Tương Lai Mỹ Thực: Hào Môn Sủng Hôn
Chương 8: Anh Trai Ăn Thức Ăn Thừa Của Cô 4
Hắc Miêu Bạch Bạch
06/10/2022
Lăng Thiên Việt vốn cảm thấy mình không quá chú trọng vào vấn đề ăn uống, lúc này lại mở to miệng mà ăn.
Thẩm Vân Cẩn vốn vẫn rất chú trọng vấn đề dưỡng sinh, bình thường đều ăn rất ít, lúc này lại là đưa tay gắp không ngừng.
Lăng Huyên vốn cảm thấy không đói lắm, bất tri bất giác lại xới thêm chén cơm thứ ba.
Đến khi Lăng Thiên Việt bảo An bá đi xới thêm chén cơm thứ tư, người máy quản gia thông minh liếc mắt một cái nói: “Báo cáo thượng tướng đại nhân, đã hết cơm rồi! Ngoài ra, ngài đã ăn ba bát cơm, không nên ăn nữa, ăn quá nhiều không có lợi cho sức khỏe.”
Bởi vì tốc độ ăn tương đối chậm, mới ăn xong một chén cơm, Thẩm Vân Cẩn đang muốn thêm chén thứ hai lông mày liễu dựng thẳng, trừng mắt nhìn chồng và con trai nhà mình: “Hai người sao lại có thể ăn nhiều như vậy chứ! Cũng không chừa lại một chút cho tôi và Yêu Yêu!”
Lăng Yêu Yêu chìa ra nửa chén cơm còn lại của mình rồi nói: “Mẹ ơi, con ăn ít lắm, ăn một chén là đủ rồi... Thật ra con đã no rồi, còn lại nửa chén này con không ăn thêm được nữa.”
Con gái mà, đều yêu cái đẹp, cho dù trong thời đại tinh tế có rất nhiều dược tề có tác dụng giảm cân lành mạnh không có tác dụng phụ nhưng vẫn sẽ cố ý kiềm chế lượng thức ăn của mình.
Thẩm Vân Cẩn dừng lại, phát hiện bản thân mình kỳ thật cũng ăn sắp no rồi. Lăng Thiên Việt cũng rất có ánh mắt múc cho bà ấy thêm một chén canh cá, lại múc thêm cho mình một chén, tô canh cá lập tức thấy đáy.
Cảm giác mình còn chưa ăn no, Lăng Huyên nhìn thoáng qua trong chén của em gái mình ở bên cạnh còn lại nửa chén cơm, lại bắt đầu nghiêm mặt giáo huấn: “Ăn hết đi, không được lãng phí.”
Lăng Yêu Yêu chỉ đành ủy khuất “Dạ” một tiếng, dáng vẻ buồn bực lại bắt đầu lùa cơm, đôi đũa nhặt từng hạt cơm bỏ vào miệng, bộ dáng như thể cô đã thật sự ăn quá no rồi.
Thẩm Vân Cẩn nhìn không nổi nữa, con gái bé bỏng thể chất yếu ớt, không ăn được quá nhiều thức ăn bổ dưỡng, nếu như đã ăn no rồi mà còn cố gắng ăn thêm nữa thì sẽ rất dễ bị đau bụng.
Bà ấy bưng chén của con gái lên, rất có khí thế “rầm” một tiếng đặt ở trước mặt Lăng Huyên: “Để cho bảo bối Yêu Yêu của mẹ ăn no căng bụng thì phải làm sao bây giờ? Nếu mà con sợ lãng phí thì chính mình tự đi mà ăn! ”
Làm xong việc này, Thẩm Vân Cẩn lại ngồi xuống chậm rãi uống canh cá được đựng trong hộp giữ ấm nên vẫn còn nóng hổi, vừa nghiêm túc thẩm vấn con gái bảo bối của mình: “Yêu Yêu, mấy đồ ăn này thật sự là do con tự tay làm à? Không phải là con đặt hàng từ một nhà hàng mới nào đấy chứ?”
Trình độ của bữa ăn này đâu chỉ tốt hơn so với người máy, quả thực có thể so với đầu bếp chính của nhà hàng năm sao! Hơn nữa màu sắc của các món ăn còn phức tạp tinh xảo hơn nhiều so với các nhà hàng năm sao nữa đấy!
Lăng Huyên nhìn chằm chằm chén cơm thừa của em gái mình vài giây... Kiên trì nguyên tắc không lãng phí thức ăn nên anh vẫn bưng chén cơm lên, chan thêm nước canh rồi chỉ vài ba ngụm là đã ăn sạch.
Lăng Yêu Yêu cảm thấy rất oan uổng: “Anh trai có thể giúp con làm chứng mà! Thật sự do con làm hết tất cả đấy! Nếu ba mẹ không tin thì để tối nay con lại nấu thêm một bữa nữa cho ba mẹ xem nhé!”
“Là con bé làm.” Lăng Huyên lau miệng, mày nhíu chặt: “Em học nấu cơm làm gì thế? Không phải là muốn theo đuổi thằng nhóc nào đấy chứ?!”
Anh chợt nhớ tới phó tướng trong quân của mình, chính vì muốn theo đuổi con gái nhà người ta mà trong lúc bận rộn cũng không quên dành thời gian học nấu ăn, cũng chỉ bởi vì đối phương nói thích đàn ông biết xuống bếp... Mặc dù tay nghề cậu ta cũng không làm tốt như người máy.
Nghĩ đến cô em gái được nuông chiều luôn tùy hứng của nhà mình, chỉ vì theo đuổi một thằng nhóc thối nào đó mà có thể làm được đến bước này, cũng không biết ở sau lưng mọi người trong nhà đã vụng trộm luyện bao nhiêu lần mới có thể luyện ra được tay nghề như thế này, Lăng Huyên liền cảm thấy rất khó chịu.
Cái gọi là “có việc” của con bé, không phải là muốn xin bọn họ đồng ý đấy chứ?
Tuổi còn nhỏ, nói chuyện yêu đương gì chứ, anh tuyệt đối sẽ không đồng ý!
Thẩm Vân Cẩn vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ: “Đúng rồi, mùa hè năm ngoái nha đầu con đã trở nên thần thần bí bí rồi, còn thường xuyên chạy ra ngoài, rồi còn thêm để ý đến chuyện trang điểm ăn mặc nữa! Nói với mẹ là con trai nhà nào đi? Để mẹ lên kế hoạch cho con! Đảm bảo dễ như trở bàn tay!”
Ba Lăng đối với chuyện này thì lại có một chút phê bình kín đáo: “Không được! Con gái bảo bối nhà chúng ta sao có thể vội vàng lấy lòng thằng nhóc thối nhà người khác được chứ?”
Lăng Yêu Yêu lại càng oan uổng hơn nữa, cô trực tiếp nói ra mục đích của mình: “Ba, mẹ! Con thực sự không thích ai cả mà, con chỉ muốn đăng ký học chuyên ngành thực trị liệu thôi!”
Thẩm Vân Cẩn vốn vẫn rất chú trọng vấn đề dưỡng sinh, bình thường đều ăn rất ít, lúc này lại là đưa tay gắp không ngừng.
Lăng Huyên vốn cảm thấy không đói lắm, bất tri bất giác lại xới thêm chén cơm thứ ba.
Đến khi Lăng Thiên Việt bảo An bá đi xới thêm chén cơm thứ tư, người máy quản gia thông minh liếc mắt một cái nói: “Báo cáo thượng tướng đại nhân, đã hết cơm rồi! Ngoài ra, ngài đã ăn ba bát cơm, không nên ăn nữa, ăn quá nhiều không có lợi cho sức khỏe.”
Bởi vì tốc độ ăn tương đối chậm, mới ăn xong một chén cơm, Thẩm Vân Cẩn đang muốn thêm chén thứ hai lông mày liễu dựng thẳng, trừng mắt nhìn chồng và con trai nhà mình: “Hai người sao lại có thể ăn nhiều như vậy chứ! Cũng không chừa lại một chút cho tôi và Yêu Yêu!”
Lăng Yêu Yêu chìa ra nửa chén cơm còn lại của mình rồi nói: “Mẹ ơi, con ăn ít lắm, ăn một chén là đủ rồi... Thật ra con đã no rồi, còn lại nửa chén này con không ăn thêm được nữa.”
Con gái mà, đều yêu cái đẹp, cho dù trong thời đại tinh tế có rất nhiều dược tề có tác dụng giảm cân lành mạnh không có tác dụng phụ nhưng vẫn sẽ cố ý kiềm chế lượng thức ăn của mình.
Thẩm Vân Cẩn dừng lại, phát hiện bản thân mình kỳ thật cũng ăn sắp no rồi. Lăng Thiên Việt cũng rất có ánh mắt múc cho bà ấy thêm một chén canh cá, lại múc thêm cho mình một chén, tô canh cá lập tức thấy đáy.
Cảm giác mình còn chưa ăn no, Lăng Huyên nhìn thoáng qua trong chén của em gái mình ở bên cạnh còn lại nửa chén cơm, lại bắt đầu nghiêm mặt giáo huấn: “Ăn hết đi, không được lãng phí.”
Lăng Yêu Yêu chỉ đành ủy khuất “Dạ” một tiếng, dáng vẻ buồn bực lại bắt đầu lùa cơm, đôi đũa nhặt từng hạt cơm bỏ vào miệng, bộ dáng như thể cô đã thật sự ăn quá no rồi.
Thẩm Vân Cẩn nhìn không nổi nữa, con gái bé bỏng thể chất yếu ớt, không ăn được quá nhiều thức ăn bổ dưỡng, nếu như đã ăn no rồi mà còn cố gắng ăn thêm nữa thì sẽ rất dễ bị đau bụng.
Bà ấy bưng chén của con gái lên, rất có khí thế “rầm” một tiếng đặt ở trước mặt Lăng Huyên: “Để cho bảo bối Yêu Yêu của mẹ ăn no căng bụng thì phải làm sao bây giờ? Nếu mà con sợ lãng phí thì chính mình tự đi mà ăn! ”
Làm xong việc này, Thẩm Vân Cẩn lại ngồi xuống chậm rãi uống canh cá được đựng trong hộp giữ ấm nên vẫn còn nóng hổi, vừa nghiêm túc thẩm vấn con gái bảo bối của mình: “Yêu Yêu, mấy đồ ăn này thật sự là do con tự tay làm à? Không phải là con đặt hàng từ một nhà hàng mới nào đấy chứ?”
Trình độ của bữa ăn này đâu chỉ tốt hơn so với người máy, quả thực có thể so với đầu bếp chính của nhà hàng năm sao! Hơn nữa màu sắc của các món ăn còn phức tạp tinh xảo hơn nhiều so với các nhà hàng năm sao nữa đấy!
Lăng Huyên nhìn chằm chằm chén cơm thừa của em gái mình vài giây... Kiên trì nguyên tắc không lãng phí thức ăn nên anh vẫn bưng chén cơm lên, chan thêm nước canh rồi chỉ vài ba ngụm là đã ăn sạch.
Lăng Yêu Yêu cảm thấy rất oan uổng: “Anh trai có thể giúp con làm chứng mà! Thật sự do con làm hết tất cả đấy! Nếu ba mẹ không tin thì để tối nay con lại nấu thêm một bữa nữa cho ba mẹ xem nhé!”
“Là con bé làm.” Lăng Huyên lau miệng, mày nhíu chặt: “Em học nấu cơm làm gì thế? Không phải là muốn theo đuổi thằng nhóc nào đấy chứ?!”
Anh chợt nhớ tới phó tướng trong quân của mình, chính vì muốn theo đuổi con gái nhà người ta mà trong lúc bận rộn cũng không quên dành thời gian học nấu ăn, cũng chỉ bởi vì đối phương nói thích đàn ông biết xuống bếp... Mặc dù tay nghề cậu ta cũng không làm tốt như người máy.
Nghĩ đến cô em gái được nuông chiều luôn tùy hứng của nhà mình, chỉ vì theo đuổi một thằng nhóc thối nào đó mà có thể làm được đến bước này, cũng không biết ở sau lưng mọi người trong nhà đã vụng trộm luyện bao nhiêu lần mới có thể luyện ra được tay nghề như thế này, Lăng Huyên liền cảm thấy rất khó chịu.
Cái gọi là “có việc” của con bé, không phải là muốn xin bọn họ đồng ý đấy chứ?
Tuổi còn nhỏ, nói chuyện yêu đương gì chứ, anh tuyệt đối sẽ không đồng ý!
Thẩm Vân Cẩn vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ: “Đúng rồi, mùa hè năm ngoái nha đầu con đã trở nên thần thần bí bí rồi, còn thường xuyên chạy ra ngoài, rồi còn thêm để ý đến chuyện trang điểm ăn mặc nữa! Nói với mẹ là con trai nhà nào đi? Để mẹ lên kế hoạch cho con! Đảm bảo dễ như trở bàn tay!”
Ba Lăng đối với chuyện này thì lại có một chút phê bình kín đáo: “Không được! Con gái bảo bối nhà chúng ta sao có thể vội vàng lấy lòng thằng nhóc thối nhà người khác được chứ?”
Lăng Yêu Yêu lại càng oan uổng hơn nữa, cô trực tiếp nói ra mục đích của mình: “Ba, mẹ! Con thực sự không thích ai cả mà, con chỉ muốn đăng ký học chuyên ngành thực trị liệu thôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.