Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa
Chương 103: Đuổi tận giết tuyệt 1
HỎA HỒNG
11/11/2014
Bốn phía đều là một mảnh mưa bụi lất phất, loáng thoáng có thể nhìn thấy,
cây cối rậm rạp, Lâm quý phi sốt ruột nhìn, bên cạnh chỉ có vài người hộ vệ thiếp thân, còn lại đã đến phía dưới vách núi rồi.
"Nương nương, ngài có muốn nghỉ tạm một chút không? Bọn họ rất nhanh sẽ có tin tức thôi!"
Nha đầu Văn Nhi, cũng là một người rất thân cận, nàng chăm sóc dìu mình, nhẹ nhàng khuyên nhủ.
"Không cần! Ta không mệt!"
Hàn phi, nếu như, không phải ngươi ở bên tai Hoàng thượng thổi gió, muốn lập hài tử của ngươi thành thái tử, ta làm sao có thể đối với ngươi như vậy? Cho nên, tất cả chuyện này đều là ngươi tự tìm, không thể trách lòng ta tàn nhẫn.
"Nương nương, nương nương, tìm được rồi, tìm được rồi..."
Đang nói chuyện, có người ôm một người cả người đều là máu đi đến, Lâm quý phi chầm chậm bước qua, có người đưa đèn lồng lên, Lâm quý phi hỏi:
"Sao chỉ có mình cô ta? Hài tử đâu?"
"Bẩm nương nương, hài tử ở trong lòng của nàng, nàng ôm quá chặt, lấy không được..."
Thị vệ nhỏ giọng trả lời.
"Mở tay nàng ra, ta muốn nhìn..."
Mở tay nàng ra? Thị vệ mở to mắt, nàng đã như vậy rồi, sao nương nương còn lo lắng nữa? Bất quá, người trong cung là như thế này, so sánh, trừ xinh đẹp ra, được Hoàng thượng sủng ái, còn lại chính là lòng dạ độc ác.
"Lâm Hi, thì ra là ngươi!"
Khi mọi người ở đây dùng sức mở tay Hàn phi ra, thì Hàn phi mà bọn họ tưởng rằng tắt thở đột nhiên mở mắt ra, phẫn nộ trừng mắt nhìn Lâm quý phi.
"Ha hả, muội muội cố gắng thông minh, không sai, là ta!"
Hai mắt phát lạnh, Lâm quý phi nói:
"Ngươi đã biết rồi, ta đây cũng người sáng không nói điều mờ ám, nếu như, ngươi không cho Hoàng thượng lập con của ngươi, ta cũng không đuổi tận giết tuyệt như vậy!"
"Ta không có... Ta cho tới bây giờ đều không để Hoàng thượng lập Hạo Nhi... Hoàng thượng muốn lập Hạo Nhi thành thái tử, ta cũng vẫn khuyên Hoàng thượng bỏ đi chủ ý này..."
Ngẩng khuôn mặt nhỏ đầy máu tươi, Hàn phi cười khổ một tiếng:
"Lâm Hi, ta coi ngươi như tỷ muội từ lâu, thả ta rời đi được không? Ta cam đoan, sau này không bao giờ hồi cung nữa..."
"Ha ha... Tư Vũ, ngươi thấy có thể sao?"
Con ngươi sắc bén quét về phía hài tử trong lòng nàng, Lâm quý phi cười to nói:
"Tư Vũ, hắn đã chết, Hạo Nhi của ngươi đã chết..."
"Nương nương, ngài có muốn nghỉ tạm một chút không? Bọn họ rất nhanh sẽ có tin tức thôi!"
Nha đầu Văn Nhi, cũng là một người rất thân cận, nàng chăm sóc dìu mình, nhẹ nhàng khuyên nhủ.
"Không cần! Ta không mệt!"
Hàn phi, nếu như, không phải ngươi ở bên tai Hoàng thượng thổi gió, muốn lập hài tử của ngươi thành thái tử, ta làm sao có thể đối với ngươi như vậy? Cho nên, tất cả chuyện này đều là ngươi tự tìm, không thể trách lòng ta tàn nhẫn.
"Nương nương, nương nương, tìm được rồi, tìm được rồi..."
Đang nói chuyện, có người ôm một người cả người đều là máu đi đến, Lâm quý phi chầm chậm bước qua, có người đưa đèn lồng lên, Lâm quý phi hỏi:
"Sao chỉ có mình cô ta? Hài tử đâu?"
"Bẩm nương nương, hài tử ở trong lòng của nàng, nàng ôm quá chặt, lấy không được..."
Thị vệ nhỏ giọng trả lời.
"Mở tay nàng ra, ta muốn nhìn..."
Mở tay nàng ra? Thị vệ mở to mắt, nàng đã như vậy rồi, sao nương nương còn lo lắng nữa? Bất quá, người trong cung là như thế này, so sánh, trừ xinh đẹp ra, được Hoàng thượng sủng ái, còn lại chính là lòng dạ độc ác.
"Lâm Hi, thì ra là ngươi!"
Khi mọi người ở đây dùng sức mở tay Hàn phi ra, thì Hàn phi mà bọn họ tưởng rằng tắt thở đột nhiên mở mắt ra, phẫn nộ trừng mắt nhìn Lâm quý phi.
"Ha hả, muội muội cố gắng thông minh, không sai, là ta!"
Hai mắt phát lạnh, Lâm quý phi nói:
"Ngươi đã biết rồi, ta đây cũng người sáng không nói điều mờ ám, nếu như, ngươi không cho Hoàng thượng lập con của ngươi, ta cũng không đuổi tận giết tuyệt như vậy!"
"Ta không có... Ta cho tới bây giờ đều không để Hoàng thượng lập Hạo Nhi... Hoàng thượng muốn lập Hạo Nhi thành thái tử, ta cũng vẫn khuyên Hoàng thượng bỏ đi chủ ý này..."
Ngẩng khuôn mặt nhỏ đầy máu tươi, Hàn phi cười khổ một tiếng:
"Lâm Hi, ta coi ngươi như tỷ muội từ lâu, thả ta rời đi được không? Ta cam đoan, sau này không bao giờ hồi cung nữa..."
"Ha ha... Tư Vũ, ngươi thấy có thể sao?"
Con ngươi sắc bén quét về phía hài tử trong lòng nàng, Lâm quý phi cười to nói:
"Tư Vũ, hắn đã chết, Hạo Nhi của ngươi đã chết..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.