Chương 181: Ngân hoa (II)
Mifiji
10/03/2018
II
Cuối cùng Huệ Nha cũng tỉnh lại sau khi được uống thuốc giải độc của các Eorlin, nhưng nàng đã khiến Zapihha một phen hết hồn, anh tự nhắc nhở mình từ nay phải để mắt đến nàng nhiều hơn.
Các tiên nữ bạc Eorlin hết sức thân thiện với các vị khách, họ đã chuẩn bị một bàn tiệc đá lớn với đầy ắp các món sơn hào hải vị, cùng món thức uống lừng danh của họ là bia bạc hà - loại bia có màu xanh bạc hà trong vắt, với những bọt trắng như bia thường nhưng hương vị thì vượt trội.
Zapihha, Huệ Nha, Ebenie và Huafiqar được các nàng tiên mời ngồi vào bốn chiếc ghế đá bên bàn tiệc như những người anh hùng. Hương vị thức ăn thơm ngào ngạt khiến ai nấy đều phấn chấn. Ebenie vui vẻ nói:
"Chúng ta đã giải phóng hòn đảo khỏi lũ quái Ilizor nên họ bày tiệc thiết đãi đấy. Mọi người cứ ăn uống vô tư đi nhé."
"Đúng vậy." Huafiqar nâng cao vại bia bạc hà lên. "Chúng ta đang ở giữa chiến trường, ngày mai chẳng biết sống chết ra sao, nên bữa này hãy cứ thoải mái tận hưởng, ha ha ha."
Zapihha uống thử một ngụm bia bạc hà, lập tức có cảm giác như đang trầm mình dưới một dòng thác hùng vĩ mát rượi, vị the mát của bạc hà cùng chất nồng nàn của men bia đang lan tỏa tới từng tế bào trong cơ thể anh, khiến anh vô cùng sảng khoái:
"Ngon tái tê, ngon không tả nổi. Thức uống của thời tương lai là đây sao...?"
"Tôi nghe nói thời cổ đại người ta thường chỉ uống nước lã thì phải." Huafiqar nói.
"Tôi thì nghĩ họ rất thích uống nước mưa." Ebenie nói.
"Không đến nỗi như vậy đâu!" Zapihha đỏ mặt.
"Em cũng muốn uống." Huệ Nha nhìn vại bia bạc hà của Zapihha.
"Nhưng em uống được bia chứ?" Zapihha hơi lo ngại.
"Bia này mạnh lắm đấy." Huafiqar nói. "Người chưa đủ 18 tuổi thì không được uống đâu, tất nhiên là ngoại trừ công chúa Ebenie ra."
"Em uống được." Huệ Nha quả quyết nói.
"Vậy em uống một chút thôi nhé." Ebenie đưa vại bia bạc hà của nàng cho Huệ Nha.
Huệ Nha nhận lấy và uống cạn chỉ bằng một hơi. Cả Zapihha, Huafiqar và Ebenie đều trầm trồ:
"Không thể tin nổi, Huệ Nha... khá quá!"
Huệ Nha điềm đạm đặt vại bia rỗng sang một bên, rồi nàng chợt... đổ gục xuống mặt bàn.
"Em ấy lại ngất rồi!!" Ebenie thốt lên.
"Đã bảo là chưa đủ tuổi để uống mà." Huafiqar thở dài.
"Huệ Nha..." Zapihha lo lắng nhìn Huệ Nha.
Cũng may lần này Huệ Nha tỉnh lại khá nhanh, nhưng nàng không dám động tới một giọt bia bạc hà nào nữa. Bữa tiệc lại diễn ra tưng bừng rộn rã giữa khu vườn hoa bạc diễm lệ. Các tiên nữ bạc Eorlin đang trình diễn những điệu múa tuyệt trần góp vui cho các vị khách, cơ thể họ óng ánh uyển chuyển trong ánh trăng, tiếng hát của họ cất lên nhẹ nhàng du dương.
Ngay gần bàn tiệc, con sói Mevyh cũng được dành riêng cho một đĩa thức ăn rất lớn, lâu lắm mới được ăn chất thịt sau những ngày chỉ toàn ăn hoa nên nó hết sức phấn trí. Navarisa thì lại chỉ thích mổ hạt dẻ. Phía bên ngoài khu vườn là bóng hình khổng lồ của Arelgon.
Đêm nay thật vui quá, Zapihha thực sự cảm thấy vậy. Mặc dù anh biết mình đang ngồi chung bàn với công chúa của Fayusia và chiến binh mạnh nhất của nhân loại, nhưng hai người ấy không hề tỏ ra cao ngạo hay xa cách, mà trái lại còn rất vô tư gần gũi như những người bạn đồng trang lứa với anh vậy. Họ cùng anh trò chuyện và cất tiếng cười tràn ngập tươi vui. Lúc này thế giới bên ngoài kia dường như chẳng còn cuộc chiến nào nữa, chẳng còn những điêu tàn chết chóc.
"Zapihha, khi nào trở về Fayusia cậu hãy nói kĩ hơn cho tôi về nguyên lí hoạt động của cỗ máy thời gian nhé, tôi rất tò mò đấy." Huafiqar vỗ vai Zapihha. "Bù lại tôi sẽ dẫn cậu thăm quan một vòng thành phố."
"Tất nhiên rồi Huafiqar. Mà anh có thể kể qua một chút về Fayusia không?" Zapihha hỏi, anh đang rất mong chờ được tới thành phố ấy.
"Fayusia nằm ở vị trí trung tâm của châu đại dương." Huafiqar kể, đôi mắt xám của anh sáng lên niềm tự hào. "Còn có tên gọi khác là Thành phố hoa Thanh tử. Thành phố của chúng tôi nằm trong sự bảo vệ tuyệt đối của ba lớp mái vòm năng lượng khổng lồ. Lớp thứ nhất ngăn cản các đòn tấn công vật lí, lớp thứ hai chống ma thuật, và lớp thứ ba là để điều hòa khí hậu. Nhờ vậy suốt 160 năm từ ngày thành lập, Fayusia vẫn luôn đứng vững trước mọi đợt tấn công của quân đoàn Quỷ Vương. Không những vậy, thành phố còn không ngừng phát triển và ngày càng trở nên hùng mạnh."
* Hoa Thanh tử: Loài hoa thuộc họ hoa đào, nhưng cánh hoa có màu lam phớt. Tại Fayusia loài hoa này tràn ngập khắp nơi và quanh năm nở rộ rực rỡ.
Cuối cùng Huệ Nha cũng tỉnh lại sau khi được uống thuốc giải độc của các Eorlin, nhưng nàng đã khiến Zapihha một phen hết hồn, anh tự nhắc nhở mình từ nay phải để mắt đến nàng nhiều hơn.
Các tiên nữ bạc Eorlin hết sức thân thiện với các vị khách, họ đã chuẩn bị một bàn tiệc đá lớn với đầy ắp các món sơn hào hải vị, cùng món thức uống lừng danh của họ là bia bạc hà - loại bia có màu xanh bạc hà trong vắt, với những bọt trắng như bia thường nhưng hương vị thì vượt trội.
Zapihha, Huệ Nha, Ebenie và Huafiqar được các nàng tiên mời ngồi vào bốn chiếc ghế đá bên bàn tiệc như những người anh hùng. Hương vị thức ăn thơm ngào ngạt khiến ai nấy đều phấn chấn. Ebenie vui vẻ nói:
"Chúng ta đã giải phóng hòn đảo khỏi lũ quái Ilizor nên họ bày tiệc thiết đãi đấy. Mọi người cứ ăn uống vô tư đi nhé."
"Đúng vậy." Huafiqar nâng cao vại bia bạc hà lên. "Chúng ta đang ở giữa chiến trường, ngày mai chẳng biết sống chết ra sao, nên bữa này hãy cứ thoải mái tận hưởng, ha ha ha."
Zapihha uống thử một ngụm bia bạc hà, lập tức có cảm giác như đang trầm mình dưới một dòng thác hùng vĩ mát rượi, vị the mát của bạc hà cùng chất nồng nàn của men bia đang lan tỏa tới từng tế bào trong cơ thể anh, khiến anh vô cùng sảng khoái:
"Ngon tái tê, ngon không tả nổi. Thức uống của thời tương lai là đây sao...?"
"Tôi nghe nói thời cổ đại người ta thường chỉ uống nước lã thì phải." Huafiqar nói.
"Tôi thì nghĩ họ rất thích uống nước mưa." Ebenie nói.
"Không đến nỗi như vậy đâu!" Zapihha đỏ mặt.
"Em cũng muốn uống." Huệ Nha nhìn vại bia bạc hà của Zapihha.
"Nhưng em uống được bia chứ?" Zapihha hơi lo ngại.
"Bia này mạnh lắm đấy." Huafiqar nói. "Người chưa đủ 18 tuổi thì không được uống đâu, tất nhiên là ngoại trừ công chúa Ebenie ra."
"Em uống được." Huệ Nha quả quyết nói.
"Vậy em uống một chút thôi nhé." Ebenie đưa vại bia bạc hà của nàng cho Huệ Nha.
Huệ Nha nhận lấy và uống cạn chỉ bằng một hơi. Cả Zapihha, Huafiqar và Ebenie đều trầm trồ:
"Không thể tin nổi, Huệ Nha... khá quá!"
Huệ Nha điềm đạm đặt vại bia rỗng sang một bên, rồi nàng chợt... đổ gục xuống mặt bàn.
"Em ấy lại ngất rồi!!" Ebenie thốt lên.
"Đã bảo là chưa đủ tuổi để uống mà." Huafiqar thở dài.
"Huệ Nha..." Zapihha lo lắng nhìn Huệ Nha.
Cũng may lần này Huệ Nha tỉnh lại khá nhanh, nhưng nàng không dám động tới một giọt bia bạc hà nào nữa. Bữa tiệc lại diễn ra tưng bừng rộn rã giữa khu vườn hoa bạc diễm lệ. Các tiên nữ bạc Eorlin đang trình diễn những điệu múa tuyệt trần góp vui cho các vị khách, cơ thể họ óng ánh uyển chuyển trong ánh trăng, tiếng hát của họ cất lên nhẹ nhàng du dương.
Ngay gần bàn tiệc, con sói Mevyh cũng được dành riêng cho một đĩa thức ăn rất lớn, lâu lắm mới được ăn chất thịt sau những ngày chỉ toàn ăn hoa nên nó hết sức phấn trí. Navarisa thì lại chỉ thích mổ hạt dẻ. Phía bên ngoài khu vườn là bóng hình khổng lồ của Arelgon.
Đêm nay thật vui quá, Zapihha thực sự cảm thấy vậy. Mặc dù anh biết mình đang ngồi chung bàn với công chúa của Fayusia và chiến binh mạnh nhất của nhân loại, nhưng hai người ấy không hề tỏ ra cao ngạo hay xa cách, mà trái lại còn rất vô tư gần gũi như những người bạn đồng trang lứa với anh vậy. Họ cùng anh trò chuyện và cất tiếng cười tràn ngập tươi vui. Lúc này thế giới bên ngoài kia dường như chẳng còn cuộc chiến nào nữa, chẳng còn những điêu tàn chết chóc.
"Zapihha, khi nào trở về Fayusia cậu hãy nói kĩ hơn cho tôi về nguyên lí hoạt động của cỗ máy thời gian nhé, tôi rất tò mò đấy." Huafiqar vỗ vai Zapihha. "Bù lại tôi sẽ dẫn cậu thăm quan một vòng thành phố."
"Tất nhiên rồi Huafiqar. Mà anh có thể kể qua một chút về Fayusia không?" Zapihha hỏi, anh đang rất mong chờ được tới thành phố ấy.
"Fayusia nằm ở vị trí trung tâm của châu đại dương." Huafiqar kể, đôi mắt xám của anh sáng lên niềm tự hào. "Còn có tên gọi khác là Thành phố hoa Thanh tử. Thành phố của chúng tôi nằm trong sự bảo vệ tuyệt đối của ba lớp mái vòm năng lượng khổng lồ. Lớp thứ nhất ngăn cản các đòn tấn công vật lí, lớp thứ hai chống ma thuật, và lớp thứ ba là để điều hòa khí hậu. Nhờ vậy suốt 160 năm từ ngày thành lập, Fayusia vẫn luôn đứng vững trước mọi đợt tấn công của quân đoàn Quỷ Vương. Không những vậy, thành phố còn không ngừng phát triển và ngày càng trở nên hùng mạnh."
* Hoa Thanh tử: Loài hoa thuộc họ hoa đào, nhưng cánh hoa có màu lam phớt. Tại Fayusia loài hoa này tràn ngập khắp nơi và quanh năm nở rộ rực rỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.