Tướng Phủ Đích Nữ

Chương 217: Đi nhầm một bước, giang sơn đổi chủ

Trầm Hoan

02/04/2018

Nạp Lan Tĩnh lui về sau một bước, trong mắt mang theo vài phần lạnh lẽo, đã qua nhiều ngày giả chết như vậy, cũng nên để cho hắn chịu một ít dạy dỗ!

"Tiện nhân!" Nam tử cắn răng thật chặt, hắn rất muốn nói Nạp Lan Tĩnh là một độc phụ, nơi nàng bắn ngân châm, chỉ cần lên trên nửa tấc nữa, liền sẽ chặt đứt con cháu của mình, đây cũng là Nạp Lan Tĩnh cho nam tử này chút dạy dỗ!

Nam tử nhìn ánh mắt Nạp Lan Tĩnh khinh thường kia, trong lòng mang theo tức giận nồng đậm, không khỏi vươn tay ra, ngọn lửa ở bên ngoài, càng làm cho vẻ mặt nam tử mặt thêm âm trầm!

"Ngươi sẽ hối hận!" Nạp Lan Tĩnh nhìn trong mắt hắn mang theo sát ý, chỉ là nhàn nhạt cười một tiếng, cũng không né tránh, tay của nam tử, giống như là một thanh lợi kiếm, mắt tháy sắp chạm đến cổ Nạp Lan Tĩnh!

Đột nhiên, một thanh kiếm từ bên ngoài bay đến, không khỏi ép nam tử lui từng bước, từ bên ngoài liền bay vào một nam tử, ôm thật chặt Nạp Lan t ở trong ngực mình, ngửi được mùi vị quen thuộc, Nạp Lan Tĩnh không khỏi cong khóe miệng, giờ khắc này, nàng chân chính cảm thấy vô cùng an tâm!

"Nếu đã tới như vậy, vậy ta liền thu dọn một lần luôn!" Mặc dù nam tử lui nhanh, nhưng như cũ vẫn bị kiếm của Nhị hoàng tử làm cho bị thương, nhìn vết máu nơi cổ tay kia, mặt nam tử mặt càng thêm trầm xuống, năm ngón tay của hắn chụm lại, nhanh chóng đánh về phía Nhị hoàng tử! ( ta chém ạ)

"Vậy còn phải xem ngươi có bản lãnh này hay không!" Nhị hoàng tử khinh thường cười một tiếng, không chút lo lắng ôm lấy Nạp Lan Tĩnh, khi hắn công kích gần tới nơi, Nhị hoàng tử tung người nhảy một cái, thân thủ của hắn rõ ràng rất nhanh, nhưng ở trước mặt Nhị hoàng tử lại có vẻ kém cỏi như vậy, chợt bị Nhị hoàng tử đá vào sau lưng, một chiêu này Nhị hoàng tử chỉ dùng chín phần công lực, nam tử liền lảo đảo một cái, chật vật ngã xuống đất, trên đất kia cũng dính vào lấm tấm vết máu, màu đỏ tươi đẹp, nhiễm phải lửa hồng! (ta chém chứ chả hiểu từ nguyên tác miêu tả khi đánh nhau a)

Nhị hoàng tử khinh thường cười một tiếng, ôm Nạp Lan Tĩnh nhanh chóng nhảy ra khỏi biển lửa, nam tử nhìn Nhị hoàng tử rời đi phách lối như vậy, trong lòng phẫn hận vô cùng, nhưng cuối cùng do tài nghệ của mình không bằng người, chỉ có thể trơ mắt nhìn!

"Tiện nhân!" Hồi lâu sau, nam tử căm hận quát lên một tiếng, bây giờ hắn mới nghĩ ra, Nạp Lan Tĩnh tới đây có lẽ là hoàn toàn không nghĩ tới muốn cùng hợp tác với mình, mà là cố ý để cho người khác nhìn, nói trắng ra chính là để cho mình trở thành cái bia, dời ánh mắt của mọi người đặt ở phủ Đức Thuận Vương, thật là ác độc!

Bên này, Nhị hoàng tử ôm Nạp Lan Tĩnh bước nhanh rời đi, bên cạnh phủ Đức Thuận Vương phủ mọi người nhìn hấy lửa lớn như vậy, có không ít người chạy tới cứu hỏa, nhưng nhìn thấy sắc mặt của Nhị hoàng tử, cho nên không có người nào dám lên trước hỏi thăm nửa câu!

"Tiểu thư!" Thấy Nạp Lan Tĩnh không tổn hao chút nào được Nhị hoàng tử ôm ra ngoài, Thu Nguyệt cùng Lưu Thúy vội vàng đi lên phía trước, lúc ấy khi Nạp Lan Tĩnh hạ xuống mệnh lệnh kia, trong lòng các nàng liền lo lắng vô cùng, nhưng cuối cùng bởi vì Nạp Lan Tĩnh ra lệnh không thể không vâng lời!



Nhị hoàng tử hơi ngẩng đầu, trên mặt tức giận rất rõ ràng, dường như Thu Nguyệt cùng Lưu Thúy bị ánh mắt của hắn có chút hù sợ, đứng ở một bên không dám đến gần!

Sắc mặt Nhị hoàng tử vẫn như cũ đen vô cùng, ôm Nạp Lan Tĩnh lên xe ngựa, Lưu Thúy cùng Thu Nguyệt nhanh chóng ngồi ở bên ngoài, ngồi cùng với người đánh xe, lúc này, các nàng đến ngay cả phục vụ cũng không dám đi vào phục vụ!

"Thiếu Niệm?" Nạp Lan Tĩnh nhìn sắc mặt của Nhị hoàng tử, trong lòng liền hối hận, lấy lòng gọi một câu, giọng nói mềm mại dịu dàng, mang theo nồng đậm mê hoặc, chính là ngay cả khóe mắt, dường như cũng mang theo vài phần quyến rũ!

Sắc mặt Nhị hoàng tử vẫn như cũ đen vô cùng, hoàn toàn không hề để ý tới, Nạp Lan Tĩnh bày mấy tư thái tự nhận là tốt nhấit, thấy Nhị hoàng tử không có chút phản ứng nào, không khỏi chán nản cong miệng, "Bên ngoài có Thu Nguyệt, còn có người chàng phái tới nữa, thiếp làm sao có thể xảy ra chuyện gì!" Nạp Lan Tĩnh tức giận nói một câu, nhưng cuối cùng vẫn là từ trong ngực lấy ra một quả ích hỏa châu (ta đoán giống lựu đạn), mặc dù nàng cảm thấy Nguyệt Nhất không dám giết mình, nhưng là vì để ngừa ngộ nhỡ, nàng vẫn chuẩn bị thỏa đáng, nàng đúng là không muốn cùng người nọ đồng quy vu tận!

Ưm! Nạp Lan Tĩnh còn muốn nói điều gì, nhưng là bị Nhị hoàng tử dùng môi chận kín, nụ hôn lần này của hắn không có dịu dàng như trước kia, giống như mang theo tức giận to lớn, răng của hắn cắn Nạp Lan Tĩnh làm nàng đau, thật lâu sau, hai người cũng cảm nhận được mùi máu tươi trong miệng, lúc này Nhị hoàng tử mới buông Nạp Lan Tĩnh ra!

"Chàng, chàng cái tên xấu xa này!" Nạp Lan Tĩnh vội vàng dùng khăn con che môi mình, nhìn vết máu dính bên trên, trong lòng chính là rõ ràng, chắc chắn là môi của mình đã bị Nhị hoàng tử cắn nát, Nạp Lan Tĩnh tức giận vô cùng, lấy tay đánh thẳng lên người Nhị hoàng tử, một lát nữa nếu để cho Cung thị cùng mọi người nhìn thấy, thật không biết nên giải thích chuyện này ra sao đấy!

"Tĩnh nhi, ta rất lo lắng cho nàng!" Nhị hoàng tử không nhìn Nạp Lan Tĩnh không ngừng khua quả đấm nhỏ, ôm thật chặt nàng ở trong ngực của mình, bây giờ hắn cũng không dám nghĩ lại, ngay sau khi người tới bẩm báo Nạp Lan Tĩnh vẫn còn ở trong phòng, liền ra lệnh người bắn tên lửa, hắn bỏ xuống chuyện trong quân doanh, vội vàng chạy tới, lại không nghĩ rằng nhìn thấy chính là một biển lửa, hắn không cần suy nghĩ liềnvọt vào, ngay một khắc kia, hắn dường như cảm giác rằng trời sập xuống!

"Thật xin lỗi!" Vốn là đầy bụng bực tức, nhưng nhìn ánh mắt lo lắng của Nhị hoàng tử, lòng Nạp Lan Tĩnh liền mền nhũn, nàng nâng tay vuốt lên đầu mày Nhị hoàng tử đang nhíu chặt, loại cảm giác này rất kỳ lạ, cảm giác này là ở một khắc cuối cùng nàng cảm nhận được, bất kể cái thế giới này phát sinh chuyện gì, đều không phải là chính nàng đối mặt một mình!

"Ta chỉ muốn cùng chàng cùng chung hoạn nạn, nhìn chàng mặt co mày cáu ta cũng sẽ lo lắng!" Nạp Lan Tĩnh hít mũi một cái, lúc này mới nàng lộ ra bộ dáng yếu ớt của nữ tử, ở cái đêm nàng chờ Nhị hoàng tử trở lại, cũng sẽ lo lắng, lúc nàng nghe Nạp Lan Hiên nói Hồ Phù xảy ra chuyện, lòng của nàng cũng thật lo lắng, nhưng hết lần này tới lần khác Nhị hoàng tử lại cái gì cũng không nói, "Chúng ta là phu thê!" tay Nạp Lan Tĩnh nắm thật chặt tay Nhị hoàng tử, để cho hắn cảm nhận được cái loại lo lắng mình đối với hắn cũng giống như hắn đối với mình giống nhau!

"Thật xin lỗi!" Nhị hoàng tử không khỏi thở dài một cái, dùng cằm ma sát nhẹ nhàng đỉnh đầu Nạp Lan Tĩnh, cảm nhận ấm áp của nàng, hắn không nói thật ra thì chính là không muốn khiến Nạp Lan Tĩnh lo lắng, nhưng một câu chúng ta là phu thê của Nạp Lan Tĩnh kia, muốn cùng hắn cùng chung hoạn nạn, để cho hắn không nhịn được muốn nếm thử một chút cảm giác khi có người nhà lo lắng!

"Bên trong Hồ phù xuất hiện mật thám, không chỉ có người của Thái tử, còn có Quỷ Tư, cùng người của Sở quốc!" Suy nghĩ chốc lát, Nhị hoàng tử rốt cuộc nói việc này ra, Hoàng đế công khai cho hắn một chút binh quyền, nhưng không nghĩ tới lại là một cục diện rối rắm!

Chân mày Nạp Lan Tĩnh không khỏi căng thẳng, chuyện xảy ra so với mình nghĩ còn phức tạp hơn nhiều, vốn cho rẳng chỉ là cùng đấu với người của Dương Quốc Công, không nghĩ tới lại có thêm nhiều người như vậy, mặc dù nàng cũng hiểu, cho dù trên mặt các quốc gia với nhau là hữu nghị, nhưng cũng vụng trộm phái một ít mật thám đi dò xét tin tức nước láng giềng, nhưng quân đội của một quốc gia mà đã có mật thám, như vậy quốc gia này rất nhanh sẽ xảy ra nạn lớn!



Hiện tại bên trong Đại Dong thật sự có họa ngoại xâm, bên trong Hoàng đế bệnh nặng, Thái tử muốn nắm giữ triều chính cùng các Hoàng tử tranh đấu gay gắt, bên ngoài lại có các quốc gia đang nhìn chằm chằm, sợ rằng Đại Dong có biến động gì, cũng sẽ khiến cho người ta chú ý!

Hai người lẳng lặng ôm nhau, Nhị hoàng tử nhìn môi Nạp Lan Tĩnh vẫn còn ở chảy máu, vội vàng dùng khăn con che, lúc về đến bên ngoài Cung phủ, máu đã ngừng chảy, Nạp Lan Tĩnh lại gọi Lưu Thúy dùng chút son môi, ngược lại nếu không nhìn kỹ cũng không nhìn ra đầu mối gì!

Nạp Lan Tĩnh xuống xe ngựa, ánh mắt trong lúc vô tình quét vào màn đêm, chỉ thấy được ở bên ngoài không biết khi nào nhiều thêm một chiếc xe ngựa, nhìn hoa văn trên xe ngựa kia là xe trong cung, trong lòng mang theo vài phần hoài nghi, lúc này tới tuyệt đối không thể nào là Vận Ninh, nhưng là lúc này biểu ca tới đây, chẳng lẽ là đã có chuyện gì xảy ra!

Khi Nạp Lan Tĩnh đi vào, thấy Cung thị cùng Vũ nhi và Nạp Lan Hiên đã ngồi ở trên đại điện, dường như đang cùng Cung Ngao tán gẫu cái gì, chỉ là nhìn mồ hôi làm ướt sợi tóc của hắn, có lẽ vừa tới không lâu!

Nạp Lan Tĩnh tiến lên trước hành lễ, Cung Ngao nào dám nhận thật, nhanh chóng để cho Nạp Lan Tĩnh đứng lên, lại cùng mọi người hành lễ với Nhị hoàng tử, lúc này mọi người mới ngồi!

"Mới vừa rồi nhạc phụ đi Cung phủ, mang tới tin tức, lúc này mới vội vàng tới đây cùng cô mẫu thương lượng một chút!" Cung Ngao khách khí nói, chỉ có điều bây giờ là lúc cũng nên cẩn thận một chút, "Nhạc phụ nói vài ngày trước đó Hoàng thượng còn cố ý hỏi thăm xem ngày Mạnh Vi gả cho Thái tử đã định chưa, nhưng cũng thật là kỳ lạ, cho dù là Mạnh Vi có hiếu trong người, nhưng Khâm Thiên Giám bên kia vẫn không có tin tức gì truyền đến, lần trước Hoàng thượng đã không vui, nhạc phụ nhìn thời gian cũng có muộn, tự mình đi Khâm Thiên Giám hỏi thăm, nhưng tới trước cửa lại thấy không ít người ăn mặc giống thương nhân ra kinh thành!" Cung Ngao dừng một chút mới nói, "Những thứ mà các thương nhân kia mặc trên người nhìn không ra điều gì, nhưng nhìn xuống dưới tất cả đều là đi giày quan!"

Cung Ngao vừa nói, ánh mắt lại là nhìn mọi người, "Nghe nhạc phụ nói, tất cả bọn họ ban đầu ra khỏi thành đều hướng phía Tây Nam chạy tới!" trong giọng nói Cung Ngao mang theo vài phần nóng vội, hắn tới đây gấp như vậy, chính là vì để cho mọi người đưa ra chút chủ ý!

Lúc này đi tìm Cung tướng quân bọn họ cũng phải đi về hướng Tây Nam, hiện tại Thái tử nếu dám hạ độc với Hoàng đế, tất nhiên là đã chuẩn bị phản nghịch, nhưng hết lần này tới lần khác quyền quản Ngự Lâm quân là ở trong tay Cung Ngao, nếu như hắn muốn lên ngôi, đánh bắt đầu từ Cung tướng quân dường như là lựa chọn không tồi mặc dù Cung tướng quân dũng mãnh thiện chiến, nhưng rốt cuộc là hai tay không địch nổi bốn tay!

"Bây giờ nên làm như thế nào cho phải?" Cung thị không hề nhăn mặt, bà ngược lại còn không có hoảng hồn, trong lòng của bà cho dù rất lo lắng, nhưng cuối cùng còn chưa tới trình độ hồ đồ, nếu như Thái tử thật muốn dùng Cung tướng quân để uy hiếp bọn Cung Ngao, Cung tướng quân chiến tích sâu lại được lòng dân chúng, nếu như hắn làm như vậy, cho dù thật có thể ép Cung tướng quân, nhưng cuối cùng sẽ mất đi lòng dân!

Nhưng nếu như hắn cố ý khiến cho người ta hiểu lầm là vậy, dù sao quan hệ giữa Tần Thượng Thư cùng Cung Ngao, đại thần trong triều cũng đều biết, có lẽ là Thái tử cố ý làm dáng vẻ, chính vì muốn khiến cho Cung Ngao gấp gáp, điều một ít binh lực đi bảo vệ Cung tướng quân, khi đó đại quân của Dương Quốc công vây thành, còn ai có thể chống trả, hơn nữa bên trong Hồ phù của Nhị hoàng tử cũng có người của Dương Quốc công nằm vùng, ai có thể biết, những người ngày xưa đi theo Cung tướng quân, đến cuối cùng còn có ai không có thay lòng!

Hôm nay liền rơi vào tình thế khó khăn, cứu cùng không cứu dường như cũng không đúng, hôm nay chính là đi nhầm một bước, giang sơn đổi chủ, dân chúng lầm than!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tướng Phủ Đích Nữ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook