Tử Thần Đại Nhân Ra Mắt Vị Trí Center Rồi
Chương 46
Kim Phỉ
12/05/2024
Edit + Beta: ShiShi
Sấm sét ầm ầm bao trùm cả tòa nhà, gió giật thét gào báo hiệu một cơn bão mạnh sắp đến.
Trên hành lang dài, 5 người và 4 ma đang đứng tụ tập lại với nhau, thọat nhìn cứ như đang tiến hành một nghi lễ quái đản nào đó.
Lại Thành Sơn ngồi trên mặt đất, miệng niệm chú, sầm ầm ầm ngoài cửa sổ khiến ông ta trông có vẻ thật sự có bản lĩnh.
Ban đầu F4 cũng nghĩ như vậy, thậm chí còn nghĩ đến việc có nên nhờ cậy Lục Húc ra tay hay không, họ sợ người này có thể trừ ma thật, song sau đó bọn họ lại thấy cơ thể mình cũng chẳng có biến hóa nào xảy ra hết, tên này cũng không khác gì mấy tên Thiên sư lừa đảo trước đó cả.
Quý Tu Niên cũng trông thấy phản ứng của F4, y không khỏi đặt ra dấu chấm hỏi với Lại Thành Sơn.
Y muốn hỏi ông ta vài câu nhưng Lại Thành Sơn vẫn cứ ngồi đó thực hiện nghi thức “trừ tà trục vong” của riêng mình, cho nên y cũng chờ cho xong bất kể người này có đang làm thật hay không.
Phạm Tăng và trợ lý thì lần đầu được chứng kiến cảnh tượng này, trong lòng lúc đầu cũng nhen nhóm ít nghi ngờ, nhưng sau khi thấy bầu không khí xung quanh cộng thêm “danh tiếng” trước đó của Lại Thành Sơn, hai người dần dần tin người này có thể trừ ma diệt quỷ thật.
5 phút sau, cuối cùng Lại Thành Sơn cũng mở mắt ra.
Ông ta giơ tay lau mồ hôi trên trán, chậm rãi đứng dậy rồi thở phào nhẹ nhõm.
Phạm Tăng đứng cạnh nãy giờ không dám lên tiếng, hắn sợ quấy rầy đại sư làm lễ, giờ thấy ông ta đứng dậy thì không nhịn được mà sáp lại gần hỏi: “Lại đại sư, ngài đuổi hết quỷ đi rồi chứ hả?”
Lại Thành Sơn không vội trả lời mà ba hoa chích chòe kể lại quá trình vừa rồi: “Cậu không biết đó thôi, bọn ma quỷ này mạnh vô cùng, oán hận tích tụ của chúng vô cùng sâu đậm, gần như nuốt chửng sinh khí của ta rồi. May là ta cũng có công lực thâm hậu, nếu không thì phiền phức to rồi đó...”
F4 nghe xong mà đứng hình cả bọn.
Trong chung cư này chỉ có 4 người họ, nói vậy há chăng oan uổng cho tụi này quá?
“Vớ va vớ vẩn, nói hươu nói vượn gì vậy, bọn này hung dữ chỗ nào?”
“Nói phét thế ông già, lừa ma gạt quỷ gì ở đây?”
“Không được rồi, em thấy em không chịu nổi nỗi oan này đâu, hay là tụi mình biến thành quỷ dữ thiệt luôn đi.”
“Huynh đệ ơi bình tĩnh lại đi, chúng ta là ma có văn hóa, không được làm mấy chuyện bất hợp pháp như vậy..”
Về phần Lục Húc, sau khi cậu nghe Lại Thành Sơn nói xong mấy câu này thì chỉ thấy buồn cười, sau đó cậu không nhịn được mà bật cười luôn thành tiếng.
Trong hành lang vốn trống trải không có ai, nên tiếng cười của cậu càng thêm vang dội.
Lại Thành Sơn vừa tạo dựng xong một “bầu không khí” từ việc kể lại những vất vả của ông ta nãy giờ, đáp lại không phải tiếng cảm ơn hoan hô mà là tiếng cười khà khà này của Lục Húc. Khóe miệng Lục Húc cong nhẹ, cười như không cười nhìn ông ta, ánh mắt tràn đầy vẻ như đang xem trò vui: “Tôi nói chứ đại sư không nên mang họ Lại đâu, phải là họ Giả mới đúng.”
Lại Thành Sơn sau khi phản ứng lại Lục Húc ám chỉ gì thì mặt ông ta đỏ bừng cả lên: “Cậu nói gì là có ý gì?”
“Ý gì thì ắt hẳn đại sư hiểu rõ hơn tôi.” Lục Húc thấy lão thẹn quá hóa giận thì đánh mắt sang với F4: “Tôi chỉ hỏi ngài thêm một câu, tất cả ma ở đây đều bị đuổi đi hết rồi đúng hay không?”
“Tất nhiên, cậu đang nghi ngờ ta đấy phỏng?” Lục Húc càng bình tĩnh đạm nhiên thì hiển nhiên Lại Thành Sơn càng như kiến bỏ trên chảo nóng, lão vẫn cho rằng nhóc con này miệng còn hôi sữa mà dám nghi ngại lão.
“Lại đại sư, tôi muốn hỏi ngài một chuyện.” Quý Tu Niên bước lên trước, biểu cảm nghiêm nghị, không nhìn ra cảm xúc nào ở y, “Ngài mới đuổi đi bao nhiêu hồn ma?”
Bị cặp mắt xoáy sâu ấy của Quý Tu Niên nhìn chằm chằm, Lại Thành Sơn ít nhiều cũng có chút hoảng, ban nãy đuổi ma thì không sao, bây giờ đứng đây bị bọn họ hội đồng chất vấn thì không khỏi căng thẳng: “Ở đây có không ít quỷ, ta đã đuổi 4 5 con đi rồi, sót lại 1 2 con cũng bình thường thôi, sao mà diệt hết cho được.”
Vừa rồi còn mạnh dạn bảo nên đuổi hết đi, bây giờ lại bảo giữ lại cũng bình thường, lời nói trước sau không nhất quán, không có logic tẹo nào, ắt có trá.
Phạm Tăng ban đầu tin tưởng lão bao nhiêu thì giờ cũng nghi ngờ lão bấy nhiêu: “Lại đại sư, ma mà giữ lại sao được? Ngài cũng có nói chuyện với quỷ đâu sao biết con nào xấu con nào tốt, lỡ con quỷ ở lại là con ác quỷ thì sao giờ?”
Bao vây là những ánh mắt nghi ngờ, Lại Thành Sơn thấy bực bội. Hôm nay trước khi ra cửa đã thấy bất an rồi, biết vậy không nên nhận cái đơn này làm gì.
“Ta đã nói ta đã đuổi hết ác quỷ đi, còn nghi ngờ lão phu cái gì nữa đây?” Lại Thành Sơn cắn răng khẳng định mình không ai, mấy người này cũng đâu có biết mình đã đuổi thứ nào đi đâu mà sợ.
“Hơn nữa nếu ác quỷ còn ở đây thì chúng ta còn đứng đây nói chuyện được à?”
Lục Húc nghe thấy lời này xong thì nhướng mày, ám chỉ cho Hạ Tinh Hoa ra tay hành động.
“Ác quỷ tới rồi đây lêu lêu lêu...”
Thấy Tử Thần đại nhân chỉ thị, Hạ Tinh Hoa vô cùng hưng phấn, cậu lập tức bay tới chốt cửa, tập trung niệm lực mở ra cái rầm rồi lại đóng lại, rồi lại mở ra.
Đào Anh Bác thấy thế thì không chịu thua kém, chạy đến lắc lắc cánh cửa ọp ẹp.
Hai người còn lại một người đến đập cửa sổ, một người bắt đầu lớn giọng than khóc.
Nhất thời đèn hành lang cũng chập chờn sáng tôi, gió thổi mạnh, tiếng trời rầm mạnh hơn, không gian lan tỏa cảm giác âm trầm của quỷ khí, khiến người khác cảm thấy nơi đây sắp có điềm nguy hiểm xảy ra.
Lại Thành Sơn thấy thế thì hoảng luôn rồi.
Ông ta có biết quái gì là đuổi ma đuổi quỷ đâu, cũng không hề thấy được ma quỷ gì cả.
70 tuổi nhưng có vẻ ngoài của 40 50 tuổi, tạo cảm giác thế ngoại cao nhân, sau đó lại tìm một vài minh tinh có lưu lượng cao, như vậy là có thể giúp ông ta phô trương thanh thế.
Lại thêm mấy bức ảnh chụp chung, fans của đám minh tinh ấy cũng theo đó mà góp sức thêm.
Cái danh “đại sư” này một khi muốn lăng xê thì không khó gì, thêm vài trò mưu mẹo cộng thêm vận may nữa là được rồi.
Thường ngày khi có người đến tìm ông ta nhờ đuổi ma, Lại Thành Sơn cũng phát hiện kì thực không phải ma quỷ thật sự mà là do tâm ma sợ này sợ nọ, cái gọi là tâm ma này chỉ cần khua môi múa mép bảo đã đuổi ma đi rồi, thế là xong.
Còn khi có người giàu đến tìm ông ta thì cơ bản sẽ không có ma nào quấy nổi ở nhà người giàu có một đống phòng ốc.
Ma giả ông ta có thể giải quyết, còn có ma thật thì cứ giở mánh khóe ngọai giao các thứ ra là xong.
Cứ thế, Lại Thành Sơn đi từng bước từng bước, đến hôm nay đã xây dựng thành công thiết lập đại sư của mình.
Ông ta cũng không cho rằng mình lừa ai gạt ai, chỉ là khoác lên vỏ ngoài cho một “Đại sư” về mặt tâm lý mà thôi.
Vốn dĩ nghĩ show tuyển tú <Thần tượng xuất đạo> có độ hot không tệ, sau khi giải quyết xong có thể ké thêm độ nổi tiếng, mà trên đường đến đây cũng đã nghĩ xong vài ba cái hotsearch rồi, chỉ cần bảo công ty marketing hỗ trợ thêm nữa là xong.
Nào ngờ đối mặt với tình huống như này đâu chứ.
Lục Húc rõ ràng không tin lão, nãy giờ cứ làm trái ý lão.
Nếu như không có ma quỷ thì lão múa rìu qua mắt thợ là xong, nào ngờ bây giờ thật sự có ác linh ở đây quấy phá.
Bọn họ đã nghi ngờ ông ta, ai biết mấy con ác quỷ này lát nữa có làm gì ông ta hay không, nghĩ tới đã thấy nhức đầu bực bội.
Lại Thành Sơn hối hận không thôi, lão không muốn nghĩ thêm gì nữa mà quyết định chuồn: “Chuyện gì nên làm đều đã làm, tin hay không tùy các người, nếu như đã không tin tưởng nhau thì đường ai nấy đi đi.”
Lại Thành Sơn bỏ lại câu nói này rồi lập tức chuồn đi, trước khi đi cũng không quên trừng mắt nhìn Lục Húc một cái.
Phạm Tăng định giữ ông ta lại nhưng đối phương lại lướt đi như một cơn gió, cứ như bị ai đuổi vậy, 70 nồi bánh chưng mà ông ta chạy nhanh như thỏ nên Phạm Tăng đuổi theo tới cửa cầu thang thì không thấy tăm hơi đâu. truyện kiếm hiệp hay
Thú vị cái là khi Lại Thành Sơn vừa đi mất thì chung cư đã quay lại hiện trạng bình thường.
Phạm Tăng thở hổn hển, không khỏi cảm khái nói: “Cái ông Lại đại sư này thật sự có bản lĩnh hay không thì không biết chứ có tố chất cơ thể lắm đấy.”
“À há.” Lục Húc gật đầu, trộm tuổi thọ của người khác thì sao có thể không khỏe như vâm cho được?
“Ông ta chạy rồi thì giờ sao?”
Cô trợ lý nhìn hành lang một lượt, cảm thấy hơi sợ đột nhiên có cái đầu quỷ hiện ra.
Hạ Tinh Hoa dựa tường, vẻ mặt vô tội: “Chúng tôi thật sự không phải ác quỷ à nha.”
“Không sao mà.” Quý Tu Niên nhìn F4 rồi lại nhìn đám Phạm Tăng, y thấy hôm nay cứ như đang xem kịch vui vậy, chi bằng giải thích rõ ràng tránh làm mọi người thêm sợ hãi.
“Thật không?” Cô trợ lý vẫn không khỏi lo lắng, song khi thấy Quý Tu Niên vẫn rất bình tĩnh thì an lòng hơn nhiều.
Phạm Tăng cũng không ngờ tới sự tình lại phức tạp như vậy, nghĩ đến biểu hiện nãy giờ của Lại Thành Sơn, hắn đã rõ đầu đuôi câu chuyện: “Vậy giờ anh lập tức gọi cho bạn anh ngay, ai đời đi giới thiệu người kì cục như vậy, đại sư cái khỉ khô, rõ ràng là lừa đảo.”
Phạm Tăng tức giận không thôi, hận không thể vạch trần bộ mặt thật của ông ta ra cho công chúng. Sau đó hắn nghĩ lại cũng không thể công khai vụ chung cư có quỷ ám được, nên rối rắm không thôi: “Tu Niên, chuyện ma ám này... thật sự không sao hả?”
Quý Tu Niên gật đầu: “Đúng vậy.”
F4 chỉ nghĩ đến việc luyện tập thì lấy đâu ra thời gian quậy gì.
Còn về phần ma nữ kia thì đành chờ lần gặp sau mới biết tình hình.
“Vậy tốt rồi.” Nghe thế Phạm Tăng cũng lấy làm yên tâm, song khi nghĩ đến Lại Thành Sơn hắn không khỏi tiện miệng mắng thêm vài câu: “Kẻ lừa đảo” vân vân mây mây.
Nào ngờ hắn chưa kịp bốc phốt kẻ lừa đảo này thì bất ngờ có thông tin mới về ông ta từ trợ lý: “Phạm ca, lão ta đăng Weibo cue Lục Húc của chúng ta kìa...”
“Sao?”
Phạm Tăng nghe thấy lời này thì biết thể nào cũng không ổn, nhận điện thọai đưa qua xem mới thấy thì ra Lại Thành Sơn thật sự đề cập đến Lục Húc -
Thì ra có người hỏi ông ta thấy thế nào về thực tập sinh đang hot Lục Húc của chương trình <Thần tượng xuất đạo>.
@ Lục Húc Hôm Nay Đã Ra Mắt Chưa: @ Công Đức Vô Lượng Lại Đại Sư V: Lại đại sư gần đây có xem <Thần tượng xuất đạo> hay không, ngài có thể giúp tôi xem bé con của tôi @Thần tượng tân sinh Lục Húc V có thể hot hay không?
Bình luận này được đăng đã hai ngày nhưng Lại Thành Sơn không để ý đến.
Song mới 2' trước, ông ta bất ngờ trả lời bình luận trên -
@ Công Đức Vô Lượng Lại Đại Sư V: Mấy chương trình tuyển tú ta thường không xem, nhưng đoán mệnh thì ta là số một, đầu tiên nói trước rằng ta chưa từng gặp thực tập sinh này nhưng xét về tướng mạo thì ta cho rằng cậu ấy không có tương lai đâu, có câu “thân thể là tiền vốn của Cách Mạng”, vừa nhìn đã biết nhóc con này sống không thọ, ta có lòng nhắc nhở cậu ấy không nên cố chấp làm điều gì không có khả năng mà nên làm gì mình thích đi, trân trọng cuộc sống một chút tránh cho hối tiếc về sau.
Sấm sét ầm ầm bao trùm cả tòa nhà, gió giật thét gào báo hiệu một cơn bão mạnh sắp đến.
Trên hành lang dài, 5 người và 4 ma đang đứng tụ tập lại với nhau, thọat nhìn cứ như đang tiến hành một nghi lễ quái đản nào đó.
Lại Thành Sơn ngồi trên mặt đất, miệng niệm chú, sầm ầm ầm ngoài cửa sổ khiến ông ta trông có vẻ thật sự có bản lĩnh.
Ban đầu F4 cũng nghĩ như vậy, thậm chí còn nghĩ đến việc có nên nhờ cậy Lục Húc ra tay hay không, họ sợ người này có thể trừ ma thật, song sau đó bọn họ lại thấy cơ thể mình cũng chẳng có biến hóa nào xảy ra hết, tên này cũng không khác gì mấy tên Thiên sư lừa đảo trước đó cả.
Quý Tu Niên cũng trông thấy phản ứng của F4, y không khỏi đặt ra dấu chấm hỏi với Lại Thành Sơn.
Y muốn hỏi ông ta vài câu nhưng Lại Thành Sơn vẫn cứ ngồi đó thực hiện nghi thức “trừ tà trục vong” của riêng mình, cho nên y cũng chờ cho xong bất kể người này có đang làm thật hay không.
Phạm Tăng và trợ lý thì lần đầu được chứng kiến cảnh tượng này, trong lòng lúc đầu cũng nhen nhóm ít nghi ngờ, nhưng sau khi thấy bầu không khí xung quanh cộng thêm “danh tiếng” trước đó của Lại Thành Sơn, hai người dần dần tin người này có thể trừ ma diệt quỷ thật.
5 phút sau, cuối cùng Lại Thành Sơn cũng mở mắt ra.
Ông ta giơ tay lau mồ hôi trên trán, chậm rãi đứng dậy rồi thở phào nhẹ nhõm.
Phạm Tăng đứng cạnh nãy giờ không dám lên tiếng, hắn sợ quấy rầy đại sư làm lễ, giờ thấy ông ta đứng dậy thì không nhịn được mà sáp lại gần hỏi: “Lại đại sư, ngài đuổi hết quỷ đi rồi chứ hả?”
Lại Thành Sơn không vội trả lời mà ba hoa chích chòe kể lại quá trình vừa rồi: “Cậu không biết đó thôi, bọn ma quỷ này mạnh vô cùng, oán hận tích tụ của chúng vô cùng sâu đậm, gần như nuốt chửng sinh khí của ta rồi. May là ta cũng có công lực thâm hậu, nếu không thì phiền phức to rồi đó...”
F4 nghe xong mà đứng hình cả bọn.
Trong chung cư này chỉ có 4 người họ, nói vậy há chăng oan uổng cho tụi này quá?
“Vớ va vớ vẩn, nói hươu nói vượn gì vậy, bọn này hung dữ chỗ nào?”
“Nói phét thế ông già, lừa ma gạt quỷ gì ở đây?”
“Không được rồi, em thấy em không chịu nổi nỗi oan này đâu, hay là tụi mình biến thành quỷ dữ thiệt luôn đi.”
“Huynh đệ ơi bình tĩnh lại đi, chúng ta là ma có văn hóa, không được làm mấy chuyện bất hợp pháp như vậy..”
Về phần Lục Húc, sau khi cậu nghe Lại Thành Sơn nói xong mấy câu này thì chỉ thấy buồn cười, sau đó cậu không nhịn được mà bật cười luôn thành tiếng.
Trong hành lang vốn trống trải không có ai, nên tiếng cười của cậu càng thêm vang dội.
Lại Thành Sơn vừa tạo dựng xong một “bầu không khí” từ việc kể lại những vất vả của ông ta nãy giờ, đáp lại không phải tiếng cảm ơn hoan hô mà là tiếng cười khà khà này của Lục Húc. Khóe miệng Lục Húc cong nhẹ, cười như không cười nhìn ông ta, ánh mắt tràn đầy vẻ như đang xem trò vui: “Tôi nói chứ đại sư không nên mang họ Lại đâu, phải là họ Giả mới đúng.”
Lại Thành Sơn sau khi phản ứng lại Lục Húc ám chỉ gì thì mặt ông ta đỏ bừng cả lên: “Cậu nói gì là có ý gì?”
“Ý gì thì ắt hẳn đại sư hiểu rõ hơn tôi.” Lục Húc thấy lão thẹn quá hóa giận thì đánh mắt sang với F4: “Tôi chỉ hỏi ngài thêm một câu, tất cả ma ở đây đều bị đuổi đi hết rồi đúng hay không?”
“Tất nhiên, cậu đang nghi ngờ ta đấy phỏng?” Lục Húc càng bình tĩnh đạm nhiên thì hiển nhiên Lại Thành Sơn càng như kiến bỏ trên chảo nóng, lão vẫn cho rằng nhóc con này miệng còn hôi sữa mà dám nghi ngại lão.
“Lại đại sư, tôi muốn hỏi ngài một chuyện.” Quý Tu Niên bước lên trước, biểu cảm nghiêm nghị, không nhìn ra cảm xúc nào ở y, “Ngài mới đuổi đi bao nhiêu hồn ma?”
Bị cặp mắt xoáy sâu ấy của Quý Tu Niên nhìn chằm chằm, Lại Thành Sơn ít nhiều cũng có chút hoảng, ban nãy đuổi ma thì không sao, bây giờ đứng đây bị bọn họ hội đồng chất vấn thì không khỏi căng thẳng: “Ở đây có không ít quỷ, ta đã đuổi 4 5 con đi rồi, sót lại 1 2 con cũng bình thường thôi, sao mà diệt hết cho được.”
Vừa rồi còn mạnh dạn bảo nên đuổi hết đi, bây giờ lại bảo giữ lại cũng bình thường, lời nói trước sau không nhất quán, không có logic tẹo nào, ắt có trá.
Phạm Tăng ban đầu tin tưởng lão bao nhiêu thì giờ cũng nghi ngờ lão bấy nhiêu: “Lại đại sư, ma mà giữ lại sao được? Ngài cũng có nói chuyện với quỷ đâu sao biết con nào xấu con nào tốt, lỡ con quỷ ở lại là con ác quỷ thì sao giờ?”
Bao vây là những ánh mắt nghi ngờ, Lại Thành Sơn thấy bực bội. Hôm nay trước khi ra cửa đã thấy bất an rồi, biết vậy không nên nhận cái đơn này làm gì.
“Ta đã nói ta đã đuổi hết ác quỷ đi, còn nghi ngờ lão phu cái gì nữa đây?” Lại Thành Sơn cắn răng khẳng định mình không ai, mấy người này cũng đâu có biết mình đã đuổi thứ nào đi đâu mà sợ.
“Hơn nữa nếu ác quỷ còn ở đây thì chúng ta còn đứng đây nói chuyện được à?”
Lục Húc nghe thấy lời này xong thì nhướng mày, ám chỉ cho Hạ Tinh Hoa ra tay hành động.
“Ác quỷ tới rồi đây lêu lêu lêu...”
Thấy Tử Thần đại nhân chỉ thị, Hạ Tinh Hoa vô cùng hưng phấn, cậu lập tức bay tới chốt cửa, tập trung niệm lực mở ra cái rầm rồi lại đóng lại, rồi lại mở ra.
Đào Anh Bác thấy thế thì không chịu thua kém, chạy đến lắc lắc cánh cửa ọp ẹp.
Hai người còn lại một người đến đập cửa sổ, một người bắt đầu lớn giọng than khóc.
Nhất thời đèn hành lang cũng chập chờn sáng tôi, gió thổi mạnh, tiếng trời rầm mạnh hơn, không gian lan tỏa cảm giác âm trầm của quỷ khí, khiến người khác cảm thấy nơi đây sắp có điềm nguy hiểm xảy ra.
Lại Thành Sơn thấy thế thì hoảng luôn rồi.
Ông ta có biết quái gì là đuổi ma đuổi quỷ đâu, cũng không hề thấy được ma quỷ gì cả.
70 tuổi nhưng có vẻ ngoài của 40 50 tuổi, tạo cảm giác thế ngoại cao nhân, sau đó lại tìm một vài minh tinh có lưu lượng cao, như vậy là có thể giúp ông ta phô trương thanh thế.
Lại thêm mấy bức ảnh chụp chung, fans của đám minh tinh ấy cũng theo đó mà góp sức thêm.
Cái danh “đại sư” này một khi muốn lăng xê thì không khó gì, thêm vài trò mưu mẹo cộng thêm vận may nữa là được rồi.
Thường ngày khi có người đến tìm ông ta nhờ đuổi ma, Lại Thành Sơn cũng phát hiện kì thực không phải ma quỷ thật sự mà là do tâm ma sợ này sợ nọ, cái gọi là tâm ma này chỉ cần khua môi múa mép bảo đã đuổi ma đi rồi, thế là xong.
Còn khi có người giàu đến tìm ông ta thì cơ bản sẽ không có ma nào quấy nổi ở nhà người giàu có một đống phòng ốc.
Ma giả ông ta có thể giải quyết, còn có ma thật thì cứ giở mánh khóe ngọai giao các thứ ra là xong.
Cứ thế, Lại Thành Sơn đi từng bước từng bước, đến hôm nay đã xây dựng thành công thiết lập đại sư của mình.
Ông ta cũng không cho rằng mình lừa ai gạt ai, chỉ là khoác lên vỏ ngoài cho một “Đại sư” về mặt tâm lý mà thôi.
Vốn dĩ nghĩ show tuyển tú <Thần tượng xuất đạo> có độ hot không tệ, sau khi giải quyết xong có thể ké thêm độ nổi tiếng, mà trên đường đến đây cũng đã nghĩ xong vài ba cái hotsearch rồi, chỉ cần bảo công ty marketing hỗ trợ thêm nữa là xong.
Nào ngờ đối mặt với tình huống như này đâu chứ.
Lục Húc rõ ràng không tin lão, nãy giờ cứ làm trái ý lão.
Nếu như không có ma quỷ thì lão múa rìu qua mắt thợ là xong, nào ngờ bây giờ thật sự có ác linh ở đây quấy phá.
Bọn họ đã nghi ngờ ông ta, ai biết mấy con ác quỷ này lát nữa có làm gì ông ta hay không, nghĩ tới đã thấy nhức đầu bực bội.
Lại Thành Sơn hối hận không thôi, lão không muốn nghĩ thêm gì nữa mà quyết định chuồn: “Chuyện gì nên làm đều đã làm, tin hay không tùy các người, nếu như đã không tin tưởng nhau thì đường ai nấy đi đi.”
Lại Thành Sơn bỏ lại câu nói này rồi lập tức chuồn đi, trước khi đi cũng không quên trừng mắt nhìn Lục Húc một cái.
Phạm Tăng định giữ ông ta lại nhưng đối phương lại lướt đi như một cơn gió, cứ như bị ai đuổi vậy, 70 nồi bánh chưng mà ông ta chạy nhanh như thỏ nên Phạm Tăng đuổi theo tới cửa cầu thang thì không thấy tăm hơi đâu. truyện kiếm hiệp hay
Thú vị cái là khi Lại Thành Sơn vừa đi mất thì chung cư đã quay lại hiện trạng bình thường.
Phạm Tăng thở hổn hển, không khỏi cảm khái nói: “Cái ông Lại đại sư này thật sự có bản lĩnh hay không thì không biết chứ có tố chất cơ thể lắm đấy.”
“À há.” Lục Húc gật đầu, trộm tuổi thọ của người khác thì sao có thể không khỏe như vâm cho được?
“Ông ta chạy rồi thì giờ sao?”
Cô trợ lý nhìn hành lang một lượt, cảm thấy hơi sợ đột nhiên có cái đầu quỷ hiện ra.
Hạ Tinh Hoa dựa tường, vẻ mặt vô tội: “Chúng tôi thật sự không phải ác quỷ à nha.”
“Không sao mà.” Quý Tu Niên nhìn F4 rồi lại nhìn đám Phạm Tăng, y thấy hôm nay cứ như đang xem kịch vui vậy, chi bằng giải thích rõ ràng tránh làm mọi người thêm sợ hãi.
“Thật không?” Cô trợ lý vẫn không khỏi lo lắng, song khi thấy Quý Tu Niên vẫn rất bình tĩnh thì an lòng hơn nhiều.
Phạm Tăng cũng không ngờ tới sự tình lại phức tạp như vậy, nghĩ đến biểu hiện nãy giờ của Lại Thành Sơn, hắn đã rõ đầu đuôi câu chuyện: “Vậy giờ anh lập tức gọi cho bạn anh ngay, ai đời đi giới thiệu người kì cục như vậy, đại sư cái khỉ khô, rõ ràng là lừa đảo.”
Phạm Tăng tức giận không thôi, hận không thể vạch trần bộ mặt thật của ông ta ra cho công chúng. Sau đó hắn nghĩ lại cũng không thể công khai vụ chung cư có quỷ ám được, nên rối rắm không thôi: “Tu Niên, chuyện ma ám này... thật sự không sao hả?”
Quý Tu Niên gật đầu: “Đúng vậy.”
F4 chỉ nghĩ đến việc luyện tập thì lấy đâu ra thời gian quậy gì.
Còn về phần ma nữ kia thì đành chờ lần gặp sau mới biết tình hình.
“Vậy tốt rồi.” Nghe thế Phạm Tăng cũng lấy làm yên tâm, song khi nghĩ đến Lại Thành Sơn hắn không khỏi tiện miệng mắng thêm vài câu: “Kẻ lừa đảo” vân vân mây mây.
Nào ngờ hắn chưa kịp bốc phốt kẻ lừa đảo này thì bất ngờ có thông tin mới về ông ta từ trợ lý: “Phạm ca, lão ta đăng Weibo cue Lục Húc của chúng ta kìa...”
“Sao?”
Phạm Tăng nghe thấy lời này thì biết thể nào cũng không ổn, nhận điện thọai đưa qua xem mới thấy thì ra Lại Thành Sơn thật sự đề cập đến Lục Húc -
Thì ra có người hỏi ông ta thấy thế nào về thực tập sinh đang hot Lục Húc của chương trình <Thần tượng xuất đạo>.
@ Lục Húc Hôm Nay Đã Ra Mắt Chưa: @ Công Đức Vô Lượng Lại Đại Sư V: Lại đại sư gần đây có xem <Thần tượng xuất đạo> hay không, ngài có thể giúp tôi xem bé con của tôi @Thần tượng tân sinh Lục Húc V có thể hot hay không?
Bình luận này được đăng đã hai ngày nhưng Lại Thành Sơn không để ý đến.
Song mới 2' trước, ông ta bất ngờ trả lời bình luận trên -
@ Công Đức Vô Lượng Lại Đại Sư V: Mấy chương trình tuyển tú ta thường không xem, nhưng đoán mệnh thì ta là số một, đầu tiên nói trước rằng ta chưa từng gặp thực tập sinh này nhưng xét về tướng mạo thì ta cho rằng cậu ấy không có tương lai đâu, có câu “thân thể là tiền vốn của Cách Mạng”, vừa nhìn đã biết nhóc con này sống không thọ, ta có lòng nhắc nhở cậu ấy không nên cố chấp làm điều gì không có khả năng mà nên làm gì mình thích đi, trân trọng cuộc sống một chút tránh cho hối tiếc về sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.