Từ Thần Điêu Bắt Đầu Xuyên Qua
Chương 9: Luân Hãm (1)
๖ۣۜl̠a̠z̠y̠ঔ
16/08/2021
- Không, Lục Triển Nguyên chàng đừng rời khỏi mẹ con ta nga.
Hà Nguyên Quân điên cuồng gào khóc mà không ngừng cầu xin. Trước mắt nàng, Lục Triển Nguyên đang cùng một người con gái từng bước rời xa nàng.
Mặc cho nàng có cầu xin như thế nào nữa thì chuyện đó vẫn không thể thay đổi.
Những kí ức dần chuyển vào trong Hà Nguyên Quân, nàng thấy được cảnh Lục Triển Nguyên bỏ nàng mà đi.
Kí ức về Lục Vô Song và Trình Anh cũng không có, như thể kí ức về hai người họ như là một giấc mộng đối với nàng vậy.
'.....'
Ở bên ngoài, cơ thể Hà Nguyên Quân không ngừng vặn vẹo mà hét lấy:
- Lục lang đừng bỏ ta...
- Lục Lang... không...
Tất cả những thứ này đều là do chính Lăng Thần gây ra, hắn muốn đầu tiên là phá hỏng tâm tình của Hà Nguyên Quân rồi mới bắt đầu.
Còn vì sao Hà Nguyên Quân lại mơ tới loại giấc mơ như thế này, tất cả chính là nhờ [Ác mộng nhộng] mà Lăng Thần mua trong cửa hàng hệ thống với giá 500 vàng.
Mà Lục Triển Nguyên ở bên cạnh thấy thê tử mình như vậy, hắn muốn hét lên nhưng không được. Linh hồn hắn đã bị Lăng Thần ngăn cấm nói chuyện, không được quay sang. Chỉ có thể trơ mắt mà nhìn, mà nghe thấy những việc trước mắt.
Trong cơn u mê Hà Nguyên Quân liền tỉnh giấc, người mà nàng nhìn thấy đầu tiên chính là một nam nhân tiêu soái, thông minh.
Nhưng chỉ ai hiểu rõ tính hắn thì mới biết được người này không khác gì một con quỷ đội lốt người, hắn chỉ vì thích mà sẵn sàng làm ra những chuyện cực kỳ khốn nạn, tà ác.
- Ngươi... ngươi là ai?
Hà Nguyên Quân run rẩy hỏi, nàng lúc này còn chưa thể thoát khỏi ác mộng mà mình mới gặp được.
- Ta sao... Ta Lăng Thần chính là phu quân của nàng a. Nàng chính là nữ nhân của ta mà, nàng không nhớ sao?
Lăng Thần trả lời, lúc này hắn dùng [Mê Hoặc âm] trong [Âm Dương Thánh điển] để nói chuyện với nàng. Công pháp này không chỉ giúp hắn song tu mà còn cho hắn không ít phương pháp dụ nữ nhân. Như là [Thôi miên thuật], [Mê Hoặc âm],...
Hà Nguyên Quân dù đang kinh hoàng nhưng nghe thấy lời Lăng Thần thì vẫn không tin, nàng liên tục lắc đầu phản đối:
- Không... ngươi không phải ta phu quân, Lục Triển Nguyên mới chính là.
- Nàng không rõ sao, Lục Triển Nguyên bất quá chỉ là một kẻ khốn nạn. Lý Mạc Sầu yêu hắn bao nhiêu nhưng hắn vẫn bỏ rơi nàng ấy, nàng nghĩ nàng có thể như thế nào.
Nghe được Lăng Thần nói vậy, Hà Nguyên Quân liền nhớ tới giấc mơ kia.
Mà Lục Triển Nguyên khi nghe vậy thì muốn hét lên nói không phải với Hà Nguyên Quân, muốn nói hắn thật yêu nàng nhưng không thể được, tất cả đã rơi vào tay Lăng Thần. Hắn làm sao có thể để mọi chuyện dễ bị phá chứ.
.... Một hồi bị Lăng Thần không ngừng mê hoặc, Hà Nguyên Quân tâm cũng có phần bị lung lay.
- Lục Triều Nguyên, ta mệt mỏi phải sống như vậy lắm rồi. Lý Mạc Sầu nặng tình với chàng, ta cũng rất đồng cảm với cô ta.
- Nếu chàng đã không giải quyết được, vậy thì đừng lôi ra vào mớ hỗn độn ấy. Hãy quên ta đi, giờ đây chàng không phải là người nam nhân duy nhất của ta nữa.
Đây là lời nói của Hà Nguyên Quân đối với linh hồn của Lục Triển Nguyên, nàng đã dần quên đi hắn.
- Lăng Thần vì ta mà nói chuyện, cho ta biết chân tướng sự thật. Hắn còn bảo vệ ta, hắn còn nói dù hoa tâm nhưng vẫn yêu thương ta. Còn ngươi thì sao, Lục Triển Nguyên?
- Ngươi không phải vì lưu luyến tình cũ mà vẫn không ra tay với Lý Mạc Sầu, vì nhớ nàng mà vẫn giữ lại khăn mùi xoa của nàng ư.
- Nếu đã không thể, từ nay ta và ngươi cũng không thể đi chung đường nữa.
Nghe thấy lời Hà Nguyên Quân nói, Lục Triển Nguyên muốn hét to lên, muốn chửi rủa Lăng Thần nhưng hắn chỉ có thể như một tên câm không ngừng "ưm... ưm..."
Lăng Thần một bên nghe xong lời Hà Nguyên Quân nói, một lần nữa hắn dùng [Dụ Hoặc âm] để nói với nàng:
- Tiểu thê tử của ta, không lẽ nàng vẫn vương vấn tình xưa sao?
- Ưm, thiếp không... - Hà NGuyên Quân trả lời, nhưng ánh mắt của nàng vẫn có nước mắt chảy ra, hiển nhiên vẫn là khó quên đi.
Thấy vậy, Lăng Thần có phần khó chịu, không hiểu nam nhân này có gì tốt mà khiến mĩ nữ như Lý Mạc Sầu và Hà Nguyên Quân lại mê say như vậy.
- Nếu quả thật nàng không nhớ tới tình cũ, thì cùng ta thực hiện chuyện vợ chồng ở đây được không?
Nghe như một câu hỏi, nhưng lần này Lăng Thần dùng tu vi Trúc Cơ tầng 3 kết hợp với [Âm Dương Thánh điển] để thôi miên Hà Nguyên Quân khiến nàng nghe theo, nếu bình thường thì có nữ nhân nào lại đồng ý khi có người đang nhìn chứ.
Hà Nguyên Quân liền nghe theo Lăng Thần, nàng muốn cách đứt tình cũ mà đi theo hắn. Vì vậy, không một chút suy nghĩ, nàng liền đi lại mà hôn Lăng Thần một cái thật sâu.
Thật thơm, thật mềm a.
Đây là suy nghĩ của Lăng Thần lúc này, mùi hương của một phu nhân như Hà Nguyên Quân lại có vị khác xa với một xử nữ Lý Mạc Sầu. Một tay hắn bắt đầu đưa ra sau, ôm lấy phần eo mềm mại của nàng mà ghì chặt vào người mình khiến cho hắn có thể ngửi rõ hương thơm mùi hoa của nàng.
Hai người hôn nhau được một khoảng thời gian rồi tách ra, Lăng Thần ghé sát bên tai Hà Nguyên Quân mà nói:
- Hiện tại nàng mau chóng dùng miệng để âu yếu cho tiểu đệ đệ của ta nga.
Hà Nguyên Quân mặt liền đỏ bừng nhưng nàng vẫn quỳ xuống để đầu ngang với vị trí của Lăng Thần cự long.
Nàng bắt đầu khéo léo mà tháo đai lưng của hắn, khi thành công khiến quần hắn tụt xuống, một cự long dài 20 cm hơn nóng bỏng, dụ hoặc chạm vào một bên má của nàng.
Hai tay lập tức bao bọc côn thịt, chuyển động lên xuống, cảm nhận nó mỗi lúc lại to hơn. Đối diện với thịt của nam nhân khác, Nguyên Quân chợt có chút ngại ngùng.
Nàng bắt đầu tiến hành liếm láp, chỉ thấy phần lưỡi của nàng đang không ngừng liếm lấy côn thịt của Lăng Thần như liếm kem, Lăng Thần cảm giác rất sung sướng, kể ra Lý Mạc Sầu còn chưa thổi kèn cho hắn. Để lần sau kêu nàng làm thử, không biết tư vị như thế nào.
- Nàng hãy nuốt nó vào a, nhớ đừng để răng chạm vào nó nga...
Lăng Thần ở trên liên tục chỉ đạo cho Hà Nguyên Quân làm.
Không còn vướng bận chuyện của Lục Triều Nguyên, côn thịt của Lăng Thần nhanh chóng thu hút dâm tính trong lòng của Hà Nguyên Quân, Chiếc lưỡi liếm xung quanh phần đầu nhạy cảm, rồi tiến dần đến đến phần gốc.
Một tay nàng nâng niu hai hòn ngọc, tay kia cầm lấy dương vật đẩy ngược lên cao. Hai hòn ngọc nhanh chóng bị miệng của nàng hút vào bên trong.
- Nguyên Quân... không tệ ha... cho dù Lý Mạc Sầu còn chưa được làm thế này.
Nghe đến Lý Mạc Sầu là nữ nhân đầu tiên của Lăng Thần mà còn chưa dùng miệng phục vụ hắn, Hà Nguyên Quân càng cảm thấy vui sướng hơn.
Hà Nguyên Quân nhả miệng ra khỏi hòn ngọc, đem đầu nâng lên trên mà ngoạm chặt lấy dương vật, lần nữa dùng lưỡng đảo quanh thân thịt, hai tay nới lỏng y phục đẩy bộ ngực trễ nải ra phía trước.
Hai bàn tay không ngừng động để kích thích đầu ngực tăng thêm khoái cảm cho bản thân.
- Ừm...ưm... Ọc...ọc...
Nguyên Quân sau khi thích thú liếm lấy Lăng Thần côn thịt liền thả ra, hay tay đem bầu ngực sữa áp hắn cự long vào giữa. Không ngừng chuyển động cơ thể để hắn côn thịt không ngừng ma sát vào cơ thể nàng.
- Phu quân... thích chứ...
- Ha ha... thích... ta rất thích a... Nguyên Quân của ta làm thật tốt... Mau nhanh đưa vào miệng để ta cho nàng uống sữa...
Hà Nguyên Quân nghe lời Lăng Thần, liền ngừng lại việc dùng ngực để phục vụ hắn, một lần nữa nàng lại nuốt lấy côn thịt 20 cm hắn vào miệng mà không ngừng liếm láp, hút vào thả ra để kích thích Lăng Thần.
Lúc này hai tay của Lăng Thần cũng động, liền nắm lấy đầu nàng mà áp côn thịt vào sâu tận trong cổ họng.
Phụt!!!!
Một lượng lớn tinh dịch không ngừng chảy vào trong họng của Hà Nguyên Quân khiến nàng bị sặc nhưng vì Lăng Thần vẫn giữ đầu nên nàng chỉ có thể cố gắng nuốt.
Một lúc sau thì Lăng Thần thảo nàng ra, chỉ thấy tinh dịch mặn nồng rất nhiều ở nơi đầu lưỡi, dâm dịch còn dư bắt đầu chảy ra bên ngoài đều chỉ để lại lượng lớn nằm trọn trong miệng của nữ nhân.
- Ưm...ưm...
Phải mất một lúc sau đó, thì nàng mới có thể nuốt hết đám dâm dịch này. Nhưng còn chưa kịp làm gì khác thì Lăng Thần đã đè nàng xuống cho bước tiếp theo.
------------------------------
Hà Nguyên Quân điên cuồng gào khóc mà không ngừng cầu xin. Trước mắt nàng, Lục Triển Nguyên đang cùng một người con gái từng bước rời xa nàng.
Mặc cho nàng có cầu xin như thế nào nữa thì chuyện đó vẫn không thể thay đổi.
Những kí ức dần chuyển vào trong Hà Nguyên Quân, nàng thấy được cảnh Lục Triển Nguyên bỏ nàng mà đi.
Kí ức về Lục Vô Song và Trình Anh cũng không có, như thể kí ức về hai người họ như là một giấc mộng đối với nàng vậy.
'.....'
Ở bên ngoài, cơ thể Hà Nguyên Quân không ngừng vặn vẹo mà hét lấy:
- Lục lang đừng bỏ ta...
- Lục Lang... không...
Tất cả những thứ này đều là do chính Lăng Thần gây ra, hắn muốn đầu tiên là phá hỏng tâm tình của Hà Nguyên Quân rồi mới bắt đầu.
Còn vì sao Hà Nguyên Quân lại mơ tới loại giấc mơ như thế này, tất cả chính là nhờ [Ác mộng nhộng] mà Lăng Thần mua trong cửa hàng hệ thống với giá 500 vàng.
Mà Lục Triển Nguyên ở bên cạnh thấy thê tử mình như vậy, hắn muốn hét lên nhưng không được. Linh hồn hắn đã bị Lăng Thần ngăn cấm nói chuyện, không được quay sang. Chỉ có thể trơ mắt mà nhìn, mà nghe thấy những việc trước mắt.
Trong cơn u mê Hà Nguyên Quân liền tỉnh giấc, người mà nàng nhìn thấy đầu tiên chính là một nam nhân tiêu soái, thông minh.
Nhưng chỉ ai hiểu rõ tính hắn thì mới biết được người này không khác gì một con quỷ đội lốt người, hắn chỉ vì thích mà sẵn sàng làm ra những chuyện cực kỳ khốn nạn, tà ác.
- Ngươi... ngươi là ai?
Hà Nguyên Quân run rẩy hỏi, nàng lúc này còn chưa thể thoát khỏi ác mộng mà mình mới gặp được.
- Ta sao... Ta Lăng Thần chính là phu quân của nàng a. Nàng chính là nữ nhân của ta mà, nàng không nhớ sao?
Lăng Thần trả lời, lúc này hắn dùng [Mê Hoặc âm] trong [Âm Dương Thánh điển] để nói chuyện với nàng. Công pháp này không chỉ giúp hắn song tu mà còn cho hắn không ít phương pháp dụ nữ nhân. Như là [Thôi miên thuật], [Mê Hoặc âm],...
Hà Nguyên Quân dù đang kinh hoàng nhưng nghe thấy lời Lăng Thần thì vẫn không tin, nàng liên tục lắc đầu phản đối:
- Không... ngươi không phải ta phu quân, Lục Triển Nguyên mới chính là.
- Nàng không rõ sao, Lục Triển Nguyên bất quá chỉ là một kẻ khốn nạn. Lý Mạc Sầu yêu hắn bao nhiêu nhưng hắn vẫn bỏ rơi nàng ấy, nàng nghĩ nàng có thể như thế nào.
Nghe được Lăng Thần nói vậy, Hà Nguyên Quân liền nhớ tới giấc mơ kia.
Mà Lục Triển Nguyên khi nghe vậy thì muốn hét lên nói không phải với Hà Nguyên Quân, muốn nói hắn thật yêu nàng nhưng không thể được, tất cả đã rơi vào tay Lăng Thần. Hắn làm sao có thể để mọi chuyện dễ bị phá chứ.
.... Một hồi bị Lăng Thần không ngừng mê hoặc, Hà Nguyên Quân tâm cũng có phần bị lung lay.
- Lục Triều Nguyên, ta mệt mỏi phải sống như vậy lắm rồi. Lý Mạc Sầu nặng tình với chàng, ta cũng rất đồng cảm với cô ta.
- Nếu chàng đã không giải quyết được, vậy thì đừng lôi ra vào mớ hỗn độn ấy. Hãy quên ta đi, giờ đây chàng không phải là người nam nhân duy nhất của ta nữa.
Đây là lời nói của Hà Nguyên Quân đối với linh hồn của Lục Triển Nguyên, nàng đã dần quên đi hắn.
- Lăng Thần vì ta mà nói chuyện, cho ta biết chân tướng sự thật. Hắn còn bảo vệ ta, hắn còn nói dù hoa tâm nhưng vẫn yêu thương ta. Còn ngươi thì sao, Lục Triển Nguyên?
- Ngươi không phải vì lưu luyến tình cũ mà vẫn không ra tay với Lý Mạc Sầu, vì nhớ nàng mà vẫn giữ lại khăn mùi xoa của nàng ư.
- Nếu đã không thể, từ nay ta và ngươi cũng không thể đi chung đường nữa.
Nghe thấy lời Hà Nguyên Quân nói, Lục Triển Nguyên muốn hét to lên, muốn chửi rủa Lăng Thần nhưng hắn chỉ có thể như một tên câm không ngừng "ưm... ưm..."
Lăng Thần một bên nghe xong lời Hà Nguyên Quân nói, một lần nữa hắn dùng [Dụ Hoặc âm] để nói với nàng:
- Tiểu thê tử của ta, không lẽ nàng vẫn vương vấn tình xưa sao?
- Ưm, thiếp không... - Hà NGuyên Quân trả lời, nhưng ánh mắt của nàng vẫn có nước mắt chảy ra, hiển nhiên vẫn là khó quên đi.
Thấy vậy, Lăng Thần có phần khó chịu, không hiểu nam nhân này có gì tốt mà khiến mĩ nữ như Lý Mạc Sầu và Hà Nguyên Quân lại mê say như vậy.
- Nếu quả thật nàng không nhớ tới tình cũ, thì cùng ta thực hiện chuyện vợ chồng ở đây được không?
Nghe như một câu hỏi, nhưng lần này Lăng Thần dùng tu vi Trúc Cơ tầng 3 kết hợp với [Âm Dương Thánh điển] để thôi miên Hà Nguyên Quân khiến nàng nghe theo, nếu bình thường thì có nữ nhân nào lại đồng ý khi có người đang nhìn chứ.
Hà Nguyên Quân liền nghe theo Lăng Thần, nàng muốn cách đứt tình cũ mà đi theo hắn. Vì vậy, không một chút suy nghĩ, nàng liền đi lại mà hôn Lăng Thần một cái thật sâu.
Thật thơm, thật mềm a.
Đây là suy nghĩ của Lăng Thần lúc này, mùi hương của một phu nhân như Hà Nguyên Quân lại có vị khác xa với một xử nữ Lý Mạc Sầu. Một tay hắn bắt đầu đưa ra sau, ôm lấy phần eo mềm mại của nàng mà ghì chặt vào người mình khiến cho hắn có thể ngửi rõ hương thơm mùi hoa của nàng.
Hai người hôn nhau được một khoảng thời gian rồi tách ra, Lăng Thần ghé sát bên tai Hà Nguyên Quân mà nói:
- Hiện tại nàng mau chóng dùng miệng để âu yếu cho tiểu đệ đệ của ta nga.
Hà Nguyên Quân mặt liền đỏ bừng nhưng nàng vẫn quỳ xuống để đầu ngang với vị trí của Lăng Thần cự long.
Nàng bắt đầu khéo léo mà tháo đai lưng của hắn, khi thành công khiến quần hắn tụt xuống, một cự long dài 20 cm hơn nóng bỏng, dụ hoặc chạm vào một bên má của nàng.
Hai tay lập tức bao bọc côn thịt, chuyển động lên xuống, cảm nhận nó mỗi lúc lại to hơn. Đối diện với thịt của nam nhân khác, Nguyên Quân chợt có chút ngại ngùng.
Nàng bắt đầu tiến hành liếm láp, chỉ thấy phần lưỡi của nàng đang không ngừng liếm lấy côn thịt của Lăng Thần như liếm kem, Lăng Thần cảm giác rất sung sướng, kể ra Lý Mạc Sầu còn chưa thổi kèn cho hắn. Để lần sau kêu nàng làm thử, không biết tư vị như thế nào.
- Nàng hãy nuốt nó vào a, nhớ đừng để răng chạm vào nó nga...
Lăng Thần ở trên liên tục chỉ đạo cho Hà Nguyên Quân làm.
Không còn vướng bận chuyện của Lục Triều Nguyên, côn thịt của Lăng Thần nhanh chóng thu hút dâm tính trong lòng của Hà Nguyên Quân, Chiếc lưỡi liếm xung quanh phần đầu nhạy cảm, rồi tiến dần đến đến phần gốc.
Một tay nàng nâng niu hai hòn ngọc, tay kia cầm lấy dương vật đẩy ngược lên cao. Hai hòn ngọc nhanh chóng bị miệng của nàng hút vào bên trong.
- Nguyên Quân... không tệ ha... cho dù Lý Mạc Sầu còn chưa được làm thế này.
Nghe đến Lý Mạc Sầu là nữ nhân đầu tiên của Lăng Thần mà còn chưa dùng miệng phục vụ hắn, Hà Nguyên Quân càng cảm thấy vui sướng hơn.
Hà Nguyên Quân nhả miệng ra khỏi hòn ngọc, đem đầu nâng lên trên mà ngoạm chặt lấy dương vật, lần nữa dùng lưỡng đảo quanh thân thịt, hai tay nới lỏng y phục đẩy bộ ngực trễ nải ra phía trước.
Hai bàn tay không ngừng động để kích thích đầu ngực tăng thêm khoái cảm cho bản thân.
- Ừm...ưm... Ọc...ọc...
Nguyên Quân sau khi thích thú liếm lấy Lăng Thần côn thịt liền thả ra, hay tay đem bầu ngực sữa áp hắn cự long vào giữa. Không ngừng chuyển động cơ thể để hắn côn thịt không ngừng ma sát vào cơ thể nàng.
- Phu quân... thích chứ...
- Ha ha... thích... ta rất thích a... Nguyên Quân của ta làm thật tốt... Mau nhanh đưa vào miệng để ta cho nàng uống sữa...
Hà Nguyên Quân nghe lời Lăng Thần, liền ngừng lại việc dùng ngực để phục vụ hắn, một lần nữa nàng lại nuốt lấy côn thịt 20 cm hắn vào miệng mà không ngừng liếm láp, hút vào thả ra để kích thích Lăng Thần.
Lúc này hai tay của Lăng Thần cũng động, liền nắm lấy đầu nàng mà áp côn thịt vào sâu tận trong cổ họng.
Phụt!!!!
Một lượng lớn tinh dịch không ngừng chảy vào trong họng của Hà Nguyên Quân khiến nàng bị sặc nhưng vì Lăng Thần vẫn giữ đầu nên nàng chỉ có thể cố gắng nuốt.
Một lúc sau thì Lăng Thần thảo nàng ra, chỉ thấy tinh dịch mặn nồng rất nhiều ở nơi đầu lưỡi, dâm dịch còn dư bắt đầu chảy ra bên ngoài đều chỉ để lại lượng lớn nằm trọn trong miệng của nữ nhân.
- Ưm...ưm...
Phải mất một lúc sau đó, thì nàng mới có thể nuốt hết đám dâm dịch này. Nhưng còn chưa kịp làm gì khác thì Lăng Thần đã đè nàng xuống cho bước tiếp theo.
------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.