Tước Trong Lồng: Ta Bị Huynh Trưởng Cố Chấp Cưỡng Chế Ái
Chương 50:
Loan Kính
31/07/2024
Thẩm Thanh Đường suy nghĩ một chút: “Có lẽ chỉ có huynh ấy mới lấp đầy trái tim và ánh mắt của muội.”
"Thế muội có thích Yến Thành ca ca không?"
Nàng gật đầu không chút do dự.
“Thật tốt.” Trong lòng Bùi Tử Thê tràn đầy hâm mộ: “Ta cũng muốn giống như muội cưới người mình thích, thay vì bị sắp xếp cuộc hôn nhân của mình một cách mù quáng.”
“Tỷ tỷ hà tất phải phiền muộn như vậy?”
Thẩm Thanh Đường an ủi nàng: “Nữ nhân cuối cùng đều phải lấy chồng. Trong lòng tỷ đã không có người khác, thế thì sao lại không cưới người cao quý nhất thiên hạ? Tỷ phải hiểu rằng làm lương đệ có nghĩa là sau này trở thành thái tử phi điện hạ, biết bao nhiêu cô nương ở kinh thành này hâm mộ không ngớt đấy!”
“Huống chi tỷ cùng thái tử điện hạ quen biết nhau từ nhỏ, cũng đã quen thuộc rồi. Tính đến những tình cảm của bao năm tháng qua, nếu tỷ tỷ gả qua đó, điện hạ nhất định sẽ yêu quý coi trọng tỷ, sao lại không tính là mối lương duyên phù hợp được?”
Sau khi được nàng khai sáng, Bùi Tử Thê chợt hiểu ra: "Đúng vậy! Nếu mọi người đều muốn kết hôn, mà tỷ cũng không có phu quân mình thích, thế thì sao không gả cho thái tử ca ca luôn.”
Nàng không còn bận tâm nữa, vui vẻ trở về phòng ngủ đi, không quên nhắc nhở Thẩm Thanh Đường: “Muội muội cũng đừng ngồi đây nữa, mau quay trở về ngủ đi. Ngày mai hai chúng ta đi dạo phố sẵn tiện may xiêm y để mấy ngày nữa tiến cung ngắm hoa mặc.”
Thẩm Thanh Đường gật đầu.
Ngày hôm sau, Bùi Tử Thê từ sáng sớm đã đến tìm nàng.
Thẩm Thanh Đường còn đang trong mộng, bị nàng cưỡng bức kéo ra khỏi giường ngủ rồi trang điểm, thay quần áo, đến thiền viện thỉnh an mới đi ra ngoài.
Trong cơn hoảng loạn đầy vội vàng, Thẩm Thanh Đường còn chưa kịp cài chiếc kẹp tóc vào thái dương, đang run rẩy cầm lấy thì từ mặt nước của chiếc ao trong sân nhìn thấy có người đang đi ở phía xa trên cây cầu đối diện.
Trong lúc nhất thời, nàng có chút kinh ngạc, hỏi Bùi Tử Thê: "Có phải đó là Hành Lộ trong viện của Cảnh Minh ca ca không?”
"Đúng rồi!"
Trông nàng ta vô cùng hốc hác, đâu còn vẻ hống hách và độc đoán như trước, thậm chí còn cúi đầu bước đi.
“Sao nàng ta lại trở nên như thế này?”
Bùi Tử Thê đã giải đáp những nghi ngờ của nàng: "Mấy ngày trước muội bị ngã gãy chân, không thường xuyên ra ngoài nên không biết đấy thôi. Kể từ lúc tam tẩu vào cửa, tỷ ấy đã lập ra quy củ mới cho Hành Lộ, bắt nàng ta phải quy phục theo.”
Thẩm Thanh Đường càng thêm bối rối: “Không phải Cảnh Minh ca ca luôn bảo vệ nàng ta hay sao?”
“Tỷ có nghe bảo nàng ta đã khóc với huynh ất vài lần, nhưng bây giờ huynh ấy mới thành hôn, đang trong giai đoạn yêu đương sâu đậm, huynh ấy chỉ thấy nàng ta vô cùng phiền phức, không thích nói chuyện với nàng ta. Bây giờ ấy à, nàng ta tự va vào vách tường vài lần, tự biết không được nên đành cụp đuôi làm người rồi.”
Nhắc tới phần sau, ngay cả Bùi Tử Thê cũng không khỏi thở dài.
Đàn ông quả nhiên rất bạc tình. Trước đây không quan tâm, chỉ bảo vệ duy nhất một người trong tim mình. Đến lúc mệt rồi, nói ném là ném thôi.
Giờ đây, đứa con trong bụng Hành Lộ đã trở thành chỗ dựa duy nhất của nàng ta.
Nhưng chính vào đêm nay, Hành Lộ đã sảy thai rồi.
Hóa ra nàng ta xảy ra tranh chấp với người hầu do nhà họ Tào mang đến, Tào Tân Ngọc đương nhiên muốn bảo vệ nha hoàn của mình, ra lệnh cho nàng ta quỳ xuống dưới mái hiên hành lang.
"Thế muội có thích Yến Thành ca ca không?"
Nàng gật đầu không chút do dự.
“Thật tốt.” Trong lòng Bùi Tử Thê tràn đầy hâm mộ: “Ta cũng muốn giống như muội cưới người mình thích, thay vì bị sắp xếp cuộc hôn nhân của mình một cách mù quáng.”
“Tỷ tỷ hà tất phải phiền muộn như vậy?”
Thẩm Thanh Đường an ủi nàng: “Nữ nhân cuối cùng đều phải lấy chồng. Trong lòng tỷ đã không có người khác, thế thì sao lại không cưới người cao quý nhất thiên hạ? Tỷ phải hiểu rằng làm lương đệ có nghĩa là sau này trở thành thái tử phi điện hạ, biết bao nhiêu cô nương ở kinh thành này hâm mộ không ngớt đấy!”
“Huống chi tỷ cùng thái tử điện hạ quen biết nhau từ nhỏ, cũng đã quen thuộc rồi. Tính đến những tình cảm của bao năm tháng qua, nếu tỷ tỷ gả qua đó, điện hạ nhất định sẽ yêu quý coi trọng tỷ, sao lại không tính là mối lương duyên phù hợp được?”
Sau khi được nàng khai sáng, Bùi Tử Thê chợt hiểu ra: "Đúng vậy! Nếu mọi người đều muốn kết hôn, mà tỷ cũng không có phu quân mình thích, thế thì sao không gả cho thái tử ca ca luôn.”
Nàng không còn bận tâm nữa, vui vẻ trở về phòng ngủ đi, không quên nhắc nhở Thẩm Thanh Đường: “Muội muội cũng đừng ngồi đây nữa, mau quay trở về ngủ đi. Ngày mai hai chúng ta đi dạo phố sẵn tiện may xiêm y để mấy ngày nữa tiến cung ngắm hoa mặc.”
Thẩm Thanh Đường gật đầu.
Ngày hôm sau, Bùi Tử Thê từ sáng sớm đã đến tìm nàng.
Thẩm Thanh Đường còn đang trong mộng, bị nàng cưỡng bức kéo ra khỏi giường ngủ rồi trang điểm, thay quần áo, đến thiền viện thỉnh an mới đi ra ngoài.
Trong cơn hoảng loạn đầy vội vàng, Thẩm Thanh Đường còn chưa kịp cài chiếc kẹp tóc vào thái dương, đang run rẩy cầm lấy thì từ mặt nước của chiếc ao trong sân nhìn thấy có người đang đi ở phía xa trên cây cầu đối diện.
Trong lúc nhất thời, nàng có chút kinh ngạc, hỏi Bùi Tử Thê: "Có phải đó là Hành Lộ trong viện của Cảnh Minh ca ca không?”
"Đúng rồi!"
Trông nàng ta vô cùng hốc hác, đâu còn vẻ hống hách và độc đoán như trước, thậm chí còn cúi đầu bước đi.
“Sao nàng ta lại trở nên như thế này?”
Bùi Tử Thê đã giải đáp những nghi ngờ của nàng: "Mấy ngày trước muội bị ngã gãy chân, không thường xuyên ra ngoài nên không biết đấy thôi. Kể từ lúc tam tẩu vào cửa, tỷ ấy đã lập ra quy củ mới cho Hành Lộ, bắt nàng ta phải quy phục theo.”
Thẩm Thanh Đường càng thêm bối rối: “Không phải Cảnh Minh ca ca luôn bảo vệ nàng ta hay sao?”
“Tỷ có nghe bảo nàng ta đã khóc với huynh ất vài lần, nhưng bây giờ huynh ấy mới thành hôn, đang trong giai đoạn yêu đương sâu đậm, huynh ấy chỉ thấy nàng ta vô cùng phiền phức, không thích nói chuyện với nàng ta. Bây giờ ấy à, nàng ta tự va vào vách tường vài lần, tự biết không được nên đành cụp đuôi làm người rồi.”
Nhắc tới phần sau, ngay cả Bùi Tử Thê cũng không khỏi thở dài.
Đàn ông quả nhiên rất bạc tình. Trước đây không quan tâm, chỉ bảo vệ duy nhất một người trong tim mình. Đến lúc mệt rồi, nói ném là ném thôi.
Giờ đây, đứa con trong bụng Hành Lộ đã trở thành chỗ dựa duy nhất của nàng ta.
Nhưng chính vào đêm nay, Hành Lộ đã sảy thai rồi.
Hóa ra nàng ta xảy ra tranh chấp với người hầu do nhà họ Tào mang đến, Tào Tân Ngọc đương nhiên muốn bảo vệ nha hoàn của mình, ra lệnh cho nàng ta quỳ xuống dưới mái hiên hành lang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.