Tùy Thân Liệp Thú Không Gian (Bản Dịch)
Chương 27: Đã Nói Là Một Người Mà
Thanh Không Tẩy Vũ
01/07/2023
Buổi chiều, tuyển thủ dự thi thi đấu hạt giống tập hợp tại phòng học cảnh giả lập, còn những bạn học khác thì ở trong lớp xem phát trực tiếp, thậm chí ngay cả lớp học võ đạo của lớp mười và lớp mười một cũng phát trực tiếp trận đấu này.
Lục Trạch nhìn lối vào cảnh giả lập trước mắt, có chút cảm thán, cái này còn không phải là máy chơi game thực tế ảo sao?
Trong tiểu thuyết võng du trước kia thường xuyên có chi tiết đó, Lục Trạch cũng từng nghĩ không biết tương lai sẽ có thứ như vậy hay không, không ngờ trong tương lai này lại thật sự có.
Mơ ước hồi nhỏ được thực hiện rồi, có chút cảm động.
Chẳng qua cảnh giả lập này còn chân thực hơn máy chơi game thực tế ảo, nó sẽ đưa toàn bộ số liệu thân thể vào, gần như không khác biệt mấy so với người thật. Nghe nói nó là công nghệ hàng đầu của nền văn minh nơi đây, Liên Bang phải mất rất nhiều phí tổn mới học được, đặc biệt dùng để bồi dưỡng học sinh và tân binh.
Quy tắc thi đấu hạt giống rất đơn giản, tiến vào trong cảnh giả lập vượt cửa, cứ mỗi một cửa sẽ có một đối thủ, đánh bại được đối thủ thì tiến vào cửa tiếp theo. Xếp hạng dựa trên số cửa vượt qua được, nếu số vửa vượt qua được bằng nhau, thì dựa trên việc tổn thương đối thủ được bao nhiêu để xếp hạng.
Tiến vào lối vào, ánh mắt Lục Trạch hoa lên, hắn xuất hiện trên một lôi đài. Một bên lôi đài là một thanh niên tóc đen gầy gò, là đối thủ giả lập của cửa đầu tiên, võ giả lục phẩm cảnh giới.
Thanh niên tóc đen thấy Lục Trạch tiến đến, không hề nói nhiều, hai chân phát lực phóng tới chỗ Lục Trạch.
Lục Trạch bình tĩnh nhìn quyền pháp trong tay thanh niên tóc đen biến đổi, khi đối phương tới gần, hắn nhẹ nhàng nghiêng người tránh, một quyền đánh vào trán đối phương, trực tiếp đánh nổ đầu.
Đối thủ chết tại chỗ, Lục Trạch qua được cửa đầu tiên.
Cửa thứ hai, đối thủ là một con lục cấp hung thú hình dạng hắc lân báo, nó cao một mét năm, vảy đen bao trùm toàn thân.
Con mắt đỏ ngầu băng lãnh của hắc lân báo nhìn chằm chằm Lục Trạch, sau đó nó gầm nhẹ một tiếng, tứ chi đạp một cái, nhanh như thiểm điện đánh tới Lục Trạch.
Lục Trạch vẫn lạnh nhạt như cũ, nghiêng người tránh đòn tấn công, xoay eo dùng sức, chân trái hóa thành trường tiên quất vào eo hắc lân báo.
Tiếng xương nứt liên tiếp vang lên, hắc lân báo văng ra xa mười mấy mét, cái mồm lớn há hốc, máu tươi tuôn trào cùng với nội tạng. Nó nằm trên đất vùng vẫy một lát rồi bất động.
Cửa thứ ba.
Lục Trạch nhìn đối thủ xuất hiện trên lôi đài, ánh mắt ngưng lại.
Ông trời ơi..! Vật nhỏ này có dáng dấp thật là độc đáo! !
Đối thủ là một sinh vật đi bộ cao hơn hai mét, trên làn da màu xám trắng mọc đầy cục u, trên mỗi cục u còn có một con dao ngắn màu đen, thoạt nhìn giống một quả cầu gai biết đi..
Trên đầu nó không có mặt, cũng mọc đầy cục u, trên trán có hai các xúc tu đang liên tục ngoe nguẩy.
Nếu là một người mắc hội chứng sợ lỗ, chắc chắn sẽ nổi da gà toàn thân khi nhìn thấy thứ này.
Lục Trạch nhìn tư liệu đối thủ một chút, đây là Khảm Độ nhân.
Nghe nói chủng người này từng có nhiều cuộc chiến tranh với nhân loại nhằm tranh đoạt tài nguyên tinh cầu, kết thành huyết cừu, nhưng vì văn minh của nhân loại cao hơn bọn họ một chút, cuối cùng sau khi nhân loại trả giá không nhỏ, đã đánh tới Khảm Độ tinh là hành tinh mẹ của bọn họ, tận diệt bọn họ hoàn toàn.
Lục Trạch nhìn người ngoài hành tinh kì lạ trước mắt mình, tâm trạng có chút phức tạp, vì tranh đoạt tài nguyên mà cuối cùng bị diệt tộc, các chủng tộc trong vũ trụ cũng là khôn sống mống chết, đây đúng là chuyện vô nghĩa mà.
Đương nhiên, chuyện này cũng có liên quan với việc Khảm Độ nhân không có nền văn minh cao cấp làm chỗ dựa, một chủng tộc có nền văn minh cao cấp, vào thời khắc sống còn vẫn sẽ được chừa lại chút giống nòi.
Khảm Độ nhân đó vừa nhìn thấy Lục Trạch, lập tức há mồm gầm thét, sau đó mở miệng phun ra một đống lời không biết có nghĩa là gì, khi Lục Trạch đang ngây ra, dao ngắn màu đen trên người hắn đột nhiên bắn tới, hóa thành mưa châm màu đen phóng về phía Lục Trạch.
Con ngươi Lục Trạch co rụt lại, hai chân điểm đất hóa thành tàn ảnh rời khỏi phạm vi công kích, sau đó nhìn về phía Khảm Độ nhân, chỉ thấy trên cục u trên người hắn đã lại mọc ra dao ngắn.
Lục Trạch nhướng mày, vọt tới đối thủ, tiện tay tung ra một quyền đấm thẳng vào trán Khảm Độ nhân, đánh nổ đầu đối phương từ bên trong.
Mà giờ khắc này, trong từng phòng học đang trình chiếu hình ảnh Lục Trạch một đòn giết chết Khảm Độ nhân.
Lục Trạch nhìn lối vào cảnh giả lập trước mắt, có chút cảm thán, cái này còn không phải là máy chơi game thực tế ảo sao?
Trong tiểu thuyết võng du trước kia thường xuyên có chi tiết đó, Lục Trạch cũng từng nghĩ không biết tương lai sẽ có thứ như vậy hay không, không ngờ trong tương lai này lại thật sự có.
Mơ ước hồi nhỏ được thực hiện rồi, có chút cảm động.
Chẳng qua cảnh giả lập này còn chân thực hơn máy chơi game thực tế ảo, nó sẽ đưa toàn bộ số liệu thân thể vào, gần như không khác biệt mấy so với người thật. Nghe nói nó là công nghệ hàng đầu của nền văn minh nơi đây, Liên Bang phải mất rất nhiều phí tổn mới học được, đặc biệt dùng để bồi dưỡng học sinh và tân binh.
Quy tắc thi đấu hạt giống rất đơn giản, tiến vào trong cảnh giả lập vượt cửa, cứ mỗi một cửa sẽ có một đối thủ, đánh bại được đối thủ thì tiến vào cửa tiếp theo. Xếp hạng dựa trên số cửa vượt qua được, nếu số vửa vượt qua được bằng nhau, thì dựa trên việc tổn thương đối thủ được bao nhiêu để xếp hạng.
Tiến vào lối vào, ánh mắt Lục Trạch hoa lên, hắn xuất hiện trên một lôi đài. Một bên lôi đài là một thanh niên tóc đen gầy gò, là đối thủ giả lập của cửa đầu tiên, võ giả lục phẩm cảnh giới.
Thanh niên tóc đen thấy Lục Trạch tiến đến, không hề nói nhiều, hai chân phát lực phóng tới chỗ Lục Trạch.
Lục Trạch bình tĩnh nhìn quyền pháp trong tay thanh niên tóc đen biến đổi, khi đối phương tới gần, hắn nhẹ nhàng nghiêng người tránh, một quyền đánh vào trán đối phương, trực tiếp đánh nổ đầu.
Đối thủ chết tại chỗ, Lục Trạch qua được cửa đầu tiên.
Cửa thứ hai, đối thủ là một con lục cấp hung thú hình dạng hắc lân báo, nó cao một mét năm, vảy đen bao trùm toàn thân.
Con mắt đỏ ngầu băng lãnh của hắc lân báo nhìn chằm chằm Lục Trạch, sau đó nó gầm nhẹ một tiếng, tứ chi đạp một cái, nhanh như thiểm điện đánh tới Lục Trạch.
Lục Trạch vẫn lạnh nhạt như cũ, nghiêng người tránh đòn tấn công, xoay eo dùng sức, chân trái hóa thành trường tiên quất vào eo hắc lân báo.
Tiếng xương nứt liên tiếp vang lên, hắc lân báo văng ra xa mười mấy mét, cái mồm lớn há hốc, máu tươi tuôn trào cùng với nội tạng. Nó nằm trên đất vùng vẫy một lát rồi bất động.
Cửa thứ ba.
Lục Trạch nhìn đối thủ xuất hiện trên lôi đài, ánh mắt ngưng lại.
Ông trời ơi..! Vật nhỏ này có dáng dấp thật là độc đáo! !
Đối thủ là một sinh vật đi bộ cao hơn hai mét, trên làn da màu xám trắng mọc đầy cục u, trên mỗi cục u còn có một con dao ngắn màu đen, thoạt nhìn giống một quả cầu gai biết đi..
Trên đầu nó không có mặt, cũng mọc đầy cục u, trên trán có hai các xúc tu đang liên tục ngoe nguẩy.
Nếu là một người mắc hội chứng sợ lỗ, chắc chắn sẽ nổi da gà toàn thân khi nhìn thấy thứ này.
Lục Trạch nhìn tư liệu đối thủ một chút, đây là Khảm Độ nhân.
Nghe nói chủng người này từng có nhiều cuộc chiến tranh với nhân loại nhằm tranh đoạt tài nguyên tinh cầu, kết thành huyết cừu, nhưng vì văn minh của nhân loại cao hơn bọn họ một chút, cuối cùng sau khi nhân loại trả giá không nhỏ, đã đánh tới Khảm Độ tinh là hành tinh mẹ của bọn họ, tận diệt bọn họ hoàn toàn.
Lục Trạch nhìn người ngoài hành tinh kì lạ trước mắt mình, tâm trạng có chút phức tạp, vì tranh đoạt tài nguyên mà cuối cùng bị diệt tộc, các chủng tộc trong vũ trụ cũng là khôn sống mống chết, đây đúng là chuyện vô nghĩa mà.
Đương nhiên, chuyện này cũng có liên quan với việc Khảm Độ nhân không có nền văn minh cao cấp làm chỗ dựa, một chủng tộc có nền văn minh cao cấp, vào thời khắc sống còn vẫn sẽ được chừa lại chút giống nòi.
Khảm Độ nhân đó vừa nhìn thấy Lục Trạch, lập tức há mồm gầm thét, sau đó mở miệng phun ra một đống lời không biết có nghĩa là gì, khi Lục Trạch đang ngây ra, dao ngắn màu đen trên người hắn đột nhiên bắn tới, hóa thành mưa châm màu đen phóng về phía Lục Trạch.
Con ngươi Lục Trạch co rụt lại, hai chân điểm đất hóa thành tàn ảnh rời khỏi phạm vi công kích, sau đó nhìn về phía Khảm Độ nhân, chỉ thấy trên cục u trên người hắn đã lại mọc ra dao ngắn.
Lục Trạch nhướng mày, vọt tới đối thủ, tiện tay tung ra một quyền đấm thẳng vào trán Khảm Độ nhân, đánh nổ đầu đối phương từ bên trong.
Mà giờ khắc này, trong từng phòng học đang trình chiếu hình ảnh Lục Trạch một đòn giết chết Khảm Độ nhân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.