Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng
Chương 16: Sợ Hãi!
Thiên Phương Phương
07/12/2023
Không đúng, Tô béo nhất định tới đây để vơ vét tiền nong!Đáy mắt mọi người lộ ra một vẻ hoảng sợ, không đợi Tô Tiểu Tiểu tới gần, thì cả đám đã như tổ ong vò vẽ bưng chậu xô chạy!Tô Tiểu Tiểu bất đắc dĩ nhún vai, tìm một chỗ ngồi xổm xuống bên bờ sông.
Thời đại này không bị ô nhiễm công nghiệp, nguồn nước sạch sẽ, trong suốt thấy cả đáy, ngay cả không khí hít thở cũng làm cho người ta cảm thấy thoải mái.
Tô Tiểu Tiểu lấy quần áo ra, trải trên tảng đá lớn, bôi sừng xà phòng chà xát sạch sẽ, lại dùng gậy gỗ đập ra xà phòng, đập được một lần lại dùng nước sạch rửa sạch một lần, lặp đi lặp lại như thế.
Sau khi rửa xong một chậu quần áo, Tô Tiểu Tiểu toát mồ hôi hột.
Tô Tiểu Tiểu bưng chậu gỗ đi về, vừa vặn đụng phải con dâu trưởng Tiểu Ngô Thị của Lưu Sơn gia, người nọ đang bưng một chậu quần áo đi về phía bờ sông.
Tiểu Ngô Thị cũng nhìn thấy cô, nàng ta sợ tới mức run rẩy, cây gậy gỗ trong chậu rơi xuống, thật trùng hợp không khéo rơi xuống bên chân Tô Tiểu Tiểu.
Tiểu Ngô Thị sợ hãi, muốn nhặt lại không dám nhặt.
Tô Tiểu Tiểu chìa một tay ra, khom lưng nhặt gậy gỗ đưa cho nàng ta.
Tiểu Ngô Thị vội vàng nhắm mắt lại!Hả.
Nỗi đau trong trí tưởng tượng không đến.
Tiểu Ngô Thị nơm nớp lo sợ mở mắt ra, nhìn cây gậy gỗ trong chậu, không thể tin quay đầu lại, Tô béo kia đã ôm quần áo không nói một lời mà đi xa.
“Cứ, cứ như vậy… đi à?”! Nhà họ Tô, ba bé con đã tỉnh lại.
Tô Nhị Cẩu muốn ngủ đến khi mặt trời mọc ba sào, Tô Thừa cũng vậy, về phần Vệ Đình, anh là bệnh nhân bị bệnh nặng, vẫn hôn mê như trước.
Không ai mặc quần áo cho ba bé con, bọn họ đi chân trần xuống đất.
Bọn họ ở nhà dạo một vòng, người lớn ai nấy đều ngủ say không tỉnh.
Lúc này, bên cạnh truyền đến tiếng trẻ con khóc oa oa, ba người tò mò đi ra ngoài.
Nhà ở bên cạnh chính là gia đình Lưu Sơn.
Con dâu Tiểu Ngô Thị đi giặt quần áo, lúc này người kêu to chính là con trai Ngưu Đản của con dâu hai Hà thị.
Thời đại này không bị ô nhiễm công nghiệp, nguồn nước sạch sẽ, trong suốt thấy cả đáy, ngay cả không khí hít thở cũng làm cho người ta cảm thấy thoải mái.
Tô Tiểu Tiểu lấy quần áo ra, trải trên tảng đá lớn, bôi sừng xà phòng chà xát sạch sẽ, lại dùng gậy gỗ đập ra xà phòng, đập được một lần lại dùng nước sạch rửa sạch một lần, lặp đi lặp lại như thế.
Sau khi rửa xong một chậu quần áo, Tô Tiểu Tiểu toát mồ hôi hột.
Tô Tiểu Tiểu bưng chậu gỗ đi về, vừa vặn đụng phải con dâu trưởng Tiểu Ngô Thị của Lưu Sơn gia, người nọ đang bưng một chậu quần áo đi về phía bờ sông.
Tiểu Ngô Thị cũng nhìn thấy cô, nàng ta sợ tới mức run rẩy, cây gậy gỗ trong chậu rơi xuống, thật trùng hợp không khéo rơi xuống bên chân Tô Tiểu Tiểu.
Tiểu Ngô Thị sợ hãi, muốn nhặt lại không dám nhặt.
Tô Tiểu Tiểu chìa một tay ra, khom lưng nhặt gậy gỗ đưa cho nàng ta.
Tiểu Ngô Thị vội vàng nhắm mắt lại!Hả.
Nỗi đau trong trí tưởng tượng không đến.
Tiểu Ngô Thị nơm nớp lo sợ mở mắt ra, nhìn cây gậy gỗ trong chậu, không thể tin quay đầu lại, Tô béo kia đã ôm quần áo không nói một lời mà đi xa.
“Cứ, cứ như vậy… đi à?”! Nhà họ Tô, ba bé con đã tỉnh lại.
Tô Nhị Cẩu muốn ngủ đến khi mặt trời mọc ba sào, Tô Thừa cũng vậy, về phần Vệ Đình, anh là bệnh nhân bị bệnh nặng, vẫn hôn mê như trước.
Không ai mặc quần áo cho ba bé con, bọn họ đi chân trần xuống đất.
Bọn họ ở nhà dạo một vòng, người lớn ai nấy đều ngủ say không tỉnh.
Lúc này, bên cạnh truyền đến tiếng trẻ con khóc oa oa, ba người tò mò đi ra ngoài.
Nhà ở bên cạnh chính là gia đình Lưu Sơn.
Con dâu Tiểu Ngô Thị đi giặt quần áo, lúc này người kêu to chính là con trai Ngưu Đản của con dâu hai Hà thị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.