Chương 57: Chương 25-3: Chung kết (III)
Mifiji
17/08/2016
Sau buổi họp chiến thuật nhanh cùng huấn luyện viên trưởng tạm quyền
Irivy, Xuyên Sơn và các đồng đội rời khỏi phòng thay đồ và bước vào
đường hầm dẫn ra sân vận động. Tâm trạng mọi người đều rất hồi hộp trước trận đấu lớn, và niềm hi vọng về danh hiệu cao quý mà họ có thể đạt
được.Các cầu thủ Illen United cũng đang xuất hiện trong đường hầm,
cầu thủ nào cũng cao lớn hơn người bình thường với những ánh mắt đầy dữ
dằn, từ họ tỏa ra một khí thế có thể nói là rất áp đảo.
Tiếng reo hò đang trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết, hai đội bóng cùng tiến ra sân cỏ theo hai hàng ngay ngắn, và ngay lập tức họ cảm nhận những làn mưa rát lạnh đang ào ào quất xuống da thịt.
Xuyên Sơn đưa mắt nhìn lên các khán đài, anh không khỏi choáng ngợp trước sự kì vĩ của sân bóng lớn nhất thế giới - Kymihha. Có lẽ bạn sẽ không thể tưởng tượng được hết độ lớn của sân vận động này nếu không trực tiếp đứng ở nơi đây. Các khán đài cao tới gần 100 mét với mái che kiên cố, khán giả ngồi đông nghịt không có lấy một ghế trống, cờ quạt cùng băng rôn cổ vũ bay kín rợp khắp nơi nơi, bầu không khí vô cùng cuồng nhiệt và huyên náo.
Hai đội bóng đang tiến hành những thủ tục trước trận đấu. Đội Illen United trong trang phục áo đỏ, quần trắng, tất trắng. Còn đội Minija trong trang phục áo xanh lam, quần trắng, tất xanh.
Tương quan lực lượng của hai đội hoàn toàn trái ngược. Đội Illen gồm toàn các cầu thủ ngoại nổi tiếng đến từ những nền bóng đá phát triển như Argentina, Tây ban nha và Italy, họ đều là những cầu thủ dạn dày kinh nghiệm với độ tuổi trung bình 28. Trong khi đó đội Minija không có cầu thủ nào trên 23 tuổi, tất cả đều là những cầu thủ trẻ đầy tiềm năng, và chủ yếu đến từ châu Á ngoại trừ Hainiido là người Brazil.
Trọng tài bắt đầu tung đồng xu để hai đội chọn sân. Xuyên Sơn nhìn lên các khán đài một lần nữa, một màu đỏ rực rỡ không khác gì biển lửa. Anh nhìn sang khán đài B, nơi có một khoảng nhỏ màu xanh của nhóm cổ động viên Minija, và anh nhanh chóng nhìn thấy Huệ Nha, lòng chợt thấy bình an trở lại.
Tiếng còi đã vang lên, trận đấu chính thức bắt đầu trong màn mưa tầm tã. Đội Illen được quyền giao bóng trước, họ lập tức tràn sang phần sân đối phương trong tiếng reo hò chấn động đất trời của 200.000 cổ động viên nhà. Các cầu thủ Minija dồn toàn bộ đội hình về thiết lập thế phòng thủ bằng tinh thần quả cảm, quyết tử.
Huấn luyện viên trưởng đội Illen đang lao ra sát đường biên, tích cực hò hét chỉ đạo các cầu thủ của mình tổng lực tấn công. Còn Irivy thì vẫn bình tĩnh ngồi yên trên băng ghế huấn luyện, hôm nay cô mặc một chiếc váy ngắn màu vàng, màu của chiến thắng.
15 phút trôi qua, Minija vẫn giữ sạch lưới trước những đợt tấn công như vũ bão của Illen United, và lúc này họ đang tổ chức một đợt phản công chớp nhoáng. Bóng đến chân của Xuyên Sơn, anh đảo bóng qua một lúc 3, 4 cầu thủ đối phương trước khi phất một đường chuyền như đặt cho Hainiido phá bẫy việt vị thoát xuống. Một cú sút như trái phá của Hainiido vào góc cao khung thành, thủ môn Illen bay người hết cỡ mà chỉ có thể chạm vào... những hạt mưa. Và mành lưới của đội Illen United đã rung lên!
Không thể tin nổi, tỉ số đã là 1 - 0 nghiêng về Minija, đội bóng nghiệp dư đến từ một thị trấn bé nhỏ và xa xôi.
Các khán đài của sân Kymihha như câm lặng. Ngoại trừ nhóm cổ động viên Minija đang vỡ òa sung sướng.
"Khốn nạn thế không biết, đội kia đúng là ăn may." - Thiên Nhi lầm rầm.
"Gã tóc vàng sút quá đẹp! Sút thế mới là sút chứ!" - Thiên Hà tấm tắc khen.
"Anh đang cổ vũ cho đội nào thế hả!!" - Thiên Nhi lừ mắt nhìn Thiên Hà.
"Thế em thích đội nào?"
"Anh lại còn phải hỏi nữa à, anh có phải người Illen không?!"
"Anh xin lỗi, anh cứ tưởng em thích màu xanh."
Xương Uy bắt đầu che miệng ngáp, môn thể thao này đối với anh thật quá tẻ nhạt.
Trận đấu lại tiếp tục. Người khổng lồ Illen đã bị chọc giận, và sức ép được gia tăng một cách khủng khiếp, họ tấn công điên cuồng vây hãm đến nghẹt thở, khiến cho khung thành Minija luôn đặt trong tình trạng báo động! Những cú sút liên tiếp được tung ra, bóng hết dội xà ngang, cột dọc, rồi lại bị thủ môn cản phá. Nhưng rồi...
VÀÀÀOOOO!!!
Tiếng gào của bình luận viên vang dội trên loa, và cả sân vận động như nổ tung theo, tiếng reo hò dậy lên như sấm động, những làn sóng người và hoa giấy bay ngợp không gian. Bây giờ là phút 24, và tỉ số đã được san bằng 1 - 1.
Các cầu thủ Illen với lối chơi đầy sức mạnh và tốc độ, phối hợp tấn công vô cùng bài bản, như một cơn bão cuốn phăng mọi vật cản, khiến cho các cầu thủ Minija hoàn toàn bị ngợp. Thoáng một cái mà tỉ số đã là 2 - 1, rồi 3 - 1 nghiêng về Illen United. Và hai mươi vạn cổ động viên nhà được dịp bùng nổ với những màn ăn mừng vô cùng sôi động và ồn ã.
"Ha ha ha, biết ngay mà, Illen United năm nay lại vô địch rồi." - Thiên Nhi cười đắc chí.
Thiên Hà từ nãy giờ gần như chỉ ngồi ngắm Thiên Nhi, không quan tâm mấy đến diễn biến trận bóng, thấy cô em gái vui anh cũng vui lắm.
Còn Xương Uy thì đang ngắm... mưa, đôi mắt nâu trong thoang thoáng nét buồn xa thẳm. Đây sẽ là lần cuối cùng anh đi xem bóng đá, chắc chắn như thế.
Ở khán đài B, có một người cũng đang ngắm mưa. Đó là Huệ Nha, đôi mắt nàng long lanh như bầu trời đêm muôn vàn vì tinh tú.
Tiếng reo hò đang trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết, hai đội bóng cùng tiến ra sân cỏ theo hai hàng ngay ngắn, và ngay lập tức họ cảm nhận những làn mưa rát lạnh đang ào ào quất xuống da thịt.
Xuyên Sơn đưa mắt nhìn lên các khán đài, anh không khỏi choáng ngợp trước sự kì vĩ của sân bóng lớn nhất thế giới - Kymihha. Có lẽ bạn sẽ không thể tưởng tượng được hết độ lớn của sân vận động này nếu không trực tiếp đứng ở nơi đây. Các khán đài cao tới gần 100 mét với mái che kiên cố, khán giả ngồi đông nghịt không có lấy một ghế trống, cờ quạt cùng băng rôn cổ vũ bay kín rợp khắp nơi nơi, bầu không khí vô cùng cuồng nhiệt và huyên náo.
Hai đội bóng đang tiến hành những thủ tục trước trận đấu. Đội Illen United trong trang phục áo đỏ, quần trắng, tất trắng. Còn đội Minija trong trang phục áo xanh lam, quần trắng, tất xanh.
Tương quan lực lượng của hai đội hoàn toàn trái ngược. Đội Illen gồm toàn các cầu thủ ngoại nổi tiếng đến từ những nền bóng đá phát triển như Argentina, Tây ban nha và Italy, họ đều là những cầu thủ dạn dày kinh nghiệm với độ tuổi trung bình 28. Trong khi đó đội Minija không có cầu thủ nào trên 23 tuổi, tất cả đều là những cầu thủ trẻ đầy tiềm năng, và chủ yếu đến từ châu Á ngoại trừ Hainiido là người Brazil.
Trọng tài bắt đầu tung đồng xu để hai đội chọn sân. Xuyên Sơn nhìn lên các khán đài một lần nữa, một màu đỏ rực rỡ không khác gì biển lửa. Anh nhìn sang khán đài B, nơi có một khoảng nhỏ màu xanh của nhóm cổ động viên Minija, và anh nhanh chóng nhìn thấy Huệ Nha, lòng chợt thấy bình an trở lại.
Tiếng còi đã vang lên, trận đấu chính thức bắt đầu trong màn mưa tầm tã. Đội Illen được quyền giao bóng trước, họ lập tức tràn sang phần sân đối phương trong tiếng reo hò chấn động đất trời của 200.000 cổ động viên nhà. Các cầu thủ Minija dồn toàn bộ đội hình về thiết lập thế phòng thủ bằng tinh thần quả cảm, quyết tử.
Huấn luyện viên trưởng đội Illen đang lao ra sát đường biên, tích cực hò hét chỉ đạo các cầu thủ của mình tổng lực tấn công. Còn Irivy thì vẫn bình tĩnh ngồi yên trên băng ghế huấn luyện, hôm nay cô mặc một chiếc váy ngắn màu vàng, màu của chiến thắng.
15 phút trôi qua, Minija vẫn giữ sạch lưới trước những đợt tấn công như vũ bão của Illen United, và lúc này họ đang tổ chức một đợt phản công chớp nhoáng. Bóng đến chân của Xuyên Sơn, anh đảo bóng qua một lúc 3, 4 cầu thủ đối phương trước khi phất một đường chuyền như đặt cho Hainiido phá bẫy việt vị thoát xuống. Một cú sút như trái phá của Hainiido vào góc cao khung thành, thủ môn Illen bay người hết cỡ mà chỉ có thể chạm vào... những hạt mưa. Và mành lưới của đội Illen United đã rung lên!
Không thể tin nổi, tỉ số đã là 1 - 0 nghiêng về Minija, đội bóng nghiệp dư đến từ một thị trấn bé nhỏ và xa xôi.
Các khán đài của sân Kymihha như câm lặng. Ngoại trừ nhóm cổ động viên Minija đang vỡ òa sung sướng.
"Khốn nạn thế không biết, đội kia đúng là ăn may." - Thiên Nhi lầm rầm.
"Gã tóc vàng sút quá đẹp! Sút thế mới là sút chứ!" - Thiên Hà tấm tắc khen.
"Anh đang cổ vũ cho đội nào thế hả!!" - Thiên Nhi lừ mắt nhìn Thiên Hà.
"Thế em thích đội nào?"
"Anh lại còn phải hỏi nữa à, anh có phải người Illen không?!"
"Anh xin lỗi, anh cứ tưởng em thích màu xanh."
Xương Uy bắt đầu che miệng ngáp, môn thể thao này đối với anh thật quá tẻ nhạt.
Trận đấu lại tiếp tục. Người khổng lồ Illen đã bị chọc giận, và sức ép được gia tăng một cách khủng khiếp, họ tấn công điên cuồng vây hãm đến nghẹt thở, khiến cho khung thành Minija luôn đặt trong tình trạng báo động! Những cú sút liên tiếp được tung ra, bóng hết dội xà ngang, cột dọc, rồi lại bị thủ môn cản phá. Nhưng rồi...
VÀÀÀOOOO!!!
Tiếng gào của bình luận viên vang dội trên loa, và cả sân vận động như nổ tung theo, tiếng reo hò dậy lên như sấm động, những làn sóng người và hoa giấy bay ngợp không gian. Bây giờ là phút 24, và tỉ số đã được san bằng 1 - 1.
Các cầu thủ Illen với lối chơi đầy sức mạnh và tốc độ, phối hợp tấn công vô cùng bài bản, như một cơn bão cuốn phăng mọi vật cản, khiến cho các cầu thủ Minija hoàn toàn bị ngợp. Thoáng một cái mà tỉ số đã là 2 - 1, rồi 3 - 1 nghiêng về Illen United. Và hai mươi vạn cổ động viên nhà được dịp bùng nổ với những màn ăn mừng vô cùng sôi động và ồn ã.
"Ha ha ha, biết ngay mà, Illen United năm nay lại vô địch rồi." - Thiên Nhi cười đắc chí.
Thiên Hà từ nãy giờ gần như chỉ ngồi ngắm Thiên Nhi, không quan tâm mấy đến diễn biến trận bóng, thấy cô em gái vui anh cũng vui lắm.
Còn Xương Uy thì đang ngắm... mưa, đôi mắt nâu trong thoang thoáng nét buồn xa thẳm. Đây sẽ là lần cuối cùng anh đi xem bóng đá, chắc chắn như thế.
Ở khán đài B, có một người cũng đang ngắm mưa. Đó là Huệ Nha, đôi mắt nàng long lanh như bầu trời đêm muôn vàn vì tinh tú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.