Tùy Thân Liệp Thú Không Gian (Bản Dịch)
Chương 35: Dù Sao Mỗi Lần Đều Là Ta Đứng Đầu... Mẹ Nó
Thanh Không Tẩy Vũ
01/07/2023
Trong phòng học cảnh giả lập lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn Lục Trạch.
Lục Trạch có chút ngơ ngác nhìn mọi người, nhìn hắn như vậy làm gì chứ? Lẽ nào đã phát hiện ra soái khí mà hắn vì không muốn ai biết nên giấu giếm dưới khí chất thâm trầm ưu sầu kia rồi sao?
Nếu như có muội muội nào muốn đến thổ lộ thì làm sao bây giờ? Có chút hoảng quá.
- Chúc mừng ngươi, Lục Trạch.
Tự Phương, Olli và Hứa Dương đi tới, gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu vủa Tự Phương hồng hồng, nàng nhìn Lục Trạch, mở miệng nói.
- Chúc mừng? Chúc mừng cái gì?
Lục Trạch hơi ngây ra.
- Chúc mừng ngươi vượt qua cửa thứ năm. Nếu không có gì ngoài ý muốn, hẳn là ngươi sẽ đứng nhất.
Tự Phương chỉ vào bản xếp hạng trên màn hình giả lập bên cạnh, trước mắt xếp thứ nhất chính là Lục Trạch.
Thành tích thứ hai chỉ là tạo ra 30% tổn thương ở cửa thứ tư, chênh lệnh hơi lớn.
Tuy nhiên, hai võ giả cửu phẩm duy nhất của khối mười hai là Nhậm Triển cùng Lâm Hoan vẫn chưa đi ra, chưa xác định được thành tích.
- Cảm ơn.
Lục Trạch cười cười.
- Ừm, cái cái cái kia...
Tự Phương hơi do dự, hình như muốn nói gì đó.
Lục Trạch hơi sững sờ, sau đó ánh mắt lấp lóe, cười nói:
- Có chuyện gì sao? Chúng ta là bạn học, nếu có thể giúp được gì thì ta sẽ giúp.
Tự Phương nghe vậy thì giật mình, sau đó nhẹ nhàng thở ra, mỉm cười nói:
- Không có gì, thực tập tốt nghiệp lần này nhất định phải cố gắng lên!
- Ừm!
Lục Trạch gật đầu.
Hứa Dương đứng cạnh vẻ mặt kì quái nhìn Lục Trạch và Tự Phương một chút, sau đó cười khổ nói:
- Vốn dĩ ta còn xem ngươi như đối thủ, xem ra, là ta quá không biết tự lượng sức mình.
Olli cũng gãi đầu một cái:
- Ngay cả khí lực ta cũng không sánh bằng Lục Trạch, so tài lại càng không thể.
Sau đó, bốn người nói chuyện liên quan tới võ kỹ, mà Lục Trạch cũng không giấu giếm, chậm rãi dạy cho bọn hắn, điều này khiến cả ba người kia đều kích động, chỉ cần có thể tiêu hóa những thông tin này thì thực lực bọn hắn lại tiến bộ thêm một chút.
Rất nhanh, Nhậm Triển cùng Lâm Hoan cũng một trước một sau bước ra.
Nhậm Triển là một thiếu niên tóc xù dáng dấp anh tuấn, khi nhếch miệng mang theo chút ngạo khí, mà Lâm Hoan thì là một thiếu nữ thanh tú tóc dài vàng óng, thoạt nhìn yên tĩnh văn khí.
Vừa bước ra ngoài, Nhậm Triển liền thấy bên cạnh là Lâm Hoan cũng mới vừa đi ra, hắn khẽ nhếch miệng nói:
- Lâm Hoan, lần này ngươi lại thua ta, ta hoàn thành 80% tổn thương ở cửa thứ năm.
Lâm Hoan nhìn Nhậm Triển một chút, sau đó quay đầu nhìn sang bảng xếp hạng bên cạnh, trong mắt lóe lên chút kinh ngạc, nàng thuận miệng nói:
- Vậy thì thế nào?
- Ha ha, vô địch là cô đơn đến mức nào chứ.
Nhậm Triển cười cười, hai tay chắp sau lưng, ngẩng đầu một góc bốn mươi lăm độ nhìn trần nhà, giọng điệu đầy cảm thán.
- Phốc!
Những học sinh khác vẫn luôn đứng cạnh đó nghe hai người nói chuyện, nghe được Nhậm Triển nói mấy lời này liền nhịn không được bật cười ra tiếng.
Nhậm Triển có chút ngơ ngác quay đầu nhìn đám bạn đang che miệng cười rung cả người, nhíu mày nói:
- Các ngươi cười cái gì?
- Triển ca, ngươi nhìn...
Một người trong đó đưa tay chỉ bảng xếp hạng, sắc mặt cổ quái.
Nhậm Triển cau mày, vừa quay đầu nhìn vừa nói:
- Có gì đáng xem? Dù sao mỗi lần đều là ta đứng nhất... Má nó!
Vả mặt với tốc độ ánh sáng!
Mình tự vả mặt mình!
Bởi vì đứng nhất không phải là hắn, mà là một nhân vật có tên là Lục Trạch, thành tích còn vượt qua cửa thứ năm?!
Nhậm Triển ngây ra, cái này không khoa học! Một kẻ vẫn luôn mờ nhạt không có ấn tượng gì lại giẫm lên trên đầu của hắn?!
Biểu tình Nhậm Triển hết sức âm trầm:
- Ai là Lục Trạch?
Một học sinh chỉ về phía đám người Lục Trạch, Hứa Dương, Tự Phương và Olli đang vui vẻ đàm luận kỹ xảo võ đạo với nhau, nói:
- Chính là người đẹp trai nhất.
Lâm Hoan đứng cạnh có chút hiếu kỳ nhìn Nhậm Triển sắc mặt âm trầm, lại nhìn Lục Trạch vẫn đang nói chuyện hoàn toàn không hề để ý đến bên này, nàng tỏ ra hứng thú.
Không biết cái người tên Lục Trạch đó có thật sự mạnh như vậy hay không.
Ngay khi Nhậm Triển đang suy nghĩ liệu có nên đi dò thám nội tình Lục Trạch hay không, thì hiệu trưởng nhìn số người một chút, phát hiện tất cả đã hoàn thành vượt cửa, liền mở miệng cười nói:
- Được rồi, thành tích vượt cửa đã có, thành tích của mọi người lần này rất không tệ, xem ra ngày thường ai nấy đều cố gắng, các ngươi đều là kiêu ngạo của trường học ta.
------------
Đẩy Kim phiếu cho Tùy Thân Liệp Thú Không Gian nhận mã giảm giá:
Free mã 10% khi mua truyện: 29948008
Nhận mã giảm 15% khi đẩy 20 Kim phiếu
Nhận mã giảm 20% khi đẩy 40 Kim phiếu
Nhận mã giảm 25% khi đẩy 60 Kim phiếu
Nhận mã giảm 30% khi đẩy 100 Kim phiếu
Nhận mã giảm 35% khi đẩy 150 Kim phiếu
Nhận mã giảm 40% khi đẩy 200 Kim phiếu
Nhận mã giảm 50% khi đẩy 250 Kim phiếu
Đặc biệt, đẩy 500 Kp sẽ được đọc FREE truyện!
Mã giảm giá sẽ được gửi qua tin nhắn!
Lục Trạch có chút ngơ ngác nhìn mọi người, nhìn hắn như vậy làm gì chứ? Lẽ nào đã phát hiện ra soái khí mà hắn vì không muốn ai biết nên giấu giếm dưới khí chất thâm trầm ưu sầu kia rồi sao?
Nếu như có muội muội nào muốn đến thổ lộ thì làm sao bây giờ? Có chút hoảng quá.
- Chúc mừng ngươi, Lục Trạch.
Tự Phương, Olli và Hứa Dương đi tới, gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu vủa Tự Phương hồng hồng, nàng nhìn Lục Trạch, mở miệng nói.
- Chúc mừng? Chúc mừng cái gì?
Lục Trạch hơi ngây ra.
- Chúc mừng ngươi vượt qua cửa thứ năm. Nếu không có gì ngoài ý muốn, hẳn là ngươi sẽ đứng nhất.
Tự Phương chỉ vào bản xếp hạng trên màn hình giả lập bên cạnh, trước mắt xếp thứ nhất chính là Lục Trạch.
Thành tích thứ hai chỉ là tạo ra 30% tổn thương ở cửa thứ tư, chênh lệnh hơi lớn.
Tuy nhiên, hai võ giả cửu phẩm duy nhất của khối mười hai là Nhậm Triển cùng Lâm Hoan vẫn chưa đi ra, chưa xác định được thành tích.
- Cảm ơn.
Lục Trạch cười cười.
- Ừm, cái cái cái kia...
Tự Phương hơi do dự, hình như muốn nói gì đó.
Lục Trạch hơi sững sờ, sau đó ánh mắt lấp lóe, cười nói:
- Có chuyện gì sao? Chúng ta là bạn học, nếu có thể giúp được gì thì ta sẽ giúp.
Tự Phương nghe vậy thì giật mình, sau đó nhẹ nhàng thở ra, mỉm cười nói:
- Không có gì, thực tập tốt nghiệp lần này nhất định phải cố gắng lên!
- Ừm!
Lục Trạch gật đầu.
Hứa Dương đứng cạnh vẻ mặt kì quái nhìn Lục Trạch và Tự Phương một chút, sau đó cười khổ nói:
- Vốn dĩ ta còn xem ngươi như đối thủ, xem ra, là ta quá không biết tự lượng sức mình.
Olli cũng gãi đầu một cái:
- Ngay cả khí lực ta cũng không sánh bằng Lục Trạch, so tài lại càng không thể.
Sau đó, bốn người nói chuyện liên quan tới võ kỹ, mà Lục Trạch cũng không giấu giếm, chậm rãi dạy cho bọn hắn, điều này khiến cả ba người kia đều kích động, chỉ cần có thể tiêu hóa những thông tin này thì thực lực bọn hắn lại tiến bộ thêm một chút.
Rất nhanh, Nhậm Triển cùng Lâm Hoan cũng một trước một sau bước ra.
Nhậm Triển là một thiếu niên tóc xù dáng dấp anh tuấn, khi nhếch miệng mang theo chút ngạo khí, mà Lâm Hoan thì là một thiếu nữ thanh tú tóc dài vàng óng, thoạt nhìn yên tĩnh văn khí.
Vừa bước ra ngoài, Nhậm Triển liền thấy bên cạnh là Lâm Hoan cũng mới vừa đi ra, hắn khẽ nhếch miệng nói:
- Lâm Hoan, lần này ngươi lại thua ta, ta hoàn thành 80% tổn thương ở cửa thứ năm.
Lâm Hoan nhìn Nhậm Triển một chút, sau đó quay đầu nhìn sang bảng xếp hạng bên cạnh, trong mắt lóe lên chút kinh ngạc, nàng thuận miệng nói:
- Vậy thì thế nào?
- Ha ha, vô địch là cô đơn đến mức nào chứ.
Nhậm Triển cười cười, hai tay chắp sau lưng, ngẩng đầu một góc bốn mươi lăm độ nhìn trần nhà, giọng điệu đầy cảm thán.
- Phốc!
Những học sinh khác vẫn luôn đứng cạnh đó nghe hai người nói chuyện, nghe được Nhậm Triển nói mấy lời này liền nhịn không được bật cười ra tiếng.
Nhậm Triển có chút ngơ ngác quay đầu nhìn đám bạn đang che miệng cười rung cả người, nhíu mày nói:
- Các ngươi cười cái gì?
- Triển ca, ngươi nhìn...
Một người trong đó đưa tay chỉ bảng xếp hạng, sắc mặt cổ quái.
Nhậm Triển cau mày, vừa quay đầu nhìn vừa nói:
- Có gì đáng xem? Dù sao mỗi lần đều là ta đứng nhất... Má nó!
Vả mặt với tốc độ ánh sáng!
Mình tự vả mặt mình!
Bởi vì đứng nhất không phải là hắn, mà là một nhân vật có tên là Lục Trạch, thành tích còn vượt qua cửa thứ năm?!
Nhậm Triển ngây ra, cái này không khoa học! Một kẻ vẫn luôn mờ nhạt không có ấn tượng gì lại giẫm lên trên đầu của hắn?!
Biểu tình Nhậm Triển hết sức âm trầm:
- Ai là Lục Trạch?
Một học sinh chỉ về phía đám người Lục Trạch, Hứa Dương, Tự Phương và Olli đang vui vẻ đàm luận kỹ xảo võ đạo với nhau, nói:
- Chính là người đẹp trai nhất.
Lâm Hoan đứng cạnh có chút hiếu kỳ nhìn Nhậm Triển sắc mặt âm trầm, lại nhìn Lục Trạch vẫn đang nói chuyện hoàn toàn không hề để ý đến bên này, nàng tỏ ra hứng thú.
Không biết cái người tên Lục Trạch đó có thật sự mạnh như vậy hay không.
Ngay khi Nhậm Triển đang suy nghĩ liệu có nên đi dò thám nội tình Lục Trạch hay không, thì hiệu trưởng nhìn số người một chút, phát hiện tất cả đã hoàn thành vượt cửa, liền mở miệng cười nói:
- Được rồi, thành tích vượt cửa đã có, thành tích của mọi người lần này rất không tệ, xem ra ngày thường ai nấy đều cố gắng, các ngươi đều là kiêu ngạo của trường học ta.
------------
Đẩy Kim phiếu cho Tùy Thân Liệp Thú Không Gian nhận mã giảm giá:
Free mã 10% khi mua truyện: 29948008
Nhận mã giảm 15% khi đẩy 20 Kim phiếu
Nhận mã giảm 20% khi đẩy 40 Kim phiếu
Nhận mã giảm 25% khi đẩy 60 Kim phiếu
Nhận mã giảm 30% khi đẩy 100 Kim phiếu
Nhận mã giảm 35% khi đẩy 150 Kim phiếu
Nhận mã giảm 40% khi đẩy 200 Kim phiếu
Nhận mã giảm 50% khi đẩy 250 Kim phiếu
Đặc biệt, đẩy 500 Kp sẽ được đọc FREE truyện!
Mã giảm giá sẽ được gửi qua tin nhắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.