Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa
Chương 53: Hoài nghi trong đêm động phòng
HỎA HỒNG
11/11/2014
Ha ha...
Cười to vài tiếng, hắn kéo khăn trùm đỏ khỏi đầu, nhìn vào khuôn mặt nhỏ trước mặt, bực mình giữ chặt đầu Tàn Nguyệt, tiến đến trên mặt Tàn Nguyệt, giận dữ nói:
"Đừng lộn xộn, ta không say? Sao có thể là Tàn Nguyệt? Tàn Nguyệt, ta nhìn thấy Tàn Nguyệt rồi, còn một số..."
Bắt được đôi môi đỏ mọng hắn bá đạo nhích tới nhích lui, hung hăng hấp sự ngọt ngào làm cho người ta ý loạn tình mê, tay cũng không nhàn rỗi xé rách quần áo...
"Địch... Không... Không được..."
Bối rối muốn giãy dụa, nhưng Tàn Nguyệt quá yếu, làm sao có thể là đối thủ của một người thân thể cường hãn như Địch tướng quân hắn? Trong miệng của hắn, không ngừng kêu tên Tàn Nguyệt, hai mắt hắn mờ đi, bá đạo hôn lên mỗi tấc da thịt trên người nàng...
"Tàn Nguyệt... Ta nhất định là đang nằm mơ... Hư, nhắm mắt lại..."
... ...
Ngoài cửa sổ cách đó không xa, Địch lão tướng quân bất an nhìn tân phòng, Địch Mân, không biết hắn sẽ đối với Liễu Hạo Nguyệt như thế nào, hắn làm việc vẫn rất có chừng mực, hẳn là sẽ không gặp chuyện không may mới đúng...
"Lão gia..."
Tiếng giãy giụa dần dần chìm xuống, tiếng rên rỉ loáng thoáng truyền đến, khuôn mặt già nua của quản gia cũng không nhịn được có nét đỏ lên, hắn bất an kéo áo lão tướng quân, lão tướng quân phục hồi lại tinh thần, cười nói:
"Người nào cũng không thể tới gần, ta còn chờ ôm cháu đây..."
Trăng, lặng lẽ treo lên trời, nhìn vào bên trong ám muội không rõ ràng, xấu hổ đỏ mặt, tim đập rối loạn...
Mặt trời đã lên cao, Tàn Nguyệt luôn luôn có thói quen dậy sớm, cảm thấy ánh sáng bên trong, tức giận chính mình tham ngủ. Cả người đều có cảm giác đau nhức, giống như bị một chiếc xe cán qua, làm cho người ta lười nhác không muốn di chuyển, cảm giác như vậy rất không bình thường.
Muốn đứng dậy, mới phát hiện vòng eo nhỏ nhắn được người khác ôm, ký ức đêm qua đứt quãng trở về, nghĩ đến hắn bá đạo, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tàn Nguyệt đỏ giống như lửa cháy.
Sợ hãi ngẩng đầu, nhìn vào khuôn mặt tuấn tú đang mỉm cười, đây hẳn không phải là tướng công của nàng, mà là --
Tướng công của Hạo Nguyệt...
Nhưng ngày hôm qua, nàng mơ hồ thay cho Hạo Nguyệt gả vào đây, thậm chí cùng hắn động phòng rồi. Mà hắn, Địch Mân, tỷ phu của nàng trong một đêm lại biến thành phu quân của nàng!
Cười to vài tiếng, hắn kéo khăn trùm đỏ khỏi đầu, nhìn vào khuôn mặt nhỏ trước mặt, bực mình giữ chặt đầu Tàn Nguyệt, tiến đến trên mặt Tàn Nguyệt, giận dữ nói:
"Đừng lộn xộn, ta không say? Sao có thể là Tàn Nguyệt? Tàn Nguyệt, ta nhìn thấy Tàn Nguyệt rồi, còn một số..."
Bắt được đôi môi đỏ mọng hắn bá đạo nhích tới nhích lui, hung hăng hấp sự ngọt ngào làm cho người ta ý loạn tình mê, tay cũng không nhàn rỗi xé rách quần áo...
"Địch... Không... Không được..."
Bối rối muốn giãy dụa, nhưng Tàn Nguyệt quá yếu, làm sao có thể là đối thủ của một người thân thể cường hãn như Địch tướng quân hắn? Trong miệng của hắn, không ngừng kêu tên Tàn Nguyệt, hai mắt hắn mờ đi, bá đạo hôn lên mỗi tấc da thịt trên người nàng...
"Tàn Nguyệt... Ta nhất định là đang nằm mơ... Hư, nhắm mắt lại..."
... ...
Ngoài cửa sổ cách đó không xa, Địch lão tướng quân bất an nhìn tân phòng, Địch Mân, không biết hắn sẽ đối với Liễu Hạo Nguyệt như thế nào, hắn làm việc vẫn rất có chừng mực, hẳn là sẽ không gặp chuyện không may mới đúng...
"Lão gia..."
Tiếng giãy giụa dần dần chìm xuống, tiếng rên rỉ loáng thoáng truyền đến, khuôn mặt già nua của quản gia cũng không nhịn được có nét đỏ lên, hắn bất an kéo áo lão tướng quân, lão tướng quân phục hồi lại tinh thần, cười nói:
"Người nào cũng không thể tới gần, ta còn chờ ôm cháu đây..."
Trăng, lặng lẽ treo lên trời, nhìn vào bên trong ám muội không rõ ràng, xấu hổ đỏ mặt, tim đập rối loạn...
Mặt trời đã lên cao, Tàn Nguyệt luôn luôn có thói quen dậy sớm, cảm thấy ánh sáng bên trong, tức giận chính mình tham ngủ. Cả người đều có cảm giác đau nhức, giống như bị một chiếc xe cán qua, làm cho người ta lười nhác không muốn di chuyển, cảm giác như vậy rất không bình thường.
Muốn đứng dậy, mới phát hiện vòng eo nhỏ nhắn được người khác ôm, ký ức đêm qua đứt quãng trở về, nghĩ đến hắn bá đạo, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tàn Nguyệt đỏ giống như lửa cháy.
Sợ hãi ngẩng đầu, nhìn vào khuôn mặt tuấn tú đang mỉm cười, đây hẳn không phải là tướng công của nàng, mà là --
Tướng công của Hạo Nguyệt...
Nhưng ngày hôm qua, nàng mơ hồ thay cho Hạo Nguyệt gả vào đây, thậm chí cùng hắn động phòng rồi. Mà hắn, Địch Mân, tỷ phu của nàng trong một đêm lại biến thành phu quân của nàng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.