Chương 70
Tửu Tiểu Thất
05/04/2016
Hai chiếc "vòng tay tình nhân" khiến người hâm mộ lâm vào điên cuồng, vài ngày trước CP đảng mới bị Kỳ Duệ Phong đè xuống lại một lần nữa bệ vệ lớn lối, Những lời bàn như "Nhìn màu sắc và hoa văn đoán công thụ" "Bạch Duệ đảng chọc tới trời xanh" "Bạch Duệ * tốt" ... khắp nơi đều có, Trần Tư Kỳ còn cố ý gọi điện thoại dặn dò Vân Đóa phải nhìn cho kỹ bạn trai nhà mình.
Vân Đóa: ==
Sau đó Trần Tư Kỳ còn nói, "Cậu xem trên weibo của Đường Nhất Bạch có nhiều người gọi anh ấy là ‘ông xã’ như vậy, khó mà nói được trong đó có bao nhiêu đàn ông đâu, đầu năm nay đồng tính luyến ái còn kiêu ngạo hơn so với tình yêu khác giới đấy, cậu đừng có mà không tin."
"Tớ tin. . . . . ." Nhìn vẻ hưng phấn của đám bạn trên mạng, cứ có cảm giác tình yêu khác phái như mình chính là một quần thể nhỏ.
Vân Đóa cảm thấy Trần Tư Kỳ quả là một bằng hữu tốt, một phòng viên bát quái "có bát quái thì có tất cả" có thể vứt bỏ yêu thích đứng ở phía bên cô như vậy, thật là không dễ dàng. Chút tiết tháo ít ỏi chắc cũng chỉ dùng ở đây mà thôi....
Sau đó Vân Đóa nói lý luận của Trần Tư Kỳ cho Đường Nhất Bạch, Đường Nhất Bạch nhất thời không thể nhìn thẳng vào weibo của mình. Anh lại càng không muốn lên mạng.
Nhưng mà Ngũ tổng quản đã giao nhiệm vụ cho anh: Cứ nửa tháng phải cập nhật weibo một lần, phải kèm theo hình ảnh, dĩ nhiên nội dung hình ảnh không thể là mấy thứ mèo mèo chó chó núi núi nước nước, nhất định phải là anh! Chính! Anh!
Nguồn gốc nhiệm vụ này cũng không phải là của Ngũ tổng quản, mà là quyết định trong đội. Bởi vì giá trị buôn bán Đường Nhất Bạch càng lúc càng lớn, vì giữ vững nhân khí của anh, đội ngũ để cho Đường Nhất Bạch duy trì ánh sáng ở trên giới truyền thông, dù sao làm như vậy cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc huấn luyện.
Đường Nhất Bạch có ý kiến cũng chỉ có thể nghẹn khuất, chẳng qua, trên có chính sách dưới có đối sách, một lần anh chụp rất nhiều hình, từ từ dùng, nếu cần đăng lên weibo thì lục lại trong những bức ảnh cũ.
Kể từ đó tiết kiệm được không ít hơi sức.
Đại thể là bình luận trên blog của anh như sau:
A: Ông xã, anh thay đổi trạng thái rồi! Rốt cuộc đã đợi đến lúc anh đăng bài mới!
B: Chụp hình liền chụp hình, mặc quần áo làm gì thế?
C: Ông xã, có phải anh chỉ có một bộ quần áo này hay không? Thấy anh đã mặc rất nhiều lần rồi.
D: Em sẽ xem xem lúc nào thì anh mới gửi hết bộ đồ này. 【 bái bai 】
E: Ông xã, bé cưng của chúng ta đã bốn tháng tuổi, chừng nào thì anh dẫn con về nhà?
. . . . . .
Bây giờ Đường Nhất Bạch không muốn chơi weibo nữa rồi, nhưng mà nhiệm vụ này thì sao, anh vẫn phải thực hiện, làm sao bây giờ?
Không sao, anh là người đã có bạn gái.
Cho nên anh nhờ Vân Đóa giúp anh đăng bài lên weibo, Vân Đóa mới nghe yêu cầu này, có chút khó xử, "Không tốt lắm đâu?" Dù là bạn bè trai gái, cũng phải tôn trọng lẫn nhau * chứ sao.
"Không có gì không tốt, nếu như em cảm thấy băn khoăn, có thể đưa tài khoản weibo của em cho anh."
"Không."
Đường Nhất Bạch lại cảm thấy đề nghị của chính mình rất tuyệt, "Người ái mộ của em còn không bằng số lẻ của anh đâu, em sẽ không bị thua thiệt. Huống chi anh là bạn trai em, có cái gì mà anh không thể nhìn?"
Dĩ nhiên là cảm thấy anh nói rất có đạo lý. Vân Đóa suy nghĩ một chút, nói, "Trước hết em muốn xóa vài thứ trong blog của mình đã."
Một cô gái mà, tâm tư tương đối tinh tế, đa sầu đa cảm, thỉnh thoảng sẽ gửi một vài nhật ký bí mật chỉ mình mới có thể thấy, lời văn trẻ con các loại. Nếu như bài viết này bị người khác thấy, Vân Đóa sẽ cảm thấy khá ngượng ngùng, vì vậy quả quyết xóa bỏ cho qua chuyện.
Cứ như vậy cô bị anh lừa trao đổi tài khoản weibo. Đường Nhất Bạch còn vô cùng quan tâm mà gửi tới tập ảnh. Vân Đóa cũng cảm thấy kỳ quái như mấy bạn trên mạng: "Tại sao đều là mặc quần áo thế?"
Đường Nhất Bạch có chút ngượng ngùng, "Cởi quần áo cũng được, em muốn anh cởi tới mức nào?"
Vân Đóa vội la lên, "Không phải ý đó! Anh không phải là bơi lội vận động viên ư, chụp ảnh bể bơi là được rồi theo là tốt. Như vậy mới tương đối có lợi cho duy trì nhân khí chứ sao."
Đường Nhất bạch cười, "Em không ghen sao?"
"Nên ăn dấm thì em cũng đã ăn rồi. Hơn nữa tất cả mọi người thấy quen thấy anh chỉ mặc quần bơi rồi, mặc quần áo đủ mới là kỳ quái đấy!"
Cô thừa nhận mình ghen, điều này làm cho tâm tình Đường Nhất Bạch vui vẻ, anh cười nói, "Được được được, em muốn anh làm cái gì cũng được, ngày mai lúc huấn luyện cho em chụp vài bức. Hôm nay cứ dùng cái này đi."
Vân Đóa vừa mới đăng nhập vào weibo của Đường Nhất Bạch, phát hiện tin tức gửi đến một đống, công khai bình luận không tồi, nhiều nhất là gọi "ông xã" thế này “ông xã” thế kia, trong hộp thư riêng hoàn toàn là một loại phong cảnh khác: có sùng bái khích lệ anh, có mắng anh, có vay tiền, có làm quảng cáo, còn có cả hẹn - pháo. . . . . .
Quả nhiên làm người nổi tiếng thật mệt mỏi!
Vân Đóa nhìn bình luận một lát. Thật ra thì có một vài bình luận rất tốt, biết Đường Nhất Bạch không vinh quang, thật ra thì huấn luyện đặc biệt khổ cực, dặn dò Đường Nhất Bạch chú ý thân thể, không cần quá sức. Cuộc so tài sang năm không cần có áp lực, tự mình làm tốt là được. . . . . . Tóm lại nhìn vào khiến cho người ta vô cùng ấm lòng, tràn đầy năng lượng.
Nhìn mệt mỏi, nàng phát một cái mang hình ảnh Microblogging, xứng mấy câu đặc biệt cháo gà lời nói.
Chỉ chốc lát sau, cô nhận được tin tức bạn tốt nhắc nhở đăng lên blog. Lúc này cô mới phản ứng được, Đường Nhất Bạch thiết lập tin tức nhắc nhở. Cô cười mở ra tin tức kia, thấy "Ký giả Vân Đóa" mới đăng lên blog.
"Ký giả Vân Đóa" đăng lên blog của "Đường Nhất Bạch" tin mới nhất, bình luận là: Chồng mình rất đẹp trai. 【 hôn nhẹ 】
Vân Đóa: . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Không có một chút phòng bị nào, cứ như vậy bị anh lừa gạt.
Mặc dù người ái mộ của cô ít, nhưng dầu gì cũng là người có quan hệ chứng nhận đấy, vẫn trong vòng một chút đồng hành chú ý lẫn nhau, làm như vậy thật sự được không! Có thể bị người bởi vì nàng là ở phạm hoa si a hay không!
Vân Đóa không thể làm gì khác hơn là nhắn tin cho anh: Anh!
"Ký giả Vân Đóa" : Ông xã yêu yêu
"Đường Nhất Bạch" : ==
"Đường Nhất Bạch" : Anh chơi vui nhỉ!
"Đường Nhất Bạch" : Lập tức xóa trạng thái ngay!
"Ký giả Vân Đóa" : Do đường truyền Internet, tin của ngài không được gửi đi thành công, xin ngừng gửi tin.
"Đường Nhất Bạch" : Khuôn mặt chính được không!
"Đường Nhất Bạch" : Nhanh xóa bài đăng đi!
"Ký giả Vân Đóa" : Tại sao phải xóa?
"Đường Nhất Bạch" : Sợ bị người nhìn đến.
"Ký giả Vân Đóa" : Em rất sợ người khác biết quan hệ của chúng ta?
"Đường Nhất Bạch" : Là anh sợ mới đúng chứ?
"Ký giả Vân Đóa" : Anh không sợ. Chúng ta công khai chứ?
"Đường Nhất Bạch" : Không được.
"Ký giả Vân Đóa" : Tại sao? Ghét bỏ anh?
"Đường Nhất Bạch" : Sau khi công khai khẳng định sẽ có rất nhiều người theo đuôi chụp ảnh em. Anh có thể trốn vào trong công ty, em trốn đi đâu được!
"Ký giả Vân Đóa" : Cũng đúng. Uất ức cho em.
"Đường Nhất Bạch" : Không không không, em tuyệt đối không uất ức gì, anh nhanh, chóng, xóa, tin, đi!
"Ký giả Vân Đóa" : Được. Em gọi anh một tiếng ông xã anh liền xóa.
"Đường Nhất Bạch" : Trình độ nhẫn nại của em là có giới hạn!
"Ký giả Vân Đóa" : Được được được, em lập tức làm ngay, ông xã không nên tức giận.
"Đường Nhất Bạch" : . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Sau khi Đường Nhất Bạch rời khỏi hộp thư cá nhân, thấy dù mới đăng weibo một lúc nhưng đã có người nhắn lại, có tên id là "Cánh rừng lớn loại chim nào cũng có".
Ha ha, quả quyết cho vào danh sách đen.
Vân Đóa: ==
Sau đó Trần Tư Kỳ còn nói, "Cậu xem trên weibo của Đường Nhất Bạch có nhiều người gọi anh ấy là ‘ông xã’ như vậy, khó mà nói được trong đó có bao nhiêu đàn ông đâu, đầu năm nay đồng tính luyến ái còn kiêu ngạo hơn so với tình yêu khác giới đấy, cậu đừng có mà không tin."
"Tớ tin. . . . . ." Nhìn vẻ hưng phấn của đám bạn trên mạng, cứ có cảm giác tình yêu khác phái như mình chính là một quần thể nhỏ.
Vân Đóa cảm thấy Trần Tư Kỳ quả là một bằng hữu tốt, một phòng viên bát quái "có bát quái thì có tất cả" có thể vứt bỏ yêu thích đứng ở phía bên cô như vậy, thật là không dễ dàng. Chút tiết tháo ít ỏi chắc cũng chỉ dùng ở đây mà thôi....
Sau đó Vân Đóa nói lý luận của Trần Tư Kỳ cho Đường Nhất Bạch, Đường Nhất Bạch nhất thời không thể nhìn thẳng vào weibo của mình. Anh lại càng không muốn lên mạng.
Nhưng mà Ngũ tổng quản đã giao nhiệm vụ cho anh: Cứ nửa tháng phải cập nhật weibo một lần, phải kèm theo hình ảnh, dĩ nhiên nội dung hình ảnh không thể là mấy thứ mèo mèo chó chó núi núi nước nước, nhất định phải là anh! Chính! Anh!
Nguồn gốc nhiệm vụ này cũng không phải là của Ngũ tổng quản, mà là quyết định trong đội. Bởi vì giá trị buôn bán Đường Nhất Bạch càng lúc càng lớn, vì giữ vững nhân khí của anh, đội ngũ để cho Đường Nhất Bạch duy trì ánh sáng ở trên giới truyền thông, dù sao làm như vậy cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc huấn luyện.
Đường Nhất Bạch có ý kiến cũng chỉ có thể nghẹn khuất, chẳng qua, trên có chính sách dưới có đối sách, một lần anh chụp rất nhiều hình, từ từ dùng, nếu cần đăng lên weibo thì lục lại trong những bức ảnh cũ.
Kể từ đó tiết kiệm được không ít hơi sức.
Đại thể là bình luận trên blog của anh như sau:
A: Ông xã, anh thay đổi trạng thái rồi! Rốt cuộc đã đợi đến lúc anh đăng bài mới!
B: Chụp hình liền chụp hình, mặc quần áo làm gì thế?
C: Ông xã, có phải anh chỉ có một bộ quần áo này hay không? Thấy anh đã mặc rất nhiều lần rồi.
D: Em sẽ xem xem lúc nào thì anh mới gửi hết bộ đồ này. 【 bái bai 】
E: Ông xã, bé cưng của chúng ta đã bốn tháng tuổi, chừng nào thì anh dẫn con về nhà?
. . . . . .
Bây giờ Đường Nhất Bạch không muốn chơi weibo nữa rồi, nhưng mà nhiệm vụ này thì sao, anh vẫn phải thực hiện, làm sao bây giờ?
Không sao, anh là người đã có bạn gái.
Cho nên anh nhờ Vân Đóa giúp anh đăng bài lên weibo, Vân Đóa mới nghe yêu cầu này, có chút khó xử, "Không tốt lắm đâu?" Dù là bạn bè trai gái, cũng phải tôn trọng lẫn nhau * chứ sao.
"Không có gì không tốt, nếu như em cảm thấy băn khoăn, có thể đưa tài khoản weibo của em cho anh."
"Không."
Đường Nhất Bạch lại cảm thấy đề nghị của chính mình rất tuyệt, "Người ái mộ của em còn không bằng số lẻ của anh đâu, em sẽ không bị thua thiệt. Huống chi anh là bạn trai em, có cái gì mà anh không thể nhìn?"
Dĩ nhiên là cảm thấy anh nói rất có đạo lý. Vân Đóa suy nghĩ một chút, nói, "Trước hết em muốn xóa vài thứ trong blog của mình đã."
Một cô gái mà, tâm tư tương đối tinh tế, đa sầu đa cảm, thỉnh thoảng sẽ gửi một vài nhật ký bí mật chỉ mình mới có thể thấy, lời văn trẻ con các loại. Nếu như bài viết này bị người khác thấy, Vân Đóa sẽ cảm thấy khá ngượng ngùng, vì vậy quả quyết xóa bỏ cho qua chuyện.
Cứ như vậy cô bị anh lừa trao đổi tài khoản weibo. Đường Nhất Bạch còn vô cùng quan tâm mà gửi tới tập ảnh. Vân Đóa cũng cảm thấy kỳ quái như mấy bạn trên mạng: "Tại sao đều là mặc quần áo thế?"
Đường Nhất Bạch có chút ngượng ngùng, "Cởi quần áo cũng được, em muốn anh cởi tới mức nào?"
Vân Đóa vội la lên, "Không phải ý đó! Anh không phải là bơi lội vận động viên ư, chụp ảnh bể bơi là được rồi theo là tốt. Như vậy mới tương đối có lợi cho duy trì nhân khí chứ sao."
Đường Nhất bạch cười, "Em không ghen sao?"
"Nên ăn dấm thì em cũng đã ăn rồi. Hơn nữa tất cả mọi người thấy quen thấy anh chỉ mặc quần bơi rồi, mặc quần áo đủ mới là kỳ quái đấy!"
Cô thừa nhận mình ghen, điều này làm cho tâm tình Đường Nhất Bạch vui vẻ, anh cười nói, "Được được được, em muốn anh làm cái gì cũng được, ngày mai lúc huấn luyện cho em chụp vài bức. Hôm nay cứ dùng cái này đi."
Vân Đóa vừa mới đăng nhập vào weibo của Đường Nhất Bạch, phát hiện tin tức gửi đến một đống, công khai bình luận không tồi, nhiều nhất là gọi "ông xã" thế này “ông xã” thế kia, trong hộp thư riêng hoàn toàn là một loại phong cảnh khác: có sùng bái khích lệ anh, có mắng anh, có vay tiền, có làm quảng cáo, còn có cả hẹn - pháo. . . . . .
Quả nhiên làm người nổi tiếng thật mệt mỏi!
Vân Đóa nhìn bình luận một lát. Thật ra thì có một vài bình luận rất tốt, biết Đường Nhất Bạch không vinh quang, thật ra thì huấn luyện đặc biệt khổ cực, dặn dò Đường Nhất Bạch chú ý thân thể, không cần quá sức. Cuộc so tài sang năm không cần có áp lực, tự mình làm tốt là được. . . . . . Tóm lại nhìn vào khiến cho người ta vô cùng ấm lòng, tràn đầy năng lượng.
Nhìn mệt mỏi, nàng phát một cái mang hình ảnh Microblogging, xứng mấy câu đặc biệt cháo gà lời nói.
Chỉ chốc lát sau, cô nhận được tin tức bạn tốt nhắc nhở đăng lên blog. Lúc này cô mới phản ứng được, Đường Nhất Bạch thiết lập tin tức nhắc nhở. Cô cười mở ra tin tức kia, thấy "Ký giả Vân Đóa" mới đăng lên blog.
"Ký giả Vân Đóa" đăng lên blog của "Đường Nhất Bạch" tin mới nhất, bình luận là: Chồng mình rất đẹp trai. 【 hôn nhẹ 】
Vân Đóa: . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Không có một chút phòng bị nào, cứ như vậy bị anh lừa gạt.
Mặc dù người ái mộ của cô ít, nhưng dầu gì cũng là người có quan hệ chứng nhận đấy, vẫn trong vòng một chút đồng hành chú ý lẫn nhau, làm như vậy thật sự được không! Có thể bị người bởi vì nàng là ở phạm hoa si a hay không!
Vân Đóa không thể làm gì khác hơn là nhắn tin cho anh: Anh!
"Ký giả Vân Đóa" : Ông xã yêu yêu
"Đường Nhất Bạch" : ==
"Đường Nhất Bạch" : Anh chơi vui nhỉ!
"Đường Nhất Bạch" : Lập tức xóa trạng thái ngay!
"Ký giả Vân Đóa" : Do đường truyền Internet, tin của ngài không được gửi đi thành công, xin ngừng gửi tin.
"Đường Nhất Bạch" : Khuôn mặt chính được không!
"Đường Nhất Bạch" : Nhanh xóa bài đăng đi!
"Ký giả Vân Đóa" : Tại sao phải xóa?
"Đường Nhất Bạch" : Sợ bị người nhìn đến.
"Ký giả Vân Đóa" : Em rất sợ người khác biết quan hệ của chúng ta?
"Đường Nhất Bạch" : Là anh sợ mới đúng chứ?
"Ký giả Vân Đóa" : Anh không sợ. Chúng ta công khai chứ?
"Đường Nhất Bạch" : Không được.
"Ký giả Vân Đóa" : Tại sao? Ghét bỏ anh?
"Đường Nhất Bạch" : Sau khi công khai khẳng định sẽ có rất nhiều người theo đuôi chụp ảnh em. Anh có thể trốn vào trong công ty, em trốn đi đâu được!
"Ký giả Vân Đóa" : Cũng đúng. Uất ức cho em.
"Đường Nhất Bạch" : Không không không, em tuyệt đối không uất ức gì, anh nhanh, chóng, xóa, tin, đi!
"Ký giả Vân Đóa" : Được. Em gọi anh một tiếng ông xã anh liền xóa.
"Đường Nhất Bạch" : Trình độ nhẫn nại của em là có giới hạn!
"Ký giả Vân Đóa" : Được được được, em lập tức làm ngay, ông xã không nên tức giận.
"Đường Nhất Bạch" : . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Sau khi Đường Nhất Bạch rời khỏi hộp thư cá nhân, thấy dù mới đăng weibo một lúc nhưng đã có người nhắn lại, có tên id là "Cánh rừng lớn loại chim nào cũng có".
Ha ha, quả quyết cho vào danh sách đen.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.