Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa
Chương 395: Phát hiện 7
HỎA HỒNG
11/11/2014
“Nhưng đây có liên quan tới ta. Chanh Sát, Địch Mân không đắc tội thái tử. . . .”
Tàn Nguyệt lắc đầu, khi thật sự biết là chính mình hại Địch Mân, thì ra tâm đúng là đau như vậy.
“Tàn Nguyệt, ta cũng không biết nên nói ngươi như thế nào. Ta cũng biết thái tử có ý với ngươi, nhưng sao ngươi không suy nghĩ, vì một nữ nhân, đáng giá để hắn ám sát một đại tướng quân triều đình sao?”
Tàn Nguyệt ngẩn ra, Chanh Sát nói rất đúng, nhưng, tại sao bọn họ phải giết Địch Mân?
“Nguyên nhân tạm thời còn chưa tra được, nhưng tuyệt đối không phải đơn giản như ở mặt ngoài nhìn thấy. Thái tử, đắc tội Mặc Sát môn, chúng ta sẽ không bỏ qua hắn. . .”
Hai mắt Chanh Sát lạnh lùng, Tàn Nguyệt cảm thấy trên người lạnh lẽo, sát thủ chính là không giống như vậy, khí thế kia, thật không phải người bình thường có thể so sánh. . .
“Vậy thân thể Địch Mân? Hắn bây giờ không phải còn chưa có hoàn toàn bình phục?”
Một vấn đề hỏi xong, nàng giống như cũng không giúp được bao nhiêu việc.
“Hắn trúng độc, độc tố chưa trị sạch. . . . . .”
Chanh Sát thở dài:
“Bất quá, môn chủ đã khống chế được, qua một năm nữa, có lẽ có thể khôi phục bình thường!”
Một năm, thời gian không phải quá dài, nhưng không phải ngắn, có phải nàng có thể cùng Địch Mân một năm hay không?
“Phải một năm sao? Cũng được! Ta đây thì sao? Ta về sau, thật không có hy vọng sao?”
Nâng con ngươi ưu thương lên, kỳ thật nàng không có việc gì là tốt rồi, nàng không có việc gì, cũng đã tốt lắm. . . .
“Tàn Nguyệt, không cần bỏ cuộc, ta sẽ giúp ngươi chữa khỏi. . .”
Cảm nhận được lo lắng của Tàn Nguyệt, Chanh Sát giữ chặt tay Tàn Nguyệt, nhẹ giọng an ủi.
“Chanh Sát, ý của ngươi là có cơ hội? Có thể cho ta kỳ hạn không? Phải bao lâu? Ước chừng phải bao lâu mới có thể biết kết quả cuối cùng. . . . . .”
Những lời này hỏi lên, không biết cần bao nhiêu dũng khí, thời điểm thanh âm phát ra, Tàn Nguyệt có thể cảm thấy, cả trái tim của nàng, đều hơi hơi run rẩy. . . .
“Hai năm, hai năm là có thể biết. . . . . .”
Không thể nói, cũng không nhẫn tâm nói.
Kỳ thật, không cần hai năm, chỉ cần hai tháng, có thể biết kết quả cuối cùng. . . .
Nhưng kết quả kia, có lẽ quá mức tàn khốc, nàng chỉ có thể tranh thủ thêm chút thời gian cho bọn họ. . . .
Tàn Nguyệt lắc đầu, khi thật sự biết là chính mình hại Địch Mân, thì ra tâm đúng là đau như vậy.
“Tàn Nguyệt, ta cũng không biết nên nói ngươi như thế nào. Ta cũng biết thái tử có ý với ngươi, nhưng sao ngươi không suy nghĩ, vì một nữ nhân, đáng giá để hắn ám sát một đại tướng quân triều đình sao?”
Tàn Nguyệt ngẩn ra, Chanh Sát nói rất đúng, nhưng, tại sao bọn họ phải giết Địch Mân?
“Nguyên nhân tạm thời còn chưa tra được, nhưng tuyệt đối không phải đơn giản như ở mặt ngoài nhìn thấy. Thái tử, đắc tội Mặc Sát môn, chúng ta sẽ không bỏ qua hắn. . .”
Hai mắt Chanh Sát lạnh lùng, Tàn Nguyệt cảm thấy trên người lạnh lẽo, sát thủ chính là không giống như vậy, khí thế kia, thật không phải người bình thường có thể so sánh. . .
“Vậy thân thể Địch Mân? Hắn bây giờ không phải còn chưa có hoàn toàn bình phục?”
Một vấn đề hỏi xong, nàng giống như cũng không giúp được bao nhiêu việc.
“Hắn trúng độc, độc tố chưa trị sạch. . . . . .”
Chanh Sát thở dài:
“Bất quá, môn chủ đã khống chế được, qua một năm nữa, có lẽ có thể khôi phục bình thường!”
Một năm, thời gian không phải quá dài, nhưng không phải ngắn, có phải nàng có thể cùng Địch Mân một năm hay không?
“Phải một năm sao? Cũng được! Ta đây thì sao? Ta về sau, thật không có hy vọng sao?”
Nâng con ngươi ưu thương lên, kỳ thật nàng không có việc gì là tốt rồi, nàng không có việc gì, cũng đã tốt lắm. . . .
“Tàn Nguyệt, không cần bỏ cuộc, ta sẽ giúp ngươi chữa khỏi. . .”
Cảm nhận được lo lắng của Tàn Nguyệt, Chanh Sát giữ chặt tay Tàn Nguyệt, nhẹ giọng an ủi.
“Chanh Sát, ý của ngươi là có cơ hội? Có thể cho ta kỳ hạn không? Phải bao lâu? Ước chừng phải bao lâu mới có thể biết kết quả cuối cùng. . . . . .”
Những lời này hỏi lên, không biết cần bao nhiêu dũng khí, thời điểm thanh âm phát ra, Tàn Nguyệt có thể cảm thấy, cả trái tim của nàng, đều hơi hơi run rẩy. . . .
“Hai năm, hai năm là có thể biết. . . . . .”
Không thể nói, cũng không nhẫn tâm nói.
Kỳ thật, không cần hai năm, chỉ cần hai tháng, có thể biết kết quả cuối cùng. . . .
Nhưng kết quả kia, có lẽ quá mức tàn khốc, nàng chỉ có thể tranh thủ thêm chút thời gian cho bọn họ. . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.