Tu Tiên: Bắt Đầu Từ Thuộc Tính Max Cấp
Chương 23: Đột Phá Trúc Cơ Kỳ , Liền Vào Cửu U Sơn Mạch 2
Nhất Xích Nam Phong
31/08/2023
Tin tức Dương Chân xuất hiện ở U Châu đại hội lan truyền nhanh chóng , tất cả tu sĩ đều trở nên nóng lòng , dù sao đối với bọn hắn tam tinh vũ khí cùng 3000 tinh thạch là số lượng quá lớn
Càng ngày có càng nhiều người nghe ngóng hạ lạc của Dương Chân , bầu không khí của U Châu đại hội nhất thời trở nên cổ quái , tất cả đều là dáng vẻ không bắt được Dương Chân thề không bỏ qua
Mà Dương Chân lại như phù dung sớm nở tối tàn , lúc ghi tên xuất hiện một lần sau đó liền biến mất
*Oanh !
Ở trên một tảng đá một âm thanh ầm ầm phát ra , một cỗ lực lượng cuồng bạo hướng về bốn phương tám hướng quét cho đất đá tung bay
Một bóng người trên thân để trần , từng đạo lực lượng kinh khủng trong thể nội tuôn ra , hai mắt như điện
- Đây chính là lực lượng Trúc Cơ Kỳ sao
Dương Chân nắm chặt quyền đầu , khóe miệng nhếch lên lộ ra một tia tà ý
- U Châu đại hội , Dương Chân ta đến rồi đây
Bên trong một cây đại thụ che trời của Cửu U sơn mạch , quái thạch lởm chởm , khắp nơi tràn ngập Man Hoang khí tức để người ta không rét mà run
Có một đoàn người được một nam tử trung niên để râu dài đang thận trọng hành tẩu , lúc này bỗng nhiên hai mắt hắn tỏa sáng kinh hô một tiếng
- Thiên Linh Chi , nơi này lại có Thiên Linh Chi !
- Cái gì ?
Một tên người lùn là đồng bạn của hắn mở to hai mắt nhìn nói
- Nghe nói Thiên Linh Chi ăn một miếng tương đương với tu luyện một ngày một đêm , nơi này lại có một cây lớn như vậy ?
- Cái này . . . cái này có thể bán được bao nhiêu tinh thạch a !
Nam tử râu dài âm thanh run rẩy , hiển nhiên là đang rất hưng phấn
Tên người lùn nhếch miệng nói
- Đây coi là gì ? nếu bắt sống được Dương Chư chẳng những có thể đạt được một thanh tam tinh vũ khí còn được 3000 tinh thạch , đến lúc đó Nghênh Xuân Viện của U Châu thành chúng ta còn có thể bao hết , ta sớm muộn đã muốn thử cái mông của Tiểu Thúy , quá sức . . .
Một đám người hắc hắc cười quái dị , lộ ra điệu cười nam nhân đều hiểu
Nhưng vào lúc này, nơi núi rừng sâu xa bỗng nhiên xuất hiện một đạo hắc ảnh
- Nghe nói các ngươi muốn bắt Dương Chân ?
- Ngươi là ai ?
Chòm râu dài cảnh giác nhìn chằm chằm bóng đen, âm thầm liếc mắt ra hiệu cho đồng bạn sau lưng
*Oanh!
Bóng đen chợt phát ra tốc độ khủng khiếp hướng về đám người vọt tới , hai tay tinh quang bao động song quyền xa xa oanh đến , làm cho cát đá mạnh mẽ văng ra
- Không tốt !
Nam tử râu dài sợ hãi hét lên
- Cường giả Trúc Cơ Kỳ !
*Ầm ầm!
Một tiếng vang kinh thiên động địa vang lên , chỗ đám người đang đứng bị bóng đen oanh ra một cái hố sâu , đoàn người nằm bên trong chật vật không chịu nổi cùng nhau thổ huyết
- Ngươi. . . Ngươi đến cùng là ai ?
Dương Chân từ trong bóng tối đi ra , thuần thục đem quần áo của đám người cởi ra sạch sẽ trói ở trên cây
- Nói cho Đoạn Lãng Tài biết, để hắn rửa sạch cổ chờ ta !
- Ngươi là. . .
Nam tử râu dài cùng người lùn trên thân cây liếc nhìn nhau , trăm miệng một lời kinh ngạc thốt lên một tiếng
- Ngươi là Dương Chân ?
- Nói đúng !
Dương Chân một bên thu dọn đồ đạc, một bên nói
- Nhưng không có thưởng , bất quá chúng ta có thể chơi một trò chơi , ai đem công pháp , võ kỹ tu luyện của mình nói cho ta biết ta liền cho người đó một bộ quần áo , bằng không các ngươi bị cột ở đây với dáng vẻ trần trụi này nhìn xem là bị người khác giết chết hay là bị dã thú ăn hết ?
- Ngươi mơ tưởng !
Chòm râu dài xì một tiếng khinh miệt, kiên cường vô cùng.
Dương Chân quay đầu bước đi nói
- Dễ nói dễ nói , kỳ thật võ kỹ cùng công pháp của các ngươi ta đều không để trong mắt , chỉ bất quá ta tâm địa thiện lương , muốn cho các ngươi một cái cơ hội thôi, đã như vậy, cái kia liền là sau này gặp lại rồi. . .
Càng ngày có càng nhiều người nghe ngóng hạ lạc của Dương Chân , bầu không khí của U Châu đại hội nhất thời trở nên cổ quái , tất cả đều là dáng vẻ không bắt được Dương Chân thề không bỏ qua
Mà Dương Chân lại như phù dung sớm nở tối tàn , lúc ghi tên xuất hiện một lần sau đó liền biến mất
*Oanh !
Ở trên một tảng đá một âm thanh ầm ầm phát ra , một cỗ lực lượng cuồng bạo hướng về bốn phương tám hướng quét cho đất đá tung bay
Một bóng người trên thân để trần , từng đạo lực lượng kinh khủng trong thể nội tuôn ra , hai mắt như điện
- Đây chính là lực lượng Trúc Cơ Kỳ sao
Dương Chân nắm chặt quyền đầu , khóe miệng nhếch lên lộ ra một tia tà ý
- U Châu đại hội , Dương Chân ta đến rồi đây
Bên trong một cây đại thụ che trời của Cửu U sơn mạch , quái thạch lởm chởm , khắp nơi tràn ngập Man Hoang khí tức để người ta không rét mà run
Có một đoàn người được một nam tử trung niên để râu dài đang thận trọng hành tẩu , lúc này bỗng nhiên hai mắt hắn tỏa sáng kinh hô một tiếng
- Thiên Linh Chi , nơi này lại có Thiên Linh Chi !
- Cái gì ?
Một tên người lùn là đồng bạn của hắn mở to hai mắt nhìn nói
- Nghe nói Thiên Linh Chi ăn một miếng tương đương với tu luyện một ngày một đêm , nơi này lại có một cây lớn như vậy ?
- Cái này . . . cái này có thể bán được bao nhiêu tinh thạch a !
Nam tử râu dài âm thanh run rẩy , hiển nhiên là đang rất hưng phấn
Tên người lùn nhếch miệng nói
- Đây coi là gì ? nếu bắt sống được Dương Chư chẳng những có thể đạt được một thanh tam tinh vũ khí còn được 3000 tinh thạch , đến lúc đó Nghênh Xuân Viện của U Châu thành chúng ta còn có thể bao hết , ta sớm muộn đã muốn thử cái mông của Tiểu Thúy , quá sức . . .
Một đám người hắc hắc cười quái dị , lộ ra điệu cười nam nhân đều hiểu
Nhưng vào lúc này, nơi núi rừng sâu xa bỗng nhiên xuất hiện một đạo hắc ảnh
- Nghe nói các ngươi muốn bắt Dương Chân ?
- Ngươi là ai ?
Chòm râu dài cảnh giác nhìn chằm chằm bóng đen, âm thầm liếc mắt ra hiệu cho đồng bạn sau lưng
*Oanh!
Bóng đen chợt phát ra tốc độ khủng khiếp hướng về đám người vọt tới , hai tay tinh quang bao động song quyền xa xa oanh đến , làm cho cát đá mạnh mẽ văng ra
- Không tốt !
Nam tử râu dài sợ hãi hét lên
- Cường giả Trúc Cơ Kỳ !
*Ầm ầm!
Một tiếng vang kinh thiên động địa vang lên , chỗ đám người đang đứng bị bóng đen oanh ra một cái hố sâu , đoàn người nằm bên trong chật vật không chịu nổi cùng nhau thổ huyết
- Ngươi. . . Ngươi đến cùng là ai ?
Dương Chân từ trong bóng tối đi ra , thuần thục đem quần áo của đám người cởi ra sạch sẽ trói ở trên cây
- Nói cho Đoạn Lãng Tài biết, để hắn rửa sạch cổ chờ ta !
- Ngươi là. . .
Nam tử râu dài cùng người lùn trên thân cây liếc nhìn nhau , trăm miệng một lời kinh ngạc thốt lên một tiếng
- Ngươi là Dương Chân ?
- Nói đúng !
Dương Chân một bên thu dọn đồ đạc, một bên nói
- Nhưng không có thưởng , bất quá chúng ta có thể chơi một trò chơi , ai đem công pháp , võ kỹ tu luyện của mình nói cho ta biết ta liền cho người đó một bộ quần áo , bằng không các ngươi bị cột ở đây với dáng vẻ trần trụi này nhìn xem là bị người khác giết chết hay là bị dã thú ăn hết ?
- Ngươi mơ tưởng !
Chòm râu dài xì một tiếng khinh miệt, kiên cường vô cùng.
Dương Chân quay đầu bước đi nói
- Dễ nói dễ nói , kỳ thật võ kỹ cùng công pháp của các ngươi ta đều không để trong mắt , chỉ bất quá ta tâm địa thiện lương , muốn cho các ngươi một cái cơ hội thôi, đã như vậy, cái kia liền là sau này gặp lại rồi. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.