Chương 26: Tên tuổi lên cao
Diệp Thất Nhĩ
06/01/2015
Trời ạ, chẳng lẽ người này là Cố Ngự Lâm phái tới giám thị cô ở bên ngoài sao? Quả thật Tống Hàng Hàng bị anh ta làm phiền đến tức điên!
Cô đọc sách ở phòng tự học, Hứa Nghiêu Thực cũng chạy đến ngồi ở phòng từ học, khiến vô số thiếu nữ hoa si thét chói tai; cô thực hành ở phòng thí nghiệm, Hứa Nghiêu Thực sẽ giả bộ thị sát đi vào phòng thí nghiệm, dẫn đến số liệu bị thiếu sót, tính thiếu thời gian, cả quá trình thí nghiệm hoàn toàn tê liệt; cô ăn cơm ở căn tin, cũng sẽ bắt gặp anh ta đi lấy phần cơm, quay đầu lại cười với cô, khiến hàng loạt thiếu nữ vô tội bị đốn ngã; thậm chí buổi chiều, trên đường cô từ phòng tự học về kí túc xá cũng bắt gặp anh ta đang thân mật tiếp xúc với đủ loại cô gái!
Nhưng cô quan sts, những cô gái này không giống sinh viên trong trường, cũng may, đường đường là phụ đạo viên của khoa Kinh tế mậu dịch Quốc tế Đại học A lại không màng đến lương tri và đạo đức hãm hại nữ học trò.
Thường thì ngoại trừ thời điểm đêm khuya yên tĩnh, một mình trình diễn trước mặt Tống Hàng Hàng, trái lại Hứa Nghiêu Thực không hề có biểu hiện là một kẻ hoa tâm háo sắc, cơ bản các sinh viên (đương nhiên, nhất là nhóm nữ sinh) đều “tiếng lành đồn xa” với anh ta, rằng phụ đạo viên này nhân phẩm hạng nhất, mà Tống Hàng Hàng – thật sự không dám gật bừa!
Tống Hàng Hàng cảm thấy kỳ quái, Cố Ngự Lâm thuần lương như vậy, tại sao có thể có một cậu nhỏ vẻ ngoài đạo mạo bên trong cái này một ra vẻ đạo mạo trong ngoài bất nhất như vậy chứ?
Bởi vì thời gian biết Hứa Nghiêu Thực là cậu của Cố Ngự Lâm cũng không lâu, Tống Hàng Hàng không kịp tìm hiểu ngọn nguồn sự việc, càng thêm hoài nghi Hứa Nghiêu Thực là do Cố Ngự Lâm phái tới, cô quyết định gọi điện thoại cho Cố Ngự Lâm để hỏi cho rõ.
Đáng tiếc gọi điện thoại, Tống Hàng Hàng vẫn vô kế khả thi, bởi vì, ngay cả Cố Ngự Lâm cũng không biết Hứa Nghiêu Thực tới đại học A, chỉ nói trước kia cậu nhỏ một mình ở bên ngoài, hình như còn tạo ra một truyền kì, sau lại không biết thế nào, chợt thay đổi ngoại hình đến trường cao trung Trường Thanh, còn tưởng là làm chủ nhiệm giáo vụ, những thứ khác, anh cũng không hề biết.
Xem ra, Tống Hàng Hàng không thể làm gì khác hơn là gặp chiêu phá chiêu, thích ứng theo hoàn cảnh rồi.
Sáng hôm đó tiết thứ nhất, tầng 9 lớp 527, lịch sử thế giới cận hiện đại.
Vốn chỉ là một tiết khô khan không thú vị, nhưng bởi vì có đại suất ca Hứa Nghiêu Thực nôit tiếng gần xa tạm thời dạy thay, hấp dẫn không ít người đến nghe giảngm một phòng học 527 nho nhỏ vốn chỉ chứa chừng 40 người, hiện tại tạm thời đã tăng lên hơn 50 người, trên lối đi cùng nhét đầy người.
Hứa đại soái ca tới lớp học khi tiếng chuông reo, dưới đài nhất thời vang lên tiếng thét chói tai.
"Các bạn học tốt, hôm nay…” Hứa đại soái ca ngẩng đầu, "Hôm nay nhiều người như vậy à? Ha ha, thì ra nhiều người cảm thấy hứng thú với lịch sử như vậy."
Tống Hàng Hàng im lặng mà trừng mắt xem thường, thật là, thú vị sao?
"Giáo sư Lý ngã bệnh, cho nên hôm nay do tôi tạm thời dạy thay, tôi tên là Hứa Nghiêu Thực, cho dù biết hay không biết, về sau mọi người đều là bạn bè."
Thật là, sẽ làm quen ư… Chẳng trách phân lượng trong lòng sinh viên lại như vậy, đại khái Tống Hàng Hàng đã hiểu tại sao Đổng Nhạc Mai lại hoa si như vậy rồi.
Ngày đó ăn xong cơm trưa ở Phù Dung cư, Đổng Nhạc Mai giải thích mấy nghi vấn của Tống Hàng Hàng, đầu tiên, Hứa Nghiêu Thực được hoan nghênh như vậy, đương nhiên là bởi vì dáng dấp đẹp trai yêu nghiệt của anh; tiếp theo cũng là nguyên nhân quan trọng nhất, Hứa Nghiêu Thực này, rất biết làm người, nghe nói khi Tống Hàng Hàng còn chưa mua điện thoại di động cho nên không nhận được thông báo mấy ngày đó, mấy sinh viên trong học viện tham gia hoạt động đều biết, Hứa Nghiêu Thực nhảy một vũ điệu ngay tại đó, sau đó còn mời một nữ tân sinh viên cùng nhảy một đoạn đơn giản.
Có nữ sinh nào chống lại được chàng trai lịch sự quân tử này? Hiển nhiên thủ đoạn thu hút nữ sinh của Hứa Nghiêu Thực quá cao! Hơn nữa sau dạ vũ còn mời mọi người ăn cơm, rõ ràng chính là con nhà giàu, loại tư chất này đủ để anh ta đứng trong hàng ngữ “thạch vương lão ngũ” (*những chàng trai hội đủ những tiêu chuẩn: đẹp trai, nhiều tiền, gia thế tốt, tính cách được, độc thân) khiến một đám nữ sinh đổ xô nhảy vào! Cho dù không kết thân, cũng có lợi cho thành tích điểm số, hay bài luận văn tốt nghiệp.
Nhưng Tống Hàng Hàng vẫn cảm thấy kỳ quái, nếu như chỉ bằng những thứ này, Hứa Nghiêu Thực vẫn không tính là gì, ngày trước ở Trường Thanh, nhiều lắm giáo đạo chỉ đẩm đương mấy chuyện vụn vặt, ăn bản không cần nhiều, huống chi hơn phân nửa là chức vị do chị gái sắp xếp.
Nhưng bây giờ là đại học A nổi tiếng cả nước, bao nhiêu tài tử thành tích tốt từ bỏ qua Bắc Đại Thanh Hoa chạy tới đây học, ở đại học A có thể trở thành phụ đạo viên, trừ phi người này có tài năng chân chính! Phải biết, chỉ bằng những thứ chiêu số nịnh hót cửa sau, tuyệt đối không thể nào nắm giữ chức vị quan trọng như vậy.
Thế nhưng rốt cuộc Hứa Nghiêu Thực này có lai lịch như thế nào đây? Sao ngay cả Cố Ngự Lâm là họ hàng thân thích cũng không biết, đối với cái gọi là “truyền kì” mà Cố Ngự Lâm nói trong điện thoại, Tống Hàng Hàng rất tò mò.
Cô đắm chìm trong suy nghĩ của mình, Hứa Nghiêu Thực ở trên đài cũng nói rất chuyên tâm, sau đó Tống Hàng Hàng chợt bị một hồi tiếng vỗ tay như sấm đánh thức, cô nghe thấy một nam sinh lúc nãy còn bày ra bộ dáng khinh thường công kích Hàm Bình, giờ lại gật đầu khen ngợi: "Quả nhiên là sinh viên tài năng của Yale University(*), giải thích thật độc đáo!"
(*)Yale University:
Viện Đại học Yale hay Đại học Yale (tiếng Anh: Yale University) là viện đại học tư thục ở New Haven, Connecticut. Thành lập năm 1701 ở Khu định cư Connecticut, Yale là một trong những viện đại học lâu đời nhất ở Hoa Kỳ, chỉ sau Trường Đại học Harvard (1636; sau này là Viện Đại học Harvard) và Trường Đại học William & Mary (1693).
Được kết hợp thành "Collegiate School", học viện này truy nguyên nguồn gốc của mình đến thế kỷ 17 khi giới lãnh đạo giáo hội tìm cách thành lập một trường đại học nhằm đào tạo mục sư và chính trị gia cho khu định cư.
Năm 1718, trường đổi tên thành "Yale College" nhằm vinh danh Elihu Yale, Thống đốc Công ty Đông Ấn Anh Quốc.
Năm 1861, Trường Cao học Nghệ thuật và Khoa học là học viện đầu tiên ở Hoa Kỳ cấp bằng Tiến sĩ (PhD.).
Đại học Yale là thành viên sáng lập của Hiệp hội các Viện Đại học Mỹ vào năm 1900.
Từ đầu thập niên 1930, Yale College được cải tổ thông qua việc thành lập các cơ sở đại học (residential college): hiện có 12 cơ sở, dự định sẽ thành lập thêm hai cơ sở nữa. Yale sử dụng hơn 1 100 nhân sự để giảng dạy và tư vấn cho khoảng 5 300 sinh viên chương trình cử nhân, và 6 100 sinh viên cao học.
Tài sản của viện đại học bao gồm 19,4 tỉ USD tiền hiến tặng, đứng thứ hai trong số các học viện nhận tiền hiến tặng nhiều nhất. Có 12, 5 triệu đầu sách được phân phối cho hơn hai mươi thư viện của viện đại học. Trong số những quán quân giải Nobel, 51 người có quan hệ với Yale như là sinh viên, giáo sư, hay nhân viên.
Những nhân vật nổi tiếng xuất thân từ Yale có 5 tổng thống Hoa Kỳ, 19 thẩm phán Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ, và vài nguyên thủ quốc gia nước ngoài.
Trường Luật danh giá của Yale là trường tuyển sinh gắt gao nhất nước Mỹ.
Đội thể thao Yale Bulldogs thi đấu liên trường trong Bảng I Ivy League thuộc Hiệp hội Thể thao Đại học Quốc gia (NCAA). Yale và Harvard là hai đối thủ cạnh tranh khốc liệt, với những đỉnh cao truyền thống là The Game (trận đấu bóng bầu dục hằng năm giữa hai viện đại học), và Harvard-Yale Regretta (cuộc đua thuyền hằng năm cũng giữa hai trường).
Màu sắc chính thức của viện đại học và các đội thể thao là màu Lam Yale.
Xem thêm: http://vi.wikipedia.org/wiki/_Yale
Gì? Yale University?! Cô bị kinh sợ rồi.
"Đúng vậy, bạn không phải biết không?" Nam sinh nghe thấy nghi vấn của cô, xoay đầu lại nói, đầu tiên là ánh mắt sáng lên, sau đó mới ngồi thẳng mở miệng, "Sư muội em còn chưa biết đi, trước kia thầy giáo Hứa chính là sinh viên đại học A chúng ta, là sinh viên trao đổi với Yale University, nghe nói luôn đạt được học bổng toàn phần, là PrinceChinese nổi tiếng của Yale."
Lúc này Tống Hàng Hàng mới thấy rõ nam sinh này, mày kiếm mắt sáng, dáng dấp hết sức tuấn lãng. Tin đồn đại học A nhiều đại suất ca thật đúng là không phải giả.
"Nhưng, nhưng Hứa…" Tại sao Hứa Nghiêu Thực lại chạy đến Trường Thanh làm một chủ nhiệm giáo đạo nho nhỏ?
"Em là tân sinh viên sao?" Hình như nam sinh rất có hứng thú với cô.
"Đúng vậy." Ngồi ở đây, không phải là tân sinh viên sao?
"Khó trách em không biết." Nam sinh khẽ mỉm cười, nụ cười kia khiến Tống Hàng Hàng nhớ lại người nào đó đã lâu không gặp, “Em xem, vốn khóa này chỉ có ba mươi người, nhưng bây giờ lại có nhiều người đến nghe giảng như vâyk, vì sao chứ? Đó là bởi vì… "
Bởi vì sao? Không phải là bởi vì Hứa Nghiêu Thực là một thạch vương lão ngũ đẹp trai lại ga-lăng sao?
"Chính là bởi vì, rất nhiều sinh viên đại học năm ba năm tư, thậm chí là cả nghiên cứu sinh ngưỡng mộ tên tuổi của anh ta mà đến, nghe vị sư huynh khóa trước giảng bài, ví dụ như anh."
Như vậy à…
"Anh, là sư huynh?"
"Đúng vậy, không giống sao?"
"Ha ha…" Vậy xem ra, Hứa Nghiêu Thực này thật sự là một nhân vật lớn đó…
"Thật ra thì tất cả mọi người cảm thấy rất kỳ quái, nghe nói Hứa sư huynh sau khi tốt nghiệp Yale University, khi mời anh ấy ở lại trường làm giáo sư, lại bị anh ấy cự tuyệt, anh cũng nghe thầy hướng dẫn nói, nghe nói sau hai năm, Hứa sư huynh giống như bốc hơi, cho đến năm nay mới chợt trở về."
"Vậy à." Sau hai năm, đó không phải là thời gian làm chủ nhiệm giáo đạo ở Trường Thanh ư?
Hình như chuyện càng ngày càng thú vị đây.
"Vị bạn học này, nói nhiều như vậy còn không biết tên của em đó. Anh là nghiên cứu sinh Trần Tiêu, có thể làm quen không?"
À? A…
"Em là…" Cô đang muốn nói tên mình, chợt nghe thấy trên bục giảng truyền tới giọng nam:
"Vấn đề này, xin mời nữ sinh mặc áo trắng ngồi hàng cuối cùng trả lời đi!"
Hàng cuối cùng, mặc áo trắng, cô nhìn chung quanh, cũng chỉ có chính mình cô, không thể nào! Cô chậm rãi đứng lên, nhưng Hứa Nghiêu Thực hỏi chuyện gì thế?
"Bạn học, ngồi trả lời là được, không cần quá gò bó." Hứa Nghiêu Thực nói.
"A…" Cô lại ngồi xuống, muốn cô nói gì?
Nam sinh tên Trần Tiêu lặng lẽ đưa qua một tờ giấy: "Liên quân tám nước(*) gồm có các quốc gia nào?"
Cái này không khó! Tống Hàng Hàng ổn ổn tâm trạng, ngẩng đầu lên "Liên quân tám nước bao gồm Anh, Nga, Đức, Mĩ, Pháp, Nhật Bản, Italia, còn có Đế quốc Áo Hung."
(*)Liên quân tám nước hay Bát Quốc Liên Quân (八國聯軍) là liên minh của tám quốc gia đế quốc nhằm chống lại sự nổi dậy của phong trào Nghĩa Hòa Đoàn tập kích vào các sứ quán của tám quốc gia này ở Trung Quốc.
Tám nước đó gồm: Anh, Pháp, Mỹ, Đức, Ý, Nhật, Nga và Đế quốc Áo-Hung.
Liên quân tám nước phản công thành công Nghĩa Hòa Đoàn.
Nghĩa Hòa Đoàn một tổ chức tôn giáo thần bí và đồng thời là một tổ chức chính trị đã lãnh đạo phong trào Nghĩa Hòa Đoàn do Chu Hồng Đăng lãnh đạo[1]. Có thuyết cho rằng tổ chức này liên quan tới Bạch Liên giáo. Lực lượng nòng cốt của Nghĩa Hòa Đoàn bao gồm nhiều người giỏi võ nghệ. Do đó, Nghĩa Hòa Đoàn còn bị những người không ưa nó gọi bằng cái tên "quyền phỉ".
Sách giáo khoa trung học cơ sở của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa gọi Nghĩa Hòa Đoàn là những người yêu nước.
Tuy nhiên, có không ít người mà chủ yếu là người nước ngoài lên án Nghĩa Hòa Đoàn và quy kết tổ chức này đã gây ra sự thảm sát hàng chục ngàn người mà phần lớn là người nước ngoài. Khẩu hiệu hành động của tổ chức này là "phù Thanh diệt Dương" nghĩa là "ủng hộ Thanh triều, tiêu diệt người Tây".
Sự kiện: Tháng 8 năm 1900, liên quân 8 nước tập trung tiến đánh Bắc Kinh.
Dưới sức ép mạnh mẽ của Nghĩa Hòa Đoàn và sự uy hiếp của pháo hỏa liên quân 8 nước, triều đình nhà Thanh đứng đầu là Từ Hi Thái Hậu đã áp dụng thủ đoạn "Tuyên chiến giả, đầu hàng thật". Đối ngoại thì đầu hàng chủ nghĩa đế quốc, đối nội thì đàn áp phong trào Nghĩa Hòa Đoàn. Từ Hi Thái Hậu cầu hòa.
=> Ngày 7 tháng 9 năm 1901, triều đình nhà Thanh cùng đại diện 11 nước Anh, Pháp, Nhật, Nga, Đức, Mỹ, I-ta- li-a, Áo, Tây Ban Nha, Bỉ, Hà Lan đã ký bản "Hiệp ước Tân Sửu". Đây là một hiệp ước bất bình đẳng, là hiệp ước bán nước nhục nhã xưa nay chưa từng có.
Từ đó, triều đình nhà Thanh hoàn toàn dựa vào bọn đế quốc, trở thành tay sai trung thành của chúng thống trị nhân dân Trung Quốc, khiến xã hội Trung Quốc rơi vào tình trạng nửa phong kiến, nửa thuộc địa.
"Thế vận hội Olimpic thế giới lần thứ nhất được của hành ở đâu? Khi nào?"
"Năm 1896, thế vận hội Olimpic tại Athen."
"Ngòi nổ của chiến tranh thế giới lần thứ nhất?"
"Sự kiện Sarajevo (*)."
(*)Sarajevo:
Cuộc Đại chiến Chiến tranh thế giới thứ nhất mở đầu với sự kiện Hoàng thái tử Áo-Hung bị ám sát, dẫn đến việc người Áo - Hung tuyên chiến với Serbia.
Nguyên nhân trực tiếp dẫn đến việc Đế quốc Áo-Hung tuyên chiến với Serbia cũng như của Thế chiến thứ nhất là vụ ám sát thái tử Áo-Hung Franz Ferdinand tại Sarajevo, Bosna. Ngày 28 tháng 6 năm 1914, khi thái tử Franz Ferdinan tham gia buổi diễn tập của quân đội Áo-Hung tại Sarajevo thì bị một số thành viên của Tổ chức Bàn tay đen thực hiện kế hoạch ám sát. Sự kiện này đã châm ngòi cho cuộc chiến tranh thế giới lần thứ nhất.
"Thời gian Liên Hợp Quốc thành lập?"
"Tháng 10 năm 1945."
"Các quốc gia nhận viện trợ từ Mĩ trong kế hoạch Marshall trong thời kì Chiến tranh lạnh?"
"16 nước(*) gồm Anh, Pháp, Italia, Áo, Bỉ, Hà Lan, Luxembourg, Thụy Sĩ, Đan Mạch, Na Uy, Thụy Điển, Bồ Đào Nha, Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kì, Ireland, Iceland"
(*)Đính chính: Theo mình tra cứu tài liệu, 16 nước đó gồm: Anh, Áo, Bỉ - Luxembourg, Bồ Đào Nha, Đan Mạch, Đức, Hà Lan, Hy Lạp, Iceland, Ireland, Na Uy, Pháp, Thụy Điển, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Sĩ, Ý – Trieste.
=> Thiếu Đức, vùng Trieste (nay thuộc Italia) và Luxembourg (được xếp chung với Bỉ, dù đây là một quốc gia độc lập)
Có thể tác giả đã nhầm lẫn.
Những vấn đề này cũng muốn hỏi cô? Lúc thi tốt nghiệp trung học cô đã sớm thuộc làu rồi!
"Rất tốt, " Hứa Nghiêu Thực dừng một chút, "Xin hỏi nội dung của khoản thứ hai của “Hiệp ước Mã Quan”(*) là gì? "
(*)Hiệp ước Shimonoseki (tiếng Nhật: 下関条約, "Shimonoseki Jōyaku") hay Hiệp ước Mã Quan (tiếng Trung giản thể: 马关条约, tiếng Trung phồn thể: 馬關條約; pinyin: Mǎguān tiáoyuē) được ký kết ở sảnh đường Shunpanrō, thành phố Akamaseki, Yamaguchi, vào ngày 17 tháng 4 năm 1895 giữa Đế quốc Nhật Bản và nhà Thanh, kết thúc chiến tranh Trung-Nhật lần thứ nhất. Hội nghị hòa bình diễn ra từ ngày 20 tháng 3 đến ngày 17 tháng 4 năm 1895 và hiệp ước được ký kết đã nối tiếp và áp đảo Hiệp ước thương mại và hữu nghị Trung-Nhật năm 1871.
(Theo Wikipedia)
"Khoản thứ hai của “Hiệp ước Mã Quan”: Trung Quốc chuyển nhượng cho Nhật Bản vĩnh viễn chủ quyền đầy đủ của quần đảo Bành Hồ, Đài Loan và phần phía đông vùng biển của bán đảo Liêu Đông cùng với tất cả các tài sản có trên đó như: công sự, kho vũ khí, ...”
Khi giọng nói của cô cất lên đã khiến toàn trường xôn xao, nam sinh tên Trần Tiêu cũng kinh ngạc nhìn cô.
"Thầy giáo Hứa, xin hỏi thầy còn có những vấn đề khác sao?" Tống Hàng Hàng thầm hả hê, muốn gây khó khăn cho cô, Tống Hàng Hàng cô sống nhiều năm như vậy chẳng phải uổng phí sao?
"Bạn học, tên của bạn là gì?"
"Tống Hàng Hàng." Biết rõ còn hỏi!
"Cám ơn câu trả lời của Tống Hàng Hàng, tôi không có vấn đề gì nữa. Chúng ta hãy vỗ tay cho cô ấy nào."
Nhất thời tiếng vỗ tay như sấm động.
"Tôi rất bội phục trí nhớ của bạn học Tống Hàng Hàng, mọi người cần học tập cô ấy. Đồng thời tôi cũng hi vọng ngoài rèn luyện trí nhớ, các bạn cần rèn luyện kĩ năng suy nghĩ và năng lực phân tích."
"Tốt, chúng ta tiếp tục giảng bài thôi."
Thôi gì chứ! Muốn gây khó khăn cho cô, kết quả không thành công còn muốn dẫm lên một cước, Tống Hàng Hàng không khỏi thầm mắng.
Nhưng suốt tiết, Tống Hàng Hàng không khỏi không thừa nhận, Hứa Nghiêu Thực lên khóa thật khá, không nói đến nội dung sâu sắc, rất nhiều vấn đề về góc độ suy tư cô chưa bao giờ nghe thấy, nếu giáo viên nào ở Đại học A cũng được như Hứa Nghiêu Thực, Tống Hàng Hàng cô thật sự cảm thấy kiếm hời rồi.
Một kẻ trâu bò như vậy, cư nhiên lại là chủ nhiệm giáo đạo ở Trường Thanh 2 năm mà không có tiếng tăm gì? Tống Hàng Hàng lại lâm vào nghi ngờ.
Những chuyện này không nói đến , sau tiết đó, ngoài truyền ngôn "Hứa sư huynh danh bất hư truyền", danh tiếng Tống Hàng Hàng cũng truyền ra, người người biết rõ khoa Kinh tế Mậu dịch Quốc tế Đại học A có một tiểu nữ sinh trí nhớ tuyệt vời, nắm rõ lịch sử cận đại thế giới như lòng bàn tay, còn có người nói ra chuyện Tống Hàng Hàng là trạng nguyên của kỳ thi vào trường đại học ra tám, tiếp theo còn đàm luận gương mặt vóc người, tới cách ăn mặc và đầu tóc, thêm dầu thêm mỡ. Không ngờ Tống Hàng Hàng lại trở thành một tân sinh viên rất được hoan nghênh.
Tống Hàng Hàng lại không biết, ngày đó sau khi Trần Tiêu trở lại ký túc xá của nghiên cứu sinh, liền tuyên bố lời thề với hai anh chàng cùng phòng, nhất định trong vòng một tháng phải tóm được vị tiểu sư muội này.
Cô đọc sách ở phòng tự học, Hứa Nghiêu Thực cũng chạy đến ngồi ở phòng từ học, khiến vô số thiếu nữ hoa si thét chói tai; cô thực hành ở phòng thí nghiệm, Hứa Nghiêu Thực sẽ giả bộ thị sát đi vào phòng thí nghiệm, dẫn đến số liệu bị thiếu sót, tính thiếu thời gian, cả quá trình thí nghiệm hoàn toàn tê liệt; cô ăn cơm ở căn tin, cũng sẽ bắt gặp anh ta đi lấy phần cơm, quay đầu lại cười với cô, khiến hàng loạt thiếu nữ vô tội bị đốn ngã; thậm chí buổi chiều, trên đường cô từ phòng tự học về kí túc xá cũng bắt gặp anh ta đang thân mật tiếp xúc với đủ loại cô gái!
Nhưng cô quan sts, những cô gái này không giống sinh viên trong trường, cũng may, đường đường là phụ đạo viên của khoa Kinh tế mậu dịch Quốc tế Đại học A lại không màng đến lương tri và đạo đức hãm hại nữ học trò.
Thường thì ngoại trừ thời điểm đêm khuya yên tĩnh, một mình trình diễn trước mặt Tống Hàng Hàng, trái lại Hứa Nghiêu Thực không hề có biểu hiện là một kẻ hoa tâm háo sắc, cơ bản các sinh viên (đương nhiên, nhất là nhóm nữ sinh) đều “tiếng lành đồn xa” với anh ta, rằng phụ đạo viên này nhân phẩm hạng nhất, mà Tống Hàng Hàng – thật sự không dám gật bừa!
Tống Hàng Hàng cảm thấy kỳ quái, Cố Ngự Lâm thuần lương như vậy, tại sao có thể có một cậu nhỏ vẻ ngoài đạo mạo bên trong cái này một ra vẻ đạo mạo trong ngoài bất nhất như vậy chứ?
Bởi vì thời gian biết Hứa Nghiêu Thực là cậu của Cố Ngự Lâm cũng không lâu, Tống Hàng Hàng không kịp tìm hiểu ngọn nguồn sự việc, càng thêm hoài nghi Hứa Nghiêu Thực là do Cố Ngự Lâm phái tới, cô quyết định gọi điện thoại cho Cố Ngự Lâm để hỏi cho rõ.
Đáng tiếc gọi điện thoại, Tống Hàng Hàng vẫn vô kế khả thi, bởi vì, ngay cả Cố Ngự Lâm cũng không biết Hứa Nghiêu Thực tới đại học A, chỉ nói trước kia cậu nhỏ một mình ở bên ngoài, hình như còn tạo ra một truyền kì, sau lại không biết thế nào, chợt thay đổi ngoại hình đến trường cao trung Trường Thanh, còn tưởng là làm chủ nhiệm giáo vụ, những thứ khác, anh cũng không hề biết.
Xem ra, Tống Hàng Hàng không thể làm gì khác hơn là gặp chiêu phá chiêu, thích ứng theo hoàn cảnh rồi.
Sáng hôm đó tiết thứ nhất, tầng 9 lớp 527, lịch sử thế giới cận hiện đại.
Vốn chỉ là một tiết khô khan không thú vị, nhưng bởi vì có đại suất ca Hứa Nghiêu Thực nôit tiếng gần xa tạm thời dạy thay, hấp dẫn không ít người đến nghe giảngm một phòng học 527 nho nhỏ vốn chỉ chứa chừng 40 người, hiện tại tạm thời đã tăng lên hơn 50 người, trên lối đi cùng nhét đầy người.
Hứa đại soái ca tới lớp học khi tiếng chuông reo, dưới đài nhất thời vang lên tiếng thét chói tai.
"Các bạn học tốt, hôm nay…” Hứa đại soái ca ngẩng đầu, "Hôm nay nhiều người như vậy à? Ha ha, thì ra nhiều người cảm thấy hứng thú với lịch sử như vậy."
Tống Hàng Hàng im lặng mà trừng mắt xem thường, thật là, thú vị sao?
"Giáo sư Lý ngã bệnh, cho nên hôm nay do tôi tạm thời dạy thay, tôi tên là Hứa Nghiêu Thực, cho dù biết hay không biết, về sau mọi người đều là bạn bè."
Thật là, sẽ làm quen ư… Chẳng trách phân lượng trong lòng sinh viên lại như vậy, đại khái Tống Hàng Hàng đã hiểu tại sao Đổng Nhạc Mai lại hoa si như vậy rồi.
Ngày đó ăn xong cơm trưa ở Phù Dung cư, Đổng Nhạc Mai giải thích mấy nghi vấn của Tống Hàng Hàng, đầu tiên, Hứa Nghiêu Thực được hoan nghênh như vậy, đương nhiên là bởi vì dáng dấp đẹp trai yêu nghiệt của anh; tiếp theo cũng là nguyên nhân quan trọng nhất, Hứa Nghiêu Thực này, rất biết làm người, nghe nói khi Tống Hàng Hàng còn chưa mua điện thoại di động cho nên không nhận được thông báo mấy ngày đó, mấy sinh viên trong học viện tham gia hoạt động đều biết, Hứa Nghiêu Thực nhảy một vũ điệu ngay tại đó, sau đó còn mời một nữ tân sinh viên cùng nhảy một đoạn đơn giản.
Có nữ sinh nào chống lại được chàng trai lịch sự quân tử này? Hiển nhiên thủ đoạn thu hút nữ sinh của Hứa Nghiêu Thực quá cao! Hơn nữa sau dạ vũ còn mời mọi người ăn cơm, rõ ràng chính là con nhà giàu, loại tư chất này đủ để anh ta đứng trong hàng ngữ “thạch vương lão ngũ” (*những chàng trai hội đủ những tiêu chuẩn: đẹp trai, nhiều tiền, gia thế tốt, tính cách được, độc thân) khiến một đám nữ sinh đổ xô nhảy vào! Cho dù không kết thân, cũng có lợi cho thành tích điểm số, hay bài luận văn tốt nghiệp.
Nhưng Tống Hàng Hàng vẫn cảm thấy kỳ quái, nếu như chỉ bằng những thứ này, Hứa Nghiêu Thực vẫn không tính là gì, ngày trước ở Trường Thanh, nhiều lắm giáo đạo chỉ đẩm đương mấy chuyện vụn vặt, ăn bản không cần nhiều, huống chi hơn phân nửa là chức vị do chị gái sắp xếp.
Nhưng bây giờ là đại học A nổi tiếng cả nước, bao nhiêu tài tử thành tích tốt từ bỏ qua Bắc Đại Thanh Hoa chạy tới đây học, ở đại học A có thể trở thành phụ đạo viên, trừ phi người này có tài năng chân chính! Phải biết, chỉ bằng những thứ chiêu số nịnh hót cửa sau, tuyệt đối không thể nào nắm giữ chức vị quan trọng như vậy.
Thế nhưng rốt cuộc Hứa Nghiêu Thực này có lai lịch như thế nào đây? Sao ngay cả Cố Ngự Lâm là họ hàng thân thích cũng không biết, đối với cái gọi là “truyền kì” mà Cố Ngự Lâm nói trong điện thoại, Tống Hàng Hàng rất tò mò.
Cô đắm chìm trong suy nghĩ của mình, Hứa Nghiêu Thực ở trên đài cũng nói rất chuyên tâm, sau đó Tống Hàng Hàng chợt bị một hồi tiếng vỗ tay như sấm đánh thức, cô nghe thấy một nam sinh lúc nãy còn bày ra bộ dáng khinh thường công kích Hàm Bình, giờ lại gật đầu khen ngợi: "Quả nhiên là sinh viên tài năng của Yale University(*), giải thích thật độc đáo!"
(*)Yale University:
Viện Đại học Yale hay Đại học Yale (tiếng Anh: Yale University) là viện đại học tư thục ở New Haven, Connecticut. Thành lập năm 1701 ở Khu định cư Connecticut, Yale là một trong những viện đại học lâu đời nhất ở Hoa Kỳ, chỉ sau Trường Đại học Harvard (1636; sau này là Viện Đại học Harvard) và Trường Đại học William & Mary (1693).
Được kết hợp thành "Collegiate School", học viện này truy nguyên nguồn gốc của mình đến thế kỷ 17 khi giới lãnh đạo giáo hội tìm cách thành lập một trường đại học nhằm đào tạo mục sư và chính trị gia cho khu định cư.
Năm 1718, trường đổi tên thành "Yale College" nhằm vinh danh Elihu Yale, Thống đốc Công ty Đông Ấn Anh Quốc.
Năm 1861, Trường Cao học Nghệ thuật và Khoa học là học viện đầu tiên ở Hoa Kỳ cấp bằng Tiến sĩ (PhD.).
Đại học Yale là thành viên sáng lập của Hiệp hội các Viện Đại học Mỹ vào năm 1900.
Từ đầu thập niên 1930, Yale College được cải tổ thông qua việc thành lập các cơ sở đại học (residential college): hiện có 12 cơ sở, dự định sẽ thành lập thêm hai cơ sở nữa. Yale sử dụng hơn 1 100 nhân sự để giảng dạy và tư vấn cho khoảng 5 300 sinh viên chương trình cử nhân, và 6 100 sinh viên cao học.
Tài sản của viện đại học bao gồm 19,4 tỉ USD tiền hiến tặng, đứng thứ hai trong số các học viện nhận tiền hiến tặng nhiều nhất. Có 12, 5 triệu đầu sách được phân phối cho hơn hai mươi thư viện của viện đại học. Trong số những quán quân giải Nobel, 51 người có quan hệ với Yale như là sinh viên, giáo sư, hay nhân viên.
Những nhân vật nổi tiếng xuất thân từ Yale có 5 tổng thống Hoa Kỳ, 19 thẩm phán Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ, và vài nguyên thủ quốc gia nước ngoài.
Trường Luật danh giá của Yale là trường tuyển sinh gắt gao nhất nước Mỹ.
Đội thể thao Yale Bulldogs thi đấu liên trường trong Bảng I Ivy League thuộc Hiệp hội Thể thao Đại học Quốc gia (NCAA). Yale và Harvard là hai đối thủ cạnh tranh khốc liệt, với những đỉnh cao truyền thống là The Game (trận đấu bóng bầu dục hằng năm giữa hai viện đại học), và Harvard-Yale Regretta (cuộc đua thuyền hằng năm cũng giữa hai trường).
Màu sắc chính thức của viện đại học và các đội thể thao là màu Lam Yale.
Xem thêm: http://vi.wikipedia.org/wiki/_Yale
Gì? Yale University?! Cô bị kinh sợ rồi.
"Đúng vậy, bạn không phải biết không?" Nam sinh nghe thấy nghi vấn của cô, xoay đầu lại nói, đầu tiên là ánh mắt sáng lên, sau đó mới ngồi thẳng mở miệng, "Sư muội em còn chưa biết đi, trước kia thầy giáo Hứa chính là sinh viên đại học A chúng ta, là sinh viên trao đổi với Yale University, nghe nói luôn đạt được học bổng toàn phần, là PrinceChinese nổi tiếng của Yale."
Lúc này Tống Hàng Hàng mới thấy rõ nam sinh này, mày kiếm mắt sáng, dáng dấp hết sức tuấn lãng. Tin đồn đại học A nhiều đại suất ca thật đúng là không phải giả.
"Nhưng, nhưng Hứa…" Tại sao Hứa Nghiêu Thực lại chạy đến Trường Thanh làm một chủ nhiệm giáo đạo nho nhỏ?
"Em là tân sinh viên sao?" Hình như nam sinh rất có hứng thú với cô.
"Đúng vậy." Ngồi ở đây, không phải là tân sinh viên sao?
"Khó trách em không biết." Nam sinh khẽ mỉm cười, nụ cười kia khiến Tống Hàng Hàng nhớ lại người nào đó đã lâu không gặp, “Em xem, vốn khóa này chỉ có ba mươi người, nhưng bây giờ lại có nhiều người đến nghe giảng như vâyk, vì sao chứ? Đó là bởi vì… "
Bởi vì sao? Không phải là bởi vì Hứa Nghiêu Thực là một thạch vương lão ngũ đẹp trai lại ga-lăng sao?
"Chính là bởi vì, rất nhiều sinh viên đại học năm ba năm tư, thậm chí là cả nghiên cứu sinh ngưỡng mộ tên tuổi của anh ta mà đến, nghe vị sư huynh khóa trước giảng bài, ví dụ như anh."
Như vậy à…
"Anh, là sư huynh?"
"Đúng vậy, không giống sao?"
"Ha ha…" Vậy xem ra, Hứa Nghiêu Thực này thật sự là một nhân vật lớn đó…
"Thật ra thì tất cả mọi người cảm thấy rất kỳ quái, nghe nói Hứa sư huynh sau khi tốt nghiệp Yale University, khi mời anh ấy ở lại trường làm giáo sư, lại bị anh ấy cự tuyệt, anh cũng nghe thầy hướng dẫn nói, nghe nói sau hai năm, Hứa sư huynh giống như bốc hơi, cho đến năm nay mới chợt trở về."
"Vậy à." Sau hai năm, đó không phải là thời gian làm chủ nhiệm giáo đạo ở Trường Thanh ư?
Hình như chuyện càng ngày càng thú vị đây.
"Vị bạn học này, nói nhiều như vậy còn không biết tên của em đó. Anh là nghiên cứu sinh Trần Tiêu, có thể làm quen không?"
À? A…
"Em là…" Cô đang muốn nói tên mình, chợt nghe thấy trên bục giảng truyền tới giọng nam:
"Vấn đề này, xin mời nữ sinh mặc áo trắng ngồi hàng cuối cùng trả lời đi!"
Hàng cuối cùng, mặc áo trắng, cô nhìn chung quanh, cũng chỉ có chính mình cô, không thể nào! Cô chậm rãi đứng lên, nhưng Hứa Nghiêu Thực hỏi chuyện gì thế?
"Bạn học, ngồi trả lời là được, không cần quá gò bó." Hứa Nghiêu Thực nói.
"A…" Cô lại ngồi xuống, muốn cô nói gì?
Nam sinh tên Trần Tiêu lặng lẽ đưa qua một tờ giấy: "Liên quân tám nước(*) gồm có các quốc gia nào?"
Cái này không khó! Tống Hàng Hàng ổn ổn tâm trạng, ngẩng đầu lên "Liên quân tám nước bao gồm Anh, Nga, Đức, Mĩ, Pháp, Nhật Bản, Italia, còn có Đế quốc Áo Hung."
(*)Liên quân tám nước hay Bát Quốc Liên Quân (八國聯軍) là liên minh của tám quốc gia đế quốc nhằm chống lại sự nổi dậy của phong trào Nghĩa Hòa Đoàn tập kích vào các sứ quán của tám quốc gia này ở Trung Quốc.
Tám nước đó gồm: Anh, Pháp, Mỹ, Đức, Ý, Nhật, Nga và Đế quốc Áo-Hung.
Liên quân tám nước phản công thành công Nghĩa Hòa Đoàn.
Nghĩa Hòa Đoàn một tổ chức tôn giáo thần bí và đồng thời là một tổ chức chính trị đã lãnh đạo phong trào Nghĩa Hòa Đoàn do Chu Hồng Đăng lãnh đạo[1]. Có thuyết cho rằng tổ chức này liên quan tới Bạch Liên giáo. Lực lượng nòng cốt của Nghĩa Hòa Đoàn bao gồm nhiều người giỏi võ nghệ. Do đó, Nghĩa Hòa Đoàn còn bị những người không ưa nó gọi bằng cái tên "quyền phỉ".
Sách giáo khoa trung học cơ sở của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa gọi Nghĩa Hòa Đoàn là những người yêu nước.
Tuy nhiên, có không ít người mà chủ yếu là người nước ngoài lên án Nghĩa Hòa Đoàn và quy kết tổ chức này đã gây ra sự thảm sát hàng chục ngàn người mà phần lớn là người nước ngoài. Khẩu hiệu hành động của tổ chức này là "phù Thanh diệt Dương" nghĩa là "ủng hộ Thanh triều, tiêu diệt người Tây".
Sự kiện: Tháng 8 năm 1900, liên quân 8 nước tập trung tiến đánh Bắc Kinh.
Dưới sức ép mạnh mẽ của Nghĩa Hòa Đoàn và sự uy hiếp của pháo hỏa liên quân 8 nước, triều đình nhà Thanh đứng đầu là Từ Hi Thái Hậu đã áp dụng thủ đoạn "Tuyên chiến giả, đầu hàng thật". Đối ngoại thì đầu hàng chủ nghĩa đế quốc, đối nội thì đàn áp phong trào Nghĩa Hòa Đoàn. Từ Hi Thái Hậu cầu hòa.
=> Ngày 7 tháng 9 năm 1901, triều đình nhà Thanh cùng đại diện 11 nước Anh, Pháp, Nhật, Nga, Đức, Mỹ, I-ta- li-a, Áo, Tây Ban Nha, Bỉ, Hà Lan đã ký bản "Hiệp ước Tân Sửu". Đây là một hiệp ước bất bình đẳng, là hiệp ước bán nước nhục nhã xưa nay chưa từng có.
Từ đó, triều đình nhà Thanh hoàn toàn dựa vào bọn đế quốc, trở thành tay sai trung thành của chúng thống trị nhân dân Trung Quốc, khiến xã hội Trung Quốc rơi vào tình trạng nửa phong kiến, nửa thuộc địa.
"Thế vận hội Olimpic thế giới lần thứ nhất được của hành ở đâu? Khi nào?"
"Năm 1896, thế vận hội Olimpic tại Athen."
"Ngòi nổ của chiến tranh thế giới lần thứ nhất?"
"Sự kiện Sarajevo (*)."
(*)Sarajevo:
Cuộc Đại chiến Chiến tranh thế giới thứ nhất mở đầu với sự kiện Hoàng thái tử Áo-Hung bị ám sát, dẫn đến việc người Áo - Hung tuyên chiến với Serbia.
Nguyên nhân trực tiếp dẫn đến việc Đế quốc Áo-Hung tuyên chiến với Serbia cũng như của Thế chiến thứ nhất là vụ ám sát thái tử Áo-Hung Franz Ferdinand tại Sarajevo, Bosna. Ngày 28 tháng 6 năm 1914, khi thái tử Franz Ferdinan tham gia buổi diễn tập của quân đội Áo-Hung tại Sarajevo thì bị một số thành viên của Tổ chức Bàn tay đen thực hiện kế hoạch ám sát. Sự kiện này đã châm ngòi cho cuộc chiến tranh thế giới lần thứ nhất.
"Thời gian Liên Hợp Quốc thành lập?"
"Tháng 10 năm 1945."
"Các quốc gia nhận viện trợ từ Mĩ trong kế hoạch Marshall trong thời kì Chiến tranh lạnh?"
"16 nước(*) gồm Anh, Pháp, Italia, Áo, Bỉ, Hà Lan, Luxembourg, Thụy Sĩ, Đan Mạch, Na Uy, Thụy Điển, Bồ Đào Nha, Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kì, Ireland, Iceland"
(*)Đính chính: Theo mình tra cứu tài liệu, 16 nước đó gồm: Anh, Áo, Bỉ - Luxembourg, Bồ Đào Nha, Đan Mạch, Đức, Hà Lan, Hy Lạp, Iceland, Ireland, Na Uy, Pháp, Thụy Điển, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Sĩ, Ý – Trieste.
=> Thiếu Đức, vùng Trieste (nay thuộc Italia) và Luxembourg (được xếp chung với Bỉ, dù đây là một quốc gia độc lập)
Có thể tác giả đã nhầm lẫn.
Những vấn đề này cũng muốn hỏi cô? Lúc thi tốt nghiệp trung học cô đã sớm thuộc làu rồi!
"Rất tốt, " Hứa Nghiêu Thực dừng một chút, "Xin hỏi nội dung của khoản thứ hai của “Hiệp ước Mã Quan”(*) là gì? "
(*)Hiệp ước Shimonoseki (tiếng Nhật: 下関条約, "Shimonoseki Jōyaku") hay Hiệp ước Mã Quan (tiếng Trung giản thể: 马关条约, tiếng Trung phồn thể: 馬關條約; pinyin: Mǎguān tiáoyuē) được ký kết ở sảnh đường Shunpanrō, thành phố Akamaseki, Yamaguchi, vào ngày 17 tháng 4 năm 1895 giữa Đế quốc Nhật Bản và nhà Thanh, kết thúc chiến tranh Trung-Nhật lần thứ nhất. Hội nghị hòa bình diễn ra từ ngày 20 tháng 3 đến ngày 17 tháng 4 năm 1895 và hiệp ước được ký kết đã nối tiếp và áp đảo Hiệp ước thương mại và hữu nghị Trung-Nhật năm 1871.
(Theo Wikipedia)
"Khoản thứ hai của “Hiệp ước Mã Quan”: Trung Quốc chuyển nhượng cho Nhật Bản vĩnh viễn chủ quyền đầy đủ của quần đảo Bành Hồ, Đài Loan và phần phía đông vùng biển của bán đảo Liêu Đông cùng với tất cả các tài sản có trên đó như: công sự, kho vũ khí, ...”
Khi giọng nói của cô cất lên đã khiến toàn trường xôn xao, nam sinh tên Trần Tiêu cũng kinh ngạc nhìn cô.
"Thầy giáo Hứa, xin hỏi thầy còn có những vấn đề khác sao?" Tống Hàng Hàng thầm hả hê, muốn gây khó khăn cho cô, Tống Hàng Hàng cô sống nhiều năm như vậy chẳng phải uổng phí sao?
"Bạn học, tên của bạn là gì?"
"Tống Hàng Hàng." Biết rõ còn hỏi!
"Cám ơn câu trả lời của Tống Hàng Hàng, tôi không có vấn đề gì nữa. Chúng ta hãy vỗ tay cho cô ấy nào."
Nhất thời tiếng vỗ tay như sấm động.
"Tôi rất bội phục trí nhớ của bạn học Tống Hàng Hàng, mọi người cần học tập cô ấy. Đồng thời tôi cũng hi vọng ngoài rèn luyện trí nhớ, các bạn cần rèn luyện kĩ năng suy nghĩ và năng lực phân tích."
"Tốt, chúng ta tiếp tục giảng bài thôi."
Thôi gì chứ! Muốn gây khó khăn cho cô, kết quả không thành công còn muốn dẫm lên một cước, Tống Hàng Hàng không khỏi thầm mắng.
Nhưng suốt tiết, Tống Hàng Hàng không khỏi không thừa nhận, Hứa Nghiêu Thực lên khóa thật khá, không nói đến nội dung sâu sắc, rất nhiều vấn đề về góc độ suy tư cô chưa bao giờ nghe thấy, nếu giáo viên nào ở Đại học A cũng được như Hứa Nghiêu Thực, Tống Hàng Hàng cô thật sự cảm thấy kiếm hời rồi.
Một kẻ trâu bò như vậy, cư nhiên lại là chủ nhiệm giáo đạo ở Trường Thanh 2 năm mà không có tiếng tăm gì? Tống Hàng Hàng lại lâm vào nghi ngờ.
Những chuyện này không nói đến , sau tiết đó, ngoài truyền ngôn "Hứa sư huynh danh bất hư truyền", danh tiếng Tống Hàng Hàng cũng truyền ra, người người biết rõ khoa Kinh tế Mậu dịch Quốc tế Đại học A có một tiểu nữ sinh trí nhớ tuyệt vời, nắm rõ lịch sử cận đại thế giới như lòng bàn tay, còn có người nói ra chuyện Tống Hàng Hàng là trạng nguyên của kỳ thi vào trường đại học ra tám, tiếp theo còn đàm luận gương mặt vóc người, tới cách ăn mặc và đầu tóc, thêm dầu thêm mỡ. Không ngờ Tống Hàng Hàng lại trở thành một tân sinh viên rất được hoan nghênh.
Tống Hàng Hàng lại không biết, ngày đó sau khi Trần Tiêu trở lại ký túc xá của nghiên cứu sinh, liền tuyên bố lời thề với hai anh chàng cùng phòng, nhất định trong vòng một tháng phải tóm được vị tiểu sư muội này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.