Chương 184: Ngân hoa (IV)
Mifiji
17/03/2018
IV
Treo giữa trời là vầng trăng màu tím bạc lạnh lẽo, cô độc.
Những cánh hoa tuyết tiêu điều xào xạc trong gió đêm.
Arelgon đứng như thiết tượng kì vĩ bên ngoài khu vườn ngân hoa Eorlin, giữa những cột đá trắng chỉ thấp hơn nó một chút. Ebenie đang đứng trên vai Arelgon, chiếc váy màu lam nhạt của nàng khẽ khàng dợn sóng trong gió. Và đứng ngay bên nàng là Huafiqar, trong bộ quân phục nghiêm trang. Hai người đang cùng nhìn về phía đường chân trời đen thẫm xa thẳm của biển băng.
"Công chúa, liệu hai người ấy có đáng tin không?" Huafiqar hỏi.
"Tôi tin họ." Ebenie đáp. "Dù họ không phải là con người, nhưng tôi thấy trong mắt họ một sự sáng trong hơn bất cứ con người nào trong chúng ta. Thêm nữa, để có thể trở về được Fayusia chúng ta cũng cần tới sức mạnh của họ. Bởi lũ quái vật rất đông và nguy hiểm, trong khi chúng ta vẫn chưa thể liên lạc được với trung tâm điều hành Fayusia để yêu cầu trợ giúp."
"Việc mất tín hiệu này lại là do ma thuật của Quỷ Vương chăng?" Huafiqar nói.
"Nhiệm vụ của anh thế nào?" Ebenie hỏi.
"Thưa công chúa, tôi và đội robot dò tìm đã tìm ra một mỏ quặng kim loại mới với trữ lượng rất lớn, đây sẽ là nguồn vật liệu cần thiết để chúng ta có thể sớm hoàn thành đại phi thuyền Pertea." Huafiqar đáp.
"Rất tốt." Ebenie nói. "Bom Zalkil cũng đã được thử nghiệm thành công, cuộc chiến này sẽ sớm kết thúc thôi."
* Pertea: Một chiếc tàu vũ trụ với kích cỡ siêu khổng lồ, đủ sức chở theo toàn bộ 25 triệu cư dân Fayusia. Sử dụng nhiên liệu phản vật chất.
* Zalkil: Bom phản vật chất, hay bom Z. Có sức tàn phá mạnh gấp hàng tỷ lần bom hạt nhân.
Nhiệm vụ thực sự của Ebenie và quân đoàn 12 chính là cho nổ thử nghiệm một trái bom Zalkil cỡ nhỏ, tại khu vực phía đông châu Phi. Vụ thử bom đã thành công, nhưng trên đường quay về Fayusia họ đã bị một đội quân quỷ tập kích, dẫn đến việc toàn bộ quân đoàn đã bị tiêu diệt, trong đó bao gồm cả các chiến binh con người và các robot chiến đấu tự động.
"600 năm cho một cuộc chiến, và giờ loài người chúng ta chỉ cần chờ thêm một chút thời gian nữa để đi tới chiến thắng." Làn môi Ebenie mấp máy một chất giọng lạnh lẽo. "Hệ thống kính thiên văn và các tàu thăm dò của chúng ta đã phát hiện ra 13 hành tinh có sự sống trong vũ trụ, và chúng ta đã chọn Piatiar. Chúng ta chỉ còn chờ đến ngày đại phi thuyền Pertea hoàn thành để đưa toàn bộ nhân loại đến đó. Còn lũ quỷ và quái vật sẽ được ở lại Trái Đất này, cùng một trái bom Zalkil khổng lồ."
* Piatiar: Một hành tinh cách Trái Đất 200 triệu năm ánh sáng. Có kích thước và hệ sinh thái gần giống với Trái Đất.
Các nhà lãnh đạo cấp cao của Fayusia đã có kế hoạch di cư con người tới Piatiar bằng đại phi thuyền Pertea. Và họ sẽ để lại Fayusia một quả bom Zalkil cỡ lớn với sức công phá đủ để biến Trái Đất thành tro bụi.
"Nếu không giữ được Trái Đất thì chúng ta sẽ hủy diệt nó, cùng với lũ ma quỷ khốn kiếp kia. Không một tên nào được phép sống sót, sau những gì chúng đã gây ra cho chúng ta. Đây sẽ là một chiến thắng vĩ đại đánh dấu một kỷ nguyên mới của loài người." Đôi mắt xanh lá cây của Ebenie đang sáng lên dưới ánh trăng, một thứ ánh sáng băng giá.
"Cuối cùng thì chính chúng ta lại là những kẻ hủy diệt hành tinh này, đây mà gọi là chiến thắng sao?" Giọng Huafiqar u trầm.
Ebenie quay nhìn Huafiqar, đôi lông mày trắng của nàng thoáng chau lại:
"Anh nói gì vậy hả, Huafi? Chúng ta đâu còn cách nào khác chứ? Tôi cũng luôn mơ ước Trái Đất của chúng ta sẽ lại trở nên xanh tươi và ấm áp. Nhưng thực tế lại rất tàn nhẫn. Lũ ma quỷ quá mạnh, cùng với sự phát triển công nghệ của chúng ta thì chúng cũng không ngừng tiến hóa, nếu cứ tiếp tục chiến đấu với chúng thì chúng ta sẽ còn phải hi sinh rất nhiều nữa. Và để cải tạo lại Trái Đất chúng ta cũng sẽ phải mất rất nhiều công sức. Hành tinh này đã chết rồi, chúng ta chỉ còn một cách là cho nó nổ tung cùng lũ ác quỷ kia thôi."
Đôi mắt xám sâu thẳm của Huafiqar vẫn hướng thẳng về phía chân trời khơi xa, anh im lặng trong giây lát rồi nói:
"Nhưng nếu chúng ta di cư tới Piatiar, thì liệu nền văn minh trên hành tinh ấy có chấp nhận chúng ta không?"
"Họ sẽ chấp nhận thôi, họ bắt buộc phải chấp nhận." Ebenie lại quay nhìn về phía trước, giọng nàng băng lạnh đến tê người. "Vì nếu họ từ chối cho chúng ta lánh nạn, họ sẽ được nếm thử một đầu đạn Zalkil."
"Công chúa..." Huafiqar quay nhìn Ebenie, anh cảm thấy bầu không khí như đang bị đè nặng xuống.
Ánh sáng trên đôi mắt Ebenie đang ngày một rực lên:
"Loài người chúng ta đã làm chủ công nghệ phản vật chất, chúng ta đang sở hữu một thứ vũ khí tối thượng. Dù là lũ ma quỷ hay bất kì nền văn minh nào khác cũng đều phải quy phục trước sức mạnh của chúng ta. Bất kể giống loài nào dám chống lại loài người đều sẽ phải nhận lấy những kết cục thê thảm. Chúng ta... sẽ chinh phạt cả vũ trụ này!"
Treo giữa trời là vầng trăng màu tím bạc lạnh lẽo, cô độc.
Những cánh hoa tuyết tiêu điều xào xạc trong gió đêm.
Arelgon đứng như thiết tượng kì vĩ bên ngoài khu vườn ngân hoa Eorlin, giữa những cột đá trắng chỉ thấp hơn nó một chút. Ebenie đang đứng trên vai Arelgon, chiếc váy màu lam nhạt của nàng khẽ khàng dợn sóng trong gió. Và đứng ngay bên nàng là Huafiqar, trong bộ quân phục nghiêm trang. Hai người đang cùng nhìn về phía đường chân trời đen thẫm xa thẳm của biển băng.
"Công chúa, liệu hai người ấy có đáng tin không?" Huafiqar hỏi.
"Tôi tin họ." Ebenie đáp. "Dù họ không phải là con người, nhưng tôi thấy trong mắt họ một sự sáng trong hơn bất cứ con người nào trong chúng ta. Thêm nữa, để có thể trở về được Fayusia chúng ta cũng cần tới sức mạnh của họ. Bởi lũ quái vật rất đông và nguy hiểm, trong khi chúng ta vẫn chưa thể liên lạc được với trung tâm điều hành Fayusia để yêu cầu trợ giúp."
"Việc mất tín hiệu này lại là do ma thuật của Quỷ Vương chăng?" Huafiqar nói.
"Nhiệm vụ của anh thế nào?" Ebenie hỏi.
"Thưa công chúa, tôi và đội robot dò tìm đã tìm ra một mỏ quặng kim loại mới với trữ lượng rất lớn, đây sẽ là nguồn vật liệu cần thiết để chúng ta có thể sớm hoàn thành đại phi thuyền Pertea." Huafiqar đáp.
"Rất tốt." Ebenie nói. "Bom Zalkil cũng đã được thử nghiệm thành công, cuộc chiến này sẽ sớm kết thúc thôi."
* Pertea: Một chiếc tàu vũ trụ với kích cỡ siêu khổng lồ, đủ sức chở theo toàn bộ 25 triệu cư dân Fayusia. Sử dụng nhiên liệu phản vật chất.
* Zalkil: Bom phản vật chất, hay bom Z. Có sức tàn phá mạnh gấp hàng tỷ lần bom hạt nhân.
Nhiệm vụ thực sự của Ebenie và quân đoàn 12 chính là cho nổ thử nghiệm một trái bom Zalkil cỡ nhỏ, tại khu vực phía đông châu Phi. Vụ thử bom đã thành công, nhưng trên đường quay về Fayusia họ đã bị một đội quân quỷ tập kích, dẫn đến việc toàn bộ quân đoàn đã bị tiêu diệt, trong đó bao gồm cả các chiến binh con người và các robot chiến đấu tự động.
"600 năm cho một cuộc chiến, và giờ loài người chúng ta chỉ cần chờ thêm một chút thời gian nữa để đi tới chiến thắng." Làn môi Ebenie mấp máy một chất giọng lạnh lẽo. "Hệ thống kính thiên văn và các tàu thăm dò của chúng ta đã phát hiện ra 13 hành tinh có sự sống trong vũ trụ, và chúng ta đã chọn Piatiar. Chúng ta chỉ còn chờ đến ngày đại phi thuyền Pertea hoàn thành để đưa toàn bộ nhân loại đến đó. Còn lũ quỷ và quái vật sẽ được ở lại Trái Đất này, cùng một trái bom Zalkil khổng lồ."
* Piatiar: Một hành tinh cách Trái Đất 200 triệu năm ánh sáng. Có kích thước và hệ sinh thái gần giống với Trái Đất.
Các nhà lãnh đạo cấp cao của Fayusia đã có kế hoạch di cư con người tới Piatiar bằng đại phi thuyền Pertea. Và họ sẽ để lại Fayusia một quả bom Zalkil cỡ lớn với sức công phá đủ để biến Trái Đất thành tro bụi.
"Nếu không giữ được Trái Đất thì chúng ta sẽ hủy diệt nó, cùng với lũ ma quỷ khốn kiếp kia. Không một tên nào được phép sống sót, sau những gì chúng đã gây ra cho chúng ta. Đây sẽ là một chiến thắng vĩ đại đánh dấu một kỷ nguyên mới của loài người." Đôi mắt xanh lá cây của Ebenie đang sáng lên dưới ánh trăng, một thứ ánh sáng băng giá.
"Cuối cùng thì chính chúng ta lại là những kẻ hủy diệt hành tinh này, đây mà gọi là chiến thắng sao?" Giọng Huafiqar u trầm.
Ebenie quay nhìn Huafiqar, đôi lông mày trắng của nàng thoáng chau lại:
"Anh nói gì vậy hả, Huafi? Chúng ta đâu còn cách nào khác chứ? Tôi cũng luôn mơ ước Trái Đất của chúng ta sẽ lại trở nên xanh tươi và ấm áp. Nhưng thực tế lại rất tàn nhẫn. Lũ ma quỷ quá mạnh, cùng với sự phát triển công nghệ của chúng ta thì chúng cũng không ngừng tiến hóa, nếu cứ tiếp tục chiến đấu với chúng thì chúng ta sẽ còn phải hi sinh rất nhiều nữa. Và để cải tạo lại Trái Đất chúng ta cũng sẽ phải mất rất nhiều công sức. Hành tinh này đã chết rồi, chúng ta chỉ còn một cách là cho nó nổ tung cùng lũ ác quỷ kia thôi."
Đôi mắt xám sâu thẳm của Huafiqar vẫn hướng thẳng về phía chân trời khơi xa, anh im lặng trong giây lát rồi nói:
"Nhưng nếu chúng ta di cư tới Piatiar, thì liệu nền văn minh trên hành tinh ấy có chấp nhận chúng ta không?"
"Họ sẽ chấp nhận thôi, họ bắt buộc phải chấp nhận." Ebenie lại quay nhìn về phía trước, giọng nàng băng lạnh đến tê người. "Vì nếu họ từ chối cho chúng ta lánh nạn, họ sẽ được nếm thử một đầu đạn Zalkil."
"Công chúa..." Huafiqar quay nhìn Ebenie, anh cảm thấy bầu không khí như đang bị đè nặng xuống.
Ánh sáng trên đôi mắt Ebenie đang ngày một rực lên:
"Loài người chúng ta đã làm chủ công nghệ phản vật chất, chúng ta đang sở hữu một thứ vũ khí tối thượng. Dù là lũ ma quỷ hay bất kì nền văn minh nào khác cũng đều phải quy phục trước sức mạnh của chúng ta. Bất kể giống loài nào dám chống lại loài người đều sẽ phải nhận lấy những kết cục thê thảm. Chúng ta... sẽ chinh phạt cả vũ trụ này!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.