Quyển 3 - Chương 12: Chương 8-4: Song lôi chiến Phong Đô! (4)
Zhttty
30/10/2015
Giờ phút này tốc độ của Cung Diệp Vũ và Bùi Kiêu nhanh đến mức nào? Tiến vào trạng thái Giải Phóng bằng cách thiêu đốt trường khí thế hoặc chấp
niệm sẽ đổi lấy được lực lượng và tốc độ khổng lồ gấp tới mấy chục lần
so với việc chỉ thiêu đốt tiêu chuẩn năng lượng bình thường.
Gần như chỉ trong nháy mắt, hai người đã vượt qua khoảng cách vài trăm mét. Đến lúc Bùi Kiêu nhận ra thì hắn đã theo sau Cung Diệp Vũ đến tận giữa trung tâm chiến trường, ngay trong tầm mắt chính là Ngưu Đầu cao hơn ba mươi mét cùng với Mã Diện cao hơn ba mét.
Tuy cả hai hầu như đều đột nhập vào chiến trường trung tâm trong nháy mắt, nhưng bởi lúc này tư duy của Bùi Kiêu đang hoạt động với tốc độ vượt xa người bình thường đến mấy chục lần nên hắn cũng thấy rất rõ ràng: tốc độ của Cung Diệp Vũ thực ra nhanh hơn hắn rất nhiều. Chỉ vì khoảng cách rất gần nên cả hai mới chạy đến cùng một lúc, nhưng nếu là khoảng cách lên đến 10km thì khi Cung Diệp Vũ chạy hết 10 km, hắn có khả năng mới chạy được 7-8 km mà thôi. Thế nên, rõ ràng là trạng thái Giải Phóng lúc này của Cung Diệp Vũ cường hãn hơn rất nhiều so với hắn!
Ngay khi Bùi Kiêu còn đang thất thần đôi chút thì Cung Diệp Vũ nhảy vào chiến trước một bước đã lập tức nhào tới Mã Diện, trong tay hắn là thanh trường đao bằng ánh sáng dài tới hơn ba mét với tử lôi lập lòe quấn quanh. Chưa tới một chớp mắt sau, Cung Diệp Vũ đã hoá thành một luồng ánh sáng tím chém thẳng lên lồng ngực Mã Diện!
“Đùng”
Một tiếng nổ lớn vang lên, phảng phất giống như tiếng sét đánh giữa trời. Tiếp theo, tại nơi Tử Lôi Đao và lồng ngực Mã Diện va chạm, loé lên một tia chớp màu tím, như thể một tia sét thực sự đánh xuống. Luồng ánh sáng kịch liệt đó đủ để phá hỏng thị giác của bất kỳ kẻ nào nhìn vào, khiến cho trong mắt hắn chỉ còn lại luồng ánh sáng tím kịch liệt giống như mặt trời.
Tình huống của Bùi Kiêu lúc này tốt hơn một chút, giờ hắn đang ở trạng thái Giải Phóng, thân hình khổng lồ, cao tới 12-13m, tuy không thể so sánh được với kích thước khổng lồ của Ngưu Đầu nhưng dù sao thì uy thế nhìn cũng không tệ. Mà cũng không đơn giản như vậy, thân thể của hắn gần như được tạo thành bởi lôi điện, vậy nên cũng có chút miễn dịch với các loại ánh sáng mạnh. Vì thế hắn có thể chứng kiến được quang cảnh ở giữa luồng ánh sáng tím kịch liệt kia: thanh cự đao hơn ba mét đang chém vào lồng ngực Mã Diện, nhưng mà khác với những cảnh tượng “nhất đao lưỡng đoạn” trước nay, một đao này lại không thể chém xuyên qua đối phương… Ở bên ngoài thân hình Mã Diện, bỗng nhiên nổi lên một tầng khí tức đen tối mỏng như cánh ve, chính tầng khí tức đen tối mỏng manh này đã cản lại Tử Lôi Đại Đao uy mãnh như sấm.
(Trời, đây là cái loại khí tức đen tối gì chứ! Tội nghiệt bình thường có dày hơn nữa cũng chắc chắn sẽ bị xé tan nát dưới một đao kia! Thế mà vì sao cái khí tức đen tối này có thể ngăn cản được?)
Bùi Kiêu càng nhìn thấy rõ ràng thì càng khiếp sợ chưa từng thấy. Nhưng mà khiếp sợ thì khiếp sợ, lúc này hắn vẫn nhớ rõ nhiệm vụ của mình. hắn lập tức liền ngưng tụ lực lượng lôi điện toàn thân vào lòng bàn tay, đồng thời rống lớn: “Cung Diệp Vũ! Lui lại!”. Chưa dứt lời, quả cầu sét trong lòng bàn tay hắn đã hướng ngay Mã Diện ép xuống.
Phản ứng của Cung Diệp Vũ lúc này cũng không hề kém một chút nào so với Bùi Kiêu, ánh sáng tím chợt loé lên, hắn lập tức đã lui lại hơn mười mét. Mà trong nháy mắt lúc “Chưởng Tâm Lôi” (1) của Bùi Kiêu áp xuống đỉnh đầu của Mã Diện, đạo khí tức đen tối mỏng manh kia lại xuất hiện lên một lần nữa, cũng chặn đứng thế tới của quả cầu sét như trước. Với lực lượng tựa như vạn quân (2) của Bùi Kiêu lúc này mà lại không thể lay động màn khí tức đen tối mỏng manh kia chút nào! Cho đến lúc này, hắn rốt cuộc mới biết cái màn khí tức đen tối mỏng manh này là cái gì… Đó là vô cùng vô tận ác niệm, ác ý ngưng tụ lại!
Tuy rằng linh hồn thể của Bùi Kiêu không tiếp xúc trực tiếp với tầng mỏng khí tức đen tối đó, lại còn có một quả quang cầu lôi điện ngăn cách, thế nhưng ngàn vạn ác niệm, ác ý vẫn truyền vào ý chí của hắn không chút trở ngại, như thể đột nhiên trong đầu Bùi Kiêu có ngàn vạn người liên tục gào rú thảm thiết, rên rỉ. Trong nháy mắt, Bùi Kiêu liền “nhìn thấy” chính mình rơi vào vực sâu vô biên vô tận hắc ám. Dưới đáy sâu hắc ám đó, là vô cùng vô tận quỷ hồn khô lâu, thi thể mục nát kì hình dị trạng, tất cả những gì buồn nôn nhất, khủng bố nhất trên thế gian đều đang đưa tay ra chộp về phía hắn, thậm chí có quái vật đã bắt đầu ôm lấy hắn mà cắn xé…
Chỉ trong vòng mấy giây, Bùi Kiêu đã cảm giác được gần một nửa cơ thể mình bắt đầu hư thối, lại còn bị những con quỷ quái khô lâu kia từ từ cắn xé, gặm nhấm, đó quả thực là nỗi thống khổ không gì diễn tả nổi. Nhưng điều làm cho hắn tuyệt vọng hơn cả là bản thân đang bị kéo xuống nơi sâu thẳm nhất của vực sâu hắc ám một cách từ từ, chậm rãi, từng tấc một chìm sâu vào tăm tối…
“Đùng!”
“Tĩnh tâm hoàn hồn!”
Ngay khi Bùi Kiêu tuyệt vọng thì từ nơi hắc ám của vực sâu bỗng bắn ra một ánh chớp màu tím sáng rực. Tia chớp màu tím đó mãnh liệt như lửa cháy, bất kỳ loại quỷ quái kì hình dị trạng nào chạm phải đều bị thiêu đốt đến tan biến tức khắc. Sau đó, ánh chớp màu tím sáng rực đó bỗng nhiên bùng nổ làm cả vực sâu hắc ám cũng bị nổ nát vụn theo, giống như một tấm gương thuỷ tinh tan vỡ, từng mảnh một vỡ vụn rồi tiêu tán. Đến khi Bùi Kiêu phục hồi lại thần trí thì hắn nhận ra mình vẫn đang ở nguyên vị trí cũ, không hề bị chút thương tổn nào.
Hắn vẫn đang trong trạng thái người khổng lồ lôi điện như trước, quả cầu sét trên tay cũng chưa hề tiêu tan, Chưởng Tâm Lôi cũng vẫn đặt ở phía trên đỉnh đầu Mã Diện, vẫn chỉ bị ngăn cách bởi tầng khí tức đen tối mỏng manh. Còn phía bên dưới hắn, Cung Diệp Vũ hoá thân thành tia chớp màu tím lại lần nữa chém xuống ngực Mã Diện, mà ánh sáng của tia chớp màu tím còn bao phủ một phần cơ thể Bùi Kiêu. Thế nên có thể thấy là vừa rồi hắn cũng không bị ảo giác lâu.
(Ảo giác? Đúng rồi, hình thể của con Mã Diện rõ ràng không thích hợp cận chiến, vậy mà có thể có được danh tiếng ngang hàng với quái vật cao hơn 10m như Ngưu Đầu! Quả nhiên là có thể gây ra ảo giác cực kỳ khủng bố!)
Bùi Kiêu lập tức hiểu ra: chẳng lẽ tất cả những cảm nhận kinh khủng tới mức khiến người ta tuyệt vọng lúc trước chỉ là ảo giác do Mã Diện gây ra?
Nếu không có ánh chớp màu tím của Cung Diệp Vũ thì có khi Bùi Kiêu đã chìm sâu vào ảo giác đó, khi đó thì sớm muộn toàn bộ ý thức, thần trí sẽ tiêu tan, dù cho linh hồn thể có còn thì cũng vô dụng thôi. Bùi Kiêu lập tức sợ hãi, cố lui lại phía sau một ít. Nhưng hắn cũng hiểu rõ tình thế hiện tại chẳng khác nào tên đã lên dây, không thắng là chết! Thế nên hắn lập tức hét lớn một tiếng, lợi dụng lúc này cơ thể vẫn còn được bao bọc bởi luồng lôi điện màu tím để một lần nữa ép xuống lôi cầu trong tay!
Ngay khi lôi cầu màu bạc sáng chói đè xuống từ phía trên thì đồng thời, một ánh đao sáng như tia chớp thuần sắc tím đồng thời chém lên thân thể Mã Diện. Khí tức đen tối mỏng manh kia tuy cứng cỏi vô cùng nhưng từng cũng từng chút một kiệt sức, cuối cùng không thể chống đỡ nổi nữa. Tử Lôi Đại Đao cuối cùng cũng xuyên qua màn khí tức đen tối, chém đến cơ thể Mã Diện!
Một đao kia chém xuống, nhưng cảnh tượng như chặt gỗ mục trong tưởng tượng lại không hề xuất hiện, mà ngược lại, nơi chém vào lại vang lên tiếng kim loại va chạm. Vậy mà nhất thời không thể chém vào được.
Miêu tả thì dài nhưng diễn biến thì chỉ xảy ra trong nháy mắt. Tốc độ nhanh như sét đánh, dù với tốc độ tư duy như hiện tại của Bùi Kiêu cũng chỉ nhìn thấy ánh đao màu tím chém xuống, rồi hình như nghe được tiếng kim loại va chạm. Khi hắn còn chưa kịp nhận thức mọi chuyện thì lôi cầu trong tay hắn đã nghiền nát được luồng khí tức đen tối phía dưới, lao xuống không một trở ngại nào nữa. “Ầm”, một tiếng nổ vang lên, lôi cầu đã nổ ngay trên cái đầu ngựa.
Cùng lúc, Cung Diệp Vũ cũng cảm thấy lực cản truyền tới Tử Lôi Đao bỗng nhiên giảm mạnh, thân hình vốn cứng rắn như thép của Mã Diện lại bỗng trở nên mềm như xốp. Cung Diệp Vũ quá đỗi vui mừng, điên cuồng tăng thêm lực vào Tử Lôi Đao. “Xoẹt” một tiếng, cuối cùng ánh sáng tím loé lên, xuyên qua thân hình Mã Diện.
Đúng lúc Cung Diệp Vũ định quay lại chém bồi thêm nhát nữa thì hắn bỗng thấy không gian bốn phía bị bóp méo kịch liệt, chưa kịp vung đao tiếp thì đã thấy cơ thể bị giữ trong vùng không gian vặn vẹo này giống như đang ở trong một loại nước sền sệt, cơ thể không thể phát lực. Không chỉ hắn, Bùi Kiêu hiện tại cũng đang liều mạng ấn lôi cầu xuống, thân thể khổng lồ của hắn cũng bị khoá trong không gian vặn vẹo này, động tác cũng trở nên chậm chạp. Hơn nữa còn chậm hơn so với Cung Diệp Vũ, thậm chí không thể cử động chút nào.
Bùi Kiêu vừa nhận ra mình bị giam cầm trong không gian vặn vẹo, còn chưa kịp nghĩ ra biện pháp gì để thoát ra thì bỗng thấy không gian vặn vẹo này đã bắt đầu vỡ vụn, cảnh tượng giống như lúc hắn trúng ảo giác bị rơi vào vực sâu hắc ám. Không đúng! Không những không gian vặn vẹo tan vỡ từng mảnh một mà ngay cả linh hồn thể của hắn bị giam trong đó cũng đang vỡ ra từng mảnh một, bắt đầu từ phía ngực của hắn.
“Ầm!”
Ngay khi Bùi Kiêu đang sợ đến mức hồn phi phách tán thì bỗng nhiên một nắm đấm vô cùng lớn từ phía trên đập thẳng xuống dưới với lực lượng lớn đến mức như không thể ngăn cản. Nắm đấm chỉ bị chặn lại một chút rồi lập tức xuyên qua không gian vặn vẹo, sau đó đập nát cả không gian vặn vẹo cùng vết rách đang tan vỡ kia. “Đùng” một tiếng, đập vào phần trên của thân thể đã bị chém làm đôi của Mã Diện!
Cùng với đó là tiếng bò rống vang lên. Chủ nhân của nấm đấm khổng lồ đó... Ngưu Đầu cao tới hơn 30m đã vọt tới bên người Mã Diện từ lúc nào. Không ngờ nó cũng nhân lúc Mã Diện đang bị vây công mà lao vào, tham gia đội ngũ vây công đối phương. Sau khi nện xuống một quyền, Ngưu Đầu khổng lồ liền khom người xuống…
Trời! Ngưu Đầu đang ngoác miệng ra táp về phía Mã Diện! Hoá ra, nó muốn nuốt sống Mã Diện!
Lời bình:
Quỷ quái Ma Vương cấp còn biết cả mưu mô? Ngưu Đầu nuốt sống Mã Diện liệu có làm nó đạt tới thực lực Ma Vương cấp hoàn chỉnh? Cung Diệp Vũ và Bùi Kiêu sẽ phải đối mặt với tình huống nguy nan này như thế nào? Đón xem chương mới nhất của TVKD được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm!
Chú thích:
1.Chưởng Tâm Lôi: một chiêu thức hội tụ lôi điện vào lòng bàn tay để phát chưởng
2.Quân: đơn vị trọng lượng TQ cổ, 30 cân (đơn vị cổ) = 1 quân.
Gần như chỉ trong nháy mắt, hai người đã vượt qua khoảng cách vài trăm mét. Đến lúc Bùi Kiêu nhận ra thì hắn đã theo sau Cung Diệp Vũ đến tận giữa trung tâm chiến trường, ngay trong tầm mắt chính là Ngưu Đầu cao hơn ba mươi mét cùng với Mã Diện cao hơn ba mét.
Tuy cả hai hầu như đều đột nhập vào chiến trường trung tâm trong nháy mắt, nhưng bởi lúc này tư duy của Bùi Kiêu đang hoạt động với tốc độ vượt xa người bình thường đến mấy chục lần nên hắn cũng thấy rất rõ ràng: tốc độ của Cung Diệp Vũ thực ra nhanh hơn hắn rất nhiều. Chỉ vì khoảng cách rất gần nên cả hai mới chạy đến cùng một lúc, nhưng nếu là khoảng cách lên đến 10km thì khi Cung Diệp Vũ chạy hết 10 km, hắn có khả năng mới chạy được 7-8 km mà thôi. Thế nên, rõ ràng là trạng thái Giải Phóng lúc này của Cung Diệp Vũ cường hãn hơn rất nhiều so với hắn!
Ngay khi Bùi Kiêu còn đang thất thần đôi chút thì Cung Diệp Vũ nhảy vào chiến trước một bước đã lập tức nhào tới Mã Diện, trong tay hắn là thanh trường đao bằng ánh sáng dài tới hơn ba mét với tử lôi lập lòe quấn quanh. Chưa tới một chớp mắt sau, Cung Diệp Vũ đã hoá thành một luồng ánh sáng tím chém thẳng lên lồng ngực Mã Diện!
“Đùng”
Một tiếng nổ lớn vang lên, phảng phất giống như tiếng sét đánh giữa trời. Tiếp theo, tại nơi Tử Lôi Đao và lồng ngực Mã Diện va chạm, loé lên một tia chớp màu tím, như thể một tia sét thực sự đánh xuống. Luồng ánh sáng kịch liệt đó đủ để phá hỏng thị giác của bất kỳ kẻ nào nhìn vào, khiến cho trong mắt hắn chỉ còn lại luồng ánh sáng tím kịch liệt giống như mặt trời.
Tình huống của Bùi Kiêu lúc này tốt hơn một chút, giờ hắn đang ở trạng thái Giải Phóng, thân hình khổng lồ, cao tới 12-13m, tuy không thể so sánh được với kích thước khổng lồ của Ngưu Đầu nhưng dù sao thì uy thế nhìn cũng không tệ. Mà cũng không đơn giản như vậy, thân thể của hắn gần như được tạo thành bởi lôi điện, vậy nên cũng có chút miễn dịch với các loại ánh sáng mạnh. Vì thế hắn có thể chứng kiến được quang cảnh ở giữa luồng ánh sáng tím kịch liệt kia: thanh cự đao hơn ba mét đang chém vào lồng ngực Mã Diện, nhưng mà khác với những cảnh tượng “nhất đao lưỡng đoạn” trước nay, một đao này lại không thể chém xuyên qua đối phương… Ở bên ngoài thân hình Mã Diện, bỗng nhiên nổi lên một tầng khí tức đen tối mỏng như cánh ve, chính tầng khí tức đen tối mỏng manh này đã cản lại Tử Lôi Đại Đao uy mãnh như sấm.
(Trời, đây là cái loại khí tức đen tối gì chứ! Tội nghiệt bình thường có dày hơn nữa cũng chắc chắn sẽ bị xé tan nát dưới một đao kia! Thế mà vì sao cái khí tức đen tối này có thể ngăn cản được?)
Bùi Kiêu càng nhìn thấy rõ ràng thì càng khiếp sợ chưa từng thấy. Nhưng mà khiếp sợ thì khiếp sợ, lúc này hắn vẫn nhớ rõ nhiệm vụ của mình. hắn lập tức liền ngưng tụ lực lượng lôi điện toàn thân vào lòng bàn tay, đồng thời rống lớn: “Cung Diệp Vũ! Lui lại!”. Chưa dứt lời, quả cầu sét trong lòng bàn tay hắn đã hướng ngay Mã Diện ép xuống.
Phản ứng của Cung Diệp Vũ lúc này cũng không hề kém một chút nào so với Bùi Kiêu, ánh sáng tím chợt loé lên, hắn lập tức đã lui lại hơn mười mét. Mà trong nháy mắt lúc “Chưởng Tâm Lôi” (1) của Bùi Kiêu áp xuống đỉnh đầu của Mã Diện, đạo khí tức đen tối mỏng manh kia lại xuất hiện lên một lần nữa, cũng chặn đứng thế tới của quả cầu sét như trước. Với lực lượng tựa như vạn quân (2) của Bùi Kiêu lúc này mà lại không thể lay động màn khí tức đen tối mỏng manh kia chút nào! Cho đến lúc này, hắn rốt cuộc mới biết cái màn khí tức đen tối mỏng manh này là cái gì… Đó là vô cùng vô tận ác niệm, ác ý ngưng tụ lại!
Tuy rằng linh hồn thể của Bùi Kiêu không tiếp xúc trực tiếp với tầng mỏng khí tức đen tối đó, lại còn có một quả quang cầu lôi điện ngăn cách, thế nhưng ngàn vạn ác niệm, ác ý vẫn truyền vào ý chí của hắn không chút trở ngại, như thể đột nhiên trong đầu Bùi Kiêu có ngàn vạn người liên tục gào rú thảm thiết, rên rỉ. Trong nháy mắt, Bùi Kiêu liền “nhìn thấy” chính mình rơi vào vực sâu vô biên vô tận hắc ám. Dưới đáy sâu hắc ám đó, là vô cùng vô tận quỷ hồn khô lâu, thi thể mục nát kì hình dị trạng, tất cả những gì buồn nôn nhất, khủng bố nhất trên thế gian đều đang đưa tay ra chộp về phía hắn, thậm chí có quái vật đã bắt đầu ôm lấy hắn mà cắn xé…
Chỉ trong vòng mấy giây, Bùi Kiêu đã cảm giác được gần một nửa cơ thể mình bắt đầu hư thối, lại còn bị những con quỷ quái khô lâu kia từ từ cắn xé, gặm nhấm, đó quả thực là nỗi thống khổ không gì diễn tả nổi. Nhưng điều làm cho hắn tuyệt vọng hơn cả là bản thân đang bị kéo xuống nơi sâu thẳm nhất của vực sâu hắc ám một cách từ từ, chậm rãi, từng tấc một chìm sâu vào tăm tối…
“Đùng!”
“Tĩnh tâm hoàn hồn!”
Ngay khi Bùi Kiêu tuyệt vọng thì từ nơi hắc ám của vực sâu bỗng bắn ra một ánh chớp màu tím sáng rực. Tia chớp màu tím đó mãnh liệt như lửa cháy, bất kỳ loại quỷ quái kì hình dị trạng nào chạm phải đều bị thiêu đốt đến tan biến tức khắc. Sau đó, ánh chớp màu tím sáng rực đó bỗng nhiên bùng nổ làm cả vực sâu hắc ám cũng bị nổ nát vụn theo, giống như một tấm gương thuỷ tinh tan vỡ, từng mảnh một vỡ vụn rồi tiêu tán. Đến khi Bùi Kiêu phục hồi lại thần trí thì hắn nhận ra mình vẫn đang ở nguyên vị trí cũ, không hề bị chút thương tổn nào.
Hắn vẫn đang trong trạng thái người khổng lồ lôi điện như trước, quả cầu sét trên tay cũng chưa hề tiêu tan, Chưởng Tâm Lôi cũng vẫn đặt ở phía trên đỉnh đầu Mã Diện, vẫn chỉ bị ngăn cách bởi tầng khí tức đen tối mỏng manh. Còn phía bên dưới hắn, Cung Diệp Vũ hoá thân thành tia chớp màu tím lại lần nữa chém xuống ngực Mã Diện, mà ánh sáng của tia chớp màu tím còn bao phủ một phần cơ thể Bùi Kiêu. Thế nên có thể thấy là vừa rồi hắn cũng không bị ảo giác lâu.
(Ảo giác? Đúng rồi, hình thể của con Mã Diện rõ ràng không thích hợp cận chiến, vậy mà có thể có được danh tiếng ngang hàng với quái vật cao hơn 10m như Ngưu Đầu! Quả nhiên là có thể gây ra ảo giác cực kỳ khủng bố!)
Bùi Kiêu lập tức hiểu ra: chẳng lẽ tất cả những cảm nhận kinh khủng tới mức khiến người ta tuyệt vọng lúc trước chỉ là ảo giác do Mã Diện gây ra?
Nếu không có ánh chớp màu tím của Cung Diệp Vũ thì có khi Bùi Kiêu đã chìm sâu vào ảo giác đó, khi đó thì sớm muộn toàn bộ ý thức, thần trí sẽ tiêu tan, dù cho linh hồn thể có còn thì cũng vô dụng thôi. Bùi Kiêu lập tức sợ hãi, cố lui lại phía sau một ít. Nhưng hắn cũng hiểu rõ tình thế hiện tại chẳng khác nào tên đã lên dây, không thắng là chết! Thế nên hắn lập tức hét lớn một tiếng, lợi dụng lúc này cơ thể vẫn còn được bao bọc bởi luồng lôi điện màu tím để một lần nữa ép xuống lôi cầu trong tay!
Ngay khi lôi cầu màu bạc sáng chói đè xuống từ phía trên thì đồng thời, một ánh đao sáng như tia chớp thuần sắc tím đồng thời chém lên thân thể Mã Diện. Khí tức đen tối mỏng manh kia tuy cứng cỏi vô cùng nhưng từng cũng từng chút một kiệt sức, cuối cùng không thể chống đỡ nổi nữa. Tử Lôi Đại Đao cuối cùng cũng xuyên qua màn khí tức đen tối, chém đến cơ thể Mã Diện!
Một đao kia chém xuống, nhưng cảnh tượng như chặt gỗ mục trong tưởng tượng lại không hề xuất hiện, mà ngược lại, nơi chém vào lại vang lên tiếng kim loại va chạm. Vậy mà nhất thời không thể chém vào được.
Miêu tả thì dài nhưng diễn biến thì chỉ xảy ra trong nháy mắt. Tốc độ nhanh như sét đánh, dù với tốc độ tư duy như hiện tại của Bùi Kiêu cũng chỉ nhìn thấy ánh đao màu tím chém xuống, rồi hình như nghe được tiếng kim loại va chạm. Khi hắn còn chưa kịp nhận thức mọi chuyện thì lôi cầu trong tay hắn đã nghiền nát được luồng khí tức đen tối phía dưới, lao xuống không một trở ngại nào nữa. “Ầm”, một tiếng nổ vang lên, lôi cầu đã nổ ngay trên cái đầu ngựa.
Cùng lúc, Cung Diệp Vũ cũng cảm thấy lực cản truyền tới Tử Lôi Đao bỗng nhiên giảm mạnh, thân hình vốn cứng rắn như thép của Mã Diện lại bỗng trở nên mềm như xốp. Cung Diệp Vũ quá đỗi vui mừng, điên cuồng tăng thêm lực vào Tử Lôi Đao. “Xoẹt” một tiếng, cuối cùng ánh sáng tím loé lên, xuyên qua thân hình Mã Diện.
Đúng lúc Cung Diệp Vũ định quay lại chém bồi thêm nhát nữa thì hắn bỗng thấy không gian bốn phía bị bóp méo kịch liệt, chưa kịp vung đao tiếp thì đã thấy cơ thể bị giữ trong vùng không gian vặn vẹo này giống như đang ở trong một loại nước sền sệt, cơ thể không thể phát lực. Không chỉ hắn, Bùi Kiêu hiện tại cũng đang liều mạng ấn lôi cầu xuống, thân thể khổng lồ của hắn cũng bị khoá trong không gian vặn vẹo này, động tác cũng trở nên chậm chạp. Hơn nữa còn chậm hơn so với Cung Diệp Vũ, thậm chí không thể cử động chút nào.
Bùi Kiêu vừa nhận ra mình bị giam cầm trong không gian vặn vẹo, còn chưa kịp nghĩ ra biện pháp gì để thoát ra thì bỗng thấy không gian vặn vẹo này đã bắt đầu vỡ vụn, cảnh tượng giống như lúc hắn trúng ảo giác bị rơi vào vực sâu hắc ám. Không đúng! Không những không gian vặn vẹo tan vỡ từng mảnh một mà ngay cả linh hồn thể của hắn bị giam trong đó cũng đang vỡ ra từng mảnh một, bắt đầu từ phía ngực của hắn.
“Ầm!”
Ngay khi Bùi Kiêu đang sợ đến mức hồn phi phách tán thì bỗng nhiên một nắm đấm vô cùng lớn từ phía trên đập thẳng xuống dưới với lực lượng lớn đến mức như không thể ngăn cản. Nắm đấm chỉ bị chặn lại một chút rồi lập tức xuyên qua không gian vặn vẹo, sau đó đập nát cả không gian vặn vẹo cùng vết rách đang tan vỡ kia. “Đùng” một tiếng, đập vào phần trên của thân thể đã bị chém làm đôi của Mã Diện!
Cùng với đó là tiếng bò rống vang lên. Chủ nhân của nấm đấm khổng lồ đó... Ngưu Đầu cao tới hơn 30m đã vọt tới bên người Mã Diện từ lúc nào. Không ngờ nó cũng nhân lúc Mã Diện đang bị vây công mà lao vào, tham gia đội ngũ vây công đối phương. Sau khi nện xuống một quyền, Ngưu Đầu khổng lồ liền khom người xuống…
Trời! Ngưu Đầu đang ngoác miệng ra táp về phía Mã Diện! Hoá ra, nó muốn nuốt sống Mã Diện!
Lời bình:
Quỷ quái Ma Vương cấp còn biết cả mưu mô? Ngưu Đầu nuốt sống Mã Diện liệu có làm nó đạt tới thực lực Ma Vương cấp hoàn chỉnh? Cung Diệp Vũ và Bùi Kiêu sẽ phải đối mặt với tình huống nguy nan này như thế nào? Đón xem chương mới nhất của TVKD được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm!
Chú thích:
1.Chưởng Tâm Lôi: một chiêu thức hội tụ lôi điện vào lòng bàn tay để phát chưởng
2.Quân: đơn vị trọng lượng TQ cổ, 30 cân (đơn vị cổ) = 1 quân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.