Từ Thần Điêu Bắt Đầu Xuyên Qua
Chương 5: Tâm Sự
๖ۣۜl̠a̠z̠y̠ঔ
14/08/2021
- Chờ mãi mới tới.
Lăng Thần thầm nghĩ trong đầu, liền cầm Băng Phách ngân châm cướp được của Lý Mạc Sầu mà phi vào Dương Quá.
Vì tốc độ ra chiêu của Lăng Thần rất nhanh nên cả Dương Quá cùng đám người kia không biết gì cả, mà Lý Mạc Sầu chỉ có thể nhìn ra được một chút. Dù nàng thắc mắc vì sao hắn làm vậy nhưng cũng không tỏ thái độ.
Mà Lăng Thần thấy ngân châm không bị ngăn cản mà êm đẹp đâm vào người Dương Quá thì cũng gật đầu. Hắn liền nhanh chóng chạy vào trong chỗ Hà Nguyên Quân cùng Võ Tam Nương đang đứng.
- Không được vào đây!
Võ Tam Nương còn đang đau buồn vì trượng phu mất đi thì thấy Lăng Thần phi thân lại liền hét to.
- Đây là dinh thự của tiểu huynh đệ kia, đâu phải là chỗ của ngươi? Mà ta thích vào thì các ngươi có thể làm thế nào?
Lăng Thần cười to mà nói, sau đó tay hắn liền nhanh chóng chạm vào Lục Vô Song.
Trước mắt tất cả mọi người, Lục Vô Song nhanh chóng biết mất. Trình Anh bên cạnh liền khóc lên mà nói:
- Biểu muội của ta đâu?
Lăng Thần mỉm cười một cách dâm đãng, tay hắn lần nữa bắt lấy Trình Anh khiến nàng biến mất một cách bí ẩn trước bao người.
Hai người Võ Tam Nương cùng Hà Nguyên Quân cũng chưa kịp hoàn hồn lại thì cũng bị hắn làm cho biến mất.
- Ngươi... Ngươi dùng yêu pháp gì vậy?
Quách Phù ở bên hỏi. Nàng sống ở Đào hoa đảo cùng phụ mẫu, được tiếp xúc không ít nội công võ ký nhưng chưa bao giờ nghe qua võ kỹ nào chỉ cần chạm vào là người đó liền biến mất.
Mà Lăng Thần cũng cười haha, thế giới này đúng là không biết quá nhiều về tu tiên, mà đây bất quá là không gian của hệ thống mà thôi. Để dịch chuyển nhóm người Hà Nguyên Quân đi thì hắn phải chạm vào người bọn họ, gây ra Quách Phù hiểu lầm là hắn dùng yêu pháp bắt người.
Nói về sắc đẹp, khẳng định Quách Phù có thể xếp hàng cực phẩm mĩ nữ nhưng tính cách có phần gắt gỏng. Nhưng trước mắt Lăng Thần còn chưa muốn chạm vào nàng, thời gian hắn ở đây còn dài lắm, tạm thu phục nhóm người Hà Nguyên Quân trước rồi tính sau.
Nghĩ rồi hắn liền bỏ lại Quách Phù đang đứng trời trồng ở đó mà một lần nữa ra tay đem Hồng Lăng Ba vứt vào không gian hệ thống còn Lý Mạc Sầu bị hắn vác lên vai như vác Hồng Lăng Ba lúc nãy vậy.
- Dâm tặc thả ta ra... Ngươi có tin ta giết ngươi không...
Lý Mạc Sầu trên vai Lăng Thần hét to nhưng nàng cũng không phải kháng quá nhiều, mặc cho Lăng Thần mang nàng đi.
Nhưng biến cố xảy ra là Dương Quá không biết từ lúc nào đã bám vào trên chân Lăng Thần.
- Tiểu ca ca, huynh đem các nàng ấy đi đâu rồi. Cho ta đi theo với.
M* n* phiền hà, Lăng Thần nghĩ trong đầu rồi nhanh chóng cởi bỏ Dương Quá mà vứt hắn xuống rồi phi ra xa.
'.....'
Về phần Dương Quá khi bị Lăng Thần vứt xuống thì tính đuổi theo nhưng không hiểu vì sao lại không thể cử động được, khi quan sát kĩ thì hắn thấy tay phải của mình dần xuất hiện màu đen do độc.
Khi hắn liều mình di chuyển thì cảm thấy chân tay bủn rủn không thể hoạt động.
- Ngươi càng chạy lung tung, chất độc trong người phát tác càng nhanh đó.
Một quái nhân xuất hiện trước mặt Dương Quá nói.
Biêt người trước mắt là một cao thủ, Dương Quá liền nhờ hắn cứu trợ nhưng lão nhân bắt hắn phải nghe lời lão. Nói qua nói lại thì cuối cùng Dương Quá cũng phải đồng ý với lão.
Sau khi được lão chỉ dạy cách trị liệu cho Băng Phách độc của Lý Mạc Sầu thì Dương Quá mới thở phào nhẹ nhõm. Mà hắn cả lão già đều không biết rằng trong ngân châm Lăng Thần sớm đã cho thêm một loại độc có tên "Dịch Hóa độc".
Loại độc này vô sắc, vô mùi, vô vị, khi đã vào người thì không ai có thể biết, trừ phi là Thông thiên cao thủ. Nhưng thế giới này làm gì có. Độc có tác dụng lâu dài nếu không chữa nhanh thì sau 1 tuần độc sẽ phát tác làm tan chảy các bộ phận trong cơ thể như gan, ruột,...
Và sau 2 tuần, người dính độc sẽ trăm phần trăm chết. Mà chết trong dạng hóa thành chất lỏng. Đây là một chất độc kinh người, nó tiêu tốn Lăng Thần đến tận 5000 vàng.
'.....'
Về phần Lăng Thần đang bế Lý Mạc Sầu cao chạy xa bay thì nhận được thông báo hệ thống:
- Chúc mừng ký chủ thành công thay đổi cốt truyện, để nữ gia Lục gia còn sống +3000 vàng, công pháp: [Phi Kiếm].
Lăng Thần cảm thấy có chút không đáng, nhiều người như vậy mà được có 3000 vàng, liền gọi hệ thống ra mà chửi:
- Dt m m*y hệ thống, tại sao ta chỉ có 3000 vàng phần thưởng vậy.
- Đó là phần thưởng hệ thống đã tính toán mà tặng cho ký chủ nếu ký chủ không cần thì hệ thống sẽ thu hồi.
Nghe đến đây Lăng Thần cũng chỉ biết im lặng, ai bảo hệ thống có quyền cơ chứ.
'.....'
Bên chỗ Dương Quá, hắn hiện tại liền gặp Hoàng Dung cùng Quách Tĩnh, do Quách Tĩnh biết được Mục Niệm Từ là mẹ tên này nên được đưa về Đào Hoa đảo cùng nhị Võ huynh đệ.
Trong quá trình đi, Quách Phù không ngừng miêu tả hình dáng của Lăng Thần cho phụ mẫu nghe, nhưng cả hai đều không biết được người này là ai? Tại sao lại giúp Lý Mạc Sầu.
'.....'
Về đến bên Lăng Thần, hắn tiện tay vào một khu trấn, mà dùng số tiền cướp được ở Lục gia trang mà mua thẳng một căn nhà nhỏ ở cuối trấn.
Tới nhà, hắn liền thả Lý Mạc Sầu xuống:
- Dâm tặc... Ngươi muốn làm gì?
Lý Mạc Sầu gặng hỏi, nàng bị hắn bế trên vai nhưng không cảm thấy khó chịu mà có chút vui thích, với lại nàng biết nãy hắn chạy trốn là do có cao thủ đang ẩn nấp tại đó. Nếu cả hai đứng lại lâu hơn thì chỉ còn mỗi Lăng Thần có đủ khả năng thoát thân còn nàng thì chưa chắc.
- Muốn gì?... Đơn giản thôi ta muốn nàng làm nữ nhân của ta nga.
Lăng Thần liền cười mà nói, nụ cười của hắn trông hiền dịu, vui vẻ nhưng sự thật ẩn sâu đó là cả một kế hoạch đáng sợ.
- Ngươi... Ta...
Lý Mạc Sầu không biết nói gì cả, nàng tự nhận mình có hào cảm với Lăng Thần nhưng nàng vẫn chưa có thể quên đi Lục Triển Nguyên.
Nhìn ra được tâm tư của Lý Mạc Sầu, Lăng Thần mỉm cười mà nói:
- Ta biết nàng khó quên đi Lục Triển Nguyên nhưng nàng nhìn xem, hắn sẵn sáng vứt bỏ nàng mà đi. Tại sao nàng cần phải nhớ về hắn chứ?
- Không phải, hắn không phải như vậy.
Lý Mạc Sầu liền phủ nhận câu nói của hắn, nhưng Lăng Thần cũng sớm đoán được, hắn vẫn mỉm cười mà nói:
- Vậy nàng hãy xem đây, coi tên Lục Triển Nguyên đối với nàng là như thế nào?
Trước ánh mắt nghi ngờ của Lý Mạc Sầu, Lăng Thần liền yêu cầu gọi một món đồ có tên [Gọi Hồn đèn] có trong cửa hàng với giá 5000 vàng.
Trước con mắt khó tin của Lý Mạc Sầu, linh hồn Lục Triển Nguyên liền xuất hiện:
- Triển Nguyên. . . Là ngươi sao?
Lục Triển Nguyên linh hồn , từ mê man an nghỉ bên trong tỉnh lại , một bộ kinh ngạc không khỏi vẻ mặt: "Là ngươi? Mạc Sầu?"
Đồng nhất bộ cảm động sâu nhất gặp lại cảnh tượng, Lục Triển Nguyên u hồn thăm thẳm ngâm nói:
- Cầm tay nhìn nhau nước mắt, nhưng lại không có ngữ ngưng nghẹn. Niệm đi đi, ngàn dặm khói sóng, sương chiều Thẩm Thẩm Sở Thiên rộng rãi. Đa tình từ xưa tổn thương ly biệt. Càng sao chịu được, lạnh nhạt Thanh Thu lễ.
Lý Mạc Sầu nước mắt vỡ , liều lĩnh gào khóc nói:
- Thế gian chuyện là vật gì, thẳng giáo thề nguyền sống chết. Thiên nam địa bắc song phi khách, lão cánh vài lần nóng lạnh...
Thời khắc này, mến nhau hai người, phảng phất trong nháy mắt về tới mười năm trước Chung Nam sơn lên, cái kia lục Triển Nguyên đến Lý Mạc Sầu không để ý nam nữ chi ngại chữa thương , hai người lâu ngày sinh tình , sắp chia tay thời khắc lục Triển Nguyên cùng Lý Mạc Sầu quyết định hôn ước, Lý Mạc Sầu để lại cho hắn một vệt khăn mùi soa, cách biệt lúc mười dặm đưa tiễn, thề non hẹn biển tình hình. . .
Thời khắc này, Lý Mạc Sầu phảng phất lại trở về mười năm trước, nàng đã tìm được tự mình trong nội tâm ẩn giấu chân ngã ..
Một đôi tương ái tương sát, yêu hận gút mắc mười năm đích tình nhân, âm dương hai cách, nhưng ở tình huống như vậy, đột nhiên gặp nhau!
Thời khắc này , quả nhiên là khổ tâm thiên kết.
Lúc này Lý Mạc Sầu si ngốc ngơ ngác, quỳ trên mặt đất.
Đột nhiên, một nụ cười haha vang lên bên cạnh nàng, âm thanh tức giận khinh bỉ vang lên làm mất đi phong cảnh trữ tình vốn có:
- M* n*, trang cho lão tử, trước mặt lão tử mà ngươi còn dám giả vờ.
Linh hồn của Lục Triển Nguyên tựa như ảo ảnh lại nhanh chóng bị một người nam nhân bắt lấy.
Đúng vậy người này chính là kẻ đã bày ra việc này, Lăng Thần.
Hắn dùng 5000 vàng để đưa linh hồn Lục Triển Nguyên lại, vì vậy sinh tử của LTN đều phụ thuộc vào thái độ của Lăng Thần.
- Ngươi mau thả chàng ra, nếu không ta cùng ngươi liều mạng.
Lý Mạc Sầu liền khóc to mà hét với Lăng Thần.
Lăng Thần thầm nghĩ trong đầu, liền cầm Băng Phách ngân châm cướp được của Lý Mạc Sầu mà phi vào Dương Quá.
Vì tốc độ ra chiêu của Lăng Thần rất nhanh nên cả Dương Quá cùng đám người kia không biết gì cả, mà Lý Mạc Sầu chỉ có thể nhìn ra được một chút. Dù nàng thắc mắc vì sao hắn làm vậy nhưng cũng không tỏ thái độ.
Mà Lăng Thần thấy ngân châm không bị ngăn cản mà êm đẹp đâm vào người Dương Quá thì cũng gật đầu. Hắn liền nhanh chóng chạy vào trong chỗ Hà Nguyên Quân cùng Võ Tam Nương đang đứng.
- Không được vào đây!
Võ Tam Nương còn đang đau buồn vì trượng phu mất đi thì thấy Lăng Thần phi thân lại liền hét to.
- Đây là dinh thự của tiểu huynh đệ kia, đâu phải là chỗ của ngươi? Mà ta thích vào thì các ngươi có thể làm thế nào?
Lăng Thần cười to mà nói, sau đó tay hắn liền nhanh chóng chạm vào Lục Vô Song.
Trước mắt tất cả mọi người, Lục Vô Song nhanh chóng biết mất. Trình Anh bên cạnh liền khóc lên mà nói:
- Biểu muội của ta đâu?
Lăng Thần mỉm cười một cách dâm đãng, tay hắn lần nữa bắt lấy Trình Anh khiến nàng biến mất một cách bí ẩn trước bao người.
Hai người Võ Tam Nương cùng Hà Nguyên Quân cũng chưa kịp hoàn hồn lại thì cũng bị hắn làm cho biến mất.
- Ngươi... Ngươi dùng yêu pháp gì vậy?
Quách Phù ở bên hỏi. Nàng sống ở Đào hoa đảo cùng phụ mẫu, được tiếp xúc không ít nội công võ ký nhưng chưa bao giờ nghe qua võ kỹ nào chỉ cần chạm vào là người đó liền biến mất.
Mà Lăng Thần cũng cười haha, thế giới này đúng là không biết quá nhiều về tu tiên, mà đây bất quá là không gian của hệ thống mà thôi. Để dịch chuyển nhóm người Hà Nguyên Quân đi thì hắn phải chạm vào người bọn họ, gây ra Quách Phù hiểu lầm là hắn dùng yêu pháp bắt người.
Nói về sắc đẹp, khẳng định Quách Phù có thể xếp hàng cực phẩm mĩ nữ nhưng tính cách có phần gắt gỏng. Nhưng trước mắt Lăng Thần còn chưa muốn chạm vào nàng, thời gian hắn ở đây còn dài lắm, tạm thu phục nhóm người Hà Nguyên Quân trước rồi tính sau.
Nghĩ rồi hắn liền bỏ lại Quách Phù đang đứng trời trồng ở đó mà một lần nữa ra tay đem Hồng Lăng Ba vứt vào không gian hệ thống còn Lý Mạc Sầu bị hắn vác lên vai như vác Hồng Lăng Ba lúc nãy vậy.
- Dâm tặc thả ta ra... Ngươi có tin ta giết ngươi không...
Lý Mạc Sầu trên vai Lăng Thần hét to nhưng nàng cũng không phải kháng quá nhiều, mặc cho Lăng Thần mang nàng đi.
Nhưng biến cố xảy ra là Dương Quá không biết từ lúc nào đã bám vào trên chân Lăng Thần.
- Tiểu ca ca, huynh đem các nàng ấy đi đâu rồi. Cho ta đi theo với.
M* n* phiền hà, Lăng Thần nghĩ trong đầu rồi nhanh chóng cởi bỏ Dương Quá mà vứt hắn xuống rồi phi ra xa.
'.....'
Về phần Dương Quá khi bị Lăng Thần vứt xuống thì tính đuổi theo nhưng không hiểu vì sao lại không thể cử động được, khi quan sát kĩ thì hắn thấy tay phải của mình dần xuất hiện màu đen do độc.
Khi hắn liều mình di chuyển thì cảm thấy chân tay bủn rủn không thể hoạt động.
- Ngươi càng chạy lung tung, chất độc trong người phát tác càng nhanh đó.
Một quái nhân xuất hiện trước mặt Dương Quá nói.
Biêt người trước mắt là một cao thủ, Dương Quá liền nhờ hắn cứu trợ nhưng lão nhân bắt hắn phải nghe lời lão. Nói qua nói lại thì cuối cùng Dương Quá cũng phải đồng ý với lão.
Sau khi được lão chỉ dạy cách trị liệu cho Băng Phách độc của Lý Mạc Sầu thì Dương Quá mới thở phào nhẹ nhõm. Mà hắn cả lão già đều không biết rằng trong ngân châm Lăng Thần sớm đã cho thêm một loại độc có tên "Dịch Hóa độc".
Loại độc này vô sắc, vô mùi, vô vị, khi đã vào người thì không ai có thể biết, trừ phi là Thông thiên cao thủ. Nhưng thế giới này làm gì có. Độc có tác dụng lâu dài nếu không chữa nhanh thì sau 1 tuần độc sẽ phát tác làm tan chảy các bộ phận trong cơ thể như gan, ruột,...
Và sau 2 tuần, người dính độc sẽ trăm phần trăm chết. Mà chết trong dạng hóa thành chất lỏng. Đây là một chất độc kinh người, nó tiêu tốn Lăng Thần đến tận 5000 vàng.
'.....'
Về phần Lăng Thần đang bế Lý Mạc Sầu cao chạy xa bay thì nhận được thông báo hệ thống:
- Chúc mừng ký chủ thành công thay đổi cốt truyện, để nữ gia Lục gia còn sống +3000 vàng, công pháp: [Phi Kiếm].
Lăng Thần cảm thấy có chút không đáng, nhiều người như vậy mà được có 3000 vàng, liền gọi hệ thống ra mà chửi:
- Dt m m*y hệ thống, tại sao ta chỉ có 3000 vàng phần thưởng vậy.
- Đó là phần thưởng hệ thống đã tính toán mà tặng cho ký chủ nếu ký chủ không cần thì hệ thống sẽ thu hồi.
Nghe đến đây Lăng Thần cũng chỉ biết im lặng, ai bảo hệ thống có quyền cơ chứ.
'.....'
Bên chỗ Dương Quá, hắn hiện tại liền gặp Hoàng Dung cùng Quách Tĩnh, do Quách Tĩnh biết được Mục Niệm Từ là mẹ tên này nên được đưa về Đào Hoa đảo cùng nhị Võ huynh đệ.
Trong quá trình đi, Quách Phù không ngừng miêu tả hình dáng của Lăng Thần cho phụ mẫu nghe, nhưng cả hai đều không biết được người này là ai? Tại sao lại giúp Lý Mạc Sầu.
'.....'
Về đến bên Lăng Thần, hắn tiện tay vào một khu trấn, mà dùng số tiền cướp được ở Lục gia trang mà mua thẳng một căn nhà nhỏ ở cuối trấn.
Tới nhà, hắn liền thả Lý Mạc Sầu xuống:
- Dâm tặc... Ngươi muốn làm gì?
Lý Mạc Sầu gặng hỏi, nàng bị hắn bế trên vai nhưng không cảm thấy khó chịu mà có chút vui thích, với lại nàng biết nãy hắn chạy trốn là do có cao thủ đang ẩn nấp tại đó. Nếu cả hai đứng lại lâu hơn thì chỉ còn mỗi Lăng Thần có đủ khả năng thoát thân còn nàng thì chưa chắc.
- Muốn gì?... Đơn giản thôi ta muốn nàng làm nữ nhân của ta nga.
Lăng Thần liền cười mà nói, nụ cười của hắn trông hiền dịu, vui vẻ nhưng sự thật ẩn sâu đó là cả một kế hoạch đáng sợ.
- Ngươi... Ta...
Lý Mạc Sầu không biết nói gì cả, nàng tự nhận mình có hào cảm với Lăng Thần nhưng nàng vẫn chưa có thể quên đi Lục Triển Nguyên.
Nhìn ra được tâm tư của Lý Mạc Sầu, Lăng Thần mỉm cười mà nói:
- Ta biết nàng khó quên đi Lục Triển Nguyên nhưng nàng nhìn xem, hắn sẵn sáng vứt bỏ nàng mà đi. Tại sao nàng cần phải nhớ về hắn chứ?
- Không phải, hắn không phải như vậy.
Lý Mạc Sầu liền phủ nhận câu nói của hắn, nhưng Lăng Thần cũng sớm đoán được, hắn vẫn mỉm cười mà nói:
- Vậy nàng hãy xem đây, coi tên Lục Triển Nguyên đối với nàng là như thế nào?
Trước ánh mắt nghi ngờ của Lý Mạc Sầu, Lăng Thần liền yêu cầu gọi một món đồ có tên [Gọi Hồn đèn] có trong cửa hàng với giá 5000 vàng.
Trước con mắt khó tin của Lý Mạc Sầu, linh hồn Lục Triển Nguyên liền xuất hiện:
- Triển Nguyên. . . Là ngươi sao?
Lục Triển Nguyên linh hồn , từ mê man an nghỉ bên trong tỉnh lại , một bộ kinh ngạc không khỏi vẻ mặt: "Là ngươi? Mạc Sầu?"
Đồng nhất bộ cảm động sâu nhất gặp lại cảnh tượng, Lục Triển Nguyên u hồn thăm thẳm ngâm nói:
- Cầm tay nhìn nhau nước mắt, nhưng lại không có ngữ ngưng nghẹn. Niệm đi đi, ngàn dặm khói sóng, sương chiều Thẩm Thẩm Sở Thiên rộng rãi. Đa tình từ xưa tổn thương ly biệt. Càng sao chịu được, lạnh nhạt Thanh Thu lễ.
Lý Mạc Sầu nước mắt vỡ , liều lĩnh gào khóc nói:
- Thế gian chuyện là vật gì, thẳng giáo thề nguyền sống chết. Thiên nam địa bắc song phi khách, lão cánh vài lần nóng lạnh...
Thời khắc này, mến nhau hai người, phảng phất trong nháy mắt về tới mười năm trước Chung Nam sơn lên, cái kia lục Triển Nguyên đến Lý Mạc Sầu không để ý nam nữ chi ngại chữa thương , hai người lâu ngày sinh tình , sắp chia tay thời khắc lục Triển Nguyên cùng Lý Mạc Sầu quyết định hôn ước, Lý Mạc Sầu để lại cho hắn một vệt khăn mùi soa, cách biệt lúc mười dặm đưa tiễn, thề non hẹn biển tình hình. . .
Thời khắc này, Lý Mạc Sầu phảng phất lại trở về mười năm trước, nàng đã tìm được tự mình trong nội tâm ẩn giấu chân ngã ..
Một đôi tương ái tương sát, yêu hận gút mắc mười năm đích tình nhân, âm dương hai cách, nhưng ở tình huống như vậy, đột nhiên gặp nhau!
Thời khắc này , quả nhiên là khổ tâm thiên kết.
Lúc này Lý Mạc Sầu si ngốc ngơ ngác, quỳ trên mặt đất.
Đột nhiên, một nụ cười haha vang lên bên cạnh nàng, âm thanh tức giận khinh bỉ vang lên làm mất đi phong cảnh trữ tình vốn có:
- M* n*, trang cho lão tử, trước mặt lão tử mà ngươi còn dám giả vờ.
Linh hồn của Lục Triển Nguyên tựa như ảo ảnh lại nhanh chóng bị một người nam nhân bắt lấy.
Đúng vậy người này chính là kẻ đã bày ra việc này, Lăng Thần.
Hắn dùng 5000 vàng để đưa linh hồn Lục Triển Nguyên lại, vì vậy sinh tử của LTN đều phụ thuộc vào thái độ của Lăng Thần.
- Ngươi mau thả chàng ra, nếu không ta cùng ngươi liều mạng.
Lý Mạc Sầu liền khóc to mà hét với Lăng Thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.