Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa
Chương 105: Người xuất chinh tốt nhất được chọn
HỎA HỒNG
11/11/2014
Hoàng thượng đang đau đầu vì hai phía ngầm đấu rõ ràng, bất luận tuyển người ở bên nào, cũng có thể ở trong lúc vô ý cho thấy, hắn hướng về nam tử đó, rất có khả năng, tranh đấu của hai người càng thêm mạnh.
Thấy tấu sớ của Liễu Tương, Hoàng thượng bất đắc dĩ thở dài, không phải là Liễu Tương cũng tham dự vào chứ? Như vậy thì khó có thể làm rồi, hắn đã ám chỉ qua Liễu Tương, bên kia cũng không được giúp.
Những đại thần hiện nay, đã sớm lén kết bè kết phái, hắn chỉ lám chỉ qua mấy người thân tín, toàn bộ cũng đã kết phái, đối với hắn mà nói không phải là chuyện tốt gì.
"Địch Mân?"
Thấy người Liễu Tương đề cử, Hoàng thượng kinh ngạc ngẩng đầu. Tất cả mọi người đều biết, Địch Mân vốn là con rể của Liễu Tương, bây giờ vừa mới thành thân, còn chưa có vào triều lại.
Hơn nữa, công cùng tư mà nói, Liễu Tương cũng không nên đề cử hắn. Hoàng thượng quét về phía Liễu Tương, chờ hắn cho một giải thích.
"Khởi bẩm Hoàng thượng, lão thần nghĩ, chuyện Kỳ quốc phải giải quyết nhanh một chút, để bảo vệ an bình cho dân chúng biên quan của Đại Quân vương triều ta. Hiện nay qua lâu như vậy, ý kiến của mọi người lại khác nhau lớn như vậy, cứ như vậy, các dân chúng phải chịu bao nhiêu đau khổ? Lão thần đề cử Địch Mân, thứ nhất Địch Mân từng mang binh qua bên kia, đối với tình huống bên kia cực kỳ quen thuộc; thứ hai, mọi người đối với năng lực của Địch Mân cũng có tín nhiệm, tin rằng chọn hắn đi, mọi người hẳn là cũng không có ý kiến?"
Liễu Tương vừa nói xong, thái tử liền đứng ra:
"Phụ hoàng, Liễu tướng nói có lý, nhi thần không có dị nghị!"
Nói xong, ánh mắt quét về phía Ngũ hoàng tử, chỉ thấy hắn cắn chặt hai môi, oán hận trừng mắt nhìn Liễu Tương, lão hồ ly này, chỉ biết giúp người nhà mình. Nhưng Địch phủ đã sớm cho thấy lập trường trung lập rồi, vì sao thái tử lại tán thành hắn đi? Chẳng lẽ bọn họ cũng đứng chung một chỗ rồi sao?
"Tốt, Cường Nhi, ý của ngươi thì sao?"
Hoàng thượng hài lòng nhìn thái tử, thái tử làm như vậy, biến tướng coi như là thoái nhượng một bước rồi, mà Ngũ hoàng tử, thấy thái tử cũng đồng ý rồi, cũng chỉ có thể phụ họa đồng ý.
"Địch Mân xuất chiến, tất nhiên là không tồi. Nhưng hắn vừa mới thành thân..."
Hoàng thượng khó xử chau mày, Địch lão tướng quân vội vàng đứng ra:
"Bẩm Hoàng thượng, nam tử hán đại trượng phu, đương nhiên lấy bảo vệ quốc gia làm trọng. Lão thần thay mặt Địch Mân tạ Hoàng thượng long ân!"
...
Lúc này, Địch Mân cùng Tàn Nguyệt ở tướng quân phủ, làm sao cũng thật không ngờ, hắn chưa trở vào triều, triều đình cũng đã quyết định vận mệnh của hắn!
Thấy tấu sớ của Liễu Tương, Hoàng thượng bất đắc dĩ thở dài, không phải là Liễu Tương cũng tham dự vào chứ? Như vậy thì khó có thể làm rồi, hắn đã ám chỉ qua Liễu Tương, bên kia cũng không được giúp.
Những đại thần hiện nay, đã sớm lén kết bè kết phái, hắn chỉ lám chỉ qua mấy người thân tín, toàn bộ cũng đã kết phái, đối với hắn mà nói không phải là chuyện tốt gì.
"Địch Mân?"
Thấy người Liễu Tương đề cử, Hoàng thượng kinh ngạc ngẩng đầu. Tất cả mọi người đều biết, Địch Mân vốn là con rể của Liễu Tương, bây giờ vừa mới thành thân, còn chưa có vào triều lại.
Hơn nữa, công cùng tư mà nói, Liễu Tương cũng không nên đề cử hắn. Hoàng thượng quét về phía Liễu Tương, chờ hắn cho một giải thích.
"Khởi bẩm Hoàng thượng, lão thần nghĩ, chuyện Kỳ quốc phải giải quyết nhanh một chút, để bảo vệ an bình cho dân chúng biên quan của Đại Quân vương triều ta. Hiện nay qua lâu như vậy, ý kiến của mọi người lại khác nhau lớn như vậy, cứ như vậy, các dân chúng phải chịu bao nhiêu đau khổ? Lão thần đề cử Địch Mân, thứ nhất Địch Mân từng mang binh qua bên kia, đối với tình huống bên kia cực kỳ quen thuộc; thứ hai, mọi người đối với năng lực của Địch Mân cũng có tín nhiệm, tin rằng chọn hắn đi, mọi người hẳn là cũng không có ý kiến?"
Liễu Tương vừa nói xong, thái tử liền đứng ra:
"Phụ hoàng, Liễu tướng nói có lý, nhi thần không có dị nghị!"
Nói xong, ánh mắt quét về phía Ngũ hoàng tử, chỉ thấy hắn cắn chặt hai môi, oán hận trừng mắt nhìn Liễu Tương, lão hồ ly này, chỉ biết giúp người nhà mình. Nhưng Địch phủ đã sớm cho thấy lập trường trung lập rồi, vì sao thái tử lại tán thành hắn đi? Chẳng lẽ bọn họ cũng đứng chung một chỗ rồi sao?
"Tốt, Cường Nhi, ý của ngươi thì sao?"
Hoàng thượng hài lòng nhìn thái tử, thái tử làm như vậy, biến tướng coi như là thoái nhượng một bước rồi, mà Ngũ hoàng tử, thấy thái tử cũng đồng ý rồi, cũng chỉ có thể phụ họa đồng ý.
"Địch Mân xuất chiến, tất nhiên là không tồi. Nhưng hắn vừa mới thành thân..."
Hoàng thượng khó xử chau mày, Địch lão tướng quân vội vàng đứng ra:
"Bẩm Hoàng thượng, nam tử hán đại trượng phu, đương nhiên lấy bảo vệ quốc gia làm trọng. Lão thần thay mặt Địch Mân tạ Hoàng thượng long ân!"
...
Lúc này, Địch Mân cùng Tàn Nguyệt ở tướng quân phủ, làm sao cũng thật không ngờ, hắn chưa trở vào triều, triều đình cũng đã quyết định vận mệnh của hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.