Chương 7: Soái ca là có thật
Nguyễn Hà Tư Nhĩ
12/02/2018
- Anh là học sinh mới đẹp trai lạnh lùng từ Mỹ mới chuyển tới hả? Tôi như tức điên lên nhìn anh ta
- Đúng rồi đó thì sao! Cậu ta lạnh lùng đáp.
- Mà ai cho phép cậu ngồi gần tôi hả đi ra chổ này chỉ mình tôi ngồi. Vừa nói tôi vừa lấy tay đẩy cậu ta ra
- Nè tôi thích ngồi đâu thì ngồi chứ có phải bàn nhà cô đâu hả. Cậu ta xem té nhưng lấy lại đc tư thế liền trừng mắt nhìn tôi.
- Linh! Trường! Hai e đg làm j trong giờ học của tôi vậy hả. Đứng lên cho tôi. Cô chỉ thước về phía chúng tôi rồi la lớn với giọng gay gắt.
- Thưa cô bạn này hk cho e ngồi còn đẩy em ra e xém té may mà e năm đc áo bạn. Cậu ta nói lạnh lùng rồi còn đổ hết tội lên tôi để ai củng nghĩ tôi xấu xa, cậu ta thig ngây thơ.
- Em không thích ngồi với bạn này. Tôi xị mặt
- Thôi nào Linh.Trường mới ở nước ngoài về nên cô cần em giúp đỡ nên cô xếp bạn ngồi với e cố giúp bạn. Cô trầm tĩnh lại mói nhẹ nhàng cười nói
- Xì. Tôi liếc cậu ta = ánh mắt sắc bén. Tôi gục đầu xuống ngủ tiếp một lúc sau có người lắc mạnh cánh tay tôi.
- Dậy đi cô xuống kìa. Chàng trai ngồi cạnh tôi nói nhỏ. Tôi vùng dậy dụi mắt rồi đặt quyển sách lên trên vở. Cô bước tối:
- Linh em có biết cô đọc đến đâu không? Cô liếc tôi.
- Dạ. Thưa cô... Tôi thì chỉ biết đứng gãi đầu.
- Nãy h e làm j mà không chú ý hả? Cô đập thước. Cả lớp đều quay lại nhìn tôi.
- Dạ. Em xin lỗi cô. Nãy h e e...
- Nãy h em chọc bạn âý nên bạn ấy hk chú ý ạ. Chàng trai kia đứng dậy như một soái ca nhận lỗi về mik.
- Đúng rồi đó thì sao! Cậu ta lạnh lùng đáp.
- Mà ai cho phép cậu ngồi gần tôi hả đi ra chổ này chỉ mình tôi ngồi. Vừa nói tôi vừa lấy tay đẩy cậu ta ra
- Nè tôi thích ngồi đâu thì ngồi chứ có phải bàn nhà cô đâu hả. Cậu ta xem té nhưng lấy lại đc tư thế liền trừng mắt nhìn tôi.
- Linh! Trường! Hai e đg làm j trong giờ học của tôi vậy hả. Đứng lên cho tôi. Cô chỉ thước về phía chúng tôi rồi la lớn với giọng gay gắt.
- Thưa cô bạn này hk cho e ngồi còn đẩy em ra e xém té may mà e năm đc áo bạn. Cậu ta nói lạnh lùng rồi còn đổ hết tội lên tôi để ai củng nghĩ tôi xấu xa, cậu ta thig ngây thơ.
- Em không thích ngồi với bạn này. Tôi xị mặt
- Thôi nào Linh.Trường mới ở nước ngoài về nên cô cần em giúp đỡ nên cô xếp bạn ngồi với e cố giúp bạn. Cô trầm tĩnh lại mói nhẹ nhàng cười nói
- Xì. Tôi liếc cậu ta = ánh mắt sắc bén. Tôi gục đầu xuống ngủ tiếp một lúc sau có người lắc mạnh cánh tay tôi.
- Dậy đi cô xuống kìa. Chàng trai ngồi cạnh tôi nói nhỏ. Tôi vùng dậy dụi mắt rồi đặt quyển sách lên trên vở. Cô bước tối:
- Linh em có biết cô đọc đến đâu không? Cô liếc tôi.
- Dạ. Thưa cô... Tôi thì chỉ biết đứng gãi đầu.
- Nãy h e làm j mà không chú ý hả? Cô đập thước. Cả lớp đều quay lại nhìn tôi.
- Dạ. Em xin lỗi cô. Nãy h e e...
- Nãy h em chọc bạn âý nên bạn ấy hk chú ý ạ. Chàng trai kia đứng dậy như một soái ca nhận lỗi về mik.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.