Chương 240: Dưỡng Tâm điện không tương trợ lẫn nhau
Trầm Hoan
06/09/2018
"Chậm!" Nạp Lan Tĩnh hơi ngẩng đầu, khiến Xuân Hương dừng bước, "Biểu
tỷ, Kiếm Thiếu Phong trời sinh đa nghi, để cho Thu Nguyệt cùng ta trở về mới đưa vật này qua, tránh để cho hắn nghi ngờ!" Nạp Lan Tĩnh hơi cười
cười, Vận Ninh thông suốt, dĩ nhiên hiểu Nạp Lan Tĩnh chiếu cố đến!
Vận Ninh gật đầu một cái, như thế cũng tốt, Xuân Hương liền đưa đồ cho Thu Nguyệt, đúng lúc này Ngọc Bích đi vào, nhìn cái chén nóng hổi, Xuân Hương liền nhanh nhận mấy thứ này, đổi chén, mới đút cho Vận Ninh!
Nạp Lan Tĩnh ngồi ở một bên, chờ Vận Ninh dùng hết thuốc, lúc này mới hỏi, "Nghe nói Vũ Đức Hải cực kỳ yêu thương muội muội này, không biết biểu tỷ đối với tâm tính Vũ Tần có thể hiểu?" Nạp Lan Tĩnh hơi ngẩng đầu, nhìn trời thật cũng không muộn, liền cùng Vận Ninh trò chuyện nhiều hơn một chút!
Vận Ninh ăn một miếng mứt táo, mắt hơi híp, "Nói đến tâm tính Vũ Tần, thật ra ta cảm thấy rất kỳ quái, hồi trước, nhìn nàng đần độn, không có tâm cơ gì, lại không biết hôm nay có thể làm ra chuyện như vậy!" Vận Ninh mới vừa nghĩ đến vấn đề này, nhưng luôn cảm thấy có lẽ là Vũ Tần ẩn nấp được, không để ý quá lâu, hôm nay Nạp Lan Tĩnh hỏi như vậy, lúc này mới cảm thấy hình như có chút không ổn!
Nạp Lan Tĩnh nghe xong cũng không lên tiếng, Vận Ninh nhìn người rất chuẩn, nàng đần độn, tâm tính hẳn cũng không sai biệt lắm, Nạp Lan Tĩnh đột nhiên nghĩ tới Sở Ngạo Sương, người này cũng là người rất hiểu phấn hoa, có lẽ người này đang ở hoàng cung, nếu không diệt trừ đi, giữ lại cuối cùng sẽ gieo họa, "Biểu tỷ ở bên trong cung mấy ngày nay, có từng nghe nói có người cực kỳ am hiểu hương liệu?" Nạp Lan Tĩnh không khỏi hỏi, từ nhỏ Vận Ninh thường xuyên ở trong cung, tin tức có lẽ nhanh hơn nàng!
"Này? Hình như không có nghe qua, Tĩnh Thái phi cũng là người tinh thông, nhưng không tinh thông đến vậy!" Vận Ninh nhíu nhẹ mày, "Ngươi nói là?" Nàng hơi ngẩng đầu, nếu theo ý tứ Nạp Lan Tĩnh, chẳng lẽ là sau lưng Vũ Tần còn có người, suy nghĩ của nàng cũng không khỏi nhớ tới Sở Ngạo Sương, hôm đó hình như cũng có liên quan đến hoa, trong lòng nàng liền hoài nghi!
"Ừm!" Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, trên mặt khá nặng nề, đáng sợ nhất chính là ngươi không biết kẻ địch của ngươi là người nào, những người xung quanh nàng, không biết là người nào sẽ đâm sau lưng nàng một đao!
Nạp Lan Tĩnh nhìn Vận Ninh có chút mỏi mệt, liền để Vận Ninh nghỉ ngơi, dù sao một hồi này có khả năng là một trận đánh ác liệt, ra khỏi Chung Túy cung, Nạp Lan Tĩnh phân phó một tiếng, để cho Thu Nguyệt đi đưa đồ trả lại cho Vũ Tần, "Chờ một chút!" Thu Nguyệt vừa mới chuẩn bị rời đi, chính là bị Nạp Lan Tĩnh gọi lại!
"Chuyện này hãy để cho Tiêm Dạ đi làm, cẩn thận chút!" Nạp Lan Tĩnh nhíu nhẹ mày, nghĩ tới điều gì đó, nếu thân phận Tiêm Dạ đã bại lộ, để cho nàng đi làm, càng lộ vẻ quan trọng của chuyện này!
Thu Nguyệt không biết sao Nạp Lan Tĩnh lại đột nhiên thay đổi chủ ý, nhưng cũng không hỏi nhiều, liền giao cái hộp cho Tiêm Dạ, "Thu Nguyệt, ngươi lập tức đi truyền tin, để tẩu tẩu cùng Vi phu nhân vào cung!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ giọng phân phó một câu, Thu Nguyệt được lệnh, Nạp Lan Tĩnh còn phân phó nàng, để cho nàng cành nhanh càng tốt!
"Tiểu thư, đây là?" Lưu Thúy cũng không rõ dụng ý Nạp Lan Tĩnh, tìm phụ nhân vào cung, có chỗ lợi gì sao?
Nạp Lan Tĩnh hơi cong môi, " Rốt cuộc hôm nay là thời kỳ đặc biệt, Kiếm Thiếu Phong quyết sẽ không dễ dàng làm lớn việc này, nếu muốn cứu biểu tỷ, nên do Quan Gia phu nhân ra trận, buộc hắn không thể không tra chuyện này!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng mở miệng, trên mặt mang mấy tính toán!
Trở lại viện tử của mình, Nạp Lan Tĩnh nhìn bên trong yên lặng, biết là Kiếm Thiếu Niệm vẫn chưa về, hôm nay hắn nắm giữ binh quyền, muốn bài trừ sự chống đối, để bên trong các tướng, đổi thành người mình tín nhiệm!
Chỉ là, nghĩ tới mấy ngày nữa chính là Trung thu rồi, trong lòng luôn có chút nhớ, thời điểm những ngày qua nàng cùng Cung thị ở chung một chỗ, hôm nay sợ là phải ở trong cung, hồi lâu không có nhìn Cung thị rồi, không biết thân thể của nàng đã đỡ hơn chưa!
"Tham kiến Vương phi!" Đang suy nghĩ Tiêm Dạ liền lặng lẽ xuất hiện, nàng đột nhiên lên tiếng, cũng làm Nạp Lan Tĩnh không khỏi sợ hết hồn!
"Có bị người ta theo dõi?" Nạp Lan Tĩnh thuận tiện hỏi một chút, mang theo sự trầm ổn kín đáo!
"Không tệ, chỉ là đã bị nô tỳ bỏ rơi!" Tiêm Dạ cúi thấp đầu, nhưng mà chỉ đúng mấy ngày, nàng đối với cách làm vị Vương phi này, thủy chung không hiểu được!
"Rất tốt!" Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, người bị Tiêm Dạ phát hiện, tất nhiên không phải người của Kiếm Thiếu Phong, chỉ là càng thêm mấy phần chân thật, nếu là cố ý để cho bọn họ đi theo, chẳng phải là làm cho người ta hoài nghi, tuy nói Tiêm Dạ làm chuyện này khá lắm, nhưng cuối cùng Nạp Lan Tĩnh nhìn gương mặt lạnh như băng kia, vốn còn muốn nhiều khen mấy câu, cũng cứng rắn ép xuống!
"Tiểu thư, Vi lão phu nhân, vi phu nhân, thiếu phu nhân cũng đã tới!" Nạp Lan Tĩnh ngồi ở chủ vị chờ, cuối cùng là nghe được giọng Thu Nguyệt!
"Mau mau cho mời!" Nạp Lan Tĩnh nhanh phân phó, không ngờ Vi lão phu nhân cũng tới, có chút ngạc nhiên!
"Gặp qua Vương phi nương nương, nương nương vạn phúc kim an!" Đều nói lễ nghĩa không thể bỏ, ba người nhìn Nạp Lan Tĩnh tự mình ra nghênh tiếp, gương mặt hoang mang, nhanh quỳ xuống hành lễ!
"Cữu tổ mẫu mau mau, ngài như vậy không phải muốn Tĩnh nhi ngại chết sao?" Nạp Lan Tĩnh vội vàng đưa tay đỡ Vi lão phu nhân dậy, Vi gia viện là nhà mẹ Cung thái thái, cũng coi là tương đối thân, Nạp Lan Tĩnh nói xong, liền nghênh Vi lão phu nhân vào phòng, để Vi lão phu nhân ngồi ở chủ vị!
" Nha đầu này, thật làm cho người ta đau lòng!" Vi lão phu nhân nhẹ nhàng lau khóe mắt, không có từ chối, hào phóng ngồi xuống, dù sao nàng là trưởng bối, cũng không phải là sơ ý! Nên cũng được!
"Gặp qua biểu cữu mẫu!" Nạp Lan Tĩnh giúp Vi lão phu nhân an tọa, rồi hành lễ với Vi phu nhân, cho Vi gia mặt mũi!
"Đây chính không thể được!" Trên mặt Vi phu nhân cả kinh, không đợi Nạp Lan Tĩnh phúc hạ thân, nhanh đỡ Nạp Lan Tĩnh lên, Nạp Lan Tĩnh rốt cuộc là con dâu Hoàng gia, nàng cũng không dám đồng ý, tay lôi kéo tay Nạp Lan Tĩnh thật chặt, cũng có vẻ thân thiết, "Mẹ chồng mỗi ngày nhớ mong biểu tỷ, rốt cuộc làm thân thể mẹ chồng không chịu nổi, mỗi lần điều nhớ nhung!"Mặc dù trên mặt Vi phu nhân cười, nhưng trong mắt cũng mang theo ý cười, biểu tỷ trong miệng nàng, dĩ nhiên là Cung thị, tuy nói chỉ là xưng hô, nhưng cũng giống như gần!
"Biểu cữu mẫu yên tâm, thân thể mẫu thân không tệ, vốn nên là mẫu thân bái vọng cữu tổ mẫu, biểu cữu mẫu, nhưng chuyện nhà, ai, ngược lại có phải vô ích hay không!" Nạp Lan Tĩnh nói xong, hơi thở dài một cái, mặc dù không biết Vi phu nhân là thật tâm hay giả vờ, mấy lời này, nhất định phải nói đủ đấy!
Vi lão phu nhân hơi lau khóe mắt, Nạp Lan gia xảy ra những chuyện này, bà tự nhiên là biết được, cũng là chuyện khổ, không thích hợp nhắc tới, "Ai, đều là quá khứ rồi, Hinh nha đầu từ nhỏ chính là một người kiên cường, may mắn là người Cung gia có phúc khí, bọn nhỏ đều là người hiếu thuận!" Vi lão phu nhân dừng một chút, lúc này mới thu nét bi ai trên mặt, đổi lại nụ cười, dù sao Nạp Lan Tĩnh cùng Nạp Lan phủ đã không có quan hệ gì, phúc khí này tự nhiên chỉ có thể nói là Cung gia đấy!
"Nhìn tẩu tẩu ngươi, trong kinh thành ai không biết, nổi danh hiền tuệ!" Vi lão phu nhân nhìn trên mặt của mọi người hình như không trở lại bình thường, may mắn cười một tiếng, ngược lại nêu tên tiểu bối thú vị này!
"Cữu tổ mẫu khen nhầm rồi!" Vũ Nhi sau khi nghe, nhanh hành lễ, cử chỉ hào phóng, cũng không thẹn là dòng chính nữ Hầu phủ, cuối cùng không phải tiểu thư bình thường có thể sánh được, chỉ là nhìn sắc mặt Vũ Nhi khá hơn nhiều, lộ ra dáng vẻ hiền thê!
Trong mắt Nạp Lan Tĩnh cũng mang theo nụ cười, nhìn thần thái Vũ Nhi, cuối cùng cũn xóa tan hiềm khích trước đây, lần trước lúc nàng trở về, tuy nghe nói Vũ Nhi xảy ra chuyện, chân có chút không lưu loát, lần đó nhìn Vũ Nhi cùng Nạp Lan Hiên hình như có gì đó thay đổi, hôm nay có thể nhìn thấy Vũ Nhi cùng Nạp Lan Hiên tìm được hạnh phúc của mình, ngược lại cũng thật tốt!
"Tĩnh nha đầu, hôm nay kêu chúng ta tới đây gấp như vậy là có chuyện gì khó khan sao?" Rốt cuộc gừng càng già càng cay, Nạp Lan Tĩnh mặc dù không có nói gì, trong lòng của bà có lẽ đã đoán được!
Nạp Lan Tĩnh hơi cúi thấp đầu, nếu Vi lão phu nhân đoán được, còn đích thân tới đây, chính là biểu thị thái độ của nàng, chính là thời điểm mới vừa hỏi thăm, cũng không có kêu Nạp Lan Tĩnh là Vương phi, mà gọi nàng bằng nhũ danh thân thiết, dĩ nhiên sẽ giúp Nạp Lan Tĩnh, "Bẩm cữu tổ mẫu, biểu tỷ nàng, nàng sợ là sẽ phải chịu đại uất ức!" Nạp Lan Tĩnh hơi cúi thấp đầu, trong giọng nói mang theo mấy phần bất đắc dĩ!
Mọi người lẫn mắt nhìn nhau, trên mặt đều mang mấy phần nóng nảy, nhanh thúc giục Nạp Lan Tĩnh nhanh nói ra chuyện gì!
Nạp Lan Tĩnh cũng từ chối, nói sự việc ra ngoài, nếu đều là người có tình, nếu có chuyện gì không nói rõ, ngày sau ở trong lòng có gì vướng mắc, cũng không đáng giá!
"Nha đầu chớ sợ, nếu ta đến đây, tự nhiên sẽ không để nha đầu Vận Ninh kia vô duyên vô cớ bị oan khuất!" Vi lão phu nhân nhanh kéo Nạp Lan Tĩnh đến bên cạnh, bà lúc còn trẻ, ngược lại cùng tiểu cô chung sống không tệ, từ trong lòng cũng nhớ hai cái đứa bé này, "Cung gia không có người ở kinh thành, ta quyết sẽ không trơ mắt nhìn cháu gái Cung gia bị khi dễ trắng trợn như thế! Huống chi nàng là ngoại tôn nữ của ta, há có ngồi yên!" Vi lão phu nhân nhanh lên tiếng an ủi Nạp Lan Tĩnh, Vi thị cách Kinh Thành, trong lòng nàng liền nhớ vô cùng, hôm nay Vận Ninh chính là niệm tưởng duy nhất của bà, quả quyết sẽ không để cho người ta khi dễ!
Vận Ninh gật đầu một cái, như thế cũng tốt, Xuân Hương liền đưa đồ cho Thu Nguyệt, đúng lúc này Ngọc Bích đi vào, nhìn cái chén nóng hổi, Xuân Hương liền nhanh nhận mấy thứ này, đổi chén, mới đút cho Vận Ninh!
Nạp Lan Tĩnh ngồi ở một bên, chờ Vận Ninh dùng hết thuốc, lúc này mới hỏi, "Nghe nói Vũ Đức Hải cực kỳ yêu thương muội muội này, không biết biểu tỷ đối với tâm tính Vũ Tần có thể hiểu?" Nạp Lan Tĩnh hơi ngẩng đầu, nhìn trời thật cũng không muộn, liền cùng Vận Ninh trò chuyện nhiều hơn một chút!
Vận Ninh ăn một miếng mứt táo, mắt hơi híp, "Nói đến tâm tính Vũ Tần, thật ra ta cảm thấy rất kỳ quái, hồi trước, nhìn nàng đần độn, không có tâm cơ gì, lại không biết hôm nay có thể làm ra chuyện như vậy!" Vận Ninh mới vừa nghĩ đến vấn đề này, nhưng luôn cảm thấy có lẽ là Vũ Tần ẩn nấp được, không để ý quá lâu, hôm nay Nạp Lan Tĩnh hỏi như vậy, lúc này mới cảm thấy hình như có chút không ổn!
Nạp Lan Tĩnh nghe xong cũng không lên tiếng, Vận Ninh nhìn người rất chuẩn, nàng đần độn, tâm tính hẳn cũng không sai biệt lắm, Nạp Lan Tĩnh đột nhiên nghĩ tới Sở Ngạo Sương, người này cũng là người rất hiểu phấn hoa, có lẽ người này đang ở hoàng cung, nếu không diệt trừ đi, giữ lại cuối cùng sẽ gieo họa, "Biểu tỷ ở bên trong cung mấy ngày nay, có từng nghe nói có người cực kỳ am hiểu hương liệu?" Nạp Lan Tĩnh không khỏi hỏi, từ nhỏ Vận Ninh thường xuyên ở trong cung, tin tức có lẽ nhanh hơn nàng!
"Này? Hình như không có nghe qua, Tĩnh Thái phi cũng là người tinh thông, nhưng không tinh thông đến vậy!" Vận Ninh nhíu nhẹ mày, "Ngươi nói là?" Nàng hơi ngẩng đầu, nếu theo ý tứ Nạp Lan Tĩnh, chẳng lẽ là sau lưng Vũ Tần còn có người, suy nghĩ của nàng cũng không khỏi nhớ tới Sở Ngạo Sương, hôm đó hình như cũng có liên quan đến hoa, trong lòng nàng liền hoài nghi!
"Ừm!" Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, trên mặt khá nặng nề, đáng sợ nhất chính là ngươi không biết kẻ địch của ngươi là người nào, những người xung quanh nàng, không biết là người nào sẽ đâm sau lưng nàng một đao!
Nạp Lan Tĩnh nhìn Vận Ninh có chút mỏi mệt, liền để Vận Ninh nghỉ ngơi, dù sao một hồi này có khả năng là một trận đánh ác liệt, ra khỏi Chung Túy cung, Nạp Lan Tĩnh phân phó một tiếng, để cho Thu Nguyệt đi đưa đồ trả lại cho Vũ Tần, "Chờ một chút!" Thu Nguyệt vừa mới chuẩn bị rời đi, chính là bị Nạp Lan Tĩnh gọi lại!
"Chuyện này hãy để cho Tiêm Dạ đi làm, cẩn thận chút!" Nạp Lan Tĩnh nhíu nhẹ mày, nghĩ tới điều gì đó, nếu thân phận Tiêm Dạ đã bại lộ, để cho nàng đi làm, càng lộ vẻ quan trọng của chuyện này!
Thu Nguyệt không biết sao Nạp Lan Tĩnh lại đột nhiên thay đổi chủ ý, nhưng cũng không hỏi nhiều, liền giao cái hộp cho Tiêm Dạ, "Thu Nguyệt, ngươi lập tức đi truyền tin, để tẩu tẩu cùng Vi phu nhân vào cung!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ giọng phân phó một câu, Thu Nguyệt được lệnh, Nạp Lan Tĩnh còn phân phó nàng, để cho nàng cành nhanh càng tốt!
"Tiểu thư, đây là?" Lưu Thúy cũng không rõ dụng ý Nạp Lan Tĩnh, tìm phụ nhân vào cung, có chỗ lợi gì sao?
Nạp Lan Tĩnh hơi cong môi, " Rốt cuộc hôm nay là thời kỳ đặc biệt, Kiếm Thiếu Phong quyết sẽ không dễ dàng làm lớn việc này, nếu muốn cứu biểu tỷ, nên do Quan Gia phu nhân ra trận, buộc hắn không thể không tra chuyện này!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng mở miệng, trên mặt mang mấy tính toán!
Trở lại viện tử của mình, Nạp Lan Tĩnh nhìn bên trong yên lặng, biết là Kiếm Thiếu Niệm vẫn chưa về, hôm nay hắn nắm giữ binh quyền, muốn bài trừ sự chống đối, để bên trong các tướng, đổi thành người mình tín nhiệm!
Chỉ là, nghĩ tới mấy ngày nữa chính là Trung thu rồi, trong lòng luôn có chút nhớ, thời điểm những ngày qua nàng cùng Cung thị ở chung một chỗ, hôm nay sợ là phải ở trong cung, hồi lâu không có nhìn Cung thị rồi, không biết thân thể của nàng đã đỡ hơn chưa!
"Tham kiến Vương phi!" Đang suy nghĩ Tiêm Dạ liền lặng lẽ xuất hiện, nàng đột nhiên lên tiếng, cũng làm Nạp Lan Tĩnh không khỏi sợ hết hồn!
"Có bị người ta theo dõi?" Nạp Lan Tĩnh thuận tiện hỏi một chút, mang theo sự trầm ổn kín đáo!
"Không tệ, chỉ là đã bị nô tỳ bỏ rơi!" Tiêm Dạ cúi thấp đầu, nhưng mà chỉ đúng mấy ngày, nàng đối với cách làm vị Vương phi này, thủy chung không hiểu được!
"Rất tốt!" Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, người bị Tiêm Dạ phát hiện, tất nhiên không phải người của Kiếm Thiếu Phong, chỉ là càng thêm mấy phần chân thật, nếu là cố ý để cho bọn họ đi theo, chẳng phải là làm cho người ta hoài nghi, tuy nói Tiêm Dạ làm chuyện này khá lắm, nhưng cuối cùng Nạp Lan Tĩnh nhìn gương mặt lạnh như băng kia, vốn còn muốn nhiều khen mấy câu, cũng cứng rắn ép xuống!
"Tiểu thư, Vi lão phu nhân, vi phu nhân, thiếu phu nhân cũng đã tới!" Nạp Lan Tĩnh ngồi ở chủ vị chờ, cuối cùng là nghe được giọng Thu Nguyệt!
"Mau mau cho mời!" Nạp Lan Tĩnh nhanh phân phó, không ngờ Vi lão phu nhân cũng tới, có chút ngạc nhiên!
"Gặp qua Vương phi nương nương, nương nương vạn phúc kim an!" Đều nói lễ nghĩa không thể bỏ, ba người nhìn Nạp Lan Tĩnh tự mình ra nghênh tiếp, gương mặt hoang mang, nhanh quỳ xuống hành lễ!
"Cữu tổ mẫu mau mau, ngài như vậy không phải muốn Tĩnh nhi ngại chết sao?" Nạp Lan Tĩnh vội vàng đưa tay đỡ Vi lão phu nhân dậy, Vi gia viện là nhà mẹ Cung thái thái, cũng coi là tương đối thân, Nạp Lan Tĩnh nói xong, liền nghênh Vi lão phu nhân vào phòng, để Vi lão phu nhân ngồi ở chủ vị!
" Nha đầu này, thật làm cho người ta đau lòng!" Vi lão phu nhân nhẹ nhàng lau khóe mắt, không có từ chối, hào phóng ngồi xuống, dù sao nàng là trưởng bối, cũng không phải là sơ ý! Nên cũng được!
"Gặp qua biểu cữu mẫu!" Nạp Lan Tĩnh giúp Vi lão phu nhân an tọa, rồi hành lễ với Vi phu nhân, cho Vi gia mặt mũi!
"Đây chính không thể được!" Trên mặt Vi phu nhân cả kinh, không đợi Nạp Lan Tĩnh phúc hạ thân, nhanh đỡ Nạp Lan Tĩnh lên, Nạp Lan Tĩnh rốt cuộc là con dâu Hoàng gia, nàng cũng không dám đồng ý, tay lôi kéo tay Nạp Lan Tĩnh thật chặt, cũng có vẻ thân thiết, "Mẹ chồng mỗi ngày nhớ mong biểu tỷ, rốt cuộc làm thân thể mẹ chồng không chịu nổi, mỗi lần điều nhớ nhung!"Mặc dù trên mặt Vi phu nhân cười, nhưng trong mắt cũng mang theo ý cười, biểu tỷ trong miệng nàng, dĩ nhiên là Cung thị, tuy nói chỉ là xưng hô, nhưng cũng giống như gần!
"Biểu cữu mẫu yên tâm, thân thể mẫu thân không tệ, vốn nên là mẫu thân bái vọng cữu tổ mẫu, biểu cữu mẫu, nhưng chuyện nhà, ai, ngược lại có phải vô ích hay không!" Nạp Lan Tĩnh nói xong, hơi thở dài một cái, mặc dù không biết Vi phu nhân là thật tâm hay giả vờ, mấy lời này, nhất định phải nói đủ đấy!
Vi lão phu nhân hơi lau khóe mắt, Nạp Lan gia xảy ra những chuyện này, bà tự nhiên là biết được, cũng là chuyện khổ, không thích hợp nhắc tới, "Ai, đều là quá khứ rồi, Hinh nha đầu từ nhỏ chính là một người kiên cường, may mắn là người Cung gia có phúc khí, bọn nhỏ đều là người hiếu thuận!" Vi lão phu nhân dừng một chút, lúc này mới thu nét bi ai trên mặt, đổi lại nụ cười, dù sao Nạp Lan Tĩnh cùng Nạp Lan phủ đã không có quan hệ gì, phúc khí này tự nhiên chỉ có thể nói là Cung gia đấy!
"Nhìn tẩu tẩu ngươi, trong kinh thành ai không biết, nổi danh hiền tuệ!" Vi lão phu nhân nhìn trên mặt của mọi người hình như không trở lại bình thường, may mắn cười một tiếng, ngược lại nêu tên tiểu bối thú vị này!
"Cữu tổ mẫu khen nhầm rồi!" Vũ Nhi sau khi nghe, nhanh hành lễ, cử chỉ hào phóng, cũng không thẹn là dòng chính nữ Hầu phủ, cuối cùng không phải tiểu thư bình thường có thể sánh được, chỉ là nhìn sắc mặt Vũ Nhi khá hơn nhiều, lộ ra dáng vẻ hiền thê!
Trong mắt Nạp Lan Tĩnh cũng mang theo nụ cười, nhìn thần thái Vũ Nhi, cuối cùng cũn xóa tan hiềm khích trước đây, lần trước lúc nàng trở về, tuy nghe nói Vũ Nhi xảy ra chuyện, chân có chút không lưu loát, lần đó nhìn Vũ Nhi cùng Nạp Lan Hiên hình như có gì đó thay đổi, hôm nay có thể nhìn thấy Vũ Nhi cùng Nạp Lan Hiên tìm được hạnh phúc của mình, ngược lại cũng thật tốt!
"Tĩnh nha đầu, hôm nay kêu chúng ta tới đây gấp như vậy là có chuyện gì khó khan sao?" Rốt cuộc gừng càng già càng cay, Nạp Lan Tĩnh mặc dù không có nói gì, trong lòng của bà có lẽ đã đoán được!
Nạp Lan Tĩnh hơi cúi thấp đầu, nếu Vi lão phu nhân đoán được, còn đích thân tới đây, chính là biểu thị thái độ của nàng, chính là thời điểm mới vừa hỏi thăm, cũng không có kêu Nạp Lan Tĩnh là Vương phi, mà gọi nàng bằng nhũ danh thân thiết, dĩ nhiên sẽ giúp Nạp Lan Tĩnh, "Bẩm cữu tổ mẫu, biểu tỷ nàng, nàng sợ là sẽ phải chịu đại uất ức!" Nạp Lan Tĩnh hơi cúi thấp đầu, trong giọng nói mang theo mấy phần bất đắc dĩ!
Mọi người lẫn mắt nhìn nhau, trên mặt đều mang mấy phần nóng nảy, nhanh thúc giục Nạp Lan Tĩnh nhanh nói ra chuyện gì!
Nạp Lan Tĩnh cũng từ chối, nói sự việc ra ngoài, nếu đều là người có tình, nếu có chuyện gì không nói rõ, ngày sau ở trong lòng có gì vướng mắc, cũng không đáng giá!
"Nha đầu chớ sợ, nếu ta đến đây, tự nhiên sẽ không để nha đầu Vận Ninh kia vô duyên vô cớ bị oan khuất!" Vi lão phu nhân nhanh kéo Nạp Lan Tĩnh đến bên cạnh, bà lúc còn trẻ, ngược lại cùng tiểu cô chung sống không tệ, từ trong lòng cũng nhớ hai cái đứa bé này, "Cung gia không có người ở kinh thành, ta quyết sẽ không trơ mắt nhìn cháu gái Cung gia bị khi dễ trắng trợn như thế! Huống chi nàng là ngoại tôn nữ của ta, há có ngồi yên!" Vi lão phu nhân nhanh lên tiếng an ủi Nạp Lan Tĩnh, Vi thị cách Kinh Thành, trong lòng nàng liền nhớ vô cùng, hôm nay Vận Ninh chính là niệm tưởng duy nhất của bà, quả quyết sẽ không để cho người ta khi dễ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.