Chương 17: Tàn hồn Đá Cương
Đá Quý
13/12/2019
Đá Quý Tâm Ma bắt đầu đi vào sâu hơn, bắt gặp Kim Ngao Huyết Linh Thú cấp một, hung hăng mà lao vào chiến đấu với nó.
Ầm... Ầm...
Cho dù Đá Quý Tâm Ma một tay bị phế và yếu hơn Kim Ngao, được trạng thái cuồng nhiệt không biết đau là gì, chỉ chém giết cho đến khi thanh kiếm bắt đầu mòn hơn rồi gãy nát.
Răng... Rắc...
Giết được được Kim Ngao nhưng cậu cũng phải trả giá, toàn thân đều có vết thương, trên mặt máu bắt đầu chảy xuống, rơi vào viên đá được khảm trong sợi dây chuyền.
Ting...
Âm thanh vang dội khắp khu rừng, trước mặt Đá Quý Tâm Ma là một tàn ảnh người trung niên lơ lửng trên mặt đất, nhìn cậu với nỗi lòng xót nói:
- Ta là Đá Cương, cha của con đây, con làm sao lại ra nông nỗi này?
Đá Quý Tâm Ma không nói gì, chỉ biết tung quyền đấm cước đá vào tàn ảnh, sức lực bắt đầu cạn kiệt, mệt mỏi và lăng đùng ra đất.
Bịch...
Hai ngày sau, ở giữa khu rừng là một cậu bé đang ngủ rất ngoan ngoãn trên đùi của một tàn ảnh.
Linh Khí quanh thân thể Đá Quý đã chuyển sang màu trắng, đôi mắt dần mở, bất ngờ nhìn thấy khuôn mặt cha mình còn trẻ.
- Cha! là cha sao? Sao cha lại trẻ vậy ạ?
Cậu mất trí nhớ nhưng có được vài hình ảnh do mẹ đưa vào trong đầu mình.
Tàn ảnh Đá Cương tươi cười trả lời:
- Đây chỉ là một sợi tàn hồn của cha, lúc cha sắp bị loại bỏ tu vi, còn con tại sao lại có Tâm Ma lớn đến thế?
Đá Quý kể lại mọi câu chuyện cho cha của mình, nỗi buồn hiện lên những bi thảm mà cậu đã trải qua bấy lâu nay đều hiện lên.
“Tâm Ma của nó ham giết chóc, một khắc lơ là không thể tưởng tượng được điều gì sảy ra với con mình.”
Tàn hồn Đá Cương nghe xong cũng hiểu rõ, cậu là con thứ hai, trong lòng đau khổ, hận chỉ muốn giết bọn họ nhưng không thể làm gì vẻ mặt tức tối rồi nói:
- Con muốn mạnh hơn không? cha sẽ giúp con tu luyện để báo thù.
Đá Quý trả lời:
- Con muốn thưa cha, nhưng mà cha tu vi đến cảnh giới nào rồi ạ?
Tàn hồn Đá Cương nói:
- Lúc trước thì tu vi của ta là Tiên Hóa Thánh trung cấp Tiên Cốt, nhưng bây giờ tàn hồn này chỉ như Tiên Hóa Thánh sơ cấp thôi.
Đá Quý buồn bã đáp lời:
- Nhưng mà cha ơi, mẹ nói con không thể đột phá Nguyên Anh đâu ạ.
Tàn hồn Đá Cương cười ha ha nói:
- Đúng rồi Huyết Mạch Khối Đá là phế mạch nhưng con cũng đừng quên. Cha cũng có Huyết Mạch như vậy, Gia Tộc chúng ta là Huyết Mạch của Đá Thần Tiên Tổ. Do đó phải gọi là Thần Mạch và cần có đường dẫn kích phát.
Tàn hồn cha cậu chỉ cách kích phát Huyết Mạch, dùng máu cậu nhỏ vào viên Đá Thần được khảm trên sợi giây chuyền, nó sẽ phát ra Tinh Hoa và kéo Linh Lực tứ phương đến.
Đá Quý làm theo, nhỏ một giọt máu vào Đá Thần.
Ting...
Tinh Hoa phát ra từ đá thần dồi dào, cậu ngồi xuống rồi tu luyện, lực hút Linh Khí cũng tăng theo.
Một vòi rồng Linh Lực ập đếp, Đá Quý hút Linh Khí và Ma Khí như một lỗ không gian không đáy.
Hấp thu xong đẳng cấp của Đá Quý tăng vọt lên đến Khí Luyện tầng chín.
Lúc cậu hóa Ma tiêu diệt nhiều Tinh Linh Thú và ăn thịt chúng lên hẳn tầng tám rồi.
Linh Khí ở đây đã cạn kiệt xung quanh cây cỏ khô héo như mất đi sức sống.
Tàn hồn Đá Cương bất ngờ với cảnh tượng mà con mình đã gây ra hỏi:
- Ngộ tính của con bao nhiêu đẳng? còn nữa Khí Luyện cảnh có đến mười tầng.
Đá Quý vui vẻ trả lời:
- Ngộ tính của con cao lắm tận Cửu đẳng ạ.
Đá Cương đẳng cấp là Kiếm Tiên, đưa cho con mình ba bộ lần lược là Kiếm Ý, Kiếm Pháp Đá Thần và Kiếm Trận Gia Tộc.
Kiếm Trận Gia Tộc: Bí truyền gia tộc “Thập Nhị Kiếm Trận” có tác dụng khống chế, tấn công, phong ấn yêu cầu đẳng cấp Kiếm Mạch
Kiếm Ý: dùng tinh thần tạo ra một tia kiếm giết người trong tích tắc yêu cầu đằng cấp Kiếm Tiên.
Kiếm Pháp Đá Thần: Không yêu cầu đẳng cấp chỉ yêu cầu Huyết Mạch Đá Thần, rất nhiều chiêu thức.
Đá Quý đẳng cấp là Kiếm Linh, nhìn lại bản thân chưa học được gì ngoài Kiếm Pháp Đá Thần.
Bên trong cậu học được Đá Thần Kiếm, nói trắng ra chiêu thức tựa như ném đá.
Nữa tiếng sau Tiểu Ảnh cũng chạy đến, nó đánh hơi khá nhanh và cũng đã nhớ mộ của Dạ Hồng.
Tàn hồn Đá Cương nhìn kĩ Tiểu Ảnh bất ngờ nói:
- Con à bạn đồng hành này của con là Yêu Thú, tuy không có Huyết Mạch truyền thuyết nhưng trí thông minh cộng ngộ tính của nó rất cao đấy.
Hằng ngày Đá Quý luyện Đá Thần Kiếm nhưng không có kiếm chỉ dùng cây gỗ, luyện chăm chỉ, kèm theo tu luyện rất nhanh cũng đã đột phá lên Khí Luyện tầng mười.
Ngày đầu tiên luyện Đá Thần Kiếm, viên đá ảnh không to lắm mà chỉ bằng xòe tay, nhưng cậu cũng đã rất cố gắn.
Ngày thứ hai luyện Đá Thần Kiếm to thêm một chút.
Véo...Bịch...Rắc...Xào
Véo...Bịch...Rắc...Ầm
Tiếng động phát ra hằng ngày cây cối xung quanh, lần lượt ngã xuống, xuất hiện nhưng lỗ lòi lõm khắp nơi do chiêu thức gây ra.
Đến ngày thứ mười, đã hoàn thành chiêu Đá Thần Kiếm, ngộ tính của cậu khá cao.
Ầm... Ầm...
Cho dù Đá Quý Tâm Ma một tay bị phế và yếu hơn Kim Ngao, được trạng thái cuồng nhiệt không biết đau là gì, chỉ chém giết cho đến khi thanh kiếm bắt đầu mòn hơn rồi gãy nát.
Răng... Rắc...
Giết được được Kim Ngao nhưng cậu cũng phải trả giá, toàn thân đều có vết thương, trên mặt máu bắt đầu chảy xuống, rơi vào viên đá được khảm trong sợi dây chuyền.
Ting...
Âm thanh vang dội khắp khu rừng, trước mặt Đá Quý Tâm Ma là một tàn ảnh người trung niên lơ lửng trên mặt đất, nhìn cậu với nỗi lòng xót nói:
- Ta là Đá Cương, cha của con đây, con làm sao lại ra nông nỗi này?
Đá Quý Tâm Ma không nói gì, chỉ biết tung quyền đấm cước đá vào tàn ảnh, sức lực bắt đầu cạn kiệt, mệt mỏi và lăng đùng ra đất.
Bịch...
Hai ngày sau, ở giữa khu rừng là một cậu bé đang ngủ rất ngoan ngoãn trên đùi của một tàn ảnh.
Linh Khí quanh thân thể Đá Quý đã chuyển sang màu trắng, đôi mắt dần mở, bất ngờ nhìn thấy khuôn mặt cha mình còn trẻ.
- Cha! là cha sao? Sao cha lại trẻ vậy ạ?
Cậu mất trí nhớ nhưng có được vài hình ảnh do mẹ đưa vào trong đầu mình.
Tàn ảnh Đá Cương tươi cười trả lời:
- Đây chỉ là một sợi tàn hồn của cha, lúc cha sắp bị loại bỏ tu vi, còn con tại sao lại có Tâm Ma lớn đến thế?
Đá Quý kể lại mọi câu chuyện cho cha của mình, nỗi buồn hiện lên những bi thảm mà cậu đã trải qua bấy lâu nay đều hiện lên.
“Tâm Ma của nó ham giết chóc, một khắc lơ là không thể tưởng tượng được điều gì sảy ra với con mình.”
Tàn hồn Đá Cương nghe xong cũng hiểu rõ, cậu là con thứ hai, trong lòng đau khổ, hận chỉ muốn giết bọn họ nhưng không thể làm gì vẻ mặt tức tối rồi nói:
- Con muốn mạnh hơn không? cha sẽ giúp con tu luyện để báo thù.
Đá Quý trả lời:
- Con muốn thưa cha, nhưng mà cha tu vi đến cảnh giới nào rồi ạ?
Tàn hồn Đá Cương nói:
- Lúc trước thì tu vi của ta là Tiên Hóa Thánh trung cấp Tiên Cốt, nhưng bây giờ tàn hồn này chỉ như Tiên Hóa Thánh sơ cấp thôi.
Đá Quý buồn bã đáp lời:
- Nhưng mà cha ơi, mẹ nói con không thể đột phá Nguyên Anh đâu ạ.
Tàn hồn Đá Cương cười ha ha nói:
- Đúng rồi Huyết Mạch Khối Đá là phế mạch nhưng con cũng đừng quên. Cha cũng có Huyết Mạch như vậy, Gia Tộc chúng ta là Huyết Mạch của Đá Thần Tiên Tổ. Do đó phải gọi là Thần Mạch và cần có đường dẫn kích phát.
Tàn hồn cha cậu chỉ cách kích phát Huyết Mạch, dùng máu cậu nhỏ vào viên Đá Thần được khảm trên sợi giây chuyền, nó sẽ phát ra Tinh Hoa và kéo Linh Lực tứ phương đến.
Đá Quý làm theo, nhỏ một giọt máu vào Đá Thần.
Ting...
Tinh Hoa phát ra từ đá thần dồi dào, cậu ngồi xuống rồi tu luyện, lực hút Linh Khí cũng tăng theo.
Một vòi rồng Linh Lực ập đếp, Đá Quý hút Linh Khí và Ma Khí như một lỗ không gian không đáy.
Hấp thu xong đẳng cấp của Đá Quý tăng vọt lên đến Khí Luyện tầng chín.
Lúc cậu hóa Ma tiêu diệt nhiều Tinh Linh Thú và ăn thịt chúng lên hẳn tầng tám rồi.
Linh Khí ở đây đã cạn kiệt xung quanh cây cỏ khô héo như mất đi sức sống.
Tàn hồn Đá Cương bất ngờ với cảnh tượng mà con mình đã gây ra hỏi:
- Ngộ tính của con bao nhiêu đẳng? còn nữa Khí Luyện cảnh có đến mười tầng.
Đá Quý vui vẻ trả lời:
- Ngộ tính của con cao lắm tận Cửu đẳng ạ.
Đá Cương đẳng cấp là Kiếm Tiên, đưa cho con mình ba bộ lần lược là Kiếm Ý, Kiếm Pháp Đá Thần và Kiếm Trận Gia Tộc.
Kiếm Trận Gia Tộc: Bí truyền gia tộc “Thập Nhị Kiếm Trận” có tác dụng khống chế, tấn công, phong ấn yêu cầu đẳng cấp Kiếm Mạch
Kiếm Ý: dùng tinh thần tạo ra một tia kiếm giết người trong tích tắc yêu cầu đằng cấp Kiếm Tiên.
Kiếm Pháp Đá Thần: Không yêu cầu đẳng cấp chỉ yêu cầu Huyết Mạch Đá Thần, rất nhiều chiêu thức.
Đá Quý đẳng cấp là Kiếm Linh, nhìn lại bản thân chưa học được gì ngoài Kiếm Pháp Đá Thần.
Bên trong cậu học được Đá Thần Kiếm, nói trắng ra chiêu thức tựa như ném đá.
Nữa tiếng sau Tiểu Ảnh cũng chạy đến, nó đánh hơi khá nhanh và cũng đã nhớ mộ của Dạ Hồng.
Tàn hồn Đá Cương nhìn kĩ Tiểu Ảnh bất ngờ nói:
- Con à bạn đồng hành này của con là Yêu Thú, tuy không có Huyết Mạch truyền thuyết nhưng trí thông minh cộng ngộ tính của nó rất cao đấy.
Hằng ngày Đá Quý luyện Đá Thần Kiếm nhưng không có kiếm chỉ dùng cây gỗ, luyện chăm chỉ, kèm theo tu luyện rất nhanh cũng đã đột phá lên Khí Luyện tầng mười.
Ngày đầu tiên luyện Đá Thần Kiếm, viên đá ảnh không to lắm mà chỉ bằng xòe tay, nhưng cậu cũng đã rất cố gắn.
Ngày thứ hai luyện Đá Thần Kiếm to thêm một chút.
Véo...Bịch...Rắc...Xào
Véo...Bịch...Rắc...Ầm
Tiếng động phát ra hằng ngày cây cối xung quanh, lần lượt ngã xuống, xuất hiện nhưng lỗ lòi lõm khắp nơi do chiêu thức gây ra.
Đến ngày thứ mười, đã hoàn thành chiêu Đá Thần Kiếm, ngộ tính của cậu khá cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.