Chương 105: Nhị đệ tài năng
Đá Quý
19/05/2020
Nhìn thấy ngọn kiếm óng ánh lao tới, vai trái Thiên Quyền lách nhẹ
tránh né, tay phải đưa thanh kiếm đến trước ngực, đâm trượt mục tiêu
tên kia xoay người nắm chặt chuôi kiếm dồn ép anh.
Bị thế đẩy lùi về sau, chân phải anh dậm mạnh mặt đất để giữ thăng bằng, cùng lúc người và kiếm nghiên xuống trượt khỏi khống chế, đưa chuôi kiếm đập mạnh vào bụng tên kia, quá tự tin việc áp sát Thiên Quyền, hắn nhận đủ một kích không nhẹ văng ra xa.
Trên tay thanh Hỏa Tiên Kiếm bao bọc bởi ngọn lửa đỏ rực, Thiên Quyền nắm chặt nó lao tới, tên kia lom khom đứng dậy chỉ mũi kiếm xuống nền đất, hắn hất mạnh thanh kiếm lên cao, đem Linh Khí tụ thành hình dáng bán nguyệt chém tới.
Tạo lớp phòng thủ bằng cách xoay kiếm theo hình tròn với tốc độ cao, Thiên Quyền có một lớp giáp xích diễm bảo vệ.
Rầm...
Bụi đất mù mịt do hai kĩ năng gây nên, từ trong lớp bụi Thiên Quyền lao ra đưa kiếm chém xuống, tên kia bất chợt phản ứng đưa bảo kiếm ngang vai đón đỡ, va chạm mạnh ánh sáng tia lửa giao nhau lóe mắt.
Keng...
Đỡ được thanh kiếm nhưng đầu gối hắn đã quỳ xuống, miệng lẩm nhẩm một câu gì đó.
Linh Khí xung quanh bỗng dưng ngưng tụ, hình thành ảo ảnh một con vật to lớn đứng sau lưng hắn, bề ngoài nó có màu sắc xám trắng, hai cánh sải dài vương cao, đôi chân thon gọn thẳng đứng.
Bạch... Bạch...
Tiếng vỗ cánh vang lên, nó bay lơ lửng giữa không trung, hai cánh vỗ mạnh liên tục, xung quanh Linh Khí dao động, gió bắt đầu nổi lên, cuồng phong hội tụ hướng phía Thiên Quyền đánh tới.
Nhảy lui về sau anh tạo khoảng cách tránh xa hắn, đưa kiếm cắm mạnh xuống đất và rút lên làm đại địa rung chuyển, từ vết nứt do thanh kiếm tạo ra lan rộng, trạng thái như núi lửa sắp phung trào, bóng dáng một con vật nho nhỏ từ đó trồi lên, nó giống hệt người đá nhưng khắp mình toàn xích diễm.
Người đá cuối người nhặt từ trong vết nứt từng quả cầu hỏa diễm ném vào cuồng phong, ngọn lửa đốt cháy không khí nên sức gió dần yếu rồi tan biến.
Đi liền hai canh giờ, đám người Đá Quý cách phủ Thiên Dược Các khoảng vài chục mét, bước một đoạn nữa cậu bị đám đông chặn đường không thể đi tiếp, tên dân thường từ sau lưng cậu hấp tấp chạy tới chen lấn vào đám đông, cậu tiến tới đập vai hắn.
“Anh bạn, cho ta hỏi? Phía trước có chuyện gì vậy?”
Người đó quay đầu lại vẻ mặt phấn khởi đáp lời cậu.
“Ngươi không biết gì ư! Ở đó có người chiến đấu với Thiên Quyền.”
Không biết là ai cả gan dám khiêu chiến nhị đệ, cậu theo sau tên dân thường cùng mọi người chen lấn tiến về phía trước, bên cạnh Lĩnh Bạch hỏi thăm.
“Đá Quý, huynh đoán xem ai sẽ thắng.”
Dù năm năm nay chưa từng gặp nhau nhưng danh tiếng của nhị đệ cao vậy chắc chắn năng lực chiến đấu không kém, cậu mỉm cười nắm tay cô gái.
“Phần thắng đương nhiên thuộc về Nhị Đệ ta rồi.”
Người dân xung quanh vây xem không ngờ hai người cùng triệu hồi kiếm pháp Huyết Mạch.
“Các ngươi đoán xem huyết mạch tên kia là chim gì thế?”
“Bảy phần giống loài Phi Ưng.”
“Không nó chắc chắn là Hải Âu.”
“Ha ha! Ta nói cho các ngươi nghe, Ưng hay Âu gì cũng sẽ tất tần tật thành chim nướng hết.”
Đứng ở giữa cổng Tiểu Nghịch chán ngắt cảnh đánh nhau, ngoài ăn với nghịch ngợm thì nó thích vẽ Linh Khí, quay quay cái đầu nhòm ngó xung quanh tìm cảm hứng, bất ngờ nhìn thấy đám người Đá Quý chen lấn bước ra, nó đập đập Hạ Hải Cẩu.
“Cá đại lão, Sư phụ ta đến rồi!”
Vỗ tay bốp bốp tươi cười nhảy nhót khi thấy cây kẹo hồ lô nằm trong tay sư phụ.
Kế bên trưởng hộ vệ thấy nó có phản ứng kì lạ, tưởng đâu cổ vũ cho Nhị Sư Thúc chiến thắng, hắn không chú ý lắm đến ánh mắt Tiểu Nghịch hướng về Đá Quý.
Vừa thoát khỏi dám người chen chúc, cậu thở một hơi dài nhẹ nhõm quan sát trận chiến, không tin vào mắt mình những gì vừa xảy ra, người đá ném lửa tựa như năm năm trước cậu thể hiện kĩ năng ném đá, cậu thật không ngờ nhị đệ cải tiến và sáng tạo kĩ năng hoàn toàn mới lạ từ chiêu thức vô dụng.
Hai người tu vi ngang nhau đều là Nguyên Anh viên mãn, tuy nhiên kiếm pháp Thiên Quyền có phần mạnh mẽ hơn, với khả năng sở hữu ngũ hành hệ hỏa, chiêu thức sử dụng phần lớn xuất hiện hỏa diễm.
Chính xác huyết mạch tên kia là loài Hải Âu, nó không tiếp tục sử dụng cuồng phong nữa, thay vào đó bay lơ lửng ở không trung, hai mắt đảo ngược một vòng, từ trên cao nó lao xuống rất nhanh, hai chân sải ra chộp lấy người đá nhỏ bé đứng dưới đất.
Cảm giác nguy hiểm Hỏa Linh nhảy vào vết nứt vừa đủ trốn, Hải Âu vồ hụt lao thẳng về phía trước, thoát khỏi móng vuốt nhọn hoắt, cái đầu nó ló ra nhanh chân phóng lên đứng trên đôi cánh to bự.
Đôi tay bé tí bắt đầu hành động kì lạ, nó nắm từng sợi lông trên người Hải Âu nhổ mạnh mẽ.
Giẫy giụa hai cánh nghiên qua nghiên lại, Hải Âu cố gắn tìm cách đẩy người đá xuống, bị nhổ lông nó đau đớn rống lớn.
Ó....
Bị thế đẩy lùi về sau, chân phải anh dậm mạnh mặt đất để giữ thăng bằng, cùng lúc người và kiếm nghiên xuống trượt khỏi khống chế, đưa chuôi kiếm đập mạnh vào bụng tên kia, quá tự tin việc áp sát Thiên Quyền, hắn nhận đủ một kích không nhẹ văng ra xa.
Trên tay thanh Hỏa Tiên Kiếm bao bọc bởi ngọn lửa đỏ rực, Thiên Quyền nắm chặt nó lao tới, tên kia lom khom đứng dậy chỉ mũi kiếm xuống nền đất, hắn hất mạnh thanh kiếm lên cao, đem Linh Khí tụ thành hình dáng bán nguyệt chém tới.
Tạo lớp phòng thủ bằng cách xoay kiếm theo hình tròn với tốc độ cao, Thiên Quyền có một lớp giáp xích diễm bảo vệ.
Rầm...
Bụi đất mù mịt do hai kĩ năng gây nên, từ trong lớp bụi Thiên Quyền lao ra đưa kiếm chém xuống, tên kia bất chợt phản ứng đưa bảo kiếm ngang vai đón đỡ, va chạm mạnh ánh sáng tia lửa giao nhau lóe mắt.
Keng...
Đỡ được thanh kiếm nhưng đầu gối hắn đã quỳ xuống, miệng lẩm nhẩm một câu gì đó.
Linh Khí xung quanh bỗng dưng ngưng tụ, hình thành ảo ảnh một con vật to lớn đứng sau lưng hắn, bề ngoài nó có màu sắc xám trắng, hai cánh sải dài vương cao, đôi chân thon gọn thẳng đứng.
Bạch... Bạch...
Tiếng vỗ cánh vang lên, nó bay lơ lửng giữa không trung, hai cánh vỗ mạnh liên tục, xung quanh Linh Khí dao động, gió bắt đầu nổi lên, cuồng phong hội tụ hướng phía Thiên Quyền đánh tới.
Nhảy lui về sau anh tạo khoảng cách tránh xa hắn, đưa kiếm cắm mạnh xuống đất và rút lên làm đại địa rung chuyển, từ vết nứt do thanh kiếm tạo ra lan rộng, trạng thái như núi lửa sắp phung trào, bóng dáng một con vật nho nhỏ từ đó trồi lên, nó giống hệt người đá nhưng khắp mình toàn xích diễm.
Người đá cuối người nhặt từ trong vết nứt từng quả cầu hỏa diễm ném vào cuồng phong, ngọn lửa đốt cháy không khí nên sức gió dần yếu rồi tan biến.
Đi liền hai canh giờ, đám người Đá Quý cách phủ Thiên Dược Các khoảng vài chục mét, bước một đoạn nữa cậu bị đám đông chặn đường không thể đi tiếp, tên dân thường từ sau lưng cậu hấp tấp chạy tới chen lấn vào đám đông, cậu tiến tới đập vai hắn.
“Anh bạn, cho ta hỏi? Phía trước có chuyện gì vậy?”
Người đó quay đầu lại vẻ mặt phấn khởi đáp lời cậu.
“Ngươi không biết gì ư! Ở đó có người chiến đấu với Thiên Quyền.”
Không biết là ai cả gan dám khiêu chiến nhị đệ, cậu theo sau tên dân thường cùng mọi người chen lấn tiến về phía trước, bên cạnh Lĩnh Bạch hỏi thăm.
“Đá Quý, huynh đoán xem ai sẽ thắng.”
Dù năm năm nay chưa từng gặp nhau nhưng danh tiếng của nhị đệ cao vậy chắc chắn năng lực chiến đấu không kém, cậu mỉm cười nắm tay cô gái.
“Phần thắng đương nhiên thuộc về Nhị Đệ ta rồi.”
Người dân xung quanh vây xem không ngờ hai người cùng triệu hồi kiếm pháp Huyết Mạch.
“Các ngươi đoán xem huyết mạch tên kia là chim gì thế?”
“Bảy phần giống loài Phi Ưng.”
“Không nó chắc chắn là Hải Âu.”
“Ha ha! Ta nói cho các ngươi nghe, Ưng hay Âu gì cũng sẽ tất tần tật thành chim nướng hết.”
Đứng ở giữa cổng Tiểu Nghịch chán ngắt cảnh đánh nhau, ngoài ăn với nghịch ngợm thì nó thích vẽ Linh Khí, quay quay cái đầu nhòm ngó xung quanh tìm cảm hứng, bất ngờ nhìn thấy đám người Đá Quý chen lấn bước ra, nó đập đập Hạ Hải Cẩu.
“Cá đại lão, Sư phụ ta đến rồi!”
Vỗ tay bốp bốp tươi cười nhảy nhót khi thấy cây kẹo hồ lô nằm trong tay sư phụ.
Kế bên trưởng hộ vệ thấy nó có phản ứng kì lạ, tưởng đâu cổ vũ cho Nhị Sư Thúc chiến thắng, hắn không chú ý lắm đến ánh mắt Tiểu Nghịch hướng về Đá Quý.
Vừa thoát khỏi dám người chen chúc, cậu thở một hơi dài nhẹ nhõm quan sát trận chiến, không tin vào mắt mình những gì vừa xảy ra, người đá ném lửa tựa như năm năm trước cậu thể hiện kĩ năng ném đá, cậu thật không ngờ nhị đệ cải tiến và sáng tạo kĩ năng hoàn toàn mới lạ từ chiêu thức vô dụng.
Hai người tu vi ngang nhau đều là Nguyên Anh viên mãn, tuy nhiên kiếm pháp Thiên Quyền có phần mạnh mẽ hơn, với khả năng sở hữu ngũ hành hệ hỏa, chiêu thức sử dụng phần lớn xuất hiện hỏa diễm.
Chính xác huyết mạch tên kia là loài Hải Âu, nó không tiếp tục sử dụng cuồng phong nữa, thay vào đó bay lơ lửng ở không trung, hai mắt đảo ngược một vòng, từ trên cao nó lao xuống rất nhanh, hai chân sải ra chộp lấy người đá nhỏ bé đứng dưới đất.
Cảm giác nguy hiểm Hỏa Linh nhảy vào vết nứt vừa đủ trốn, Hải Âu vồ hụt lao thẳng về phía trước, thoát khỏi móng vuốt nhọn hoắt, cái đầu nó ló ra nhanh chân phóng lên đứng trên đôi cánh to bự.
Đôi tay bé tí bắt đầu hành động kì lạ, nó nắm từng sợi lông trên người Hải Âu nhổ mạnh mẽ.
Giẫy giụa hai cánh nghiên qua nghiên lại, Hải Âu cố gắn tìm cách đẩy người đá xuống, bị nhổ lông nó đau đớn rống lớn.
Ó....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.