Chương 1
Oản Ương
13/09/2021
Editor: Sao Nhỏ
Trận tuyết lớn bắt đầu rơi bên ngoài cửa sổ, bọt tuyết xuyên thấu qua các tầng mây lưu loát rơi xuống từ mái nhà.
Con phố này vốn dĩ không náo nhiệt, giờ phút này càng bị sự yên tĩnh bao trùm, phảng phất như những làn khói trắng uốn lượn giữa dòng sông.
Dung Lê không nhanh không chậm mà tô son môi, là màu đỏ rực rỡ khai hỏa toàn bộ phong thái. Làn da cô vốn trắng hơn cả tuyết, chẳng sợ gương mặt xinh đẹp bị áp chế bởi lớp trang điểm đậm.
Tất tỷ, người đại diện ở phòng để quần áo vì cô chọn lựa quần áo, một bên chọn một bên lải nhải:" Tiểu tổ tông của tôi ơi, bữa tiệc hôm nay, em cần phải biểu hiện thật tốt, đạo diễn cùng nhà làm phim đều có mặt!"
Dung Lê là một diễn viên nhỏ tuyến mười tám, có thể nói là hồ xuyên địa tâm*
*cụm từ này mình không hiểu nghĩa thuần Việt, ai hiểu cmt giúp mình nhé cảm ơn nhiều ạ.
Kỳ thật là ba năm trước còn tốt, cô diễn một vài vai nữ chính, độ nổi tiếng tăng lên một phen.
Cô vốn nghĩ rằng mình sẽ nghênh đón một con đường đỏ, ai ngờ đột nhiên té xuống đáy cốc. Bắt đầu mọi chuyện có lẽ là khi tham gia một tiết mục, cô nhất thời kích động, nói câu:" Hôm nay tôi rất vinh hạnh, có thể trèo lên được nơi này..."( chỗ này đáng lẽ ra là tiến dần mà do nữ chính nói nhầm)
Sau khi bị chế giễu trên hotsearch một ngày, sau đó cô tham gia chương trình tạp kỹ, yêu cầu cô đọc một bài thơ diễn cảm, cô đọc:" Quạt lông lun khăn, tường lỗ hôi phi yên diệt."
Cư dân mạng: [ Nếu tôi nhớ không lầm, đây là kiến thức của cấp ba a.]
[ Im lặng làm bình hoa cũng khá tốt.]
[ Kiến thức cũng không thể kém như vậy a, cô ta làm thần tượng xứng sao? ha ha.]
Cô liền bị một lượng lớn người bôi đen, bởi vì năm mười sáu tuổi cô tạm thời nghỉ học để xuất đạo, người lớn nói cô vì lợi ích làm trái lương tâm, vì nổi tiếng mà không cần học hành, cái này cũng chưa tính là thảm, thảm nhất chính là sau đó cô quảng cáo thực phẩm chức năng tốt cho sức khỏe, không bao lâu liền có người bịa đặt nói sử dụng thực phẩm chức năng đó sẽ làm cho tình trạng người bệnh càng thêm nghiêm trọng.
Tưởng ngược lại bị mọi người đẩy, hơn nữa khi đó tài nguyên của công ty chỉ dùng để bồi dưỡng cho người mới có tiềm năng, sự nghiệp của cô cũng trực tiếp biến thành một mớ hỗn độn.
Trong ba năm này cơ bản cô không có tác phẩm nào, nhưng không, Trương đạo diễn đang tuyển chọn diễn viên, Tất tỷ liền khổ tâm giúp cô nắm lấy cơ hội để biểu hiện tốt, nói không chừng lần này có thể đột phá.
Dung Lê nhàn nhạt gật đầu, không để ý đến mà nói: " Em là một diễn viên nhỏ tuyến mười tám hồ xuyên địa tâm, em dạng gì thì có gì đâu mà quan trọng. "
Tất tỷ lại dựa lại đây, mấp máy môi, phảng phất như muốn thuyết giáo một lần nữa.
Dung Lê lúc này mới bất đắt dĩ sửa giọng, chủ động đi qua lựa chọn quần áo:" Được rồi được rồi, em sẽ nghe lời chị, nhất định sẽ ngoan ngoãn làm một cái bình hoa yên tĩnh. "
Tuy là như thế, Tất tỷ vẫn cứ tấm tắc lắc đầu.
Nghệ sĩ của nhà khác đều liều mạng để trào lên cao, còn Dung Lê người nhạt nhòa như nước, thật là uổng phí cho một gương mặt xinh đẹp.
_____
Chiếc xe dừng lại ở trước cửa câu lạc bộ Thịnh Thế.
Dung Lê bên ngoài khoác một cái áo khoác màu đen, ở cửa đụng mặt phải Kiều Hi, Kiều Hi so với cô cũng xuất đạo hai năm, hai người cũng là diễn viên cùng tuyến, có một đoạn thời gian dài tài nguyên đều bị Dung Lê đoạt đi, cô ta vẫn luôn lòng mang oán hận. Gần đây Kiều Hi đóng một bộ phim rất nổi tiếng, thường xuyên lên hotsearch, cầm về được về giải thưởng.
Kiều Hi:" Chậc chậc, đây không phải là ngôi sao sáng nửa bầu trời ngày xưa đây sao, như thế nào lại sẽ tham gia bữa tiệc nhỏ này?"
Dung Lê lười so đo với cô ta:" Hiện giờ còn phải chúc mừng cô."
" Chị Dung Lê như vậy đại giá " Kiều Hi nói:" Tôi chỉ sợ nơi này không chứa được vị Phật lớn như cô đây a?"
Khóe miệng Dung Lê khẽ giật, không nhịn được đáp trả trở lại:" Trương đạo diễn, cô nói như vậy là xem thường Trương đạo diễn chỉ là nhà sản xuất.? "
Sắc mặt Kiều Hi trắng bệch, tức muốn hộc máu mà nói:" Cô cũng đừng đắc ý, cô bây giờ cũng chỉ là người bị vùi dập giữa đường thôi! "
Đôi môi đỏ của Dung Lê ghé sát vào bên tai Kiều Hi, nói gằn từng chữ một:" Cô cũng đừng quên bản thân cô sao lại được như bây giờ a."
Kiều Hi thực không muốn thừa nhận, kỳ thật hai người lớn lên có vài phần tương tự, cô ta bắt đầu trở nên nổi tiếng vì có nét giống với Dung Lê.
Vào thời điểm ấy, công ty đã đưa ra những nguồn tài nguyên tốt nhất để bồi dưỡng Dung Lê, tuyên bố với giới truyền thông bên ngoài rằng cô là tiên nữ hạ phàm, làn da còn trắng hơn tuyết, dung mạo xinh đẹp, môi đỏ diễm lệ. Chính vì thế con đường thăng tiến của Dung Lê rất thông thuận, công ty cũng cho Kiều Hi đi theo con đường này, cho nên Kiều Hi cũng dần dần nổi tiếng.
Bọn họ còn ở cùng một nhóm, cô ta đối với Dung Lê tỏ vẻ thân thiết, trong tối ngoài sáng. Trong giới đồn thổi rằng hai người là khuê mật tốt của nhau.
Hiện giờ cô ta thật vất vả mới thoát khỏi cái bóng của Dung Lê, trở thành một tiểu hoa đán có chút ít danh tiếng, có thể ngang tầm với Dung Lê, cư nhiên hiện tại còn phải bị cô chế giễu.
Nghĩ đến đây, Kiều Hi đứng ở phía sau, đôi mắt tràn đầy sự giận dữ.
Hai bàn tay gắt gao nắm chặt, không còn sót lại chút phong độ nào của nữ minh tinh.
Câu lạc bộ Thịnh Thế được mệnh danh là khách sạn lớn nhất, đến tầng 15, các cô được sắp xếp ngồi ở một ghế lô lớn. Dung Lê đơn giản chào hỏi, sao đó liền được tiếp đón ngồi xuống.
Dung Lê được sắp xếp ngồi bên cạnh nhà sản xuất Thôi, mà Kiều Hi lại ngồi ở phía đối diện với cô.
Nhà sản xuất Thôi là một người đàn ông trung niên, dáng dấp cũng không mập lắm, đeo kính gọng vàng, nhìn qua bộ dáng có vài phần hào hoa phong nhã, cùng Dung Lê nói chuyện thân thiết vài câu.
Mọi người liền bắt đầu uống rượu, Dung Lê bị mùi rượu và thuốc lá làm cho khó chịu, nhưng cô xưa nay có khả năng tự chủ cao nên trên mặt vẫn duy trì nụ cười khéo léo.
Các thành viên của đội ngũ sản xuất 《 Hôn Tình 》 rất ưu tú. Dựa trên bản chuyển thể lãng mạn đang làm mưa làm gió trên gió trên internet, lượt xem rất nhiều, được xem là bộ phim sẽ bùng nổ. Nếu không phải như vậy Kiều Hi như thế nào lại nghĩ đến đây?
Tuy nhiên có một vài tin đồn rằng Kiều Hi đã được chọn làm nữ chính, Dung Lê cũng không quan tâm, cái cô cạnh tranh chính là vai nữ số 2.
Trong bữa tiệc một mảnh náo nhiệt, vừa vặn nói về việc casting, liền nhìn thấy người phục vụ dẫn một người đàn ông có dáng người cao lớn đi vào.
Người đó ngũ quan anh tuấn, tây trang sạch sẽ, áo sơ mi không chút cẩu thả mà gài được cài nút tỉ mỉ ở phía trên, vị trí cúc đóng phía dưới hầu kết, thanh lãnh lạnh nhạt, mang theo vài phần khí chất cấm dục.
Đạo diễn Trương đứng lên kính rượu hàn huyên:" Tuân Thanh, cậu rốt cuộc cũng tới, mọi người đều đang đợi cậu."
Khói thuốc nồng đậm bay lơ lửng trong không khí, nhàn nhạt tản ra.
Không biết là vì nguyên do này hay nguyên do khác, Dung Lê cổ họng đột nhiên không thoải mái, nhẹ nhàng ho một tiếng.
Theo lý thuyết mà nói, trong không gian ồn ào của bữa tiệc, tiếng ho của cô hẵn là bị che giấu ở trong. Nhưng Tống Tuân Thanh vẫn là nhìn qua bên này, thật mau liền dời tầm mắt.
Kiều Hi thấp giọng hỏi người đại diện:" Luật sư Tống đến nơi này để làm gì a?"
" Em có phải hay không không chịu nghiêm túc đọc kịch bản?" Người đại diện nói:" 《Hôn Tình 》 nam chính là một nhân viên pháp lý, luật sư Tống đảm đương cố vấn pháp luật, nghe nói luật sư Tống vốn dĩ không đồng ý, nhưng không hiểu sau đó vì sao anh ấy lại chấp nhận. Bất quá chị nghe nói, Tống gia có đầu tư vào bộ phim này, nói không chừng là vì lí do này."
Tống thị ở Giang Thành, bốn chữ này ý nghĩa đếm không hết tiền tài, mà Tống Tuân Thanh chính là con trai độc nhất của Tống thị ở thế hệ này, cho dù anh không muốn thừa kế gia sản, một mình tự mở công ty luật, không hơn không kém vẫn như cũ là thái tử gia của nhà họ Tống.
Dung Lê thất thần không tập trung dùng thức ăn, trong lòng khẽ run. Cô ở giới giải trí dấn thân nhiều năm, đã sớm học được cách lặng lẽ che giấu cảm xúc của mình.
Nhà sản xuất Thôi chậm rãi lại tiến lại gần, mời Dung Lê rượu. Dung Lê sợ nhất là sau khi uống rượu sẽ thất thố, nhưng vì ngại mặt mũi mà vẫn uống hết, mà nhà sản xuất Thôi vẫn không buông tha:" Tiểu Dung, lại uống thêm ly nữa đi."
Uống xong hai ly, Dung Lê bắt đầu cảm thấy đầu có điểm choáng, trên mặt hiện lên một tia do dự.
" Không uống rượu nhiều không thú vị " Sản xuất Thôi một bên tay mời rượu cô, một bên lần mò dần xuống dưới định sờ vào đôi chân mềm mại của cô. Dung Lê cảm giác không được tự nhiên, tay hắn còn chưa chạm được vào cô thì cô đã nghiêng người nhích sang chỗ khác.
Mà nhà sản xuất Thôi đại khái là uống đã nhiều, trên mặt xuất hiện hai vệt đỏ. Dung Lê từ lâu đã nghe nói người này có tính háo sắc, nhưng hắn cơ bản cũng thực có năng lực, số lượng nữ minh tinh được hắn nâng đỡ cũng không ít.
Hắn một lần nữa đặt ly rượu xuống trước mặt Dung Lê. Cô nhịn không được khẽ nhíu mày, nhớ lại lời dặn của người đại diện, cố đè xuống ý định đem hắn trực tiếp đánh xuống.
Nhìn thấy cô như vậy, hắn cho rằng cô đã ngầm đồng ý, xoa bóp gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Dung Lê một cái:" Tiểu Dung, ngoan ngoãn nghe lời, tôi bảo đảm vai diễn sẽ thuộc về cô a."
Từ vị trí góc độ của Tống Tuân Thanh, nhìn như hai người đã sắp hôn nhau đến nơi, đôi mắt đen nhánh không nhịn được mà khóa chặt lại chỗ đấy.
Anh gắt gao nắm chặt ly rượu trong tay, siết đến các đầu ngón tay đều trắng bệch.
Trên mu bàn tay trắng đã nổi lên những đường gân xanh, môi mỏng mím thành một đạo thẳng tắp, phảng phất đem những cảm xúc sâu đậm giấu kín.
Tống Tuân Thanh đem ly rượu đặt mạnh xuống bàn, cọ xát mặt bàn gỗ cứng, phát ra tiếng vang không lớn không nhỏ.
Không nghiêng không lệch chấn động đến màng nhĩ của Thôi sản xuất, thấy được thần sắc âm trầm của anh, hắn liền đem người buông ra.
Tống Tuân Thanh quai hàm căng chặt, thanh âm vừa lạnh vừa cứng rắn vang lên:" Cùng phụ nữ so đo cao thấp, sao còn gọi là đàn ông. "
Đừng nhìn vào thời điểm này có Thôi sản xuất, Trương đạo diễn, còn cả những người đầu tư được công ty phái đến, những người sáng suốt đều biết, Tống Tuân Thanh mới là chân chính đại nhân vật không nên đắc tội nhất.
Thôi sản xuất khó khăn mà cười hai tiếng:" Luật sư Tống nếu là coi trọng, thì nên sớm nói a."
Tống Tuân Thanh khuôn mặt lạnh lùng, dễ như trở bàn tay mà phủi sạch quan hệ:" Tôi không có hứng thú. "
Đạo diễn Trương ra mặt hòa giải:" Tống luật sư là đang chiếu cố cô, còn không đi qua rót cho cậu ấy ly rượu. "
Dung Lê đã tỉnh rượu hơn phân nữa, cả người ngốc mà mơ màng một chút, động tác rất nhỏ, cô khẽ cắn môi, theo bản năng liền nói:" Luật sư Tống không uống rượu. "
Cô nhớ rất rõ ràng, Tống Tuân Thanh tuy rằng sinh ra trong gia đình hào môn, nhưng lại không uống rượu, sống như một sư tăng vậy. Nếu không phải cô biết anh ở phương diện nào đó lửa nóng dị thường, thì cô cũng sẽ cho rằng anh không giống với những người đàn ông bình thường khác.
Dung Lê vừa nói như vậy, làm cho Tống Tuân Thanh đôi mắt vốn đang rũ xuống bỗng chốc nâng lên, anh nhẹ nhếch khóe môi, không nhanh không chậm nói:" Dung tiểu thư như thế nào lại biết?"
Dung Lê chớp chớp đôi mắt, lớn mật nhìn thẳng vào anh:" Tôi toán đấy."
Đạo diễn Trương như cũ cười ha hả:" Cô đích thật là đoán đúng thật rồi, Tuân Thanh trước kia là không uống rượu, ba năm trước đây không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên liền đổi tính a."
Ba năm trước đây. . Ngôn Tình Sủng
Dung Lê nhịn không được tâm nhảy lên, khẽ nhấp môi, liền thong thả ung dung đứng dậy, cầm ly rượu lúc nãy Thôi sản xuất đưa cho cô, đáy mắt mị sắc tản ra, cô vén nhẹ máy tóc dày gây trở ngại qua, đi đến bên phía Tống Tuân Thanh.
Tống Tuân Thanh tay nới lỏng cà vạt.
Dung Lê sơn móng tay màu đỏ tươi, làm đôi bàn tay trắng nõn càng thêm nổi bật.
Cô nhẹ nhàng cúi người, bàn tay nắm chặt chai rượu, rót đầy ly của Tống Tuân Thanh, chai rượu cùng ly rượu chạm vào nhau, phát ra âm thanh gió mát.
Thanh âm của cô cũng mang theo vài phần hờn dỗi:" Tống luật sư, tôi mời anh a."
Trong phòng ấm áp, cô đã sớm cởi bỏ áo khoác ra.
Giờ phút này hơi hơi khom người, trước ngực lộ ra một mảng cảnh xuân, mảng kia da thịt trắng tinh tế, khuấy động đến tâm can ngứa ngáy.
Anh đơn giản di dời tầm mắt, đem đáy mắt nóng bỏng che giấu, ngược lại biến thành quạnh quẽ tầm mắt thẳng tắp nhìn về phía cô, không chứa đựng một chút tình cảm:" Dung tiểu thư, thuận tiện bồi thêm cho tôi một điếu thuốc, thế nào?"
Kiều Hi nhìn hai người không khỏi kinh ngạc, chưa từng nghe nói qua hai người này có quen biết nhau.
Tống Tuân Thanh từ trước đến nay thanh lãnh nội liễm, không gần nữ sắc, nhìn thế nào mà lại.. Thấy anh đối với Dung Lê giống như có điểm hứng thú?
______
????. Edit khi chưa có sự cho phép của tác giả và edit phi lợi nhuận, vui lòng không chuyển ver hoặc repost dưới bất kì hình thức nào.
_ Hết chương 1: 2804 từ.
_ 31/08/2021.
Trận tuyết lớn bắt đầu rơi bên ngoài cửa sổ, bọt tuyết xuyên thấu qua các tầng mây lưu loát rơi xuống từ mái nhà.
Con phố này vốn dĩ không náo nhiệt, giờ phút này càng bị sự yên tĩnh bao trùm, phảng phất như những làn khói trắng uốn lượn giữa dòng sông.
Dung Lê không nhanh không chậm mà tô son môi, là màu đỏ rực rỡ khai hỏa toàn bộ phong thái. Làn da cô vốn trắng hơn cả tuyết, chẳng sợ gương mặt xinh đẹp bị áp chế bởi lớp trang điểm đậm.
Tất tỷ, người đại diện ở phòng để quần áo vì cô chọn lựa quần áo, một bên chọn một bên lải nhải:" Tiểu tổ tông của tôi ơi, bữa tiệc hôm nay, em cần phải biểu hiện thật tốt, đạo diễn cùng nhà làm phim đều có mặt!"
Dung Lê là một diễn viên nhỏ tuyến mười tám, có thể nói là hồ xuyên địa tâm*
*cụm từ này mình không hiểu nghĩa thuần Việt, ai hiểu cmt giúp mình nhé cảm ơn nhiều ạ.
Kỳ thật là ba năm trước còn tốt, cô diễn một vài vai nữ chính, độ nổi tiếng tăng lên một phen.
Cô vốn nghĩ rằng mình sẽ nghênh đón một con đường đỏ, ai ngờ đột nhiên té xuống đáy cốc. Bắt đầu mọi chuyện có lẽ là khi tham gia một tiết mục, cô nhất thời kích động, nói câu:" Hôm nay tôi rất vinh hạnh, có thể trèo lên được nơi này..."( chỗ này đáng lẽ ra là tiến dần mà do nữ chính nói nhầm)
Sau khi bị chế giễu trên hotsearch một ngày, sau đó cô tham gia chương trình tạp kỹ, yêu cầu cô đọc một bài thơ diễn cảm, cô đọc:" Quạt lông lun khăn, tường lỗ hôi phi yên diệt."
Cư dân mạng: [ Nếu tôi nhớ không lầm, đây là kiến thức của cấp ba a.]
[ Im lặng làm bình hoa cũng khá tốt.]
[ Kiến thức cũng không thể kém như vậy a, cô ta làm thần tượng xứng sao? ha ha.]
Cô liền bị một lượng lớn người bôi đen, bởi vì năm mười sáu tuổi cô tạm thời nghỉ học để xuất đạo, người lớn nói cô vì lợi ích làm trái lương tâm, vì nổi tiếng mà không cần học hành, cái này cũng chưa tính là thảm, thảm nhất chính là sau đó cô quảng cáo thực phẩm chức năng tốt cho sức khỏe, không bao lâu liền có người bịa đặt nói sử dụng thực phẩm chức năng đó sẽ làm cho tình trạng người bệnh càng thêm nghiêm trọng.
Tưởng ngược lại bị mọi người đẩy, hơn nữa khi đó tài nguyên của công ty chỉ dùng để bồi dưỡng cho người mới có tiềm năng, sự nghiệp của cô cũng trực tiếp biến thành một mớ hỗn độn.
Trong ba năm này cơ bản cô không có tác phẩm nào, nhưng không, Trương đạo diễn đang tuyển chọn diễn viên, Tất tỷ liền khổ tâm giúp cô nắm lấy cơ hội để biểu hiện tốt, nói không chừng lần này có thể đột phá.
Dung Lê nhàn nhạt gật đầu, không để ý đến mà nói: " Em là một diễn viên nhỏ tuyến mười tám hồ xuyên địa tâm, em dạng gì thì có gì đâu mà quan trọng. "
Tất tỷ lại dựa lại đây, mấp máy môi, phảng phất như muốn thuyết giáo một lần nữa.
Dung Lê lúc này mới bất đắt dĩ sửa giọng, chủ động đi qua lựa chọn quần áo:" Được rồi được rồi, em sẽ nghe lời chị, nhất định sẽ ngoan ngoãn làm một cái bình hoa yên tĩnh. "
Tuy là như thế, Tất tỷ vẫn cứ tấm tắc lắc đầu.
Nghệ sĩ của nhà khác đều liều mạng để trào lên cao, còn Dung Lê người nhạt nhòa như nước, thật là uổng phí cho một gương mặt xinh đẹp.
_____
Chiếc xe dừng lại ở trước cửa câu lạc bộ Thịnh Thế.
Dung Lê bên ngoài khoác một cái áo khoác màu đen, ở cửa đụng mặt phải Kiều Hi, Kiều Hi so với cô cũng xuất đạo hai năm, hai người cũng là diễn viên cùng tuyến, có một đoạn thời gian dài tài nguyên đều bị Dung Lê đoạt đi, cô ta vẫn luôn lòng mang oán hận. Gần đây Kiều Hi đóng một bộ phim rất nổi tiếng, thường xuyên lên hotsearch, cầm về được về giải thưởng.
Kiều Hi:" Chậc chậc, đây không phải là ngôi sao sáng nửa bầu trời ngày xưa đây sao, như thế nào lại sẽ tham gia bữa tiệc nhỏ này?"
Dung Lê lười so đo với cô ta:" Hiện giờ còn phải chúc mừng cô."
" Chị Dung Lê như vậy đại giá " Kiều Hi nói:" Tôi chỉ sợ nơi này không chứa được vị Phật lớn như cô đây a?"
Khóe miệng Dung Lê khẽ giật, không nhịn được đáp trả trở lại:" Trương đạo diễn, cô nói như vậy là xem thường Trương đạo diễn chỉ là nhà sản xuất.? "
Sắc mặt Kiều Hi trắng bệch, tức muốn hộc máu mà nói:" Cô cũng đừng đắc ý, cô bây giờ cũng chỉ là người bị vùi dập giữa đường thôi! "
Đôi môi đỏ của Dung Lê ghé sát vào bên tai Kiều Hi, nói gằn từng chữ một:" Cô cũng đừng quên bản thân cô sao lại được như bây giờ a."
Kiều Hi thực không muốn thừa nhận, kỳ thật hai người lớn lên có vài phần tương tự, cô ta bắt đầu trở nên nổi tiếng vì có nét giống với Dung Lê.
Vào thời điểm ấy, công ty đã đưa ra những nguồn tài nguyên tốt nhất để bồi dưỡng Dung Lê, tuyên bố với giới truyền thông bên ngoài rằng cô là tiên nữ hạ phàm, làn da còn trắng hơn tuyết, dung mạo xinh đẹp, môi đỏ diễm lệ. Chính vì thế con đường thăng tiến của Dung Lê rất thông thuận, công ty cũng cho Kiều Hi đi theo con đường này, cho nên Kiều Hi cũng dần dần nổi tiếng.
Bọn họ còn ở cùng một nhóm, cô ta đối với Dung Lê tỏ vẻ thân thiết, trong tối ngoài sáng. Trong giới đồn thổi rằng hai người là khuê mật tốt của nhau.
Hiện giờ cô ta thật vất vả mới thoát khỏi cái bóng của Dung Lê, trở thành một tiểu hoa đán có chút ít danh tiếng, có thể ngang tầm với Dung Lê, cư nhiên hiện tại còn phải bị cô chế giễu.
Nghĩ đến đây, Kiều Hi đứng ở phía sau, đôi mắt tràn đầy sự giận dữ.
Hai bàn tay gắt gao nắm chặt, không còn sót lại chút phong độ nào của nữ minh tinh.
Câu lạc bộ Thịnh Thế được mệnh danh là khách sạn lớn nhất, đến tầng 15, các cô được sắp xếp ngồi ở một ghế lô lớn. Dung Lê đơn giản chào hỏi, sao đó liền được tiếp đón ngồi xuống.
Dung Lê được sắp xếp ngồi bên cạnh nhà sản xuất Thôi, mà Kiều Hi lại ngồi ở phía đối diện với cô.
Nhà sản xuất Thôi là một người đàn ông trung niên, dáng dấp cũng không mập lắm, đeo kính gọng vàng, nhìn qua bộ dáng có vài phần hào hoa phong nhã, cùng Dung Lê nói chuyện thân thiết vài câu.
Mọi người liền bắt đầu uống rượu, Dung Lê bị mùi rượu và thuốc lá làm cho khó chịu, nhưng cô xưa nay có khả năng tự chủ cao nên trên mặt vẫn duy trì nụ cười khéo léo.
Các thành viên của đội ngũ sản xuất 《 Hôn Tình 》 rất ưu tú. Dựa trên bản chuyển thể lãng mạn đang làm mưa làm gió trên gió trên internet, lượt xem rất nhiều, được xem là bộ phim sẽ bùng nổ. Nếu không phải như vậy Kiều Hi như thế nào lại nghĩ đến đây?
Tuy nhiên có một vài tin đồn rằng Kiều Hi đã được chọn làm nữ chính, Dung Lê cũng không quan tâm, cái cô cạnh tranh chính là vai nữ số 2.
Trong bữa tiệc một mảnh náo nhiệt, vừa vặn nói về việc casting, liền nhìn thấy người phục vụ dẫn một người đàn ông có dáng người cao lớn đi vào.
Người đó ngũ quan anh tuấn, tây trang sạch sẽ, áo sơ mi không chút cẩu thả mà gài được cài nút tỉ mỉ ở phía trên, vị trí cúc đóng phía dưới hầu kết, thanh lãnh lạnh nhạt, mang theo vài phần khí chất cấm dục.
Đạo diễn Trương đứng lên kính rượu hàn huyên:" Tuân Thanh, cậu rốt cuộc cũng tới, mọi người đều đang đợi cậu."
Khói thuốc nồng đậm bay lơ lửng trong không khí, nhàn nhạt tản ra.
Không biết là vì nguyên do này hay nguyên do khác, Dung Lê cổ họng đột nhiên không thoải mái, nhẹ nhàng ho một tiếng.
Theo lý thuyết mà nói, trong không gian ồn ào của bữa tiệc, tiếng ho của cô hẵn là bị che giấu ở trong. Nhưng Tống Tuân Thanh vẫn là nhìn qua bên này, thật mau liền dời tầm mắt.
Kiều Hi thấp giọng hỏi người đại diện:" Luật sư Tống đến nơi này để làm gì a?"
" Em có phải hay không không chịu nghiêm túc đọc kịch bản?" Người đại diện nói:" 《Hôn Tình 》 nam chính là một nhân viên pháp lý, luật sư Tống đảm đương cố vấn pháp luật, nghe nói luật sư Tống vốn dĩ không đồng ý, nhưng không hiểu sau đó vì sao anh ấy lại chấp nhận. Bất quá chị nghe nói, Tống gia có đầu tư vào bộ phim này, nói không chừng là vì lí do này."
Tống thị ở Giang Thành, bốn chữ này ý nghĩa đếm không hết tiền tài, mà Tống Tuân Thanh chính là con trai độc nhất của Tống thị ở thế hệ này, cho dù anh không muốn thừa kế gia sản, một mình tự mở công ty luật, không hơn không kém vẫn như cũ là thái tử gia của nhà họ Tống.
Dung Lê thất thần không tập trung dùng thức ăn, trong lòng khẽ run. Cô ở giới giải trí dấn thân nhiều năm, đã sớm học được cách lặng lẽ che giấu cảm xúc của mình.
Nhà sản xuất Thôi chậm rãi lại tiến lại gần, mời Dung Lê rượu. Dung Lê sợ nhất là sau khi uống rượu sẽ thất thố, nhưng vì ngại mặt mũi mà vẫn uống hết, mà nhà sản xuất Thôi vẫn không buông tha:" Tiểu Dung, lại uống thêm ly nữa đi."
Uống xong hai ly, Dung Lê bắt đầu cảm thấy đầu có điểm choáng, trên mặt hiện lên một tia do dự.
" Không uống rượu nhiều không thú vị " Sản xuất Thôi một bên tay mời rượu cô, một bên lần mò dần xuống dưới định sờ vào đôi chân mềm mại của cô. Dung Lê cảm giác không được tự nhiên, tay hắn còn chưa chạm được vào cô thì cô đã nghiêng người nhích sang chỗ khác.
Mà nhà sản xuất Thôi đại khái là uống đã nhiều, trên mặt xuất hiện hai vệt đỏ. Dung Lê từ lâu đã nghe nói người này có tính háo sắc, nhưng hắn cơ bản cũng thực có năng lực, số lượng nữ minh tinh được hắn nâng đỡ cũng không ít.
Hắn một lần nữa đặt ly rượu xuống trước mặt Dung Lê. Cô nhịn không được khẽ nhíu mày, nhớ lại lời dặn của người đại diện, cố đè xuống ý định đem hắn trực tiếp đánh xuống.
Nhìn thấy cô như vậy, hắn cho rằng cô đã ngầm đồng ý, xoa bóp gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Dung Lê một cái:" Tiểu Dung, ngoan ngoãn nghe lời, tôi bảo đảm vai diễn sẽ thuộc về cô a."
Từ vị trí góc độ của Tống Tuân Thanh, nhìn như hai người đã sắp hôn nhau đến nơi, đôi mắt đen nhánh không nhịn được mà khóa chặt lại chỗ đấy.
Anh gắt gao nắm chặt ly rượu trong tay, siết đến các đầu ngón tay đều trắng bệch.
Trên mu bàn tay trắng đã nổi lên những đường gân xanh, môi mỏng mím thành một đạo thẳng tắp, phảng phất đem những cảm xúc sâu đậm giấu kín.
Tống Tuân Thanh đem ly rượu đặt mạnh xuống bàn, cọ xát mặt bàn gỗ cứng, phát ra tiếng vang không lớn không nhỏ.
Không nghiêng không lệch chấn động đến màng nhĩ của Thôi sản xuất, thấy được thần sắc âm trầm của anh, hắn liền đem người buông ra.
Tống Tuân Thanh quai hàm căng chặt, thanh âm vừa lạnh vừa cứng rắn vang lên:" Cùng phụ nữ so đo cao thấp, sao còn gọi là đàn ông. "
Đừng nhìn vào thời điểm này có Thôi sản xuất, Trương đạo diễn, còn cả những người đầu tư được công ty phái đến, những người sáng suốt đều biết, Tống Tuân Thanh mới là chân chính đại nhân vật không nên đắc tội nhất.
Thôi sản xuất khó khăn mà cười hai tiếng:" Luật sư Tống nếu là coi trọng, thì nên sớm nói a."
Tống Tuân Thanh khuôn mặt lạnh lùng, dễ như trở bàn tay mà phủi sạch quan hệ:" Tôi không có hứng thú. "
Đạo diễn Trương ra mặt hòa giải:" Tống luật sư là đang chiếu cố cô, còn không đi qua rót cho cậu ấy ly rượu. "
Dung Lê đã tỉnh rượu hơn phân nữa, cả người ngốc mà mơ màng một chút, động tác rất nhỏ, cô khẽ cắn môi, theo bản năng liền nói:" Luật sư Tống không uống rượu. "
Cô nhớ rất rõ ràng, Tống Tuân Thanh tuy rằng sinh ra trong gia đình hào môn, nhưng lại không uống rượu, sống như một sư tăng vậy. Nếu không phải cô biết anh ở phương diện nào đó lửa nóng dị thường, thì cô cũng sẽ cho rằng anh không giống với những người đàn ông bình thường khác.
Dung Lê vừa nói như vậy, làm cho Tống Tuân Thanh đôi mắt vốn đang rũ xuống bỗng chốc nâng lên, anh nhẹ nhếch khóe môi, không nhanh không chậm nói:" Dung tiểu thư như thế nào lại biết?"
Dung Lê chớp chớp đôi mắt, lớn mật nhìn thẳng vào anh:" Tôi toán đấy."
Đạo diễn Trương như cũ cười ha hả:" Cô đích thật là đoán đúng thật rồi, Tuân Thanh trước kia là không uống rượu, ba năm trước đây không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên liền đổi tính a."
Ba năm trước đây. . Ngôn Tình Sủng
Dung Lê nhịn không được tâm nhảy lên, khẽ nhấp môi, liền thong thả ung dung đứng dậy, cầm ly rượu lúc nãy Thôi sản xuất đưa cho cô, đáy mắt mị sắc tản ra, cô vén nhẹ máy tóc dày gây trở ngại qua, đi đến bên phía Tống Tuân Thanh.
Tống Tuân Thanh tay nới lỏng cà vạt.
Dung Lê sơn móng tay màu đỏ tươi, làm đôi bàn tay trắng nõn càng thêm nổi bật.
Cô nhẹ nhàng cúi người, bàn tay nắm chặt chai rượu, rót đầy ly của Tống Tuân Thanh, chai rượu cùng ly rượu chạm vào nhau, phát ra âm thanh gió mát.
Thanh âm của cô cũng mang theo vài phần hờn dỗi:" Tống luật sư, tôi mời anh a."
Trong phòng ấm áp, cô đã sớm cởi bỏ áo khoác ra.
Giờ phút này hơi hơi khom người, trước ngực lộ ra một mảng cảnh xuân, mảng kia da thịt trắng tinh tế, khuấy động đến tâm can ngứa ngáy.
Anh đơn giản di dời tầm mắt, đem đáy mắt nóng bỏng che giấu, ngược lại biến thành quạnh quẽ tầm mắt thẳng tắp nhìn về phía cô, không chứa đựng một chút tình cảm:" Dung tiểu thư, thuận tiện bồi thêm cho tôi một điếu thuốc, thế nào?"
Kiều Hi nhìn hai người không khỏi kinh ngạc, chưa từng nghe nói qua hai người này có quen biết nhau.
Tống Tuân Thanh từ trước đến nay thanh lãnh nội liễm, không gần nữ sắc, nhìn thế nào mà lại.. Thấy anh đối với Dung Lê giống như có điểm hứng thú?
______
????. Edit khi chưa có sự cho phép của tác giả và edit phi lợi nhuận, vui lòng không chuyển ver hoặc repost dưới bất kì hình thức nào.
_ Hết chương 1: 2804 từ.
_ 31/08/2021.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.