Chương 27: Lễ đính hôn dị thường
Lana318
19/02/2024
Nhi tỉnh dậy đã là 7h sáng hôm sau, đầu đau như búa bổ vậy. Mở mắt ra… ôi cái gì thế này chứ, cô sao… sao lại ở nhà mình thế này? Tay bị còng, chân bị xích, tình huống quái quỷ gì vậy?
- CÓ AI KHÔNG? CỨU VỚI!
Thì ra, nhân lúc cô còn mê man bất động thì Trọng Hoàng anh ta đã mang cô trở về đây khi ông trời còn đang chìm trong giấc ngủ, bầu trời vẫn còn tối thui là 5h sáng. Tại sao cô lại ở đây, bà nội cô đâu rồi?
Gào khản cổ rồi cô nằm lại xuống chiếc giường queen rồi rưng rưng khóc lóc. Cửa phòng mở ra, bà Nguyệt đem đồ ăn sáng vào cho con gái mình. Vuốt nhẹ lọn tóc mềm mại, bà nói:
- Nhi à. Ăn 1 chút nhé con. Cháo gà con thích nhất này. Há miệng ra mẹ đút cho nào.
- Tại sao con lại ở đây mẹ?
- Thằng Hoàng đưa con về đó. Mẹ nhớ con lắm đấy con có biết không Nhi?
Nhìn quầng thâm trên mắt mẹ mình, cho thấy rằng bà Nguyệt đã khóc khá nhiều. Nhưng mang cô về đây thì tại sao lại xích với còng cô lại như 1 con chó thế này chứ?
- Mẹ thả con ra đi.
- Há miệng ra mẹ xúc cho nào. Ngoan nào con gái mẹ.
Cô mím chặt môi lại không ăn thìa cháo, bà Nguyệt không nỡ nói ra lí do mà cô ở đây, để bát cháo lên mặt bàn gần đó rồi đi ra khỏi phòng, mặc cho cô có gọi thế nào bà cũng không nói 1 lời.
Giúp việc với vệ sĩ cùng dịch vụ cưới hỏi đang trang hoàng cổng nhà, cô bạn bánh bèo của Nhi tên Ngọc đó mọi người, lại đang phụ ông Huy bà Nguyệt bày bánh kẹo ra bàn. À thì nay là ngày đính hôn của cô và Hoàng mà, chỉ cần cô có mặt ở biệt thự Mimosa, còn mọi chuyện Trọng Hoàng lo hết, kể cả việc sẵn sàng hạ thuốc để cho cô ngoan ngoãn nghe lời.
Bà Mùi cùng các vệ sĩ đang ở biệt thự của bà để nghỉ ngơi, đang ngồi ăn bát súp nhỏ thì điện thoại của bà có 1 cuộc điện thoại là số sim rác của Vinh:
- Alo bà nghe.
- Bà ơi không xong rồi. Cô chủ Nhi hiện đang ở biệt thự Mimosa, con thấy cổng nhà có trang trí hoa hồng, Trọng Hoàng có vẻ như là đang ép cô chủ đính hôn.
- Gì cơ. Đính hôn? Chắc không Vinh?
- Dạ con chắc chắn tới 80%.
Vinh đang quan sát ở 1 nơi khá an toàn cách biệt thự Mimosa hơn 300m bằng ống nhòm, đội cướp dâu cũng đã chuẩn bị sẵn sàng hết rồi.
- Anh Sơn. Anh ghét Trọng Hoàng tới mức nào?
- Ghét thậm tệ, hôm nay có là đám cưới của nó tôi cũng phải phá cho bằng được.
- Anh Sơn cùng các anh em hãy cứ bình tĩnh. Đừng quá nôn nóng, không sẽ hỏng việc và mất mạng.
- Ok.
Sơn chột từ sau khi bị Hoàng ném thẻ rồi phả hơi thuốc vào mặt, cộng thêm đám đàn em bị thương nên đã kết hợp cùng với bà Mùi và Vinh lựu đạn, quyết phá bằng được chuyện tốt của Trọng Hoàng.
- Alo tao đây.
- Anh Vinh, thằng Phong bị anh Thạch bắt rồi.
- Gì cơ? Lúc nào?
- Dạ cách đây 30’ khi đang trên đường tới trường. Rất có thể Phong sẽ là con tin để Trọng Hoàng bắt ép cô chủ đính hôn.
- Tao biết rồi.
Thì ra là tin Vinh đi chơi với bạn gái, cho nên Trọng Hoàng mới sai Thạch cùng 2 tên đàn em tới bắt Thế Phong đem đi với mục đích là đe doạ Tuệ Nhi cô. Cô bạn bánh bèo hôm nay mặc chiếc đầm hồng làm phù dâu, đi lên phòng gõ cửa rồi mỏ cửa phòng ra, thấy bạn mình đang ngồi khóc tu tu ở giường liền tới an ủi vỗ về:
- Thôi nào. Hôm nay là ngày vui ai lại khóc.
- Mày… cứu tao đi. Tao không muốn lấu hắn đâu. Nhanh cứu tao.
- Cái ông chú mày nói vừa đẹp trai, nhiều tiền lại yêu mày, sao mày không thích chứ. Bố con dở.
Ngọc đi vào nhà vệ sinh lấy chậu nước ấm với khăn mặt đi ra lau mặt cho bạn mình, nhưng Tuệ Nhi cô không có chịu hợp tác, hét ầm ĩ lên rồi đuổi Ngọc xuống dưới nhà.
- Nhi à. Không có yêu thì cưới nhau về rồi từ từ sẽ yêu. Có gì đâu mà mày căng thẳng thế chứ.
- Mày thích thì đi mà cưới. Mày cút được rồi. CÚTT!
Nhi chỉ tay ra ngoài cửa rồi lấy tay không bị còng đẩy cô bạn mình ra xa sau đó nằm rạp xuống giường, quay mặt vào tường khóc tu tu. Điện thoại của cô dĩ nhiên là Trọng Hoàng đang cầm và không có ý định đem trả.
11h là giờ đẹp, nhà trai sẽ tới để hỏi cưới Tuệ Nhi, nhưng 10h hơn rồi cô dâu vẫn không chịu trang điểm, còng với xích đã tháo rồi liền chạy vọt vào trong nhà vệ sinh khoá trái cửa không ai vào được, cuối cùng 1 trong những người vệ sĩ hôm nay phải phá cửa đi vào trong, nhưng người này lại là đàn em của Vinh lựu đạn.
- Cô chủ. Mời người đọc ạ. Cái này do chính bà nội viết.
- Anh… anh là…
- Shhh. Tôi là người của anh Vinh, tên Sang.
Trong tờ giấy đó có ghi vài chữ với nội dung là nói cô hãy chấp thuận đi, sẽ có người tới cứu cô. Đúng là chữ của bà nội cô rồi, nhìn mặt Sang, anh ta đang gật đầu, Nhi cũng gật chấp thuận để trang điểm thay đồ.
- Ông bà chủ ơi, đã phá được cửa ạ.
Ông Huy mở cửa phòng đi vào, ra hiệu cho vệ sĩ đi ra ngoài đi. Cửa đóng lại rồi ông Huy cầm tay con gái mình, nói nhỏ nhẹ:
- Ôi tốt quá rồi, Nhi à nghe bố nói này. Con ngoan của bố. Thằng Hoàng nó yêu con biết bao, con đính hôn rồi kết hôn, sống với nó 1 thời gian rồi con sẽ yêu nó thôi mà.
Nhi không ứ không ự gì, mặt buồn so rồi đi ra ngồi ở bàn để cho coi bạn bánh bèo trang điểm cho xinh gái và mặc áo dài với đội mấn.
Trước giờ G 5’, ông Huy bà Nguyệt dựn dò cô rằng ngày vui của cô co phải cười thật tươi, rạng rỡ vào cho thật xinh gái. Cười à, Nhi chiều, nhếch miệng cười 1 cách chua chát, Nhi ngồi phịch ở dưới ghế bàn học rồi đuổi tất cả mọi người ra ngoài.
Nhà trai cuối cùng cũng đã tới, dàn trai bê lễ thì toàn của nhà trồng được thôi, là những vệ sĩ không có bị thương, Trọng Hoàng cũng rất đẹp trai trong bộ vest màu trắng, tay cầm bó hoa cưới cùng ông nội và bố mẹ mình đi vào bên trong. Trao lễ xong xuôi, Hoàng hý hửng đi lên trên phòng cô thì nghe thấy vài tiếng súng nổ bên dưới, á à, phá ngày tốt của anh ta à. Không sao vì anh ta đã có Thế Phong trong tay rồi.
- Nhi à, đi với anh nào!
Nhi khóc đã ướt đẫm mặt rồi, đưa tay đặt lên tay Hoàng rồi cùng anh ta đi xuống dưới nhà, không quên nở 1 nụ cười chế giễu sau lưng Hoàng.
Xuống bên dưới rồi thì vệ sĩ bê lễ của mình đều bị thương ở bắp chân không đứng nổi, 1 toán người đeo mặt nạ đang chĩa súng vào đầu ông nội cùng bố mẹ 2 bên và toàn bộ vệ sĩ bê lễ. Ông nội và bố mẹ đều bị trói và bịt miệng bằng giẻ.
- Chúng mày có biết phá hỏng chuyện tốt của Trọng Hoàng này sẽ có kết cục thế nào không?
Máy biến đổi giọng nói được gài ở bên trong mặt nạ của người đứng đầu phát huy tác dụng của nó, thủ lĩnh mang Thạch cùng Thế Phong ra đứng đằng trước, cả 2 đều bị thương nhẹ ra doạ:
- Haha thì ra là Thần Chết đó à? À không, bây giờ phải gọi là tổng giám đốc Hoàng chứ. Chỉ vì mày… mà lão đại tao phải chết. Vì thằng Vinh mà anh em của tao đã chết sạch sẽ không còn 1 ai. Nói xem, tao phá chuyện tốt của mày… là nên hay không?
Đoàng 1 phát, viên đạn bay tới chân Trọng Hoàng, anh ta ngã quỵ xuống đất nhưng vẫn đủ sức để nắm chặt lấy tay cô. Thạch cùng vệ sĩ hét ầm lên:
- ĐẠI CA! MẸ KIẾP, mày là ai?
- Chúng mày không có quyền hỏi tao là ai. Haha chỉ cần biết rằng, thằng Vinh lựu đạn đang nằm trong tay tao.
Vệ sĩ cùng Trọng Hoàng nghe xong liền mắt trợn tròn lên, người này có phải là tay chân còn lại của lão Chen bên Bắc Kinh không? Nếu đúng như vậy thì không xong rồi, Vinh sẽ chết thôi.
- Mày nói láo.
- Nói láo à? Để xem nào, Vinh lựu đạn, bị trúng đạn gần phổi và bắp tay, trên lưng có vết bỏng khá nặng, ở bụng cũng có vết đạn bắn. Có bạn gái cũng rất xinh đẹp, phải không?
Nếu vậy thì đúng Vinh rồi, thế này thì không thoát được rồi. Thủ lĩnh bị ẩn đoàng thêm phát nữa, đạn đang nằm ở phía bụng của Trọng Hoàng, cũng không có nguy hiểm tới tính mạng đâu. Nhi được người thủ lĩnh đó bắt về bên mình, đưa tay khoá chặt lấy cổ Nhi:
- Mày có giỏi thì giết tao đi. Thả em ấy ra!
- Yo! Yêu nhau lắm à? Thần chết mà cũng có trái tim cơ à? Buồn cười chết tao rồi. Mỹ nữ à, cô em… yêu nó hả?
Nhi sợ quá mặt cắt không còn giọt máu rồi, nói rằng mình không yêu Hoàng, mình bị ép buộc đính hôn, thực tình không có tình yêu gì hết, cô ghét Trọng Hoàng.
- Thế à? Haha thần chết à thần chết, có ngày mày lại bị chính người con gái mày yêu từ chối tình cảm, tao đau giùm mày đấy. Mỹ nữ thích Trung Quốc không? Ông đây sẽ chiều chuộng em hết mực.
- Không. Tôi muốn về nhà thôi, về với bà nội. Xin ông, ông thả tôi đi mà. Tôi yêu anh ấy, chỉ yêu mình anh ấy thôi.
Nhi đưa tay chỉ ra Thế Phong đang bị trói kia, thủ lĩnh bí ẩn cười sặc ra rồi tiếp tục chế giễu Trọng Hoàng thêm chút nữa rồi ra lệnh cho đám đàn em mang hết tất cả đám vệ sĩ lên xe, cùng với Thạch, Thế Phong và cả Nhi. Người lớn trong nhà cùng Hoàng chỉ biết đưa mắt nhìn theo trong bất lực.
- Thần chết, haha thật nực cười. Tao nghĩ mày nên gỡ bỏ cái danh đó đi. Nó không phù hợp với 1 thằng nhóc miệng còn hôi sữa như mày.
Thủ lĩnh giẫm mạnh lên chân của Trọng Hoàng, làm cho anh ta khá đau đớn, bố mẹ 2 bên ư ư vài cái. À quên mất đấy, Thủ lĩnh tháo cái giẻ bịt miệng ông Việt ra, hỏi:
- Có muốn báo cảnh sát không? Để ông đây gọi hộ cho.
- Cầu xin cậu, thả cháu gái tôi ra, cậu muốn gì tôi sẽ cho hết. Xin cậu đấy.
- Tiền ông đây không thiếu, tôi muốn cái mạng của thằng nhóc kia, ông cho được không? Nó giết chết lão đại của tôi, đàn em nó giết sạch anh em của tôi. Mẹ kiếp!
Thủ lĩnh bí ẩn bắn thêm 3 phát xuống đất nơi Trọng Hoàng đang nằm ở đó rồi rời khỏi biệt thự Mimosa, trước đó không quên dặn dò rằng nếu muốn nhận lại đầu của cô em xinh tươi kia thì cứ việc báo cảnh sát Việt Nam.
- CÓ AI KHÔNG? CỨU VỚI!
Thì ra, nhân lúc cô còn mê man bất động thì Trọng Hoàng anh ta đã mang cô trở về đây khi ông trời còn đang chìm trong giấc ngủ, bầu trời vẫn còn tối thui là 5h sáng. Tại sao cô lại ở đây, bà nội cô đâu rồi?
Gào khản cổ rồi cô nằm lại xuống chiếc giường queen rồi rưng rưng khóc lóc. Cửa phòng mở ra, bà Nguyệt đem đồ ăn sáng vào cho con gái mình. Vuốt nhẹ lọn tóc mềm mại, bà nói:
- Nhi à. Ăn 1 chút nhé con. Cháo gà con thích nhất này. Há miệng ra mẹ đút cho nào.
- Tại sao con lại ở đây mẹ?
- Thằng Hoàng đưa con về đó. Mẹ nhớ con lắm đấy con có biết không Nhi?
Nhìn quầng thâm trên mắt mẹ mình, cho thấy rằng bà Nguyệt đã khóc khá nhiều. Nhưng mang cô về đây thì tại sao lại xích với còng cô lại như 1 con chó thế này chứ?
- Mẹ thả con ra đi.
- Há miệng ra mẹ xúc cho nào. Ngoan nào con gái mẹ.
Cô mím chặt môi lại không ăn thìa cháo, bà Nguyệt không nỡ nói ra lí do mà cô ở đây, để bát cháo lên mặt bàn gần đó rồi đi ra khỏi phòng, mặc cho cô có gọi thế nào bà cũng không nói 1 lời.
Giúp việc với vệ sĩ cùng dịch vụ cưới hỏi đang trang hoàng cổng nhà, cô bạn bánh bèo của Nhi tên Ngọc đó mọi người, lại đang phụ ông Huy bà Nguyệt bày bánh kẹo ra bàn. À thì nay là ngày đính hôn của cô và Hoàng mà, chỉ cần cô có mặt ở biệt thự Mimosa, còn mọi chuyện Trọng Hoàng lo hết, kể cả việc sẵn sàng hạ thuốc để cho cô ngoan ngoãn nghe lời.
Bà Mùi cùng các vệ sĩ đang ở biệt thự của bà để nghỉ ngơi, đang ngồi ăn bát súp nhỏ thì điện thoại của bà có 1 cuộc điện thoại là số sim rác của Vinh:
- Alo bà nghe.
- Bà ơi không xong rồi. Cô chủ Nhi hiện đang ở biệt thự Mimosa, con thấy cổng nhà có trang trí hoa hồng, Trọng Hoàng có vẻ như là đang ép cô chủ đính hôn.
- Gì cơ. Đính hôn? Chắc không Vinh?
- Dạ con chắc chắn tới 80%.
Vinh đang quan sát ở 1 nơi khá an toàn cách biệt thự Mimosa hơn 300m bằng ống nhòm, đội cướp dâu cũng đã chuẩn bị sẵn sàng hết rồi.
- Anh Sơn. Anh ghét Trọng Hoàng tới mức nào?
- Ghét thậm tệ, hôm nay có là đám cưới của nó tôi cũng phải phá cho bằng được.
- Anh Sơn cùng các anh em hãy cứ bình tĩnh. Đừng quá nôn nóng, không sẽ hỏng việc và mất mạng.
- Ok.
Sơn chột từ sau khi bị Hoàng ném thẻ rồi phả hơi thuốc vào mặt, cộng thêm đám đàn em bị thương nên đã kết hợp cùng với bà Mùi và Vinh lựu đạn, quyết phá bằng được chuyện tốt của Trọng Hoàng.
- Alo tao đây.
- Anh Vinh, thằng Phong bị anh Thạch bắt rồi.
- Gì cơ? Lúc nào?
- Dạ cách đây 30’ khi đang trên đường tới trường. Rất có thể Phong sẽ là con tin để Trọng Hoàng bắt ép cô chủ đính hôn.
- Tao biết rồi.
Thì ra là tin Vinh đi chơi với bạn gái, cho nên Trọng Hoàng mới sai Thạch cùng 2 tên đàn em tới bắt Thế Phong đem đi với mục đích là đe doạ Tuệ Nhi cô. Cô bạn bánh bèo hôm nay mặc chiếc đầm hồng làm phù dâu, đi lên phòng gõ cửa rồi mỏ cửa phòng ra, thấy bạn mình đang ngồi khóc tu tu ở giường liền tới an ủi vỗ về:
- Thôi nào. Hôm nay là ngày vui ai lại khóc.
- Mày… cứu tao đi. Tao không muốn lấu hắn đâu. Nhanh cứu tao.
- Cái ông chú mày nói vừa đẹp trai, nhiều tiền lại yêu mày, sao mày không thích chứ. Bố con dở.
Ngọc đi vào nhà vệ sinh lấy chậu nước ấm với khăn mặt đi ra lau mặt cho bạn mình, nhưng Tuệ Nhi cô không có chịu hợp tác, hét ầm ĩ lên rồi đuổi Ngọc xuống dưới nhà.
- Nhi à. Không có yêu thì cưới nhau về rồi từ từ sẽ yêu. Có gì đâu mà mày căng thẳng thế chứ.
- Mày thích thì đi mà cưới. Mày cút được rồi. CÚTT!
Nhi chỉ tay ra ngoài cửa rồi lấy tay không bị còng đẩy cô bạn mình ra xa sau đó nằm rạp xuống giường, quay mặt vào tường khóc tu tu. Điện thoại của cô dĩ nhiên là Trọng Hoàng đang cầm và không có ý định đem trả.
11h là giờ đẹp, nhà trai sẽ tới để hỏi cưới Tuệ Nhi, nhưng 10h hơn rồi cô dâu vẫn không chịu trang điểm, còng với xích đã tháo rồi liền chạy vọt vào trong nhà vệ sinh khoá trái cửa không ai vào được, cuối cùng 1 trong những người vệ sĩ hôm nay phải phá cửa đi vào trong, nhưng người này lại là đàn em của Vinh lựu đạn.
- Cô chủ. Mời người đọc ạ. Cái này do chính bà nội viết.
- Anh… anh là…
- Shhh. Tôi là người của anh Vinh, tên Sang.
Trong tờ giấy đó có ghi vài chữ với nội dung là nói cô hãy chấp thuận đi, sẽ có người tới cứu cô. Đúng là chữ của bà nội cô rồi, nhìn mặt Sang, anh ta đang gật đầu, Nhi cũng gật chấp thuận để trang điểm thay đồ.
- Ông bà chủ ơi, đã phá được cửa ạ.
Ông Huy mở cửa phòng đi vào, ra hiệu cho vệ sĩ đi ra ngoài đi. Cửa đóng lại rồi ông Huy cầm tay con gái mình, nói nhỏ nhẹ:
- Ôi tốt quá rồi, Nhi à nghe bố nói này. Con ngoan của bố. Thằng Hoàng nó yêu con biết bao, con đính hôn rồi kết hôn, sống với nó 1 thời gian rồi con sẽ yêu nó thôi mà.
Nhi không ứ không ự gì, mặt buồn so rồi đi ra ngồi ở bàn để cho coi bạn bánh bèo trang điểm cho xinh gái và mặc áo dài với đội mấn.
Trước giờ G 5’, ông Huy bà Nguyệt dựn dò cô rằng ngày vui của cô co phải cười thật tươi, rạng rỡ vào cho thật xinh gái. Cười à, Nhi chiều, nhếch miệng cười 1 cách chua chát, Nhi ngồi phịch ở dưới ghế bàn học rồi đuổi tất cả mọi người ra ngoài.
Nhà trai cuối cùng cũng đã tới, dàn trai bê lễ thì toàn của nhà trồng được thôi, là những vệ sĩ không có bị thương, Trọng Hoàng cũng rất đẹp trai trong bộ vest màu trắng, tay cầm bó hoa cưới cùng ông nội và bố mẹ mình đi vào bên trong. Trao lễ xong xuôi, Hoàng hý hửng đi lên trên phòng cô thì nghe thấy vài tiếng súng nổ bên dưới, á à, phá ngày tốt của anh ta à. Không sao vì anh ta đã có Thế Phong trong tay rồi.
- Nhi à, đi với anh nào!
Nhi khóc đã ướt đẫm mặt rồi, đưa tay đặt lên tay Hoàng rồi cùng anh ta đi xuống dưới nhà, không quên nở 1 nụ cười chế giễu sau lưng Hoàng.
Xuống bên dưới rồi thì vệ sĩ bê lễ của mình đều bị thương ở bắp chân không đứng nổi, 1 toán người đeo mặt nạ đang chĩa súng vào đầu ông nội cùng bố mẹ 2 bên và toàn bộ vệ sĩ bê lễ. Ông nội và bố mẹ đều bị trói và bịt miệng bằng giẻ.
- Chúng mày có biết phá hỏng chuyện tốt của Trọng Hoàng này sẽ có kết cục thế nào không?
Máy biến đổi giọng nói được gài ở bên trong mặt nạ của người đứng đầu phát huy tác dụng của nó, thủ lĩnh mang Thạch cùng Thế Phong ra đứng đằng trước, cả 2 đều bị thương nhẹ ra doạ:
- Haha thì ra là Thần Chết đó à? À không, bây giờ phải gọi là tổng giám đốc Hoàng chứ. Chỉ vì mày… mà lão đại tao phải chết. Vì thằng Vinh mà anh em của tao đã chết sạch sẽ không còn 1 ai. Nói xem, tao phá chuyện tốt của mày… là nên hay không?
Đoàng 1 phát, viên đạn bay tới chân Trọng Hoàng, anh ta ngã quỵ xuống đất nhưng vẫn đủ sức để nắm chặt lấy tay cô. Thạch cùng vệ sĩ hét ầm lên:
- ĐẠI CA! MẸ KIẾP, mày là ai?
- Chúng mày không có quyền hỏi tao là ai. Haha chỉ cần biết rằng, thằng Vinh lựu đạn đang nằm trong tay tao.
Vệ sĩ cùng Trọng Hoàng nghe xong liền mắt trợn tròn lên, người này có phải là tay chân còn lại của lão Chen bên Bắc Kinh không? Nếu đúng như vậy thì không xong rồi, Vinh sẽ chết thôi.
- Mày nói láo.
- Nói láo à? Để xem nào, Vinh lựu đạn, bị trúng đạn gần phổi và bắp tay, trên lưng có vết bỏng khá nặng, ở bụng cũng có vết đạn bắn. Có bạn gái cũng rất xinh đẹp, phải không?
Nếu vậy thì đúng Vinh rồi, thế này thì không thoát được rồi. Thủ lĩnh bị ẩn đoàng thêm phát nữa, đạn đang nằm ở phía bụng của Trọng Hoàng, cũng không có nguy hiểm tới tính mạng đâu. Nhi được người thủ lĩnh đó bắt về bên mình, đưa tay khoá chặt lấy cổ Nhi:
- Mày có giỏi thì giết tao đi. Thả em ấy ra!
- Yo! Yêu nhau lắm à? Thần chết mà cũng có trái tim cơ à? Buồn cười chết tao rồi. Mỹ nữ à, cô em… yêu nó hả?
Nhi sợ quá mặt cắt không còn giọt máu rồi, nói rằng mình không yêu Hoàng, mình bị ép buộc đính hôn, thực tình không có tình yêu gì hết, cô ghét Trọng Hoàng.
- Thế à? Haha thần chết à thần chết, có ngày mày lại bị chính người con gái mày yêu từ chối tình cảm, tao đau giùm mày đấy. Mỹ nữ thích Trung Quốc không? Ông đây sẽ chiều chuộng em hết mực.
- Không. Tôi muốn về nhà thôi, về với bà nội. Xin ông, ông thả tôi đi mà. Tôi yêu anh ấy, chỉ yêu mình anh ấy thôi.
Nhi đưa tay chỉ ra Thế Phong đang bị trói kia, thủ lĩnh bí ẩn cười sặc ra rồi tiếp tục chế giễu Trọng Hoàng thêm chút nữa rồi ra lệnh cho đám đàn em mang hết tất cả đám vệ sĩ lên xe, cùng với Thạch, Thế Phong và cả Nhi. Người lớn trong nhà cùng Hoàng chỉ biết đưa mắt nhìn theo trong bất lực.
- Thần chết, haha thật nực cười. Tao nghĩ mày nên gỡ bỏ cái danh đó đi. Nó không phù hợp với 1 thằng nhóc miệng còn hôi sữa như mày.
Thủ lĩnh giẫm mạnh lên chân của Trọng Hoàng, làm cho anh ta khá đau đớn, bố mẹ 2 bên ư ư vài cái. À quên mất đấy, Thủ lĩnh tháo cái giẻ bịt miệng ông Việt ra, hỏi:
- Có muốn báo cảnh sát không? Để ông đây gọi hộ cho.
- Cầu xin cậu, thả cháu gái tôi ra, cậu muốn gì tôi sẽ cho hết. Xin cậu đấy.
- Tiền ông đây không thiếu, tôi muốn cái mạng của thằng nhóc kia, ông cho được không? Nó giết chết lão đại của tôi, đàn em nó giết sạch anh em của tôi. Mẹ kiếp!
Thủ lĩnh bí ẩn bắn thêm 3 phát xuống đất nơi Trọng Hoàng đang nằm ở đó rồi rời khỏi biệt thự Mimosa, trước đó không quên dặn dò rằng nếu muốn nhận lại đầu của cô em xinh tươi kia thì cứ việc báo cảnh sát Việt Nam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.