Chương 62: Dòng cát xoáy đưa đến Hoàng Tuyền
Đá Quý
13/12/2019
Giữa Sa Mạc nóng bức, bên dưới lớp cát dày đặc xuất hiện một vòng xoáy nhỏ, dần to lên tạo ra hiện tượng sụp lúng.
Phía trên Ma Sát đang nằm yên bất động, mồ hôi nhệt nhạt chảy khắp khuôn mặt, không biết rằng một nguy cơ lớn đã đến gần.
Đôi mắt hắn chợt mở toang ra, nhìn mọi thứ xung quanh và đứng lên, chân đứng chưa được vững đã bị lúng xuống.
Cứ như có thứ gì đó kéo chân hắn, bản thân dùng hết sức vùng vẫy, càng dùng lực hắn càng lúng sâu hơn.
Vòng cát xoáy hình thành mỗi lúc một lớn hơn, phạm vi bán kính tăng lên khoảng hai dặm, bên trong Ma Sát không ngừng đấu tranh thoát khỏi nó.
Bề mặt cát xung quanh dần thay đổi, chúng kéo nhau đi xuống nơi thấp hơn, thân thể hắn bị cát che phủ từng chút một.
Giây phút trôi qua dường như châm lại, toàn bộ quá trình sụp lúng diễn ra trong bình lặng, nó xoay quanh Ma Sát với vẻ mặt tức giận, hắn không thể làm gì được chỉ đành đứng yên, mặt cho dòng cát xoáy trở nên mạnh hơn và gấp rút đưa đi.
Ánh sáng vụt tắt trong vài giây, thân thể hắn bị hàng triệu hạt cát cào xé, bắt đầu xuất hiện những vết thương trên da, đau đớn không tả nổi.
Ma Sát muốn rống lên thật to để giảm bớt cơn đau, vừa há mồm ra đã ngậm ngay vào một miệng cát, xong chỉ đành câm nín trong đau khổ.
Trải qua không biết bao lâu, Ma Sát lại thêm một lần nữa bất tỉnh, địa ngục hay thiên đàng, bản thân chết hay chưa?
Ma Sát không hề sợ chết, đối với hắn cái chết rất nhanh chóng và mong manh, hắn chẳng bận tâm cho lắm.
Một vùng đất kì lạ, bầu trời cực quang có ở khắp nơi, xương cốt chất thành đống, âm thanh gào rú lạ thường vang lên, tiếng khóc cũng có ở đây, mọi thứ quá không hợp lẽ thường.
Không gian xuất hiện một lỗ hổng ở gần đó, bóng ảnh đầy máu me từ đó rơi xuống.
Bịch...
Ma Sát nằm thoi thóp trong đống xương tàn, răng rắc vang lên, xương cốt hắn đã gãy.
Âm Hồn du lãng có ở khắp nơi, bọn chúng chú ý đến hắn và lao đến, món ngon từ nơi khác đến, cơ hội dành lấy thức ăn không thể bỏ qua.
Bỗng dưng tất cả dừng lại cuối người trước hai bóng Âm Binh, trên thân thể chúng mặt một bộ giáp dày, bước đến nắm lấy tay Ma Sát kéo đi.
Hắn được lôi đi trên cây cầu, dọc theo hai dòng nước kì lạ, điểm đến của họ là Thâm Uyên.
Bên trong đứng rất nhiều Âm Binh, Âm Tướng, Âm Lĩnh, trên bực cao nhất có bộ xương hình thành Cốt Đỉnh, người ngồi trên nó có danh xưng to lớn, chủ nhân Hoàng Tuyền với tên gọi Âm Hoàng.
Ma Sát được đưa vào bên trong, bị bắt quỳ trước mặt chủ nhân nơi đây, bên trên âm thanh tiếng nói vang lên:
- Chào mừng ngươi đến với Hoàng Tuyền chúng ta, nơi đây là Âm Ti Hoàng Tuyền. Những người xuống đây ta sẽ cho bọn họ hai lựa chọn.
“Thứ nhất ngươi sẽ chết đi, xóa toàn bộ kí ức, linh hồn ngươi sẽ được rửa tội và đưa đến Thiên Giới.
Thứ hai trở thành binh lính Âm Ti Hoàng Tuyền sẽ bị xóa kí ức.”
Ma Khí xung quanh thân thể Ma Sát dần tán đi, Linh Khí bắt đầu trở về, nhân cách tàn ác đang lo sợ với người bên trên, hắn trả lại quyền kiểm soát lại cho nhân cách ban đầu.
Đá Quý vừa tỉnh dậy bất chợt la lớn:
- A! Đau quá! Xương cốt của ta!
Nhìn mọi thứ xung quanh lạ thường, cậu chỉ mới ngủ một giấc thôi mà?
Sau khi nhường quyền kiểm soát cho ma sát, Đá Quý ngủ một giấc trong thần hồn, tâm trí mơ mộng về người con gái từng gặp trong mơ, nhưng lại không thể tiếp tục giấc mơ đó.
Vừa tỉnh giấc đã cảm thấy đau nhức khắp người, Ma Sát đã làm gì trong thời gian qua, cậu không hề biết được, bản thân lại chịu cảnh này, ngước nhìn bên trên thắc mắc hỏi:
- Xin chào ngài, ngài có thể giải thích cho ta, hiện tại ta đang ở đâu không?
Qua lời nói của ông ta, Đá Quý cảm thấy khó tin nhưng tất cả đều là sự thật, bản thân đang ở Hoàng Tuyền, nơi người chết hầu như được đưa về đây.
Bất chợt cậu thốt lên trong vui sướng:
- Cha, Ca ca! Ta vẫn có hi vọng tìm được họ!
Vui chưa được bao lâu, Âm Hoàng đã dập tắt hoàn toàn hi vọng đó bằng lời nói:
- Bọn họ ư? Chắc hẳn là đi Thiên Giới hoặc có ở đây nhưng đã bị xóa kí ức rồi. Bây giờ ngươi hãy chọn một điều cho bản thân mình đi nào?
Hai điều mà Âm Hoàng đưa ra đều xóa đi kí ức, cậu không muốn xóa nó, mối thù chưa được trả, thân thể mộ phần Dạ Hồng còn chưa mang về, chưa báo tin lại cho Thành Chủ Hắc Dạ Thành, xác ba người giúp cậu chạy trốn không biết ra sao, toàn bộ mọi thứ không thể từ bỏ được.
Dưới Hoàng Tuyền được chia làm hai phe Âm Ti Hoàng Tuyền và Quỷ Dữ Hoàng Tuyền.
Phe Âm Ti Hoàng Tuyền, lấy đi ký ức của người đã chết, tiến hành rửa tội cho họ và đưa đến Thiên Giới.
“Âm Binh đạt đến Nguyên Anh, Âm Tướng tương đương cảnh giới Kim Hóa Đan, Âm Lĩnh trạnh thái Tiên Hóa Thánh, Âm Hoàng không nhận thấy khí tức nào, chắc hẳn rất khủng bố.”
Phe Quỷ Dữ Hoàng Tuyền, lấy Tâm Ma của người đã chết, tiến hành khống chế họ và bộc phát trở nên điên cuồng hơn.
“Quỷ Giới đạt đến Nguyên Anh, Quỷ Xa tương đương cảnh giới Kim Hóa Đan, Quỷ Dạ trạng thái Tiên Hóa Thánh, Quỷ Hoàng ngang tầm cỡ với Âm Hoàng.”
Phía trên Ma Sát đang nằm yên bất động, mồ hôi nhệt nhạt chảy khắp khuôn mặt, không biết rằng một nguy cơ lớn đã đến gần.
Đôi mắt hắn chợt mở toang ra, nhìn mọi thứ xung quanh và đứng lên, chân đứng chưa được vững đã bị lúng xuống.
Cứ như có thứ gì đó kéo chân hắn, bản thân dùng hết sức vùng vẫy, càng dùng lực hắn càng lúng sâu hơn.
Vòng cát xoáy hình thành mỗi lúc một lớn hơn, phạm vi bán kính tăng lên khoảng hai dặm, bên trong Ma Sát không ngừng đấu tranh thoát khỏi nó.
Bề mặt cát xung quanh dần thay đổi, chúng kéo nhau đi xuống nơi thấp hơn, thân thể hắn bị cát che phủ từng chút một.
Giây phút trôi qua dường như châm lại, toàn bộ quá trình sụp lúng diễn ra trong bình lặng, nó xoay quanh Ma Sát với vẻ mặt tức giận, hắn không thể làm gì được chỉ đành đứng yên, mặt cho dòng cát xoáy trở nên mạnh hơn và gấp rút đưa đi.
Ánh sáng vụt tắt trong vài giây, thân thể hắn bị hàng triệu hạt cát cào xé, bắt đầu xuất hiện những vết thương trên da, đau đớn không tả nổi.
Ma Sát muốn rống lên thật to để giảm bớt cơn đau, vừa há mồm ra đã ngậm ngay vào một miệng cát, xong chỉ đành câm nín trong đau khổ.
Trải qua không biết bao lâu, Ma Sát lại thêm một lần nữa bất tỉnh, địa ngục hay thiên đàng, bản thân chết hay chưa?
Ma Sát không hề sợ chết, đối với hắn cái chết rất nhanh chóng và mong manh, hắn chẳng bận tâm cho lắm.
Một vùng đất kì lạ, bầu trời cực quang có ở khắp nơi, xương cốt chất thành đống, âm thanh gào rú lạ thường vang lên, tiếng khóc cũng có ở đây, mọi thứ quá không hợp lẽ thường.
Không gian xuất hiện một lỗ hổng ở gần đó, bóng ảnh đầy máu me từ đó rơi xuống.
Bịch...
Ma Sát nằm thoi thóp trong đống xương tàn, răng rắc vang lên, xương cốt hắn đã gãy.
Âm Hồn du lãng có ở khắp nơi, bọn chúng chú ý đến hắn và lao đến, món ngon từ nơi khác đến, cơ hội dành lấy thức ăn không thể bỏ qua.
Bỗng dưng tất cả dừng lại cuối người trước hai bóng Âm Binh, trên thân thể chúng mặt một bộ giáp dày, bước đến nắm lấy tay Ma Sát kéo đi.
Hắn được lôi đi trên cây cầu, dọc theo hai dòng nước kì lạ, điểm đến của họ là Thâm Uyên.
Bên trong đứng rất nhiều Âm Binh, Âm Tướng, Âm Lĩnh, trên bực cao nhất có bộ xương hình thành Cốt Đỉnh, người ngồi trên nó có danh xưng to lớn, chủ nhân Hoàng Tuyền với tên gọi Âm Hoàng.
Ma Sát được đưa vào bên trong, bị bắt quỳ trước mặt chủ nhân nơi đây, bên trên âm thanh tiếng nói vang lên:
- Chào mừng ngươi đến với Hoàng Tuyền chúng ta, nơi đây là Âm Ti Hoàng Tuyền. Những người xuống đây ta sẽ cho bọn họ hai lựa chọn.
“Thứ nhất ngươi sẽ chết đi, xóa toàn bộ kí ức, linh hồn ngươi sẽ được rửa tội và đưa đến Thiên Giới.
Thứ hai trở thành binh lính Âm Ti Hoàng Tuyền sẽ bị xóa kí ức.”
Ma Khí xung quanh thân thể Ma Sát dần tán đi, Linh Khí bắt đầu trở về, nhân cách tàn ác đang lo sợ với người bên trên, hắn trả lại quyền kiểm soát lại cho nhân cách ban đầu.
Đá Quý vừa tỉnh dậy bất chợt la lớn:
- A! Đau quá! Xương cốt của ta!
Nhìn mọi thứ xung quanh lạ thường, cậu chỉ mới ngủ một giấc thôi mà?
Sau khi nhường quyền kiểm soát cho ma sát, Đá Quý ngủ một giấc trong thần hồn, tâm trí mơ mộng về người con gái từng gặp trong mơ, nhưng lại không thể tiếp tục giấc mơ đó.
Vừa tỉnh giấc đã cảm thấy đau nhức khắp người, Ma Sát đã làm gì trong thời gian qua, cậu không hề biết được, bản thân lại chịu cảnh này, ngước nhìn bên trên thắc mắc hỏi:
- Xin chào ngài, ngài có thể giải thích cho ta, hiện tại ta đang ở đâu không?
Qua lời nói của ông ta, Đá Quý cảm thấy khó tin nhưng tất cả đều là sự thật, bản thân đang ở Hoàng Tuyền, nơi người chết hầu như được đưa về đây.
Bất chợt cậu thốt lên trong vui sướng:
- Cha, Ca ca! Ta vẫn có hi vọng tìm được họ!
Vui chưa được bao lâu, Âm Hoàng đã dập tắt hoàn toàn hi vọng đó bằng lời nói:
- Bọn họ ư? Chắc hẳn là đi Thiên Giới hoặc có ở đây nhưng đã bị xóa kí ức rồi. Bây giờ ngươi hãy chọn một điều cho bản thân mình đi nào?
Hai điều mà Âm Hoàng đưa ra đều xóa đi kí ức, cậu không muốn xóa nó, mối thù chưa được trả, thân thể mộ phần Dạ Hồng còn chưa mang về, chưa báo tin lại cho Thành Chủ Hắc Dạ Thành, xác ba người giúp cậu chạy trốn không biết ra sao, toàn bộ mọi thứ không thể từ bỏ được.
Dưới Hoàng Tuyền được chia làm hai phe Âm Ti Hoàng Tuyền và Quỷ Dữ Hoàng Tuyền.
Phe Âm Ti Hoàng Tuyền, lấy đi ký ức của người đã chết, tiến hành rửa tội cho họ và đưa đến Thiên Giới.
“Âm Binh đạt đến Nguyên Anh, Âm Tướng tương đương cảnh giới Kim Hóa Đan, Âm Lĩnh trạnh thái Tiên Hóa Thánh, Âm Hoàng không nhận thấy khí tức nào, chắc hẳn rất khủng bố.”
Phe Quỷ Dữ Hoàng Tuyền, lấy Tâm Ma của người đã chết, tiến hành khống chế họ và bộc phát trở nên điên cuồng hơn.
“Quỷ Giới đạt đến Nguyên Anh, Quỷ Xa tương đương cảnh giới Kim Hóa Đan, Quỷ Dạ trạng thái Tiên Hóa Thánh, Quỷ Hoàng ngang tầm cỡ với Âm Hoàng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.