễ dàng nhìn thấy tình hình bên kia.
“Đốc ~ đốc ~” hai tiếng vang nhỏ, Dương An bắn hai mũi tên vào một gốc cây đại thụ cành lá rậm rạp, sau đó mượn lực nhảy lên trên cây. Đem thân ảnh ẩn giấu bên trong cành lá, Dương An chú ý đến tình hình phía dưới, một kế hoạch hoàn thiện rất nhanh hiện lên trong đầu hắn.
- Thiên Hành đại ca,, mọi người đều có trị số vinh dự chứ?
Dương An pm Thiên Hành.
Mặc dù lúc này Dương An cách Thiên Hành rất gần, nhưng Dương An cũng không yêu cầu tổ đội, tuy rằng tổ đội có thể mở ra kênh chat đội, nhưng Dương An có kế hoạch khác, nên cũng không tổ đội.
- Đương nhiên là có, tất cả mọi người trong đội đều có trị số vinh dự, cậu có kế hoạch gì sao?
Thiên Hành nói. Kỳ thực, hắn cũng không phải không có nghĩ lao ra, nhưng đối phương người đông thế mạnh, muốn bảo vệ toàn bộ mọi người xông ra ngoài không phải dễ dàng, bởi vậy Thiên Hành cũng không có vọng động.
-Đúng vậy, em có một kế hoạch, hơn nữa em đã đến phụ cận, chỉ là mọi người không nhìn thấy em.
Dương An nói.
- Ừ, cậu muốn bọn anh làm gì đây.
Thiên Hành nghĩ một chút liền minh bạch ý đồ muốn bắn lén của Dương An, lúc nghe đến Dương An trong thời gian ngắn như vậy liền có thể chạy tới đây, Thiên Hành cũng có chút kinh ngạc, bất quá hắn biết hiện tại cũng không phải là lúc để kinh ngạc.
- Bây giờ Diện Bao có thể xuất thủ được không?
Dương An hỏi Thiên Hành, trong kế hoạch của hắn, nếu chỉ có một nguyên tố khống chế sư Vũ Dương thì rất khó đạt được hiệu quả, vì vậy nhất định phải có thêm một chủ lực nữa mới được.
- Trong khoảng thời gian ngắn có thể!
Qua vài giây, Thiên Hành đáp lại, rõ ràng đã chat trong kênh tổ đội.
- Tốt lắm, anh kêu Vũ Dương và Diện Bao chuẩn bị ma pháp quần công mạnh nhất, phân biệt tập trung vào một phạm vi, sau đó đợi thời cơ, em sẽ hỗ trợ khống chế địch nhân, còn có, nói bọn họ lúc chuẩn bị ma pháp, tận lực che dấu một chút, không cần gấp để địch nhân phát hiện.
Dương An an bài tốt hai nhân thủ cực mạnh, về phần lúc nào xuât thủ là tốt nhất, Dương An tin tưởng hai người bọn họ sẽ nhận ra được.
Thiên Hành rất nhanh đem lời của Dương An nhắn lại trên kênh tổ đội.
Biết được Dương An đang ở gần đây, hơn nữa còn có một kế hoạch tiêu diệt địch, ngoại trừ Tiễn Vô Song còn chưa thấy qua Dương An, mỗi người đều hưng phấn, rõ ràng những người này mười phần là phần tử hiếu chiến, bất quá dưới sự nhắc nhở liên tục của Thiên Hành, tất cả mọi người không có biểu hiện ra ngoài, Dương An ở trong bóng tối là một kỳ binh quyết không thể bại lộ.
- Bọn họ đều đã minh bạch, còn có cái gì nữa không?
Thiên Hành đáp lại Dương An.
Lúc này, một cung tiễn thủ nhân loại, toàn thân ẩn trong chiếc áo choàng đen, lại như cá gặp nước, xuyên qua đám cây cối hỗn loạn trong Khải Linh đại sâm lâm, tốc độ vô cùng nhanh, thân ảnh linh động, phiêu dật tự nhiên, dường như sâm lâm là chỗ vui chơi trời sinh của hắn.
Người này đúng là Dương An!
Biết rõ chuyện tình khẩn cấp, Dương An không dám chậm trễ chút nào, dưới sự che dấu của rừng rậm, Tật Phong Gia Tốc cùng Nguyệt Ảnh Chi Vũ luân phiên khởi động, khi thì thanh quang lượn lờ, giống như cơn gió, khi thì tản mát ra ánh trăng vàng nhàn nhạt mà nhu hòa, thân ảnh biến ảo, linh động huyễn lệ, tốc độ vô cùng nhanh.
Dương An toàn lực đẩy tốc độ lên cao nhất, ước chừng vài phút đồng hồ là có thể đến nơi.
Đồng thời, trong lúc chạy đi, Dương An luôn bảo trì liên lạc cùng Vũ Dương, để biết rõ tình huống bên kia, may mắn là bọn người “Thiếu Gia bang” cũng không hành động thiếu suy nghĩ, Dương An hẳn có thể đuổi đến kịp.
Kỳ thực Dương An bọn hắn không biết rằng đám người Thiếu Gia bang đến bây giờ cũng không có động thủ, thứ nhất muốn để Thiên Hành bọn họ đánh Boss còn ít máu, bọn hắn mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất mà ít tổn thất nhất. Thứ hai là trên người bọn hắn không có “'trị số vinh dự”, sợ khi giết người sẽ bị hồng danh.Ở địa phương long xà hỗn tạp như Bạch Vân thành, thành viên hạng hai trong một gia tộc hạng hai như bọn hắn cũng không khác gì người chơi bình thường, một khi bị hồng danh liền gặp phiền toái, cho nên bọn hắn muốn bức nhóm Thiên Hành ra tay trước, khi đó bọn hắn sẽ có cơ hội phản kích, hơn nữa trang bị trên người đám Thiên Hành đều là thượng phẩm, dưới tình huống phản kích, tỷ lệ rớt trang bị khi chết cũng lớn hơn.
Thông thường mà nói, sau khi thăng cấp 4x, người chơi đều có thể tiến vào “Chiến trường Chính Tà” liệp sát người chơi đối địch, đạt được trị số vinh dự. Đương nhiên, đây là đối với người chơi có thực lực nhất định, nếu thực lực không đủ, mà tiến vào Chiến trường Chính Tà, chỉ bị đồ sát mà thôi.
Vốn trong đám người Thiếu Gia bang, cũng có mấy người có trị số vinh dự, có điều thường xuyên giết người cướp của, nên trị số vinh dự của bọn hắn đã sớm dùng hết, còn những người khác, hoặc thực lự không đủ, hoặc vừa mới thăng cấp 4x, đủ loại nguyên nhân, bọn hắn cũng không có cái “giấy phép giết người” này.
- Dựa theo tọa độ mới nhất Vũ Dương cung cấp, chỉ còn không tới 100 mét.
Sau khi rời thành được 15 phút, Dương An rốt cục đuổi đến gần tọa độ, bởi vì các loại cây cối trong Khải Linh sâm lâm phân bố hỗn loạn, tầm mắt bị ngăn trở, cho dù cách nhau 100 mét cũng chưa chắc có thể nhìn thấy.
Biết rõ cách đó không xa ở phía trước, Dương An lập tức ngừng lại, không vội vã đến gần. Dương An biết rõ tình huống bây giờ, đối phương có gần hai mươi người, nhân số chiếm ưu thế, một cung tiễn thủ 3x như hắn xông vào, cũng không tạo thành tác dụng gì, chi bằng âm thầm ẩn nấp, sau đó thừa cơ bắn lén, như vậy sẽ thu được hiệu quả không tưởng được, giống như một tay súng bắn tỉa, cho địch nhân một kích trí mạng cực kỳ bất ngờ.
(Dịch: móc lốp đây mà…=D )
Sau khi đã có kế hoạch sơ bộ, Dương An mở Lý Nhĩ Tư chi nhãn, điều tra hiện trường tỉ mỉ, sau đó mới có thể đưa ra phương án cuối cùng, đồng thời cũng có thể xác định vị trí bắn tỉa tốt nhất.
Chỉ một chốc lát, Lý Nhĩ Tư chi nhãn liền truyền hình ảnh hiện trường, tình huống nhóm Thiên Hành cũng thu vào “Mắt”. Chỉ thấy Thiên Hành và Vũ Dương đang đối nghịch cùng đối phương, mà cách phía sau bọn họ không xa, ba người chơi đang luân phiên thi triển kỹ năng khống chế một con sói. Mà phía trước Thiên Hành chừng mười mét, có hơn mười người chơi chức nghiệp bất đồng như hổ rình mồi, bọn hắn chính là thành viên Thiếu Gia bang.
- Hả, Báo công tử! Không thể ngờ ngươi cũng ở đây.
Đột nhiên, 'Mắt nhỏ' đảo qua một gương mặt quen thuộc.
Chứng kiến Báo công tử, hai tay Dương An không khỏi gắt gao nắm chặt, trong mắt sát ý càng tăng lên.
Ngày đó trong đám người đuổi giết Dương An, hung mãnh nhất chính là tên Báo công tử này, cái này gọi là cừu nhân gặp mặt thì đỏ mắt, Dương An liền đem tên Báo công tử vào vị trí thứ nhất trong danh sách tất sát.
- Báo công tử… Vậy trước hết thu chút lợi tức đi.
Khóe miệng mỉm cười, Dương An lộ ra sát ý âm u, lập tức mang vào Hổ Vương diện giáp, đặc thù hiệu quả của Nguyệt Ảnh xạ thủ hoàn toàn triển khai, hết thảy thuộc tính hoàn toàn ẩn đi, cuối cũng khởi động kỹ năng “Tiềm ảnh”, thân ảnh nhất thời tiếu thất trong không khí.
Sau khi ẩn thân, Dương An cẩn thận đi đến chỗ sau đám người Thiếu gia bang hơn 60m, nơi này dễ dàng nhìn thấy tình hình bên kia.
“Đốc ~ đốc ~” hai tiếng vang nhỏ, Dương An bắn hai mũi tên vào một gốc cây đại thụ cành lá rậm rạp, sau đó mượn lực nhảy lên trên cây. Đem thân ảnh ẩn giấu bên trong cành lá, Dương An chú ý đến tình hình phía dưới, một kế hoạch hoàn thiện rất nhanh hiện lên trong đầu hắn.
- Thiên Hành đại ca,, mọi người đều có trị số vinh dự chứ?
Dương An pm Thiên Hành.
Mặc dù lúc này Dương An cách Thiên Hành rất gần, nhưng Dương An cũng không yêu cầu tổ đội, tuy rằng tổ đội có thể mở ra kênh chat đội, nhưng Dương An có kế hoạch khác, nên cũng không tổ đội.
- Đương nhiên là có, tất cả mọi người trong đội đều có trị số vinh dự, cậu có kế hoạch gì sao?
Thiên Hành nói. Kỳ thực, hắn cũng không phải không có nghĩ lao ra, nhưng đối phương người đông thế mạnh, muốn bảo vệ toàn bộ mọi người xông ra ngoài không phải dễ dàng, bởi vậy Thiên Hành cũng không có vọng động.
-Đúng vậy, em có một kế hoạch, hơn nữa em đã đến phụ cận, chỉ là mọi người không nhìn thấy em.
Dương An nói.
- Ừ, cậu muốn bọn anh làm gì đây.
Thiên Hành nghĩ một chút liền minh bạch ý đồ muốn bắn lén của Dương An, lúc nghe đến Dương An trong thời gian ngắn như vậy liền có thể chạy tới đây, Thiên Hành cũng có chút kinh ngạc, bất quá hắn biết hiện tại cũng không phải là lúc để kinh ngạc.
- Bây giờ Diện Bao có thể xuất thủ được không?
Dương An hỏi Thiên Hành, trong kế hoạch của hắn, nếu chỉ có một nguyên tố khống chế sư Vũ Dương thì rất khó đạt được hiệu quả, vì vậy nhất định phải có thêm một chủ lực nữa mới được.
- Trong khoảng thời gian ngắn có thể!
Qua vài giây, Thiên Hành đáp lại, rõ ràng đã chat trong kênh tổ đội.
- Tốt lắm, anh kêu Vũ Dương và Diện Bao chuẩn bị ma pháp quần công mạnh nhất, phân biệt tập trung vào một phạm vi, sau đó đợi thời cơ, em sẽ hỗ trợ khống chế địch nhân, còn có, nói bọn họ lúc chuẩn bị ma pháp, tận lực che dấu một chút, không cần gấp để địch nhân phát hiện.
Dương An an bài tốt hai nhân thủ cực mạnh, về phần lúc nào xuât thủ là tốt nhất, Dương An tin tưởng hai người bọn họ sẽ nhận ra được.
Thiên Hành rất nhanh đem lời của Dương An nhắn lại trên kênh tổ đội.
Biết được Dương An đang ở gần đây, hơn nữa còn có một kế hoạch tiêu diệt địch, ngoại trừ Tiễn Vô Song còn chưa thấy qua Dương An, mỗi người đều hưng phấn, rõ ràng những người này mười phần là phần tử hiếu chiến, bất quá dưới sự nhắc nhở liên tục của Thiên Hành, tất cả mọi người không có biểu hiện ra ngoài, Dương An ở trong bóng tối là một kỳ binh quyết không thể bại lộ.
- Bọn họ đều đã minh bạch, còn có cái gì nữa không?
Thiên Hành đáp lại Dương An.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.