Tương Lai Mỹ Thực: Hào Môn Sủng Hôn
Chương 27: Bánh Kem Sô Cô La 2
Hắc Miêu Bạch Bạch
19/10/2022
Lăng Yêu Yêu thấy Lăng Huyên không trả lời mình, cô lại tiếp tục dây dưa: “Nếu không kịp thì buổi trưa anh bảo sĩ quan phụ tá tới đây một chuyến cũng được...”
Lăng Huyên rũ mắt, không nhìn cô nữa, giọng nói cũng hết sức lãnh đạm: “Em có chuyện gì thế?”
Lăng Yêu Yêu tức giận mà không có chỗ phát tiết, cô cảm thấy tính tình của Lăng Huyên hôm nay rất kỳ quái, cả ngày hôm qua cô đã cố gắng hơn nửa ngày để ôm cánh tay/đùi của ông anh chiến thần rồi, thế mà toàn bộ uổng phí!
Tuy nhiên nghĩ đến việc sau khi khai giảng cô mới có thể nhìn thấy lại Lăng Huyên, giọng cô vẫn mềm nhũn: “Để em làm chút điểm tâm cho anh, mang theo trên đường ăn.”
Lăng Huyên lạnh nhạt từ chối: “Không cần đâu, trên chiến hạm không thiếu đồ ăn.”
Lăng Yêu Yêu lúc này đã thật sự tức giận: “Có phải anh chê em làm phiền anh không? Được rồi, sau này em sẽ không làm cái gì cho anh ăn nữa! Ông anh thối!”
Tiểu nha đầu tức giận xoay người chạy về phía cầu thang.
Trong lòng Lăng Huyên ngũ vị tạp trần, không biết làm thế nào liền nói ra lời: “Chiều nay ba giờ, anh sẽ về nhà.”
Tiểu nha đầu dừng bước một chút, “Hừ” một tiếng, không quay đầu lại.
*
Ba giờ chiều, khi Lăng Huyên về đến nhà, quản gia thông minh An bá đưa cho anh một hộp đựng thức ăn mang đi thật lớn.
Lăng Huyên hỏi: “Yêu Yêu đâu?”
An bá mỉm cười chuyển lời: “Yêu Yêu tiểu thư nói cô ấy bận nấu đồ ăn trên tinh mạng cho mấy anh đẹp trai, nói là không rảnh để tiễn ngài, chúc ngài một đường thuận buồm xuôi gió!”
Lăng Huyên: “...”
Mặc dù anh biết nha đầu kia hơn phân nửa là cố ý nói như vậy để chọc tức anh, nhưng anh vẫn rất có một loại xúc động muốn bắt người ra đây rồi giáo dục một trận.
Loại sinh vật tên em gái này, thật sự là không thể bớt lo!
Lăng Huyên mở hộp thức ăn ra, thấy bên trong hộp đựng nhiều loại điểm tâm rất đẹp, có chừng năm loại.
Có dán tên lên từng loại: bánh hoa hồng ngàn lớp, bánh đậu đỏ, bánh su kem sữa bò, bánh trà xanh.
Cuối cùng còn có một cái bánh sô cô la tinh xảo nho nhỏ, được dán một tờ giấy ghi chú riêng, chữ viết tay vô cùng xinh đẹp ——
[Cái này phải ăn hết trong một ngày! Không thích ăn cũng không được lãng phí! ╭(╯^╰)╮]
Em gái đôi khi cũng sẽ rất thân mật rất đáng yêu ... Lăng Huyên hình như thật sự nhìn thấy bộ dáng xinh đẹp bĩu môi của tiểu nha đầu.
Còn chưa rời đi mà Lăng Huyên đã bắt đầu nghĩ, có phải anh nên cố gắng để trở về sớm hơn một chút không?
*
Lăng Yêu Yêu không nói dối, thật sự cô còn bận nấu đồ ăn ngon cho mấy anh đẹp trai ở trên tinh mạng.
Tuy nhiên cái anh đẹp trai này cũng không phải là ý định trước đó của cô, mà là đối phương mặt dày mày dạn, cứng rắn tiến vào.
“Tôi là kẻ keo kiệt” sáng sớm hôm nay đã thử ăn đậu phụ Ma Bà mới của cô, “Zhen” thì lại không thấy xuất hiện. Sau đó đại khái là bởi vì số tiền cô bỏ ra mời người đến ăn quá thấp không thể khiến công chúng chú ý, số đậu phụ Ma Bà còn lại thế mà lại không có ai ăn thử!
“Tôi là kẻ keo kiệt” vẫn cho điểm đánh giá giống hệt như hôm qua, ngoài ra còn một cái bình luận lấp lánh – [Cửa hàng trưởng đại nhân, cầu làm quen, cầu kết giao, cầu thêm dưa chuột đậu phụ!]
Khi Lăng Yêu Yêu truy cập vào tinh mạng, không biết tên này lấy ở đâu ra quyền quản lý trang thương mại thức ăn trị liệu ảo, trực tiếp thông qua kênh hệ thống của trang thương mại nhắn tin trực tiếp cho cô nói chuyện về việc quảng bá hợp tác.
Lăng Yêu Yêu không chú ý đến tên người quản lý, liền nhấn nút đồng ý!
Vì thế, ID khách hàng “Tôi là kẻ keo kiệt” xuất hiện trong khung chat, là một thiếu niên tuấn mỹ ngũ quan thanh tuấn lại mang theo mấy phần tà khí, cứ như vậy đột nhiên xuất hiện trong phòng thí nghiệm tập sự kiêm phòng bếp mà cô đã thuê.
Mà Lăng Yêu Yêu, giờ phút này đang ở trong tinh mạng làm các loại bánh ngọt —— bỏ thêm tinh chất sô cô la/ dâu tây/ việt quất/ hương thảo... sau khi chiết xuất.
“Tôi là kẻ keo kiệt” thấy Lăng Yêu Yêu có một khuôn mặt rất bình thường do hệ thống mặc định, trên khuôn mặt xinh đẹp của anh ta có chút thất vọng, vốn tưởng rằng tay nghề nấu ăn tốt như vậy thì sau lưng nhất định là một mỹ nữ.
Anh ta đánh giá phòng thí nghiệm tập sự đơn sơ kiêm phòng bếp, sau đó lảm nhảm một đống lớn: “Cái món đậu phụ Ma Bà gì đó của cô, vì sao lại thiết lập hạn chế mỗi người chỉ được nhận năm phần thôi hả? Ăn ngon quá đi! Chỉ là ăn nhiều thì miệng hơi tê thôi…Cũng may mà tôi thông minh, sau khi thoát ra rồi đăng nhập lại thì dữ liệu debuff được làm mới!...Còn nữa, chẳng lẽ mấy cái món ăn mỹ vị dưa chuột, đậu phụ của cô là được làm ra ở tại một cái nơi rách nát như thế này à?”
Giọng điệu rõ ràng không thể tin nổi!
“Tôi là kẻ keo kiệt” đã đến đây, không thể nghi ngờ rằng đã có sẵn một người để ăn thử mấy tác phẩm của Lăng Yêu Yêu rồi.
Cô cũng lười so đo vì sao người này lại có quyền quản lý, trực tiếp nhét cho anh ta một cái bánh sô cô la, nói ngắn gọn: “Đừng nói nhảm nữa, ăn đi! Ăn xong thì nói cho tôi biết về hiệu quả trị liệu!”
Trên đĩa sứ trắng, bánh sô cô la được trang trí với các loại hạt và hai quả anh đào, hương vị sô cô la thơm ngon thuần hậu, vị bánh mềm xốp ngon miệng, vô cùng mỹ vị hấp dẫn.
“Tôi là kẻ keo kiệt” nhanh chóng mà lại tao nhã giải quyết miếng bánh sô cô la nhỏ này, còn chưa thỏa mãn chép chép miệng.
Lửa ăn hàng hừng hực thiêu đốt, Tiêu Kỳ nhìn chằm chằm một loạt bánh ngọt có vị khác đang đặt trên bàn ăn, thoạt nhìn cái nào cái nấy đều rất tinh xảo mê người, cố nén xúc động muốn cướp lấy toàn bộ ăn hết.
Anh ta nho nhã lễ độ giới thiệu bản thân: “Tôi là Tiêu Kỳ, mỹ nữ, tên cô là gì thế?”
Lăng Huyên rũ mắt, không nhìn cô nữa, giọng nói cũng hết sức lãnh đạm: “Em có chuyện gì thế?”
Lăng Yêu Yêu tức giận mà không có chỗ phát tiết, cô cảm thấy tính tình của Lăng Huyên hôm nay rất kỳ quái, cả ngày hôm qua cô đã cố gắng hơn nửa ngày để ôm cánh tay/đùi của ông anh chiến thần rồi, thế mà toàn bộ uổng phí!
Tuy nhiên nghĩ đến việc sau khi khai giảng cô mới có thể nhìn thấy lại Lăng Huyên, giọng cô vẫn mềm nhũn: “Để em làm chút điểm tâm cho anh, mang theo trên đường ăn.”
Lăng Huyên lạnh nhạt từ chối: “Không cần đâu, trên chiến hạm không thiếu đồ ăn.”
Lăng Yêu Yêu lúc này đã thật sự tức giận: “Có phải anh chê em làm phiền anh không? Được rồi, sau này em sẽ không làm cái gì cho anh ăn nữa! Ông anh thối!”
Tiểu nha đầu tức giận xoay người chạy về phía cầu thang.
Trong lòng Lăng Huyên ngũ vị tạp trần, không biết làm thế nào liền nói ra lời: “Chiều nay ba giờ, anh sẽ về nhà.”
Tiểu nha đầu dừng bước một chút, “Hừ” một tiếng, không quay đầu lại.
*
Ba giờ chiều, khi Lăng Huyên về đến nhà, quản gia thông minh An bá đưa cho anh một hộp đựng thức ăn mang đi thật lớn.
Lăng Huyên hỏi: “Yêu Yêu đâu?”
An bá mỉm cười chuyển lời: “Yêu Yêu tiểu thư nói cô ấy bận nấu đồ ăn trên tinh mạng cho mấy anh đẹp trai, nói là không rảnh để tiễn ngài, chúc ngài một đường thuận buồm xuôi gió!”
Lăng Huyên: “...”
Mặc dù anh biết nha đầu kia hơn phân nửa là cố ý nói như vậy để chọc tức anh, nhưng anh vẫn rất có một loại xúc động muốn bắt người ra đây rồi giáo dục một trận.
Loại sinh vật tên em gái này, thật sự là không thể bớt lo!
Lăng Huyên mở hộp thức ăn ra, thấy bên trong hộp đựng nhiều loại điểm tâm rất đẹp, có chừng năm loại.
Có dán tên lên từng loại: bánh hoa hồng ngàn lớp, bánh đậu đỏ, bánh su kem sữa bò, bánh trà xanh.
Cuối cùng còn có một cái bánh sô cô la tinh xảo nho nhỏ, được dán một tờ giấy ghi chú riêng, chữ viết tay vô cùng xinh đẹp ——
[Cái này phải ăn hết trong một ngày! Không thích ăn cũng không được lãng phí! ╭(╯^╰)╮]
Em gái đôi khi cũng sẽ rất thân mật rất đáng yêu ... Lăng Huyên hình như thật sự nhìn thấy bộ dáng xinh đẹp bĩu môi của tiểu nha đầu.
Còn chưa rời đi mà Lăng Huyên đã bắt đầu nghĩ, có phải anh nên cố gắng để trở về sớm hơn một chút không?
*
Lăng Yêu Yêu không nói dối, thật sự cô còn bận nấu đồ ăn ngon cho mấy anh đẹp trai ở trên tinh mạng.
Tuy nhiên cái anh đẹp trai này cũng không phải là ý định trước đó của cô, mà là đối phương mặt dày mày dạn, cứng rắn tiến vào.
“Tôi là kẻ keo kiệt” sáng sớm hôm nay đã thử ăn đậu phụ Ma Bà mới của cô, “Zhen” thì lại không thấy xuất hiện. Sau đó đại khái là bởi vì số tiền cô bỏ ra mời người đến ăn quá thấp không thể khiến công chúng chú ý, số đậu phụ Ma Bà còn lại thế mà lại không có ai ăn thử!
“Tôi là kẻ keo kiệt” vẫn cho điểm đánh giá giống hệt như hôm qua, ngoài ra còn một cái bình luận lấp lánh – [Cửa hàng trưởng đại nhân, cầu làm quen, cầu kết giao, cầu thêm dưa chuột đậu phụ!]
Khi Lăng Yêu Yêu truy cập vào tinh mạng, không biết tên này lấy ở đâu ra quyền quản lý trang thương mại thức ăn trị liệu ảo, trực tiếp thông qua kênh hệ thống của trang thương mại nhắn tin trực tiếp cho cô nói chuyện về việc quảng bá hợp tác.
Lăng Yêu Yêu không chú ý đến tên người quản lý, liền nhấn nút đồng ý!
Vì thế, ID khách hàng “Tôi là kẻ keo kiệt” xuất hiện trong khung chat, là một thiếu niên tuấn mỹ ngũ quan thanh tuấn lại mang theo mấy phần tà khí, cứ như vậy đột nhiên xuất hiện trong phòng thí nghiệm tập sự kiêm phòng bếp mà cô đã thuê.
Mà Lăng Yêu Yêu, giờ phút này đang ở trong tinh mạng làm các loại bánh ngọt —— bỏ thêm tinh chất sô cô la/ dâu tây/ việt quất/ hương thảo... sau khi chiết xuất.
“Tôi là kẻ keo kiệt” thấy Lăng Yêu Yêu có một khuôn mặt rất bình thường do hệ thống mặc định, trên khuôn mặt xinh đẹp của anh ta có chút thất vọng, vốn tưởng rằng tay nghề nấu ăn tốt như vậy thì sau lưng nhất định là một mỹ nữ.
Anh ta đánh giá phòng thí nghiệm tập sự đơn sơ kiêm phòng bếp, sau đó lảm nhảm một đống lớn: “Cái món đậu phụ Ma Bà gì đó của cô, vì sao lại thiết lập hạn chế mỗi người chỉ được nhận năm phần thôi hả? Ăn ngon quá đi! Chỉ là ăn nhiều thì miệng hơi tê thôi…Cũng may mà tôi thông minh, sau khi thoát ra rồi đăng nhập lại thì dữ liệu debuff được làm mới!...Còn nữa, chẳng lẽ mấy cái món ăn mỹ vị dưa chuột, đậu phụ của cô là được làm ra ở tại một cái nơi rách nát như thế này à?”
Giọng điệu rõ ràng không thể tin nổi!
“Tôi là kẻ keo kiệt” đã đến đây, không thể nghi ngờ rằng đã có sẵn một người để ăn thử mấy tác phẩm của Lăng Yêu Yêu rồi.
Cô cũng lười so đo vì sao người này lại có quyền quản lý, trực tiếp nhét cho anh ta một cái bánh sô cô la, nói ngắn gọn: “Đừng nói nhảm nữa, ăn đi! Ăn xong thì nói cho tôi biết về hiệu quả trị liệu!”
Trên đĩa sứ trắng, bánh sô cô la được trang trí với các loại hạt và hai quả anh đào, hương vị sô cô la thơm ngon thuần hậu, vị bánh mềm xốp ngon miệng, vô cùng mỹ vị hấp dẫn.
“Tôi là kẻ keo kiệt” nhanh chóng mà lại tao nhã giải quyết miếng bánh sô cô la nhỏ này, còn chưa thỏa mãn chép chép miệng.
Lửa ăn hàng hừng hực thiêu đốt, Tiêu Kỳ nhìn chằm chằm một loạt bánh ngọt có vị khác đang đặt trên bàn ăn, thoạt nhìn cái nào cái nấy đều rất tinh xảo mê người, cố nén xúc động muốn cướp lấy toàn bộ ăn hết.
Anh ta nho nhã lễ độ giới thiệu bản thân: “Tôi là Tiêu Kỳ, mỹ nữ, tên cô là gì thế?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.