Tuyển Thủ Chuyên Nghiệp, Không Yêu Đương
Chương 26: Ngày thứ hai lăm không yêu đương
Nguyệt Lượng Dữ Quất Tử
23/03/2024
Trì Chiếu dường như nhớ tới điều gì, nghiêm túc nói. “Anh hai đột muốn thử đứng trên sân thi đấu.”
Cô nhóc “Oa.” một tiếng. “Chắc chắn sẽ siêu ngầu luôn á!”
Trì Chiếu buồn cười cúi xuống, lại nhớ tới Úc Trầm. “Ừm. Siêu ngầu.”
Hai anh em cùng nở nụ cười khó hiểu.
Trì Chiếu nói chuyện với dì Vương, nhờ bà tiếp tục chăm sóc Trì Vãn, sẵn tiện trả lương cho bà.
Xong xuôi, cậu sắp xếp hành lý, cô nhóc đứng ở cửa nhìn. “Anh hai bao lâu mới về nhà được ạ?”
Trì Chiếu đáp. “Khi nào em nhớ thì anh sẽ về.” Còn ba tháng nữa là tới giải đấu mùa thu, trong thời gian huấn luyện có thể rời gaming house.
Mục đích của cô nhóc không phải cái này. “Em có thể đến thăm anh hai không?
Trì Chiếu chưa hỏi vấn đề này, không muốn đả kích cô nhóc. “Nếu có cơ hội rồi tính sau.”
Ngày hôm sau, Trì Chiếu đẩy vali đến đội tuyển, chính thức trở thành thành viên của ST.
Huấn luyện viên Lâm nở nụ cười chào đón, quản lý Từ cũng rất hoan nghênh.
Huấn luyện viên giảng giải. “Đây là quy định của Liên đoàn, không được vi phạm nhé. Còn đây là quy định của đội tuyển, em cầm về xem đi, cẩn thận bị phạt tiền. Đúng rồi, em nghĩ ID cho mình chưa?”
Huấn luyện viên đưa cho Trì Chiếu hai quyển sổ.
“Bên quản lý đã viết xong danh sách sơ bộ rồi. Em quyết định ID xong thì báo anh để gửi danh sách cho Liên đoàn.”
Trì Chiếu nói. “Để “Không sớm thì muộn” đi ạ.”
Huấn luyện viên Lâm gật đầu. “Cũng được.”
Sau khi dặn dò một số việc cơ bản, cậu được thả về phòng huấn luyện, trên đường thì đụng mặt Úc Trầm.
Trì Chiếu híp mắt, chờ anh tới gần rồi nói. “Huấn luyện thôi.”
Cậu theo sau Úc Trầm, đến cửa, anh bỗng nghiêng người ra hiệu cậu vào trước.
Trì Chiếu không chần chừ, trực tiếp đẩy cửa.
Tiếng reo hò vang lên, sau đó “bùm” một tiếng, ruy băng kim tuyến bay phấp phới.
Chu Trừng Nhất bổ nhào tới, nhét bó hoa vào tay cậu. “Chúc mừng ngày đầu tiên Trì Trì chính thức gia nhập ST, chào mừng em nha!”
Chu Trừng Nhất lao hơi mạnh, Trì Chiếu lảo đảo lùi về sau, suýt chút nữa thì ngã lăn quay. Cậu cảm nhận được có người đỡ eo cậu.
Phía sau cậu chỉ có Úc Trầm, mùi hương đặc trưng của anh bao trùm lấy cậu.
Sống lưng mảnh khảnh đột nhiên căng cứng, bởi vì căng thẳng mà ngón tay ôm hoa cũng phát run.
Cậu đảo mắt, phát hiện trong phòng xuất hiện rất nhiều gương mặt mới.
Úc Trầm thu tay về, anh mở lời. “Mọi người đều là thành viên của ST. Hoan nghênh em gia nhập.”
Có vẻ Trì Chiếu bị ảo giác, cậu nghe được giọng Úc Trầm có chút dịu dàng.
Phòng huấn luyện được trang trí đẹp mắt, rất nhiều đồ ăn, thức uống và trái cây được bày trên bàn.
Mọi người đều mỉm cười, chào mừng cậu gia nhập đại gia đình ST.
Trì Chiếu nhìn đi chỗ khác, đụng phải tầm mắt Úc Trầm.
Danh hiệu visual top đầu KPL không phải thổi phồng, đuôi mắt hẹp dài của anh hơi nheo lại, lúc cười lên làm người ta rung động.
Trì Chiếu ngẩn người, sau đó liền được Chu Trừng Nhất kéo đi. “Hôm nay em là chủ xị. Mau, mau, mau. Bên kia còn một đám muốn làm quen với em kìa.”
Hắn lặng lẽ nhắc nhở cậu.
Mọi người đều rất tò mò về Trì Chiếu, kể cả thành viên đội hai hay đội viên từ trại huấn luyện trẻ.
“Anh trai, add friend trên game đi. Có thời gian thì chơi chung nhé.”
“Anh, weibo anh là gì thế? Mình follow nhau đi.”
Sau đấy còn có mấy người trực tiếp mời cậu đấu solo, ý định dò xét thực lực rất rõ ràng.
Vu Kim Ngôn cùng Chu Trừng Nhất ngồi ngoài quan sát. Vu Kim Ngôn nhìn Trì Chiếu bị đám đội viên trẻ vây quanh. “Mấy đứa này đứa nào cũng mắt cao hơn đầu, chẳng thèm chịu phục đâu, định thăm dò người ta đây mà.”
Đúng vậy, không ai chịu phục cả. Huấn luyện lâu như vậy mà vị trí tuyển thủ đội một lại để cho hạng người không tên tuổi.
Tống Ưng Hứa xiên miếng trái cây. “Hôm khác cho cả bọn thể hiện tài năng là được mà.” Lúc y mới tới chẳng phải cũng như vậy à?
Úc Trầm khoanh tay đứng bên cửa sổ, không tham gia vào.
Trì Chiếu đứng ở trung tâm, đám đông và sự nhiệt tình của mọi người hoàn toàn không ảnh hưởng đến cậu.
Cậu chỉ đứng yên đó, chẳng nói câu nào, đám người tụ tập liền im lặng tránh ra một chút.
Trì Chiếu cầm điện thoại lên. “Không phải muốn solo à?”
Chu Trừng Nhất gia nhập vào hội hóng hớt, chờ tới khi âm thanh kết thúc game vang lên mới lủi khỏi đám đông, quay lại chỗ Vu Kim Ngôn.
Tống Ưng Hứa thắc mắc. “Sao rồi?”
Chu Trừng Nhất kìm lời định nói. “Chú đoán xem.”
Vu Kim Ngôn gõ đầu hắn.
Chu Trừng Nhất nhếch môi. “Chắc là thắng hết đấy. Đám xạ thủ bên trại trẻ bị đập gục hết, đội hai thì làm gì có adc. Cả đám trại trẻ ngơ hết cả lũ mà, bắt đầu gọi anh trai tùm lum hết cả, nhưng mà chân thành hơn nhiều rồi.”
Vu Kim Ngôn và Tống Ưng Hứa đồng thanh. “Biết ngay mà.”
Trì Chiếu là một tuyển thủ có tiềm năng rất lớn, trong meta xạ thủ kèo dưới như hiện tại mà cậu vẫn có thể tự mở ra con đường của riêng mình.
Huấn luyện cùng Trì Chiếu một thời gian là có thể hiểu phong cách chơi của cậu, đám trại trẻ đòi solo còn chẳng phải ngứa đòn à?
Trong trại huấn luyện có một người tên Quý Trạch, chuyên chơi vị trí rừng. Cậu ta cầm adc solo với Trì Chiếu, thế mà lại là đứa kiên trì lâu nhất cả đám. Đương nhiên vẫn bị hạ gục.
Sau đấy Quý Trạch liền bám dính Trì Chiếu, biến thành đàn em hâm mộ cậu. “Anh ơi, anh chơi xạ thủ đỉnh quá. Ban nãy sao anh tính được lượng máu của em thế, sốc dame kinh thật sự.”
“Anh, khi nào rảnh duo với em nhá?”
Trì Chiếu cất điện thoại. “Tôi bận huấn luyện.”
Quý Trạch lải nhải. “Ở đâu huấn luyện mà chả bận, đã huấn luyện rồi thả chả có khi nào không bận cả.”
Trình độ lảm nhảm của cậu nhóc Quý Trạch này phải ngang với Chu Trừng Nhất. “Anh ơi, anh đừng đăng Weibo. Giờ chỉ cần tên anh xuất hiện trên danh sách là đã bị chửi rồi. Lần trước em đánh một trận của Cá Nhỏ tổ chức, thắng thì thắng đấy nhưng mà vẫn bị mắng bù đầu.”
Trì Chiếu nghiêng đầu. “Tôi không dùng Weibo.”
Trước khi gia nhập vào con đường chuyên nghiệp thì sinh hoạt thường ngày của cậu không nhất thiết phải dùng Weibo hay mấy phần mềm linh tinh.
Phòng huấn luyện rất sôi động. Bên Liên đoàn đã nhận được danh sách của ST, nhanh chóng đăng đội hình chính thức lên Weibo KPL.
ST là đội tuyển cuối cùng công bố đội hình tham gia giải Mùa thu, khu bình luận dưới bài viết cực kì náo nhiệt.
[Ơ, vị trí adc đội hai của ST còn trống. Xạ thủ chính thức này sướng ghê, thế là trận nào cũng góp mặt rồi.]
[ST chốt cuối ngày, nhưng mà đội hình này đâu có gì bất ngờ đâu, toàn là người cũ à. Sao kéo đến tận giờ mới công bố? Thôi, mong ST giải Mùa thu sẽ cháy hết mình.]
[Đâu, có một người mới này. Nếu đổi ID thì nhìn tên thật của tuyển thủ sẽ biết là ai nhưng tôi không nhớ ra Liên đoàn có ai tên Trì Chiếu luôn.]
[ID “Không sớm thì muộn” nghe quen quen. Chẳng lẽ là hạt giống mới ST lựa được từ đại hội tuyển chọn à?]
[Chắc không phải đâu, trạng nguyên với bảng nhãn năm nay đều được HM hốt hết rồi. Cậu “Không sớm thì muộn” này có khi được ST tìm ở ngoài chăng? (p/s: HM giàu vãi, chắc ẵm danh hiệu đội tuyển giàu nhất Liên đoàn mất.)]
[Bên ST còn chưa đưa ra thông tin chính thức gì nhưng mà tôi tin các cư dân mạng sẽ sớm tìm ra “Không sớm thì muộn” là ai thôi.]
Fans Trì Chiếu: Nhìn thấy ID, tụi này liền nảy ra một suy nghĩ to gan nhưng không dám nói huhuhu (bụm miệng).
Sau đó các cư dân mạng đều thất bại toàn tập trong công cuộc tìm thông tin. Trong danh sách follow của các tuyển thủ ST cũng không có, hoàn toàn chẳng soi được tí gì hết.
Tất nhiên không ai nghĩ nguyên nhân là do Trì Chiếu không dùng Weibo.
Không tính cư dân mạng, đến Quý Trạch đang nói chuyện với cậu còn ngạc nhiên. “Anh đùa em hả?”
Trì Chiếu liếc cậu ta một cái.
Quý Trạch đang định giúp Trì Chiếu đăng ký Weibo, tiện thể follow nhau thì ngẩng đầu lên đã thấy Úc Trầm vốn đang dựa cửa sổ bỗng đi tới, dừng trước mặt cậu ta. “Bọn họ đang đợi cậu.”
Đám trong trại huấn luyện còn đang tha thiết ngóng chờ, Quý Trạch nghe thấy vậy liền im lặng rút lui.
Trì Chiếu nhạy bén nhận ra tâm trạng của Úc Trầm bây giờ có hơi kỳ quái nhưng cậu cũng không hỏi.
“Đưa máy em cho anh.” Úc Trầm giơ tay ra.
Tay Úc Trầm rất đẹp, ngón tay gầy thẳng, khớp xương rõ ràng, gân xanh nổi bật trên mu bàn tay.
Phòng huấn luyện ồn ào, Trì Chiếu hơi nâng cằm, không hỏi anh cần điện thoại làm gì đã đưa luôn cho anh.
Lòng bàn tay Úc Trầm khô ráo lại ấm áp, lúc đưa điện thoại, đầu ngón tay cậu đụng vào một chút rồi thu về ngay.
Úc Trầm cầm điện thoại Trì Chiếu, trên màn hình còn dừng ở thống kê cuối trận. Anh nhìn lướt qua chiến tích đẹp mắt rồi thoát ra, download Weibo, tiện thể giúp cậu đăng ký luôn.
“Nick name anh để là ST. Không sớm thì muộn nhé?”
Trì Chiếu lơ đãng “Ừm.” một tiếng.
Đăng ký xong, anh không trả lại điện thoại ngay mà tìm ID của mình, nhấn follow.
Chu Trừng Nhất thấy thế liền vội vàng xông tới. “Trì Trì, quan hệ thân thiết của anh em mình thế mà bị đội trưởng Úc chen trước!”
Úc Trầm trả điện thoại cho Trì Chiếu, nhìn cậu và Chu Trừng Nhất follow nhau.
Trì Chiếu quan sát Úc Trầm, anh đứng im tại chỗ, đụng phải tầm mắt của cậu thì mỉm cười. “Đi chơi đi.”
Trì Chiếu cụp mi, được Chu Trừng Nhất lôi kéo sang chỗ khác.
Bấy giờ Úc Trầm mới lôi điện thoại ra, mở Weibo, tìm được người trong danh sách theo dõi liền nhấn follow lại.
Cư dân mạng đúng là nhanh nhạy, Weibo của cậu mới đăng ký chưa được bao lâu đã bị tìm ra.
Nhưng mà tìm được chẳng khác gì không tìm được, trên Weibo trắng tinh, sạch như tài khoản ảo vậy.
Ghê luôn, đào được mà vẫn không biết là ai. Không chỉ đám cư dân mạng mà cả các đội KPL cũng tò mò kinh khủng.
HQ. Nguyệt Lượng: “@thành viên ST, có xạ thủ mới mà sao không mời vào nhóm để anh em làm quen với nhau thế? (phẫn nộ)”
BUG. Cáo Tố: “Đúng đấy, danh sách cũng công bố rồi, ST mấy người giấu giếm gì nữa? (che miệng cười)”
Một đám trong group cũng phụ hoạ theo.
Nhưng thành viên ST còn bận ăn uống thả ga, không ai ngó ngàng tới điện thoại hết.
Tác giả có lời muốn nói:
Nhóc Trì: Tôi cam tâm tình nguyện.
Ha ha ha
Nhóc Trì không có cách từ chối thầy Úc.
YYone:
Bộ này là bộ đầu tay của tác giả nên viết khá là tối nghĩa, khó hiểu. Tác giả lặp từ nhiều, câu cú lủng củng.
Mình pick bộ này do khoảng từ giữa đến cuối truyện tuyến sự nghiệp khá ổn và đặc biệt là đoạn kết về tuyến sự nghiệp làm mình rất thích nhưng cách viết của tác giả làm mình siêu stress, chị beta của mình cũng đầu hàng luôn rồi. ️
Bộ này có lẽ mình sẽ cân nhắc xem có nên drop hay không do quằn quá trời. Nếu bạn nào muốn edit tiếp thì cứ liên hệ mình trước (kiểu “tui edit tiếp nhé.”) rồi tiếp tục edit từ chap sau cũng được nha Hãy cứu mình huhu
Nhân tiện, nếu các bạn thích bộ esports hay về game nào chưa được edit/trans có thể rcm cho mình ở dưới cmt hoặc ib cho mình, mình đọc thấy ổn thì sẽ triển nha...
Cô nhóc “Oa.” một tiếng. “Chắc chắn sẽ siêu ngầu luôn á!”
Trì Chiếu buồn cười cúi xuống, lại nhớ tới Úc Trầm. “Ừm. Siêu ngầu.”
Hai anh em cùng nở nụ cười khó hiểu.
Trì Chiếu nói chuyện với dì Vương, nhờ bà tiếp tục chăm sóc Trì Vãn, sẵn tiện trả lương cho bà.
Xong xuôi, cậu sắp xếp hành lý, cô nhóc đứng ở cửa nhìn. “Anh hai bao lâu mới về nhà được ạ?”
Trì Chiếu đáp. “Khi nào em nhớ thì anh sẽ về.” Còn ba tháng nữa là tới giải đấu mùa thu, trong thời gian huấn luyện có thể rời gaming house.
Mục đích của cô nhóc không phải cái này. “Em có thể đến thăm anh hai không?
Trì Chiếu chưa hỏi vấn đề này, không muốn đả kích cô nhóc. “Nếu có cơ hội rồi tính sau.”
Ngày hôm sau, Trì Chiếu đẩy vali đến đội tuyển, chính thức trở thành thành viên của ST.
Huấn luyện viên Lâm nở nụ cười chào đón, quản lý Từ cũng rất hoan nghênh.
Huấn luyện viên giảng giải. “Đây là quy định của Liên đoàn, không được vi phạm nhé. Còn đây là quy định của đội tuyển, em cầm về xem đi, cẩn thận bị phạt tiền. Đúng rồi, em nghĩ ID cho mình chưa?”
Huấn luyện viên đưa cho Trì Chiếu hai quyển sổ.
“Bên quản lý đã viết xong danh sách sơ bộ rồi. Em quyết định ID xong thì báo anh để gửi danh sách cho Liên đoàn.”
Trì Chiếu nói. “Để “Không sớm thì muộn” đi ạ.”
Huấn luyện viên Lâm gật đầu. “Cũng được.”
Sau khi dặn dò một số việc cơ bản, cậu được thả về phòng huấn luyện, trên đường thì đụng mặt Úc Trầm.
Trì Chiếu híp mắt, chờ anh tới gần rồi nói. “Huấn luyện thôi.”
Cậu theo sau Úc Trầm, đến cửa, anh bỗng nghiêng người ra hiệu cậu vào trước.
Trì Chiếu không chần chừ, trực tiếp đẩy cửa.
Tiếng reo hò vang lên, sau đó “bùm” một tiếng, ruy băng kim tuyến bay phấp phới.
Chu Trừng Nhất bổ nhào tới, nhét bó hoa vào tay cậu. “Chúc mừng ngày đầu tiên Trì Trì chính thức gia nhập ST, chào mừng em nha!”
Chu Trừng Nhất lao hơi mạnh, Trì Chiếu lảo đảo lùi về sau, suýt chút nữa thì ngã lăn quay. Cậu cảm nhận được có người đỡ eo cậu.
Phía sau cậu chỉ có Úc Trầm, mùi hương đặc trưng của anh bao trùm lấy cậu.
Sống lưng mảnh khảnh đột nhiên căng cứng, bởi vì căng thẳng mà ngón tay ôm hoa cũng phát run.
Cậu đảo mắt, phát hiện trong phòng xuất hiện rất nhiều gương mặt mới.
Úc Trầm thu tay về, anh mở lời. “Mọi người đều là thành viên của ST. Hoan nghênh em gia nhập.”
Có vẻ Trì Chiếu bị ảo giác, cậu nghe được giọng Úc Trầm có chút dịu dàng.
Phòng huấn luyện được trang trí đẹp mắt, rất nhiều đồ ăn, thức uống và trái cây được bày trên bàn.
Mọi người đều mỉm cười, chào mừng cậu gia nhập đại gia đình ST.
Trì Chiếu nhìn đi chỗ khác, đụng phải tầm mắt Úc Trầm.
Danh hiệu visual top đầu KPL không phải thổi phồng, đuôi mắt hẹp dài của anh hơi nheo lại, lúc cười lên làm người ta rung động.
Trì Chiếu ngẩn người, sau đó liền được Chu Trừng Nhất kéo đi. “Hôm nay em là chủ xị. Mau, mau, mau. Bên kia còn một đám muốn làm quen với em kìa.”
Hắn lặng lẽ nhắc nhở cậu.
Mọi người đều rất tò mò về Trì Chiếu, kể cả thành viên đội hai hay đội viên từ trại huấn luyện trẻ.
“Anh trai, add friend trên game đi. Có thời gian thì chơi chung nhé.”
“Anh, weibo anh là gì thế? Mình follow nhau đi.”
Sau đấy còn có mấy người trực tiếp mời cậu đấu solo, ý định dò xét thực lực rất rõ ràng.
Vu Kim Ngôn cùng Chu Trừng Nhất ngồi ngoài quan sát. Vu Kim Ngôn nhìn Trì Chiếu bị đám đội viên trẻ vây quanh. “Mấy đứa này đứa nào cũng mắt cao hơn đầu, chẳng thèm chịu phục đâu, định thăm dò người ta đây mà.”
Đúng vậy, không ai chịu phục cả. Huấn luyện lâu như vậy mà vị trí tuyển thủ đội một lại để cho hạng người không tên tuổi.
Tống Ưng Hứa xiên miếng trái cây. “Hôm khác cho cả bọn thể hiện tài năng là được mà.” Lúc y mới tới chẳng phải cũng như vậy à?
Úc Trầm khoanh tay đứng bên cửa sổ, không tham gia vào.
Trì Chiếu đứng ở trung tâm, đám đông và sự nhiệt tình của mọi người hoàn toàn không ảnh hưởng đến cậu.
Cậu chỉ đứng yên đó, chẳng nói câu nào, đám người tụ tập liền im lặng tránh ra một chút.
Trì Chiếu cầm điện thoại lên. “Không phải muốn solo à?”
Chu Trừng Nhất gia nhập vào hội hóng hớt, chờ tới khi âm thanh kết thúc game vang lên mới lủi khỏi đám đông, quay lại chỗ Vu Kim Ngôn.
Tống Ưng Hứa thắc mắc. “Sao rồi?”
Chu Trừng Nhất kìm lời định nói. “Chú đoán xem.”
Vu Kim Ngôn gõ đầu hắn.
Chu Trừng Nhất nhếch môi. “Chắc là thắng hết đấy. Đám xạ thủ bên trại trẻ bị đập gục hết, đội hai thì làm gì có adc. Cả đám trại trẻ ngơ hết cả lũ mà, bắt đầu gọi anh trai tùm lum hết cả, nhưng mà chân thành hơn nhiều rồi.”
Vu Kim Ngôn và Tống Ưng Hứa đồng thanh. “Biết ngay mà.”
Trì Chiếu là một tuyển thủ có tiềm năng rất lớn, trong meta xạ thủ kèo dưới như hiện tại mà cậu vẫn có thể tự mở ra con đường của riêng mình.
Huấn luyện cùng Trì Chiếu một thời gian là có thể hiểu phong cách chơi của cậu, đám trại trẻ đòi solo còn chẳng phải ngứa đòn à?
Trong trại huấn luyện có một người tên Quý Trạch, chuyên chơi vị trí rừng. Cậu ta cầm adc solo với Trì Chiếu, thế mà lại là đứa kiên trì lâu nhất cả đám. Đương nhiên vẫn bị hạ gục.
Sau đấy Quý Trạch liền bám dính Trì Chiếu, biến thành đàn em hâm mộ cậu. “Anh ơi, anh chơi xạ thủ đỉnh quá. Ban nãy sao anh tính được lượng máu của em thế, sốc dame kinh thật sự.”
“Anh, khi nào rảnh duo với em nhá?”
Trì Chiếu cất điện thoại. “Tôi bận huấn luyện.”
Quý Trạch lải nhải. “Ở đâu huấn luyện mà chả bận, đã huấn luyện rồi thả chả có khi nào không bận cả.”
Trình độ lảm nhảm của cậu nhóc Quý Trạch này phải ngang với Chu Trừng Nhất. “Anh ơi, anh đừng đăng Weibo. Giờ chỉ cần tên anh xuất hiện trên danh sách là đã bị chửi rồi. Lần trước em đánh một trận của Cá Nhỏ tổ chức, thắng thì thắng đấy nhưng mà vẫn bị mắng bù đầu.”
Trì Chiếu nghiêng đầu. “Tôi không dùng Weibo.”
Trước khi gia nhập vào con đường chuyên nghiệp thì sinh hoạt thường ngày của cậu không nhất thiết phải dùng Weibo hay mấy phần mềm linh tinh.
Phòng huấn luyện rất sôi động. Bên Liên đoàn đã nhận được danh sách của ST, nhanh chóng đăng đội hình chính thức lên Weibo KPL.
ST là đội tuyển cuối cùng công bố đội hình tham gia giải Mùa thu, khu bình luận dưới bài viết cực kì náo nhiệt.
[Ơ, vị trí adc đội hai của ST còn trống. Xạ thủ chính thức này sướng ghê, thế là trận nào cũng góp mặt rồi.]
[ST chốt cuối ngày, nhưng mà đội hình này đâu có gì bất ngờ đâu, toàn là người cũ à. Sao kéo đến tận giờ mới công bố? Thôi, mong ST giải Mùa thu sẽ cháy hết mình.]
[Đâu, có một người mới này. Nếu đổi ID thì nhìn tên thật của tuyển thủ sẽ biết là ai nhưng tôi không nhớ ra Liên đoàn có ai tên Trì Chiếu luôn.]
[ID “Không sớm thì muộn” nghe quen quen. Chẳng lẽ là hạt giống mới ST lựa được từ đại hội tuyển chọn à?]
[Chắc không phải đâu, trạng nguyên với bảng nhãn năm nay đều được HM hốt hết rồi. Cậu “Không sớm thì muộn” này có khi được ST tìm ở ngoài chăng? (p/s: HM giàu vãi, chắc ẵm danh hiệu đội tuyển giàu nhất Liên đoàn mất.)]
[Bên ST còn chưa đưa ra thông tin chính thức gì nhưng mà tôi tin các cư dân mạng sẽ sớm tìm ra “Không sớm thì muộn” là ai thôi.]
Fans Trì Chiếu: Nhìn thấy ID, tụi này liền nảy ra một suy nghĩ to gan nhưng không dám nói huhuhu (bụm miệng).
Sau đó các cư dân mạng đều thất bại toàn tập trong công cuộc tìm thông tin. Trong danh sách follow của các tuyển thủ ST cũng không có, hoàn toàn chẳng soi được tí gì hết.
Tất nhiên không ai nghĩ nguyên nhân là do Trì Chiếu không dùng Weibo.
Không tính cư dân mạng, đến Quý Trạch đang nói chuyện với cậu còn ngạc nhiên. “Anh đùa em hả?”
Trì Chiếu liếc cậu ta một cái.
Quý Trạch đang định giúp Trì Chiếu đăng ký Weibo, tiện thể follow nhau thì ngẩng đầu lên đã thấy Úc Trầm vốn đang dựa cửa sổ bỗng đi tới, dừng trước mặt cậu ta. “Bọn họ đang đợi cậu.”
Đám trong trại huấn luyện còn đang tha thiết ngóng chờ, Quý Trạch nghe thấy vậy liền im lặng rút lui.
Trì Chiếu nhạy bén nhận ra tâm trạng của Úc Trầm bây giờ có hơi kỳ quái nhưng cậu cũng không hỏi.
“Đưa máy em cho anh.” Úc Trầm giơ tay ra.
Tay Úc Trầm rất đẹp, ngón tay gầy thẳng, khớp xương rõ ràng, gân xanh nổi bật trên mu bàn tay.
Phòng huấn luyện ồn ào, Trì Chiếu hơi nâng cằm, không hỏi anh cần điện thoại làm gì đã đưa luôn cho anh.
Lòng bàn tay Úc Trầm khô ráo lại ấm áp, lúc đưa điện thoại, đầu ngón tay cậu đụng vào một chút rồi thu về ngay.
Úc Trầm cầm điện thoại Trì Chiếu, trên màn hình còn dừng ở thống kê cuối trận. Anh nhìn lướt qua chiến tích đẹp mắt rồi thoát ra, download Weibo, tiện thể giúp cậu đăng ký luôn.
“Nick name anh để là ST. Không sớm thì muộn nhé?”
Trì Chiếu lơ đãng “Ừm.” một tiếng.
Đăng ký xong, anh không trả lại điện thoại ngay mà tìm ID của mình, nhấn follow.
Chu Trừng Nhất thấy thế liền vội vàng xông tới. “Trì Trì, quan hệ thân thiết của anh em mình thế mà bị đội trưởng Úc chen trước!”
Úc Trầm trả điện thoại cho Trì Chiếu, nhìn cậu và Chu Trừng Nhất follow nhau.
Trì Chiếu quan sát Úc Trầm, anh đứng im tại chỗ, đụng phải tầm mắt của cậu thì mỉm cười. “Đi chơi đi.”
Trì Chiếu cụp mi, được Chu Trừng Nhất lôi kéo sang chỗ khác.
Bấy giờ Úc Trầm mới lôi điện thoại ra, mở Weibo, tìm được người trong danh sách theo dõi liền nhấn follow lại.
Cư dân mạng đúng là nhanh nhạy, Weibo của cậu mới đăng ký chưa được bao lâu đã bị tìm ra.
Nhưng mà tìm được chẳng khác gì không tìm được, trên Weibo trắng tinh, sạch như tài khoản ảo vậy.
Ghê luôn, đào được mà vẫn không biết là ai. Không chỉ đám cư dân mạng mà cả các đội KPL cũng tò mò kinh khủng.
HQ. Nguyệt Lượng: “@thành viên ST, có xạ thủ mới mà sao không mời vào nhóm để anh em làm quen với nhau thế? (phẫn nộ)”
BUG. Cáo Tố: “Đúng đấy, danh sách cũng công bố rồi, ST mấy người giấu giếm gì nữa? (che miệng cười)”
Một đám trong group cũng phụ hoạ theo.
Nhưng thành viên ST còn bận ăn uống thả ga, không ai ngó ngàng tới điện thoại hết.
Tác giả có lời muốn nói:
Nhóc Trì: Tôi cam tâm tình nguyện.
Ha ha ha
Nhóc Trì không có cách từ chối thầy Úc.
YYone:
Bộ này là bộ đầu tay của tác giả nên viết khá là tối nghĩa, khó hiểu. Tác giả lặp từ nhiều, câu cú lủng củng.
Mình pick bộ này do khoảng từ giữa đến cuối truyện tuyến sự nghiệp khá ổn và đặc biệt là đoạn kết về tuyến sự nghiệp làm mình rất thích nhưng cách viết của tác giả làm mình siêu stress, chị beta của mình cũng đầu hàng luôn rồi. ️
Bộ này có lẽ mình sẽ cân nhắc xem có nên drop hay không do quằn quá trời. Nếu bạn nào muốn edit tiếp thì cứ liên hệ mình trước (kiểu “tui edit tiếp nhé.”) rồi tiếp tục edit từ chap sau cũng được nha Hãy cứu mình huhu
Nhân tiện, nếu các bạn thích bộ esports hay về game nào chưa được edit/trans có thể rcm cho mình ở dưới cmt hoặc ib cho mình, mình đọc thấy ổn thì sẽ triển nha...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.