Chương 104: Ra mắt (1)
Tư Không Vũ Tịch
19/06/2021
Tiểu Chi vừa bất ngờ vừa e dè nói với anh:
"Anh không cần phải làm thế đâu, em không sao mà. Em có thể chọn những cái váy khác"
"Cái váy không quan trọng, anh có thể cho người thiết kế cho em những cái khác nhưng anh không thể để yên cho cô ta ức hiếp em như vậy. Anh phải làm cho cô ta hiểu không được phép động vào người của anh"
Tiểu Chi cảm động rồi, cô đã bị sự quan tâm này của anh làm cho cảm động. Quen anh, yêu anh đúng là quyết định đúng đắn của cô. Cô chọn thêm vài cái váy nữa rồi cùng Thẩm Quân Kỳ rời đi, lái xe tới nơi hẹn.
Một lúc sau đã tới nhà hàng, là nhà hàng 5 sao lớn bậc nhất thành phố. Tiểu Chi ngỡ ngàng bước xuống, dù biết Thẩm Quân Kỳ rất giàu có nhưng chỉ là một buổi ăn tối với cô có cần sang trọng thế này không. Thật làm cô áp lực quá đi. Thẩm Quân Kỳ nhận lại chìa khóa từ bảo vệ rồi nắm tay Tiểu Chi bước vào trong. Nhìn thấy rõ vẻ ngạc nhiên của cô, anh vuốt tóc cô rồi nhẹ nhàng bảo:
"Cứ xem như đây là món quà anh tặng để chúc mừng em." Một lúc sau, khi Tiểu Chi đang luyên thuyên kể cho Thẩm Quân Kỳ nghe về buổi thử vai chợt cánh cửa phòng V.I.P mở ra, trước mắt cô là Thẩm Bửu Khánh - chú Thẩm Quân Kỳ và vợ ông ta.
Tiểu Chi hoàn toàn bất ngờ, cô tưởng hôm nay chỉ có cô và anh, sao giờ lại thành thế này? Thẩm Quân Kỳ nắm tay cô bước vào nhưng cô ngượng ngùng không dám, rụt tay lại. Anh khó hiểu tiến lại gần cô nói nhỏ:
“Sao thế? Em định không vào sao."
"Anh còn hỏi thế được nữa à? Sao anh không thông báo trước với em là có gia đình của anh tới nữa."
Tiểu Chi liếc xéo anh đầy trách móc, anh chỉ cười cười rồi nhẹ xoa đầu dỗ dành cô.
“Hai đứa định ở ngoài đấy ăn tối luôn sao? Còn không mau vào đây đi, chúng ta cũng đói rồi."
Nghe thế Thẩm Quân Kỳ liền nắm chặt tay Tiểu Chi dắt vào trong, tới trước bàn ăn anh giới thiệu:
"Thưa, đây là bạn gái của con, Cố Hàm Chi"
Tiểu Chi cảm thấy mất tự nhiên lại định rụt tay về lần nữa nhưng lại bị Thẩm Quân Kỳ nắm chặt không buông. Cô chỉ muốn chạy ra khỏi đây thật nhanh vậy mà cuối cùng vẫn phải e dè cúi đầu chào hỏi hai vị tiền bối trước mặt.
“Chào hai bác, cháu là Tiểu Chi ạ"
Thẩm Bửu Khánh cũng thoáng chút bất ngờ vì hôm nay cháu ông còn đem cả bạn gái tới dự bữa ăn riêng với gia đình. Nhưng sau đó liền vui vẻ trở lại, ông cũng không còn quá lạ gì với sự thất thường tự ý này của Thẩm Quân Kỳ nữa, anh tự có suy nghĩ riêng của mình.
"Được rồi, cả hai ngồi xuống đi. Ta cho phục vụ lên món dần, còn Thẩm Bửu An đến sau chút cũng được. Hình như hôm nay nó cũng tới cùng bạn gái."
Trời còn người khác nữa sao. Tiểu Chi tim đập thình thịch như tiếng trống, mặt căng thẳng ngồi xuống chiếc ghế đã được Thẩm Quân Kỳ kéo sẵn ra, cố gượng cười. Tên Thẩm Quân Kỳ chết tiệt này, sao không báo trước với cô một tiếng chứ? Thẩm Quân Kỳ vừa ngồi xuống đã bị cô nhéo cho một cái đau đến phải thét thành tiếng:
"Á."
"Cháu sao thế?"
“Không sao đâu ạ, chỉ là chân cháu bị vấp vào cạnh bàn thôi” Liền đó cánh cửa mở ra, Thẩm Bửu An dẫn Lý Xuân Nhi bước vào.
"Con chào ba mẹ."
"Cháu chào hai bác ạ. Hai bác vẫn khỏe chứ ạ?" Nói rồi Lý Xuân Nhi đon đả cười nói lại tặng cho hai vị tiền bối mỗi người một túi quà lớn.
"Đây là chút quà gặp mặt cháu tặng hai bác ạ. Mong hai bác sẽ thích."
"khách sáo quá. Chúng ta cảm ơn"
Lý Xuân Nhi vẫn giữ nét mặt tươi cười, lùi ra phía sau cùng Thẩm Bửu An ngồi xuống. Tiểu Chi từ lúc nãy vẫn cúi gằm mặt xuống vì ngại ngùng nên cũng chẳng rõ người vừa đến kia diện mạo trông như thế nào, chỉ là giọng nói này có chút quen thuộc hình như cô đã từng nghe ở đâu đó rồi. Lý Xuân Nhi nhận ra sự hiện diện của cô, lên tiếng hỏi:
"Vị này là... "
"Đây là bạn gái của anh, Tiểu Chi. "
Thẩm Quân Kỳ vừa nói vừa nhìn sang phía Tiểu Chi.
Thôi xong rồi, giờ này cô không còn trốn tránh đi đâu được nữa. Nghĩ thế, Tiểu Chi đành gắng gượng ngẩng đầu lên chào hỏi:
"Xin chào, tôi."
Chợt cô ngừng lại, hết bất ngờ này lại đến bất ngờ khác. Cô gái trước mặt cô đây chẳng phải là vị hot girl của trường sao? Hơn nữa lại chính là người cùng Casting với cô lúc nãy, thảm hại hơn lại cũng chính là người vừa mới vô cớ trách móc cô là tiểu yêu cướp vai của cô ta. Tiểu Chi phải cố gắng lắm mới bình tĩnh lại được, cô cố trấn tĩnh bản thân trước ánh nhìn đầy khinh thường của Lý Xuân Nhi. Thật là Trái Đất tròn quá mà, không ngờ lại phải gặp cô ta trong hoàn cảnh này. Nghĩ đến thái độ và vẻ mặt tức tối của cô ta lúc nãy thôi cũng đã đủ làm cô rùng mình. Chỉ thiếu chút nữa là cô ta đã nhảy vào đánh cô luôn mất rồi. Dù bối rối không biết phải làm thế nào nhưng Tiểu Chi vẫn cố tỏ ra bình thường như không có chuyện gì. Đây là buổi gặp mặt gia đình của Thẩm Quân Kỳ, cô không thể vì chút chuyện riêng của mình mà khiến cho bầu không khí trở nên căng thẳng.
Tiểu Chi càng cố tỏ ra bình thường thì Lý Xuân Nhi lại càng làm tới. Cô nhẫn nhịn được nhưng cô ta thì không. Bởi vì vốn dĩ mục đích hôm nay cô ta đến đây không chỉ là để gặp mặt gia đình Thẩm Bửu An mà còn tham vọng muốn nhân mối quan hệ muốn Thẩm Bửu Khánh giúp mình giành lại được vai nữ chính trong dự án phim lần này. Suýt nữa vì sự có mặt của Tiểu Chi ở đây mà cô ta đã tự làm lộ tẩy bộ mặt giả tạo của mình rồi. Lý Xuân Nhi liếc xéo cô một lượt, trong lòng thầm hạ quyết tâm phải giành lại bằng được, phải cho cô biết thế nào là lễ độ. Hơn nữa Tiểu Chi còn là bạn gái của Thẩm Quân Kỳ, điều này lại càng làm cô ta thêm căm thù, chỉ muốn loại trừ cô ngay lập tức.
Bữa tiệc cứ thể diễn ra, suốt buổi gặp Lý Xuân Nhi cứ luyên thuyên nịnh hót, làm ra vẻ hiểu chuyện trước mặt vợ chồng Thẩm Bửu Khánh. Còn Tiểu Chi thì thảm rồi, cô đã ngại lại còn thêm chuyện gặp phải Lý Xuân Nhi, không dám mở miệng nói gì, chỉ ậm ừ cười cho qua chuyện.
“Thật lâu lắm chúng ta mới có buổi gặp mặt vui vẻ thế này. Tự nhiên em lại nhớ lúc chúng ta còn nhỏ quá đi. Đúng không Thẩm Quân Kỳ."
“Chuyện lúc nhỏ đã từ lâu rồi, anh vốn đã chẳng nhớ gì".
“Anh không nhớ lúc nhỏ chúng ta thường ở nhà nhau sao? Mọi người nhìn vào còn tưởng chúng ta là anh em ruột"
"Chỉ là lúc đó ba mẹ em thường xuyên đi công tác nên gửi em ở nhà anh thôi."
“Thì cũng là chúng ta đã sống cùng nhau."
“Đó là chuyện lúc nhỏ rồi, đã là quá khứ còn nhắc lại làm gì?” Lý Xuân Nhi vốn định dùng cái danh thanh mai trúc mã chọc tức Tiểu Chi nhưng chưa kịp thì đã bị Thẩm Quân Kỳ tạt thẳng gáo nước lạnh. Tức tối không thể làm gì, cô ta cười trừ rồi quay sang đon đả với Thẩm Bửu An, thật là một tay hai mái chèo. Tiểu Chi không cần đoán cũng thừa biết là Lý Xuân Nhi này rất thích Thẩm Quân Kỳ chỉ là cô lại không hiểu sao cô ta lại đi quen chính anh họ của người mình thích.
"Công ty dạo này thế nào?" Thẩm Bửu Khánh lên tiếng hỏi.
"Mọi thứ vẫn ổn thưa chú, hiện tại cháu vẫn đang kí kết thêm một số hợp đồng để mở rộng vốn đầu tư"
"Anh không cần phải làm thế đâu, em không sao mà. Em có thể chọn những cái váy khác"
"Cái váy không quan trọng, anh có thể cho người thiết kế cho em những cái khác nhưng anh không thể để yên cho cô ta ức hiếp em như vậy. Anh phải làm cho cô ta hiểu không được phép động vào người của anh"
Tiểu Chi cảm động rồi, cô đã bị sự quan tâm này của anh làm cho cảm động. Quen anh, yêu anh đúng là quyết định đúng đắn của cô. Cô chọn thêm vài cái váy nữa rồi cùng Thẩm Quân Kỳ rời đi, lái xe tới nơi hẹn.
Một lúc sau đã tới nhà hàng, là nhà hàng 5 sao lớn bậc nhất thành phố. Tiểu Chi ngỡ ngàng bước xuống, dù biết Thẩm Quân Kỳ rất giàu có nhưng chỉ là một buổi ăn tối với cô có cần sang trọng thế này không. Thật làm cô áp lực quá đi. Thẩm Quân Kỳ nhận lại chìa khóa từ bảo vệ rồi nắm tay Tiểu Chi bước vào trong. Nhìn thấy rõ vẻ ngạc nhiên của cô, anh vuốt tóc cô rồi nhẹ nhàng bảo:
"Cứ xem như đây là món quà anh tặng để chúc mừng em." Một lúc sau, khi Tiểu Chi đang luyên thuyên kể cho Thẩm Quân Kỳ nghe về buổi thử vai chợt cánh cửa phòng V.I.P mở ra, trước mắt cô là Thẩm Bửu Khánh - chú Thẩm Quân Kỳ và vợ ông ta.
Tiểu Chi hoàn toàn bất ngờ, cô tưởng hôm nay chỉ có cô và anh, sao giờ lại thành thế này? Thẩm Quân Kỳ nắm tay cô bước vào nhưng cô ngượng ngùng không dám, rụt tay lại. Anh khó hiểu tiến lại gần cô nói nhỏ:
“Sao thế? Em định không vào sao."
"Anh còn hỏi thế được nữa à? Sao anh không thông báo trước với em là có gia đình của anh tới nữa."
Tiểu Chi liếc xéo anh đầy trách móc, anh chỉ cười cười rồi nhẹ xoa đầu dỗ dành cô.
“Hai đứa định ở ngoài đấy ăn tối luôn sao? Còn không mau vào đây đi, chúng ta cũng đói rồi."
Nghe thế Thẩm Quân Kỳ liền nắm chặt tay Tiểu Chi dắt vào trong, tới trước bàn ăn anh giới thiệu:
"Thưa, đây là bạn gái của con, Cố Hàm Chi"
Tiểu Chi cảm thấy mất tự nhiên lại định rụt tay về lần nữa nhưng lại bị Thẩm Quân Kỳ nắm chặt không buông. Cô chỉ muốn chạy ra khỏi đây thật nhanh vậy mà cuối cùng vẫn phải e dè cúi đầu chào hỏi hai vị tiền bối trước mặt.
“Chào hai bác, cháu là Tiểu Chi ạ"
Thẩm Bửu Khánh cũng thoáng chút bất ngờ vì hôm nay cháu ông còn đem cả bạn gái tới dự bữa ăn riêng với gia đình. Nhưng sau đó liền vui vẻ trở lại, ông cũng không còn quá lạ gì với sự thất thường tự ý này của Thẩm Quân Kỳ nữa, anh tự có suy nghĩ riêng của mình.
"Được rồi, cả hai ngồi xuống đi. Ta cho phục vụ lên món dần, còn Thẩm Bửu An đến sau chút cũng được. Hình như hôm nay nó cũng tới cùng bạn gái."
Trời còn người khác nữa sao. Tiểu Chi tim đập thình thịch như tiếng trống, mặt căng thẳng ngồi xuống chiếc ghế đã được Thẩm Quân Kỳ kéo sẵn ra, cố gượng cười. Tên Thẩm Quân Kỳ chết tiệt này, sao không báo trước với cô một tiếng chứ? Thẩm Quân Kỳ vừa ngồi xuống đã bị cô nhéo cho một cái đau đến phải thét thành tiếng:
"Á."
"Cháu sao thế?"
“Không sao đâu ạ, chỉ là chân cháu bị vấp vào cạnh bàn thôi” Liền đó cánh cửa mở ra, Thẩm Bửu An dẫn Lý Xuân Nhi bước vào.
"Con chào ba mẹ."
"Cháu chào hai bác ạ. Hai bác vẫn khỏe chứ ạ?" Nói rồi Lý Xuân Nhi đon đả cười nói lại tặng cho hai vị tiền bối mỗi người một túi quà lớn.
"Đây là chút quà gặp mặt cháu tặng hai bác ạ. Mong hai bác sẽ thích."
"khách sáo quá. Chúng ta cảm ơn"
Lý Xuân Nhi vẫn giữ nét mặt tươi cười, lùi ra phía sau cùng Thẩm Bửu An ngồi xuống. Tiểu Chi từ lúc nãy vẫn cúi gằm mặt xuống vì ngại ngùng nên cũng chẳng rõ người vừa đến kia diện mạo trông như thế nào, chỉ là giọng nói này có chút quen thuộc hình như cô đã từng nghe ở đâu đó rồi. Lý Xuân Nhi nhận ra sự hiện diện của cô, lên tiếng hỏi:
"Vị này là... "
"Đây là bạn gái của anh, Tiểu Chi. "
Thẩm Quân Kỳ vừa nói vừa nhìn sang phía Tiểu Chi.
Thôi xong rồi, giờ này cô không còn trốn tránh đi đâu được nữa. Nghĩ thế, Tiểu Chi đành gắng gượng ngẩng đầu lên chào hỏi:
"Xin chào, tôi."
Chợt cô ngừng lại, hết bất ngờ này lại đến bất ngờ khác. Cô gái trước mặt cô đây chẳng phải là vị hot girl của trường sao? Hơn nữa lại chính là người cùng Casting với cô lúc nãy, thảm hại hơn lại cũng chính là người vừa mới vô cớ trách móc cô là tiểu yêu cướp vai của cô ta. Tiểu Chi phải cố gắng lắm mới bình tĩnh lại được, cô cố trấn tĩnh bản thân trước ánh nhìn đầy khinh thường của Lý Xuân Nhi. Thật là Trái Đất tròn quá mà, không ngờ lại phải gặp cô ta trong hoàn cảnh này. Nghĩ đến thái độ và vẻ mặt tức tối của cô ta lúc nãy thôi cũng đã đủ làm cô rùng mình. Chỉ thiếu chút nữa là cô ta đã nhảy vào đánh cô luôn mất rồi. Dù bối rối không biết phải làm thế nào nhưng Tiểu Chi vẫn cố tỏ ra bình thường như không có chuyện gì. Đây là buổi gặp mặt gia đình của Thẩm Quân Kỳ, cô không thể vì chút chuyện riêng của mình mà khiến cho bầu không khí trở nên căng thẳng.
Tiểu Chi càng cố tỏ ra bình thường thì Lý Xuân Nhi lại càng làm tới. Cô nhẫn nhịn được nhưng cô ta thì không. Bởi vì vốn dĩ mục đích hôm nay cô ta đến đây không chỉ là để gặp mặt gia đình Thẩm Bửu An mà còn tham vọng muốn nhân mối quan hệ muốn Thẩm Bửu Khánh giúp mình giành lại được vai nữ chính trong dự án phim lần này. Suýt nữa vì sự có mặt của Tiểu Chi ở đây mà cô ta đã tự làm lộ tẩy bộ mặt giả tạo của mình rồi. Lý Xuân Nhi liếc xéo cô một lượt, trong lòng thầm hạ quyết tâm phải giành lại bằng được, phải cho cô biết thế nào là lễ độ. Hơn nữa Tiểu Chi còn là bạn gái của Thẩm Quân Kỳ, điều này lại càng làm cô ta thêm căm thù, chỉ muốn loại trừ cô ngay lập tức.
Bữa tiệc cứ thể diễn ra, suốt buổi gặp Lý Xuân Nhi cứ luyên thuyên nịnh hót, làm ra vẻ hiểu chuyện trước mặt vợ chồng Thẩm Bửu Khánh. Còn Tiểu Chi thì thảm rồi, cô đã ngại lại còn thêm chuyện gặp phải Lý Xuân Nhi, không dám mở miệng nói gì, chỉ ậm ừ cười cho qua chuyện.
“Thật lâu lắm chúng ta mới có buổi gặp mặt vui vẻ thế này. Tự nhiên em lại nhớ lúc chúng ta còn nhỏ quá đi. Đúng không Thẩm Quân Kỳ."
“Chuyện lúc nhỏ đã từ lâu rồi, anh vốn đã chẳng nhớ gì".
“Anh không nhớ lúc nhỏ chúng ta thường ở nhà nhau sao? Mọi người nhìn vào còn tưởng chúng ta là anh em ruột"
"Chỉ là lúc đó ba mẹ em thường xuyên đi công tác nên gửi em ở nhà anh thôi."
“Thì cũng là chúng ta đã sống cùng nhau."
“Đó là chuyện lúc nhỏ rồi, đã là quá khứ còn nhắc lại làm gì?” Lý Xuân Nhi vốn định dùng cái danh thanh mai trúc mã chọc tức Tiểu Chi nhưng chưa kịp thì đã bị Thẩm Quân Kỳ tạt thẳng gáo nước lạnh. Tức tối không thể làm gì, cô ta cười trừ rồi quay sang đon đả với Thẩm Bửu An, thật là một tay hai mái chèo. Tiểu Chi không cần đoán cũng thừa biết là Lý Xuân Nhi này rất thích Thẩm Quân Kỳ chỉ là cô lại không hiểu sao cô ta lại đi quen chính anh họ của người mình thích.
"Công ty dạo này thế nào?" Thẩm Bửu Khánh lên tiếng hỏi.
"Mọi thứ vẫn ổn thưa chú, hiện tại cháu vẫn đang kí kết thêm một số hợp đồng để mở rộng vốn đầu tư"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.