Chương 16: Anh Tư, cậu không hiền hậu
Canh Bất Nhượng
04/08/2015
Biên Học Đạo ngồi trên xe buýt đón học sinh tới đại học Đông Sâm gần 20 phút đồng hồ xe mới chạy.
Ba sinh viên tiếp đón ngồi hàng đầu, trước khi xe chạy, một nữ sinh bộ dạng đứng đầu trong đó kiểm tra lại số người trên xe, lúc đi ngang qua Biên Học Đạo hỏi hắn một câu:
- Xe sắp chạy rồi, gia trưởng của cậu đâu?
Biên Học Đạo nói:
- Một mình tôi tới.
Biên Học Đạo ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, an tĩnh đánh giá thành phố quen thuộc lại có chút xa lạ bên ngoài cửa xe. Thành phố Tùng Giang năm 2001 rất khác với thành phố Tùng Giang trong trí nhớ của Biên Học Đạo.
Lúc xe buýt chạy vào trường đại học Đông Sâm, trước tòa nhà chính người người nhốn nháo. Các hệ chuyển vài cái bàn tới cạnh nhau, trên bàn đều cố định một cây gậy trúc, phía trên treo hoành phi có tên hệ.
Biên Học Đạo xách túi du lịch không lớn của mình lên, đi tới trước bàn quản lý học viện, sau khi ký tên, lấy một tờ đơn lưu trình đưa tin, dựa theo thứ tự phía trên, bắt đầu đi qua từng tòa nhà một.
Trường học lúc này hơi khác với lúc Biên Học Đạo tốt nghiệp; mấy tòa ký túc xá mới, thư viện, sân vận động, cung bơi lội ở khu B vẫn còn đang thi công. Chẳng qua điều này không làm Biên Học Đạo báo danh chậm, hắn đã từng sống trong trường học này bốn năm, đã quen thuộc tới không thể quen thuộc hơn nữa.
Ngoại trừ kiểm tra sức khỏe ở phòng y tế trường học khá lâu ra, những hạng mục khác đều rất nhanh. Không tới 12h, Biên Học Đạo liền ôm chăn đệm gối và chậu nước rửa mặt nhà trường phát, dựa theo số ký túc xá nhận được, đi tới nhà trọ 6A.
Cửa phòng 717 mở ra.
Biên Học Đạo đi tới nhìn vào trong, một phòng người.
Cố gắng dùng tay gõ mấy cái vào cửa, cười ha ha nói với người bên trong:
- Xin chào mọi người, tôi là Biên Học Đạo, bạn cùng phòng với mọi người.
Nhìn hắn ôm một đống đồ, nam sinh giường dưới gần cửa tới giúp hắn một chút, chỉ giường dưới phía bên trái gần cửa sổ:
- Giường ngủ phòng này đã chia xong rồi, cũng đã dán tên và ảnh chụp, giường của cậu ở đây.
Trong phòng tính cả Biên Học Đạo gồm năm học sinh, trong đó hai gia trưởng đã trải xong ga giường, nói mấy câu với mọi người rồi rời đi.
Nhìn cha mẹ rời cửa, nam sinh giường trên của Biên Học Đạo hơi xúc động, mở một khe cửa, nhìn ra ngoài một chút, đóng cửa lại, không biết lấy một hộp thuộc từ đâu ra:
- Nhịn chết mình rồi.
Gã đưa bao thuốc về phía mấy nam sinh bên trong:
- Có ai hút không?
Biên Học Đạo nhìn thoáng qua tên ghi trên giường, biết nam sinh giường trên của mình tên Lý Dụ.
Nam sinh giường trên đối diện Biên Học Đạo nói:
- Cho tớ một điếu.
Biên Học Đạo và hai người khác đều lắc đầu.
Hai dân hút thuốc vừa mới châm lửa, chưa hút được mấy cái, bên ngoài đã có người gõ cửa. Hai người luống cuống tay chân dập thuốc, ném vào trong phòng vệ sinh. Trước khi mở cửa, Lý Dụ lại phun ra mấy hơi dài.
Cửa mở ra, Lý Dụ ngẩn người.
Một người vóc dáng lớn đứng ở cửa, một tay xách túi du lịch cỡ lớn. Phía sau có hai nữ sinh, một người ôm đồ dùng nhà trường phát, một người ôm chậu rửa mặt vân vân, trên vai còn đeo một túi du lịch nhỏ.
Biên Học Đạo cũng hơi mơ hồ, trong lòng tự nhủ ngoài cửa là tổ hợp gì vậy?
Người vóc dáng cao to ném túi du lịch trong tay vào cửa, vội xoay người nhận chăn đệm, vừa nhận vừa nói:
- Cảm ơn học tỷ, cảm ơn học tỷ, sắp xếp xong nhất định mời học tỷ ăn cơm, học tỷ cho số điện thoại đi!
Hai nữ sinh nhìn thoáng qua phòng ngủ, một người hơi cao hơn nói:
- Không cần, cùng một hệ. Chúng tôi trở về trước, còn học sinh mới phải đưa nữa.
Người vóc dáng lớn lập tức nói:
- Tôi tiễn học tỷ.
Gã đóng cửa liền đuổi theo.
Lý Dụ nhìn túi xách trên mặt đất:
- Con bà nó, học tỷ đưa tới, còn có đãi ngộ này, người anh em này đúng là nhân tài đấy!
Không tới một lát, tên vóc dáng lớn trở lại, tay cầm một tờ giấy ghi số điện thoại.
Lý Dụ nhìn chiếc giường dán hình tên vóc dáng lớn, lại nhìn gã một cái, nói:
- Người anh em, cậu đi nhầm phòng rồi.
Gã chỉ vào hình nói:
- Người nọ là cậu sao?
Tên vóc dáng lớn nhìn thoáng qua:
- Đó hình như là chụp từ lớp mười, lúc ấy không có hình trong tay, liền nộp tấm hình này tới.
Mấy người trong phòng đi qua xem, quả thực không giống.
Trong hình là một tên béo, hiện giờ tên vóc dáng lớn này, mày rậm mắt đào hoa cười, sống mũi cao, hai miệng vểnh lên, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, cao mà không gầy, là một anh chàng đẹp trai.
Trải xong giường, đặt đồ đạc của mình vào tủ quần áo, Biên Học Đạo nằm trên giường nghỉ ngơi, không nói câu nào với mọi người.
Mãi đến 2h chiều, tám người trong phòng đến đông đủ.
Chờ gia trưởng rời đi, quy củ cũ, tám người xếp lớn nhỏ theo tuổi tác.
Biên Học Đạo là Lão Tứ, Lý Dụ đẹp trai giường trên là Lão Ngũ, người mặt chữ quốc cùng hút thuốc với Lý Dụ tên Ngả Phong là Lão Đại, người mắt hít dưới giường Ngả phong tên Vu Kim là Lão Tam. Đẹp trai vóc dáng cao lớn Trần Kiến là Lão Nhị, Dương Hạo hai má lúm đồng tiền dưới giường Trần Kiến là Lão Thất. Giường đối diện Trần Kiến trên là Lão Lục Khổng Duy Trách và phía dưới là Lão bát Đồng Siêu.
Ngả Phong nhà ở Tây An, Vu Kim là người Hồ Bắc, Dương Hạo là người Giang Tô, Trần Kiến là người Sơn Đông, còn lại bốn người Biên Học Đạo đều là người Bắc Giang.
Mấy nam sinh nằm trên giường, trao đổi ấn tượng đối với trường học, nói học tỷ xinh đẹp nhìn thấy lúc tới, xoa tay vô cùng mong đợi đối với nữ sinh cùng lớp còn chưa gặp mặt.
Song, khiến cho mọi người kinh ngạc chính là phòng ngủ của đại học Đông Sâm lại có TV, truyền hình cáp cũng đã lắp sẵn, thậm chí có thể thấy văn đài Phượng Hoàng Trung.
Nói chuyện phiếm, có người hỏi Biên Học Đạo, hắn đáp qua loa vài câu, phần lớn thời gian hắn đều phỏng đoán Từ Thượng Tứ sẽ ở ký túc xá nữ sinh nào, nghĩ tới tình cảnh hai người gặp mặt lần đầu tiên.
Lúc ăn cơm tối, tám nam sinh cùng nhau tới nhà ăn dùng cơm. Trên đường thấy không ít đội ngũ lớn như vậy, vừa nhìn cũng biết là học sinh mới vừa báo danh.
Trên căn bản, tràng cảnh toàn bộ phòng ngủ đi cùng thế này chỉ xuất hiện lúc mới khai giảng và một số thời điểm đặc thù, cho dù nam sinh hay nữ sinh, sinh viên trong phòng sẽ căn cứ các nhân tố tính cách, gia cảnh, đẹp xấu, thành tích, yêu thích tạo thành mấy vòng tròn nhỏ hẹp.
Hơn nữa sau khi mọi người quen thuộc sân trường cũng hoàn cảnh chung quanh, sau khi chọn khóa khác nhau, sau này có bạn bè nam nữ, toàn phòng ngủ đi cùng nhau sẽ ngày càng ít.
Đến trưa quan sát và nhớ lại, Biên Học Đạo có thể kết luận mình và Từ Thượng Tú không ở chung lớp. Bởi vì năm 2012 Từ Thượng Tú tham gia một cuộc gặp mặt bạn thời đại học, sau khi về nhà, Từ Thượng Tú chỉ vào mấy người trong ảnh chụp tốt nghiệp đại học nói nhóm người họ hiện giờ sống tốt nhất.
Mấy người trong phòng ngủ của mình, đều không có mặt trong ảnh chụp tốt nghiệp.
Nghỉ ngơi một ngày, phân phát quân trang, ngày 18 tháng 9 bắt đầu huấn luyện quân sự.
7h50 phút sáng, sinh viên năm nhất toàn một màu xanh, đứng bên ngoài sân thể dục, chờ đợi trường học sắp xếp thành đội ngũ mới có thể tiến vào sân thể dục.
Biên Học Đạo vừa nói chuyện với những người bạn cùng phòng, vừa quan sát nữ sinh chung quanh, hy vọng có thể phát hiện bóng dáng Từ Thượng Tú. Song, quân phục thống nhất rất bất lợi cho việc tìm người, nhìn vài vòng không phát hiện được, hắn liền theo đội vào sân.
Xếp thành hàng theo thân cao, sắp xếp huấn luyện viên, xác định địa điểm huấn luyện của đội ngũ, quen thuộc khẩu lệnh quân huấn, xong xuôi đã qua giữa trưa. Trần Kiếm 1m87 là người cao nhất trong đội ngũ, Biên Học Đạo và Ngả Phong cũng đứng hàng thứ nhất.
Cả một ngày, Biên Học Đạo vẫn luôn tìm kiếm Từ Thượng Tú trong đội ngũ chung quanh, nhưng vẫn không tìm được. Chắc chắn là được phân tới dội ngũ ở xa, Biên Học Đạo tự nói với mình.
Ngày quân huấn thứ hai, trường đại học Đông Sâm nổi tiếng với 'Trị giáo nghiêm cẩn' bắt đầu phát uy. Một loạt tiêu chuẩn vệ sinh phòng ngủ, điều lệ kỷ luật trường học, quy phạm sinh viên, đều được nhắn nhủ tới mỗi phòng ngủ của sinh viên mới, trong đó, biến thái nhất chính là không cho phép một sợi tóc rơi trên mặt đất phòng ngủ.
Sau bữa cơm tối, hội sinh viên trường mang theo huấn luyện viên quân huấn lần lượt tới từng phòng giảng dạy gấp quân bị thế nào.
Biên Học Đạo sớm biết hạng mục này, buổi tối sau khi cơm nước ở phòng ăn xong, hắn tới siêu thị trong trường mua hai hộp Phù Dung Vương. Huấn luyện viên mang theo chăn mền của mình tới biểu diện, sau khi kết thục vừa muốn đi, Biên Học Đạo đã kéo huấn luyện viên lại, móc bao thuốc trong túi quần ra:
- Huấn luyện viên, vừa rồi có mấy người còn chưa nhớ kỹ, có thể biểu diễn lại một lần cho chúng em được chứ?
Biên Học Đạo chỉ vào chăn mền của mình nói.
Huấn luyện viên nhìn bao thuốc trong tay một chút, nhét vào túi, bảo Biên Học Đạo tới phòng vệ sinh chuẩn bị ít nước, tìm chiếc đũa. Mấy phút sau, huấn luyện viên đi những phòng ngủ khác. Nhìn huấn luyện viên xếp chăn mền thành miếng đậu phụ, nhìn chăn mềm lỏng toẹt trên giường của mình, bảy nam sinh khác trong phòng học đều choáng váng.
Biên Học Đạo cẩn thận đặt chăn mền huấn luyện viên đã xếp thay hắn vào đầu giường, lại lấy một chiếc chăn lông dầy trong tủ quần áo ra, Lý Dụ rốt cuộc không nhịn được:
- Anh Tứ, cậu không hiền hậu nha!
Phòng 717, Lão Thất Dương Hạo là người đầu tiên và là người duy nhất tuyên bố bản thân mình có bạn gái. Theo gã nói hai người đã bắt đầu từ lớp mười một, nữ sinh thi tới Thành Đô. Kể từ khi trong phòng ngủ lắp đặt điện thoại, mỗi đêm Dương Hạo đều gọi điện cho bạn gái của mình.
Dương Hạo vừa mới lưu luyến không rời buông điện thoại xuống, Lý Dụ liền ló ra từ giường trên, giương ra một trang giấy trong tay nói:
- Lão Thất, tôi thống kê cho cậu, cậu vừa lải nhải 45 phút đồng hồ, trong đó nói 27 từ cưng ơi, 18 từ anh nhớ em, 11 cái hôn nhẹ, cậu cứ như vậy tôi chịu không được, da ga hiện giờ còn chưa tiêu hết!
Ba sinh viên tiếp đón ngồi hàng đầu, trước khi xe chạy, một nữ sinh bộ dạng đứng đầu trong đó kiểm tra lại số người trên xe, lúc đi ngang qua Biên Học Đạo hỏi hắn một câu:
- Xe sắp chạy rồi, gia trưởng của cậu đâu?
Biên Học Đạo nói:
- Một mình tôi tới.
Biên Học Đạo ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, an tĩnh đánh giá thành phố quen thuộc lại có chút xa lạ bên ngoài cửa xe. Thành phố Tùng Giang năm 2001 rất khác với thành phố Tùng Giang trong trí nhớ của Biên Học Đạo.
Lúc xe buýt chạy vào trường đại học Đông Sâm, trước tòa nhà chính người người nhốn nháo. Các hệ chuyển vài cái bàn tới cạnh nhau, trên bàn đều cố định một cây gậy trúc, phía trên treo hoành phi có tên hệ.
Biên Học Đạo xách túi du lịch không lớn của mình lên, đi tới trước bàn quản lý học viện, sau khi ký tên, lấy một tờ đơn lưu trình đưa tin, dựa theo thứ tự phía trên, bắt đầu đi qua từng tòa nhà một.
Trường học lúc này hơi khác với lúc Biên Học Đạo tốt nghiệp; mấy tòa ký túc xá mới, thư viện, sân vận động, cung bơi lội ở khu B vẫn còn đang thi công. Chẳng qua điều này không làm Biên Học Đạo báo danh chậm, hắn đã từng sống trong trường học này bốn năm, đã quen thuộc tới không thể quen thuộc hơn nữa.
Ngoại trừ kiểm tra sức khỏe ở phòng y tế trường học khá lâu ra, những hạng mục khác đều rất nhanh. Không tới 12h, Biên Học Đạo liền ôm chăn đệm gối và chậu nước rửa mặt nhà trường phát, dựa theo số ký túc xá nhận được, đi tới nhà trọ 6A.
Cửa phòng 717 mở ra.
Biên Học Đạo đi tới nhìn vào trong, một phòng người.
Cố gắng dùng tay gõ mấy cái vào cửa, cười ha ha nói với người bên trong:
- Xin chào mọi người, tôi là Biên Học Đạo, bạn cùng phòng với mọi người.
Nhìn hắn ôm một đống đồ, nam sinh giường dưới gần cửa tới giúp hắn một chút, chỉ giường dưới phía bên trái gần cửa sổ:
- Giường ngủ phòng này đã chia xong rồi, cũng đã dán tên và ảnh chụp, giường của cậu ở đây.
Trong phòng tính cả Biên Học Đạo gồm năm học sinh, trong đó hai gia trưởng đã trải xong ga giường, nói mấy câu với mọi người rồi rời đi.
Nhìn cha mẹ rời cửa, nam sinh giường trên của Biên Học Đạo hơi xúc động, mở một khe cửa, nhìn ra ngoài một chút, đóng cửa lại, không biết lấy một hộp thuộc từ đâu ra:
- Nhịn chết mình rồi.
Gã đưa bao thuốc về phía mấy nam sinh bên trong:
- Có ai hút không?
Biên Học Đạo nhìn thoáng qua tên ghi trên giường, biết nam sinh giường trên của mình tên Lý Dụ.
Nam sinh giường trên đối diện Biên Học Đạo nói:
- Cho tớ một điếu.
Biên Học Đạo và hai người khác đều lắc đầu.
Hai dân hút thuốc vừa mới châm lửa, chưa hút được mấy cái, bên ngoài đã có người gõ cửa. Hai người luống cuống tay chân dập thuốc, ném vào trong phòng vệ sinh. Trước khi mở cửa, Lý Dụ lại phun ra mấy hơi dài.
Cửa mở ra, Lý Dụ ngẩn người.
Một người vóc dáng lớn đứng ở cửa, một tay xách túi du lịch cỡ lớn. Phía sau có hai nữ sinh, một người ôm đồ dùng nhà trường phát, một người ôm chậu rửa mặt vân vân, trên vai còn đeo một túi du lịch nhỏ.
Biên Học Đạo cũng hơi mơ hồ, trong lòng tự nhủ ngoài cửa là tổ hợp gì vậy?
Người vóc dáng cao to ném túi du lịch trong tay vào cửa, vội xoay người nhận chăn đệm, vừa nhận vừa nói:
- Cảm ơn học tỷ, cảm ơn học tỷ, sắp xếp xong nhất định mời học tỷ ăn cơm, học tỷ cho số điện thoại đi!
Hai nữ sinh nhìn thoáng qua phòng ngủ, một người hơi cao hơn nói:
- Không cần, cùng một hệ. Chúng tôi trở về trước, còn học sinh mới phải đưa nữa.
Người vóc dáng lớn lập tức nói:
- Tôi tiễn học tỷ.
Gã đóng cửa liền đuổi theo.
Lý Dụ nhìn túi xách trên mặt đất:
- Con bà nó, học tỷ đưa tới, còn có đãi ngộ này, người anh em này đúng là nhân tài đấy!
Không tới một lát, tên vóc dáng lớn trở lại, tay cầm một tờ giấy ghi số điện thoại.
Lý Dụ nhìn chiếc giường dán hình tên vóc dáng lớn, lại nhìn gã một cái, nói:
- Người anh em, cậu đi nhầm phòng rồi.
Gã chỉ vào hình nói:
- Người nọ là cậu sao?
Tên vóc dáng lớn nhìn thoáng qua:
- Đó hình như là chụp từ lớp mười, lúc ấy không có hình trong tay, liền nộp tấm hình này tới.
Mấy người trong phòng đi qua xem, quả thực không giống.
Trong hình là một tên béo, hiện giờ tên vóc dáng lớn này, mày rậm mắt đào hoa cười, sống mũi cao, hai miệng vểnh lên, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, cao mà không gầy, là một anh chàng đẹp trai.
Trải xong giường, đặt đồ đạc của mình vào tủ quần áo, Biên Học Đạo nằm trên giường nghỉ ngơi, không nói câu nào với mọi người.
Mãi đến 2h chiều, tám người trong phòng đến đông đủ.
Chờ gia trưởng rời đi, quy củ cũ, tám người xếp lớn nhỏ theo tuổi tác.
Biên Học Đạo là Lão Tứ, Lý Dụ đẹp trai giường trên là Lão Ngũ, người mặt chữ quốc cùng hút thuốc với Lý Dụ tên Ngả Phong là Lão Đại, người mắt hít dưới giường Ngả phong tên Vu Kim là Lão Tam. Đẹp trai vóc dáng cao lớn Trần Kiến là Lão Nhị, Dương Hạo hai má lúm đồng tiền dưới giường Trần Kiến là Lão Thất. Giường đối diện Trần Kiến trên là Lão Lục Khổng Duy Trách và phía dưới là Lão bát Đồng Siêu.
Ngả Phong nhà ở Tây An, Vu Kim là người Hồ Bắc, Dương Hạo là người Giang Tô, Trần Kiến là người Sơn Đông, còn lại bốn người Biên Học Đạo đều là người Bắc Giang.
Mấy nam sinh nằm trên giường, trao đổi ấn tượng đối với trường học, nói học tỷ xinh đẹp nhìn thấy lúc tới, xoa tay vô cùng mong đợi đối với nữ sinh cùng lớp còn chưa gặp mặt.
Song, khiến cho mọi người kinh ngạc chính là phòng ngủ của đại học Đông Sâm lại có TV, truyền hình cáp cũng đã lắp sẵn, thậm chí có thể thấy văn đài Phượng Hoàng Trung.
Nói chuyện phiếm, có người hỏi Biên Học Đạo, hắn đáp qua loa vài câu, phần lớn thời gian hắn đều phỏng đoán Từ Thượng Tứ sẽ ở ký túc xá nữ sinh nào, nghĩ tới tình cảnh hai người gặp mặt lần đầu tiên.
Lúc ăn cơm tối, tám nam sinh cùng nhau tới nhà ăn dùng cơm. Trên đường thấy không ít đội ngũ lớn như vậy, vừa nhìn cũng biết là học sinh mới vừa báo danh.
Trên căn bản, tràng cảnh toàn bộ phòng ngủ đi cùng thế này chỉ xuất hiện lúc mới khai giảng và một số thời điểm đặc thù, cho dù nam sinh hay nữ sinh, sinh viên trong phòng sẽ căn cứ các nhân tố tính cách, gia cảnh, đẹp xấu, thành tích, yêu thích tạo thành mấy vòng tròn nhỏ hẹp.
Hơn nữa sau khi mọi người quen thuộc sân trường cũng hoàn cảnh chung quanh, sau khi chọn khóa khác nhau, sau này có bạn bè nam nữ, toàn phòng ngủ đi cùng nhau sẽ ngày càng ít.
Đến trưa quan sát và nhớ lại, Biên Học Đạo có thể kết luận mình và Từ Thượng Tú không ở chung lớp. Bởi vì năm 2012 Từ Thượng Tú tham gia một cuộc gặp mặt bạn thời đại học, sau khi về nhà, Từ Thượng Tú chỉ vào mấy người trong ảnh chụp tốt nghiệp đại học nói nhóm người họ hiện giờ sống tốt nhất.
Mấy người trong phòng ngủ của mình, đều không có mặt trong ảnh chụp tốt nghiệp.
Nghỉ ngơi một ngày, phân phát quân trang, ngày 18 tháng 9 bắt đầu huấn luyện quân sự.
7h50 phút sáng, sinh viên năm nhất toàn một màu xanh, đứng bên ngoài sân thể dục, chờ đợi trường học sắp xếp thành đội ngũ mới có thể tiến vào sân thể dục.
Biên Học Đạo vừa nói chuyện với những người bạn cùng phòng, vừa quan sát nữ sinh chung quanh, hy vọng có thể phát hiện bóng dáng Từ Thượng Tú. Song, quân phục thống nhất rất bất lợi cho việc tìm người, nhìn vài vòng không phát hiện được, hắn liền theo đội vào sân.
Xếp thành hàng theo thân cao, sắp xếp huấn luyện viên, xác định địa điểm huấn luyện của đội ngũ, quen thuộc khẩu lệnh quân huấn, xong xuôi đã qua giữa trưa. Trần Kiếm 1m87 là người cao nhất trong đội ngũ, Biên Học Đạo và Ngả Phong cũng đứng hàng thứ nhất.
Cả một ngày, Biên Học Đạo vẫn luôn tìm kiếm Từ Thượng Tú trong đội ngũ chung quanh, nhưng vẫn không tìm được. Chắc chắn là được phân tới dội ngũ ở xa, Biên Học Đạo tự nói với mình.
Ngày quân huấn thứ hai, trường đại học Đông Sâm nổi tiếng với 'Trị giáo nghiêm cẩn' bắt đầu phát uy. Một loạt tiêu chuẩn vệ sinh phòng ngủ, điều lệ kỷ luật trường học, quy phạm sinh viên, đều được nhắn nhủ tới mỗi phòng ngủ của sinh viên mới, trong đó, biến thái nhất chính là không cho phép một sợi tóc rơi trên mặt đất phòng ngủ.
Sau bữa cơm tối, hội sinh viên trường mang theo huấn luyện viên quân huấn lần lượt tới từng phòng giảng dạy gấp quân bị thế nào.
Biên Học Đạo sớm biết hạng mục này, buổi tối sau khi cơm nước ở phòng ăn xong, hắn tới siêu thị trong trường mua hai hộp Phù Dung Vương. Huấn luyện viên mang theo chăn mền của mình tới biểu diện, sau khi kết thục vừa muốn đi, Biên Học Đạo đã kéo huấn luyện viên lại, móc bao thuốc trong túi quần ra:
- Huấn luyện viên, vừa rồi có mấy người còn chưa nhớ kỹ, có thể biểu diễn lại một lần cho chúng em được chứ?
Biên Học Đạo chỉ vào chăn mền của mình nói.
Huấn luyện viên nhìn bao thuốc trong tay một chút, nhét vào túi, bảo Biên Học Đạo tới phòng vệ sinh chuẩn bị ít nước, tìm chiếc đũa. Mấy phút sau, huấn luyện viên đi những phòng ngủ khác. Nhìn huấn luyện viên xếp chăn mền thành miếng đậu phụ, nhìn chăn mềm lỏng toẹt trên giường của mình, bảy nam sinh khác trong phòng học đều choáng váng.
Biên Học Đạo cẩn thận đặt chăn mền huấn luyện viên đã xếp thay hắn vào đầu giường, lại lấy một chiếc chăn lông dầy trong tủ quần áo ra, Lý Dụ rốt cuộc không nhịn được:
- Anh Tứ, cậu không hiền hậu nha!
Phòng 717, Lão Thất Dương Hạo là người đầu tiên và là người duy nhất tuyên bố bản thân mình có bạn gái. Theo gã nói hai người đã bắt đầu từ lớp mười một, nữ sinh thi tới Thành Đô. Kể từ khi trong phòng ngủ lắp đặt điện thoại, mỗi đêm Dương Hạo đều gọi điện cho bạn gái của mình.
Dương Hạo vừa mới lưu luyến không rời buông điện thoại xuống, Lý Dụ liền ló ra từ giường trên, giương ra một trang giấy trong tay nói:
- Lão Thất, tôi thống kê cho cậu, cậu vừa lải nhải 45 phút đồng hồ, trong đó nói 27 từ cưng ơi, 18 từ anh nhớ em, 11 cái hôn nhẹ, cậu cứ như vậy tôi chịu không được, da ga hiện giờ còn chưa tiêu hết!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.