Chương 140
Đả Cương Thi
29/11/2020
Không thể không nói, Sặc Sỡ lựa chọn thánh địa Yêu tộc là một nơi rất thích hợp giết chết Chu Tồn. Không nói những mặt khác, chỉ là nước thánh thiên nhiên ở nơi này đối với Chu Tồn có tác dụng khắc chế, cũng đã để cho bọn họ chiếm tiện nghi lớn.
Nếu Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên đã khẳng định cây quạt màu đen trong tay Chu Tồn có kỳ lạ, dĩ nhiên là sẽ không chọn cứng đối cứng. Sau khi Chu Tồn chấm dứt vòng công kích thứ nhất, lão lừa gạt mười một tu giả vào trong bí cảnh, cũng chỉ còn lại có sáu người. Trong bốn người này còn bao gồm Dịch Nhiên và Nguyên Tu Vân. Tu giả có thể tránh thoát lần công kích đầu tiên ít nhiều gì cũng đại biểu hắn có cách bảo mệnh riêng biệt cho bản thân, Nguyên Tu Vân không chờ Chu Tồn bắt đầu lần công kích thứ hai, trực tiếp nói với các tu giả còn lại: "Nơi này là thánh địa Yêu tộc, nước thánh của toàn bộ nơi này đều có thể tạo thành thương tổn với ma tu Chu Tồn này, chư vị có thể lợi dụng nước thánh thoải mái. Chẳng qua nếu như bản thân cũng là ma tu, xin mời thành thành thật thật ngây ngô một bên không nên làm loạn là được."
Nguyên Tu Vân nói xong việc này bỗng nhiên nhìn về phía Dịch Nhiên bên cạnh, y nhớ tới đạo lữ nhà mình cũng là một tu giả có huyết mạch Ma tộc, không biết nước thánh trong thánh địa Yêu tộc có nguy hại đối với hắn hay không? Dịch Nhiên rất nhanh thì lý giải ý nghĩ của Nguyên Tu Vân, hắn chỉ nhướng nhướng mày, hừ lạnh một tiếng, biểu thị bản thân khinh thường. Nguyên Tu Vân bĩu môi cũng không nói gì nữa.
Nguyên Tu Vân đưa ra trợ giúp cực lớn cho vài tu giả khác chuyển biến chiến cuộc, đồng thời cũng cho Chu Tồn mang đến phiền phức to lớn. Đến lúc này Chu Tồn đã khẳng định bản thân không có cách nào đem mọi người, đều giết hết. Đã như vậy phải đi giết người đáng giết nhất! Lão đem phần lớn công kích vào Sặc Sỡ và Nguyên Tu Vân.
Nguyên Tu Vân trực tiếp để Tiểu Sỏa Đản đi ra hộ thể, sau đó điều khiển Tiểu Hồ Lô và Tiểu Kim Thụ công kích Chu Tồn, mặc dù giữa bọn họ thoáng cái kém mấy đẳng cấp, thế nhưng Nguyên Tu Vân thu phục đám Tiểu Sỏa Đản tất cả đều là Thiên tài Địa bảo thượng sổ với thượng hào trên Thiên bảng, đẳng cấp khác biệt thật lớn dĩ nhiên ở dưới sự bù đắp của Thiên tài Địa bảo thoáng cái san bằng rồi. Chẳng qua, Nguyên Tu Vân vẫn không cầm cự thời gian bao lâu, dù sao cho dù y công cao phòng cao nhưng y vẫn là một người da giòn thôi, có một lần không kịp dùng Tiểu Sỏa Đản đến hộ thể y thiếu chút nữa bị một đoàn sương dày đánh hộc máu.
Còn tình huống Sặc Sỡ bên cạnh nếu so với y thì hắn tốt hơn một chút, nhưng cũng không tốt hơn bao nhiêu, rốt cuộc cho dù là Chu Tồn chịu áp chế đi nữa cũng là một đại năng kỳ Phân Thần, thực lực của bọn họ vẫn kém nhiều lắm.
"Hừ! Sặc Sỡ đem ta trù tính vào nơi này thì nhất định có thể giết ta sao?" Chu Tồn cười lạnh quơ cây quạt: "Đơn giản là si tâm vọng tưởng! Ngươi cũng không nhìn xem bản thân ngươi rốt cuộc có bao nhiêu trọng lượng?! Dám trù tính ta! Chờ hôm nay ta bắt được ngươi sau đó nhất định sẽ tế tự một lần nữa, ta cũng muốn nhìn ngươi có phải còn có năng lực trốn được một lần nữa hay không? Hơn nữa trừ ngươi ra, tất cả các ngươi sẽ trở thành tế phẩm của ta, trở thành chất dinh dưỡng của ta, các ngươi đều chờ chịu chết đi!"
Lúc này Chu Tồn cảm thấy tất cả mọi người không phải là đối thủ của lão, đã nắm chặc phần thắng. Nhưng lão không chú ý tới chính là, núi, nước, chim thú đủ loại ở xung quanh được nước thánh mô phỏng đang chậm rãi đến gần lão, loại động tĩnh này khiến người ta không phát hiện được, nhưng nó lại cũng không thong thả, mà ở những chim muông phong cảnh bên cạnh do nước thánh bắt chước, có vô số thanh bảo kiếm trong suốt lóe sắc bén.
"Hừ, ta si tâm vọng tưởng?! Là ngươi quá mức tự đại đó! Chu Tồn ngươi có phải ngu hay không? Giờ ta chỉ là kỳ Nguyên Anh mà thôi, mà Nguyên Tu Vân chỉ là một tu giả kỳ Kim Đan, một đại năng kỳ Phân Thần đối mặt với hai người chúng ta vậy mà không thể một chiêu đem chúng ta tiêu diệt, ngươi còn có gì để tự hào và vui mừng?! Lúc này đây ta có thể khẳng định, ngươi nhất định sẽ có đến mà không có về!"
Sặc sỡ nói được chỗ đau của Chu Tồn, lão quả thực không thể hiểu được vì sao lão thậm chí ngay cả một Kim Đan cũng không thu thập được, tình huống như vậy khiến lão nhịn không được ở trong lòng lo nghĩ, đồng thời cũng khiến lão có một loại cảm giác rất xấu, lão nghĩ nếu không đem Kim Đan này bắt lại, có thể lão thực sự phải có phiền phức lớn rồi! Vì vậy, Chu Tồn hét lớn một tiếng, đem cây quạt màu đen đột nhiên bay vọt lên, biến thành một cây quạt dài khổng lồ, rìa cây quạt còn chứa ma khí màu đen, dường như muốn cắn nuốt gì đó, nếu như không phải nước thánh nơi này có áp chế thiên nhiên, chỉ sợ những ma khí này hiện giờ đã giương nanh múa vuốt tứ tán ra rồi!
"Chỉ là một Kim Đan cũng muốn ở trong tay ta chống đỡ ba chiêu? Còn chưa chịu chết!"
Nguyên Tu Vân nghe lời này trực tiếp liếc mắt nhìn, phải biết rằng vừa rồi bọn họ đánh ngươi tới ta đi, mặc dù bản thân ăn vài thua thiệt, nhưng bọn họ tuyệt đối đánh nhau trên ba chiêu biết không? Quả thật là một người thiếu ngu tự đại.
Đem linh lực tất cả đều giao cho Tiểu Sỏa Đản, ngọn lửa ở xung quanh tạo thành một tầng bảo hộ dày đặc, mặc dù khởi đầu cây quạt màu đen kia, cũng không cách nào thương tổn tới Nguyên Tu Vân, chỉ có thể đem y quạt cho bay loạn, mà ngay ở lúc này Chu Tồn chợt cảm thấy trong lòng giật mình, dư quang của lão thấy được một thanh trường kiếm ở xung quanh, con ngươi đột nhiên co rút cuống quít triệu hồi quạt lớn màu đen, cũng đem mình trực tiếp bao lại, muốn ngăn cản trường kiếm này.
Dịch Nhiên đứng ở đằng xa cười lạnh một tiếng, ngón tay vẽ một vòng tròn, trường kiếm này vốn khí thế hung hăng vậy mà trực tiếp lui về phía sau, mà lúc này những nước thánh vô thanh vô tức đến gần cũng cách Chu Tồn đã gần trong gang tấc rồi! Chu Tồn ngay từ đầu còn chưa phản ứng kịp, chẳng qua trong nháy mắt khi nước thánh va chạm vào quạt ma màu đen, lão phẫn nộ vô cùng, và sợ hãi la lớn lên: "Các ngươi tính kế ta!"
Lúc này Nguyên Tu Vân đã đem Tiểu Sỏa Đản rút lui, y cẩn thận nhìn chằm chằm Chu Tồn, "Chỉ cho phép ngươi tính toán người khác, không cho phép người khác mưu hại ngươi sao? Ngươi chạy không thoát, vẫn ngoan ngoãn bị tinh lọc hóa thành tro đi."
Chu Tồn ở trong vòng vây của nước thánh điên cuồng gào to lên, lão tu luyện tới mức này ngược lại đã rất khó có địch thủ rồi, nhưng nơi này đối với ma khí của lão thật sự là khắc chế và chán ghét thiên nhiên, nước thánh nơi này thậm chí không tiếc dùng trăm cách đả thương địch thủ mười phần thì làm tổn hại bản thân tám phần để tiêu diệt ma khí, lão quá khinh thường rồi! Mà ngay lúc này, vốn mấy trăm thanh trường kiếm thối lui vào nước thánh mang theo kiếm khí bén nhọn thẳng tắp vây quanh ma khí màu đen không vào được nước thánh! Chu Tồn bị đâm thành ngàn thương trăm lỗ, khiến lão rất tức giận là những nước thánh này vậy mà cũng theo kiếm khí đi vào trong cơ thể lão! Lão đã cảm giác được ma khí trong cơ thể mình đang xói mòn điên cuồng, ngay cả cảnh giới của lão cũng bắt đầu bất ổn.
"Sặc Sỡ! Chúng ta làm đạo lữ mấy trăm năm, ngươi chẳng lẽ muốn đuổi tận giết tuyệt sao?!" Chu Tồn biết mình lúc này đã hoàn toàn xong rồi, lão vặn vẹo sắc mặt bỗng nhiên đem giọng của mình thay đổi đến đáng thương: "Ngươi thực sự không quan tâm tình cảm của chúng ta?"
Sặc Sỡ nghe nói như thế, cả người đều cắn răng nghiến lợi, hai mắt của hắn hận đến đỏ lên, mặc dù Chu Tồn nhìn không thấy động tác của hắn, hắn vẫn chỉ vào Chu Tồn nói: "Ngươi còn dám nói tình cảm với ta?! Đạo lữ?! Có người sẽ đem đạo lữ của mình lừa gạt vào Ma giới, vây hắn ở trên tế đài, dùng toàn bộ máu tươi của hắn để làm tà tế sao?! Chính ngươi hại nhiều người như vậy, sao cho tới giờ lại cảm thấy ủy khuất?! Ngươi chính là loại ác ma xấu xa nhất máu lạnh nhất, cần phải bị nước thánh tinh lọc đến thần hồn tiêu tán, nếu có lục đạo luân hồi vậy kiếp sau ngươi cũng nên là một súc sinh đáng chết ngàn đao!!"
Biểu tình của Chu Tồn trở nên vô cùng dữ tợn, sau đó lão hung hăng cắn răng năm ngón tay biến thành móng vậy mà trực tiếp hướng về phía vùng đan điền của mình! Nơi đó có Nguyên Anh của lão đã đến Phân Thần, nếu như người không biết thấy động tác của lão sẽ chỉ sợ cho rằng lão muốn tự sát, nhưng đối với Nguyên Tu Vân dùng linh thủy, chú ý cặn kẽ nhất cử nhất động lão mà nói, động tác của lão hiện giờ nhất định là để sinh tồn! Hơn nữa, Nguyên Tu Vân thấy thân thể to lớn đã bắt đầu thu nhỏ lại, ở trung tâm cây quạt có một chấm màu đỏ tươi rất bắt mắt, giống như là một con mắt ác ma.
"Hồ lô! Kim thụ!"
Nguyên Tu Vân khẽ quát một tiếng, ngay lúc Chu Tồn gầm thét kéo ra Nguyên Anh của mình, đồng thời muốn đem Nguyên Anh nhét vào trong cây quạt, một đạo xanh biếc và ánh sáng màu vàng chợt xuyên qua nước thánh, trực kích Nguyên Anh và cây quạt của Chu Tồn!
Nguyên Anh của Chu Tồn trực tiếp bị Tiểu Hồ Lô đánh rớt một cánh tay, nhưng ánh sáng màu vàng khiến Nguyên Anh can đảm câu liệt* lại trực tiếp hợp thành một cái hộp, đem cây quạt màu đen đã được nước thánh tinh lọc, tiêu hao không sai biệt lắm trực tiếp bọc lại!
[Can đảm câu liệt: là từ vựng Trung Quốc. Từ Gần nghĩa: Ruột gan đứt từng khúc, tê tâm liệt phế. Trung thành và tận tâm, dùng hết lòng trung mà hiến thân có thể là vì bạn, người thân]
"Không! Không không không không ——!!"
Nguyên Anh của Chu Tồn kêu to lên, lão tức giận đến hai mắt đỏ bừng, nhưng dù vậy lão đã không làm nên chuyện gì rồi, sợ đến sững sờ sau một lúc, toàn bộ vẻ mặt trên mặt lão lộ ra thâm độc tột cùng sau đó lại đột nhiên phá lên cười: "Được, được!! Không ngờ ta Chu mỗ nhân vậy mà hôm nay sẽ chết ở nơi này! Cũng coi như bản lĩnh của bọn ngươi! Thế nhưng chưa từng có người có thể thương tổn mà không trả giá thật lớn!! Các ngươi hôm nay nếu muốn giết ta? Vẫn là bản thân đi tìm chết trước đi ——!!"
Ầm ——!
Tiếng nổ thật lớn chợt hiện lên, mặc dù Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên, Sặc Sỡ đã dùng thời gian nhanh nhất nhấc lên phòng ngự, nhưng bọn họ vẫn bị Nguyên Anh kỳ Phần Thần tự bạo linh lực hung hăng bắn trúng, mà ngay tại lúc này toàn bộ thánh địa Yêu tộc cuối cùng dường như cũng bởi vậy dâng lên chấn động, Sặc Sỡ chợt trừng lớn hai mắt, hét lớn một tiếng: "Không tốt! Bí cảnh, "
Khi lời của hắn vẫn chưa nói hết, toàn bộ bí cảnh của thánh địa Yêu tộc bắt đầu kịch liệt chấn động, lúc chỉ dùng số hơi thở, Nguyên Tu Vân ba người và hai tu giả cách gần đó trực tiếp bị ma khí màu đen vây quanh, cố gắng thoát khỏi bí cảnh của thánh địa Yêu tộc.
Lúc chờ Nguyên Tu Vân lần thứ hai mở mắt ra, y nhìn đen kịt quen thuộc trong mắt, trực tiếp nhịn không được mắng một câu: "... Đệch!"
Bọn họ lại trở về trong bí cảnh Ma giới Chu Tồn muốn tế tự bọn họ rồi!
====
BtK3V
Nếu Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên đã khẳng định cây quạt màu đen trong tay Chu Tồn có kỳ lạ, dĩ nhiên là sẽ không chọn cứng đối cứng. Sau khi Chu Tồn chấm dứt vòng công kích thứ nhất, lão lừa gạt mười một tu giả vào trong bí cảnh, cũng chỉ còn lại có sáu người. Trong bốn người này còn bao gồm Dịch Nhiên và Nguyên Tu Vân. Tu giả có thể tránh thoát lần công kích đầu tiên ít nhiều gì cũng đại biểu hắn có cách bảo mệnh riêng biệt cho bản thân, Nguyên Tu Vân không chờ Chu Tồn bắt đầu lần công kích thứ hai, trực tiếp nói với các tu giả còn lại: "Nơi này là thánh địa Yêu tộc, nước thánh của toàn bộ nơi này đều có thể tạo thành thương tổn với ma tu Chu Tồn này, chư vị có thể lợi dụng nước thánh thoải mái. Chẳng qua nếu như bản thân cũng là ma tu, xin mời thành thành thật thật ngây ngô một bên không nên làm loạn là được."
Nguyên Tu Vân nói xong việc này bỗng nhiên nhìn về phía Dịch Nhiên bên cạnh, y nhớ tới đạo lữ nhà mình cũng là một tu giả có huyết mạch Ma tộc, không biết nước thánh trong thánh địa Yêu tộc có nguy hại đối với hắn hay không? Dịch Nhiên rất nhanh thì lý giải ý nghĩ của Nguyên Tu Vân, hắn chỉ nhướng nhướng mày, hừ lạnh một tiếng, biểu thị bản thân khinh thường. Nguyên Tu Vân bĩu môi cũng không nói gì nữa.
Nguyên Tu Vân đưa ra trợ giúp cực lớn cho vài tu giả khác chuyển biến chiến cuộc, đồng thời cũng cho Chu Tồn mang đến phiền phức to lớn. Đến lúc này Chu Tồn đã khẳng định bản thân không có cách nào đem mọi người, đều giết hết. Đã như vậy phải đi giết người đáng giết nhất! Lão đem phần lớn công kích vào Sặc Sỡ và Nguyên Tu Vân.
Nguyên Tu Vân trực tiếp để Tiểu Sỏa Đản đi ra hộ thể, sau đó điều khiển Tiểu Hồ Lô và Tiểu Kim Thụ công kích Chu Tồn, mặc dù giữa bọn họ thoáng cái kém mấy đẳng cấp, thế nhưng Nguyên Tu Vân thu phục đám Tiểu Sỏa Đản tất cả đều là Thiên tài Địa bảo thượng sổ với thượng hào trên Thiên bảng, đẳng cấp khác biệt thật lớn dĩ nhiên ở dưới sự bù đắp của Thiên tài Địa bảo thoáng cái san bằng rồi. Chẳng qua, Nguyên Tu Vân vẫn không cầm cự thời gian bao lâu, dù sao cho dù y công cao phòng cao nhưng y vẫn là một người da giòn thôi, có một lần không kịp dùng Tiểu Sỏa Đản đến hộ thể y thiếu chút nữa bị một đoàn sương dày đánh hộc máu.
Còn tình huống Sặc Sỡ bên cạnh nếu so với y thì hắn tốt hơn một chút, nhưng cũng không tốt hơn bao nhiêu, rốt cuộc cho dù là Chu Tồn chịu áp chế đi nữa cũng là một đại năng kỳ Phân Thần, thực lực của bọn họ vẫn kém nhiều lắm.
"Hừ! Sặc Sỡ đem ta trù tính vào nơi này thì nhất định có thể giết ta sao?" Chu Tồn cười lạnh quơ cây quạt: "Đơn giản là si tâm vọng tưởng! Ngươi cũng không nhìn xem bản thân ngươi rốt cuộc có bao nhiêu trọng lượng?! Dám trù tính ta! Chờ hôm nay ta bắt được ngươi sau đó nhất định sẽ tế tự một lần nữa, ta cũng muốn nhìn ngươi có phải còn có năng lực trốn được một lần nữa hay không? Hơn nữa trừ ngươi ra, tất cả các ngươi sẽ trở thành tế phẩm của ta, trở thành chất dinh dưỡng của ta, các ngươi đều chờ chịu chết đi!"
Lúc này Chu Tồn cảm thấy tất cả mọi người không phải là đối thủ của lão, đã nắm chặc phần thắng. Nhưng lão không chú ý tới chính là, núi, nước, chim thú đủ loại ở xung quanh được nước thánh mô phỏng đang chậm rãi đến gần lão, loại động tĩnh này khiến người ta không phát hiện được, nhưng nó lại cũng không thong thả, mà ở những chim muông phong cảnh bên cạnh do nước thánh bắt chước, có vô số thanh bảo kiếm trong suốt lóe sắc bén.
"Hừ, ta si tâm vọng tưởng?! Là ngươi quá mức tự đại đó! Chu Tồn ngươi có phải ngu hay không? Giờ ta chỉ là kỳ Nguyên Anh mà thôi, mà Nguyên Tu Vân chỉ là một tu giả kỳ Kim Đan, một đại năng kỳ Phân Thần đối mặt với hai người chúng ta vậy mà không thể một chiêu đem chúng ta tiêu diệt, ngươi còn có gì để tự hào và vui mừng?! Lúc này đây ta có thể khẳng định, ngươi nhất định sẽ có đến mà không có về!"
Sặc sỡ nói được chỗ đau của Chu Tồn, lão quả thực không thể hiểu được vì sao lão thậm chí ngay cả một Kim Đan cũng không thu thập được, tình huống như vậy khiến lão nhịn không được ở trong lòng lo nghĩ, đồng thời cũng khiến lão có một loại cảm giác rất xấu, lão nghĩ nếu không đem Kim Đan này bắt lại, có thể lão thực sự phải có phiền phức lớn rồi! Vì vậy, Chu Tồn hét lớn một tiếng, đem cây quạt màu đen đột nhiên bay vọt lên, biến thành một cây quạt dài khổng lồ, rìa cây quạt còn chứa ma khí màu đen, dường như muốn cắn nuốt gì đó, nếu như không phải nước thánh nơi này có áp chế thiên nhiên, chỉ sợ những ma khí này hiện giờ đã giương nanh múa vuốt tứ tán ra rồi!
"Chỉ là một Kim Đan cũng muốn ở trong tay ta chống đỡ ba chiêu? Còn chưa chịu chết!"
Nguyên Tu Vân nghe lời này trực tiếp liếc mắt nhìn, phải biết rằng vừa rồi bọn họ đánh ngươi tới ta đi, mặc dù bản thân ăn vài thua thiệt, nhưng bọn họ tuyệt đối đánh nhau trên ba chiêu biết không? Quả thật là một người thiếu ngu tự đại.
Đem linh lực tất cả đều giao cho Tiểu Sỏa Đản, ngọn lửa ở xung quanh tạo thành một tầng bảo hộ dày đặc, mặc dù khởi đầu cây quạt màu đen kia, cũng không cách nào thương tổn tới Nguyên Tu Vân, chỉ có thể đem y quạt cho bay loạn, mà ngay ở lúc này Chu Tồn chợt cảm thấy trong lòng giật mình, dư quang của lão thấy được một thanh trường kiếm ở xung quanh, con ngươi đột nhiên co rút cuống quít triệu hồi quạt lớn màu đen, cũng đem mình trực tiếp bao lại, muốn ngăn cản trường kiếm này.
Dịch Nhiên đứng ở đằng xa cười lạnh một tiếng, ngón tay vẽ một vòng tròn, trường kiếm này vốn khí thế hung hăng vậy mà trực tiếp lui về phía sau, mà lúc này những nước thánh vô thanh vô tức đến gần cũng cách Chu Tồn đã gần trong gang tấc rồi! Chu Tồn ngay từ đầu còn chưa phản ứng kịp, chẳng qua trong nháy mắt khi nước thánh va chạm vào quạt ma màu đen, lão phẫn nộ vô cùng, và sợ hãi la lớn lên: "Các ngươi tính kế ta!"
Lúc này Nguyên Tu Vân đã đem Tiểu Sỏa Đản rút lui, y cẩn thận nhìn chằm chằm Chu Tồn, "Chỉ cho phép ngươi tính toán người khác, không cho phép người khác mưu hại ngươi sao? Ngươi chạy không thoát, vẫn ngoan ngoãn bị tinh lọc hóa thành tro đi."
Chu Tồn ở trong vòng vây của nước thánh điên cuồng gào to lên, lão tu luyện tới mức này ngược lại đã rất khó có địch thủ rồi, nhưng nơi này đối với ma khí của lão thật sự là khắc chế và chán ghét thiên nhiên, nước thánh nơi này thậm chí không tiếc dùng trăm cách đả thương địch thủ mười phần thì làm tổn hại bản thân tám phần để tiêu diệt ma khí, lão quá khinh thường rồi! Mà ngay lúc này, vốn mấy trăm thanh trường kiếm thối lui vào nước thánh mang theo kiếm khí bén nhọn thẳng tắp vây quanh ma khí màu đen không vào được nước thánh! Chu Tồn bị đâm thành ngàn thương trăm lỗ, khiến lão rất tức giận là những nước thánh này vậy mà cũng theo kiếm khí đi vào trong cơ thể lão! Lão đã cảm giác được ma khí trong cơ thể mình đang xói mòn điên cuồng, ngay cả cảnh giới của lão cũng bắt đầu bất ổn.
"Sặc Sỡ! Chúng ta làm đạo lữ mấy trăm năm, ngươi chẳng lẽ muốn đuổi tận giết tuyệt sao?!" Chu Tồn biết mình lúc này đã hoàn toàn xong rồi, lão vặn vẹo sắc mặt bỗng nhiên đem giọng của mình thay đổi đến đáng thương: "Ngươi thực sự không quan tâm tình cảm của chúng ta?"
Sặc Sỡ nghe nói như thế, cả người đều cắn răng nghiến lợi, hai mắt của hắn hận đến đỏ lên, mặc dù Chu Tồn nhìn không thấy động tác của hắn, hắn vẫn chỉ vào Chu Tồn nói: "Ngươi còn dám nói tình cảm với ta?! Đạo lữ?! Có người sẽ đem đạo lữ của mình lừa gạt vào Ma giới, vây hắn ở trên tế đài, dùng toàn bộ máu tươi của hắn để làm tà tế sao?! Chính ngươi hại nhiều người như vậy, sao cho tới giờ lại cảm thấy ủy khuất?! Ngươi chính là loại ác ma xấu xa nhất máu lạnh nhất, cần phải bị nước thánh tinh lọc đến thần hồn tiêu tán, nếu có lục đạo luân hồi vậy kiếp sau ngươi cũng nên là một súc sinh đáng chết ngàn đao!!"
Biểu tình của Chu Tồn trở nên vô cùng dữ tợn, sau đó lão hung hăng cắn răng năm ngón tay biến thành móng vậy mà trực tiếp hướng về phía vùng đan điền của mình! Nơi đó có Nguyên Anh của lão đã đến Phân Thần, nếu như người không biết thấy động tác của lão sẽ chỉ sợ cho rằng lão muốn tự sát, nhưng đối với Nguyên Tu Vân dùng linh thủy, chú ý cặn kẽ nhất cử nhất động lão mà nói, động tác của lão hiện giờ nhất định là để sinh tồn! Hơn nữa, Nguyên Tu Vân thấy thân thể to lớn đã bắt đầu thu nhỏ lại, ở trung tâm cây quạt có một chấm màu đỏ tươi rất bắt mắt, giống như là một con mắt ác ma.
"Hồ lô! Kim thụ!"
Nguyên Tu Vân khẽ quát một tiếng, ngay lúc Chu Tồn gầm thét kéo ra Nguyên Anh của mình, đồng thời muốn đem Nguyên Anh nhét vào trong cây quạt, một đạo xanh biếc và ánh sáng màu vàng chợt xuyên qua nước thánh, trực kích Nguyên Anh và cây quạt của Chu Tồn!
Nguyên Anh của Chu Tồn trực tiếp bị Tiểu Hồ Lô đánh rớt một cánh tay, nhưng ánh sáng màu vàng khiến Nguyên Anh can đảm câu liệt* lại trực tiếp hợp thành một cái hộp, đem cây quạt màu đen đã được nước thánh tinh lọc, tiêu hao không sai biệt lắm trực tiếp bọc lại!
[Can đảm câu liệt: là từ vựng Trung Quốc. Từ Gần nghĩa: Ruột gan đứt từng khúc, tê tâm liệt phế. Trung thành và tận tâm, dùng hết lòng trung mà hiến thân có thể là vì bạn, người thân]
"Không! Không không không không ——!!"
Nguyên Anh của Chu Tồn kêu to lên, lão tức giận đến hai mắt đỏ bừng, nhưng dù vậy lão đã không làm nên chuyện gì rồi, sợ đến sững sờ sau một lúc, toàn bộ vẻ mặt trên mặt lão lộ ra thâm độc tột cùng sau đó lại đột nhiên phá lên cười: "Được, được!! Không ngờ ta Chu mỗ nhân vậy mà hôm nay sẽ chết ở nơi này! Cũng coi như bản lĩnh của bọn ngươi! Thế nhưng chưa từng có người có thể thương tổn mà không trả giá thật lớn!! Các ngươi hôm nay nếu muốn giết ta? Vẫn là bản thân đi tìm chết trước đi ——!!"
Ầm ——!
Tiếng nổ thật lớn chợt hiện lên, mặc dù Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên, Sặc Sỡ đã dùng thời gian nhanh nhất nhấc lên phòng ngự, nhưng bọn họ vẫn bị Nguyên Anh kỳ Phần Thần tự bạo linh lực hung hăng bắn trúng, mà ngay tại lúc này toàn bộ thánh địa Yêu tộc cuối cùng dường như cũng bởi vậy dâng lên chấn động, Sặc Sỡ chợt trừng lớn hai mắt, hét lớn một tiếng: "Không tốt! Bí cảnh, "
Khi lời của hắn vẫn chưa nói hết, toàn bộ bí cảnh của thánh địa Yêu tộc bắt đầu kịch liệt chấn động, lúc chỉ dùng số hơi thở, Nguyên Tu Vân ba người và hai tu giả cách gần đó trực tiếp bị ma khí màu đen vây quanh, cố gắng thoát khỏi bí cảnh của thánh địa Yêu tộc.
Lúc chờ Nguyên Tu Vân lần thứ hai mở mắt ra, y nhìn đen kịt quen thuộc trong mắt, trực tiếp nhịn không được mắng một câu: "... Đệch!"
Bọn họ lại trở về trong bí cảnh Ma giới Chu Tồn muốn tế tự bọn họ rồi!
====
BtK3V
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.