Chương 155: Hỏa Ảnh
Harding Adonis
10/06/2022
Thời gian như thoi đưa, nháy mắt đã 2 năm trôi qua…
(Tác: Mục lúc này là 158 tuổi nha :v)
Trải qua 2 năm thời gian, mặc dù đã dồn hết tinh lực vào việc chữa thương, thế nhưng thương thế do phải bức ra 9 giọt tinh huyết của Mục vẫn chưa thể hồi phục.
Lại thêm việc Mục phải chịu công kích của Thiên Đạo Lưu, bên trong còn ẩn chứa thần lực của Thiên Sứ Chi Thần, khiến cho thương thế của hắn vô cùng khó phục hồi, thậm chí còn bị cỗ lực lượng này bào mòn tu vi.
Bất quá, sau khi trải qua 2 năm ròng rã, dưới sự trợ giúp của Lăng Nhi, Mục cuối cùng cũng đã đem cỗ lực lượng của Thiên Sứ Chi Thần kia diệt trừ, một thân tu vi vì thế mà cũng được bảo toàn.
***
Bên trong động phủ…
“Được rồi, toàn bộ thần lực của Thiên Sứ Chi Thân đã được thiếp loại bỏ, chàng về sau cũng không cần quan tâm đến nó nữa.” Thanh âm của Lăng Nhi vang lên trong đầu của Mục.
Nghe thấy thế, Mục liền truyền âm lại: “Lần này may mà có nàng giúp đỡ, nếu không thì ta cũng hết cách, chỉ đành hy sinh tu vi để diệt trừ…”
Dừng lại một lúc, hắn lại tiếp: “Mặc dù thần lực của Thiên Sứ Chi Thần có thể ăn mòn linh lực của Huyết Chiếu Kinh…”
“Thế nhưng ta lại cảm thấy, về sau khi đạt tới tu vi Bán Thần, có thể lợi dụng thần lực của Thiên Sứ Chi Thần để bổ sung cho Nhật Nguyệt Thần Quyết, từ đó tiến vào Hóa Thần Sơ Kỳ.”
“Bây giờ nói việc này vẫn còn hơi sớm, chàng cũng không cần quá bận tâm… Muốn đạt tới Hóa Thần Sơ Kỳ thì có rất nhiều con đường, cũng không cần phải thôn phệ thần lực của Thiên Sứ Chi Thần, chỉ cần tìm kiếm vài loại thiên tài địa bảo là được…” Lăng Nhi đáp.
“Ta đã biết!!!” Mục đáp.
Tiếp đó, Mục cũng không còn nghe thấy Lăng Nhi đáp lại đã, đoán chừng là đã lâm vào ngủ say.
“Xem ra lần này khiến nàng tổn hao không ít rồi, đợi khi ta đạt tới Nguyên Anh Hậu Kỳ, nhất đi sẽ đi Cực Bắc Chi Địa một chuyến…” Mục âm thầm ra quyết định.
Nghĩ xong, Mục liền xoay người rời đi, hướng ra khỏi động phủ…
***
Bên ngoài động phủ…
“Sư phụ!!!” Lôi Ảnh cùng Viêm Thanh Ngọc đồng loạt hô lên, đầu hơi cúi về phía trước.
Ở đối diện, Mục phất tay một cái, ra hiệu bảo miễn lễ.
“Sư phụ, thương thế của người…???” Lôi Ảnh mở miệng hỏi.
Bởi vì nó đã theo Mục từ lâu, cho nên Lôi Ảnh vừa nhìn một cái là đã biết hiện tại Mục đang bị thương rất nặng, chính vì thế mà nó mới lên tiếng hỏi.
— QUẢNG CÁO —
Bất quá, còn chưa đợi Lôi Ảnh mở miệng, Mục lập tức cắt ngang: “Cũng không còn gì đáng ngại, mặc dù hiện tại còn chưa hồi phục, thế nhưng ta cũng đã đem nguy cơ lớn nhất giải quyết, về sau cũng không còn gì để lo lắng…”
“Thì ra là như vậy!” Lôi Ảnh thầm lẩm bẩm.
Đưa mắt đảo qua hai tên đồ đệ một lượt, Mục bắt đầu vào việc chính: “Thanh Ngọc, năm nay ngươi cũng đã 6 tuổi rồi, phải không?”
“Vâng, sư phụ, tháng trước con vừa tròn 6 tuổi!” Viêm Thanh Ngọc đáp.
Hiện tại, Viêm Thanh Ngọc đã không còn là tiểu nha đầu ngây thơ ngày trước.
Mặc dù hiện tại nàng không biết nhiều về những việc đã xảy ra với phụ mẫu, thế nhưng nàng vẫn có thể mơ hồ đoán được. Lại thêm việc thường xuyên được đại sư huynh - Lôi Ảnh dạy bảo, thành ra tâm tính của Viêm Thanh Ngọc đã trưởng thành hơn rất nhiều.
“Vậy thì tốt, ta cũng nên giúp ngươi thức tỉnh vũ hồn, sau đó thì bắt đầu tu luyện.” Mục nói.
“Đi theo ta!!!” Lời vừa ra, thân ảnh của Mục đã biết, chỉ còn để lại một người một sói ở dưới chân núi.
***
Bên trong động phủ…
“Thanh Ngọc, mau chóng bước vào trong…”
“Nên nhớ, cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, cũng không cần phải hoảng loạn, nhất định phải bình tĩnh…” Mục lên tiếng dặn dò.
“Vâng, sư phụ, con đã biết!” Viêm Thanh Ngọc đáp.
Nói rồi, nàng liền tiến lên, rất nhanh đã bước vào bên trong mấy cái hồn đạo khí dùng để thức tỉnh vũ hồn.
Mắt thấy tất cả đã hoàn thành, Mục đưa tay vào trong túi trữ vật, lấy ra Dưỡng Hồn Mộc, tiếp đó thì đặt ở gần đó.
Mặc dù hiện tại, Viêm Minh và Trương Thanh Trúc không thể nói chuyện, thế nhưng nhìn lấy nữ nhi thức tỉnh vũ hồn thì vẫn là có thể.
“Thanh Ngọc, tập trung tinh thần, ta sẽ lập tức bắt đầu…”
Nói rồi, Mục hai tay bấm pháp quyết, một cỗ linh lực nhu hòa liền được ngưng tụ trên lòng bàn tay của hắn.
“Đi!!!” Mục hô lên một tiếng.
Ngay lập tức, cỗ linh lực kia liền bay vào cái đồ án ở phía dưới, rất nhanh đã khiến cho mấy món hồn đạo khí kia sáng lên.
Oong… Oong… Oong…
Một trận chấn động liền vang lên… — QUẢNG CÁO —
Tiếp đó, một luồng linh lực màu trắng liền truyền vào trong cơ thể của Viêm Thanh Ngọc.
“Ư… Ư… Ư…” Bởi vì cỗ linh lực này đến quá bất ngờ, chính vì thế mà Viêm Thanh Ngọc liền kêu lên mấy tiếng.
Dần dần, Viêm Thanh Ngọc cũng đã thích ứng được với cảm giác này, cỗ linh lực kia cũng đã chạy dọc toàn thân của nàng.
Một hơi thở…
Hai hơi thở…
…
Thời gian hai mươi cái hô hấp liền trôi qua, dưới sự câu dẫn của linh lực, vũ hồn của Viêm Thanh Ngọc cũng đã dần xuất hiện.
Vù… Vù… Vù…
Lấy vị trí của Viêm Thanh Ngọc làm trung tâm, một trận gió cực nóng liền thổi ra, khiến cho Lôi Ảnh đứng ở phía sau cũng phải nhíu mày.
“Là hỏa thuộc tính sao…???” Mục thầm nghĩ.
Ầm… Ầm… Ầm…
Một cỗ chấn động liền vang lên…
Chỉ thấy ở phía sau lưng của Viêm Thanh Ngọc, một cái hư ảnh màu đỏ liền xuất hiện.
Mặc dù nói là cái hư ảnh, thế nhưng nó lại không có một hình dáng cố định nào, lúc thì thẳng đứng, lúc thì lan dài ra xung quanh, khi thì hóa thành một ngọn lửa, muôn hình vạn trạng.
“Thì ra vũ hồn của sư muội là Hỏa Ảnh…” Một bên, sau khi nhìn thấy biến hóa trên người của Viêm Thanh Ngọc, Lôi Ảnh liền lẩm bẩm.
Không sai, đúng như Lôi Ảnh nói, vũ hồn của Viêm Thanh Ngọc chính là Hỏa Ảnh.
Trên Đấu La Đại Lục, mặc dù không phải là vũ hồn hiếm gặp, thế nhưng người sở hữu vũ hồn Hỏa Ảnh lại được xem như thiên tài trăm năm hiếm gặp.
Sở dĩ có chuyện như thế này là bởi vì…
Vũ hồn Hỏa Ảnh không hề có hình dạng nhất định, chỉ có một công dụng duy nhất là điều khiển lửa.
Thế nhưng, cũng chính nhờ vào điều này mà những hồn sư sở hữu vũ hồn Hỏa Ảnh có thể ngưng tụ thành bất cứ hình dạng gì, thiên biến vạn hóa, từ đó tăng lên thực lực của bản thân.
Quay trở lại hiện tại…
Nếu như Lôi Ảnh có thể đoán được vũ hồn của Viêm Thanh Ngọc thì Mục đương nhiên cũng có thể. — QUẢNG CÁO —
Chỉ thấy sau một hồi, Mục hai tay bấm pháp quyết, từ từ thu hồi linh lực của bản thân, chậm rãi đem cỗ linh lực kia lui ra khỏi cơ thể của Viêm Thanh Ngọc.
Rất nhanh, quá trình thức tỉnh vũ hồn cũng kết thúc, vũ hồn Hỏa Ảnh cũng đã chui vào trong cơ thể của Viêm Thanh Ngọc.
Thời gian hai cái hô hấp liền trôi qua, Viêm Thanh Ngọc cũng đã từ trong thế giới tinh thần tỉnh lại.
Sau khi cảm nhận được thay đổi của bản thân, Viêm Thanh Ngọc không nhịn được mà cười phá lên, nói: “Sư phụ, con có vũ hồn rồi, vũ hồn này rất là lợi hai nha, có thể biến hóa ra rất nhiều hình dáng.”
Tiếp đó, Viêm Thanh Ngọc liền chạy về phía đại sư huynh, bắt đầu luyên thuyên về vũ hồn của bản thân, khiến cho Lôi Ảnh phải co chân tháo chạy.
Bên trong Dưỡng Hồn Mộc, mặc dù không thể trực tiếp chăm sóc nữ nhi, thế nhưng sau khi nhìn Viêm Thanh Ngọc thức tỉnh vũ hồn mạnh mẽ, Viêm Minh và Trương Thanh Trúc cũng không khỏi xúc động một trận, áy náy trong lòng vì không thể bảo hộ nữ nhi cũng giảm đi phần nào.
Lúc này, Mục liền lên tiếng: “Thanh Ngọc, hiện tại ngươi vừa thức tỉnh vũ hồn, vẫn còn chưa quen…”
Dừng lại một chút, hắn lại nói: “Từ bây giờ cho đến tháng sau, ngươi hãy mau chóng làm quen với vũ hồn đi, sau đó thì sẽ tiến hành bước tiếp theo.”
“Vâng, sư phụ, Thanh Ngọc đã hiểu!!!” Viêm Thanh Ngọc cúi người đáp.
“Tốt lắm!!!” Nói rồi, thân ảnh của Mục đã biến mất khỏi nơi này.
***
Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã 1 tháng trôi qua…
Lúc này, Mục chính là đang kiểm tra linh căn của Viêm Thanh Ngọc.
Cầm lấy quả cầu màu đỏ rực trong tay, Mục vô cùng hưng phấn, nói: “Thiên linh căn - Hỏa hệ!!!”
“Sư phụ, Thiên linh căn là thứ gì?” Viêm Thanh Ngọc có chút không hiểu, hỏi.
Nghe thấy vậy, Mục liền đem chuyện về linh căn nói cho nàng biết.
Rất nhanh, Viêm Thanh Ngọc liền hiểu rõ tất cả, âm thầm thề nhất định phải tu luyện thật tốt, không được cô phụ công sức của sư phụ cũng như là thiên phú của bản thân.
Tiếp đó, Viêm Thanh Ngọc liền bắt đầu quá trình nổ vũ hồn.
Bởi vì có Mục hộ pháp, cho nên Viêm Thanh Ngọc cũng không có gặp điều gì bất trắc, toàn bộ quá trình hoàn toàn thuận lợi.
Bất quá, bởi vì thiên phú của nàng cực kỳ cao, chính vì vậy mà sau khi nổ vũ hồn xong, tu vi của Viêm Thanh Ngọc liền đạt tới Luyện Khí Tầng 5.
(Tác: Mục lúc này là 158 tuổi nha :v)
Trải qua 2 năm thời gian, mặc dù đã dồn hết tinh lực vào việc chữa thương, thế nhưng thương thế do phải bức ra 9 giọt tinh huyết của Mục vẫn chưa thể hồi phục.
Lại thêm việc Mục phải chịu công kích của Thiên Đạo Lưu, bên trong còn ẩn chứa thần lực của Thiên Sứ Chi Thần, khiến cho thương thế của hắn vô cùng khó phục hồi, thậm chí còn bị cỗ lực lượng này bào mòn tu vi.
Bất quá, sau khi trải qua 2 năm ròng rã, dưới sự trợ giúp của Lăng Nhi, Mục cuối cùng cũng đã đem cỗ lực lượng của Thiên Sứ Chi Thần kia diệt trừ, một thân tu vi vì thế mà cũng được bảo toàn.
***
Bên trong động phủ…
“Được rồi, toàn bộ thần lực của Thiên Sứ Chi Thân đã được thiếp loại bỏ, chàng về sau cũng không cần quan tâm đến nó nữa.” Thanh âm của Lăng Nhi vang lên trong đầu của Mục.
Nghe thấy thế, Mục liền truyền âm lại: “Lần này may mà có nàng giúp đỡ, nếu không thì ta cũng hết cách, chỉ đành hy sinh tu vi để diệt trừ…”
Dừng lại một lúc, hắn lại tiếp: “Mặc dù thần lực của Thiên Sứ Chi Thần có thể ăn mòn linh lực của Huyết Chiếu Kinh…”
“Thế nhưng ta lại cảm thấy, về sau khi đạt tới tu vi Bán Thần, có thể lợi dụng thần lực của Thiên Sứ Chi Thần để bổ sung cho Nhật Nguyệt Thần Quyết, từ đó tiến vào Hóa Thần Sơ Kỳ.”
“Bây giờ nói việc này vẫn còn hơi sớm, chàng cũng không cần quá bận tâm… Muốn đạt tới Hóa Thần Sơ Kỳ thì có rất nhiều con đường, cũng không cần phải thôn phệ thần lực của Thiên Sứ Chi Thần, chỉ cần tìm kiếm vài loại thiên tài địa bảo là được…” Lăng Nhi đáp.
“Ta đã biết!!!” Mục đáp.
Tiếp đó, Mục cũng không còn nghe thấy Lăng Nhi đáp lại đã, đoán chừng là đã lâm vào ngủ say.
“Xem ra lần này khiến nàng tổn hao không ít rồi, đợi khi ta đạt tới Nguyên Anh Hậu Kỳ, nhất đi sẽ đi Cực Bắc Chi Địa một chuyến…” Mục âm thầm ra quyết định.
Nghĩ xong, Mục liền xoay người rời đi, hướng ra khỏi động phủ…
***
Bên ngoài động phủ…
“Sư phụ!!!” Lôi Ảnh cùng Viêm Thanh Ngọc đồng loạt hô lên, đầu hơi cúi về phía trước.
Ở đối diện, Mục phất tay một cái, ra hiệu bảo miễn lễ.
“Sư phụ, thương thế của người…???” Lôi Ảnh mở miệng hỏi.
Bởi vì nó đã theo Mục từ lâu, cho nên Lôi Ảnh vừa nhìn một cái là đã biết hiện tại Mục đang bị thương rất nặng, chính vì thế mà nó mới lên tiếng hỏi.
— QUẢNG CÁO —
Bất quá, còn chưa đợi Lôi Ảnh mở miệng, Mục lập tức cắt ngang: “Cũng không còn gì đáng ngại, mặc dù hiện tại còn chưa hồi phục, thế nhưng ta cũng đã đem nguy cơ lớn nhất giải quyết, về sau cũng không còn gì để lo lắng…”
“Thì ra là như vậy!” Lôi Ảnh thầm lẩm bẩm.
Đưa mắt đảo qua hai tên đồ đệ một lượt, Mục bắt đầu vào việc chính: “Thanh Ngọc, năm nay ngươi cũng đã 6 tuổi rồi, phải không?”
“Vâng, sư phụ, tháng trước con vừa tròn 6 tuổi!” Viêm Thanh Ngọc đáp.
Hiện tại, Viêm Thanh Ngọc đã không còn là tiểu nha đầu ngây thơ ngày trước.
Mặc dù hiện tại nàng không biết nhiều về những việc đã xảy ra với phụ mẫu, thế nhưng nàng vẫn có thể mơ hồ đoán được. Lại thêm việc thường xuyên được đại sư huynh - Lôi Ảnh dạy bảo, thành ra tâm tính của Viêm Thanh Ngọc đã trưởng thành hơn rất nhiều.
“Vậy thì tốt, ta cũng nên giúp ngươi thức tỉnh vũ hồn, sau đó thì bắt đầu tu luyện.” Mục nói.
“Đi theo ta!!!” Lời vừa ra, thân ảnh của Mục đã biết, chỉ còn để lại một người một sói ở dưới chân núi.
***
Bên trong động phủ…
“Thanh Ngọc, mau chóng bước vào trong…”
“Nên nhớ, cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, cũng không cần phải hoảng loạn, nhất định phải bình tĩnh…” Mục lên tiếng dặn dò.
“Vâng, sư phụ, con đã biết!” Viêm Thanh Ngọc đáp.
Nói rồi, nàng liền tiến lên, rất nhanh đã bước vào bên trong mấy cái hồn đạo khí dùng để thức tỉnh vũ hồn.
Mắt thấy tất cả đã hoàn thành, Mục đưa tay vào trong túi trữ vật, lấy ra Dưỡng Hồn Mộc, tiếp đó thì đặt ở gần đó.
Mặc dù hiện tại, Viêm Minh và Trương Thanh Trúc không thể nói chuyện, thế nhưng nhìn lấy nữ nhi thức tỉnh vũ hồn thì vẫn là có thể.
“Thanh Ngọc, tập trung tinh thần, ta sẽ lập tức bắt đầu…”
Nói rồi, Mục hai tay bấm pháp quyết, một cỗ linh lực nhu hòa liền được ngưng tụ trên lòng bàn tay của hắn.
“Đi!!!” Mục hô lên một tiếng.
Ngay lập tức, cỗ linh lực kia liền bay vào cái đồ án ở phía dưới, rất nhanh đã khiến cho mấy món hồn đạo khí kia sáng lên.
Oong… Oong… Oong…
Một trận chấn động liền vang lên… — QUẢNG CÁO —
Tiếp đó, một luồng linh lực màu trắng liền truyền vào trong cơ thể của Viêm Thanh Ngọc.
“Ư… Ư… Ư…” Bởi vì cỗ linh lực này đến quá bất ngờ, chính vì thế mà Viêm Thanh Ngọc liền kêu lên mấy tiếng.
Dần dần, Viêm Thanh Ngọc cũng đã thích ứng được với cảm giác này, cỗ linh lực kia cũng đã chạy dọc toàn thân của nàng.
Một hơi thở…
Hai hơi thở…
…
Thời gian hai mươi cái hô hấp liền trôi qua, dưới sự câu dẫn của linh lực, vũ hồn của Viêm Thanh Ngọc cũng đã dần xuất hiện.
Vù… Vù… Vù…
Lấy vị trí của Viêm Thanh Ngọc làm trung tâm, một trận gió cực nóng liền thổi ra, khiến cho Lôi Ảnh đứng ở phía sau cũng phải nhíu mày.
“Là hỏa thuộc tính sao…???” Mục thầm nghĩ.
Ầm… Ầm… Ầm…
Một cỗ chấn động liền vang lên…
Chỉ thấy ở phía sau lưng của Viêm Thanh Ngọc, một cái hư ảnh màu đỏ liền xuất hiện.
Mặc dù nói là cái hư ảnh, thế nhưng nó lại không có một hình dáng cố định nào, lúc thì thẳng đứng, lúc thì lan dài ra xung quanh, khi thì hóa thành một ngọn lửa, muôn hình vạn trạng.
“Thì ra vũ hồn của sư muội là Hỏa Ảnh…” Một bên, sau khi nhìn thấy biến hóa trên người của Viêm Thanh Ngọc, Lôi Ảnh liền lẩm bẩm.
Không sai, đúng như Lôi Ảnh nói, vũ hồn của Viêm Thanh Ngọc chính là Hỏa Ảnh.
Trên Đấu La Đại Lục, mặc dù không phải là vũ hồn hiếm gặp, thế nhưng người sở hữu vũ hồn Hỏa Ảnh lại được xem như thiên tài trăm năm hiếm gặp.
Sở dĩ có chuyện như thế này là bởi vì…
Vũ hồn Hỏa Ảnh không hề có hình dạng nhất định, chỉ có một công dụng duy nhất là điều khiển lửa.
Thế nhưng, cũng chính nhờ vào điều này mà những hồn sư sở hữu vũ hồn Hỏa Ảnh có thể ngưng tụ thành bất cứ hình dạng gì, thiên biến vạn hóa, từ đó tăng lên thực lực của bản thân.
Quay trở lại hiện tại…
Nếu như Lôi Ảnh có thể đoán được vũ hồn của Viêm Thanh Ngọc thì Mục đương nhiên cũng có thể. — QUẢNG CÁO —
Chỉ thấy sau một hồi, Mục hai tay bấm pháp quyết, từ từ thu hồi linh lực của bản thân, chậm rãi đem cỗ linh lực kia lui ra khỏi cơ thể của Viêm Thanh Ngọc.
Rất nhanh, quá trình thức tỉnh vũ hồn cũng kết thúc, vũ hồn Hỏa Ảnh cũng đã chui vào trong cơ thể của Viêm Thanh Ngọc.
Thời gian hai cái hô hấp liền trôi qua, Viêm Thanh Ngọc cũng đã từ trong thế giới tinh thần tỉnh lại.
Sau khi cảm nhận được thay đổi của bản thân, Viêm Thanh Ngọc không nhịn được mà cười phá lên, nói: “Sư phụ, con có vũ hồn rồi, vũ hồn này rất là lợi hai nha, có thể biến hóa ra rất nhiều hình dáng.”
Tiếp đó, Viêm Thanh Ngọc liền chạy về phía đại sư huynh, bắt đầu luyên thuyên về vũ hồn của bản thân, khiến cho Lôi Ảnh phải co chân tháo chạy.
Bên trong Dưỡng Hồn Mộc, mặc dù không thể trực tiếp chăm sóc nữ nhi, thế nhưng sau khi nhìn Viêm Thanh Ngọc thức tỉnh vũ hồn mạnh mẽ, Viêm Minh và Trương Thanh Trúc cũng không khỏi xúc động một trận, áy náy trong lòng vì không thể bảo hộ nữ nhi cũng giảm đi phần nào.
Lúc này, Mục liền lên tiếng: “Thanh Ngọc, hiện tại ngươi vừa thức tỉnh vũ hồn, vẫn còn chưa quen…”
Dừng lại một chút, hắn lại nói: “Từ bây giờ cho đến tháng sau, ngươi hãy mau chóng làm quen với vũ hồn đi, sau đó thì sẽ tiến hành bước tiếp theo.”
“Vâng, sư phụ, Thanh Ngọc đã hiểu!!!” Viêm Thanh Ngọc cúi người đáp.
“Tốt lắm!!!” Nói rồi, thân ảnh của Mục đã biến mất khỏi nơi này.
***
Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã 1 tháng trôi qua…
Lúc này, Mục chính là đang kiểm tra linh căn của Viêm Thanh Ngọc.
Cầm lấy quả cầu màu đỏ rực trong tay, Mục vô cùng hưng phấn, nói: “Thiên linh căn - Hỏa hệ!!!”
“Sư phụ, Thiên linh căn là thứ gì?” Viêm Thanh Ngọc có chút không hiểu, hỏi.
Nghe thấy vậy, Mục liền đem chuyện về linh căn nói cho nàng biết.
Rất nhanh, Viêm Thanh Ngọc liền hiểu rõ tất cả, âm thầm thề nhất định phải tu luyện thật tốt, không được cô phụ công sức của sư phụ cũng như là thiên phú của bản thân.
Tiếp đó, Viêm Thanh Ngọc liền bắt đầu quá trình nổ vũ hồn.
Bởi vì có Mục hộ pháp, cho nên Viêm Thanh Ngọc cũng không có gặp điều gì bất trắc, toàn bộ quá trình hoàn toàn thuận lợi.
Bất quá, bởi vì thiên phú của nàng cực kỳ cao, chính vì vậy mà sau khi nổ vũ hồn xong, tu vi của Viêm Thanh Ngọc liền đạt tới Luyện Khí Tầng 5.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.