Tuấn Long Bách Mỹ Duyên

Quyển 1 - Chương 90: Cực phẩm chạy như bay

Bão Bão Nhi

23/04/2013



Trần Tuấn Long nghĩ một chút, cung văn hoá công nhân dường như ở Huyện Hải Điến ấp Bắc Thái, từ chỗ Sông Mã bên này đi đến đó rất gần, thế là đồng ý, sau đó hắn lái xe đi đến nơi hẹn.

Công ty tiêu thụ xe khi bán xe thể thao uy long cao cấp này đã đổ đầy bình xăng, có thể thấy được công ty này phục vụ chuyên nghiệp, cái gì cũng đều nghĩ hộ cho khách, nhưng chiếc xe cực phẩm uy long xe thể thao cũng đúng là khá hao tổn dầu, Trần Tuấn Long buổi chiều qua thử xe, vừa nãy còn chở Liễu Y Y lượn một vòng bão táp trên phố, tuy rằng hắn nhìn thấy bình xăng còn khoảng 2/3, nhưng rút ra kinh nghiệm từ lần cùng Thương Yên Vũ bọn họ đua xe, Trần Tuấn Long nghĩ hay là đổ thêm dầu, hắn lập tức lái xe vào trạm xăng dầu ven đường để nhân viên nơi đó đổ dầu. Nhân viên làm việc tại trạm dầu đó cũng là lần đầu tiên nhìn thấy chiếc xe thể thao khí phái xa hoa, tất cả mọi người đều nhìn ngây người, Trần Tuấn Long cười cười, thò đầu ra ngoài, sư tôi còn không kịp thời gian.

Trần Tuấn Long vừa nghĩ tới có thể chạy bạt mạng trên chiếc xe thể thao khí phái này, tim của hắn cũng có chút kích động, thật sự đã lâu hắn chưa có hưng phấn như vậy. Trần Tuấn Long vẫn thích cái cảm giác truy đuổi cực nhanh. Bởi vì tốc độ cực nhanh sẽ mang lại khoái cảm cho hắn, vừa rồi ở trên đường cao tốc, không có chiếc xe nào địch nổi với chiếc xe thể thao uy long khí phái này, nhưng Trần Tuấn Long vẫn không giảm tốc độ, chỉ là vô thưởng vô phạt, hắn cũng rất khó chịu.

Nếu như có thể để cho xe chạy thả ga, thì tình hình sẽ như thế nào, chiếc xe Bugatti, uy long có 1000 mã lực, tốc độ cao nhất có thể lên tới 450 km/h, ngay cả lốp xe đều được đặc chế riêng, để tâm hồn bay lượn, bay lượn cực nhanh! Chạy cực nhanh đi! Hiện tại Trần Tuấn Long chỉ có ý nghĩ này, hắn muốn phóng nhanh để giải tỏa tâm trạng dồn nén từ bấy lâu.

Khi đi đến Cung văn hóa Công Nhân, hai chị em Thương Yên Vân, Yên Vũ còn chưa tới, Trần Tuấn Long cũng không gấp, chạy xe đến một bên lẳng lặng chờ, lúc này, điện thoại của hắn vang lên, Trần Tuấn Long vừa cầm lên xem hóa ra là Dương Hân gọi đến. Trần Tuấn Long cảm thấy, dường như lúc này hắn cũng trở nên bận rộn hơn, suốt ngày rong ruổi, di động cũng bắt đầu vang lên không ngừng. Hiện tại phía bên Liễu Y Y và Dương Hân, Quách Uyển Tây cần phải xem xét lại một chút. Tiểu Vũ và Tiểu Mẫn các cô thật biết điều, chưa bao giờ hỏi đến chuyện bên ngoài của hắn, khi nào thì Liễu Y Y, Dương Hân các cô cũng có thể giống Tiểu Vũ như vậy thì tốt biết bao, Trần Tuấn Long thở dài, lập tức tiếp điện thoại của Dương Hân.

- Anh nghe. Dương Hân em có chuyện gì không? Trần Tuấn Long hỏi.

- Anh Long, nói cho anh biết một tin tức tốt, Châu đã thuận lợi thẳng tiến vượt lên trước mười người, cô ấy có thể tham gia trận chung kết đêm mai.*

Dương Hân ở trong điện thoại phấn khởi nói.

- Wa, vậy sao?

Trần Tuấn Long cũng rất vui, mặc dù tin tức như vậy, hắn đã sớm dự liệu được.

- Vậy thì tốt quá, trận đấu không có gì trở ngại à.

- Không có, A Long.

Dương Hân hỏi:

- Có phải anh gọi người giúp Châu bỏ phiếu không? hiện tại cô ấy dẫn đầu số phiếu. So với Chu Tư Mai thì số phiếu của cô ấy còn hơn xa

- Là sao?*

Chuyện bỏ phiếu là anh nhờ một vài bạn bè hỗ trợ mà thôi, thế cô ấy thì hiện tại tổng cộng được bao nhiêu phiếu?*

Trần Tuấn Long cũng quan tâm đến vấn đề này. Hắn bảo Sơn Kê phụ trách làm, thủ tục cụ thể hắn không rõ ràng lắm.

- Xấp xỉ có 10 vạn phiếu. Châu lúc đầu cũng không biết cô được hoan nghênh như vậy, sau là Uyển Thiến nói, chúng em mới biết hóa ra là anh đang ở đây âm thầm hỗ trợ.*

Ha hả, anh Long, anh biết không? Lợi ích của việc bỏ phiếu lần này rất lớn, bọn giám khảo có lẽ thấy Châu có số phiếu cao như vậy, cũng đều đánh giá điểm cao cho cô. Hiện tại Châu với phong thái đệ nhất danh sẽ bước vào trận chung kết ngày mai, đạo diễn Đỗ dựa theo trận đấu tại hiện trường nói, chỉ cần Châu giữ được phong thái như vậy, đêm mai đoạt danh hiệu quán quân là điều dễ hiểu. Đúng rồi, anh Long, đêm nay anh làm sao mà không đến xem trận đấu của Châu, đêm nay anh đi đâu vậy?

Dương Hân cuối cùng vặn hỏi.

Trần Tuấn Long cười cười:*

- Dương Hân đêm nay anh có chuyện, cho nên không tham gia trận đấu của A Châu, cũng may A Châu không làm cho mọi người thất vọng, đạt được thành tích tốt, thật đáng mừng, em bảo cô ấy tiếp tục thể hiện hết sức mình, cố gắng đạt lấy chức quán quân ngày mai, đến lúc đó chúng ta lại tổ chức ăn mừng cho thành công của cô ấy, em xem được không?"*

Tâm trạng Trần Tuấn Long rất tốt, nói chuyện tự nhiên cũng rất đắc ý.

- Tốt, tôi sẽ nói cho A Châu.*

Dương Hân gật đầu nói, sau đó Dương Hân lẩm bẩm thật lâu, mới tiếp:

- A Long. em... uhm... em nghĩ là em đang nhớ anh.

Hoá ra cô gọi điện thoại đến chỗ này mục đích là kể lại nỗi tương tư của cô với Trần Tuấn Long.

Trần Tuấn Long hiểu ý mỉm cười, Dương Hân bình thường tâm cao khí ngạo. Kết giao cùng hắn đã lâu như vậy, vẫn còn tính khí của tiểu thư, đêm nay hiếm khi cô chủ động phơi bày tâm sự của mình, phỏng chừng nếu cô ấy bây giờ đang ở bên cạnh hắn, nhất định sẽ dựa vào người hắn ẻo lả van nài hắn hoan lạc. Có thể cô hôm nay đặc biệt cảm động Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long đều vì cô làm nhiều chuyện như vậy, lòng hư vinh của Dương Hân cũng nhận được sự thỏa mãn.

Nhưng Trần Tuấn Long nghĩ, Dương Hân kia tính tình tiểu thư, sau này nhất định phải sửa đổi cô ấy mới được, bằng không suốt ngày õng ẹo, chanh chua, trước kia Dương Hân và Quách Uyển Thiến cũng là đối thủ cạnh tranh, một chút chuyện nhỏ cô cũng dễ phát cáu, sau khi theo hắn tính tình cô cũng có chút thay đổi, chẳng qua trong khoảng thời gian này có thể hắn rất nuông chiều cô, Trần Tuấn Long phát hiện Dương Hân cũng bắt đầu có chút thái qua .

Phải giáo huấn cô mới được, vừa nghĩ tới việc phải dạy dỗ Dương Hân, tâm tưởng Trần Tuấn Long lập tức nóng lên, Dương Hân khi ở trên giường cách cư xử biết tròn biết méo, đặc biệt lần trước ở Quách Uyển Tây phòng luyện vũ, cô thẹn thùng quay đầu thỉnh cầu hắn yêu cô, vẻ mặt quyến rũ gợi tình quả thật khiến Trần Tuấn Long xao động. phải tìm cơ hội vui đùa một chút trên thân thể nõn nà của cô mới được. Trần Tuấn Long thầm suy nghĩ .

- Tốt, em nghĩ xem khi nào anh cũng đều có thể, chỉ cần em muốn, anh sẵn lòng hầu em.*

Lời nói Trần Tuấn Long mang hai hàm ý.

Đầu dây điện thoại bên kia Dương Hân lập tức đỏ bừng mặt, những lời nói của Trần Tuấn Long đối với cô luôn luôn trắng trợn như vậy, ngược lại cô rất thích nghe Trần Tuấn Long nói với cô những lời nói điên khùng như thế, cô thích hoan lạc uyển chuyển dưới thân thể Trần Tuấn Long, cái loại cảm giác này làm hồn bay phách lạc, nghĩ đến đây, thân thể của cô lập tức bắt đầu nóng lên, chỉ nghe Dương Hân dùng một âm thanh nhỏ như muỗi kêu hỏi:*

Ừ... anh Long... Chúng ta đêm nay... Đêm nay có thể chứ?

Đêm nay? Có thể à, vậy em nói chúng ta đến nơi nào?*

Trần Tuấn Long không phải không đồng ý, chẳng qua hắn muốn phó thác vấn đề này cho Dương Hân.

Dương Hân do dự hồi lâu, đành bùi ngùi thở dài:

- Kia... Lần này coi như bỏ đi, anh Long, chờ A Châu đi rồi, người ta, người ta nhất định phải đòi nợ anh.

- Được... Tôi nhất định cưng nựng em đến chịu không nổi mới thôi chúng ta tiểu túy túy!*

Trần Tuấn Long cuối cùng đặc biệt tăng thêm giọng điệu, đem những lời đường mật của hai người khi ở trên giường nói tất cả ra, Dương Hân thở một hơi mạnh, chẳng qua trong lòng cô quả thật rất vui vẻ, sau đó hai người kết thúc cuộc nói chuyện.

Trần Tuấn Long nhìn thời gian trên điện thoại di động, hai chị em song sinh kia chắc cũng đến đây rồi, mới vừa để điện thoại xuống đã nhìn thấy các cô lái chiếc xe mui trần Porche, kiêu ngạo tuyệt trần mà đến.

Trần Tuấn Long nhá đèn ba lần, cuối cùng đã thu hút được sự chú ý của các cô. Chiếc Porche vừa đến, chiếc xe Bugatti uy long của Trần Tuấn Long cũng vừa lúc đối đầu tựa vào nhau, sau khi Trần Tuấn Long mở cửa kính xe thò đầu ra ngoài hỏi thăm bắt chuyện, chỉ thấy hai cô đêm nay đều mặc quần bò và áo sơ mi tay dài chữ T giống nhau, các cô thấy chiếc xe mới của Trần Tuấn Long đều rối rít:*

- Anh Trần, chiếc xe xì pọt kia cực oách dấy, xe thể thao hiệu gì vậy, chúng tôi trước đây tại sao không có gặp qua?

- Hai cô đồng thanh hỏi, âm thanh mà các cô phát ra nghe rất êm tai.

Trần Tuấn Long cười, hắn muốn chính là hiệu quả khuyếch trương có thể khiến người khác sửng sốt, vì thế đáp:

- Bugatti, uy long, hiệu của Đức, là dòng xe thể thao cao cấp trên thế giới, các em trước kia cũng chưa nghe nói qua sao?

Thương Yên Vân và Thương Yên Vũ đều lắc đầu, Porche, Ferrari các cô nghe nhiều hơn, các cô quả thật không biết lai lịch và điển cố chiếc xe xì pọt kia của Trần Tuấn Long, nhưng chiếc xe xì pọt kia thật sự là rất oách, thân xe hình giọt nước, nước sơn hồng đen giao nhau, buồng lái xa hoa khí phái, hiển rõ tôn quý bất phàm, vừa thấy chính là chiếc xe thể thao cao cấp, hai cô nghĩ chiếc xe Porche của họ đã là đủ phong cách, nhưng so chiếc xe hiện tại mà Trần Tuấn Long lái, quả thực là gặp sư phụ. Các cô không khỏi chậc lưỡi tán thưởng chiếc xe của Trần Tuấn Long.

- Lát nữa chúng ta đi đâu?

Trần Tuấn Long nhìn các cô tỏ vẻ ngạc nhiên, thế là cười hỏi.

- Ừ, là một nơi tốt.

người lái xe nói chuyện:

- Chúng ta tối hôm qua đều đi đến đó chơi qua.

Các cô giống nhau như đúc, Trần Tuấn Long cũng không đoán đượcngười nào là chị, người nào là em, hắn đành phải cười cười.

- Đến đây đi, anh Trần, em dẫn anh đi

Cô gái ngồi ở ghế lái bên cạnh xuống xe. Trần Tuấn Long hạ thấp người mở cửa xe ra, người nữ kia đầu tiên là đem bắp đùi thon dài bước vào, tiếp theo cả người đều chui vào trong, sau đó cô cười cười với Trần Tuấn Long, liền nhìn ngang nhìn dọc xem sự bài trí trong xe.

- Em là Yên Vân?

Trần Tuấn Long cau mày nói, hắn hiện tại chỉ dựa vào cử chỉ hai người mà phán đoán. Thương Yên Vũ có chút hoạt bát hiếu động, Thương Yên Vân còn lại so vớiem dịu dàn g ít nói

Quả nhiên cô bé kia mỉm cười nói:

- Vâng, anh Trần , tôi chính là chị Yên Vân, anh cừ thật, liếc mắt một cái có thể nhìn ra, những người khác à thường xuyên lẫn lộn hai chị em chúng tôi.

- Kia nếu như nói như vậy, các cô chẳng phải thường xuyên làm trò cười.

Trần Tuấn Long cười nói.

- Còn nói sao, rất nhiều người râu ông nọ cắm cằm bà kia, ở trường học chúng em đã tạo ra nhiều chuyện khôi hài.

Thương Yên Vân bùi ngùi nói.

- Vậy à, Trần Tuấn Long thuận miệng trả lời, chúng ta bây giờ đi đâu?

Thành ô tô hiện đại! Nơi đó có sân thử xe, có một đường băng vòng tròn theo tiêu chuẩn quốc tế, mới vừa xây không lâu, chúng ta có thể đi nơi đó vui đùa một chút, anhTrầnchiếc xe này thật sự oách,anh mua khi nào, mua ở đâu?

Thương Yên Vân tỏ ra hứng thú nồng hậu với chiếc xe, lúc này người lái Porche Thương Yên Vũ bóp còi, ra hiệu lúc sau liền lái xe rời khỏi, Trần Tuấn Long cũng khởi động xe, quay đầu đuổi theo.

- Chiếc xe thể thao của tôi.

Trần Tuấn Long sau khi chạy tới đường lớn, rồi mới hướng về phía Thương Yên Vân nói:

- Là hôm nay mới mua, đẹp không?

Đối với tình huống khác của xe, Trần Tuấn Long không có nhiều lời.

- Đẹp, làm sao mà không đẹp được. Thương Yên Vân tán thưởng nói:

- Đây là lần đầu tiên tôi thấy qua chiếc xe thể thao xa hoa nhất. Tốn hết bao nhiêu tiền vậy,anh Trần?

- Ha hả... Không mắc, mới 1 8 00 vạn!

Trần Tuấn Long cười cười sau trả lời.

- A, 1 8 00 vạn?"

Thương Yên Vân không dám tin nhìn Trần Tuấn Long, cô đương nhiên biết chiếc xe thể thao quý báu như vậy nhất định là giá cả xa xỉ, nhưng cô cũng không có nghĩ đến một cái giá trên trời như thế. Kinh ngạc một chập lâu Thương Yên Vân lúc này mới kịp phản ứng,



1 8 00 vạn còn không đắt à? Cô thì thào tự nói.

Phải biết rằng của Thương Đào mua chiếc xe Porche, cũng chỉ có 730 vạn mà thôi, so với chiếc xe Ferrari của Lý Cường kia còn mắc 80 vạn, các cô đều cho rằng chiếc xe Porche của anh các cô hẳn là chiếc xe thể thao quý giá nhất kinh thành. Thương Yên Vân các cô đối với anh mình rất có lòng tin, anh của các cô Thương Đào có thể nói là một tay buôn bán kỳ tài, hắn còn trẻ như vậy đã xông pha ra trận địa, cho tới nay chị em các cô các cô đều tự hào về đại ca của mình, có lẽ các cô về sau tuyển bạn trai, cũng sẽ âm thầm lấy anh mình ra làm chuẩn để so sánh, nhưng không nghĩ tới Trần Tuấn Long, không ngờ có thể có được một chiếc xe thể thao quý báu xa hoa hơn xe của đại ca các cô, điều này không khỏi khiến Thương Yên Vân lộ vẻ xúc động .

Mà Trần Tuấn Long chỉ cười cười, không nói gì, hắn đang chuyên tâm lái xe của mình.

Đi theo xe Thương Yên Vũ, Trần Tuấn Long đi vào khu xưởng, Trần Tuấn Long liếc một cái đoán được đây là khu xưởng sản xuất hiện đại ở Bắc Kinh, chỉ thấy Thương Yên Vũ ở phía trước thò đầu ra nói mấy câu cùng bảo vệ, bảo vệ liền mở cửa cho phép xe chạy vào.

Trần Tuấn Long lái chiếc xe uy long đi theo sau, hai chiếc xe thể thao đẳng cấp cuối cùng tìm đến cái sân có vòng tròn thử xe, sân giữ xe có diện tích rất lớn, trong sân thử xe có không ít xe đậu ở đó, có thể thấy nơi này thường ngày rất náo nhiệt, mà hấp dẫn Trần Tuấn Long nhất chính là đường băng vòng tròn, có một điều nhất định là độ vẹo cua của đường băng vòng tròn có khoảng cách rộng cho bốn chiếc xe, xem ra cũng không tệ lắm, hẳn là nhà xưởng dùng để thí nghiệm tốc độ xe, tại đây dạng đường băng vòng tròn có thể vẹo vào mà không cần lo lắng chướng ngại phía trước. Dưới hoàn cảnh tốt như vậy có thể lái xe với tốc độ nhanh nhất.

Thì ra là thế, xem ra đêm nay hai chị em Thương Yên Vân, Yên Vũ chọn được môt nơi tốt. Một sân thử xe to như vậy, bốn góc đều có đèn chiếu sáng vào đường băng. Lúc này, phía trước Thương Yên Vũ xuống xe, tự nhiên lắc đầu, đóng cửa xe sau lã lướt tiến đến, Trần Tuấn Long và Thương Yên Vân cũng theo sau xuống xe.

- Thế nào? Cái chỗ này được chứ?

Thương Yên Vũ một đi tới cao giọng hỏi Trần Tuấn Long nói:

- Ừ. Trần Tuấn Long gật đầu,

- Tạm được.

Chiếc xe xì pọt kia tốc độ nhanh phải không?

Thương Yên Vũ đã đi tới chiếc xe thể thao uy long trước mặt Trần Tuấn Long. Cô đưa tay ra sờ sờ thân xe, sau đó nhìn vào cửa kính xe quan sát sự bố trí trong xe.

Trần Tuấn Long quay đầu hướng về cô nói:

- Khá tốt, dù sao cũng là xe mới, chính anh cũng chưa chạy qua, không biết tốc độ của nó lên tới bao nhiêu.

Lúc này Thương Yên Vân ở một bên nói:

Tôi và Yên Vũ tối hôm qua thử qua chiếc xe Porche, tốc độ của nó cao nhất có thể lên tới 370 km/giờ. Nó được xem là một cơn lốc tốc độ rồi.

Thương Yên Vũ đứng thẳng người, ngẩng đầu ưỡn ngực nói:

- Lợi hại, 370 km. Lợi hại à, tôi không biết xe của ngươi có thể đạt tới tốc độ này không.

Cô giương mày lên và tiếp:

- Anh Trần, hay là chúng ta có trận thi đấu vậy, ha hả, lần trước em thua trướcanh, thua rất uất ức. Lần này em nhất định có thể thắng anh

Thương Yên Vũ tự tin tràn trề, tuy rằng cô đối với tính năng của chiếc xe xì pọt Trần Tuấn Long không mấy hiểu biết, nhưng đối với chiếc xe Porche và kỹ thuật tay lái của mình cô hiểu rất rõ và có lòng tin. Tối hôm qua khi cô lại đây thử xe, cũng đã lái tốc độ tới 370, km/giờ, mà bình thường tốc độ cô lái cũng chỉ đạt tới 300 km /giờ. Cho nên cô đã phát tín hiệu khiêu chiến Trần Tuấn Long.

Trần Tuấn Long nghe Thương Yên Vũ khiêu chiến, cũng không có lập tức phát biểu ý kiến gì, chỉ cười cười, sau đó làm ra dáng vẻ trầm tư. Thương Yên Vũ thấy Trần Tuấn Long dường như cũng không muốn đáp ứng, lập tức có điểm nóng nảy.

- Làm sao vậy? Trần đại ca, ngươi không dám à?

Thương Yên Vũ cố ý khiêu khích nói.

Trần Tuấn Long lắc đầu, hắn rốt cục cũng nói:

- Anh không phải không dám chạy, mà là đối với cuộc thi không có ích lợi gì, anh từ trước đến giờ đều không tham gia.

Trần Tuấn Long nói trắng ra suy nghĩ trong lòng của hắn, nếu cùng ngươi cái tiểu nha đầu này chơi mà không có ích lợi gì khác thì hắn sẽ không tham gia.

Này lập tức khiến cho Thương Yên Vũ cảm giác thật mất mặt, vì thế cô lớn tiếng nói:

- Vậy anh nói, chúng ta hẳn là như thế nào so tài chứ?

Trần Tuấn Long vẫn ung dung

- Đánh cược à, các em dám không?

Những lời này lập tức liền hỏi đến Thương Yên Vũ, dù sao cô và chị vẫn chỉ là học sinh, không có nhiều tiền, có tiền cũng là anh các cô có mà thôi, còn mình vươn không tới. Hơn nữa các cô cũng biết, nếu đánh bạc nhất định là phải có một kế hoạch lớn, trước kia các cô tại nơi của anh chơi qua đánh bạc đua xe đích xác là khá kích thích, một lần có thể thắng thua hơn mười vạn a, quả thực rất hấp dẫn , chẳng qua hiện tại khuya khoắt, bài bạc là không thể .

Thương Yên Vũ đành tức giận nói:

- Trần đại ca, anh có ý gì a, rõ ràng là ức hiếp bọn em không có tiền sao, hừ!

- Cũng không phải có tiền mới có thể đánh cuộc.

Trần Tuấn Long mỉm cười với Thương Yên Vũ nói:

- Như vậy đi, chúng ta đánh cuộc, nếu lần này đua xe anh thắng, các em phải giúp anh làm một việc, có thể chứ?

Thương Yên Vũ đồng ý, nhưng lúc này chị Thương Yên Vân đứng bên cạnh lại nói nói:

- Anh Trần, anh muốn chúng em đáp ứng anh làm chuyện gì vậy?

Trần Tuấn Long cười cười:

- Chờ anh thắng sẽ nói cho các em biết thôi, không lại có người bảo anh nói mạnh mồm.

Có người ở đây rõ ràng là đang chỉ Thương Yên Vũ.

Quả nhiên, Thương Yên Vũ cao giọng nói:

- Anh Trần nếu anh thua thì sao?

Cô cũng bắt đầu tính kế Trần Tuấn Long.

- Nếu anh thua thì tùy ý các em xử trí.

Trần Tuấn vô cùng tự tin nói.

- Được, chúng ta đây một lời đã định!

Thương Yên Vũ sau khi nói xong đưa tay ra móc nghéo, Trần Tuấn Long sau khi nghe xong cũng thò bàn tay của hắn ra vỗ vào tay Thương Yên Vũ một cái thật mạnh, hai người định ra thỏa hiệp đánh cược, phải giữ lời.

Sau đó Thương Yên Vũ quay lại chiếc xe Porche đi tới chuẩn bị, Trần Tuấn Long cũng trở về chiếc xe của mình, đứng ở đầu xe Thương Yên Vân do dự một chút, chỉ thấy cô nghĩ hay là ngồi trở lại xe Trần Tuấn Long. Cô chui vào phía sau xe Trần Tuấn Long cười cười nói:

- Anh Trần, em muốn đi xe của anh.

- Tốt, không thành vấn đề.

Trần Tuấn Long gật đầu nói. Ngồi xong Thương Yên Vân vội kéo dây an toàn quàng qua người mình, ngồi thẳng sau buộc lại. Vừa rồi ở trên xe, bởi vì tốc độ cũng không nhanh, cho nên cô không cài dây an toàn. Nhưng hiện tại Thương Yên Vân, chẳng những ngồi thẳng ưỡn ngực, hơn nữa là rất chịu khó thắt chặt giây an toàn, xem ra cô đối với trận đấu lần này rất xem trọng Trần Tuấn Long nghiêng đầu nhìn cô, Thương Yên Vân kia bộ ngực ưỡn thẳng, tròn xoe hai khỏa nụ hoa ngạo nghễ nhô ra, ở trên xe khoảng cách gần như vậy thấy cô nơi đó đáng chú ý vô cùng, Trần Tuấn Long không khỏi xao động. Này không khỏi khiến hắn nhớ tới cặp thỏ ngọc vừa rồi của Liễu Y Y, nụ hoa của nàng tròn trịa nhô ra như vậy khiến Trần Tuấn Long nhớ về dư vị cũ.

-Thương Yên Vân lúc này cũng quay đầu lại đây, hai người nhìn nhau cười, nhìn thấy phía trước Thương Yên Vũ đã muốn khởi động xe, cô bảo cuộc thi bắt đầu, Trần Tuấn Long cũng chạy theo. Hai người lúc đầu chậm rãi chạy song song trên đường, sau đó tốc độ càng lúc càng nhanh, chạy vài vòng xuống dưới. Trần Tuấn Long đối với đường chạy cũng thông thuộc, hắn nghĩ chạy xe như tập thể dục.

Cuối cùng, hai chiếc xe thể thao cực phẩm đứng ở cùng hàng, Thương Yên Vũ thò đầu ra, đối Trần Tuấn Long hô lớn:

- Chúng ta chuẩn bị bắt đầu rồi đó, anh Trần chúng ta chạy 50 vòng tròn tổng cộng, ngươi xem thế nào?

Nơi này đường băng ước chừng là 1 km một vòng, 50 vòng vừa lúc 50 km. Ấn 300 km / giờ tính toán, cũng chính là mất mười mấy phút đồng hồ là có thể hoàn thành cuộc đua, Trần Tuấn Long vì thế gật đầu đồng ý.

Sau đó hai cỗ xe thể thao bắt đầu tập trung từng tí một động lực, động cơ bọn họ thỉnh thoảng nổ vang, "Ông... Ông..." Cái loại động lực này mạnh mẽ phát ra khiếnTrần Tuấn Long nghe xong cảm thấy rất đả kích, tin rằng Thương Yên Vũ cũng nghĩ như vậy, giờ phút này vẻ mặt cố rất hưng phấn. Trần Tuấn Long nghiêng đầu nhìn cô, mà cô vừa lúc cũng quay đầu nhìn lại, hai người bốn mắt gặp nhau, Thương Yên Vũ mỉm cười, cái miệng anh đào nhỏ nhắn cười hướng về trước, sau đó chỉ thấy cô nhanh chóng nổ máy, một chân nhấn ga mãnh liệt, chiếc xe Porche liền giống một con báo chụp mồi, điên cuồng phóng ra ngoài.

Trần Tuấn Long cũng không chậm tay, liền mạch khởi động xe, nhấn ga, rốt cuộc có thể khởi động động cơ phô diễn tài năng. Thương Yên Vân ngồi ở bên cạnh, nhìn Trần Tuấn Long kia chuyên nghiệp khống chế xe của hắn, liền biết em của mình có khả năng đêm nay sẽ thua.

Kỹ thuật xiếc xe của một người đã quyết định tất cả. Ngay từ đầu, Thương Yên Vũ khi mới bắt đầu tạm thời dẫn đầu, chỉ thấy cô chạy như bão táp trên đường, tốc độ xe từ chậm rãi tăng lên, tối hôm qua Thương Yên Vũ cùng với anh của mình tới nơi này thử qua xe, đối với đường chạy này và tình hình giao thong ở đây, cô rất thông thuộc, thật là thiên thời địa lợi. Cho nên cô rất tự tin, hơn nữa Thương Yên Vũ tốc độ của cô có một chút tăng tốc, từ 1 8 0 km từ từ tăng đến 260 km, 320 km, tốc độ vẫn còn tăng lên nữa.

Mà Trần Tuấn Long thì theo sát phía sau, chiếc xe Bugatti uy long của hắn cũng không kém, vẫn tốc độ đều đều theo rất sát xe của cô, tốc độ cũng giống nhau lên tới 320 km. Ngồi phò tá bên cạnh hắn Thương Yên Vân nhìn thấy Trần Tuấn Long dường như còn chưa buông lỏng tốc độ, cô không khỏi âm thầm lo lắng cho em gái đang chạy phía trước.

Thương Yên Vũ giờ phút này đương nhiên rất phiền, Trần Tuấn Long chiếc xe Bugatti, uy Long nhất theo sát phía sau, tốc độ của xe hắn đã muốn lên tới 350 km, với tốc độ này xuống xe sẽ có chút bồng bềnh như đi trên mây, không thể nhanh nữa, tối hôm qua trong nháy măt có thể lên tới 370 km, theo anh Thương Đào nói đây đã là tốc độ cực hạn của chiếc xe này.

Mà chiếc xe Uy long cực phẩm kia củaTrần Tuấn Long ngược lại có 1 0 0 0 con ngựa lực Bugatti hùng mạnh, uy long, giờ phút này mới phô diễn hết công suất của nó, Trần Tuấn Long tính toán số vòng, hắn phải lợi dụng cơ hội như vậy để phơi bày một số tính năng của chiếc xe thể thao uy long, động cơ dưới tốc độ ma sát chẳng phải tốt hơn sao.

Cho nên Trần Tuấn Long một chút cũng không vội, chỉ có điều để tốc độ chạy ngang bằng với tốc độ của Thương Yên Vũ. Thương Yên Vũ kia chiếc xe Porche cô không có đem mui trần, mở màng trận đấu cùng Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long chiếc xe uy long có thân xe hình giọt nước, đối với việc triển khai tốc độ rất có lợi.

Theo ý nghĩa chặt chẽ mà nói, kỳ thật xe thể thao của bọn họ cũng không phải là xe đua chuyên nghiệp, phải thừa nhận, Porche và uy long hai chiếc xe hình, đều là xuất sắc trong dòng xe thể thao, Thương Yên Vũ người lái chiếc xe Porche với tốc độ như vậy đã là đáng quý, dù sao cô cũng không phải tay lái xe đua chuyên nghiệp, chỉ là một vị nghiệp dư yêu thích xe mà thôi.

Trần Tuấn Long thì khác, hắn là người được huấn luyện qua xe đua, có kỹ thuật chuyên nghiệp, hơn nữa một số kỹ thuật xe đều trải qua thực chiến khảo nghiệm, cho nên kỹ thuật về xe của Trần Tuấn Long kỹ thuật được xem là điêu luyện, những điều này Thương Yên Vũ làm sao có thể so với hắn.

Rất nhanh, hai người ngay tại đường băng vòng tròn lượn như bão táp mười mấy dòng, Khi Trần Tuấn Long nhìn thấy, thế là quay đầu nhoẻn miệng cười với Thương Yên Vân, sau đó nói:

- Để cho anh vượt qua em của em được không?

Trần Tuấn Long trong lời nói có ý dạy dỗ, Thương Yên Vân đang hưởng thụ cảm giác tốc độ không nói gì, chỉ gật đầu một cách máy móc, thuận miệng nói:

- Được à.

Trần Tuấn Long mỉm cười, giẫm mạnh chân ga, động lực động cơ của chiếc xe thể thao bỗng chốc nổ vang lên. 1000 con ngựa động lực mạnh mẽ trong nháy mắt phóng ra năng lượng giật kinh người.

Trần Tuấn Long bóp còi, nhá đèn, mạnh mẽ lăng tay lái, từ đường băng vòng tròn phía trên bắt đầu vượt qua xe của cô.

Lúc nãy còn cùng chiếc xe PorcheThương Yên Vũ chạy song song, Trần Tuấn Long mở cửa xe nghiêng đầu nhìn Thương Yên Vũ, cô dáng vẻ đang nghiêm túc chuyên tâm lái, Trần Tuấn Long thấy dáng vẻ của cô, không khỏi cười ha hả, hắn còn ác ý đùa bóp vài tiếng còi, sau đó tiếp tục tăng lớn chân ga, rốt cục chiếc xe uy long cực phẩm giống như hỏa tiễn lao ra ngoài, rất nhanh vượt qua chiếc Porche của Thương Yên Vũ, còn bỏ cô lại sau lưng xa lắc.

Thương Yên Vũ tức giận tăng lớn chân ga, cố gắng chạy theo sau, chiếc xe Porche tốc độ đã đến 370 km cực nhanh, giờ phút này thân xe cũng bắt đầu lắc lư, tốc độ không thể nhanh hơn nữa, nếu tiếp tục tăng tốc ắt hẳn lốp xe cũng sẽ chịu không nổi. Không còn cách nào, cùng Trần Tuấn Long thi đấu tới giờ phút này, Thương Yên Vũ là lần đầu thả chậm tốc độ xe của cô, nhìn chiếc xe thể thao uy long càng ngày càng vượt xa. Thương Yên Vũ biết, đêm nay mình lại một lần nữa hoa lệ thất bại, mà lần này thất bại còn là thua ở chỗ xe của cô không bằng xe hắn.

Anh của mình cũng thật là, xe gì không mua, lại mua chiếc xe Porche, Thương Yên Vũ oán hận nghĩ đến. Hiện tại cô thua chắc rồi, hoá ra chiếc xe cực phẩm Porche ở trong mắt Thương Yên Vũ cũng thành rác rưởi rồi, nếu để anh trai cô Thương Đào biết cô nghĩ như vậy, nhất định là dở khóc dở cười.

Lúc sau cô đã không còn hứng thú thi đấu nữa, Thương Yên Vũ chạy hai vòng sau liền trực tiếp dừng xe ở đường băng, dừng ở sân trung ương, cô xuống xe, tựa vào đầu xe nơi đó, nhìn chiếc xe thể thao uy long cuả Trần Tuấn Long kia chạy như bay.

Mà Trần Tuấn Long giờ phút này đã hoàn toàn buông ra tốc độ, cây kim đồng hồ đã quay hết một vòng, ngồi ở bên cạnh hắn Thương Yên Vân kinh ngạc nhìn đến, chiếc xe thể thao cực phẩm tốc độ đã đạt tới mức khủng bố 420 km, còn tiếp tục tăng lên nữa. Tuy rằng cửa kính xe đã được đóng chặt lại, nhưng Thương Yên Vũ vẫn cảm giác âm thanh bên ngoài kia vù vù, Trần Tuấn Long vừa mở chiếc xe hình giọt nước uy long ra, dường như không khí bên trong xe tuôn ra.



Trần Tuấn Long cũng thấy rất thoải mái, hắn rất hài lòng với tốc độ hiện tại, hắn vẫn còn tiếp tục tăng lớn chân ga, để xe tăng tốc bay lên, hắn đương nhiên biết Thương Yên Vũ đã hoàn toàn bỏ quên chống cự, nhưng hắn vẫn muốn xe chạy bão táp một chút.

Hắn lái chiếc xe uy long nhanh như tia chớp giống lượn vòng trên đường băng , cuối cùng Trần Tuấn Long mới thả chậm tốc độ, nhanh chóng rời đường băng, "Bá" một tiếng đứng ở Thương Yên Vũ trước mặt.

Trần Tuấn Long và Thương Yên Vân sau khi xuống xe, Thương Yên Vũ liền tiến lên đón, chỉ thấy cô ảo não nói:

- Đêm nay em lại thua rồi, Anh Trần. Chiếc xe này của anh rốt cuộc được chế tạo như thế nào mà động cơ lợi hại như vậy, động lực rất mạnh.

Trần Tuấn Long gật đầu nói:

- Đó đương nhiên rồi, nó sử dụng đến 6 vạc động cơ. Phát ra công suất lớn nhất tới

1000 mã lực, ha hả, vừa rồi anh quên nói cho em biết , tốc độ cực hạn của nó có thể lên tới 450 km, chẳng lẽ em không có chú ý tới sao? Chiếc xe Bugatti uy long lốp xe đều là đặc chế, tốc độ cao nhất của chúng ta vừa rồi là bao nhiêu, Yên Vân?

Trần Tuấn Long nói xong quay đầu hỏi Thương Yên Vân đứng bên cạnh.

Đứng ở chỗ xe thể thao Thương Yên Vân thành thật trả lời:

- Trần đại ca, là 440 km.

Thương Yên Vũ lộ ra vẻ mặt hâm mộ:

- Thảo nào, so với chiếc xe Porche của cô tốt hơn nhiều, Anh Trần.

Thương Yên Vũ bắt đầu năn nỉ Trần Tuấn Long:

- Ngươi có thể cho em chạy thử vài vòng không?

Trần Tuấn Long đã sớm biết tiểu cô bé này sẽ có ý như vậy, hai chị emthích lái xe bão tố như vậy, đây là lần đầu tiên hắn gặp qua, hắn lập tức gật đầu, đem chìa khóa xe ném tới:

- Cho em này

Hắn một bên hành động một bên nói. Thương Yên Vũ phấn chấn vội đưa hai tay ra đón lấychìa khóa, hoan hô một tiếng sau quơ quơ cái chìa khóa xe, mỉm cười nói lời cảm ơn với Trần Tuấn Long, sau đó liền mở cửa xe, bước vào chiếc xe thể thao uy longTrần Tuấn Long, sau khi khởi động xe cô thò đầu ra.

- Anh Long, em chạy hai vòng nhé?

Trần Tuấn Long cúi người xuống dưới, vỗ vỗ thân xe, sau đó dặn dò:

- Cẩn thận một chút, không cần lập tức khởi động nhanh như vậy, chú ý an toàn, được không?

Thương Yên Vũ kia cô gái nhỏ nghe Trần Tuấn Long quan tâm dặn dò, trong lòng ấm áp đỏ mặt cúi đầu nói:

- Vâng, anh Trần, em biết rồi.

Trần Tuấn Long cười to. Đập đập cửa xe quát lớn:

- Xuất phát đi!

Thương Yên Vũ tuân lệnh, liền giẫm chân ga, cô lái chiếc xe thể thao uy long củaTrần Tuấn Long, chạy vào đường băng vòng tròn, sau đó tăng tốc, chạy như bay.

Trần Tuấn Long và Thương Yên Vân cùng nhau đến bên chiếc Porche, Thương Yên Vân tựa đầu vào xe nơi đó, Trần Tuấn Long thì hai tay ôm ở trước ngực, đan chân nhếch lên, đây là động tác quen thuộc của hắn, liền tựa tại nơi đó nhìn Thương Yên Vũ lái xe chạy như bay.

Thương Yên Vân nghiêng đầu nhìn Trần Tuấn Long, thấy hắn đang chuyên tâm nhìn Thương Yên Vũ lái xe, vì thế thử tính hỏi:

- Anh Trần vừa rồi cùng Yên Vũ đánh đố, yêu cầu cô ấy giúp anh làm một chuyện, vậy rốt cuộc là chuyện gì chứ? Cô dường như quan tâm vấn đề này.

Trần Tuấn Long quay đầu nhìn thấy vẻ mặt quan tâm của Thương Yên Vân, sau đó nở nụ cười

- Làm sao vậy, sợ ta bán em của em phải không, em yên tâm, không phải nhờ cô ấy làm việc gì đặc biệt. Là như vậy, tôi nghe nói anh các cô dường như là nhân vật rất giỏi, tôi đến Bắc Kinh đã lâu như vậy cũng không có bạn, cho nên quen với một người có thực lực như vậy, về sau ở Bắc Kinh cũng còn có người để dựa dẫm à. Chỉ đơn giản vậy thôi

Trần Tuấn Long nói bâng quơ, Thương Yên Vân làm sao biết hắn là một con người khéo léo xảo quyệt, nghe Trần Tuấn Long vừa nói như thế, cô lập tức đã bị hắn mê hoặc.

- Đâu có, anh Trần mới là người lợi hại. Thấy anh có thể mua được chiếc xe thể thao cao cấp như vậy, biết anh nhất định là nhân vật tài giỏi rồi.

Trần Tuấn Long lắc đầu

- So với anh các em, anh đây xem là cái quái gì, anh chẳng qua là một nhà giàu mới nổi mà thôi, ha hả, nghe nói anh của các em điều khiển công ty rất tốt, là như vậy phải không?

- Đâu có, bình thường thấy anh em bận rộn, cũng không biết đang bận những thứ gì, ngay cả khi gia đình hội họp anh đều rất ít tham gia, tự mình nhốt mình trong phòng làm việc, mỗi ngày đều họp hội nghị không dứt, làm không xong hạng mục, chỉ có cuối tuần, mới ra ngoài hít thở không khí, vận động mà thôi.

Thương Yên Vân miêu tả về anh trai Thương Đào của cô như vậy.

Những lời này thật vô tình, người nghe hữu ý, những lời này Thương Yên Vân nói cho Trần Tuấn Long nghe, Trần Tuấn Long đối với cách thức làm việc của Thương Đào có phần lý giải, không cần phải nói, người này nhất định là công việc điên cuồng. Nhưng Trần Tuấn Long chẳng qua đối với thân phận kinh thành thái tử đảng lão Đại cảm thấy hứng thú, hắn nghĩ muốn kết giao Thương Yên Vân và Thương Yên Vũ mục đích cũng chỉ là ở chỗ này.

Phi Long Bang hiện tại muốn tiến đến phát triển, tập đoàn Dương Quang dưới sự quản lý của Dương Hiểu Nhân mặc dù nhìn qua có chút vấn đề, nhưng hắn vẫn là quản lý không tồi, cái chính là lập tức lên kế hoạch triển khai việc của Liễu Y Y. Hiện Tại Trần Tuấn Long rất nhàn hạ, hắn đem càng nhiều tinh lực tìm kiếm người chỉ giáo công việc. Nếu muốn có được chân vào tấng lớp cao ở kinh thành, như vậy Thương Đào là nhân vật kiệt xuất trong giới thượng lưu của xã hội mà hắn chọn để thông quan.

Cho nên Trần Tuấn Long tìm ra một lý do bằng cách thông qua hai chị em Thương Yên Vân để kết bạn cùngThương Đào. Giỏi về tâm kế Trần Tuấn Long lần này đã tìm đúng người. Bởi vì Thương Đào đối với người ngoài rất mẫn cảm, một người tới gần hắn muốn làm gì, hoặc là có cái gì mắt hắn đều đoán được. Dù sao ba của hắn cũng là một bí thư thị ủy nổi tiếng, hắn là chủ của mấy công ty lớn. Inte Tân Quý, kinh thành thái tử đảng lão Đại, ai cũng đều phải nịnh bợ hắn, ai cũng muốn kết bạn với hắn, cho nên một người không duyên không cớ, nếu muốn tiến vào mê cung của hắn, rất khó rất khó. Điểm ấy Trần Tuấn Long đã sớm nghĩ đến, lần trước dưới bãi đỗ xe đua, hắn liền phát hiện, Thương Đào dường như đối với hai muội muội của hắn khá tốt. Đừng nói, quả thật hắn đã tìm đúng người rồi.

Phải biết rằng Thương Đào bình thường thương yêu nhất chính là hai muội muội, từ nhỏ đã nuông chiều các cô. Các cô muốn cái gì hắn đều mua cho. Bình thường cũng dẫn các cô lái xe chạy điên cuồng, dưới áp lực của gia đình. Hắn vốn cũng có tính phản nghịch, luôn thích đối kháng với cha.

Thương Yên Vân đã biết hoá ra Trần Tuấn Long chẳng qua muốn thông qua các nàng kết bạn với anh các cô mà thôi, đây quả thực là việc rất nhỏ, vì thế miệng đầy hứa hẹn, cô cũng hiều nhiều về Trần Tuấn Long, phải giới thiệu cho anh Thương Đào, hỏi một chút tình hình thực tế Trần Tuấn Long.

Thương Yên Vân nhớ rõ lần trước Trần Tuấn Long có nói qua. Hắn mở Công ty Chứng Khoán , xem ra địa vị của hắn cũng không nhỏ, vừa rồi Trần Tuấn Long còn nói chính mình đến Bắc Kinh có một thời gian, như vậy hắn cũng không phải là người Bắc Kinh, nếu không mình đã sớm biết hắn.

Trần Tuấn Long thấy Thương Yên Vân hỏi việc của mình, hắn cũng tùy hứng nói, rất nhiều chuyện Trần Tuấn Long cũng không có nói cho Thương Yên Vân.

Lúc này, vẻ mặt hưng phấn Thương Yên Vũ lái chiếc xe thể thao uy long quay trở lại, còn cách khá xa nhưng cô đã thò đầu ra ngoài. Chỉ nghe cô lớn tiếng tán thưởng nói:

- Oh, anh Trần, chiếc xe xì pọt kia thật sự là quá tuyệt vời. Thật sự không sợ lầm hàng, chỉ sợ hàng so với hàng, chiếc xe Porche của chúng em làm sao có thể là đối thủ của chiếc xe thề thao xì pọt này. Vừa rồi thật sảng khoái a, em lái xe tốc độ đạt tới i 420 km /giờ, vẫn có thể tăng tốc lên nữa, nhưng tôi không dám lái nhanh. Thật sự là lợi hại.

Thương Yên Vũ khen không dứt lời, Thương Yên Vân thì cười bước vào xe kéo cửa xe

- Thôi đi, em còn nói, cái gì cũng đòi cùng anh Trần đánh cuộc, hiện tại tốt lắm, em đã thua cần phải đáp ứng giúp anh Trần làm một việc. chính em chuẩn bị đi làm việc cực nhọc đi. Thương Yên Vân làm bộ uy hiếp cô nói. Thương Yên Vũ khó hiểu, vội tháo dây an toàn, xuống xe, đi đến trước mặt Trần Tuấn Long, kích động hỏi:

- Vâng, anhTrần, anh rốt cuộc muốn em hỗ trợ chuyện gì, nói cho em biết được không?

Trần Tuấn Long nhìn ra phía sau chị của Thương Yên Vũ là Thương Yên Vân, chỉ thấy cô giả bộ trừng hai mắt Thương Yên Vũ, thế là Trần Tuấn Long liền mỉm cười, bị Thương Yên Vũ hối thúc, chỉ nói:

- Đến lúc đó ta sẽ nói cho em, được không?

Thương Yên Vũ không có cách nào, đành phải thôi. Trần Tuấn Long nhìn xem thời gian cũng không sớm, phỏng chừng cũng mau rạng sáng, vì thế nói lời từ biệt với hai cô, nói phải đi về nghỉ ngơi.

Thương Yên Vân và Thương Yên Vũ lưu luyến không rời và nói hẹn ngày gặp lại Trần Tuấn Long, mọi người lái xe rời khỏi sân thử xe, rời khỏi khu xưởng ô tô hiện đại, chạy về hướng Bắc Kinh. Họ chia tay nhau ở ngã ba.

Trên đường đi về người phụ trách lái xe chính là Thương Yên Vân, cô thấy Trần Tuấn Long bóp còi, cô cũng bóp còi vài tiếng, sau đó nhìn Trần Tuấn Long quẹo qua hướng khác, một con đường khác.

Chị à. Thương Yên Vũ nói chuyện, chị yêu cầu anh mua một chiếc xe thể thao giống như Trần Tuấn Long, chiếc xe Porche thật sự là rất mục nát, em lần trước cùng hắn thi đấu ngay cả chiếc xe Spark của hắn em đua cũng không lại, hắn còn chưa tin, hiện tại à, lại thua chiếc xe thể thao Uy long của Trần Tuấn Long. Ai, đúng rồi, tỷ, chiếc xe uy long này có lai lịch như thế nào, làm sao mà trước kia chúng ta chưa từng nghe qua loại xe thể thao này, em xem nó quả thật là dòng xe thể thao cao cấp nhất, chị không biết đấy thôi, vừa rồi em lái chiếc xe đó, cảm giác thật sự rất thích.

- Biết rồi, vừa mới chạy đã chạy giống như bay?

Thương Yên Vân tức giận nói.

- Ừ! Thương Yên Vũ liên tục gật đầu.

- Em nói muốn mua xe mới, em cho đại ca là ngân hàng sao? em có biết chiếc xe thể thao của anhTrần trị giá bao nhiêu tiền không? Thương Yên Vân liên tục truy vấn Thương Yên Vũ.

Thương Yên Vũ lặng đi một chút, sau đó nghiêng đầu hỏi chị nói:

- Chị, xe kia rất mắt phải không?

Thương Yên Vân gật đầu thật mạnh một cái, Thương Yên Vũ hỏi:

- Là bao nhiêu tiền, vừa rồi chị có hỏi Trần đại ca không?

Hỏi rồi, phải 18 00 vạn.Thương Yên Vân nhanh nhảu đem con số nói ra.

- Cái gì, em không nghe lầm chứ, 1800 vạn, má ơi, chiếc xe kia được làm bằng vàng à, về nhà em lên mạng điều tra thêm, em chưa từng nghe qua có loại xe thể thao nào mắc như vậy cả.

Thương Yên Vũ cúi đầu trầm tư rất lâu, vẫn lắc đầu nói:

- Tuyệt đối không có, chí ít em cũng không tượng tượng ra nổi, 1800 vạn, đây chẳng phải mắt u gấp đôi chiếc xe Porche, quá khoa trương rồi.

Thương Yên Vũ không dám tin.

Thương Yên Vân cũng do dự:

- Trần đại ca có gạt chúng ta không.

Hai cô đâu biết rằng Trần Tuấn Long đem toàn bộ xe hình đều bán đứt .

- Ha hả, dù sao em mặc kệ. Đến lúc đó chị đixin anh, để anh nhất định phải cho chúng ta một chiếc xe thể thao uy long, em thích tốc độ như vậy.

Thương Yên Vũ có chút kèo nèo nói.

- Vậy sao em không tự đi nói với đại ca?

Thương Yên Vân tỏ vẻ phản đối quyết liệt

- Bình thường muốn cái gì cũng bảo chị đi nói cùng, anh mua rồi ngươi lại chiếm cứ dùng một mình. Ha hả...

- Chị tốt, ai bảo chị sinh ra sớm hơn em, chị là chị, chị đi xin đại ca giúp em di.

Thương Yên Vũ năn nỉ nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tuấn Long Bách Mỹ Duyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook