Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa
Chương 61: Cảm giác thành thân
HỎA HỒNG
11/11/2014
"Hư... Nguyệt Nhi, ta Địch Mân thề, nếu như phản bội ắt gặp..."
Tay, rất nhanh che môi hắn lại, Tàn Nguyệt vội vàng nói:
"Không cần, ta tin ngươi là được! Địch Mân, ta tin ngươi!"
Nhìn bàn tay nhỏ bé trắng nõn trên môi, lưỡi của hắn, ác ý liếm vài cái, Tàn Nguyệt đỏ mặt vội vàng buông ra, thanh âm kiều mỵ nói:
"Ngươi... Ngươi sao có thể..."
"Nguyệt Nhi, chính ngươi đưa lên mà?"
Bĩu môi, Địch Mân lưu manh cười, tùy ý nhìn đỏ hồng trên mặt nàng. Tàn Nguyệt tức giận nói: "Đâu có? Rõ ràng là ngươi..."
Nói một nửa, mới nhìn thấy hắn cười xấu xa, Tàn Nguyệt biết vừa nãy là hắn cố ý, xấu hổ xoay người, mắc cỡ thiếu chút nữa muốn tìm một cái động tiến vào....
******
"Địch Mân, tâm tình không tồi? Thành thân thật sự chơi đùa tốt như vậy sao? Ngày hôm qua còn đăm chiêu ủ dột, sao hôm nay liền trở nên xuân phong đắc ý như vậy? Nói cho ta biết, có phải tối hôm qua tân nương tử hầu hạ ngươi rất thoải mái không..."
Hiên Vương, vốn muốn đến an ủi an ủi Địch Mân, nhưng vừa vào phủ tướng quân, chứng kiến Địch Mân tinh thần sảng khoái trong viện, con ngươi kinh ngạc thiếu chút nữa rớt xuống.
"Tò mò sao? Hiên Vương gia, chính ngươi thành thân một lần chẳng phải sẽ biết sao? Tự mình thể nghiệm, sẽ biết rốt cuộc là cảm giác gì..."
Địch Mân cười tủm tỉm nhìn Hiên Vương, tâm lý âm thầm nghi hoặc, Hiên Vương và thái tử mặc dù bình thường không tốt lắm, nhưng tân nương bị đổi người là chuyện lớn như vậy, hắn nhất định không có khả năng không biết. Nhưng nhìn vẻ mặt của hắn, lại như là thật sự cái gì cũng không biết.
"Không thể nào? Ngươi biết, ta ghét nhất chính là nữ nhân. Tìm một nữ nhân về nhà quản đông quản tây, ngẫm lại ta liền nhức đầu..."
Hiên Vương gia cười ha ha, Địch Mân vỗ bờ vai của hắn một chút, cười nói:
"Quản ngươi sao? Ai dám hả? Được rồi, ngươi không qua bên thái tử xem một chút sao? Hắn cũng lập gia đình ngày hôm qua?"
Hắn không nói, hắn cũng chỉ có ý tốt chủ động hỏi thăm chuyện nhầm lẫn vừa rồi. Dù sao bây giờ gỗ đã sớm thành thuyền, gạo nấu thành cơm rồi, thái tử có giận cũng là nên tát trên người Hạo Nguyệt và Liễu Tương. Về phần Tàn Nguyệt của hắn, hắn đã không có cách nào đụng đến nữa rồi.
"Không, ngươi cũng biết, quan hệ của ta với hắn cũng không tốt ắm. Địch Mân, tân nương đâu? Các ngươi vừa mới thành thân đấy? Ngươi sẽ không lạnh lùng bỏ người ta trong phòng một mình chứ?"
Tay, rất nhanh che môi hắn lại, Tàn Nguyệt vội vàng nói:
"Không cần, ta tin ngươi là được! Địch Mân, ta tin ngươi!"
Nhìn bàn tay nhỏ bé trắng nõn trên môi, lưỡi của hắn, ác ý liếm vài cái, Tàn Nguyệt đỏ mặt vội vàng buông ra, thanh âm kiều mỵ nói:
"Ngươi... Ngươi sao có thể..."
"Nguyệt Nhi, chính ngươi đưa lên mà?"
Bĩu môi, Địch Mân lưu manh cười, tùy ý nhìn đỏ hồng trên mặt nàng. Tàn Nguyệt tức giận nói: "Đâu có? Rõ ràng là ngươi..."
Nói một nửa, mới nhìn thấy hắn cười xấu xa, Tàn Nguyệt biết vừa nãy là hắn cố ý, xấu hổ xoay người, mắc cỡ thiếu chút nữa muốn tìm một cái động tiến vào....
******
"Địch Mân, tâm tình không tồi? Thành thân thật sự chơi đùa tốt như vậy sao? Ngày hôm qua còn đăm chiêu ủ dột, sao hôm nay liền trở nên xuân phong đắc ý như vậy? Nói cho ta biết, có phải tối hôm qua tân nương tử hầu hạ ngươi rất thoải mái không..."
Hiên Vương, vốn muốn đến an ủi an ủi Địch Mân, nhưng vừa vào phủ tướng quân, chứng kiến Địch Mân tinh thần sảng khoái trong viện, con ngươi kinh ngạc thiếu chút nữa rớt xuống.
"Tò mò sao? Hiên Vương gia, chính ngươi thành thân một lần chẳng phải sẽ biết sao? Tự mình thể nghiệm, sẽ biết rốt cuộc là cảm giác gì..."
Địch Mân cười tủm tỉm nhìn Hiên Vương, tâm lý âm thầm nghi hoặc, Hiên Vương và thái tử mặc dù bình thường không tốt lắm, nhưng tân nương bị đổi người là chuyện lớn như vậy, hắn nhất định không có khả năng không biết. Nhưng nhìn vẻ mặt của hắn, lại như là thật sự cái gì cũng không biết.
"Không thể nào? Ngươi biết, ta ghét nhất chính là nữ nhân. Tìm một nữ nhân về nhà quản đông quản tây, ngẫm lại ta liền nhức đầu..."
Hiên Vương gia cười ha ha, Địch Mân vỗ bờ vai của hắn một chút, cười nói:
"Quản ngươi sao? Ai dám hả? Được rồi, ngươi không qua bên thái tử xem một chút sao? Hắn cũng lập gia đình ngày hôm qua?"
Hắn không nói, hắn cũng chỉ có ý tốt chủ động hỏi thăm chuyện nhầm lẫn vừa rồi. Dù sao bây giờ gỗ đã sớm thành thuyền, gạo nấu thành cơm rồi, thái tử có giận cũng là nên tát trên người Hạo Nguyệt và Liễu Tương. Về phần Tàn Nguyệt của hắn, hắn đã không có cách nào đụng đến nữa rồi.
"Không, ngươi cũng biết, quan hệ của ta với hắn cũng không tốt ắm. Địch Mân, tân nương đâu? Các ngươi vừa mới thành thân đấy? Ngươi sẽ không lạnh lùng bỏ người ta trong phòng một mình chứ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.