Chương 234: Lên ngôi
Trầm Hoan
26/07/2018
"Càn rỡ!" Sắc mặt Thái tử rất khó coi, đây chính là cái gai nhọn trong
lòng hắn, giờ khắc nào cũng nhắc nhở hắn, không ngờ hắn lại thua trên
tay một nữ tử, mọi việc xảy ra ở Dương phủ, đều liên quan đến Nạp Lan
Tĩnh, là nàng dùng kế, mới để cho Dương phủ bị động như vậy!
Thái tử nhìn Khánh quốc công cười lạnh một tiếng, dù sao thì cũng đã thua, hắn là một Quốc Công không có thực quyền, còn có thể lật trời sao, Thái tử ra lệnh, Ngự Lâm quân bên cạnh đồng loạt rút kiếm ra, đám đông cũng bị bao vây, nhìn tình hình, sợ là phải dùng sức mạnh rồi!
Đây chính là chiêu giết gà dọa khỉ, nhưng nếu giết gà con mà khỉ còn chưa an phận nên làm như thế nào? Nạp Lan Tĩnh hơi quay đầu, hi vọng hiện tại chính là thế lực Nhị hoàng tử, những quan văn kiên trì ở đây, chỉ cần bọn hắn đoàn kết, Thái tử không thể nào giết tất cả mọi người, hơn nữa, Thái tử hắn cũng không nắm chắc, nếu liều mạng, thế lực Nhị hoàng tử, hắn đến tột cùng có thể diệt trừ hay không, huống chi còn có Tam hoàng tử nhìn chằm chằm một bên!
"Lời của Khánh quốc công rất đúng, người không có đức tuyệt đối không thể đi lên đại vị!" Có Khánh quốc công mở đầu, Bình Thượng Thư cũng lên tiếng, bây giờ đã có người ủng hộ Tam hoàng tử, Bình Thượng Thư dĩ nhiên sẽ không bỏ qua, hắn mặc dù cũng sợ chết, nhưng vẫn không nhịn được sự hấp dẫn của quyền lợi!
Bình Thượng Thư nói xong, mắt liếc nhìn Nhiếp các, dù sao Nhiếp các là môn sinh của hắn, dĩ nhiên là nên theo hắn, tưởng như thế, như việc Tam hoàng tử lên ngôi vẫn còn có hi vọng!
Nhưng cố tình Tam hoàng tử ở một bên, cũng không nói một lời, hắn lui ở phía sau, như vô ý tham dự trận chiến tranh giành ngôi vị Hoàng đế, mắt hơi rũ, trong tay như cũ cầm một phòng khăn, nhìn bóng dáng kia, mang theo nồng nặc cô đơn!
"Thái tử điện hạ chính là thiên định Đế Tinh (trời định sẵn), Bác hàn vương sao có thể so với?" Dĩ nhiên Dương Quốc công không phục, hắn mong mỏi lâu như vậy, mong Thái tử có thể lên ngôi, hôm nay nhìn Đại vị đang ở ngay trước mắt, chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha!
"Hừ, thiên định Đế Tinh thì như thế nào? Cùng người Dương gia ngươi có quan hệ gì?" Nhị hoàng tử cười lạnh một tiếng, trong mắt mang theo vài phần khinh thường, nếu bàn về thân phận, Nhị hoàng tử chính là con trai trưởng của Hoàng hậu, tự nhiên có quyền nói chuyện, chỉ là bởi vì không có nhà mẹ hậu thuẫn, không người nào dám ủng hộ thôi, "Trừ phi?" Nhị hoàng tử hơi cúi thấp đầu, hình như có biện pháp gì!
"Trừ phi cái gì?" Dương Quốc công cơ hồ theo bản năng hỏi ra tiếng, hôm nay trong cung đều nằm trong tay Thái tử, hắn không phòng bị nhiều như vậy, nói cho cùng vẫn có mấy phần khinh thường Nhị hoàng tử, trong mắt hắn, thậm chí Nhị hoàng tử còn không có uy hiếp lớn như Tam hoàng tử!
"Trừ phi Thái tử không phải là người Dương gia ngưoi, như vậy lỗi của Dương gia sẽ không kiềm chế Thái tử!" Nhị hoàng tử cười nói, cũng khiến Dương Quốc công tức đỏ mắt, ý tứ Nhị hoàng tử, rất hiểu rõ, hôm nay Dương Quốc công tay cầm binh quyền, nếu Thái tử lên ngôi, ai biết đến tột cùng giang sơn sẽ là của ai, còn là họ Dương, lại nói thì chính là có biện pháp phòng bị nhà ngoại cầm quyền, chính lúc Thái tử lên ngôi, cũng là ngày nhà ngoại đoạt quyền!
"Vi thần đồng ý với Tiêu Dao Vương!" Nhị hoàng tử nói xong, các đại thần trong triều có đến hai phần ba ngừơi đồng ý, tình thế hôm nay bọn họ cũng nhìn rõ ràng, đồng nhất để Thái tử lên ngôi, Dương gia tay cầm binh quyền, trong triều sẽ không có ai có thể ngăn cản bọn họ, tất cả mọi chuyện đều do người Dương gia quyết định, loại cuộc sống này, nói trắng ra là không coi ai ra gì, rốt cuộc trong triều cần phải có một ít người có thể uy hiếp đến Hoàng đế, có thể kiềm chế Hoàng đế, để cho hắn làm chuyện gì đều phải nghĩ kỹ rồi mới làm, vẫn còn có lợi cho Đại Dung!
Người trong quan trường lăn lộn nhiều năm như vậy, dĩ nhiên cái đạo lý đơn giản này rất rõ ràng, từ xưa tân quân lên ngôi, chính là phải trừ hết bọn quan viên triều trước, dĩ nhiên bọn họ sẽ cảm thấy lo lắng, cảm giác không có bất kỳ chỗ dựa nào, thật sự làm cho người ta khó chịu!
Thái tử mắt lạnh nhìn đám quan viên thay đổi, đồng ý lời nói của Nhị hoàng tử, mà Thái tử vẫn đứng trước mặt, Thái tử lạnh lùng nhìn, muốn nhớ rõ ràng từng người một, những người này hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua, "Bản Thái tử chính là thiên định Đế Tinh, là Phụ hoàng khâm định, hôm nay Tiêu Dao Vương tìm mọi cách ngăn trở, không biết đến tột cùng là muốn gì?" Thái tử lạnh lùng nói xong, trên mặt mang theo nồng nặc cuồng ngạo, cả ánh mắt nhìn Nhị hoàng tử cũng mang theo vài phần khinh thường, giống như hôm nay hắn đã leo lên Đế vị.
"Người tới, bắt hết bọn loạn thần tặc tử này đi!" Thái tử mắt rơi trên cái nắm tay của Nhị hoàng tử và Nạp Lan Tĩnh, trên mặt mang theo vài phần phẫn nộ, hôm nay hắn đã không còn ẩn nhẫn, hắn có thể để tâm tình của mình buông thả, hắn đối với Nạp Lan Tĩnh cái chủng loại kia... Muốn chinh phục, kích động càng diễn ra mãnh liệt, hôm nay hắn chính là muốn trừ đi Nhị hoàng tử, khiến Nạp Lan Tĩnh không thể không thần phục trước mặt hắn, cho dù hắn cũng không chắc có thể diệt trừ Nhị hoàng tử hay không!
"Dạ!" Ngự lâm quân đáp một tiếng, đao trong tay lóe sáng lộ rõ vẻ lạnh lẽo, các quan văn chưa từng nhìn thấy khí thế này, đều tụ lại với nhau, chỉ sợ đao kiếm không có mắt, tổn hại đến chính mình, ngược lại Nhiếp các không dấu vết nhích lại gần Nạp Lan Tĩnh, nếu xảy ra chuyện gì, hắn cũng có thể che chở nàng!
"Chậm đã, Bổn vương ngược lại muốn nhìn một chút, đến tột cùng ai dám!" Nhị hoàng tử mặt không đổi sắc, chỉ là thay đổi sắc mặt lười biếng ngày thường, ánh mắt của hắn mang theo vài phần sắc bén, lạnh lùng nhìn Thái tử, cả người toát ra vẻ tôn quý không thể nào che giấu!
"Cũng chỉ là loạn thần tặc tử, người nào bắt được trước, có thưởng!" Thái tử nhìn Nhị hoàng tử, cảm giác hắn cũng chỉ vùng vẫy giãy chết, cho dù là Hoàng cung này có người của Nhị hoàng tử thì như thế nào, chỉ cần các đại thần không tham dự trong đó, hắn nhất định có thể xử tử Nhị hoàng tử!
"Càn rỡ!" Một giọng nữ trong trẻo lạnh lùng vào lúc này vang lên, chỉ thấy gương mặt Tiêu Dạ vạn biến không đổi, trong mắt mọi người, chỉ thấy hai tay nàng dâng Thượng Phương Bảo Kiếm, chậm rãi đi vào!
Nạp Lan Tĩnh hơi thở dài một cái, Thượng Phương Bảo Kiếm chính là cậu lưu lại, hôm nay Nhị hoàng tử để Tiêu Dạ mang tới, sợ là biểu tỷ đã biết được chuyện có biến, nàng mới vừa đẻ non, hy vọng có thể chấp nhận được!
"Tham kiến Hoàng thượng, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!" Phần lớn mọi người đều nhận ra được, vội vàng quỳ trên mặt đất hành lễ!
Thái tử không cam lòng, trước mặt mọi người, cũng không thể không cúi đầu, nhiều sự thay đổi, ai cũng không biết sau một khắc sẽ xảy ra chuyện gì!
" Thượng Phương Bảo Kiếm chính là Hoàng tổ phụ ban cho Cung gia, nó thượng đánh hôn quân, hạ đánh nịnh thần, tội nghiệt Dương gia, cũng rõ ràng trong danh sách, Dương Quốc công ngươi hại trung lương, lấn át hiền đức, mơ hồ Thánh quân, ngươi còn có gì muốn nói?" Nhị hoàng tử mắt lạnh nhìn Dương Quốc công, Tiêu Dạ cũng đứng bên cạnh Nhị Hoàng tử, nhìn trang phục nàng, Thái tử đã đoán được thân phận chân thật của nàng!
"Hừ, vu khống, Dương gia một lòng trung thành, ngươi truyền khẩu dụ của Hoàng thượng, có chứng cớ không?" Thái tử hơi ngẩng đầu, trên mặt biểu hiện sự không cam lòng.
"Tự nhiên là có, chứng cứ về Dương phủ, dĩ nhiên là muốn cho mọi người nhìn rõ ràng!" Nhị hoàng tử khẽ cười một tiếng, để Tiêu Dạ lấy ra một cái hộp, bên trong có một quyển sách, viết cặn kẽ nhưng năm nay Dương gia đã làm những việc gì, chứng cớ bên trong cũng đầy đủ hết!
Mọi người nhìn tức thấy cười, đều nói bằng chứng như núi, Dương Quốc công cũng không thể nào giải thích, chỉ là trên mặt Nhị hoàng tử mang theo vài phần nặng nề, hắn ra ngoài từ Từ Ninh cung, đầu tiên là đi cung của Cung quý phi, kể từ ngày thành thân cùng Nạp Lan Tĩnh, hắn chưa từng tới bao giờ, hôm nay phải làm chuyện này, hắn cũng không biết có thể thủ thắng hay không, Nhị hoàng tử giống như thường ngày, trong lúc vô tình phát hiện ô kẻ phòng trong cung Cung quý phi, bị người ta chạm qua!
Nhị hoàng tử nhẹ nhàng mở ra, chính là phát hiện chứng cớ này, một khắc kia tâm tình Nhị hoàng tử thật phức tạp, chính tại nơi này, trừ hắn ra chỉ có Hoàng đế biết được, Hoàng đế thu thập chứng cứ việc xấu của Dương gia, để ở chỗ này vì muốn cố ý để cho hắn phát hiện, hơn nữa, tính toán thời gian, hẳn là trước khi Hoàng đế hôn mê, mang tới đây! Giờ khắc này Nhị hoàng tử cảm thấy, hắn chưa từng hiểu Hoàng đế, cho dù là hiện tại, cảm giác hắn đối với Hoàng đế, đã giống như người xa lạ!
"Ngươi nói láo!" Dương Quốc công không dám tin, vì sao, đến tột cùng là vì sao, việc sắp thành công trước mắt, tại sao còn cố tình xảy ra chuyện này!
"Nơi này có di chiếu Phụ hoàng, làm phiền đại nhân trước mặt mọi người đọc lên!" Nhị hoàng tử nói xong, để Tiêu Dạ đưa di chiếu của Hoàng đế đến cho điện các Đại Học Sĩ, dù sao lời của hắn còn có thể tin, hơn nữa, chữ viết của Hoàng đế, hẳn là hắn nhận được, hắn ra mặt, cũng là cách tốt nhất!
"Dạ!" Điện các Đại Học Sĩ thận trọng nhận lấy, đứng thẳng người, hắn nhìn chữ viết, lúc này mới rõ ràng đọc rõ ràng, "Trẫm vẫn coi trọng Dương phủ, nhưng không nghĩ đến Dương thị thật khiến trẫm đau lòng, lại nhớ Tiên Hoàng dặn dò, nhớ tình xưa, giao Hổ Phù, giao Báo phù cho con trai thứ hai Tiêu Dao Vương của trẫm trông coi, giao Bò chi phù, giao cho con trai thứ ba Bác Hàn Vương trông coi, mặt khác khi Thái tử lên ngôi, Dương thị Tĩnh Tần không đươc phong Thái hậu, vào không được vào Tổ Lăng, làm Hoàng Hậu hiền thân của trẫm, thân!" Điện các Đại Học Sĩ đọc xong, lúc này mới cung kính đưa di chiếu trả lại cho Nhị hoàng tử!
Sắc mặt Thái tử vô cùng khó coi, trong lòng của hắn, thủy chung không hiểu, thân đều là hoàng tử, thế nhưng tại sao hắn lại thiên vị Nhị hoàng tử, cho dù bệnh nặng, còn không quên vì hắn trải đường lui, tay Thái tử gắt gao nắm thành quyền, nếu các đại thần có phản đối hắn lên ngôi, hắn còn có thể dùng thủ đoạn cứng rắn, nhưng hôm nay lại có di bút đích thân Hoàng đế để lại, nếu hắn đưa Nhị hoàng tử vào chỗ chết, liền sẽ bị tội tạo phản, đến lúc đó hắn đi lên vị trí Hoàng đế cũng danh bất chính ngôn không thuận!
Nạp Lan Tĩnh cúi đầu thật thấp, nàng ngược lại không lo lắng Thái tử xảy ra loạn gì, dù sao hôm nay nếu hắn muốn cứu Dương phủ, phải giết sạch mọi người, chỉ là Nạp Lan Tĩnh vẫn không hiểu ý định của Hoàng đế, nếu hắn không thích Nhị hoàng tử, vì sao lại suy nghĩ cho hắn như vậy, nhưng nếu thật lòng thương Nhị hoàng tử, vì sao không giao cả giang sơn Đại Dung cho Nhị hoàng tử, hôm nay cố tình còn giữ lại trong tay Dương Quốc công ít binh quyền, giang sơn Đại Dung, liền xuất hiện ba thế lực kìm hãm lẫn nhau!
Nếu là bình tĩnh mà xem xét, thế lực Thái tử và Nhị hoàng tử ngang nhau, trận đánh này vô luận đối với Nhị hoàng tử, hay là đối với với Thái tử, bất luận kẻ nào muốn thắng, ngược lại phải bỏ ra cái giá thê thảm, biện pháp này của Hoàng đế không thể không nói, duy trì giang sơn Đại Dung mặt ngoài hòa bình, là biện pháp tốt nhất!
"Đã như vậy, kính xin Dương Quốc công xuất binh phù!" Nhị hoàng tử hơi liếc mắt, nhìn Dương Quốc công còn chưa phản ứng kịp, trong giọng nói mang theo một tia lạnh lẽo, thời điểm hắn cầm được di chiếu, tâm từng có niệm tưởng, sửa lại nội dung di chiếu, nhưng bây giờ hắn cảm thấy may mắn vì không đổi, hôm nay Ngự Lâm quân đều ở trên tay Thái tử, nếu không phải Thái tử lưu lại một con đường sống, ép chặt, sợ là bất luận kẻ nào cũng đừng hòng sống sót ra khỏi hậu cung!
"Ngươi!" Dương Quốc công chỉ Nhị hoàng tử, nhưng mà trên mặt lại vô cùng tức giận, lại không thể làm gì, không khỏi cầu cứu nhìn Thái tử, hi vọng Thái tử có thể giúp hắn giải vây!
Nạp Lan Tĩnh hơi híp mắt một cái, hôm nay Thái tử cũng chỉ có hai lựa chọn, nếu muốn lưu lại binh phù, tất nhiên là không gánh nổi ngôi vị Hoàng đế, nếu muốn giữ được ngôi vị Hoàng đế, sẽ phải giao ra binh quyền, bị người ngăn cản, lòng của Nạp Lan Tĩnh trống trải, nếu Nhị hoàng tử có được di chiếu này, nhưng không sửa đổi, tất nhiên là vì bách tính Đại Dung mà nghĩ, trong triều đại loạn, chịu khổ cuối cùng vẫn là dân chúng, hắn không mạnh mẽ lấy ngôi vị Hoàng đế, chính là không muốn gây chiến, Nạp Lan Tĩnh có chút nhìn không ra Nhị hoàng tử, hắn có thể vì Nạp Lan Tĩnh đại khai sát giới, có thể hào phóng viết thơ, nói người trong thiên hạ cùng hắn có quan hệ gì đâu, nhưng lại có thể vì người trong thiên hạ, buông tha ngôi vị Hoàng đế, người như vậy, Nạp Lan Tĩnh đột nhiên cảm thấy, có phải hắn chưa từng thuộc về một mình nàng!
Thái tử không nói lời nào, cùng ánh mắt của Nhị hoàng tử giao đấu ở giữa không trung, sát khí, không thua bất kỳ một chiến trường nào!
"Leo lên Đế vị, quyết sẽ không tử tế với ngươi!" Thái tử bước tới phía trước một bước, nhỏ giọng, mặc dù là đang nói chuyện với Nhị hoàng tử, ánh mắt lại nhìn Nạp Lan Tĩnh, giống như trong lòng của hắn, tâm ý này, tất nhiên là Nạp Lan Tĩnh!
"Vậy cũng muốn nhìn một chút, hoàng huynh có bản lãnh này hay không!" Nhị hoàng tử bảo vệ Nạp Lan Tĩnh ở phía sau, trong ánh mắt mang theo nồng nặc giễu cợt!
Thái tử quyết không có phần kiên quyết kia, dám cùng mình cá chết lưới rách!
"Dương Quốc công, giao ra binh phù!" Thái tử hướng về Dương Quốc công ra lệnh.
"Này!" Dương Quốc công còn muốn nói điều gì, nhưng nhìn mặt Thái tử lời nói cứng rắn ép xuống, người ta thường nói núi xanh còn đó, sợ gì không có củi đốt, chỉ cần Thái tử lên ngôi, binh quyền sớm muộn vẫn sẽ trở lại trên tay của hắn!
"Hoàng thượng vạn tuế!" Hữu Tướng giơ lên một tiếng, nếu Thái tử giao ra binh quyền, dĩ nhiên ngôi vị Hoàng đế thuộc về Thái tử, Hữu Tướng giơ lên một tiếng, dẫn đầu hành lễ với Thái tử, một Hoàng đế trên tay không có binh quyền, không tạo được bao nhiêu uy hiếp với mọi người, bách quan cùng kêu lên, Thái tử hạ mí mắt, nhìn mọi người nằm rạp dưới chân mình, trong đôi mắt lóe lên sự quyết tuyệt, giang sơn Đại Dung hắn muốn, kiều mỵ nữ nhân, hắn cũng sẽ đạt được!
Thái tử nhìn Khánh quốc công cười lạnh một tiếng, dù sao thì cũng đã thua, hắn là một Quốc Công không có thực quyền, còn có thể lật trời sao, Thái tử ra lệnh, Ngự Lâm quân bên cạnh đồng loạt rút kiếm ra, đám đông cũng bị bao vây, nhìn tình hình, sợ là phải dùng sức mạnh rồi!
Đây chính là chiêu giết gà dọa khỉ, nhưng nếu giết gà con mà khỉ còn chưa an phận nên làm như thế nào? Nạp Lan Tĩnh hơi quay đầu, hi vọng hiện tại chính là thế lực Nhị hoàng tử, những quan văn kiên trì ở đây, chỉ cần bọn hắn đoàn kết, Thái tử không thể nào giết tất cả mọi người, hơn nữa, Thái tử hắn cũng không nắm chắc, nếu liều mạng, thế lực Nhị hoàng tử, hắn đến tột cùng có thể diệt trừ hay không, huống chi còn có Tam hoàng tử nhìn chằm chằm một bên!
"Lời của Khánh quốc công rất đúng, người không có đức tuyệt đối không thể đi lên đại vị!" Có Khánh quốc công mở đầu, Bình Thượng Thư cũng lên tiếng, bây giờ đã có người ủng hộ Tam hoàng tử, Bình Thượng Thư dĩ nhiên sẽ không bỏ qua, hắn mặc dù cũng sợ chết, nhưng vẫn không nhịn được sự hấp dẫn của quyền lợi!
Bình Thượng Thư nói xong, mắt liếc nhìn Nhiếp các, dù sao Nhiếp các là môn sinh của hắn, dĩ nhiên là nên theo hắn, tưởng như thế, như việc Tam hoàng tử lên ngôi vẫn còn có hi vọng!
Nhưng cố tình Tam hoàng tử ở một bên, cũng không nói một lời, hắn lui ở phía sau, như vô ý tham dự trận chiến tranh giành ngôi vị Hoàng đế, mắt hơi rũ, trong tay như cũ cầm một phòng khăn, nhìn bóng dáng kia, mang theo nồng nặc cô đơn!
"Thái tử điện hạ chính là thiên định Đế Tinh (trời định sẵn), Bác hàn vương sao có thể so với?" Dĩ nhiên Dương Quốc công không phục, hắn mong mỏi lâu như vậy, mong Thái tử có thể lên ngôi, hôm nay nhìn Đại vị đang ở ngay trước mắt, chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha!
"Hừ, thiên định Đế Tinh thì như thế nào? Cùng người Dương gia ngươi có quan hệ gì?" Nhị hoàng tử cười lạnh một tiếng, trong mắt mang theo vài phần khinh thường, nếu bàn về thân phận, Nhị hoàng tử chính là con trai trưởng của Hoàng hậu, tự nhiên có quyền nói chuyện, chỉ là bởi vì không có nhà mẹ hậu thuẫn, không người nào dám ủng hộ thôi, "Trừ phi?" Nhị hoàng tử hơi cúi thấp đầu, hình như có biện pháp gì!
"Trừ phi cái gì?" Dương Quốc công cơ hồ theo bản năng hỏi ra tiếng, hôm nay trong cung đều nằm trong tay Thái tử, hắn không phòng bị nhiều như vậy, nói cho cùng vẫn có mấy phần khinh thường Nhị hoàng tử, trong mắt hắn, thậm chí Nhị hoàng tử còn không có uy hiếp lớn như Tam hoàng tử!
"Trừ phi Thái tử không phải là người Dương gia ngưoi, như vậy lỗi của Dương gia sẽ không kiềm chế Thái tử!" Nhị hoàng tử cười nói, cũng khiến Dương Quốc công tức đỏ mắt, ý tứ Nhị hoàng tử, rất hiểu rõ, hôm nay Dương Quốc công tay cầm binh quyền, nếu Thái tử lên ngôi, ai biết đến tột cùng giang sơn sẽ là của ai, còn là họ Dương, lại nói thì chính là có biện pháp phòng bị nhà ngoại cầm quyền, chính lúc Thái tử lên ngôi, cũng là ngày nhà ngoại đoạt quyền!
"Vi thần đồng ý với Tiêu Dao Vương!" Nhị hoàng tử nói xong, các đại thần trong triều có đến hai phần ba ngừơi đồng ý, tình thế hôm nay bọn họ cũng nhìn rõ ràng, đồng nhất để Thái tử lên ngôi, Dương gia tay cầm binh quyền, trong triều sẽ không có ai có thể ngăn cản bọn họ, tất cả mọi chuyện đều do người Dương gia quyết định, loại cuộc sống này, nói trắng ra là không coi ai ra gì, rốt cuộc trong triều cần phải có một ít người có thể uy hiếp đến Hoàng đế, có thể kiềm chế Hoàng đế, để cho hắn làm chuyện gì đều phải nghĩ kỹ rồi mới làm, vẫn còn có lợi cho Đại Dung!
Người trong quan trường lăn lộn nhiều năm như vậy, dĩ nhiên cái đạo lý đơn giản này rất rõ ràng, từ xưa tân quân lên ngôi, chính là phải trừ hết bọn quan viên triều trước, dĩ nhiên bọn họ sẽ cảm thấy lo lắng, cảm giác không có bất kỳ chỗ dựa nào, thật sự làm cho người ta khó chịu!
Thái tử mắt lạnh nhìn đám quan viên thay đổi, đồng ý lời nói của Nhị hoàng tử, mà Thái tử vẫn đứng trước mặt, Thái tử lạnh lùng nhìn, muốn nhớ rõ ràng từng người một, những người này hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua, "Bản Thái tử chính là thiên định Đế Tinh, là Phụ hoàng khâm định, hôm nay Tiêu Dao Vương tìm mọi cách ngăn trở, không biết đến tột cùng là muốn gì?" Thái tử lạnh lùng nói xong, trên mặt mang theo nồng nặc cuồng ngạo, cả ánh mắt nhìn Nhị hoàng tử cũng mang theo vài phần khinh thường, giống như hôm nay hắn đã leo lên Đế vị.
"Người tới, bắt hết bọn loạn thần tặc tử này đi!" Thái tử mắt rơi trên cái nắm tay của Nhị hoàng tử và Nạp Lan Tĩnh, trên mặt mang theo vài phần phẫn nộ, hôm nay hắn đã không còn ẩn nhẫn, hắn có thể để tâm tình của mình buông thả, hắn đối với Nạp Lan Tĩnh cái chủng loại kia... Muốn chinh phục, kích động càng diễn ra mãnh liệt, hôm nay hắn chính là muốn trừ đi Nhị hoàng tử, khiến Nạp Lan Tĩnh không thể không thần phục trước mặt hắn, cho dù hắn cũng không chắc có thể diệt trừ Nhị hoàng tử hay không!
"Dạ!" Ngự lâm quân đáp một tiếng, đao trong tay lóe sáng lộ rõ vẻ lạnh lẽo, các quan văn chưa từng nhìn thấy khí thế này, đều tụ lại với nhau, chỉ sợ đao kiếm không có mắt, tổn hại đến chính mình, ngược lại Nhiếp các không dấu vết nhích lại gần Nạp Lan Tĩnh, nếu xảy ra chuyện gì, hắn cũng có thể che chở nàng!
"Chậm đã, Bổn vương ngược lại muốn nhìn một chút, đến tột cùng ai dám!" Nhị hoàng tử mặt không đổi sắc, chỉ là thay đổi sắc mặt lười biếng ngày thường, ánh mắt của hắn mang theo vài phần sắc bén, lạnh lùng nhìn Thái tử, cả người toát ra vẻ tôn quý không thể nào che giấu!
"Cũng chỉ là loạn thần tặc tử, người nào bắt được trước, có thưởng!" Thái tử nhìn Nhị hoàng tử, cảm giác hắn cũng chỉ vùng vẫy giãy chết, cho dù là Hoàng cung này có người của Nhị hoàng tử thì như thế nào, chỉ cần các đại thần không tham dự trong đó, hắn nhất định có thể xử tử Nhị hoàng tử!
"Càn rỡ!" Một giọng nữ trong trẻo lạnh lùng vào lúc này vang lên, chỉ thấy gương mặt Tiêu Dạ vạn biến không đổi, trong mắt mọi người, chỉ thấy hai tay nàng dâng Thượng Phương Bảo Kiếm, chậm rãi đi vào!
Nạp Lan Tĩnh hơi thở dài một cái, Thượng Phương Bảo Kiếm chính là cậu lưu lại, hôm nay Nhị hoàng tử để Tiêu Dạ mang tới, sợ là biểu tỷ đã biết được chuyện có biến, nàng mới vừa đẻ non, hy vọng có thể chấp nhận được!
"Tham kiến Hoàng thượng, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!" Phần lớn mọi người đều nhận ra được, vội vàng quỳ trên mặt đất hành lễ!
Thái tử không cam lòng, trước mặt mọi người, cũng không thể không cúi đầu, nhiều sự thay đổi, ai cũng không biết sau một khắc sẽ xảy ra chuyện gì!
" Thượng Phương Bảo Kiếm chính là Hoàng tổ phụ ban cho Cung gia, nó thượng đánh hôn quân, hạ đánh nịnh thần, tội nghiệt Dương gia, cũng rõ ràng trong danh sách, Dương Quốc công ngươi hại trung lương, lấn át hiền đức, mơ hồ Thánh quân, ngươi còn có gì muốn nói?" Nhị hoàng tử mắt lạnh nhìn Dương Quốc công, Tiêu Dạ cũng đứng bên cạnh Nhị Hoàng tử, nhìn trang phục nàng, Thái tử đã đoán được thân phận chân thật của nàng!
"Hừ, vu khống, Dương gia một lòng trung thành, ngươi truyền khẩu dụ của Hoàng thượng, có chứng cớ không?" Thái tử hơi ngẩng đầu, trên mặt biểu hiện sự không cam lòng.
"Tự nhiên là có, chứng cứ về Dương phủ, dĩ nhiên là muốn cho mọi người nhìn rõ ràng!" Nhị hoàng tử khẽ cười một tiếng, để Tiêu Dạ lấy ra một cái hộp, bên trong có một quyển sách, viết cặn kẽ nhưng năm nay Dương gia đã làm những việc gì, chứng cớ bên trong cũng đầy đủ hết!
Mọi người nhìn tức thấy cười, đều nói bằng chứng như núi, Dương Quốc công cũng không thể nào giải thích, chỉ là trên mặt Nhị hoàng tử mang theo vài phần nặng nề, hắn ra ngoài từ Từ Ninh cung, đầu tiên là đi cung của Cung quý phi, kể từ ngày thành thân cùng Nạp Lan Tĩnh, hắn chưa từng tới bao giờ, hôm nay phải làm chuyện này, hắn cũng không biết có thể thủ thắng hay không, Nhị hoàng tử giống như thường ngày, trong lúc vô tình phát hiện ô kẻ phòng trong cung Cung quý phi, bị người ta chạm qua!
Nhị hoàng tử nhẹ nhàng mở ra, chính là phát hiện chứng cớ này, một khắc kia tâm tình Nhị hoàng tử thật phức tạp, chính tại nơi này, trừ hắn ra chỉ có Hoàng đế biết được, Hoàng đế thu thập chứng cứ việc xấu của Dương gia, để ở chỗ này vì muốn cố ý để cho hắn phát hiện, hơn nữa, tính toán thời gian, hẳn là trước khi Hoàng đế hôn mê, mang tới đây! Giờ khắc này Nhị hoàng tử cảm thấy, hắn chưa từng hiểu Hoàng đế, cho dù là hiện tại, cảm giác hắn đối với Hoàng đế, đã giống như người xa lạ!
"Ngươi nói láo!" Dương Quốc công không dám tin, vì sao, đến tột cùng là vì sao, việc sắp thành công trước mắt, tại sao còn cố tình xảy ra chuyện này!
"Nơi này có di chiếu Phụ hoàng, làm phiền đại nhân trước mặt mọi người đọc lên!" Nhị hoàng tử nói xong, để Tiêu Dạ đưa di chiếu của Hoàng đế đến cho điện các Đại Học Sĩ, dù sao lời của hắn còn có thể tin, hơn nữa, chữ viết của Hoàng đế, hẳn là hắn nhận được, hắn ra mặt, cũng là cách tốt nhất!
"Dạ!" Điện các Đại Học Sĩ thận trọng nhận lấy, đứng thẳng người, hắn nhìn chữ viết, lúc này mới rõ ràng đọc rõ ràng, "Trẫm vẫn coi trọng Dương phủ, nhưng không nghĩ đến Dương thị thật khiến trẫm đau lòng, lại nhớ Tiên Hoàng dặn dò, nhớ tình xưa, giao Hổ Phù, giao Báo phù cho con trai thứ hai Tiêu Dao Vương của trẫm trông coi, giao Bò chi phù, giao cho con trai thứ ba Bác Hàn Vương trông coi, mặt khác khi Thái tử lên ngôi, Dương thị Tĩnh Tần không đươc phong Thái hậu, vào không được vào Tổ Lăng, làm Hoàng Hậu hiền thân của trẫm, thân!" Điện các Đại Học Sĩ đọc xong, lúc này mới cung kính đưa di chiếu trả lại cho Nhị hoàng tử!
Sắc mặt Thái tử vô cùng khó coi, trong lòng của hắn, thủy chung không hiểu, thân đều là hoàng tử, thế nhưng tại sao hắn lại thiên vị Nhị hoàng tử, cho dù bệnh nặng, còn không quên vì hắn trải đường lui, tay Thái tử gắt gao nắm thành quyền, nếu các đại thần có phản đối hắn lên ngôi, hắn còn có thể dùng thủ đoạn cứng rắn, nhưng hôm nay lại có di bút đích thân Hoàng đế để lại, nếu hắn đưa Nhị hoàng tử vào chỗ chết, liền sẽ bị tội tạo phản, đến lúc đó hắn đi lên vị trí Hoàng đế cũng danh bất chính ngôn không thuận!
Nạp Lan Tĩnh cúi đầu thật thấp, nàng ngược lại không lo lắng Thái tử xảy ra loạn gì, dù sao hôm nay nếu hắn muốn cứu Dương phủ, phải giết sạch mọi người, chỉ là Nạp Lan Tĩnh vẫn không hiểu ý định của Hoàng đế, nếu hắn không thích Nhị hoàng tử, vì sao lại suy nghĩ cho hắn như vậy, nhưng nếu thật lòng thương Nhị hoàng tử, vì sao không giao cả giang sơn Đại Dung cho Nhị hoàng tử, hôm nay cố tình còn giữ lại trong tay Dương Quốc công ít binh quyền, giang sơn Đại Dung, liền xuất hiện ba thế lực kìm hãm lẫn nhau!
Nếu là bình tĩnh mà xem xét, thế lực Thái tử và Nhị hoàng tử ngang nhau, trận đánh này vô luận đối với Nhị hoàng tử, hay là đối với với Thái tử, bất luận kẻ nào muốn thắng, ngược lại phải bỏ ra cái giá thê thảm, biện pháp này của Hoàng đế không thể không nói, duy trì giang sơn Đại Dung mặt ngoài hòa bình, là biện pháp tốt nhất!
"Đã như vậy, kính xin Dương Quốc công xuất binh phù!" Nhị hoàng tử hơi liếc mắt, nhìn Dương Quốc công còn chưa phản ứng kịp, trong giọng nói mang theo một tia lạnh lẽo, thời điểm hắn cầm được di chiếu, tâm từng có niệm tưởng, sửa lại nội dung di chiếu, nhưng bây giờ hắn cảm thấy may mắn vì không đổi, hôm nay Ngự Lâm quân đều ở trên tay Thái tử, nếu không phải Thái tử lưu lại một con đường sống, ép chặt, sợ là bất luận kẻ nào cũng đừng hòng sống sót ra khỏi hậu cung!
"Ngươi!" Dương Quốc công chỉ Nhị hoàng tử, nhưng mà trên mặt lại vô cùng tức giận, lại không thể làm gì, không khỏi cầu cứu nhìn Thái tử, hi vọng Thái tử có thể giúp hắn giải vây!
Nạp Lan Tĩnh hơi híp mắt một cái, hôm nay Thái tử cũng chỉ có hai lựa chọn, nếu muốn lưu lại binh phù, tất nhiên là không gánh nổi ngôi vị Hoàng đế, nếu muốn giữ được ngôi vị Hoàng đế, sẽ phải giao ra binh quyền, bị người ngăn cản, lòng của Nạp Lan Tĩnh trống trải, nếu Nhị hoàng tử có được di chiếu này, nhưng không sửa đổi, tất nhiên là vì bách tính Đại Dung mà nghĩ, trong triều đại loạn, chịu khổ cuối cùng vẫn là dân chúng, hắn không mạnh mẽ lấy ngôi vị Hoàng đế, chính là không muốn gây chiến, Nạp Lan Tĩnh có chút nhìn không ra Nhị hoàng tử, hắn có thể vì Nạp Lan Tĩnh đại khai sát giới, có thể hào phóng viết thơ, nói người trong thiên hạ cùng hắn có quan hệ gì đâu, nhưng lại có thể vì người trong thiên hạ, buông tha ngôi vị Hoàng đế, người như vậy, Nạp Lan Tĩnh đột nhiên cảm thấy, có phải hắn chưa từng thuộc về một mình nàng!
Thái tử không nói lời nào, cùng ánh mắt của Nhị hoàng tử giao đấu ở giữa không trung, sát khí, không thua bất kỳ một chiến trường nào!
"Leo lên Đế vị, quyết sẽ không tử tế với ngươi!" Thái tử bước tới phía trước một bước, nhỏ giọng, mặc dù là đang nói chuyện với Nhị hoàng tử, ánh mắt lại nhìn Nạp Lan Tĩnh, giống như trong lòng của hắn, tâm ý này, tất nhiên là Nạp Lan Tĩnh!
"Vậy cũng muốn nhìn một chút, hoàng huynh có bản lãnh này hay không!" Nhị hoàng tử bảo vệ Nạp Lan Tĩnh ở phía sau, trong ánh mắt mang theo nồng nặc giễu cợt!
Thái tử quyết không có phần kiên quyết kia, dám cùng mình cá chết lưới rách!
"Dương Quốc công, giao ra binh phù!" Thái tử hướng về Dương Quốc công ra lệnh.
"Này!" Dương Quốc công còn muốn nói điều gì, nhưng nhìn mặt Thái tử lời nói cứng rắn ép xuống, người ta thường nói núi xanh còn đó, sợ gì không có củi đốt, chỉ cần Thái tử lên ngôi, binh quyền sớm muộn vẫn sẽ trở lại trên tay của hắn!
"Hoàng thượng vạn tuế!" Hữu Tướng giơ lên một tiếng, nếu Thái tử giao ra binh quyền, dĩ nhiên ngôi vị Hoàng đế thuộc về Thái tử, Hữu Tướng giơ lên một tiếng, dẫn đầu hành lễ với Thái tử, một Hoàng đế trên tay không có binh quyền, không tạo được bao nhiêu uy hiếp với mọi người, bách quan cùng kêu lên, Thái tử hạ mí mắt, nhìn mọi người nằm rạp dưới chân mình, trong đôi mắt lóe lên sự quyết tuyệt, giang sơn Đại Dung hắn muốn, kiều mỵ nữ nhân, hắn cũng sẽ đạt được!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.