Chương 111
Lệ Ưu Đàm
24/04/2016
Phim kinh dị dẫn tới hiểu lầm
Thật vất vả chọn được bộ phim tuyệt đối kinh khủng, Hùng Thần Giai nở một nụ cười bỉ ổi, nhét vé xem phim vào túi, sau đó đút tay vào túi đi về phía Tang Vãn Cách.
Đến trước mặt cô, bắt gặp được khuôn mặt nhỏ nhắn ngước lên, đôi mắt lung linh dịu dàng ngưng mắt nhìn hắn. Hùng Thần Giai đưa tay ra, nhìn bàn tay mềm mại nhỏ bé từ từ đưa vào lòng bàn tay thô to của mình, sau đó nắm lấy, dắt cô đi tới siêu thị nhỏ bên cạnh rạp chiếu phim.
Tang Vãn Cách tò mò xoay mặt qua nhìn hắn: "Đi siêu thị làm gì vậy?"
"Mua đồ uống và bắp rang, đi xem phim phải ăn những thứ này mà, không phải em không biết chứ?" Hắn vừa nói vừa dắt cô đi, trong lúc đó hắn còn chú ý không để cho người đông chật chội xô đẩy trúng cô, bàn tay vững vàng giữ lấy cánh tay mảnh khảnh của cô, nắm bàn tay nhỏ nhắn của cô trong lòng bàn tay mình. "A, anh quên, em không biết thật." Vốn là cô gái ngậm chìa khóa vàng ra đời, muốn gió có gió muốn mưa có mưa, cần gì phải chạy ra ngoài đường học người ta đi rạp xem phim đây? Rạp chiếu phim tư nhân của Tang gia ít lắm sao?!
Tang Vãn Cách quả nhiên lắc đầu một cái, mắt to tò mò vẫn nhìn mặt của hắn, dường như muốn nhìn ra cái gì từ trên mặt hắn. "Anh chọn phim gì vậy?"
Bạn đầu gấu nào đó vừa định trả lời, chợt sửng sốt, do dự một chút, cái này nếu nói cho cô biết..... Ngộ nhỡ cô không muốn xem rồi cự tuyệt phải làm sao? Không thể nói cho cô biết được!
Thế là hắn làm bộ ho khan một tiếng: "Khụ ừ ── đến lúc đó em sẽ biết, cái phim này là bom tấn, mới vừa công chiếu thôi." Đúng vậy, phim kinh dị của Thái được mong đợi đã lâu này đúng là phim khủng thuộc dạng bom tấn.....
"Vậy sao." Nghe vậy, Tang Vãn Cách gật đầu một cái, cũng không suy nghĩ nhiều, ngoan ngoãn để hắn dắt đi vào cửa siêu thị. Vừa bước vào cô liền cảm thấy khí lạnh đập vào mặt, mắt to híp lại, không khỏi phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn, sau đó cái miệng nhỏ nhắn thiếu chút nữa liền mở thành hình chữ "O", không phải ngày nghỉ mà sao... Trong siêu thị có nhiều người như vậy chứ? Vậy tại sao siêu thị lớn ở lân cận lại không nhiều người được như vậy?
"Thế nào?" Thấy cô kinh ngạc, Hùng Thần Giai cúi đầu nhìn cô, "Sao em lại có bộ dáng kinh ngạc đến như thế?"
"... Nơi này, bình thường đều đông người như vậy sao?" Tang Vãn Cách có chút không thể tin, so sánh với mấy siêu thị trước kia mình từng đi, siêu thị này mặc dù không lớn lắm, nhưng lượng khách tuyệt đối là hơn gấp mấy lần mấy siêu thị kia!
"Cái gì." Hùng Thần Giai buồn cười nhìn cô, "Chỗ em ở đều là khu dân cư cao cấp, vốn là cung cấp luôn cả dịch vụ đặt hàng tại nhà, mấy cái siêu thị trong khu dân cư chỉ là để phòng ngừa tình huống bất ngờ thôi, em thấy người có tiền trong tay sẽ thích cầm ví tiền đi dạo siêu thị sao?" Bọn họ thích cửa hàng cao cấp và trung tâm thương mại, siêu thị cái gì, nhìn cũng không liếc mắt nhìn nữa là.
"À~~~" thì ra là như vậy!
Tang Vãn Cách cảm thấy rất ngạc nhiên, nhưng cũng rất nhanh tiếp thu sự thật này. Hùng Thần Giai dắt cô đến khu đồ ăn vặt, chọn mấy bao khoai tây chiên và bắp rang, suy nghĩ một chút lại bỏ hai túi vào giỏ, sau đó tiếp tục đi dạo với cô. Lúc đi qua tủ lạnh hắn ngừng lại, từ từ quay đầu lại nhìn, tròng mắt đen nhìn chằm chằm kem bên trong một hồi lâu, suy nghĩ một chút, cầm một cái bánh quế nhét vào tay Tang Vãn Cách.
"Cho em?" Khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ đỏ lên, Tang Vãn Cách cười mím lại môi hồng, giơ bánh quế trong tay lên nhìn kĩ, phát hiện đúng là vị hoa quả mình thích, không khỏi cười thỏa mãn.
Ngón tay to và dài ngắt nhẹ lên mũi thon, Hùng Thần Giai dùng giọng nói vô cùng cưng chìu nói: "Không cho em thì còn có thể cho ai hả?" Trên thế giới này còn có cô gái thứ hai có thể làm cho hắn cam tâm tình nguyện vì cô mua bánh quế sao?
"Cám ơn." Đáng tiếc còn chưa tính tiền, không có cách nào ăn được.
Thấy bộ dạng cô muốn ăn lại không dám, Hùng Thần Giai bất đắc dĩ lắc đầu một cái, lôi kéo tay nhỏ bé của cô tới quầy thu tiền, cũng may người tuy nhiều, nhưng đội ngũ nhân viên tính tiền nhanh nên tuy rất đông người xếp hàng, không lâu lắm liền đến phiên hắn. Mới vừa tính xong tiền bánh quế, hắn đưa nó cho cô đang đứng bên cạnh, còn săn sóc xé ra đưa tới miệng nhỏ của cô, sau đó dùng ánh mắt ý bảo cô ăn đi.
Nhìn bạn gấu cười một tiếng, Tang Vãn Cách không chút khách khí cắn một cái, a ~ trời nóng ăn đồ lạnh đúng là thoải mái oa!
Cô vốn nghĩ muốn ăn hết, nhưng gặm mới được một phần ba, bàn tay to của bạn gấu nào đó lại cướp bánh quế đi, mắt to tràn đầy khát vọng nhất thời đuổi theo tay gấu của Hùng Thần Giai: "Gấu..."
Hùng Thần Giai vô cùng phách lối hung ác cắn một miếng lớn, sau đó liếc cô một cái: "Ăn nhiều sẽ đau bụng."
"Nhưng mà người ta chỉ mới ăn có một chút thôi!"
"Vậy cũng đủ rồi, còn dư lại là của anh." Hùng Thần Giai bĩu môi, lại cắn một miếng, mặc dù bị lạnh đến nhe răng trợn mắt, tròng mắt đen lại cười đến cong cong, bộ dạng vui vẻ vô cùng thỏa mãn.
Tang Vãn Cách nhất thời bất mãn bĩu môi hồng, giương mắt nhìn hắn từng miếng từng miếng ăn hết, còn cô chỉ có thể tiếp tục nhìn hắn, đầu lưỡi mềm mại không tự chủ được vươn ra liếm cánh môi khô một cái, thật muốn ăn, thật sự rất muốn ăn!
Bị cô làm động tác vô cùng câu dẫn làm cho ngẩn ngơ, Hùng Thần Giai chợt cảm thấy bánh quế trong miệng mất đi vị ngọt, trở nên lạt lẽo không khác gì nước lọc bình thường cả. Tròng mắt đen thoáng toát ra tia lửa, bàn tay cầm túi đồ mới mua giơ lên, lại cầm bánh quế, hắn không thể làm gì khác hơn là dùng một cái tay khác tới sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, đưa phần bánh quế còn lại không nhiều lắm qua: "Không cho phép ăn nhiều, chỉ một lần này thôi, về sau không thể như vậy nữa biết chưa."
"Ừ!" Tang Vãn Cách lập tức gật đầu, bắt lấy bàn tay to của hắn cắn một cái, hai người cùng nhau từ từ đi tới rạp chiếu phim, lúc đến cửa cũng vừa lúc ăn xong bánh quế, Hùng Thần Giai giơ tay lên, chính xác ném bao bánh vào cửa thùng rác, đổi lấy một tiếng than thở của Tang Vãn Cách.
Quá trình xem phim trên căn bản coi như là thuận lợi, bởi vì Tang Vãn Cách vừa bắt đầu cũng không biết đây là phim kinh dị. Cô ngồi nghiêm chỉnh, hai tay nhỏ bé ngoan ngoãn để trên đầu gối, mắt to không nháy nhìn chằm chằm màn ảnh, chợt bị cái tên phim tràn đầy máu tanh nhảy ra mới giật mình.
Khóe mắt loé sáng liếc bộ dạng Tang Vãn Cách bị dọa sợ, trong lòng bạn gấu nào đó không khỏi âm thầm vui vẻ, quả nhiên lúc đi hẹn hò xem phim kịnh dị mới phải đạo, cứ như thế này thì đến cảnh kinh khủng nhất... Hắn có thể tưởng tượng ra cảnh tranh thủ ăn đậu hũ mà cảm thấy hưng phấn!
Nhưng chuyện cũng không như hy vọng của Hùng Thần Giai, bởi vì công chúa nhà hắn rõ ràng là càng xem càng bình tĩnh, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn không có vẻ gì cả, tựa hồ như hình ảnh quỷ dị kinh khủng này không chút xíu nào ảnh hưởng đến cô.
Không phải chứ, không phải là như vậy chứ?! Con gái không phải sợ xem phim kịnh dị sao? Họ không phải lúc xem phim kịnh dị đều nhào vào lồng ngực bạn trai tìm kiếm sự che chở sao? Tại sao công chúa nhà hắn lại đặc biệt như vậy chứ?!
Mắt thấy cảnh kinh khủng nhất sắp đến, nhưng bộ dáng Tang Vãn Cách rõ ràng chính là không bị hù doạ, thậm chí ngay cả một chút sợ cũng không có! Cuối cùng vẫn là Hùng Thần Giai nóng nảy, nếu ăn không được đậu hũ non, này, vậy hắn chọn cái phim quỷ này làm gì?! Không kiên nhẫn liếc mắt nhìn màn ảnh lớn đang chiếu cái cảnh tên biến thái vừa cắt người vừa cười như điên, Hùng Thần Giai cắn răng, lại híp híp mắt, ba giây sau, hắn đột nhiên run lên, sau đó ── nhào vào trong ngực Tang Vãn Cách!
Thật vất vả chọn được bộ phim tuyệt đối kinh khủng, Hùng Thần Giai nở một nụ cười bỉ ổi, nhét vé xem phim vào túi, sau đó đút tay vào túi đi về phía Tang Vãn Cách.
Đến trước mặt cô, bắt gặp được khuôn mặt nhỏ nhắn ngước lên, đôi mắt lung linh dịu dàng ngưng mắt nhìn hắn. Hùng Thần Giai đưa tay ra, nhìn bàn tay mềm mại nhỏ bé từ từ đưa vào lòng bàn tay thô to của mình, sau đó nắm lấy, dắt cô đi tới siêu thị nhỏ bên cạnh rạp chiếu phim.
Tang Vãn Cách tò mò xoay mặt qua nhìn hắn: "Đi siêu thị làm gì vậy?"
"Mua đồ uống và bắp rang, đi xem phim phải ăn những thứ này mà, không phải em không biết chứ?" Hắn vừa nói vừa dắt cô đi, trong lúc đó hắn còn chú ý không để cho người đông chật chội xô đẩy trúng cô, bàn tay vững vàng giữ lấy cánh tay mảnh khảnh của cô, nắm bàn tay nhỏ nhắn của cô trong lòng bàn tay mình. "A, anh quên, em không biết thật." Vốn là cô gái ngậm chìa khóa vàng ra đời, muốn gió có gió muốn mưa có mưa, cần gì phải chạy ra ngoài đường học người ta đi rạp xem phim đây? Rạp chiếu phim tư nhân của Tang gia ít lắm sao?!
Tang Vãn Cách quả nhiên lắc đầu một cái, mắt to tò mò vẫn nhìn mặt của hắn, dường như muốn nhìn ra cái gì từ trên mặt hắn. "Anh chọn phim gì vậy?"
Bạn đầu gấu nào đó vừa định trả lời, chợt sửng sốt, do dự một chút, cái này nếu nói cho cô biết..... Ngộ nhỡ cô không muốn xem rồi cự tuyệt phải làm sao? Không thể nói cho cô biết được!
Thế là hắn làm bộ ho khan một tiếng: "Khụ ừ ── đến lúc đó em sẽ biết, cái phim này là bom tấn, mới vừa công chiếu thôi." Đúng vậy, phim kinh dị của Thái được mong đợi đã lâu này đúng là phim khủng thuộc dạng bom tấn.....
"Vậy sao." Nghe vậy, Tang Vãn Cách gật đầu một cái, cũng không suy nghĩ nhiều, ngoan ngoãn để hắn dắt đi vào cửa siêu thị. Vừa bước vào cô liền cảm thấy khí lạnh đập vào mặt, mắt to híp lại, không khỏi phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn, sau đó cái miệng nhỏ nhắn thiếu chút nữa liền mở thành hình chữ "O", không phải ngày nghỉ mà sao... Trong siêu thị có nhiều người như vậy chứ? Vậy tại sao siêu thị lớn ở lân cận lại không nhiều người được như vậy?
"Thế nào?" Thấy cô kinh ngạc, Hùng Thần Giai cúi đầu nhìn cô, "Sao em lại có bộ dáng kinh ngạc đến như thế?"
"... Nơi này, bình thường đều đông người như vậy sao?" Tang Vãn Cách có chút không thể tin, so sánh với mấy siêu thị trước kia mình từng đi, siêu thị này mặc dù không lớn lắm, nhưng lượng khách tuyệt đối là hơn gấp mấy lần mấy siêu thị kia!
"Cái gì." Hùng Thần Giai buồn cười nhìn cô, "Chỗ em ở đều là khu dân cư cao cấp, vốn là cung cấp luôn cả dịch vụ đặt hàng tại nhà, mấy cái siêu thị trong khu dân cư chỉ là để phòng ngừa tình huống bất ngờ thôi, em thấy người có tiền trong tay sẽ thích cầm ví tiền đi dạo siêu thị sao?" Bọn họ thích cửa hàng cao cấp và trung tâm thương mại, siêu thị cái gì, nhìn cũng không liếc mắt nhìn nữa là.
"À~~~" thì ra là như vậy!
Tang Vãn Cách cảm thấy rất ngạc nhiên, nhưng cũng rất nhanh tiếp thu sự thật này. Hùng Thần Giai dắt cô đến khu đồ ăn vặt, chọn mấy bao khoai tây chiên và bắp rang, suy nghĩ một chút lại bỏ hai túi vào giỏ, sau đó tiếp tục đi dạo với cô. Lúc đi qua tủ lạnh hắn ngừng lại, từ từ quay đầu lại nhìn, tròng mắt đen nhìn chằm chằm kem bên trong một hồi lâu, suy nghĩ một chút, cầm một cái bánh quế nhét vào tay Tang Vãn Cách.
"Cho em?" Khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ đỏ lên, Tang Vãn Cách cười mím lại môi hồng, giơ bánh quế trong tay lên nhìn kĩ, phát hiện đúng là vị hoa quả mình thích, không khỏi cười thỏa mãn.
Ngón tay to và dài ngắt nhẹ lên mũi thon, Hùng Thần Giai dùng giọng nói vô cùng cưng chìu nói: "Không cho em thì còn có thể cho ai hả?" Trên thế giới này còn có cô gái thứ hai có thể làm cho hắn cam tâm tình nguyện vì cô mua bánh quế sao?
"Cám ơn." Đáng tiếc còn chưa tính tiền, không có cách nào ăn được.
Thấy bộ dạng cô muốn ăn lại không dám, Hùng Thần Giai bất đắc dĩ lắc đầu một cái, lôi kéo tay nhỏ bé của cô tới quầy thu tiền, cũng may người tuy nhiều, nhưng đội ngũ nhân viên tính tiền nhanh nên tuy rất đông người xếp hàng, không lâu lắm liền đến phiên hắn. Mới vừa tính xong tiền bánh quế, hắn đưa nó cho cô đang đứng bên cạnh, còn săn sóc xé ra đưa tới miệng nhỏ của cô, sau đó dùng ánh mắt ý bảo cô ăn đi.
Nhìn bạn gấu cười một tiếng, Tang Vãn Cách không chút khách khí cắn một cái, a ~ trời nóng ăn đồ lạnh đúng là thoải mái oa!
Cô vốn nghĩ muốn ăn hết, nhưng gặm mới được một phần ba, bàn tay to của bạn gấu nào đó lại cướp bánh quế đi, mắt to tràn đầy khát vọng nhất thời đuổi theo tay gấu của Hùng Thần Giai: "Gấu..."
Hùng Thần Giai vô cùng phách lối hung ác cắn một miếng lớn, sau đó liếc cô một cái: "Ăn nhiều sẽ đau bụng."
"Nhưng mà người ta chỉ mới ăn có một chút thôi!"
"Vậy cũng đủ rồi, còn dư lại là của anh." Hùng Thần Giai bĩu môi, lại cắn một miếng, mặc dù bị lạnh đến nhe răng trợn mắt, tròng mắt đen lại cười đến cong cong, bộ dạng vui vẻ vô cùng thỏa mãn.
Tang Vãn Cách nhất thời bất mãn bĩu môi hồng, giương mắt nhìn hắn từng miếng từng miếng ăn hết, còn cô chỉ có thể tiếp tục nhìn hắn, đầu lưỡi mềm mại không tự chủ được vươn ra liếm cánh môi khô một cái, thật muốn ăn, thật sự rất muốn ăn!
Bị cô làm động tác vô cùng câu dẫn làm cho ngẩn ngơ, Hùng Thần Giai chợt cảm thấy bánh quế trong miệng mất đi vị ngọt, trở nên lạt lẽo không khác gì nước lọc bình thường cả. Tròng mắt đen thoáng toát ra tia lửa, bàn tay cầm túi đồ mới mua giơ lên, lại cầm bánh quế, hắn không thể làm gì khác hơn là dùng một cái tay khác tới sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, đưa phần bánh quế còn lại không nhiều lắm qua: "Không cho phép ăn nhiều, chỉ một lần này thôi, về sau không thể như vậy nữa biết chưa."
"Ừ!" Tang Vãn Cách lập tức gật đầu, bắt lấy bàn tay to của hắn cắn một cái, hai người cùng nhau từ từ đi tới rạp chiếu phim, lúc đến cửa cũng vừa lúc ăn xong bánh quế, Hùng Thần Giai giơ tay lên, chính xác ném bao bánh vào cửa thùng rác, đổi lấy một tiếng than thở của Tang Vãn Cách.
Quá trình xem phim trên căn bản coi như là thuận lợi, bởi vì Tang Vãn Cách vừa bắt đầu cũng không biết đây là phim kinh dị. Cô ngồi nghiêm chỉnh, hai tay nhỏ bé ngoan ngoãn để trên đầu gối, mắt to không nháy nhìn chằm chằm màn ảnh, chợt bị cái tên phim tràn đầy máu tanh nhảy ra mới giật mình.
Khóe mắt loé sáng liếc bộ dạng Tang Vãn Cách bị dọa sợ, trong lòng bạn gấu nào đó không khỏi âm thầm vui vẻ, quả nhiên lúc đi hẹn hò xem phim kịnh dị mới phải đạo, cứ như thế này thì đến cảnh kinh khủng nhất... Hắn có thể tưởng tượng ra cảnh tranh thủ ăn đậu hũ mà cảm thấy hưng phấn!
Nhưng chuyện cũng không như hy vọng của Hùng Thần Giai, bởi vì công chúa nhà hắn rõ ràng là càng xem càng bình tĩnh, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn không có vẻ gì cả, tựa hồ như hình ảnh quỷ dị kinh khủng này không chút xíu nào ảnh hưởng đến cô.
Không phải chứ, không phải là như vậy chứ?! Con gái không phải sợ xem phim kịnh dị sao? Họ không phải lúc xem phim kịnh dị đều nhào vào lồng ngực bạn trai tìm kiếm sự che chở sao? Tại sao công chúa nhà hắn lại đặc biệt như vậy chứ?!
Mắt thấy cảnh kinh khủng nhất sắp đến, nhưng bộ dáng Tang Vãn Cách rõ ràng chính là không bị hù doạ, thậm chí ngay cả một chút sợ cũng không có! Cuối cùng vẫn là Hùng Thần Giai nóng nảy, nếu ăn không được đậu hũ non, này, vậy hắn chọn cái phim quỷ này làm gì?! Không kiên nhẫn liếc mắt nhìn màn ảnh lớn đang chiếu cái cảnh tên biến thái vừa cắt người vừa cười như điên, Hùng Thần Giai cắn răng, lại híp híp mắt, ba giây sau, hắn đột nhiên run lên, sau đó ── nhào vào trong ngực Tang Vãn Cách!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.