Tước Trong Lồng: Ta Bị Huynh Trưởng Cố Chấp Cưỡng Chế Ái
Chương 48:
Loan Kính
31/07/2024
Nàng chau mày, đôi mày xinh đẹp tràn ngập lo lắng: “Ca ca hẳn cũng biết muội chưa bao giờ thích những dịp như vậy, luôn tránh né bất cứ khi nào có thể. Nhưng đây là lời mời của công chúa nên muội nhất định phải đi.”
Sau khi bôi thuốc xong, Bùi Tông Chi thu tay lại, ngước mắt lên lặng lẽ nhìn nàng: "Ý của muội như thế nào?”
Các nha hoàn trong phòng đều lui về phía sau, Thái Vi dẫn bọn họ đến dưới mái hiên hành lang đợi.
Cuối cùng nàng cũng chịu thành thật với trái tim mình: "Muội và công chúa Chiêu Hòa vốn không quen biết gì nhau. Dù cho lần săn thú mùa thu đi có gặp qua, nhưng cũng chỉ vội vã nhìn nhau một cái. Đang yên đang lành, nàng ta lại gọi muội tiến cung, rốt cuộc là có ý đồ gì đây?”
Chỉ là đợt săn thú mùa thu trước đã ra tay, chắc hẳn đang tìm cơ hội để hãm hại nàng lần nữa.
Thẩm Thanh Đường biết rõ trong lòng, nhưng ngoài mặt không dám trái lệnh, chỉ có thể đến tìm chàng ấy cầu cứu.
"Tông Chi ca ca..." Nàng nhẹ nhàng gọi tên, sau đó đưa tay kéo nhẹ góc tay áo chàng ấy, nôn nóng khẩn cầu: “Muội có chút sợ. Lần trước trong bãi săn thú, ca ca đã cứu muội một lần rồi. Bây giờ liệu ca ca còn cứu được muội nữa không?”
Nhìn thấy bộ dáng hèn mọn của nàng, Bùi Tông Chi không khỏi thở dài một hơi: “Muội thực sự không hối hận sao?"
Chàng ấy nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên, nhìn thẳng vào mắt nàng: “Dám đặt mình vào những tình huống nguy hiểm như vậy nhiều lần, nếu lỡ một ngày nào đó bước sai một bước, chắc chắn muội sẽ thịt nát xương tan.”
"Chẳng lẽ muội vẫn không rút ra được bài học từ đợt săn thú của mùa thu năm ngoái sao? Nếu lúc đó ta không đến thì muội sẽ ra làm sao? Cho dù không bị sói dữ cắn thì cũng bị hổ hoang ăn thịt..."
Lông mi nàng gái khẽ run lên trước giọng nói nhẹ nhàng dịu dàng của chàng ấy.
Ánh mắt chàng ấy tuy lạnh lùng, nhưng giọng nói lại trở nên mềm mại mang tính chất dỗ dành: “Tốt nhất là muội nên từ bỏ cuộc hôn nhân này đi. Thế tử Yến Thành xuất thân từ dòng dõi cao quý, nhưng mối lương duyên này không thành được. Lại thêm có công chúa Chiêu Hòa ở đây, muội và hắn có sống nổi những tháng ngày êm đẹp hay không đây?”
Nàng cụp mắt xuống không nói gì.
Chàng ấy vẫn rất kiên nhẫn.
"Ta biết muội đang nghĩ gì. Chuyện mấy ngày trước ở Tây Viện khiến muội sợ hãi, cho nên mới vội vàng kết hôn. Chuyện ở Tây Viện đã xong rồi, huống chi vẫn còn có huynh ở đây, muội không cần phải lo lắng thêm nữa. Ta sẽ dốc lòng bảo vệ muội.”
Ở phần cuối của câu chuyện khá mơ hồ.
Thẩm Thanh Đường đột nhiên ngước mắt nhìn chàng ấy.
Dưới ánh nến mờ ảo, có thể thấy rõ vẻ thèm muốn phong lưu trong mắt chàng trai. Cuối cùng con sói che giấu ác ý cũng nhe nanh ra, cẩn thận kiểm tra chú chim nhỏ của mình.
Cô thực sự sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, đôi môi run rẩy thì thầm với anh: "Tông Chi ca ca..."
Rốt cuộc chàng ấy cũng sợ làm cho cô sợ hãi nên khẽ mỉm cười, mọi thèm muốn mơ hồ đều biến mất, chàng ấy lại trở thành người ca ca hiền lành dịu dàng của Thẩm Thanh Đường.
"Đương nhiên, nếu muội đã nhất quyết muốn làm theo ý mình, ta làm sao có thể nhẫn tâm nhìn muội gặp nguy hiểm được?"
Điều này có nghĩa là đồng ý giúp đỡ nàng.
Thẩm Thanh Đường tỏ ra vui mừng, trong mắt sáng lên: “Cám ơn ca ca.”
Sau khi bôi thuốc xong, Bùi Tông Chi thu tay lại, ngước mắt lên lặng lẽ nhìn nàng: "Ý của muội như thế nào?”
Các nha hoàn trong phòng đều lui về phía sau, Thái Vi dẫn bọn họ đến dưới mái hiên hành lang đợi.
Cuối cùng nàng cũng chịu thành thật với trái tim mình: "Muội và công chúa Chiêu Hòa vốn không quen biết gì nhau. Dù cho lần săn thú mùa thu đi có gặp qua, nhưng cũng chỉ vội vã nhìn nhau một cái. Đang yên đang lành, nàng ta lại gọi muội tiến cung, rốt cuộc là có ý đồ gì đây?”
Chỉ là đợt săn thú mùa thu trước đã ra tay, chắc hẳn đang tìm cơ hội để hãm hại nàng lần nữa.
Thẩm Thanh Đường biết rõ trong lòng, nhưng ngoài mặt không dám trái lệnh, chỉ có thể đến tìm chàng ấy cầu cứu.
"Tông Chi ca ca..." Nàng nhẹ nhàng gọi tên, sau đó đưa tay kéo nhẹ góc tay áo chàng ấy, nôn nóng khẩn cầu: “Muội có chút sợ. Lần trước trong bãi săn thú, ca ca đã cứu muội một lần rồi. Bây giờ liệu ca ca còn cứu được muội nữa không?”
Nhìn thấy bộ dáng hèn mọn của nàng, Bùi Tông Chi không khỏi thở dài một hơi: “Muội thực sự không hối hận sao?"
Chàng ấy nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên, nhìn thẳng vào mắt nàng: “Dám đặt mình vào những tình huống nguy hiểm như vậy nhiều lần, nếu lỡ một ngày nào đó bước sai một bước, chắc chắn muội sẽ thịt nát xương tan.”
"Chẳng lẽ muội vẫn không rút ra được bài học từ đợt săn thú của mùa thu năm ngoái sao? Nếu lúc đó ta không đến thì muội sẽ ra làm sao? Cho dù không bị sói dữ cắn thì cũng bị hổ hoang ăn thịt..."
Lông mi nàng gái khẽ run lên trước giọng nói nhẹ nhàng dịu dàng của chàng ấy.
Ánh mắt chàng ấy tuy lạnh lùng, nhưng giọng nói lại trở nên mềm mại mang tính chất dỗ dành: “Tốt nhất là muội nên từ bỏ cuộc hôn nhân này đi. Thế tử Yến Thành xuất thân từ dòng dõi cao quý, nhưng mối lương duyên này không thành được. Lại thêm có công chúa Chiêu Hòa ở đây, muội và hắn có sống nổi những tháng ngày êm đẹp hay không đây?”
Nàng cụp mắt xuống không nói gì.
Chàng ấy vẫn rất kiên nhẫn.
"Ta biết muội đang nghĩ gì. Chuyện mấy ngày trước ở Tây Viện khiến muội sợ hãi, cho nên mới vội vàng kết hôn. Chuyện ở Tây Viện đã xong rồi, huống chi vẫn còn có huynh ở đây, muội không cần phải lo lắng thêm nữa. Ta sẽ dốc lòng bảo vệ muội.”
Ở phần cuối của câu chuyện khá mơ hồ.
Thẩm Thanh Đường đột nhiên ngước mắt nhìn chàng ấy.
Dưới ánh nến mờ ảo, có thể thấy rõ vẻ thèm muốn phong lưu trong mắt chàng trai. Cuối cùng con sói che giấu ác ý cũng nhe nanh ra, cẩn thận kiểm tra chú chim nhỏ của mình.
Cô thực sự sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, đôi môi run rẩy thì thầm với anh: "Tông Chi ca ca..."
Rốt cuộc chàng ấy cũng sợ làm cho cô sợ hãi nên khẽ mỉm cười, mọi thèm muốn mơ hồ đều biến mất, chàng ấy lại trở thành người ca ca hiền lành dịu dàng của Thẩm Thanh Đường.
"Đương nhiên, nếu muội đã nhất quyết muốn làm theo ý mình, ta làm sao có thể nhẫn tâm nhìn muội gặp nguy hiểm được?"
Điều này có nghĩa là đồng ý giúp đỡ nàng.
Thẩm Thanh Đường tỏ ra vui mừng, trong mắt sáng lên: “Cám ơn ca ca.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.