Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa
Chương 165: Yêu đương vụng trộm 1
HỎA HỒNG
11/11/2014
Khẽ nhỏ giọng, Tàn Nguyệt tự tin nói ra kế hoạch của nàng, Địch lão phu
nhân đầu tiên là khó hiểu, sau khi nghe xong cao hứng nở nụ cười.
"Bất quá, Tàn Nguyệt, như vậy không được, ngươi không phải rất nguy hiểm sao?"
Đột nhiên nghĩ không ổn, lão phu nhân vội nói.
"Trong phủ cũng không hẳn đã an toàn, tiểu a hoàn không phải đã nói, ngày đó lúc ta thắt cổ, người cứu ta không phải chính là thái tử sao? Hắn có thể tiến vào cứu người, cũng có thể im hơi lặng tiếng cướp người. Cho nên, đến nơi nào cũng đều giống nhau!"
Địch lão phu nhân lắc đầu, thở dài nói:
"Nếu như Địch Mân ở đây, thì tốt rồi!"
Ánh mắt Tàn Nguyệt tối sầm lại, Địch Mân, nghĩ đến tên này, lòng của nàng vẫn đau thắt. Mặc dù, ngày đó thấy được thi thể Địch Mân, nhưng vẫn cảm giác, người kia, không phải Địch Mân!
Nhưng thôi, sao có thể không phải? Trên vai hắn có một nốt ruồi, không phải rất rõ ràng sao, nếu như không phải hắn, sao lại có dấu hiệu này ?
Thấy Tàn Nguyệt bi thương, Địch lão phu nhân vội cười làm lành nói:
"Ngươi xem ta, thế nào lại nhiều chuyện rồi. Tàn Nguyệt, ngươi nên nghĩ đến hài tử trong bụng, đừng quá thương tâm . Bọn họ nói, lúc mang thai tâm tình không tốt sẽ ảnh hưởng đến hài tử trong bụng."
"Thật ư? Nương, ta biết rồi, ta sẽ chú ý đến!"
Ngày âm u, gió vù vù thổi mạnh, bên ngoài rất lạnh, tựa hồ, thật sự muốn thay đổi thời tiết.
Nàng ở trong phòng, vẫn là ngày ba bữa, đúng hạn đưa đến, cũng không phải là không thể ra ngoài, muốn đi ra ngoài, đều phải có Tiểu Mạt đi cùng. Qua mười ngày, ngày hôm đó, nha đầu vẫn theo lẽ thường đến đưa cơm, đi tới trước cửa, cánh cửa hờ khép, nàng đẩy cửa đi vào, chỉ thấy một đôi giày nam nhân ở bên giường, nhưng trong phòng lại không có ai...
Thiếu phu nhân ở trong phòng, như thế nào lại có giày nam nhân? Cũng không biết là như thế nào truyền ra, chỉ là rất nhanh, cả trong phủ đều biết.
"Triệu tập tất cả hạ nhân!"
Địch lão tướng quân thần sắc không tốt, tất cả hạ nhân, đương nhiên cũng bao gồm kể cả chủ nhân Tàn Nguyệt rồi.
Tàn Nguyệt cũng không biết gì, lúc bị kêu lên đại sảnh, trong lòng còn cảm thấy lạ, thấy trên mặt đất một đôi giày nam nhân, nàng cũng không hiểu được thế nào, kế đến, nghe được câu hỏi của tướng quân, mới hiểu được, vì chuyện gì.
"Bất quá, Tàn Nguyệt, như vậy không được, ngươi không phải rất nguy hiểm sao?"
Đột nhiên nghĩ không ổn, lão phu nhân vội nói.
"Trong phủ cũng không hẳn đã an toàn, tiểu a hoàn không phải đã nói, ngày đó lúc ta thắt cổ, người cứu ta không phải chính là thái tử sao? Hắn có thể tiến vào cứu người, cũng có thể im hơi lặng tiếng cướp người. Cho nên, đến nơi nào cũng đều giống nhau!"
Địch lão phu nhân lắc đầu, thở dài nói:
"Nếu như Địch Mân ở đây, thì tốt rồi!"
Ánh mắt Tàn Nguyệt tối sầm lại, Địch Mân, nghĩ đến tên này, lòng của nàng vẫn đau thắt. Mặc dù, ngày đó thấy được thi thể Địch Mân, nhưng vẫn cảm giác, người kia, không phải Địch Mân!
Nhưng thôi, sao có thể không phải? Trên vai hắn có một nốt ruồi, không phải rất rõ ràng sao, nếu như không phải hắn, sao lại có dấu hiệu này ?
Thấy Tàn Nguyệt bi thương, Địch lão phu nhân vội cười làm lành nói:
"Ngươi xem ta, thế nào lại nhiều chuyện rồi. Tàn Nguyệt, ngươi nên nghĩ đến hài tử trong bụng, đừng quá thương tâm . Bọn họ nói, lúc mang thai tâm tình không tốt sẽ ảnh hưởng đến hài tử trong bụng."
"Thật ư? Nương, ta biết rồi, ta sẽ chú ý đến!"
Ngày âm u, gió vù vù thổi mạnh, bên ngoài rất lạnh, tựa hồ, thật sự muốn thay đổi thời tiết.
Nàng ở trong phòng, vẫn là ngày ba bữa, đúng hạn đưa đến, cũng không phải là không thể ra ngoài, muốn đi ra ngoài, đều phải có Tiểu Mạt đi cùng. Qua mười ngày, ngày hôm đó, nha đầu vẫn theo lẽ thường đến đưa cơm, đi tới trước cửa, cánh cửa hờ khép, nàng đẩy cửa đi vào, chỉ thấy một đôi giày nam nhân ở bên giường, nhưng trong phòng lại không có ai...
Thiếu phu nhân ở trong phòng, như thế nào lại có giày nam nhân? Cũng không biết là như thế nào truyền ra, chỉ là rất nhanh, cả trong phủ đều biết.
"Triệu tập tất cả hạ nhân!"
Địch lão tướng quân thần sắc không tốt, tất cả hạ nhân, đương nhiên cũng bao gồm kể cả chủ nhân Tàn Nguyệt rồi.
Tàn Nguyệt cũng không biết gì, lúc bị kêu lên đại sảnh, trong lòng còn cảm thấy lạ, thấy trên mặt đất một đôi giày nam nhân, nàng cũng không hiểu được thế nào, kế đến, nghe được câu hỏi của tướng quân, mới hiểu được, vì chuyện gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.