Quyển 1 - Chương 6: Thế giới nhân loại không biết (nhất)
Zhttty
04/08/2015
- Này, tỉnh, tỉnh!
Trong lúc hôn mê, bỗng nhiên trên mặt Bùi Kiêu truyền đến một cảm giác đau nhức, sói đen đầu người, quái điểu đầu người, kinh khủng nhất còn có khuôn mặt khổng lồ đầy xúc tu, tất cả quái vật như ác mộng trong trí nhớ đồng loạt ập đến, khiến hắn vô cùng sợ hãi bật dậy từ mặt đất. Đến lúc này, Bùi Kiêu mới thấy trước mặt mình có vài nam tử da trắng đang đứng, mà một nam tử da trắng gần nhất đang bày ra động tác nhấc chân, hiển nhiên vừa rồi chính là do nam tử da trắng này dùng chân đá lên mặt hắn.
Mấy nam tử da trắng thấy thân thủ Bùi Kiêu nhanh nhẹn như vậy cũng đều lộ ra biểu tình kinh ngạc, tên nam tử da trắng đá Bùi Kiều bĩu môi, dùng tiếng Anh nói:
- Còn thất thần làm gì? Chẳng lẽ muốn chúng ta đưa ngươi lên tới cửa sao? Mẹ, nằm ở nơi này giả chết, ta dám cam đoan, tên này nhất định giả chết ở đây từ lúc bắt đầu, mẹ, đám heo da vàng đều là như vậy, bởi thế mới nói nên trục xuất toàn bộ mới tốt!
Trong khi nói chuyện mấy nam tử da trắng vừa hùng hùng hổ hổ vừa bước đi. Bị đá mấy phát khiến Bùi Kiêu một bụng tà hỏa, thế nhưng so với phẫn nộ trong lòng, tình huống trước mắt càng thêm có vẻ quỷ dị, nếu trí nhớ hắn không xảy ra vấn đề gì mà nói... Hắn nhớ rõ bản thân mới từ Địa ngục liều mạng quay về dương thế, có điều vì sao người sống lại nhìn thấy được hắn chứ? Chẳng lẽ hắn giống với mấy nhân vật trong tiểu thuyết kia, chiếm cứ thân thể người khác trùng sinh?
Nghĩ đến đây, Bùi Kiêu lập tức liền hưng phấn sờ loạn thân thể mình. Cái gọi là chết tử tế không bằng sống lại, người sống vĩnh viễn không cách nào biết rõ chết là một việc thống khổ như thế nào. Nếu có thể sống lại mà nói, cho dù là tàn phế cũng tốt hơn sống chung với lũ quái vật. Nhưng không đợi Bùi Kiêu hưng phấn bao lâu, khi hắn tập trung tinh thần, quan sát bên trong cơ thể, kết quả vẫn giống như lúc trước: điểm sáng trong cơ thể, chấp niệm bản thân, còn có ký hiệu lôi điện… tất cả đều vừa xem là hiểu ngay... hắn vẫn là linh hồn thể...
- Nói một cách khác, mấy người da trắng vừa rồi cũng đều là linh hồn thể? Vì sao trên người bọn họ không có khí tức đen tối tồn tại?
Bùi Kiêu liền bình tĩnh lại, mấy gã vừa rồi cũng là linh hồn thể, hơn nữa xung quanh linh hồn cũng không có khí tức đen tối, như vậy không phải là giống hắn sao?
Bùi Kiêu gắng sức bình tĩnh, vội vàng nhìn bốn phía, quả nhiên nhìn thấy con người, thành phố đèn đuốc sáng sủa, còn có rất nhiều nhà cao tầng, tuy rằng thời gian đã là buổi tối nhưng trên ngã tư vẫn còn có rất nhiều xe cùng người đi đường, mấu chốt nhất là, Bùi Kiêu thấy được một tòa kiến trúc rất nổi tiếng... Nhà Trắng nước Mĩ, khiến hắn xác định bản thân chắc chắn đang ở trên Trái đất, không phải là xuyên việt đến nơi nào đó.
Bùi Kiêu thật sự cảm thấy vui mừng đến mức khó có thể nói nên lời, nếu không phải giờ phút này hắn đã là linh hồn thể, khả năng nước mắt không tự chủ được chảy ra cũng nên. Bùi Kiêu cứ như vậy mờ mịt đứng tại chỗ một lúc lâu, mãi cho đến khi có một bàn tay đặt lên vai từ phía sau, lúc này hắn mới đột nhiên bừng tỉnh lại, trong lòng tự trách, nếu ở trong Địa Ngục với trạng thái vừa rồi mà nói, chỉ sợ đã sớm bị quái vật cắn nuốt sạch sẽ rồi, cho dù đây là dương thế cũng không thể khinh thường như vậy, ai biết tương lai có thể sẽ gặp quái vật gì hay không?
Khi Bùi Kiêu quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy một người đẹp Phương Tây mỹ lệ, tóc vàng mắt xanh, thân cao thon thả, khuôn mặt đầy tò mò nói:
- Này, ngươi không đi sao, những người đó sắp đi rồi kìa.
Bùi Kiêu cũng không phải là Trư Bát Giới háo sắc, hắn nhìn hai mắt người đẹp một chút rồi nói:
- Đi đâu cơ?
Cô gái hơi hơi sửng sốt, không nói thêm gì nữa, chỉ lấy tay chỉ về một hướng cách đó không xa, ngã tư đường bên cạnh, Bùi Kiêu nhìn qua, quả nhiên tại đó có một đám người đang tụ tập. Hắn cũng không hỏi gì thêm, xoay người đi về hướng bên kia.
Vừa đi Bùi Kiêu vừa suy nghĩ, tất cả những chuyện trước mắt đều rất quỷ dị. Đầu tiên hắn không biết hiện tại là ngày tháng năm nào, hắn chỉ nhớ rõ thời điểm mình chết là giữa tháng 7 năm 2009, tính cả thời gian hắn ở Địa Phủ mà nói, hiện tại hẳn là đầu tháng 12 năm 2009, thế nhưng ai biết thời gian ở hai thế giới có giống nhau hay không? Vạn nhất hiện tại đã là mấy chục năm sau thì sao? Đây là cái thứ nhất.
Thứ hai là các linh hồn xung quanh đây, theo Bùi Kiêu chứng kiến ít nhất có vài trăm linh hồn thể tồn tại, nhưng xung quanh bọn họ đều không có khí tức màu đen. Kỳ thật linh hồn thể vẫn có khác biệt rất lớn với người sống, một vài linh hồn thể có chút cảm giác hư ảo, thân thể phảng phất như ảo ảnh vậy, tóm lại có chút cảm giác không chân thật. Bùi Kiêu thấy trong này có ít nhất mấy trăm linh hồn thể không có hắc sắc khí tức, hơn nữa bọn họ còn nói chuyện với nhau, hiển nhiên không phải hôm nay mới biến thành linh hồn thể, mà là đã biến thành linh hồn thể từ lâu, chắc hẳn đã có quen biết với nhau từ trước.
Chính bởi vì hai điểm đó, khiến Bùi Kiêu không thể không cẩn thận, hắn cũng không dám lộ ra bản thân ngơ ngác cái gì cũng không biết, dù sao chỉ là đi theo đám người đó mà thôi, sau đó chậm rãi tìm hiểu tình huống đến cùng là cái gì, vì sao những linh hồn này đều không có khí tức đen tối, vì sao bọn họ đều không bị hút vào trong Địa ngục?
Khi Bùi Kiêu đi tới, một người trong nhóm nhìn thoáng qua hướng Bùi Kiêu, tiếp đó liền gật gật đầu với một người bên cạnh, người bên cạnh liền vươn tay ra, dần dần, ở trên tay hắn xuất hiện mười điểm sáng lớn nhỏ khác nhau, người này cũng không nói nhiều, tiện tay liền khiến những điểm sáng dung nhập vào trong cơ thể Bùi Kiêu, sau đó vẻ mặt đầy coi thường phất phất tay, ý bảo Bùi Kiêu rời đi.
Lần này Bùi Kiêu mới thật sự không cách nào hình dung được nỗi khiếp sợ, hắn cũng không nghĩ đến chuyện nhận năng lượng cơ bản, đây chính là thành phần trụ cột tạo thành linh hồn a, dễ dàng cho người khác như vậy? Người vừa rồi không sợ linh hồn bản thân tan thành mây khói sao?
Mang theo một bụng nghi vấn, Bùi Kiêu tùy ý đi về hướng ngã tư phía xa, rất nhiều nghi vấn không thể giải thích, hơn nữa hiện tại đang ở thủ đô Washington nước Mĩ, muốn quay về Trung Quốc cũng không phải một chuyện đơn giản, xem ra hắn cần đến sân bay một chuyến, hẳn là có thể tìm được chuyến bay đến Trung Quốc mới đúng.
- Này. . . Cái người Nhật Bản kia, có phải ngươi mới chết hay không a?
Ngay tại lúc Bùi Kiêu đang mê mang, bỗng nhiên từ phía sau truyền đến một thanh âm như vậy, khiến hắn sợ tới mức lập tức quay đầu lại nhìn về phía sau, liền nhìn thấy mĩ nữ phương tây lúc trước đang tươi cười nhìn hắn.
Trong lòng Bùi Kiêu vừa động, hắn nhìn quanh trái phải một chút, phát hiện xung quanh chỉ có hai linh hồn, hắn cùng mĩ nữ Phương Tây, lập tức hắn cũng không tiếp tục giấu diếm, gật đầu nói:
- Ừm, rất kỳ quái a, đột nhiên liền biến thành linh hồn, không ngờ người chết đi thật sự có linh hồn... À mà ta không phải người Nhật Bản, ta là người Trung Quốc!
Mỹ nữ Phương Tây lúc này mới lộ ra biểu tình vô cùng kinh ngạc, giống như vừa nghe thấy chuyện bất bình thường không thể tin được, nàng gần như không hề rụt rè giữ ý, há to miệng nói lớn:
- Không thể nào? Ta chỉ là tùy ý nói như vậy thôi, ngươi đúng là người mới chết? Vậy là ngươi dựa vào lực lượng bản thân tránh thoát tội nghiệt? Trời ạ, thật sự là có thể dựa vào bản thân tránh thoát tội nghiệt của mình hay sao?
Bùi Kiêu cười cười, hắn nhẹ nhàng đi đến trước mặt mỹ nữ Phương Tây khoảng ba mét, vị trí này là nơi hắn có thể phát ra lôi điện chi lực chuẩn xác cùng nhanh nhất, hắn cười nói:
- Tột nghiệt ngươi nói có phải là khí tức đen tối quấn quanh linh hồn thể không? Đúng là ta tự mình tránh thoát tội nghiệt, nhưng tất cả mọi chuyện là như thế nào? Vì sao chúng ta chết đi đều có linh hồn, còn có tội nghiệt là gì? Đúng rồi, lúc trước người kia cho ta mười điểm sáng, như thế là sao?
Mỹ nữ phương tây vẫn duy trì vẻ khiếp sợ như cũ, một lúc lâu sau nàng mới vui mừng kêu lên:
- Yes, xem ra lần này ta là nhặt được bảo vật quý giá a...
Sau khi nói xong, nàng liền nhìn thấy sắc mặt Bùi Kiêu biến đổi, hơn nữa bắt đầu không ngừng điều tra chung quanh, lúc này mới phát hiện câu nói của mình tựa hồ có chút vấn đề, vì thế nàng vội vàng nói:
- Ngươi không cần lo lắng, ta không có ác ý gì đối với ngươi, ý của ta là đã tìm được đội viên có thực lực cường đại, xem ra chúng ta cũng có thể tham gia tổ đội, sau này cùng đăng ký vào một đội ngũ
Nghi hoặc trong lòng Bùi Kiêu càng nhiều, có điều hắn cũng không lên tiếng hỏi, chỉ nhìn chằm chằm vào mỹ nữ phương tây, muốn nghe xem nàng giải thích đến cùng là cái gì. Mỹ nữ phương tây nhìn khuôn mặt đầy nghi ngờ của Bùi Kiêu, thản nhiên nở nụ cười nói:
- Nơi này cũng không phải là nơi thích hợp để nói chuyện, không bằng tới nhà ta đi... Ách, là nhà ta ở khi còn sống, cha mẹ ta cùng em trai đều vẫn còn sống, đến đó ta sẽ giải thích rõ ràng cho ngươi về những chuyện trước mắt, ha ha, nói thật thì rất khó tưởng tượng a, lúc trước ta nghe xong thì sững sờ choáng váng hơn một tuần lễ, sau đó mới tin những lời bọn họ nói đều là sự thật...
Trong khi nói chuyện, mỹ nữ Phương Tây đã thân thiết nắm tay Bùi Kiều, kéo hắn bay về hướng nội thành.
Nhà của mỹ nữ Phương Tây là một khu nhà dành cho thành phần lao động tri thức trung lưu, là một biệt thự nhỏ có nhiều phòng, gồm ba tầng lầu, ngoài ra còn có một khu vườn hoa nhỏ, thoạt nhìn cũng là một căn nhà rất bình thường. Mỹ nữ Phương Tây kéo Bùi Kiêu bay tới bên ngoài ngôi nhà, sau đó cười nói:
- Đúng rồi, còn chưa giới thiệu với nhau một chút, ta tên là Jenny, còn ngươi?
Trong lòng Bùi Kiêu vẫn đang suy tư nghi ngờ, nghe vậy hắn chỉ tùy ý nói:
- Ta tên là Bùi Kiêu, người Trung Quốc.
Jenny bật cười nói:
- Được rồi, ngươi còn để ý chuyện ta nói sai quốc tịch của ngươi sao? Không cần so đo như vậy chứ? Lòng dạ nam nhân nên rộng lượng một chút.
Nói xong, nàng liền nhẹ nhàng lướt vào trong phòng, kéo tay Bùi Kiêu cùng nhau xuyên qua vách tường, lọt vào trong tầm mắt Bùi Kiêu là hai vợ chồng trung niên cùng một thanh niên khoảng mười bảy mười tám tuổi đang ngồi nói chuyện với nhau, có điều hơi kỳ quái là, trên bàn rõ ràng đã bày đầy đồ ăn, nhưng bọn họ lại không có một chút ý định động đũa, hình như đang chờ đợi người nào đó.
Jenny vừa thấy ba người liền buông tay Bùi Kiêu ra, ngay sau đó trên người chợt lóe sáng, linh hồn thể vốn đang hư ảo lập tức trở nên chân thật, cái này cũng chưa tính, càng làm cho Bùi Kiêu cảm giác được khiếp sợ là, ba người kia vui mừng đứng lên, hiển nhiên bọn họ đều nhìn thấy được Jenny, chỉ là chưa có tới chạm vào nàng, chỉ đứng tại chỗ nhìn nàng đầy thân thiết. Thanh niên kia lập tức nói:
- Sao muộn như vậy tỷ mới về? Không phải chỉ là một nhiệm vụ tập thể nhỏ sao? Vừa rồi từ trên TV còn đưa tin về vụ nổ lớn, nói là sự cố kho trữ dầu, mọi người còn đang lo lắng.
Jenny mỉm cười nhìn ba người nói:
- Trên đường có chút chuyện trì hoãn, mục tiêu nhiệm vụ lần này quả thật có chút phiền phức, đều là một ít yêu ma trung cấp, có điều phe chúng ta cũng có vài người có vũ khí, cuối cùng vẫn giải quyết xong toàn bộ. Đúng rồi, ta còn dẫn một bằng hữu về nhà, mọi người cứ ăn cơm trước đi, ta có chút việc cần nói cùng với bằng hữu này.
Hai Vợ chồng trung niên cùng người thanh niên liền nhìn về phía sau Jenny, cũng tức là vị trí Bùi Kiêu đang đứng, đương nhiên bọn họ không hề nhìn thấy gì, thế nhưng cả ba người vẫn lộ ra vẻ vui mừng, người thanh niên nói:
- Tỷ tỷ, chẳng lẽ hắn là người có vũ khí?
Jenny cười lắc đầu nói:
- Tạm thời còn không phải... Được rồi, ta còn có một số việc cần bàn bạc, mọi người cứ ăn cơm đi.
Sau khi nói xong, ánh sáng nhạt trên người nàng dần dần ảm đạm xuống, toàn bộ thân hình lại biến thành hư ảo, sau đó nàng lại kéo tay Bùi Kiêu, cứ như vậy chậm rãi đi về hướng về lầu hai.
- Trước kia nơi này là phòng ta. Tốt rồi, hiện tại có thể yên tâm nói chuyện.
Jenny kéo Bùi Kiêu vào, đồ đạc trong phòng đã được sắp xếp chỉnh tề, nàng thở phào nhẹ nhõm một cái, sau đó liền trực tiếp mở miệng nói:
- Ta biết trong lòng ngươi khẳng định có rất nhiều nghi hoặc, yên tâm, chỉ cần là những vấn đề ta biết đều sẽ giải thích rõ ràng cho ngươi, thời điểm ta mới chết cũng mang theo rất nhiều nghi hoặc cùng khó hiểu như vậy... Có điều sau khi ta nói hết mọi chuyện cho ngươi biết, cũng hi vọng ngươi có thể trả chút thù lao.
Bùi Kiêu gật đầu nói:
- Quả thật, nếu có thể giải quyết hết những nghi hoặc hiện tại của ta, như vậy tự nhiên cũng nên trả công cho ngươi, đây chính là một phần hợp đồng đúng chứ?
( Đây là bản chất của xã hội tư bản, có làm việc sẽ có thù lao, đây chính là điều cơ bản nhất trong suy nghĩ của người dân, mà tại những quốc gia Âu Mĩ phát đạt, loại tư tưởng này gần như là quán triệt toàn dân, thậm chí ngay cả xã hội đen cũng có tư tưởng như vậy, thậm chí còn thuê luật sư đến xử lý tài sản của bản thân, những lời vừa rồi của Jenny hẳn là ý này. )
Jenny mỉm cười nói:
- Ta biết người Châu Á các ngươi... Không, đặc biệt là người Trung Quốc các ngươi, rất khinh thường việc đề cập rõ ràng đến lợi ích, nhưng mà nói rõ ràng như vậy có cái gì không hay chứ? Nhất định muốn vì ích lợi mà dây dưa đến tòa án mới tốt sao? Đương nhiên, hiện tại chúng ta cũng không có cần gì đến quan tòa, yêu cầu của ta rất đơn giản, ta nói tất cả mọi chuyện cho ngươi, chỉ hy vọng sau khi biết hết mọi chuyện ngươi tìm cho ta một thanh vũ khí, cho dù là loại vũ khí bình thường nhất cũng được, đây chính là yêu cầu của ta.
Trong lúc hôn mê, bỗng nhiên trên mặt Bùi Kiêu truyền đến một cảm giác đau nhức, sói đen đầu người, quái điểu đầu người, kinh khủng nhất còn có khuôn mặt khổng lồ đầy xúc tu, tất cả quái vật như ác mộng trong trí nhớ đồng loạt ập đến, khiến hắn vô cùng sợ hãi bật dậy từ mặt đất. Đến lúc này, Bùi Kiêu mới thấy trước mặt mình có vài nam tử da trắng đang đứng, mà một nam tử da trắng gần nhất đang bày ra động tác nhấc chân, hiển nhiên vừa rồi chính là do nam tử da trắng này dùng chân đá lên mặt hắn.
Mấy nam tử da trắng thấy thân thủ Bùi Kiêu nhanh nhẹn như vậy cũng đều lộ ra biểu tình kinh ngạc, tên nam tử da trắng đá Bùi Kiều bĩu môi, dùng tiếng Anh nói:
- Còn thất thần làm gì? Chẳng lẽ muốn chúng ta đưa ngươi lên tới cửa sao? Mẹ, nằm ở nơi này giả chết, ta dám cam đoan, tên này nhất định giả chết ở đây từ lúc bắt đầu, mẹ, đám heo da vàng đều là như vậy, bởi thế mới nói nên trục xuất toàn bộ mới tốt!
Trong khi nói chuyện mấy nam tử da trắng vừa hùng hùng hổ hổ vừa bước đi. Bị đá mấy phát khiến Bùi Kiêu một bụng tà hỏa, thế nhưng so với phẫn nộ trong lòng, tình huống trước mắt càng thêm có vẻ quỷ dị, nếu trí nhớ hắn không xảy ra vấn đề gì mà nói... Hắn nhớ rõ bản thân mới từ Địa ngục liều mạng quay về dương thế, có điều vì sao người sống lại nhìn thấy được hắn chứ? Chẳng lẽ hắn giống với mấy nhân vật trong tiểu thuyết kia, chiếm cứ thân thể người khác trùng sinh?
Nghĩ đến đây, Bùi Kiêu lập tức liền hưng phấn sờ loạn thân thể mình. Cái gọi là chết tử tế không bằng sống lại, người sống vĩnh viễn không cách nào biết rõ chết là một việc thống khổ như thế nào. Nếu có thể sống lại mà nói, cho dù là tàn phế cũng tốt hơn sống chung với lũ quái vật. Nhưng không đợi Bùi Kiêu hưng phấn bao lâu, khi hắn tập trung tinh thần, quan sát bên trong cơ thể, kết quả vẫn giống như lúc trước: điểm sáng trong cơ thể, chấp niệm bản thân, còn có ký hiệu lôi điện… tất cả đều vừa xem là hiểu ngay... hắn vẫn là linh hồn thể...
- Nói một cách khác, mấy người da trắng vừa rồi cũng đều là linh hồn thể? Vì sao trên người bọn họ không có khí tức đen tối tồn tại?
Bùi Kiêu liền bình tĩnh lại, mấy gã vừa rồi cũng là linh hồn thể, hơn nữa xung quanh linh hồn cũng không có khí tức đen tối, như vậy không phải là giống hắn sao?
Bùi Kiêu gắng sức bình tĩnh, vội vàng nhìn bốn phía, quả nhiên nhìn thấy con người, thành phố đèn đuốc sáng sủa, còn có rất nhiều nhà cao tầng, tuy rằng thời gian đã là buổi tối nhưng trên ngã tư vẫn còn có rất nhiều xe cùng người đi đường, mấu chốt nhất là, Bùi Kiêu thấy được một tòa kiến trúc rất nổi tiếng... Nhà Trắng nước Mĩ, khiến hắn xác định bản thân chắc chắn đang ở trên Trái đất, không phải là xuyên việt đến nơi nào đó.
Bùi Kiêu thật sự cảm thấy vui mừng đến mức khó có thể nói nên lời, nếu không phải giờ phút này hắn đã là linh hồn thể, khả năng nước mắt không tự chủ được chảy ra cũng nên. Bùi Kiêu cứ như vậy mờ mịt đứng tại chỗ một lúc lâu, mãi cho đến khi có một bàn tay đặt lên vai từ phía sau, lúc này hắn mới đột nhiên bừng tỉnh lại, trong lòng tự trách, nếu ở trong Địa Ngục với trạng thái vừa rồi mà nói, chỉ sợ đã sớm bị quái vật cắn nuốt sạch sẽ rồi, cho dù đây là dương thế cũng không thể khinh thường như vậy, ai biết tương lai có thể sẽ gặp quái vật gì hay không?
Khi Bùi Kiêu quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy một người đẹp Phương Tây mỹ lệ, tóc vàng mắt xanh, thân cao thon thả, khuôn mặt đầy tò mò nói:
- Này, ngươi không đi sao, những người đó sắp đi rồi kìa.
Bùi Kiêu cũng không phải là Trư Bát Giới háo sắc, hắn nhìn hai mắt người đẹp một chút rồi nói:
- Đi đâu cơ?
Cô gái hơi hơi sửng sốt, không nói thêm gì nữa, chỉ lấy tay chỉ về một hướng cách đó không xa, ngã tư đường bên cạnh, Bùi Kiêu nhìn qua, quả nhiên tại đó có một đám người đang tụ tập. Hắn cũng không hỏi gì thêm, xoay người đi về hướng bên kia.
Vừa đi Bùi Kiêu vừa suy nghĩ, tất cả những chuyện trước mắt đều rất quỷ dị. Đầu tiên hắn không biết hiện tại là ngày tháng năm nào, hắn chỉ nhớ rõ thời điểm mình chết là giữa tháng 7 năm 2009, tính cả thời gian hắn ở Địa Phủ mà nói, hiện tại hẳn là đầu tháng 12 năm 2009, thế nhưng ai biết thời gian ở hai thế giới có giống nhau hay không? Vạn nhất hiện tại đã là mấy chục năm sau thì sao? Đây là cái thứ nhất.
Thứ hai là các linh hồn xung quanh đây, theo Bùi Kiêu chứng kiến ít nhất có vài trăm linh hồn thể tồn tại, nhưng xung quanh bọn họ đều không có khí tức màu đen. Kỳ thật linh hồn thể vẫn có khác biệt rất lớn với người sống, một vài linh hồn thể có chút cảm giác hư ảo, thân thể phảng phất như ảo ảnh vậy, tóm lại có chút cảm giác không chân thật. Bùi Kiêu thấy trong này có ít nhất mấy trăm linh hồn thể không có hắc sắc khí tức, hơn nữa bọn họ còn nói chuyện với nhau, hiển nhiên không phải hôm nay mới biến thành linh hồn thể, mà là đã biến thành linh hồn thể từ lâu, chắc hẳn đã có quen biết với nhau từ trước.
Chính bởi vì hai điểm đó, khiến Bùi Kiêu không thể không cẩn thận, hắn cũng không dám lộ ra bản thân ngơ ngác cái gì cũng không biết, dù sao chỉ là đi theo đám người đó mà thôi, sau đó chậm rãi tìm hiểu tình huống đến cùng là cái gì, vì sao những linh hồn này đều không có khí tức đen tối, vì sao bọn họ đều không bị hút vào trong Địa ngục?
Khi Bùi Kiêu đi tới, một người trong nhóm nhìn thoáng qua hướng Bùi Kiêu, tiếp đó liền gật gật đầu với một người bên cạnh, người bên cạnh liền vươn tay ra, dần dần, ở trên tay hắn xuất hiện mười điểm sáng lớn nhỏ khác nhau, người này cũng không nói nhiều, tiện tay liền khiến những điểm sáng dung nhập vào trong cơ thể Bùi Kiêu, sau đó vẻ mặt đầy coi thường phất phất tay, ý bảo Bùi Kiêu rời đi.
Lần này Bùi Kiêu mới thật sự không cách nào hình dung được nỗi khiếp sợ, hắn cũng không nghĩ đến chuyện nhận năng lượng cơ bản, đây chính là thành phần trụ cột tạo thành linh hồn a, dễ dàng cho người khác như vậy? Người vừa rồi không sợ linh hồn bản thân tan thành mây khói sao?
Mang theo một bụng nghi vấn, Bùi Kiêu tùy ý đi về hướng ngã tư phía xa, rất nhiều nghi vấn không thể giải thích, hơn nữa hiện tại đang ở thủ đô Washington nước Mĩ, muốn quay về Trung Quốc cũng không phải một chuyện đơn giản, xem ra hắn cần đến sân bay một chuyến, hẳn là có thể tìm được chuyến bay đến Trung Quốc mới đúng.
- Này. . . Cái người Nhật Bản kia, có phải ngươi mới chết hay không a?
Ngay tại lúc Bùi Kiêu đang mê mang, bỗng nhiên từ phía sau truyền đến một thanh âm như vậy, khiến hắn sợ tới mức lập tức quay đầu lại nhìn về phía sau, liền nhìn thấy mĩ nữ phương tây lúc trước đang tươi cười nhìn hắn.
Trong lòng Bùi Kiêu vừa động, hắn nhìn quanh trái phải một chút, phát hiện xung quanh chỉ có hai linh hồn, hắn cùng mĩ nữ Phương Tây, lập tức hắn cũng không tiếp tục giấu diếm, gật đầu nói:
- Ừm, rất kỳ quái a, đột nhiên liền biến thành linh hồn, không ngờ người chết đi thật sự có linh hồn... À mà ta không phải người Nhật Bản, ta là người Trung Quốc!
Mỹ nữ Phương Tây lúc này mới lộ ra biểu tình vô cùng kinh ngạc, giống như vừa nghe thấy chuyện bất bình thường không thể tin được, nàng gần như không hề rụt rè giữ ý, há to miệng nói lớn:
- Không thể nào? Ta chỉ là tùy ý nói như vậy thôi, ngươi đúng là người mới chết? Vậy là ngươi dựa vào lực lượng bản thân tránh thoát tội nghiệt? Trời ạ, thật sự là có thể dựa vào bản thân tránh thoát tội nghiệt của mình hay sao?
Bùi Kiêu cười cười, hắn nhẹ nhàng đi đến trước mặt mỹ nữ Phương Tây khoảng ba mét, vị trí này là nơi hắn có thể phát ra lôi điện chi lực chuẩn xác cùng nhanh nhất, hắn cười nói:
- Tột nghiệt ngươi nói có phải là khí tức đen tối quấn quanh linh hồn thể không? Đúng là ta tự mình tránh thoát tội nghiệt, nhưng tất cả mọi chuyện là như thế nào? Vì sao chúng ta chết đi đều có linh hồn, còn có tội nghiệt là gì? Đúng rồi, lúc trước người kia cho ta mười điểm sáng, như thế là sao?
Mỹ nữ phương tây vẫn duy trì vẻ khiếp sợ như cũ, một lúc lâu sau nàng mới vui mừng kêu lên:
- Yes, xem ra lần này ta là nhặt được bảo vật quý giá a...
Sau khi nói xong, nàng liền nhìn thấy sắc mặt Bùi Kiêu biến đổi, hơn nữa bắt đầu không ngừng điều tra chung quanh, lúc này mới phát hiện câu nói của mình tựa hồ có chút vấn đề, vì thế nàng vội vàng nói:
- Ngươi không cần lo lắng, ta không có ác ý gì đối với ngươi, ý của ta là đã tìm được đội viên có thực lực cường đại, xem ra chúng ta cũng có thể tham gia tổ đội, sau này cùng đăng ký vào một đội ngũ
Nghi hoặc trong lòng Bùi Kiêu càng nhiều, có điều hắn cũng không lên tiếng hỏi, chỉ nhìn chằm chằm vào mỹ nữ phương tây, muốn nghe xem nàng giải thích đến cùng là cái gì. Mỹ nữ phương tây nhìn khuôn mặt đầy nghi ngờ của Bùi Kiêu, thản nhiên nở nụ cười nói:
- Nơi này cũng không phải là nơi thích hợp để nói chuyện, không bằng tới nhà ta đi... Ách, là nhà ta ở khi còn sống, cha mẹ ta cùng em trai đều vẫn còn sống, đến đó ta sẽ giải thích rõ ràng cho ngươi về những chuyện trước mắt, ha ha, nói thật thì rất khó tưởng tượng a, lúc trước ta nghe xong thì sững sờ choáng váng hơn một tuần lễ, sau đó mới tin những lời bọn họ nói đều là sự thật...
Trong khi nói chuyện, mỹ nữ Phương Tây đã thân thiết nắm tay Bùi Kiều, kéo hắn bay về hướng nội thành.
Nhà của mỹ nữ Phương Tây là một khu nhà dành cho thành phần lao động tri thức trung lưu, là một biệt thự nhỏ có nhiều phòng, gồm ba tầng lầu, ngoài ra còn có một khu vườn hoa nhỏ, thoạt nhìn cũng là một căn nhà rất bình thường. Mỹ nữ Phương Tây kéo Bùi Kiêu bay tới bên ngoài ngôi nhà, sau đó cười nói:
- Đúng rồi, còn chưa giới thiệu với nhau một chút, ta tên là Jenny, còn ngươi?
Trong lòng Bùi Kiêu vẫn đang suy tư nghi ngờ, nghe vậy hắn chỉ tùy ý nói:
- Ta tên là Bùi Kiêu, người Trung Quốc.
Jenny bật cười nói:
- Được rồi, ngươi còn để ý chuyện ta nói sai quốc tịch của ngươi sao? Không cần so đo như vậy chứ? Lòng dạ nam nhân nên rộng lượng một chút.
Nói xong, nàng liền nhẹ nhàng lướt vào trong phòng, kéo tay Bùi Kiêu cùng nhau xuyên qua vách tường, lọt vào trong tầm mắt Bùi Kiêu là hai vợ chồng trung niên cùng một thanh niên khoảng mười bảy mười tám tuổi đang ngồi nói chuyện với nhau, có điều hơi kỳ quái là, trên bàn rõ ràng đã bày đầy đồ ăn, nhưng bọn họ lại không có một chút ý định động đũa, hình như đang chờ đợi người nào đó.
Jenny vừa thấy ba người liền buông tay Bùi Kiêu ra, ngay sau đó trên người chợt lóe sáng, linh hồn thể vốn đang hư ảo lập tức trở nên chân thật, cái này cũng chưa tính, càng làm cho Bùi Kiêu cảm giác được khiếp sợ là, ba người kia vui mừng đứng lên, hiển nhiên bọn họ đều nhìn thấy được Jenny, chỉ là chưa có tới chạm vào nàng, chỉ đứng tại chỗ nhìn nàng đầy thân thiết. Thanh niên kia lập tức nói:
- Sao muộn như vậy tỷ mới về? Không phải chỉ là một nhiệm vụ tập thể nhỏ sao? Vừa rồi từ trên TV còn đưa tin về vụ nổ lớn, nói là sự cố kho trữ dầu, mọi người còn đang lo lắng.
Jenny mỉm cười nhìn ba người nói:
- Trên đường có chút chuyện trì hoãn, mục tiêu nhiệm vụ lần này quả thật có chút phiền phức, đều là một ít yêu ma trung cấp, có điều phe chúng ta cũng có vài người có vũ khí, cuối cùng vẫn giải quyết xong toàn bộ. Đúng rồi, ta còn dẫn một bằng hữu về nhà, mọi người cứ ăn cơm trước đi, ta có chút việc cần nói cùng với bằng hữu này.
Hai Vợ chồng trung niên cùng người thanh niên liền nhìn về phía sau Jenny, cũng tức là vị trí Bùi Kiêu đang đứng, đương nhiên bọn họ không hề nhìn thấy gì, thế nhưng cả ba người vẫn lộ ra vẻ vui mừng, người thanh niên nói:
- Tỷ tỷ, chẳng lẽ hắn là người có vũ khí?
Jenny cười lắc đầu nói:
- Tạm thời còn không phải... Được rồi, ta còn có một số việc cần bàn bạc, mọi người cứ ăn cơm đi.
Sau khi nói xong, ánh sáng nhạt trên người nàng dần dần ảm đạm xuống, toàn bộ thân hình lại biến thành hư ảo, sau đó nàng lại kéo tay Bùi Kiêu, cứ như vậy chậm rãi đi về hướng về lầu hai.
- Trước kia nơi này là phòng ta. Tốt rồi, hiện tại có thể yên tâm nói chuyện.
Jenny kéo Bùi Kiêu vào, đồ đạc trong phòng đã được sắp xếp chỉnh tề, nàng thở phào nhẹ nhõm một cái, sau đó liền trực tiếp mở miệng nói:
- Ta biết trong lòng ngươi khẳng định có rất nhiều nghi hoặc, yên tâm, chỉ cần là những vấn đề ta biết đều sẽ giải thích rõ ràng cho ngươi, thời điểm ta mới chết cũng mang theo rất nhiều nghi hoặc cùng khó hiểu như vậy... Có điều sau khi ta nói hết mọi chuyện cho ngươi biết, cũng hi vọng ngươi có thể trả chút thù lao.
Bùi Kiêu gật đầu nói:
- Quả thật, nếu có thể giải quyết hết những nghi hoặc hiện tại của ta, như vậy tự nhiên cũng nên trả công cho ngươi, đây chính là một phần hợp đồng đúng chứ?
( Đây là bản chất của xã hội tư bản, có làm việc sẽ có thù lao, đây chính là điều cơ bản nhất trong suy nghĩ của người dân, mà tại những quốc gia Âu Mĩ phát đạt, loại tư tưởng này gần như là quán triệt toàn dân, thậm chí ngay cả xã hội đen cũng có tư tưởng như vậy, thậm chí còn thuê luật sư đến xử lý tài sản của bản thân, những lời vừa rồi của Jenny hẳn là ý này. )
Jenny mỉm cười nói:
- Ta biết người Châu Á các ngươi... Không, đặc biệt là người Trung Quốc các ngươi, rất khinh thường việc đề cập rõ ràng đến lợi ích, nhưng mà nói rõ ràng như vậy có cái gì không hay chứ? Nhất định muốn vì ích lợi mà dây dưa đến tòa án mới tốt sao? Đương nhiên, hiện tại chúng ta cũng không có cần gì đến quan tòa, yêu cầu của ta rất đơn giản, ta nói tất cả mọi chuyện cho ngươi, chỉ hy vọng sau khi biết hết mọi chuyện ngươi tìm cho ta một thanh vũ khí, cho dù là loại vũ khí bình thường nhất cũng được, đây chính là yêu cầu của ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.