Chương 8
tranchristina
20/09/2016
+ Biệt thự Black:
Nhưng nó bước tới lấy chiếc điện thoại của hắn xóa hết 2 tấm hình, rồi trả điện thoại lại cho hắn. Hắn thở phào nhẹ nhõng thì nó kề dao vào ngay cổ hắn, hắn đơ không biết sao nó lại nhanh đến như thế. 2 cặp đôi kia tái xanh cả mặt không ai dám nói gì ( Ai bắt hắn đụng vào tổ kiến lửa này? Đó là t/g nè…hahahahaha)
- Từ nay trở đi, nếu anh còn chụp hình lén tôi nữa là cái mạng của anh tôi không giữ nữa đâu- Nó nói giọng lạnh lùng, con dao trên tay nó cứa vào cổ hắn, máu rỉ ra
- Tôi biết lỗi rồi!- Hắn sợ xanh mặt
Nhõ và cô lôi nó ra, trên dao có máu nó liếm máu tren dao rồi cười khẩy, anh và cậu thì nhanh lấy thuốc băng lại cho hắn. Giờ hắn mới biết thế nào là “ Đại Boss Vanessa” còn có danh hiệu khác “ Vanessa máu lạnh”, hắn từ giờ không dám đụng vào nó nữa.
Một thời gian sau, tới ngày dienx ra lễ kỉ niệm. Nó từ trên tầng 1 bước xuống, nó mặc chiếc áo đen sát tay kết hợp với chiếc váy đen, áo khoác sơ mi caro đỏ đen được buột ngang hông. Hắn mặc cũng giống nó chỉ khác là quần jean đen được tỉa ở đầu gối vào áo sơ mi thì mặc vào, áo của nó và hắn là áo cặp. Cô với anh cũng mặc đồ đôi, nhõ và cậu cũng thế, cả 3 cặp của chúng ta chạy xe tới trường
+ Sky Start School:
- Cảm ơn tiết mục nhảy hiện đại của lớp 10A5, tiếp theo là tiết mục song ca của lớp 11B3- MC nói
2 cặp đôi của nhõ và cô đi lên trước để chuẩn bị mọi thứ, tiếng nhạc bắt đầu vang lên, nó bước lên sau hát như lúc tập luyện và cuối cùng là hắn. Bài biểu diễn này kết thúc, tụi hắn và 2 vị tiểu thư đi vào để sân khấu lại cho nó, bây giờ nó hát đơn
“ Em đã thử thử học cách để không làm phiền anh
Em đã thử nghĩ đến ngày tháng xa anh em biết không êm đềm
Đã tự tìm hiểu cái khoảng thời gian nếu như mình xa cách
Đều đó sẽ thành sự thật vì có lẽ ta chẳng bao giờ mình chung vách được
Ngược lối anh về á từ giờ không có em
Vì đã quá nhiều sự ràng buộc nên anh đành phải trốn tránh em
Trốn tránh quen đi..sự nóng giận em dồn nén
Trốn tránh men khi..nổi buồn bao vây cùng cồn trắng
Phiền anh cả lúc đi chơi vs bạn em lại dở trò ghen tuông
Phiền lúc đi chơi ngoài đường gặp anh ôm ai lúc đêm đã muộn
Anh biện minh em biết..anh nêu lí do em biết
nhưng rồi thương anh nên em chịu đựng điều đó chỉ em biết
Anh lúc nào cũng bận có phải anh chán em lắm đúng ko?
Ngày nào cũng thấy tin nhắn quen thuộc anh mệt lắm đúng không?
quen nhau được mấy tháng.. gặp nhau bao lần đã khiến anh mệt mõi
Thì ngay lúc này thì em sẽ rút vì em là người cứng cỏi!
Nếu 1 chữ nhớ 1 chữ thương thì em sẽ dâng hiến nó
Nếu 1 cái cớ 1 vết thương thì đối vs anh là chuyện nhỏ
Vì anh đâu thấu vì anh đâu hay ở phía bên kia có người nhớ
Chỉ là buộc miệng nói câu chia tay thì tại sao em phải chờ
Nếu 1 chữ nhớ 1 chữ thương thì em sẽ dâng hiến nó
Nếu 1 cái cớ 1 vết thương thì đối với anh là chuyện nhỏ
Vì anh đâu thấu vì anh đâu hay ở phía bên kia có người nhớ
Chỉ là buộc miệng nói câu chia tay thì tại sao em phải chờ…”
( Phiền-Như Hexi)
Nó đọc rap xong thì đi xuống, nhõ và cô chọc nó, ả Bích và ả Linh đi tới nhìn nó
- Chúc mừng nha!- Ả Bích cười khinh bỉ rôi đưa cho nó chai nước
- Cảm ơn!- Nó cười rồi cầm lấy chai nước mở nắp ra
Ả Linh và ả Bích cười thầm trong bụng, nó cầm chai nước đổ hết lên đầu ả Bích, phấn son trên mặt ả ta trôi đi nhìn rất giống ma. Ả Bích bực bội định cho nó 1 tát thì bị hắn chặn tay lại không cho đụng vào nó, nó cười khẩy rồi bỏ đi. Đi theo dau nó là nhõ và cô rồi tụi hắn
/ Ngày hôm sau/
~ 6.30AM:
+ Lớp 11B3:
- Cô xin thông báo cho lớp ta một tin vui cho cả lớp. Lớp ta đạt giải nhất nên giành được chuyến đi tham quan Nhật lần này- Cô giáo chủ nhiệm thông báo
- Yeah!!!!- Hs 1
- Cuối cùng cũng được đi chơi rồi- Hs2
- Khi nào đi vậy cô?- Hs3
- Tuần sau- Cô giáo trả lời rồi đi ra ngoài
Nó chẳng thèm quan tâm cứ nằm ngủ với chiếc tai phone, hắn gục trên bàn ngắm nhìn khuôn mặt ngủ của nó vô cùng đáng yêu. Ngồi mỏi mệt hết 90 phút thì mới ra chơi, nó nhanh chân chạy xuống canteen, đi sau là tụi hắn. ăn uống no nê thì về lớp học tiếp cho tới khi ra về. Nó cứ vui vẻ cười suốt cả ngày không phải vì sắp đi du lịch mà vì sắp được gặp người chị đáng kính của nó. Người chị nuôi đang sống ở Nhật của nó với lại lâu rồi nó cũng không về Nhật chơi
___________GTNV_______
- Bạch Tường Vi:
Tuổi: 20
Tên nước ngoài: Annie
Tính cách: Thương nó nhiều hơn là anh nó, chị Vi mất pama sớm nên được pama nó nhận nuôi, dễ thương, là người mẫu độc quyền của tập đoàn LB
-------------END Chương 8-----------
Nhưng nó bước tới lấy chiếc điện thoại của hắn xóa hết 2 tấm hình, rồi trả điện thoại lại cho hắn. Hắn thở phào nhẹ nhõng thì nó kề dao vào ngay cổ hắn, hắn đơ không biết sao nó lại nhanh đến như thế. 2 cặp đôi kia tái xanh cả mặt không ai dám nói gì ( Ai bắt hắn đụng vào tổ kiến lửa này? Đó là t/g nè…hahahahaha)
- Từ nay trở đi, nếu anh còn chụp hình lén tôi nữa là cái mạng của anh tôi không giữ nữa đâu- Nó nói giọng lạnh lùng, con dao trên tay nó cứa vào cổ hắn, máu rỉ ra
- Tôi biết lỗi rồi!- Hắn sợ xanh mặt
Nhõ và cô lôi nó ra, trên dao có máu nó liếm máu tren dao rồi cười khẩy, anh và cậu thì nhanh lấy thuốc băng lại cho hắn. Giờ hắn mới biết thế nào là “ Đại Boss Vanessa” còn có danh hiệu khác “ Vanessa máu lạnh”, hắn từ giờ không dám đụng vào nó nữa.
Một thời gian sau, tới ngày dienx ra lễ kỉ niệm. Nó từ trên tầng 1 bước xuống, nó mặc chiếc áo đen sát tay kết hợp với chiếc váy đen, áo khoác sơ mi caro đỏ đen được buột ngang hông. Hắn mặc cũng giống nó chỉ khác là quần jean đen được tỉa ở đầu gối vào áo sơ mi thì mặc vào, áo của nó và hắn là áo cặp. Cô với anh cũng mặc đồ đôi, nhõ và cậu cũng thế, cả 3 cặp của chúng ta chạy xe tới trường
+ Sky Start School:
- Cảm ơn tiết mục nhảy hiện đại của lớp 10A5, tiếp theo là tiết mục song ca của lớp 11B3- MC nói
2 cặp đôi của nhõ và cô đi lên trước để chuẩn bị mọi thứ, tiếng nhạc bắt đầu vang lên, nó bước lên sau hát như lúc tập luyện và cuối cùng là hắn. Bài biểu diễn này kết thúc, tụi hắn và 2 vị tiểu thư đi vào để sân khấu lại cho nó, bây giờ nó hát đơn
“ Em đã thử thử học cách để không làm phiền anh
Em đã thử nghĩ đến ngày tháng xa anh em biết không êm đềm
Đã tự tìm hiểu cái khoảng thời gian nếu như mình xa cách
Đều đó sẽ thành sự thật vì có lẽ ta chẳng bao giờ mình chung vách được
Ngược lối anh về á từ giờ không có em
Vì đã quá nhiều sự ràng buộc nên anh đành phải trốn tránh em
Trốn tránh quen đi..sự nóng giận em dồn nén
Trốn tránh men khi..nổi buồn bao vây cùng cồn trắng
Phiền anh cả lúc đi chơi vs bạn em lại dở trò ghen tuông
Phiền lúc đi chơi ngoài đường gặp anh ôm ai lúc đêm đã muộn
Anh biện minh em biết..anh nêu lí do em biết
nhưng rồi thương anh nên em chịu đựng điều đó chỉ em biết
Anh lúc nào cũng bận có phải anh chán em lắm đúng ko?
Ngày nào cũng thấy tin nhắn quen thuộc anh mệt lắm đúng không?
quen nhau được mấy tháng.. gặp nhau bao lần đã khiến anh mệt mõi
Thì ngay lúc này thì em sẽ rút vì em là người cứng cỏi!
Nếu 1 chữ nhớ 1 chữ thương thì em sẽ dâng hiến nó
Nếu 1 cái cớ 1 vết thương thì đối vs anh là chuyện nhỏ
Vì anh đâu thấu vì anh đâu hay ở phía bên kia có người nhớ
Chỉ là buộc miệng nói câu chia tay thì tại sao em phải chờ
Nếu 1 chữ nhớ 1 chữ thương thì em sẽ dâng hiến nó
Nếu 1 cái cớ 1 vết thương thì đối với anh là chuyện nhỏ
Vì anh đâu thấu vì anh đâu hay ở phía bên kia có người nhớ
Chỉ là buộc miệng nói câu chia tay thì tại sao em phải chờ…”
( Phiền-Như Hexi)
Nó đọc rap xong thì đi xuống, nhõ và cô chọc nó, ả Bích và ả Linh đi tới nhìn nó
- Chúc mừng nha!- Ả Bích cười khinh bỉ rôi đưa cho nó chai nước
- Cảm ơn!- Nó cười rồi cầm lấy chai nước mở nắp ra
Ả Linh và ả Bích cười thầm trong bụng, nó cầm chai nước đổ hết lên đầu ả Bích, phấn son trên mặt ả ta trôi đi nhìn rất giống ma. Ả Bích bực bội định cho nó 1 tát thì bị hắn chặn tay lại không cho đụng vào nó, nó cười khẩy rồi bỏ đi. Đi theo dau nó là nhõ và cô rồi tụi hắn
/ Ngày hôm sau/
~ 6.30AM:
+ Lớp 11B3:
- Cô xin thông báo cho lớp ta một tin vui cho cả lớp. Lớp ta đạt giải nhất nên giành được chuyến đi tham quan Nhật lần này- Cô giáo chủ nhiệm thông báo
- Yeah!!!!- Hs 1
- Cuối cùng cũng được đi chơi rồi- Hs2
- Khi nào đi vậy cô?- Hs3
- Tuần sau- Cô giáo trả lời rồi đi ra ngoài
Nó chẳng thèm quan tâm cứ nằm ngủ với chiếc tai phone, hắn gục trên bàn ngắm nhìn khuôn mặt ngủ của nó vô cùng đáng yêu. Ngồi mỏi mệt hết 90 phút thì mới ra chơi, nó nhanh chân chạy xuống canteen, đi sau là tụi hắn. ăn uống no nê thì về lớp học tiếp cho tới khi ra về. Nó cứ vui vẻ cười suốt cả ngày không phải vì sắp đi du lịch mà vì sắp được gặp người chị đáng kính của nó. Người chị nuôi đang sống ở Nhật của nó với lại lâu rồi nó cũng không về Nhật chơi
___________GTNV_______
- Bạch Tường Vi:
Tuổi: 20
Tên nước ngoài: Annie
Tính cách: Thương nó nhiều hơn là anh nó, chị Vi mất pama sớm nên được pama nó nhận nuôi, dễ thương, là người mẫu độc quyền của tập đoàn LB
-------------END Chương 8-----------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.