Tướng Phủ Ngốc Thê

Chương 47: Hiểu lầm hư hư thực thực

Nhược Thanh Ngôn

09/09/2016

Hệ Phong đưa Hỏa Diễm Hồ đi vào gian phòng của Đường Mẫn, ‘két’ một tiếng, cửa được mở ra, Hệ Phong đứng ở ngoài cửa, sắc mặt không tốt.

“Cái này, ai tới giúp một tay đi?” Hắn đốt hỏa diễm hồ, hạ thuốc tê, không ngờ con nhóc này đã tỉnh ở trên đường, mặc dù còn chút thuốc tê nhưng đã bắt đầu linh hoạt.

Tác động của Hỏa diễm hồ có thể là rất nhanh, hắn thực sự không thể cầm chắc được

Bách Lý Dạ Hành chả mấy khi trông thấy hỏa diễm hồ, xung phong nhận việc hỗ trợ. Võ công của hai người bất phàm nhưng lại không thể làm gì con hồ ly này. Không được làm nó bị thương, không được nặng tay, hơn nữa hàm răng nó rất sắc và có độc, nhất thời vô cùng khó xử.

“Chít ——”

Vèo một cái, hỏa diễm hồ nhảy ra khỏi vòng tay hai người, chạy tới chỗ Đường Mẫn, chạy nhanh nằm lên ngực Đường Mẫn. Ba người giật mình, lại phát hiện Hỏa Diễm Hồ chỉ an tĩnh đứng trên đùi Đường Mẫn, hai chân trước cào cào vạt áo.

Hệ Phong tò mò đến gần, hóa ra là cái này!

Hỏa Diễm Hồ cố gắng muốn lấy được vật nhỏ màu tím buộc ở eo Đường Mẫn. Mà cái vật đó, chính là thứ vừa đổi trong tay Quái lão đầu.

“Đây là cái gì?” Hệ Phong càng ngày càng tò mò với vật này, dò xét cẩn thận. Càng nhìn càng thấy quen, hình như hắn đã thấy ở đâu. Hệ Phong suy tư, trong đầu soát từng sự việc. Màu tím…

Bốp ——

Hệ Phong biến sắc, nắm thứ đó siết chặt, có chút không dám tin: “Lại là nó! Lại là cái này!”

Đường Mẫn khó hiểu, Hỏa Diễm Hồ trong ngực cắn chặt vật trên tay Hệ Phong, ngậm về, sau đó yên lặng nằm xuống đùi Đường Mẫn.

“Chuyện gì xảy ra?” Lúc này Đường Mẫn cũng cảm thấy vật này không tầm thường, hỏa diễm hồ yêu thích như thế, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?



“Đợi một chút!” Hệ Phong giật mình nhớ tới một việc, nhanh chóng chạy đi, hắn phải đi xác định, nếu như vậy, thế thì… Hắn có dự cảm, đồ vật mà Đường Mẫn đổi và Hỏa Diễm Hồ mua được rất kỳ quặc.

Cửa mở ra, Hệ Phong đi ra ngoài vội vàng không đóng cửa lại, trùng hợp để những người bên dưới nhìn được rõ ràng. Một nữ tử, đơn độc, hình dáng tuyệt đẹp. Trong lúc nhất thời, có vài người bắt đầu rục rịch. Vì hồ, cũng vì người!

“Là nàng!” Nam Cung Lân vui vẻ, trong lòng lại càng muốn tiếp cận Đường Mẫn, từ lần trước gặp ở Vọng Nguyệt lâu, hắn đã để ý tới nữ nhân này. Quay đầu lại nhìn khuôn mặt đen xì của Thiên Mị, trong lòng lại càng xác định. Là nàng, Thiên Mị nổi đóa thế này, hắn cũng tự tại hơn. Nam Cung Lân vui vẻ tính toán, tự cho rằng mình tính rất tốt, nhưng hoàn toàn không để ý đến ý nguyện của ông chủ.

Nếu như Đường Mẫn biết có người có ý đồ với nàng, có lẽ sẽ trợn tròn mắt. Hành vi ngu muội, cực kỳ ngây thơ!

Vẻ mặt những người bên này không giống nhau, trên đài đấu giá đã càng nóng hơn. Một cái bich huyết ngọc như ý, đồng ý với giá hai mươi vạn, sau đó nữ tử trên đài mang ra một đống lớn.

Dùng từ một đống quả thực là bất nhã, nhưng cũng là sự thật. Đường Mẫn liếc nhìn là biết, đống đồ vật này là của nàng, quả nhiên, số lượng cũng tạo thành hiệu ứng cực đại. Giao dịch chợ đêm, có lẽ không ai cầm một đống gì đó, hình ảnh như thế làm người đang ngồi cũng cả kinh không khép miệng được…

Thật khí phách, một đống lớn đồ….

“Mọi người im lặng.” Hệ Phong lại xuất hiện trên đài, khóe mắt thoáng nhìn đống đồ lớn, trán hơi giật giật giật. Nữ nhân kia đến bán hay muốn đầu cơ trục lợi vậy, số lượng này có thể nhiều thêm chút không…

Nữ tử lật vải đỏ lên, cả đại sảnh sáng lóa. Hệ Phong đen mặt, quả nhiên, phẩm vị của nữ nhân kia…

“Cực phẩm, lại còn là đồ tốt!” Mấy người dựa vào gần nhìn thấy, không khỏi cảm thán, đấu giá một đống vật phẩm thế này, chủ nhân đúng là một đại gia…

“Hảo hóa sắc, giá trị xa xỉ.”

“Đúng là có tiền…”

Trong phòng bao, vẻ mặt chủ nhân trong ba gian phòng cũng đủ hình dạng màu sắc, vô cùng đặc sắc. Đường Mẫn cười toét cả miệng, vuốt ve bộ lông mồm của Hỏa Diễm Hồ, vàng, một đống vàng, sau khi bán được những vật này, lợi nhuận sẽ là vô cùng.



Một nơi hẻo lạnh, hàng lông mày của nam tử càng nhíu chặt lại. Thiên Hành lúc này, lạnh lùng tới cực điểm, nhiệt độ trong phòng hạ xuống trong nháy mắt

“Thái tử, những thứ này chính là đồ trong phủ bị mất, hơn nữa.” Một thị vệ lên tiếng, nhìn thấy ánh mắt Thiên Hành thì lập tức dừng lại, nuốt nửa lời sau vào bụng. Mặc niệm trong lòng, hơn nữa, đều là quý trọng nhất…

“Để ý cuộc đấu giá này, sau đó điều tra những người mang đến lần này.” Thiên Hành không vui mở miệng, trong giọng nói không có bao nhiêu phẫn nộ, nhưng tràn đầy lạnh lùng. Thị vệ lập tức nghe lệnh, lui ra khỏi phòng, chú ý toàn bộ hành động trong cuộc đấu giá.

Đường Mẫn nhàn nhã uống xong tách trà, vuốt lông hồ ly, tính toán tổng giá trị bên ngoài. Tất cả những vật đó, đấu giá sẽ được 135 vạn lượng. Khóe mắt Đường Mẫn nheo lại, hồ ly 25 vạn, thủ tục chợ đêm trừ đi 30 vạn, nàng vẫn được 80 vạn lượng. Vậy là đủ rồi!”

“Khá lắm, những số tiền kia lấy thế nào đây?” Cô hơi mệt, muốn đi về ngủ, hồ ly tới tay rồi, sau này cũng chẳng có gì đáng xem.

Bách Lý Dạ Hành nghĩ nghĩ rồi nói: “Số tiền kia các nàng sẽ mở tài khoản chợ đêm, sau khi khấu trừ các loại, số tiền còn lại sẽ ở trong. Nếu ngươi muốn dùng, lấy ở ngân hàng tư nhân là được.”

“Như thế rất tốt, chúng ta đi thôi.” Không đợi Bách Lý Dạ Hành đáp lời, Đường Mẫn đã đứng dây, đi ra sau. Chợ đêm có cái rất hay, ra vào không cùng một cửa. Lúc này nàng đi hoàn toàn không cần đi vào cửa trước, tránh được những người kia.

Đi đến góc, không hẹn mà gặp Quân Mạc Ly, mà đi theo phía sau chính là Bạch Vũ.

“Mẫn nhi?”

“Tiểu thư?”

Đường Mẫn cười, hai người đúng là ăn ý, gọi nàng cùng lúc: “Ừ.” Nàng nhẹ nhàng đáp lời, ôm hồ ly đi tới cửa: “Xem xong rồi, chúng ta về thôi.”

“Này này, búp bê, chờ ta một chút.” Bách Lý Dạ Hành đuổi theo, ánh mắt nhìn một nam một nữ ở bên, trực tiếp bỏ qua, đuổi theo Đường Mẫn.

Quân Mạc Ly nhíu mày, dường như Mẫn nhi hiểu lầm hắn. Trong lòng suy nghĩ, dưới chân không khỏi nhanh hơn, đi theo hai người kia. Bạch Vũ ở lại, hốc mắt hồng hồng, rồi lại yên lặng theo sau. Lúc Đường Mẫn coi thường nàng, trước mắt nàng không ngừng hiện lên, một loại tình cảm tên là ủy khuất dâng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tướng Phủ Ngốc Thê

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook