Từ Thần Điêu Bắt Đầu Xuyên Qua
Chương 46: Vô Đề
๖ۣۜl̠a̠z̠y̠ঔ
16/08/2021
Sáng sớm, Hoàng Dung liền tỉnh giấc chỉ thấy hiện bản thân đang nằm trong chăn ấm, và bên cạnh nàng chính là Quách Tĩnh còn đang ngủ say sưa.
Mùi hương, cách ngủ cùng với khuôn mặt quen thuộc của hắn liền để cho Hoàng Dung nhanh chóng tin rằng đây chính là trượng phu của mình chứ không phải là tâm dâm tặc kia nữa.
Nếu bình thường, thì Hoàng Dung chỉ nghĩ những chuyện xảy ra lúc trước là do nàng mơ thấy, và đó cũng chính là giấc mộng để khiến cho nàng thỏa mãn bản thân như bao ngày.
Nhưng thực sự không phải là mơ vì nó quá chân thật, và quan trọng hơn là hiện nàng đang không mặc bất kỳ bộ đồ gì cả, trong khi Quách Tĩnh vẫn mặc một độ màu trắng để hành tẩu giang hồ.
Kèm theo đó, nàng vẫn cảm giác được bản thân mình đang mang một cái thai tầm một tháng tuổi, cùng với bầu ngực của nàng vẫn đang có chút dung dịch trắng, ngọt chảy ra, và những thứ này lại vô cùng trùng khớp với những chuyện trong ngày qua.
Dù Lăng Thần có vẻ là đã đi, dẫu vậy trong lòng nàng lúc này lại không hề vui vẻ chút nào mà lại xuất hiện một tia tiếc nuối.
Trong sự tiếc nuối, Hoàng Dung không mặc gì cả rời khỏi giường và đi vào trong phòng tắm, theo thói quen gần đây Lăng Thần tạo ra, đối với việc trần chuồng mà sinh hoạt, Hoàng Dung đã sớm quen thuộc.
Vào trong phòng tắm, Hoàng Dung nhanh chóng ngâm mình bên trong bồn tắm nước nóng đã được chuẩn bị sẵn, cả cơ thể trắng nõn chìm ngập trong nước, nhằm giảm bớt mệt mỏi do bị Lăng Thần thảo phạt tối hôm qua.
Hai tay nàng bắt đầu xóa đi dấu vết lưu lại tối qua, nhưng những vết ửng đỏ vẫn còn ở trên đó, thậm chí là mỗi khi nàng chạm vào cặp ngực của mình thì lại bắt đầu có một ít sữa chảy ra làm cho Hoàng Dung không biết xử lí như thế nào.
Trong lúc dọn dẹp dấu vết, nhớ tới hoàn cảnh tối qua cùng những ngày sống cùng Lăng Thần thì Hoàng Dung có chút đỏ mặt:
- Không lẽ mình chính là một cái mĩ phụ dâm đãng... Không phải, mình làm sao có thể như vậy...
Hoàng Dung không hề biết, mỗi lần nàng cùng Lăng Thần làm chuyện ấy, dù hắn không thể thu phục được nàng tâm trí nhưng về khoản thể xác thì với sự trợ giúp của [Âm Dương thánh điển] nên hắn thành công đạt được.
Dù tu vi hiện tại của Hoàng Dung cũng đã mạnh hơn trước, đã thành công đạt đến Luyện Khí đỉnh phong, xém chút là lên Trúc Cơ kỳ nhờ song tu với Lăng Thần. Và càng nhớ tới những chuyện đó, cơ thể Hoàng Dung càng rạo rực, song nhũ cương cứng như thèm khát chuyện ấy.
Hoàng Dung cảm thấy bản thân thất thố, liền vội vàng ngồi xuống điều tức. Chỉ sau một lát, Hoàng Dung liền nhận ra vấn đề của chính mình.
Nàng sau khi kết hôn với Quách Tĩnh, vì phải kìm hãm tính cách của chính mình mà trong lòng dần sinh ra một thứ gì đó, và thứ này luôn được giấu rất kín sâu tận trong lòng nàng. Nó vốn không thể bị phá ra cho tới khi Lăng Thần xuất hiện và bắt đầu làm những chuyện dâm dục với nàng.
Kể từ đó, những cảm xúc bị giấu kín bắt đầu bộc phát ra, đem nàng hoàn toàn chìm ngập trong những thứ xúc cảm đó mà không thể thoát ra được.
- Có lẽ mình cùng với hắn làm những chuyện dâm đãng như vậy là bởi vì thứ này đi.
Hoàng Dung trong lòng thầm nghĩ, nhưng thực ra đây cũng chỉ là do nàng cố tình lấy cớ cho bản thân vì phản bội Quách Tĩnh mà thôi.
Nghĩ tới chuyện Lăng Thần có lẽ sẽ không nói chuyện đó ra ngoài, Hoàng Dung thoáng yên tâm phần nào, dù tên kia khá dâm ô nhưng lại được cái hứa là sẽ làm, bởi nhiều lần hắn cũng hứa với nàng như vậy. Còn về việc nàng có thai, có lẽ nên dùng Di hồn Đại pháp với những người trên đảo để lừa dối đi. Bởi Lăng Thần cũng từng nói dù cho Quách Tĩnh cũng không phải đối thủ của nàng nữa mà.
Xong xuôi mọi chuyện, Hoàng Dung tính mặc đồ ra ngoài nhưng nhanh chóng phát hiện ra bản thân còn không có cầm theo bất kỳ bộ đồ nào thì lại thầm trách mình có chút ngu xuẩn, may là trong phòng hiện tại cũng chỉ có Quách Tĩnh đang ngáy ngủ, nếu có người thì Hoàng Dung không biết bản thân nên làm như thế nào.
Ra khỏi phòng tắm, kiểm tra tủ quần áo thì Hoàng Dung phát hiện trong tủ không có đồ của nàng mà thay vào đó chỉ có một bộ đồ bình thường có màu trắng cùng một bức thư và một tấm lệnh bài ở trong.
Nội dung thư viết rằng:
" Không biết sau khi ta đi rồi thì Dung nhi có nhớ ta không nhỉ, dù sao ta cũng đã thỏa mãn chơi đùa trên người nàng, vì vậy liền đem Quách Tĩnh trả lại cho nàng, còn về phần quần áo thì ta coi đó như là kỷ niệm giữa hai người chúng ta. Hắc hắc...
Nhưng nếu Dung nhi còn muốn nữa, thì có thể mặc bộ độ này lên, đi đến cái cây cổ thụ lâu đời nhất ở ngay chỗ gần với nơi luyện tập của mấy đứa trẻ, và mang theo lệnh bài, nhưng không phải cầm trên tay mà ta muốn nàng làm như lúc đó và khi đến thì nhớ nói "Dung nhi cầu phu quân cho sung sướng" thì ta sẵn sàng cùng với Dung nhi làm những chuyện ấy...
À mà nhắc luôn, bộ đồ đấy cũng khá đặc biệt đấy hắc hắc, nàng nên chú ý một chút."
Không cần phải ký tên, Hoàng Dung cũng biết người viết bức thư này chính là Lăng Thần, bởi trừ hắn ra, không có ai dám công khai nói chuyện dâm dục như vậy đối với nàng.
Hoàng Dung nghĩ rằng bản thân mình không nên đi, nhưng nhớ những cảm giác sinh hoạt mà Lăng Thần đưa đến, trong nội tâm nàng thèm khát muốn thêm, bất giác, âm đạo nàng thoáng có chút nước chảy ra, và song nhũ cũng cương cứng mà bắt đầu chảy ra ít sữa...
Kiềm chế lại, Hoàng Dung liền đem y phục mà Lăng Thần đưa để mặc vào, khi hoàn toàn đem vào thì nàng lại phát hiện một chỗ không có đúng, thứ nhất là không có đồ lót, mà cái váy lại bị xé ra ở ngay phần kín của nàng để âm đạo nàng phơi bày ra ngoài. Còn trên phần ngực thì bị cắt khéo léo, khiến song nhũ đang có chút sữa chảy ra của nàng bạo lộ ra.
Nàng nghe theo lời Lăng Thần mà đem lệnh bài nhét vào trong dâm huyệt của mình, vì lệnh bài có hình chữ nhật và kích thước cũng không quá lớn nên dễ dàng được nàng nhét qua lỗ rách ở dưới. Mà nàng lúc đi vẫn vô cùng bình thường, như thể là đã bị làm những chuyện như thế này rất nhiều lần, ung dung đi đến chỗ đã được chỉ định.
---------------------------
Lăng Thần sau khi an bài tất cả mọi chuyện, liền đi ra chỗ hẹn ước, hắn còn không quên yêu cầu một vị khán giả đặc biệt xuất hiện. Trên Đào hoa đảo đáng lẽ vẫn còn có không ít nữ nhân xinh đẹp, nhưng vì hứa với Hoàng Dung là hắn sẽ không chạm vào các nàng nên hắn mới không ra tay, nếu không thì mọi chuyện liền đã khác.
Mà hắn cũng dễ dàng buông tha cho Hoàng Dung vậy sao? Không, tất nhiên là không rồi, cá sắp về tay, hắn có ngu gì mà thả đi chứ. Hắn có 100% nắm chắc Hoàng Dung sẽ đi ra đây, và nguyên nhân cũng chỉ vì hắn đã đem lại cho nàng một cảm giác vô cùng sung sướng, dù vẫn chưa thể quên đi Quách Tĩnh nhưng Hoàng Dung muốn bỏ hắn thì chắc chắn không thể nào/
Đúng lúc này, Hoàng Dung đang mặc trên mình một bộ đồ trắng đi đến, khuôn mặt tuyệt mĩ khiến ai nhìn vào cũng phải mê say, nhưng đặc biệt hơn là cách đi của nàng cùng với bộ đồ đang mặc có chút hở hang âm đạo cùng với song nhũ khiến người nhìn càng thêm rạo rực, mà Hoàng Dung vẫn tự tiện đi như vậy như thể là một cái kỹ nữ đang tìm trai vậy.
Mà cả Hoàng Dung cùng Lăng Thần không biết, sắp tới lại có chuyện sẽ xảy ra với cả hai người, một chuyện mà không ai trừ cô gái thần bí trong hệ thống có thể dự đoán trước.
---Hết chương 46: .---
Mùi hương, cách ngủ cùng với khuôn mặt quen thuộc của hắn liền để cho Hoàng Dung nhanh chóng tin rằng đây chính là trượng phu của mình chứ không phải là tâm dâm tặc kia nữa.
Nếu bình thường, thì Hoàng Dung chỉ nghĩ những chuyện xảy ra lúc trước là do nàng mơ thấy, và đó cũng chính là giấc mộng để khiến cho nàng thỏa mãn bản thân như bao ngày.
Nhưng thực sự không phải là mơ vì nó quá chân thật, và quan trọng hơn là hiện nàng đang không mặc bất kỳ bộ đồ gì cả, trong khi Quách Tĩnh vẫn mặc một độ màu trắng để hành tẩu giang hồ.
Kèm theo đó, nàng vẫn cảm giác được bản thân mình đang mang một cái thai tầm một tháng tuổi, cùng với bầu ngực của nàng vẫn đang có chút dung dịch trắng, ngọt chảy ra, và những thứ này lại vô cùng trùng khớp với những chuyện trong ngày qua.
Dù Lăng Thần có vẻ là đã đi, dẫu vậy trong lòng nàng lúc này lại không hề vui vẻ chút nào mà lại xuất hiện một tia tiếc nuối.
Trong sự tiếc nuối, Hoàng Dung không mặc gì cả rời khỏi giường và đi vào trong phòng tắm, theo thói quen gần đây Lăng Thần tạo ra, đối với việc trần chuồng mà sinh hoạt, Hoàng Dung đã sớm quen thuộc.
Vào trong phòng tắm, Hoàng Dung nhanh chóng ngâm mình bên trong bồn tắm nước nóng đã được chuẩn bị sẵn, cả cơ thể trắng nõn chìm ngập trong nước, nhằm giảm bớt mệt mỏi do bị Lăng Thần thảo phạt tối hôm qua.
Hai tay nàng bắt đầu xóa đi dấu vết lưu lại tối qua, nhưng những vết ửng đỏ vẫn còn ở trên đó, thậm chí là mỗi khi nàng chạm vào cặp ngực của mình thì lại bắt đầu có một ít sữa chảy ra làm cho Hoàng Dung không biết xử lí như thế nào.
Trong lúc dọn dẹp dấu vết, nhớ tới hoàn cảnh tối qua cùng những ngày sống cùng Lăng Thần thì Hoàng Dung có chút đỏ mặt:
- Không lẽ mình chính là một cái mĩ phụ dâm đãng... Không phải, mình làm sao có thể như vậy...
Hoàng Dung không hề biết, mỗi lần nàng cùng Lăng Thần làm chuyện ấy, dù hắn không thể thu phục được nàng tâm trí nhưng về khoản thể xác thì với sự trợ giúp của [Âm Dương thánh điển] nên hắn thành công đạt được.
Dù tu vi hiện tại của Hoàng Dung cũng đã mạnh hơn trước, đã thành công đạt đến Luyện Khí đỉnh phong, xém chút là lên Trúc Cơ kỳ nhờ song tu với Lăng Thần. Và càng nhớ tới những chuyện đó, cơ thể Hoàng Dung càng rạo rực, song nhũ cương cứng như thèm khát chuyện ấy.
Hoàng Dung cảm thấy bản thân thất thố, liền vội vàng ngồi xuống điều tức. Chỉ sau một lát, Hoàng Dung liền nhận ra vấn đề của chính mình.
Nàng sau khi kết hôn với Quách Tĩnh, vì phải kìm hãm tính cách của chính mình mà trong lòng dần sinh ra một thứ gì đó, và thứ này luôn được giấu rất kín sâu tận trong lòng nàng. Nó vốn không thể bị phá ra cho tới khi Lăng Thần xuất hiện và bắt đầu làm những chuyện dâm dục với nàng.
Kể từ đó, những cảm xúc bị giấu kín bắt đầu bộc phát ra, đem nàng hoàn toàn chìm ngập trong những thứ xúc cảm đó mà không thể thoát ra được.
- Có lẽ mình cùng với hắn làm những chuyện dâm đãng như vậy là bởi vì thứ này đi.
Hoàng Dung trong lòng thầm nghĩ, nhưng thực ra đây cũng chỉ là do nàng cố tình lấy cớ cho bản thân vì phản bội Quách Tĩnh mà thôi.
Nghĩ tới chuyện Lăng Thần có lẽ sẽ không nói chuyện đó ra ngoài, Hoàng Dung thoáng yên tâm phần nào, dù tên kia khá dâm ô nhưng lại được cái hứa là sẽ làm, bởi nhiều lần hắn cũng hứa với nàng như vậy. Còn về việc nàng có thai, có lẽ nên dùng Di hồn Đại pháp với những người trên đảo để lừa dối đi. Bởi Lăng Thần cũng từng nói dù cho Quách Tĩnh cũng không phải đối thủ của nàng nữa mà.
Xong xuôi mọi chuyện, Hoàng Dung tính mặc đồ ra ngoài nhưng nhanh chóng phát hiện ra bản thân còn không có cầm theo bất kỳ bộ đồ nào thì lại thầm trách mình có chút ngu xuẩn, may là trong phòng hiện tại cũng chỉ có Quách Tĩnh đang ngáy ngủ, nếu có người thì Hoàng Dung không biết bản thân nên làm như thế nào.
Ra khỏi phòng tắm, kiểm tra tủ quần áo thì Hoàng Dung phát hiện trong tủ không có đồ của nàng mà thay vào đó chỉ có một bộ đồ bình thường có màu trắng cùng một bức thư và một tấm lệnh bài ở trong.
Nội dung thư viết rằng:
" Không biết sau khi ta đi rồi thì Dung nhi có nhớ ta không nhỉ, dù sao ta cũng đã thỏa mãn chơi đùa trên người nàng, vì vậy liền đem Quách Tĩnh trả lại cho nàng, còn về phần quần áo thì ta coi đó như là kỷ niệm giữa hai người chúng ta. Hắc hắc...
Nhưng nếu Dung nhi còn muốn nữa, thì có thể mặc bộ độ này lên, đi đến cái cây cổ thụ lâu đời nhất ở ngay chỗ gần với nơi luyện tập của mấy đứa trẻ, và mang theo lệnh bài, nhưng không phải cầm trên tay mà ta muốn nàng làm như lúc đó và khi đến thì nhớ nói "Dung nhi cầu phu quân cho sung sướng" thì ta sẵn sàng cùng với Dung nhi làm những chuyện ấy...
À mà nhắc luôn, bộ đồ đấy cũng khá đặc biệt đấy hắc hắc, nàng nên chú ý một chút."
Không cần phải ký tên, Hoàng Dung cũng biết người viết bức thư này chính là Lăng Thần, bởi trừ hắn ra, không có ai dám công khai nói chuyện dâm dục như vậy đối với nàng.
Hoàng Dung nghĩ rằng bản thân mình không nên đi, nhưng nhớ những cảm giác sinh hoạt mà Lăng Thần đưa đến, trong nội tâm nàng thèm khát muốn thêm, bất giác, âm đạo nàng thoáng có chút nước chảy ra, và song nhũ cũng cương cứng mà bắt đầu chảy ra ít sữa...
Kiềm chế lại, Hoàng Dung liền đem y phục mà Lăng Thần đưa để mặc vào, khi hoàn toàn đem vào thì nàng lại phát hiện một chỗ không có đúng, thứ nhất là không có đồ lót, mà cái váy lại bị xé ra ở ngay phần kín của nàng để âm đạo nàng phơi bày ra ngoài. Còn trên phần ngực thì bị cắt khéo léo, khiến song nhũ đang có chút sữa chảy ra của nàng bạo lộ ra.
Nàng nghe theo lời Lăng Thần mà đem lệnh bài nhét vào trong dâm huyệt của mình, vì lệnh bài có hình chữ nhật và kích thước cũng không quá lớn nên dễ dàng được nàng nhét qua lỗ rách ở dưới. Mà nàng lúc đi vẫn vô cùng bình thường, như thể là đã bị làm những chuyện như thế này rất nhiều lần, ung dung đi đến chỗ đã được chỉ định.
---------------------------
Lăng Thần sau khi an bài tất cả mọi chuyện, liền đi ra chỗ hẹn ước, hắn còn không quên yêu cầu một vị khán giả đặc biệt xuất hiện. Trên Đào hoa đảo đáng lẽ vẫn còn có không ít nữ nhân xinh đẹp, nhưng vì hứa với Hoàng Dung là hắn sẽ không chạm vào các nàng nên hắn mới không ra tay, nếu không thì mọi chuyện liền đã khác.
Mà hắn cũng dễ dàng buông tha cho Hoàng Dung vậy sao? Không, tất nhiên là không rồi, cá sắp về tay, hắn có ngu gì mà thả đi chứ. Hắn có 100% nắm chắc Hoàng Dung sẽ đi ra đây, và nguyên nhân cũng chỉ vì hắn đã đem lại cho nàng một cảm giác vô cùng sung sướng, dù vẫn chưa thể quên đi Quách Tĩnh nhưng Hoàng Dung muốn bỏ hắn thì chắc chắn không thể nào/
Đúng lúc này, Hoàng Dung đang mặc trên mình một bộ đồ trắng đi đến, khuôn mặt tuyệt mĩ khiến ai nhìn vào cũng phải mê say, nhưng đặc biệt hơn là cách đi của nàng cùng với bộ đồ đang mặc có chút hở hang âm đạo cùng với song nhũ khiến người nhìn càng thêm rạo rực, mà Hoàng Dung vẫn tự tiện đi như vậy như thể là một cái kỹ nữ đang tìm trai vậy.
Mà cả Hoàng Dung cùng Lăng Thần không biết, sắp tới lại có chuyện sẽ xảy ra với cả hai người, một chuyện mà không ai trừ cô gái thần bí trong hệ thống có thể dự đoán trước.
---Hết chương 46: .---
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.