Quyển 1 - Chương 55: Kí túc xá nữ sinh.
Bão Bão Nhi
23/04/2013
Lần này cũng không ngoại lệ, tối hôm qua Quách Uyển Tây đã hầu hạ Trần Tuấn Long nhiều lần, giờ lại bị Trần Tuấn Long làm thức tỉnh, cô còn tưởng rằng Trần Tuấn Long lại muốn nữa, vội vàng đẩy Trần Tuấn Long ra, lăn sang một bên.
- Long ca... Đừng... Đừng mà.
Quách Uyển Tây cầu xin nói, giờ phút này cô đã muốn hoàn toàn thức tỉnh.
- Vậy còn không mau mau dậy, muộn học rồi đấy.
Trần Tuấn Long thầm cười trộm, nhưng làm bộ như hung dữ, Quách Uyển Tây bây giờ đã là chim sợ giương cong, lúc này mới mơ màng nhìn quanh bốn phía, thì ra là trời đã muốn sáng, mình còn muốn ngủ nướng. Trần Tuấn Long vừa rồi nhất định là cố ý đùa mình, hắn xấu thật, Quách Uyển Tây nhất thời cầm lấy cái gối, ném về phía Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long lắc mình tránh, sau đó cười ha ha, chạy vào phòng tắm.
Quách Uyển Tây vội vàng đi theo, chạy đến buồng vệ sinh đi rửa mặt đánh răng, sau một hồi, Trần Tuấn Long cũng vào, vốn hắn chỉ tắm một chút thân thể mà thôi, hắn lúc này đang quấn một chiếc khăn tắm, cướp dùng buồng vệ sinh với Quách Uyển Tây. Trần Tuấn Long cầm cái cốc nước súc miệng, Quách Uyển Tây cũng đang rửa mặt, cô còn tức chuyện Trần Tuấn Long vừa rồi đùa mình, cố ý không cho Trần Tuấn Long dùng, Trần Tuấn Long cũng không sốt ruột, buông cốc nước xoay người coi như cô không có mặt cứ thế mà phun nước tí tách tí tách, Quách Uyển Tây tức giận đến đỏ mặt vội vàng xoay người lui lại, tuy cô đã có quan hệ với Trần Tuấn Long, nhưng cái đó của một người đàn ông đứng đối mặt với cô, cô vẫn rất thẹn thùng. Trần Tuấn Long gian kế chiếm lấy toàn bộ buồng vệ sinh. Chỉ thấy hắn cười hắc hắc, trên mặt vẫn là điệu cười quen thuộc đó.
Hai người khái va chạm bính rốt cục xong, rửa mặt xong sau Trần Tuấn Long đầu tiên là đưa Quách Uyển Tây về ký túc xá nữ, sách vở của cô còn đặt ở ký túc xá, lúc này cách giờ học còn có bẩy, tám phút mà thôi, hiện tại Quách Uyển Tây đã muốn đem trái tim hoàn toàn đặt ở trên người Trần Tuấn Long, hai người ngay tại trước mặt các sinh viên khác mà lả lướt hôn, Quách Uyển Tây về ký túc xá lấy sách vở, Trần Tuấn Long lại đi đỗ xe, sau đó hắn cầm Notebook đi tới phòng học, bắt đầu một ngày học mới.
Lưu giáo sư mỗi một tiết đều là dạy làm từng bước, nhưng mà Trần Tuấn Long cũng không phải là học làm từng bước, kinh nghiệm đọc trước kia là có lợi, kỳ thật rất nhiều chương trình học Trần Tuấn Long đều đã muốn tự học xong, hiện tại nghe giảng bài, cũng chỉ là muốn nhìn một chút giáo viên có dạy thêm điều mới mẻ gì không.
Trần Tuấn Long đã quyết định đi thư viện mượn them ít sách, lần trước đi thời điểm hắn xem trọng một quyển sách loại quản lý《nghệ thuật lãnh đạo》, đáng tiếc lúc ấy đụng phải Quách Uyển Tây, mấy ngày nay đều bận rộn, ngay cả thời gian đi học đều không có. Trần Tuấn Long mở ra Notebook, bên trong còn chứa đựng một ít tư liệu, vừa lúc lợi dụng thời gian buổi sáng tiêu hóa.
Đáng tiếc Trần Tuấn Long không kịp xem tư liệu, điện thoại liền chấn động, hắn cầm lên vừa thấy, thì ra là Quách Uyển Tây gọi tới, heo lười này thật đúng là không muốn xa rời chính mình, từ nãy đến giờ chưa được một tiếng mà cô đã nghĩ tới mình, Trần Tuấn Long lắc đầu cười cười, tiếp nghe xong điện thoại:
- Ừ, heo lười, có việc gì sao?
Ở trên lớp học, hắn hạ thấp giọng, Trần Tuấn Long cũng không muốn mọi người đều chú ý hắn.
- Long ca, Hân tỷ bị bệnh, ngày hôm qua còn phát sốt,... chị ấy dường như thực tiều tụy, cũng không nói chuyện với em, có phải hay không... Có phải hay không bởi vì của ta duyên cớ mới làm cô ấy như bây giờ em rất khổ sở, em thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ mới tốt?
Trong điện thoại Quách Uyển Tây rõ ràng mang theo nức nở.
- A... Tại sao có thể như vậy?
Trần Tuấn Long cũng hơi nhíu mày.
- Uyển Tây, em trước đừng khóc, hiện tại Dương Hân ở đâu?
Hắn đã muốn thu hồi tính đừa giỡn lại, còn thật sự hỏi Quách Uyển Tây nói.
- Ừm, cô ấy còn tại ký túc xá nghỉ ngơi, a Phượng nói đã xin phép nghỉ học giúp rồi.
- Ừ... Ký túc xá bọn em là nhà số mấy, phòng mấy?
Trần Tuấn Long hỏi.
- Nhà 13 phòng số 603.
- Em vẫn đang đi học à?
- Vâng!
- Đừng lo, anh lập tức gọi điện thoại đến hỏi một chút Tinh huống, em cũng không phải đến, được không?
Trần Tuấn Long an ủi Quách Uyển Tây, bỏ điện thoại sau lắc đầu, xem ra Dương Hân vẫn là cứ quật cường, nhưng không nghĩ tới thế mà ngã bệnh.
Trần Tuấn Long gọi di động cho Dương Hân, điện thoại bên kia vang thật lâu, đều không có tiếp nghe, chờ gọi lại, di động đã tắt. Xem ra Dương Hân nhất định thực tức giận, Trần Tuấn Long suy nghĩ một chút, sợ cô thật sự có việc, vẫn là quyết định mau chân đến xem.
Theo im lặng lớp học chuồn ra có lẽ không phải một việc dễ dàng, nhưng Trần Tuấn Long lại làm được quang minh chính đại, chỉ thấy hắn gấp notebook, đeo ở trên người, sau đó nhấc tay ý bảo, mọi người đều kỳ quái nhìn thẳng hắn. Tô Tiểu Đình ở sau lưng hắn, vừa rồi cô cũng chú ý tới Trần Tuấn Long nhận một cuộc điện thoại, không nghĩ tới Trần Tuấn Long thế nhưng công khai "Trốn học" .
Lưu giáo sư hỏi:
- Bạn này có việc gì sao?
- Xin lỗi Lưu giáo sư, em hiện tại có một số việc cần đi ra ngoài một chút, cho nên xin phép cô, hi vọng giáo sư phê chuẩn.
Trần Tuấn Long trên mặt nhiên mỉm cười lộ vẻ thản.
- Ừm!
Lưu giáo sư không phải cái loại người không nói Tinh cảm, hắn cũng không nghĩ làm chậm việc của sinh viên, vì thế gật đầu đồng ý.
Trần Tuấn Long thật có lỗi hướng bạn cùng lớp chung quanh gật đầu, sau đó ở trước mắt bao người ly khai phòng học. Mọi người chính là nhỏ giọng nghị luận một chút, sau đó lại khôi phục học tập trật tự. Chỉ có Tô Tiểu Đình ở nói thầm:
- Quái nhân lại muốn làm gì đây?
Trần Tuấn Long cũng không để ý nhiều như vậy, đem notebook để trong xe sau Trần Tuấn Long tay không đi vào cửa ký túc xá nữ, hiện tại là thời gian đi học, chỉ có vài người, nhìn thấy đều là một ít nhân viên quản lý hậu cần như vệ sinh hay bảo vệ.
Trần Tuấn Long cũng là lần đầu tiên gặp bảo vệ của ký túc xá nữ, hắn nghĩ chỉ cần đăng ký một chút là có thể tùy tiện đi vào, nhưng bảo vệ không đồng ý, chê cười, bên trong là chỗ nào, ký túc xá nữ, một người nam sinh có thể tùy tiện đi vào sao?
Nhìn đường này không thông, Trần Tuấn Long có chút buồn bực, hắn thật đúng là không biết quy định này, nữ sinh đi vào ký túc xá nam vốn không có hạn chế đâu, cá biệt có lúc nữ sinh ngủ lại ký túc xá nam sinh chuyện như vậy cũng đã có. Trần Tuấn Long không nghĩ nhiều lắm, bởi vì không có quy tắc gì có thể ước thúc hắn, với hắn mà nói, mọi con đường đều đến La Mã, nhìn đến xa xa có rào chắn bụi hoa, Trần Tuấn Long một chút đã nghĩ đến phương pháp đêm đó mấy người Lăng Linh dùng ―― trèo tường!
Tường rào cao 2 m còn ngăn không được Trần Tuấn Long, cái này với hắn mà nói quả thực chính là nhỏ be, Trần Tuấn Long có thể tay không leo lên vách núi, để leo lên toà nhà cũng không phải việc khó, cho nên Trần Tuấn Long xem chuẩn vị trí, lui về phía sau vài bước chạy lấy đà, phi thân nhảy lên, tay phải ở trên tường đá dùng sức bật, tay trái bám ở đầu tường, sau đó chính là lăng không bật lên, thoải mái nhảy qua tường rào vào sân. Mà bảo vệ thì vẫn ngồi tít trong văn phòng không biết gì.
Trần Tuấn Long vỗ tay mà cười cười, sớm biết nhẹ nhàng như vậy, vừa rồi sẽ không thèm qua nhìn mặt bảo vệ. Phải biết rằng, Đại học Bắc Kinh có bao nhiêu anh hùng hảo hán đều chỉ đến được trước mặt bảo vệ rồi quay về, Trần Tuấn Long khả năng xem như cái người thứ nhất lướt qua "Lôi Trì" thành công thám hoa.
Trần Tuấn Long bước nhanh qua con đường nhỏ, phong cảnh nơi này thật không sai, nhưng giờ phút này hắn không có tâm Tinh thưởng thức, thầm nghĩ sớm một chút tìm được Dương Hân.
Nhưng mà sự Tinh vẫn là chẳng phải dễ dàng, Trần Tuấn Long phát hiện ở mỗi tòa ký túc xá, hiện tại đều có mấy bà cô làm vệ sinh, nếu bị phát hiện vậy không tốt. Không có biện pháp, đi vào chỗ Dương Hân cùng Quách Uyển Tây, nhìn đến bốn phía không có người, Trần Tuấn Long lại giở trò cũ, theo một lối bên cạnh nhanh chóng leo lên tầng 2, thế này mới chậm rãi chạy lên tầng. Ngay cả Trần Tuấn Long chính mình đều cảm thấy buồn cười, lấy trước kia vất vả huấn luyện, dùng kỹ xảo để giết người giờ lại để trộm hương thiết ngọc. Này cũng chỉ có hắn Trần Tuấn Long mới làm được đi ra.
Trần Tuấn Long hướng lên trên chạy, không có phát hiện có những người khác, hắn cũng không muốn gặp được những người khác, nhưng lúc này, hắn mới vừa đi lên tầng 5, chợt nghe đến có hai người đi xuống dưới, các cô vẫn là vừa đi vừa nói chuyện phiếm, vừa nghe là biết mấy bà cô dọn vệ sinh. Làm sao bây giờ, lui xuống đã muốn là không có khả năng, Trần Tuấn Long lắc mình trốn được một bên, vốn nghĩ đến kia hai bà cô kia sẽ trực tiếp xuống lầu, như vậy còn có thể tạm lánh một chút, nhưng không từng tưởng Trần Tuấn Long nghe được trong đó một người nói:
- A... buồng vệ sinh tầng 5 dường như còn có rác chưa đổ, tôi đi đổ tầng 4, cô đi đổ tầng 5, thế nào?
Bà cô kia thuận miệng đáp ứng rồi.
Tầng 5, Không phải chính là tầng mình đang trốn sao? Trần Tuấn Long quay đầu vừa thấy, cuối hàng hiên chính phòng vệ sinh, mà chính mình vừa lúc bị kẹp ở giữa, hiện tại làm sao bây giờ? Trần Tuấn Long âm thầm nghĩ, đành phải trước trốn được ký túc xá, hắn lập tức quyết định, vì thế vội vàng một nắm của, nhưng cửa này đã khóa rồi, Trần Tuấn Long biết thời gian cho mình không nhiều lắm. Hắn vội vàng lắc mình đến một cửa phòng khác, nếu phòng này mà khóa chắc hắn phải phá cửa mà vào thôi.Cửa một tiếng mở ra, hoàn hảo, vận khí không tồi, Trần Tuấn Long thầm nghĩ một thân may mắn, nghiêng người lách đi vào.
Vận khí mỗi giây mỗi phút đều không có giống nhau, vừa lúc có một cô gái còn tại trong phòng, chỉ thấy nàng quay lưng về phía Trần Tuấn Long, trước mặt bãi thả nhất máy tính, cô chỉ mặc có chiếc áo lông, tay mải mê gõ bàn phím, dường như ở máy tính bận làm cái gì đó, đối Trần Tuấn Long mở cửa vào chút không có phát hiện.
Ngay cả đầu cũng không quay lại, chỉ nghe cô nói:
- A Lan về à, cậu như thế nào mỗi lần đều vứt bừa bãi đồ đạc, đi học lâu như vậy, còn trở về tìm này nọ.
Trần Tuấn Long chỉ có cười khổ, hắn nghe được bên ngoài tiếng bước chân đang đi tới, hắn chỉ cầu xin cô gái trước mắt này trăm ngàn không cần xoay người, hắn chờ bà cô ngoài cửa đi qua, chính mình là có thể lặng lẽ ly khai. Kỳ thật vừa rồi hắn còn có một cái lựa chọn, chính là trốn vào buồng vệ sinh, nơi đó có lẽ là chỗ trốn tốt một chút, nhưng Trần Tuấn Long là tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy, nếu như bị phát hiện thì thật mất mặt.
Có lẽ vận khí của Trần Tuấn Long đã hết, cô gái kia đã làm việc xong, chỉ thấy cô ngồi ở trên ghế duỗi hai tay, thở phào một hơi sau rốt cục xoay người:
- A lan, cậu muốn tìm cái vậy?
Nhưng cô vừa dứt lời, khi xoay người vừa lúc thấy Trần Tuấn Long đứng ở cửa, Trần Tuấn Long bất đắc dĩ nhún nhún vai mà mỉm cười, chiêu bài tươi cười kia của hắn rốt cục lần đầu tiên trở nên xấu hổ.
- A! ...
Cô gái trước mặt này bộ dạng phi thường thanh tú, nhưng cũng không đại biểu cho cô khi gặp được Tinh hình uy hiếp đặc biệt mà nhu nhược bất lực, đối với người con trai xuất hiện ở trong phòng mình, bản năng của cô liền hô to lên, tiếng thét chói tai của cô rất cao, đủ để đem con gián con chuột dọa chạy.
Nhưng thực đáng tiếc, Trần Tuấn Long cũng phải là con gián con chuột, hắn đã không có lựa chọn, chẳng lẽ khi tiếng cô gái thét chói tai lại phá cửa mà chạy à? Không hề nghĩ ngợi, Trần Tuấn Long đã bước nhanh về phía trước, không đợi cô gái kia phản ứng lại, hắn một phen liền bưng kín miệng cô gái, vì chế trụ cô, tay phải lại ôm của nàng thắt lưng, đem cô gái gắt gao ôm chặt. tiếng thét chói tai thứ hai của cô gái tự nhiên không có thể hô lên, hai mắt cô trợn lên, hoảng sợ nhìn chằm chằm Trần Tuấn Long, mà thân thể lại liều mạng giãy dụa, nhưng bị Trần Tuấn Long mạnh mẽ ôm lấy, động cũng không động được.
Trần Tuấn Long có vẻ có chút xấu hổ, cô gái trước mặt này bộ dạng không thua mấy mỹ nữ mà mình đã gặp, cùng Quách Uyển Tây Dương Hân các cô đều có nhất so với, dáng người cũng không sai, hai người cứ như vậy ái muội giằng co ở nơi nào.
- Hừ! Không nên cử động, chỉ cần cô không kêu, tôi lập tức buông cô ra.
Trần Tuấn Long thấy cô gái còn ý đồ giãy dụa, đành phải cùng cô "Đàm phán".
Cô gái hoảng sợ nhìn Trần Tuấn Long, mặc cho ai một nữ hài tử, ở ký túc xá của mình cảm thấy thực an toàn lại bị Trần Tuấn Long như vậy một người nam nhân "Xâm phạm", đều là không thể không sợ hãi, cô gái này cũng không ngoại lệ, nhưng cũng may Trần Tuấn Long không có tiến thêm một bước xâm phạm chính mình, cô mới thoáng an tâm, nghe Trần Tuấn Long nói như vậy, cũng không nghĩ thật giả, liên tục gật đầu.
Trần Tuấn Long xem nàng đã không hề giãy dụa, thần sắc hơi hoãn, vì thế cũng tuân thủ lời hứa, đầu tiên là tay trái buông lỏng che miệng của nàng, tay phải ngay sau đó cũng buông lỏng thắt lưng của cô ra. Nhưng mà cô gái vừa thoát "Ma trảo", liền lui về phía sau hai bước, tựa vào trên bàn, chỉ thấy cô xoay người về phía bàn phím máy tính, đối với Trần Tuấn Long nói:
- Ngươi... Ngươi... Đừng tới đây.
Xong rồi chính là cao giọng la lên:
- Cứu mạng với! Cứu mạng! Có sắc lang!
Trần Tuấn Long mắt đều choáng váng, chính mình thành đại sắc lang, nhưng hắn lại thực căm tức. “Cô gái này như thế nào lại không biết điều?"
Hắn nào biết đâu rằng, chính mình "Xâm phạm" người khác trước, thì ai còn nghe "Hoa ngôn xảo ngữ" của hắn.
Không có biện pháp, Trần Tuấn Long đành phải làm "Hung ác" một chút.
- Không được kêu, kêu nữa tôi sẽ không khách khí.
Kỳ thật hiện tại Tinh hình thế nào còn có thể có cái gì khách khí, nếu không ngăn lại cản cô gái kia chẳng lẽ còn chờ người khác tới bắt mình sao, Trần Tuấn Long vừa nói vừa xông tới..
Cô gái thét chói tai, liều mạng dùng bàn phím đập lại đây, bàn phím đập vào Trần Tuấn Long mấy cái nhưng cũng chỉ như gãi ngứa cho hắn, một tay giữ bàn phím, ném ra xa, sau đó bắt lấy tay phải cô gái, lại thoải mái khống chế lại cô gái, mà hắn tay trái cũng đúng lúc bưng kín miệng cô gái, cô ngay cả kêu đều kêu không được.
Nhưng cô gái này thực cương liệt, vẫn đang giãy dụa, còn không khi dùng thân thể va chạm Trần Tuấn Long, bởi vì chỗ này hẹp Trần Tuấn Long lại không muốn dùng sức mạnh, một cái không cẩn thận, cấp kia cô gái bỏ qua rồi đầu, nhưng nữ hài tử này cũng không kêu to, há mồm liền hướng Trần Tuấn Long lao tới tay trái chính là hung hăng cắn một ngụm."A!" Trần Tuấn Long ăn đau, dùng sức vung tay trái, thế này mới thoát ly tiếp xúc, nhưng thực đáng tiếc, hổ khẩu nơi đó đã muốn sắp xếp đầy dấu răng.
Trần Tuấn Long cũng thật căm tức, đã muốn thật lâu không ai có thể làm cho chính mình bị thương, vừa rồi một cái không chú ý, ngược lại đưa tại này nữ hài tử "Miệng hạ" . Trần Tuấn Long hai tay ngay mặt hiệp trụ kia cô gái, đã nghĩ hung hăng thu thập, nhưng cô gái này liều mạng về phía sau ngưỡng, bởi vì dùng sức giãy dụa quá độ, thân thể của hắn nhất thời mất đi trọng tâm, ngay cả Trần Tuấn Long cũng trảo không được nàng, liên quan Trần Tuấn Long cùng nhau, hai người ôm về phía sau ngã xuống trên giường, Trần Tuấn Long còn rất bất nhã chạm vào chỗ kia của cô gái.
Cô gái hô hấp dồn dập, sắc mặt tái nhợt. Trần Tuấn Long kia đáng giận thân thể còn gắt gao đè nặng lên cô, nhất thời Tinh thế cấp bách, nhất thời nước mắt theo khóe mắt chảy ra, chính mình sợ là sẽ bị tên "Bại hoại" này làm bẩn.
Trần Tuấn Long vốn đang định giáo huấn cô một chút, trước chưa từng nghĩ cô gái này chảy xuống nước mắt, Trần Tuấn Long cho tới bây giờ sẽ không khi dễ nữ nhân, vừa rồi cũng là bất đắc dĩ, hiện tại hắn lập tức cũng không biết nên làm cái gì bây giờ mới tốt.
- Cô đừng khóc được không?
Trần Tuấn Long ôn nhu an ủi nói, cứ việc đặt ở kia cô gái trên người, có một loại tuyệt vời cảm giác, nhưng phía dưới sắp thức tỉnh phản ứng Trần Tuấn Long khả ứng phó không đến, cho nên hắn xoay người đứng lên, cùng cô gái thoát ly tiếp xúc.
Cô gái nhất thời có chút choáng váng, chính mình không phải bị hắn chế trụ sao, hắn như thế nào còn có thể buông tha chính hắn một tiểu dê con đâu. Nhưng mà cô cũng không kêu to nữa, chỉ là nghi hoặc nhìn Trần Tuấn Long.
- Vừa rồi xin lỗi, không làm đau cô chứ?
Trần Tuấn Long tay sửa sang lại một chút chính mình quần áo, kéo qua ghế dựa ngồi xuống. Nhìn đến cô gái kia không hề phản kháng, hắn cũng tốt chỉnh lấy hạ đứng lên, nhưng mà tay trái nơi đó vẫn là đau. Cô gái này cũng thật là ngoan, Trần Tuấn Long âm thầm nghĩ, không tự giác mở ra tay trái, kia một loạt nhỏ vụn răng nanh ngân còn phiếm hồng ấn, về sau phỏng chừng tốt lắm cũng có màu đen tụ huyết ở bên trong, Trần Tuấn Long bất đắc dĩ lắc đầu.
Cô gái thấy Trần Tuấn Long không hề "Xâm phạm" chính mình, vội vàng té ngồi xuống, trốn ở góc giường, còn kéo cái gối đầu che ở trước ngực.
- Ngươi... Ngươi rốt cuộc muốn làm thôi?
Cô gái thực thông minh, biết hiện tại ký túc xá khả năng không có những người khác, cho dù chính mình la to cũng chỉ vô bổ, đành phải cảnh giác nhìn chăm chú vào Trần Tuấn Long, cho dù hắn tưởng cường bạo chính mình cũng sẽ không làm cho hắn quá, lưỡi của cô đang liếm liếm răng, bên trên còn mang theo một ít mùi máu tươi, hừ, vừa rồi cắn hắn vẫn còn quá nhẹ, cô gái oán hận nghĩ đến.
- Không có...
Trần Tuấn Long trên mặt đã muốn tất cả đều tươi cười, đó là một loại bất đắc dĩ cười khổ.
- ... Tôi tới nơi này để tìm một người bạn, chuyện vừa rồi ta có thể cam đoan với cô, chỉ do hiểu lầm!
Trần Tuấn Long nói nghiêm nghị đầy chính khí, nhưng rõ ràng không đủ.
- Hiểu lầm?
Nghĩ đến chính mình vừa rồi bị tên bại hoại này "Xâm phạm", cô gái kia liền tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà cô cũng không dám lớn tiếng nói Trần Tuấn Long, vì tên bại hoại còn lớn hơn mã kim đao vẫn ngồi ở trước mặt mình.
- Đúng vậy, tất cả đều là hiểu lầm!
Trần Tuấn Long bắt đầu bài trừ vẻ tươi cười, đáng tiếc chiêu bài mỉm cười kia của hắn đã muốn hoàn toàn không có tác dụng. Trần Tuấn Long cúi đầu lấy cái bàn phím, đáng tiếc bàn phím đã hỏng, hắn khẽ nhíu mày, xoay người lại giơ giơ lên trong tay bàn phím, như muốn nói với cô gái kia mấy câu.
Nhưng cô gái lại nghĩ đến hắn muốn đánh mình, nhanh chóng hướng góc co rụt lại, đưa cái gối lến chắn trên đầu. Nhìn thấy như thế, Trần Tuấn Long cầm lấy kia bàn phím, đưa cũng không phải, bỏ củng không xong, đành phải giải thích nói:
- Thực xin lỗi, vừa rồi đã làm hỏng bàn phím của cô, tôi xin lỗi, xin hỏi cô tên là gì, đây là phòng số mấy, đến lúc đó ta gọi là người đưa lại đây cho cô.
Đặng Bác San nửa tin nửa ngờ thò đầu đi ra nhìn Trần Tuấn Long, cô cũng không biết có nên hay không tin tưởng hắn mới tốt. Trần Tuấn Long biết nhiều lời vô ích, lắng nghe bên ngoài cũng không động tĩnh, đành phải thật có lỗi nói:
- Thực xin lỗi, vừa rồi làm cô bị sợ hãi. Xin chào!
Nói xong chân bước đi, tay cầm cái bàn phím hỏng, lách ra cửa phòng, nhìn trái nhìn phải, đã không thấy bóng dáng của bà cô dọn vệ sinh, quay đầu nhìn lại tên phòng, viết rõ ràng phòng 504, Trần Tuấn Long lắc đầu, nhanh chóng đi lên tầng 6.
Mà cô gái Đặng Bác San nhìn Trần Tuấn Long rời đi, vội vàng chạy đến cửa phòng, liền khóa trái cửa phòng, thế này mới dựa lưng vào cửa, vỗ nhẹ bịch bịch ngực, vừa rồi cô bị Trần Tuấn Long dọa như vậy, như vậy nhất nháo, ra thân mồ hôi lạnh, nguyên lai nóng lên thân thể hiện tại ngược lại cảm thấy khinh thích hơn.
Người này là ai vậy, hắn rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ hết thảy thật sự như hắn nói, là hiểu lầm? Đặng Bác San trong lòng nổi lên một dấu chấm hỏi thật to.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.